1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      ôi e Die vì mất máu với cái đôi này mất Phương tỷ quá cường luôn câu dẫn ko điểm dừng Xuyên ca kocòn j để luôn ôi máu của mềnh ai gọi 115 giúp.với :'(
      Natalie Phammyuyen thích bài này.

    2. Jena

      Jena Active Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      101
      đọc xong chương này cảm thấy Bạc Tề Xuyên hoàn toàn bị dạy hư rồi, cấm dục cái nỗi gì, giờ sói cũng ko ngoa đâu, hắc hắc.
      cảm thấy miêu tả H rất vừa, rất ngọt, ko quá ngấy, cố lên nàng ^^ :tungtung:
      Natalie Pham, myuyenChris_Luu thích bài này.

    3. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      Phương tỷ này là sắc nữ mà,mới ở viện về như vậy rồi :3
      Khiến ng khỏe như ta mất máu quá trời lun :3
      Natalie Pham, myuyenChris_Luu thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 31


      Phương Tiểu Thư là môi sưng mặt đỏ cùng Bạc Tể Xuyên rời tòa nhà làm việc, lúc xuống tầng tình cờ gặp rất nhiều nhân viên công tác tan tầm rời , giờ phút này hai người nhập chức muốn có văn kiện tuyên bố, cho nên cũng tồn tại tình huống mọi người biết bọn họ là thần thánh phương nào, chỉ là ánh mắt của bọn họ nhìn hai người luôn cảm thấy có điểm quá thoải mái, chính là cảm giác mang theo thành kiến nhìn người.

      Người ta dùng loại này ánh mắt nhìn bọn cũng là có thể lý giải, cho dù là thay đổi Phương Tiểu Thư chính mình, nếu đụng tới hai vị binh lính hàng đặt chính mình, cái trong đó còn thực có khả năng đứng địa vị cao, biết là ghen tị mới là lạ. Dù sao cho đến trước mắt đến xem, Bạc Tể Xuyên nhìn từ trong ra ngoài còn đều chính là người dựa vào quan hệ lên chức quan nhị đại mà thôi, còn có chiến tích.

      Bạc Tể Xuyên thoạt nhìn điểm đều quan tâm, nắm tay Phương Tiểu Thư rất nhanh bước xuống cầu thang, bước chân rất lớn, ra cửa lớn rất nhanh liền tới chỗ dừng xe, thay mở cửa xe nhét vào liền nhanh sang chỗ điều khiển, thắt dây an toàn, chuyển xe, nhấn ga, rời , động tác trọn vẹn mây bay nước chảy lưu loát sinh động, gợn sóng sợ hãi.

      Phương Tiểu Thư há mồm cứng lưỡi nhìn , lại nhìn xem ngoài của sổ xe chợt lóe mà qua Cao Diệc Vĩ, đối phương dĩ nhiên chờ tới bây giờ còn chưa , mà Bạc Tể Xuyên liền như vậy mặt chút thay đổi nhìn , hơn nữa cực kì hờ hững lái xe rời , hoàn toàn để ý tay của Cao Diệc Vĩ muốn vươn đến đón xe, nếu Cao Diệc Vĩ rút tay về kịp, phỏng chừng phải đánh lên.

      Đại khái là tầm mắt của Phương Tiểu Thư rất nóng, Bạc Tể Xuyên đợi lúc đèn đỏ rút ra thời gian nhìn cái, chậm rãi : "Em cảm thấy tính tình của mạnh bạo à?"

      Phương Tiểu Thư nhìn hé răng, đối phương tựa hồ cũng cần trả lời, thẳng: "Em đoán đúng rồi, tính tình của rất mạnh bạo."

      Phương Tiểu Thư mím lại miệng tiện, ánh mắt phức tạp chuyển hướng ngoài của sổ xe, luôn cảm thấy chính mình vẫn là hại Bạc Tể Xuyên, trước kia sống bừa bãi, cần để ý bất cứ kẻ nào bất cứ việc gì, nhưng bây giờ chẳng những thể lại làm công tác mà mình muốn, còn muốn cứng đối cứng với người nguy hiểm này, nếu vì vậy mà xảy ra chuyện gì, tránh khỏi trách nhiệm.

      Ngay tại lúc Phương Tiểu Thư tập trung suy tư, Bạc Tể Xuyên bỗng nhiên tiến đến bên tai ôn nhu thấp giọng : "Bảo bối, em bình tĩnh lại chưa?"

      Phương Tiểu Thư ngây người chút, chỉ trong nháy mắt này Bạc Tể Xuyên liền về tới chỗ điều khiển, ngồi nghiêm chỉnh áo mũ chỉnh tề tiếp tục lái xe, đèn xanh muốn sáng.

      "..." Phương Tiểu Thư nhìn , biết nên hình dung tâm tình của mình giờ phút này như thế nào.

      Bạc Tể Xuyên cười , con mắt tối đen nhìn chằm chằm phía trước, tựa hồ nghĩ giải thích nhiều, xe cộ vội vàng xẹt qua che giấu ánh sáng ở chỗ sâu trong đáy mắt tốt lắm, có số việc hình như hết sức căng thẳng.

      Cuộc sống hàng ngày ở nhà họ Bạc thoải mái hòa bình hơn rất nhiều so với tưởng tượng của Phương Tiểu Thư, Nhan Nhã tuy cũng tình nguyện bình tĩnh, nhưng bà ta e ngại cùng tôn trọng Bạc Tranh, chỉ cần Bạc Tranh ở nhà, bà ta cũng nhiều câu , mà đại đa số thời điểm Bạc Tranh ở, Phương Tiểu Thư cũng ở.

      Cứ như vậy, Phương Tiểu Thư vẫn an an ổn ổn sống tại nhà họ Bạc nửa tháng, hôm nay là ngày 17 tháng 11, vừa vặn là Chủ nhật cần làm, cho nên liền nằm giường dậy nổi, đem chăn giáp tại giữa hai chân nhanh nhắm mắt lại nằm ở bên giường ngủ, phía sau Bạc Tể Xuyên muốn rời lâu.

      hiếu kỳ làm cái gì, thử làm cho chính mình có thể buông tay với , yên tâm.

      Về tín nhiệm cùng có cảm giác an toàn của mình trong quá khứ, làm cho cảm thấy áy náy với , làm nhiều chuyện vì như vậy, nếu ngay cả tín nhiệm cơ bản nhất cũng cho , liền là ngay cả chính mình đều có biện pháp tha thứ chính mình.

      Đại khái là Bạc Tể Xuyên chào hỏi qua với Nhan Nhã, mãi cho đến giữa trưa cũng chưa có người đến quấy rầy Phương Tiểu Thư ngủ nướng, vẫn ngủ thẳng đến hơn ba giờ chiều, nếu phải Bạc Tể Xuyên gọi điện thoại đến, phỏng chừng có thể ngủ thẳng đến buổi tối.

      " chờ em ở dưới tầng, thay quần áo xong rồi xuống dưới." Bạc Tể Xuyên chỉ câu liền cắt điện thoại, cũng chờ trả lời, giống như điểm cũng lo lắng cự tuyệt.

      Phương Tiểu Thư cũng xác thực cự tuyệt, ngủ cũng hơi mệt, đặt điện thoại xuống liền rời giường rửa mặt chút thay xong quần áo ra cửa.

      Vừa ra đến trước cửa, Phương Tiểu Thư cùng Nhan Nhã đụng phải cái mặt đối mặt, Bạc Tranh ở nhà, lúc Nhan Nhã đối mặt Phương Tiểu Thư hề giống buổi tối vừa mới bắt đầu xấu hổ như vậy, bà ta gật gật đầu với Phương Tiểu Thư, thuận miệng hỏi câu: " ra ngoài à?"

      Phương Tiểu Thư hơi hơi vuốt cằm xem như đồng ý, Nhan Nhã hỏi tiếp: "Trở về ăn cơm chiều sao?"

      "Con cũng ràng lắm." Phương Tiểu Thư , "Con cùng Tể Xuyên ra ngoài, nếu trở lại gọi điện thoại cho ngài."

      Nhan Nhã mặt biểu tình gật đầu, tạm biệt với liền vào nhà. Phương Tiểu Thư nhìn thoáng qua bóng dáng của bà, hơi suy nghĩ chút đóng cửa xe Audi.

      " muốn mang em làm gì thế?" Phương Tiểu Thư lên xe liền hỏi.

      Bạc Tể Xuyên khởi động xe, nhìn phía trước : "Trong chốc lát em biết."

      Phương Tiểu Thư cực kì tò mò nhìn , khó được làm cho thần bí như vậy, rất chờ mong tí nữa xảy ra chuyện gì.

      thực tế Bạc Tể Xuyên chút cũng chưa làm cho thất vọng, trước đưa cửa hàng làm quần áo lấy rất nhiều quần áo, nhét vào ghế xe phía sau liền lái xe đưa nhà ăn sớm đặt tốt.

      Hoàn cảnh của nhà ăn cực kì tao nhã, bất luận là trang trí trong phòng vẫn là đồ ăn đều rất hợp ý của Phương Tiểu Thư, sau khi ngồi xuống Bạc Tể Xuyên liền phân phó phục vụ bàn đẩy bánh ngọt đến đây, tự mình thắp nến, mỉm cười nhìn , ôn nhu : "Sinh nhật vui vẻ."

      điểm mất hứng trong lời , Phương Tiểu Thư kỳ có chút đoán được muốn làm cái gì, vốn tưởng rằng chính mình quá mức kích động, còn là đánh giá cao bản thân mình.

      Nhưng mà, cũng có thể tha thứ kích động của chính mình giờ phút này, dù sao đây là lần sinh nhật duy nhất của sau tám tuổi. Tất cả những thứ chung quanh này, bao gồm bánh ngọt cùng ngọn nến, đều làm cho cảm thấy giống nhau về tới quá khứ.

      "Cám ơn." Giọng của Phương Tiểu Thư trở nên khàn khàn, nhìn Bạc Tể Xuyên, mà là gắt gao nhìn chằm chằm bánh ngọt, hai tay tạo thành hình chữ thập ở trong lòng yên lặng ước nguyện vọng của chính mình, sau đó thổi nến dưới dẫn đường của Bạc Tể Xuyên.

      Phương Tiểu Thư lau khóe mắt hơi ướt, lúng túng : "Em vào toilet chút." vội vàng trốn ra phòng, là sợ chính mình lại tiếp tục ở đây khóc thành tiếng, có điểm rất sát phong cảnh, cũng nghĩ tới chính mình bị bữa tối sinh nhật vốn dự đoán được biến thành khóc thành tiếng.

      Phương Tiểu Thư tại toilet trang điểm lại, sau khi bình tĩnh lại tâm tình ra ngoài, định trở lại phòng.

      Nhưng ai biết vừa mở ra cửa toilet bị cánh tay có lực ôm lấy cổ, cả người đều dính vào người kia, phía sau lưng gắt gao dính vào ngực , hô hấp ấm áp của đánh vào bên tai , thanh dị thường áp lực cùng trầm thấp: " dễ dàng mới tìm được , con của nhà họ Phương."

      Phương Tiểu Thư sau khi nghe gặp giọng cùng từ ngữ của người nọ trong nháy mắt liền cứng lại rồi, quay đầu lại đều biết người kia là ai, người như vậy với trừ bỏ Cao Diệc Vĩ thế giới này có người thứ hai.

      "Con của Hà Duyệt?" Cao Diệc Vĩ chuyển khuôn mặt của Phương Tiểu Thư lại đây, đập vào mắt liền xem thấy khuôn mặt xanh trắng đội kính râm của , ngón tay của gắt gao kháp cằm của Phương Tiểu Thư, bắt buộc ngẩng đầu nhìn thẳng , lực đạo giống như muốn kháp vỡ cằm của .

      " hổ là con của Hà Duyệt." Cao Diệc Vĩ cười như cười khơi mào khóe miệng, tây trang màu đen bao vây lấy dáng người cao lớn có sức lực của , mặc dù cách mấy tầng vải dệt cũng khó nhìn ra dáng người cực kì có thực lực của , đó tuyệt đối phải lấy sức lực của mình Phương Tiểu Thư có thể chống cự được, "Bộ dạng giống ta , thủ đoạn thông đồng với người khác cũng tốt như vậy." Cao Diệc Vĩ buông lỏng ra Phương Tiểu Thư, Phương Tiểu Thư lập tức xoay người bỏ chạy, lại bị cánh tay dài của ôm lấy thắt lưng, vòng eo mảnh khảnh bị bao quát liền tóm trở về trong lòng.

      Cao Diệc Vĩ trực tiếp đặt Phương Tiểu Thư ở vách tường ở cửa toilet, từ sau lưng gắt gao sát tại thân thể , dữ tợn cười: "Muốn chết liền cứ việc chạy."

      bức bách cường thế như vậy, Phương Tiểu Thư ngược lại bình tĩnh trở lại. Sắc mặt tái nhợt xem kỹ chung quanh, trong đầu bay nhanh bày ra nên như thế nào thoát khỏi kìm kẹp của , nhưng mà rất nhanh liền cần lo lắng này đó, bởi vì người cứu đến.

      Bạc Tể Xuyên tới coi như đúng lúc, thời gian dài đợi đến liền qua xem, nghĩ tới suy đoán xác định đó dĩ nhiên trở thành .

      Bạc Tể Xuyên hôm nay công tác, lại là vội tới làm sinh nhật cho Phương Tiểu Thư, cho nên ăn mặc thực bình thường, áo sơ mi ô vuông màu cà phê cùng quần dài màu đen, giày da giẫm mặt đất phát ra thanh thanh thúy lại ổn định.

      Gặp nguy loạn, Bạc Tể Xuyên vẫn liền có phẩm chất như vậy, như lúc gặp Chu Quận Nhữ cũng là dạng.

      Chính là, giờ phút này trong lòng cũng bình tĩnh như biểu mặt , hành động của Cao Diệc Vĩ với Phương Tiểu Thư giờ phút này làm cho tức giận đến ngón tay phát run, gần như muốn nhịn được tiến lên cùng đánh nhau cùng chỗ, nhưng vì thương đến Phương Tiểu Thư, cũng làm cho phiền toái càng lớn hơn nữa, vẫn là nhịn xuống.

      "Buông tay." bình tĩnh mở miệng, thanh lạnh nhạt bén nhọn, cực kì trực tiếp.

      Cao Diệc Vĩ nhìn thấy liền nheo lại mắt, cũng là nhiều làm cái gì, thuận theo buông ra tay, còn giơ lên hai tay tỏ vẻ chính mình có ý tứ làm to chuyện.

      Phương Tiểu Thư trong nháy mắt bị buông ra bỏ chạy về phía Bạc Tể Xuyên, nhào vào trong lòng lại bị chuyển tới phía sau, tóc dài hỗn độn mặt như giấy vàng, Bạc Tể Xuyên mím lại khóe miệng, trầm mặc chút, bỗng nhiên nâng bàn tay về phía sau thắt lưng, lấy ra khẩu súng.

      "!" Đây là Phương Tiểu Thư.

      "..." Đây là Cao Diệc Vĩ.

      Phương Tiểu Thư kinh ngạc là căn bản chú ý tới Bạc Tể Xuyên dĩ nhiên tùy thân mang súng, mà Cao Diệc Vĩ tuy cũng kinh ngạc mang theo súng, lại kinh ngạc dĩ nhiên lấy ra nữa.

      Bạc Tể Xuyên chẳng những lấy súng ra, còn từ túi phía áo sơ mi lấy ra ống hãm thanh lắp lên, sau khi lắp xong liền mặt chút thay đổi bắn phát sung về phía đầu gối của Cao Diệc Vĩ, Cao Diệc Vĩ chật vật tránh thoát, tuy bị đánh trúng, nhưng cũng bị kinh hách, kính râm đều đánh rơi đất.

      Bạc Tể Xuyên rất ra ngoài dự kiến của , thân là con trai của thị trưởng tùy thân mang súng còn có thể lý giải, nhưng dĩ nhiên dám nổ sung ở trường hợp công cộng, còn nổ súng về phía cái này ý vị sâu xa .

      Cao Diệc Vĩ ý vị thâm trường nhìn Bạc Tể Xuyên, gợi lên khóe miệng khắc sâu : "Tao nhớ kỹ món nợ này."

      Bạc Tể Xuyên thản nhiên thu lại súng, đẩy thôi kính mắt hờ hững : "Nhớ kỹ tốt, nghĩ lại trả như thế nào, rất nhanh chúng ta còn có thể gặp mặt." lôi kéo Phương Tiểu Thư xoay người rời , hình như cũng lo lắng Cao Diệc Vĩ muốn tập kích đột nhiên ở sau lưng.

      thực tế Cao Diệc Vĩ xác thực tưởng muốn làm đột nhiên tập kích, nhưng là Bạc Tể Xuyên quay người lại, vài người mặc đồng phục cảnh sát liền chạy tiến vào từ con đường trước mặt , trong tay tất cả đều cầm súng, thống nhất chỉ vào cái phương hướng, phải là .

      biết khi nào báo cảnh sát. Lại hoặc là cảnh sát kỳ vẫn đều ở gần đây, chỉ chờ ra lệnh tiếng.

      Bạc Tể Xuyên cứ như vậy mang theo Phương Tiểu Thư rời nhà ăn này, mặc dù phía trước làm điều tra, xác định nơi này có đàn em xã hội đen xuất , nhưng vẫn là như vậy khéo gặp Cao Diệc Vĩ. Xem ra đối phương cũng rất có bộ, tính đến điều tra trước, cho nên nghĩ cách tránh thoát điều tra. Bất quá Cao Diệc Vĩ vẫn là tính sai, phải là nghĩ tới Bạc Tể Xuyên dĩ nhiên cảnh giác như vậy, thậm chí còn mang theo súng.

      Bạc Tể Xuyên lái xe, Phương Tiểu Thư ngồi ghế bên cạnh, hai tay ôm ngực nhanh ôm chặt chính mình, gắt gao cắn môi dưới nhìn về phía trước, ánh sáng của đèn xe cùng đèn đường chiếu vào mắt làm hoa mắt, trong lỗ tai nghe vào thanh nào, tất cả đều im lặng.

      Bạc Tể Xuyên suy tư chút, vẫn là cái gì, tưởng cho ít thời gian làm cho bình tĩnh trở lại. Hai người cứ như vậy đường im lặng trở về nhà họ Bạc, sau khi Bạc Tể Xuyên đưa về phòng với tiếng liền tìm Bạc Tranh, nào biết sau khi trở về lại tìm thấy .

      Bạc Tể Xuyên hoảng, tại trong phòng tìm nhiều lần, cuối cùng tại trong tủ quần áo phát ra .

      Phương Tiểu Thư ngồi ở trong tủ quần áo, bên trong tối như mực, giấu chính mình ở trong ngăn quần áo lớn, nhìn kỹ căn bản phát được. nghe thấy khóc.

      Vẻ mặt Bạc Tể Xuyên phức tạp xoay người ôm ra đặt tới giường, gắt gao ôm thân thể cho ổn định cùng ấm áp, Phương Tiểu Thư cũng hề khóc.

      ở trong lòng tiếng động trầm mặc, điều này làm cho cực kì lo lắng.

      " giúp em." Bạc Tể Xuyên bất đắc dĩ lại đau lòng , "Tin tưởng ." làm cho kích động, làm cho yên tâm, làm cho xác định, mở miệng còn muốn cái gì, ngón tay của Phương Tiểu Thư lại đặt cánh môi của , đầu như trước chôn ở trong lòng , giọng mũi rất nặng , "Em tin tưởng , bất cứ vào thời gian nào."

      Bởi vì em .

      "Tin tưởng vì sao khóc ở trước mặt ?" Giọng của Bạc Tể Xuyên mang theo ràng tức giận, đây là lần đầu tiên nổi giận với , áp lực lửa giận của chính mình tạo ra khoảng cách giữa hai người nhìn hỏi, "Phương Tiểu Thư, em hỏi chính mình chút, em rốt cuộc có phải hay tin tưởng , nếu em tin tưởng , vì sao khóc ở trước mặt , khóc ở trong lòng , vì sao tránh ở trong tủ quần áo? cái gì đều biết, như thế nào đều được, nhưng điều kiện đầu tiên là em tâm với , em thành thực với ."

      "Em..." Phương Tiểu Thư đỏ hốc mắt thể xoay sở nhìn , "Thực xin lỗi." gục đầu xuống, xảo quyệt cay nghiệt trong quá khứ cũng thấy, còn lại hình như chỉ có đê tiện tự bi cùng chán đời.

      Bạc Tể Xuyên nhu nhu thái dương lần nữa ôm vào trong ngực, vỗ về lưng tiếng động thỏa hiệp.

      Đây là lần đầu tiên nổi giận với từ khi hai người quen biết, nhưng là mỗi câu chỉ trích này lại đều đâm vào trong lòng .

      như ngạnh tại cổ họng, đầu đau như búa bổ, trong lòng có cái kim thể động, động chút liền làm đau chết sống lại.

      Bộ dáng này của hai người bọn họ, có thể cải biên câu của Vương Sóc đến hình dung, phải là: trời nam đất bắc khó khăn đụng tới cùng nơi, khi gặp muốn chết, thấy lại có cách nào khác sống.


      Chú thích:

      Quan nhị đại: danh từ phổ biến ở Trung Quốc chỉ những người có bố mẹ đảm nhiệm chức vị cao trong chính phủ.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      nhanh tay nao....temmmmmmmm...chi con dam noi a bạo, 1 tay chi dao tao ra chu dau......dang don sn hp sao gap ten quy pha dam the khong biet......nho the a TX cua chung ta co cơ hoi vung len nha....the hien nam tinh.....a dau long cho chi luon roi......the hien di......ta hong....thanks @Natalie Pham
      Chris_Luu, Natalie Phammyuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :