1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      tip tuc phấn đấu nhé nàng@linhdiep17. ta thich truyen này, thanks nang
      linhdiep17Natalie Pham thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @linhdiep17 : chắc là phải vậy thôi nàng ơi. Ta thấy nể bạo dạn của c ý quá cơ. Đọc mà thấy a Nam chính hiền kinh.:yoyo29::yoyo29:
      @Jena ; nàng lại làm ta chạnh lòng quá :062::062:
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    3. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      Chủ thớt @Natalie Pham , nàng cũng ráng lên nhé. Mình thường vô nhà canh me, hóng hớt chương mới. Ta luôn ủng hộ nàng:yoyo55:
      linhdiep17Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @myuyen : cám ơn nàng nhiều, mà sắp có chương mới rồi đó nàng:yoyo51::yoyo51:
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 23


      Ban ngày tuyên dâm qua lâu có tán dư vị, lúc hai người xuống tầng ăn cơm chiều muốn hơn chín giờ tối, nếu phải Phương Tiểu Thư cảm thấy rất đói bụng, phỏng chừng Bạc Tể Xuyên có thể liền vẫn ngủ thẳng như vậy đến buổi sáng ngày hôm sau.

      Khí sắc của Bạc Tể Xuyên cũng tốt lắm, vành đen rất nặng dưới mắt, cái đó và tính chất công tác của có quan hệ tương đối lớn, giờ giấc nghỉ ngơi của phi thường hỗn loạn, lại soi mói về đồ ăn, khó tính, nếu tại có Phương Tiểu Thư nấu cơm chăm sóc cho , đều có thể ăn uống công tác N ngày sau đó chết vì lao lực.

      Phương Tiểu Thư tại phòng bếp nấu ăn, Bạc Tể Xuyên ngồi yên tại phòng khách xem báo giấy, rất ít lên mạng, thực ít xem tivi, lúc rảnh rỗi liền đọc sách xem báo giấy, hoặc là luyện đàn cùng các loại nhạc khí khác, để tránh lâu động tay trở nên mới lạ.

      Cuộc sống của thực đơn điệu thực im lặng, hoàn toàn là cách sống của cán bộ kỳ cựu về hưu, điểm đều giống như là người trẻ tuổi tràn đầy sức sống.

      Phương Tiểu Thư bưng hai bát mì từ phòng bếp ra, cũng đến nhà ăn, trực tiếp đặt bàn trà ở gần sofa.

      đưa cho Bạc Tể Xuyên đôi đũa, cúi đầu liền ăn lên.

      Bạc Tể Xuyên đặt báo xuống, khẽ nhíu mày với hành vi trực tiếp ăn cơm tại phòng khách của , nhưng lại thấy ăn cánh môi bóng nhẫy, khóe miệng liền vô ý thức mỉm cười. ăn ngon như vậy, biến thành vốn đói bụng cũng có chút đói bụng, vì thế cũng ăn lên.

      Sau khi hai người đều ăn xong, Phương Tiểu Thư thu dọn bát đũa rửa chén, trong lúc đó bọn họ cũng chuyện gì, nhưng cách ở chung như vậy lại làm cho người ta cảm giác thực thoải mái. thế giới này phỏng chừng cũng chỉ có Phương Tiểu Thư có thể thích ứng cách sinh hoạt nặng nề này của Bạc Tể Xuyên, phàm là bình thường gặp phải người đàn ông thú vị hiểu lãng mạn như vậy, đều bị buồn chết ?

      Phương Tiểu Thư rửa xong bát đũa ra, liền thấy Bạc Tể Xuyên còn ngồi đó xem báo giấy, nhớ tới phòng đàn ở cuối tầng hai, lại nhìn xem đàn dương cầm tam giác ở tầng , bỗng nhiên : "Tể Xuyên, đánh đàn cho em nghe ."

      dùng là giọng điệu trần thuật, tỏ vẻ tiếp thu cự tuyệt. Bạc Tể Xuyên ngẩng đầu từ trong trang báo nhìn về phía , hề cử động.

      Vì thế, Phương Tiểu Thư vài bước cắt bỏ bậc thang, đưa nhắm mắt theo đuôi đổ lên bên cạnh đàn dương cầm, thay xốc lên nắp đàn, buông tay đứng tại đó, trâu bắt chó cày.

      Ngón tay thon dài của Bạc Tể Xuyên đặt ở phím đàn, đôi mắt sáng như quân cờ đen trắng nhìn liếc mắt cái, thu hồi tầm mắt đánh đàn.

      Đúng vậy, là đánh, còn phi thường tốt, làm cho người ta vừa nghe chỉ biết là cái gì, đàn là, Proud Mary.

      Lúc Phương Tiểu Thư nghe hiểu được cả người đều ngây ngẩn, dại ra nhìn , nhưng là Bạc Tể Xuyên giống như cảm giác được ánh mắt ngạc nhiên của , càng đàn càng mạnh hơn, khóe miệng đều câu lên, khó được còn hừ theo điệu nhạc, cả người đều có vẻ phi thường sung sướng, thẳng đến hai tay của Phương Tiểu Thư bóp chặt cổ của .

      Bạc Tể Xuyên phút chốc dừng lại, ngón tay khớp xương ràng đặt lên cổ tay của nắm hờ cổ , ra vẻ khó hiểu : "Làm sao vậy, phải em muốn nghe sao?"

      Phương Tiểu Thư giật giật môi, biết nên như thế nào biểu đạt ý nghĩ của mình, người này khẳng định là cố ý, thời điểm này chẳng lẽ nên đàn ít khúc nhạc rất có cảm giác rất có tư tưởng sao? Cư nhiên đàn Proud Mary, tâm tình đều bị phá hư hết.

      Phương Tiểu Thư tức giận chuyện, rút tay về xoay người còn muốn chạy, nhưng Bạc Tể Xuyên lại kéo vào trong lòng, ngồi ở ghế đánh đàn ngẩng đầu nhìn : "Em xem, xã hội tuy nhiên rất tệ, nhưng là cũng kém như trong tưởng tượng của em, đúng ?"

      Phương Tiểu Thư khẽ nhíu mày, cánh môi hơi mím : " muốn cùng em cái gì."

      Bạc Tể Xuyên làm cho ngồi ở đầu gối của mình, nắm vòng eo mảnh khảnh của tại bên tai thấp giọng : " có gì, chính là hy vọng em cần quá mức so đo với mọi thứ, cảm giác an toàn là chính mình cho mình." giống như thở dài, thần sắc trở nên nặng nề, "Chỉ nhìn chằm chằm thứ mình chán ghét thủy chung biến thành người khiến người ta chán ghét, rất nhiều người mang thù lại ghi hận, đó là bởi vì bọn họ có năng lực xoay người cùng làm chuyện lớn, cần biến chính mình thành dạng người như bọn họ."

      "Cho nên em càng ngày càng khiến chán ghét?" Phương Tiểu Thư can thiệp hỏi, ánh mắt dại ra nhìn vào chỗ tối.

      Bạc Tể Xuyên phủ nhận : ", em cần để tâm vào chuyện vụn vặt. Kỳ tích người mất sống lại là có khả năng, người còn sống nên lại vào đường xưa của người khuất, muốn em bình an, em có biết hay ?"

      "Em biết." Phương Tiểu Thư tránh ra trói buộc của nhấc chân về phòng ở tầng , thực ràng tuy biết, nhưng căn bản có nhận cách của Bạc Tể Xuyên, cũng nghe .

      Bạc Tể Xuyên đứng lên nhìn bóng dáng của , có chút đau đầu nhu nhu thái dương, bỏ ra kính mắt quăng đến phím đàn, đề cao thanh : "Phương Tiểu Thư, cầu xin em đừng, em chỉ cần lấy thân mình phạm hiểm tìm người của hội Tu Hành báo thù, em muốn làm gì đều có thể."

      Phương Tiểu Thư xoay người có biểu tình nhìn : " cũng chưa sai, khả tôi cũng nghe câu." nhìn , trong ánh mắt nhưng có tiêu cự, giống như tại xuyên thấu qua nhìn nơi khác, "Người mất xác thực có khả năng sống lại, nhưng chẳng lẽ liền bởi vì điều này, cha mẹ cùng cậu tôi liền muốn chết vô ích sao, tôi liền muốn trơ mắt nhìn hung thủ nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật sống đến già sao?"

      Bạc Tể Xuyên có đáp lại, chính là thực im lặng đứng tại đó, giống như tại ngẩn người.

      Phương Tiểu Thư thở dài, lừa ai đều có thể, nhưng là ngay cả chính mình đều lừa như vậy rất rẻ tiền. lại như thế nào cho chính mình thời gian còn có rất nhiều, con đường sau đó còn rất dài, cũng có thể làm cho chính mình lại xem việc cùng Bạc Tể Xuyên ở hai thế giới khác.

      Đầu tiên, Cao Diệc Vĩ nhìn thấy , bằng vào kinh nghiệm làm nhiều năm đại ca như vậy của , cho dù lúc ấy phản ứng lại đây trở về sau cũng nhất định liền phát được, lời cùng Bạc Tể Xuyên thực khả năng chính là cái lấy cớ, lý do đến gõ cửa càng có thể tin là hoài nghi chuyện gì đó. vừa mới xử lý xong chuyện của cậu bao lâu, tự nhiên có khả năng đinh điểm này nọ đều tra đến, lúc ấy lại phản ứng lớn như vậy, thực có thể muốn biết tồn tại của , thể tiếp tục ở lại chỗ này, lại tiếp tục ở đây chỉ biết cho Bạc Tể Xuyên chọc phiền toái lớn.

      biết Bạc Tể Xuyên vẫn chưa buông tha cho việc khuyên bảo mình báo thù, nhưng bỏ việc báo thù tìm người ta cũng tới tìm cho chuyện, nếu giúp cha mẹ cùng cậu báo thù, ngay cả chết cũng chưa có dũng khí, có biện pháp đối mặt cha mẹ cùng cậu dưới cửu tuyền.

      Nhiều năm như vậy, niềm tin chống đỡ sống sót tại xã hội xong này chính là ngày kia có thể báo thù cho cha mẹ, nhìn Cao Diệc Vĩ phải trả giá vì tội ác của chính mình. Nếu mất niềm tin này, biết chính mình còn muốn sống sót như thế nào.

      Hôm nay nhìn thấy Cao Diệc Vĩ có đả kích rất lớn với , muốn hai mươi lăm tuổi, nhưng Cao Diệc Vĩ lại nhìn cũng bất quá mới hơn ba mươi tuổi. Thân thể tốt lắm, bảo dưỡng cũng sai, thực khả năng còn có thể sống lâu trăm tuổi, điều này làm cho cực kỳ có cảm giác nguy cơ.

      phải nghĩ tới chờ gặp báo ứng, mà nếu quả đợi cho năm sáu mươi tuổi còn sống tốt làm sao bây giờ? đến ngay cả chính mình có thể sống đến năm sáu mươi tuổi hay cũng biết, chẳng lẽ liền chỉ có thể tại lúc sắp chết mới hối hận cùng áy náy sao?

      Hơn nữa cho dù tại trốn tìm Cao Diệc Vĩ báo thù, cũng có nghĩa là khi Cao Diệc Vĩ biết nhà họ Phương còn có người sống tìm , mặc kệ lựa chọn như thế nào đều có biện pháp sống sót yên ổn kiên định, có biện pháp đáp ứng cầu của Bạc Tể Xuyên.

      Phương Tiểu Thư sâu thở hắt ra, nhìn Bạc Tể Xuyên giọng : "Kỳ chúng ta đều rất ích kỷ. Chúng ta tự cho là đúng vì tốt cho đối phương việc là lẫn nhau muốn." qua phía , chống lại tầm mắt của chuyển tới người , ánh mắt có chút hoảng hốt, "Em có thể đoán được kết cục của chúng ta." nâng tay xoa khuôn mặt của , "Cũng tốt, dù sao hạnh phúc cũng phải tất cả trong cuộc sống."

      Bạc Tể Xuyên gắt gao nhăn lại mi: "Em..."

      "Cái này tạm thời trả lại cho ." Phương Tiểu Thư đánh gãy lời của , bỏ ra nhẫn đeo ngón áp út tay trái, nâng lên tay đặt ở trong lòng bàn tay của giúp cầm, buông ra tay, thản nhiên , "Mỗi người đều có phương thức riêng để sinh tồn, cần lo lắng cho em." xong xoay người đến chỗ phòng nghỉ, chỉ để lại mình Bạc Tể Xuyên linh linh đứng tại phòng khách ngẩn người.

      Giây lát sau, Phương Tiểu Thư lại ra, Bạc Tể Xuyên lập tức nhìn về phía , lại thấy dẫn theo cái valy, cũng đều mặc quần áo chỉnh tề.

      Phương Tiểu Thư dẫn theo hành lý đến trước mặt Bạc Tể Xuyên, nở nụ cười chút với Bạc Tể Xuyên có biểu tình cứng ngắc, thấp giọng : "Em biết sống như thế nào mới chính xác, cũng biết lựa chọn của mình có đúng hay . Nhưng em biết em trốn thoát, cũng định trốn. Em biết dựa theo ý nghĩ của em sống sót, cho dù giây tiếp theo em chết, em cũng hối hận cuộc sống trôi qua của em, này là đủ rồi." kiễng mũi chân hôn chút sườn mặt của , thanh thể nghe thấy, "Gặp lại."

      số việc trốn cũng trốn khỏi, cùng với tham luyến nhất thời nửa khắc an ổn, chẳng bằng sớm chấm dứt hết thảy. Ngay từ đầu nghĩ nhiều như vậy, nhưng tại cảm thấy nên , thể liên lụy Bạc Tể Xuyên. ưu tú như vậy, mới là người cần bình an nhất, làm cái bom hẹn giờ, hẳn là lập tức rời .

      Rất tệ, nên trêu chọc , bất quá thực may mắn, tựa hồ còn nàng.

      Như vậy tốt lắm, thích là tốt rồi, như vậy cảm giác có tội của cũng ít chút.

      Bạc Tể Xuyên nhìn cùng chính mình gặp thoáng qua, chỉ cảm thấy ngực giống như bị tảng đá đè nặng nặng nề, trăm ngàn căn châm theo trong trái tim chui ra đến, trát căn bản có biện pháp bình tĩnh tự hỏi.

      Khuôn mặt của tái nhợt gắt gao nắm chặt nhẫn ở trong tay, xoay người bước nhanh tới cửa, mở ra cửa nhìn Phương Tiểu Thư dần dần xa, đứng tại cửa kêu : "Phương Tiểu Thư đứng lại đó cho tôi!"

      Phương Tiểu Thư ngẩn ra, thực ngoài ý muốn Bạc Tể Xuyên đuổi theo, kinh ngạc ngoái đầu nhìn lại, thấy như trước đứng tại cửa, cũng hoạt động chân kéo nhanh khoảng cách giữa hai người, trong lòng là mất mát nhiều chút vẫn là thay cao hứng nhiều chút.

      Bạc Tể Xuyên đứng tại cửa mặt chút thay đổi nhìn chằm chằm Phương Tiểu Thư trong bóng đêm, khí chất cả người đều thực can thiệp, cứng rắn, giống như thước cuộn bằng thép đặt ở góc sáng sủa ở kho đông lạnh bị đóng băng.

      "Phương Tiểu Thư, là ai cho quyền lợi chỉ lo ý nghĩ của chính mình, hoàn toàn lo lắng có hay xúc phạm tới người khác?" từng bước lên phía trước, lại vẫn là xuống cầu thang, " làm sao có thể vô sỉ như vậy?"

      Xác thực rất vô sỉ. Phương Tiểu Thư gật gật đầu, nhận cách của , có gì cảm xúc : " đúng, nhưng pháp luật có quy định con người phải biết liêm sỉ." hướng gợi lên khóe miệng, cười đến thực bất đắc dĩ, "Hơn nữa cho dù quy định, với tôi mà tuân thủ lại có ngại gì."

      Bạc Tể Xuyên giống như tại làm cuối cùng giãy dụa, tổng cảm giác vừa mở miệng bị tuyên án tử hình, khả lại mở miệng được.

      còn muốn cái gì, nhưng Phương Tiểu Thư muốn tiếp tục lên tiếng, với : "Đây đều là mệnh. Bạc Tể Xuyên, tôi hy vọng sau đó gặp tốt hơn tôi, chỉ phải nhớ kỹ tôi là người đáng giận nhất cùng yếu đuối nhất tốt rồi."

      Khi Phương Tiểu Thư lời này trong giọng mang theo khuất phục cùng lạnh nhạt chưa bao giờ có, biết khuất phục cái gì, nhưng biết rồi.

      thêm gì nữa, kéo nhanh áo bước nhanh biến mất ở trong màn đêm, thực im lặng thực nhanh chóng, giống như chưa bao giờ tồn tại qua.

      Bạc Tể Xuyên đứng tại cửa, đèn đường mờ nhạt phản xạ tại mặt , phủ thêm tầng ánh sáng lạnh như băng.

      loại người có cuộc sống có gì hy vọng, người bên ngoài để ý gì đó đối với bọn họ mà căn bản sao cả, mà bọn họ để ý gì đó cũng là những người khác có biện pháp cho.

      Sứ mệnh mà bọn họ muốn hoàn thành phải dựa vào chính mình, người khác có khả năng đoán được bọn họ, càng thể trông cậy vào bọn họ vĩnh viễn thay đổi.

      Mọi người là thay đổi, chờ khi chúng ta chính mình thay đổi tự nhiên biết.

      Phương Tiểu Thư có biện pháp , nghĩ làm cho Bạc Tể Xuyên gặp nguy hiểm, giống như hy vọng bình an. còn có ngu đến mức hề có con bài chưa lật phải báo thù, tìm chỗ trốn trước, nhưng tuyệt đối thể tiếp tục ở chỗ của Bạc Tể Xuyên cho thêm phiền toái.

      Chuyện của nhà họ Phương nên từ người nhà họ Phương chính mình giải quyết, đối với Cao Diệc Vĩ thực có khả năng muốn biết nhà họ Phương còn có người sống, tốc độ của phải nhanh hơn , trước khi tìm đến phải biến mất, sớm hay muộn muốn cho gặp báo ứng.

      Về phần Bạc Tể Xuyên... theo đuổi là chân tướng cùng chân lý, mà thứ muốn vĩnh viễn đều chính là thắng thua.
      Last edited: 16/10/14
      Phong nguyet, Lemonade, hoadaoanh10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :