1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Thấy tiêu đề là nhào vô rồi, văn án hay, mà nghe có vẻ có mùi ngược hả nàng?:yoyo46:
      Cố edit nhé nàng!:yoyo14:

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @Mizuki : cám ơn nang nhìu nha.:yoyo40::yoyo40:. Truyện này là truyện sủng nàng ak. Mình rất ít khi đọc truyện ngược:063:

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Truyện còn nhiều lỗi, các nàng đọc cho mình xin ý kiến nha và thông cảm cho mình nhé.:ex10::ex10::ex10:
      CHƯƠNG 1:

      Beta: Xù Xoăn & Ái Nhân


      Trong cửa hàng bánh ngọt trang nhã thoang thoảng hương sữa nhàn nhạt, Phương Tiểu Thư thu xong tiền của khách hàng, chậm rãi duỗi thắt lưng tê mỏi, hé mắt nhìn ánh chiều tà dần hạ xuống qua khung cửa sổ, nhàng hít vào hơi.

      Hương vi ngọt ngào của bánh ngọt khiến cho cảm giác hạnh phúc, tinh thần phấn chấn hẳn lên.

      Nhưng cảm giác này kéo dài được bao lâu đồng nghiệp có điện thoại tìm .Phương Tiểu Thư có rất ít người quen, nên người gọi điện tìm cũng chỉ có hai người, là đội trưởng Lâm của Cục công an, còn lại chính là cậu của , tỷ lệ người gọi đến là đội trưởng Lâm lớn hơn chút.

      Phương Tiểu Thư sắc mặt tốt lắm theo đồng nghiệp giao ban vào văn phòng nhận điện thoại, bây giờ là giờ thay ca trong văn phòng bóng người, ngồi vào ghế cầm lấy điện thoại, nhàng “Alo” tiếng, chờ người bên kia lên tiếng.

      Điện thoại đúng là đội trưởng Lâm gọi tới nhưng lại muốn đến chuyện của cậu .

      Cậu của Phương Tiểu Thư mất, mới được phát vào buổi sáng hôm nay, lúc phát thi thể lạnh ngắt bị bỏ lại ở vùng đất hoang, người có rất nhiều vết thương bây giờ được đưa đến nhà tang lễ.Bởi vì thân phận cậu có chút đặc biệt, lại luôn giúp đỡ cảnh sát nằm vùng cho nên người giết là ai cũng khó để tìm ra, chắc là vì bị phát ra thân phận nên mới bị giết chết.

      Phương Tiểu Thư khỏi giật mình, ngơ ngác cầm điện thoại được câu nào, bên kia điện thoại đội trưởng Lâm cũng im lặng hồi rồi khẽ nhắc: “Hay đến xem xem sao? Tôi trực tiếp giúp tìm người lo chuyện hậu , để Hà được đưa vào quan tài hỏa táng?”

      Phương Tiểu Thư mím môi hỏi : “Các khám nghiệm xong rồi sao?”

      “Vâng.” Đội trường Lâm trầm ngâm hồi : “Mong hãy nén bi thương. Chuyện này có vẻ đặc biệt, về chi phí của việc mai táng, tôi xin cục trợ cấp giúp .”

      “Cảm ơn đội trưởng Lâm.” Phương Tiểu Thư chậm rãi , “Nhiều năm như vậy, nếu vẫn luôn giúp đỡ tôi, tôi cũng thể bình an mà lớn lên như vậy, người chuyên lo hậu nhờ tìm giúp tôi, bây giờ tôi đến nhà tang lễ ngay.”

      Buông điện thoại, Phương Tiểu Thư lại gọi vào di động của ông chủ, qua chút về tình hình của mình muốn xin nghỉ và ứng trước ba tháng tiền lương.

      Phương Tiểu Thư từ trước quầy cầm lấy đến bốn nghìn tệ, thở dài vội vã thay quần áo lao động rồi chạy . Đồng nghiệp trong tiệm nhìn thân hình yểu điệu tinh tế, hiểu vì sao người này lúc nào cũng toát ra cỗ hàn khí trầm.

      Kỳ Phương Tiểu Thư cũng hẳn là xui xẻo, chỉ là năm lên tám tuổi trong trận bang phái chém giết nhau mà cả cha và mẹ đều bị giết, lúc đó cũng có thể được coi là ‘lão nhị hắc đạo’, tuy nhiên từ đến lớn đều an phận thủ thường muốn sống làm người tốt.

      Cha mẹ Phương Tiểu Thư chết thảm, lại rất oan ức.Năm đó ba vốn sống lâu nhưng vẫn bị kẻ thù tìm được suýt nữa giết chết cả nhà. Mà kẻ thù kia là lão đại của Nghiêu Hải thị, hắc bang lớn nhất, Cao Diệc Vĩ.

      Nếu phải lúc ấy cậu Phương Tiểu Thư đưa mua nước hoa quả bây giờ chừng cũng đứng ở chỗ này.

      Cậu của Phương Tiểu Thư tên là Hà Vũ Thư, là người thân duy nhất của sau khi cha mẹ qua đời, đưa tang cha mẹ xong cậu cũng biến mất, những năm gần đây mới liên lạc lại số lần cũng nhiều. Có đôi khi cần với điều gì đều là thông qua đội trưởng Lâm. Phương Tiểu Thư chỉ nhớ , lúc cậu rời từng kiên định với nhất định trả thù cho cha mẹ , nếu có ngày cậu mất , nhất định phải chôn chung, đem tro cốt của cậu chôn cùng chỗ với cha mẹ .

      Nghĩ chút, Phương Tiểu Thư khỏi có chút khổ sở, nhiều năm qua khi nhớ đến ngày đó vẫn thể thở nổi. mình phải tự mình lớn lên, cuộc sống túng quẫn vì có tiền học mà phải bỏ học từ trung học để làm, đến khi tan làm lại tự mình học hỏi hoàn thành chương trình đại học. Năm nay hai mươi lăm tuổi nhưng đến điện thoại di động cũng có, vì dù sao cũng cần thiết lại chẳng có ai gọi tới tìm .

      đến vấn đề tiền Phương Tiểu Thư thể cúi đầu ngẫm nghĩ, tiền thuê nhà đến hạn phải nộp ứng trước ba tháng tiền lương lại đến bốn nghìn tệ, chỉ sợ ngay cả tiền mai táng cho cậu cũng có.

      Cũng còn cách nào, công việc tại của hàng bánh ngọt là công việc chính của , làm muộn 1 tháng lại có 1000 tệ khiến ông chủ đặc biết chú ý. Tuy tự học xong chương trình đại học nhưng cũng có bằng cấp gì cho nên rất nhiều công việc tốt đều bị từ chối, công việc tại cửa hàng bánh ngọi này cũng là do ông chủ và đội trưởng Lâm là bạn bè nên mới nhận .

      Mấy năm nay nếu làm phải do đội trưởng Lâm giúp đỡ cũng biết thế nào để sống sót đến tận bây giờ. ra, vụ án năm đó của cha mẹ là do đội trưởng Lâm phụ trách, giúp đỡ lâu như vậy có lẽ rất phiền toái.

      biết có phải hay mà thời tiết cũng rất phối hợp với tâm trạng của Phương Tiểu Thư, mới đẹp như vậy bỗng nhiên lại đổ mưa, Phương Tiểu Thư đứng dưới trạm xe buýt giơ tay nhìn đồng hồ, lại nhìn dòng người chen chúc nhau đứng dưới mái che trạm xe buýt, cắn môi khẽ kêu xe taxi.

      Tuy có thể đợi để xe buýt để tiết kiệm chút tiền nhưng sợ muộn lại thể để người chuyên lo hậu phải đợi lâu.

      Lái xe là người tốt, hỏi : “ , đến chỗ nào? Hôm này thời tiết cũng tốt, mưa như thế này biết bao giờ mới tạnh, có muốn mua chiếc ô ?”

      Phương Tiểu Thư lắc đầu: " cần, chú trực tiếp đưa tôi nhà tang lễ thành phố ."

      “Đến nhà tang lễ.” Lái xe hơi nhíu mi, nhìn đồng hồ có chút do dự, liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu, thấy gương mặt nhợt nhạt đôi môi bị lạnh phát tím của Phương Tiểu Thư, thở dài mở điều hòa : “Được rồi, từ nơi này đến nhà tang lễ cũng xa, trở về tôi còn phải xe trống, nên đưa tới cửa, tự mình đoạn, được ?”

      Phương Tiểu thư gật gật đầu, lại nghĩ làm lái xe cũng có nhiều quy củ nhà tang lễ để xe trống trở về thực là điềm xấu, trong phim kinh dị cũng thiếu cảnh này, lái xe qua đường thấy nương tóc dài quần áo trắng gọi mình là cảnh kinh điển màn ảnh

      Cứ như vậy, chiếc taxi theo lộ trình đưa Phương Tiểu Thư đến nhà tang lễ. Ngày thu giá rét giọt mưa rơi cửa sổ phát ra tiếng vang “ bang bang bang”, mưa ngày nặng hạt tiếng mưa như muốn phá vỡ cửa sổ xe, trong lòng Phương Tiểu Thư lại càng thấy buồn phiền.

      Lái xe tốt bụng bật điều hòa làm Phương Tiểu Thư cảm thấy ấm lên ít, sắc mặt cũng dịu , lái xe vốn là người hay , nhưng lại nhớ tới là muốn nhà tang lễ, nhất thời biết gì cho phải chẳng lẽ lại với người ta nén bi thương sao?

      Phương Tiểu Thư cả đường im lặng được đưa đến cổng nhà tang lễ, lúc này là chín giờ hơn, bóng đêm bao trùm mưa vẫn rơi, nhưng khí lại chút tử khí. Phương Tiểu Thư mở cửa xe ngước đầu ra ngoài dò xét, mưa bụi, có thể .

      “Bác tài, bao nhiêu tiền?” vừa hỏi, vừa lấy ví tiền ra.

      Lái xe nhìn thoáng qua đồng hồ báo giá, kéo xuống ghế sau đưa cho xem, thở dài : “Tiểu nương cũng dễ dàng, cho tôi hai trăm tệ là được rồi.”

      Phương Tiểu Thư nhìn đồng hồ là hai trăm năm mươi bảy tệ, cau mày lấy ra đủ tiền đưa cho lái xe: “Chú cũng dễ dàng, số tiền này vừa đủ, chú trở về lái xe chậm chút, hẹn gặp lại.” rất nhanh, xong mở cửa xe bắt đầu chạy chậm đến nhà tang lễ.

      Tuy mưa hơn, nhưng vẫn mưa hơn nữa buổi tối mùa thu vẫn rất lạnh, Phương Tiểu Thư dựng cổ áo khoác ngài lên, vuốt lại mái tóc bị mưa làm ướt. Thân thể thon dài của thoáng dưới cơn mưa, khuôn mặt thanh tú, tuy người tỏa ra khí chất lạnh lùng, nhưng cũng có người nhận thấy cũng là xinh đẹp.

      Phương Tiểu Thư chạy lúc phải đến mười phút rốt cục cũng tìm thấy nhà tang lễ, bước vào cổng lớn đợi bảo vệ viết giấy tiếp đón sau đó liền chạy tới đại sảnh. Bóng đêm trong nhà tang lễ yên lặng u ám, nhìn thế nào cũng khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, nhưng hình như chút sợ hãi cũng có.

      Bảo vệ cửa nhà tang khỏi nở nụ cười, này lá gan rất lớn.

      Phương Tiểu Thư làm sao mà lại sợ? Đó là do rất sốt ruột hoàn toàn có để tâm nhiều như vậy, mưa ngày thu làm ướt quần áo rất nhanh cảm thấy lạnh lẽo.

      Bước nhanh lên cầu thang, Phương Tiểu Thư chật vật đẩy cửa đại sảnh nhà tang lễ, thở hổn hển cởi bỏ áo khoác ngoài ướt đẫm, vắt lên tay, tay còn lại ngừng lau nước mưa mặt cổ. Mái tóc dài xõa tung ẩm ướt dán vào áo sơ mi, áo sơ mi đen ướt dính chặt thân hình , từng đường cong tinh xảo rơi vào mắt người đàn ông cầm ô định ra ngoài đón . cánh tay thon dài đưa qua chiếc khăn trắng sạch , Phương Tiểu Thư kinh ngạc ngước mắt lên nhìn, cũng có gì kỳ quái, chỉ thấy chàng trai trẻ tuổi đứng đó, tây trang giày da, xem ra là chuẩn bị ra ngoài.

      “Cảm ơn.” Phương Tiểu Thư lễ phé lời cảm ơn với đối phương, nhận lấy khăn tay lau nước mưa người, có chút xấu hổ định mặc lại áo khoác, từ đầu đến cuối cũng dám đánh giá chàng này, thậm chí còn thấy ánh mắt sau đôi mắt kính, bởi vì ngọn đèn ngoài cửa chiếu vào mặt ta mắt kính lại có chút phản quang, ngoài mảng trắng xóa cái gì cũng nhìn thấy.

      Ngay khi Phương Tiểu Thư tính mặc áo khoác vào, chiếc áo tây trang đen lại đưa tới, Phương Tiểu Thư kinh ngạc nhìn về phía ta, lần này ta đến gần hơn, ngọn đèn còn chiếu vào mặt ta nữa, khuôn mặt ta lên trong mắt .

      Da ta rất trắng, đôi môi mỏng vẻ mặt phong độ của người trí thức, thoạt nhìn lại có chút cao ngạo xa cách, nhưng ánh mắt rất sạch . Cánh tay ta cầm áo khoác gần như có thể thấy sắc xanh của mạch máu, ngón tay thon dài, khớp xương ràng, dáng người cao gầy yếu ớt, cả người toát lên vẻ yên tĩnh tao nhã, giống như chút tò mò đối với thế giới này.

      mặc lại áo khoác này khẳng định bị cảm, sáng sớm ngày mai Hà tiên sinh còn cần có người đưa tiễn.” Giọng của ta rất êm tai, giống như là sắc đẹp nhất của đàn Cello, mang theo loại cảm xúc giống như tơ lụa mát lạnh lướt qua tai , đầu óc còn nghĩ được gì nhiều nữa, tay cũng nhận lấy áo khoác của ta.

      ta quen cậu của sao? Phương Tiểu Thư khoác áo khoác vẫn còn hơi ấm của ta lên vai, trong gian còn ngửi thấy hương thơm áo khoác. trầm ngâm lát, khẽ cắn cánh môi đỏ : “Cảm ơn.”

      Chàng trai vuốt cằm nhận lòng biết ơn của , lấy từ trong áo sơ mi trắng tấm danh thiếp nhét vào túi áo khoác tây trang mặc, lộ ra phần màu trắng.Phương Tiểu Thư bị loạt động tác của đối phương dọa cho hoảng sợ, vội vàng lấy tấm danh thiếp ra nhìn kỹ, tờ giấy màu trắng chỉ in vài dòng chữ, là tên ta cùng chức vụ nghề nghiệp, hai là dãy số điện thoại.

      Xem xong, Phương Tiểu Thư có chút giật mình.Khó trách ta biết cậu họ Hà, còn trùng hợp gặp tại chỗ này, ta chắc là chờ để đón .

      Phương Tiểu Thư thản thiên liếc nhìn dòng chữ đen ghi danh thiếp: Bạc Tể Xuyên, người chuyên lo hậu .
      Last edited by a moderator: 18/9/14

    4. OrchidsPham

      OrchidsPham Thịt chỉ là mây bay... VIP Editor

      Bài viết:
      3,993
      Được thích:
      34,830
      :yoyo30::yoyo30::yoyo30: Ra hàng lẹ quá :yoyo30::yoyo30::yoyo30:
      Like trước đọc sau :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      atulaasarimailinh thích bài này.

    5. Mizuki

      Mizuki Well-Known Member

      Bài viết:
      349
      Được thích:
      519
      Tuy mình chưa từng edit bao giờ nhưng mình cũng biết điều đó khá khó cho người mới vào nghề. Bạn cần edit quá nhanh, cứ từ từ bình tĩnh mà làm. Mình góp ý vài câu như vậy thôi, có ý chê bạn đâu nha>:O
      Cố gắng lên nhé!:yoyo52:
      mailinhlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :