1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương14


      luồng hơi thở ấm áp phất qua hai gò má, mang theo mùi hương dễ ngửi, Bạc Tể Xuyên chỉ cảm thấy dòng điện lưu theo bờ môi của đường xuống dưới, hai tay nắm chặt, cũng đẩy ra , liền như vậy cho bắt tại người , cúi đầu nặng nề : " thích hợp với tôi."

      Lời này của cũng biết là cho chính mình nghe vẫn là cho Phương Tiểu Thư nghe , dù sao thích hợp , mà phải thích hợp , cho nên Phương Tiểu Thư chính là thản nhiên hỏi: "Vì sao?"

      Bạc Tể Xuyên giương mắt nhìn khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của , trong ánh mắt sáng ngời của phản chiếu hình ảnh khuôn mặt chút thay đổi của , khóe miệng của nhàng nhếch lên, mặn nhạt : " quá thông minh."

      "Phải , tôi đây có thể vì làm cho trình độ phát triển tâm trí trì trệ tiến." Phương Tiểu Thư lập tức .

      Bạc Tể Xuyên dời tầm mắt nhìn về phía sau , trong con ngươi trong suốt lóe ra đèn đuốc của ngôi nhà hai tầng đó, giọng : " cần vì bất kì ai thay đổi chính mình, miễn cưỡng chính mình vui vẻ, cảm thụ của có vẻ trọng yếu hơn."

      Phương Tiểu Thư nhìn thẳng vào khuôn mặt theo dõi ánh mắt của , " cách khác cho dù tôi hầu hạ cung kính như cha tôi cũng cần tôi?"

      Bạc Tể Xuyên bị hỏi á khẩu trả lời được, sau lúc lâu mới tối nghĩa : " như thế nào có nhiều vấn đề như vậy."

      Phương Tiểu Thư đẩy ra mặt chút thay đổi lớn tiếng : "Bởi vì tôi đủ thông minh!"

      "..." Vừa rồi còn khen rất thông minh, này cũng quá cơ trí.

      "Các ngươi làm gì ở đây?"

      cái giọng nam hùng hậu đánh gãy cuộc chuyện của hai người, Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên đồng loạt hướng chỗ kia nhìn lại, người đàn ông trung niên mặc tây trang giày da đứng bên cạnh chiếc Audi A6 màu đen, xem ra là vừa đóng cửa xe.

      nghiêm túc nhìn bọn họ, dùng biểu tình xem kĩ: " trở lại vào cửa đứng ở bên ngoài do dự giống bộ dáng gì nữa? Ở bên ngoài ở đoạn thời gian đem gia giáo của mày quên hết?" Khi lời này lạnh như băng nhìn chằm chằm Bạc Tể Xuyên, Bạc Tể Xuyên đồng dạng cũng chưa cho sắc mặt hoà nhã, bất quá Bạc Tể Xuyên rốt cuộc là bậc dưới, cũng thể phản bác cái gì.

      "Vào ." Cuối cùng người đàn ông này vẫn là buông tha cho việc tiếp tục giáo huấn người khác ở ngoài cửa, thản nhiên liếc hai người liếc mắt cái liền nhấc chân đến phía cửa lớn.

      Phương Tiểu Thư nhìn bóng dáng của người đàn ông đó, giọng hỏi Bạc Tể Xuyên: "Đây là cha ?"

      Bạc Tể Xuyên "Uh" tiếng, mặt có biểu tình, nhưng tay cầm càng nhanh so với vừa rồi khi bị truy vấn.

      Phương Tiểu Thư nhìn nhìn , cũng tính so đo cuộc cãi nhau vừa rồi, cầm tay làm nắm tay của giãn ra, cây cây cùng mười ngón tay của đan vào nhau, tiến đến bên tai hỏi: " có kế hoạch gì?"

      Bạc Tể Xuyên cứng ngắc bị lôi kéo theo sau Bạc Tranh hướng về phía cửa lớn, chi tiết : "Tôi có kế hoạch."

      " quan hệ." Phương Tiểu Thư thèm để ý, "Tôi có."

      "Tôi cũng biết kế hoạch của ." Bạc Tể Xuyên mắt nhìn về phía trước, cùng Phương Tiểu Thư vào phòng, môi khép mở giọng .

      Phương Tiểu Thư có lại cùng châu đầu ghé tai, chính là bất động thanh sắc đánh giá ngôi nhà hai tầng này.

      Tầng này có điểm cũ, nhưng nhìn qua lại điểm cũng rẻ tiền, bên trong bất luận là đồ dùng trong nhà vẫn là trang hoàng đều là phong cách cũ của thành phố Nghiêu Hải, mang theo hương vị lịch sử, thực phù hợp thân phận của Bạc Tranh cùng Bạc gia nhiều thế hệ làm chính trị.

      ", trở lại!" Bạc Yến Thần sớm tại tầng hai thấy Bạc Tể Xuyên đến đây, đường chạy vội xuống tầng cao hứng phấn chấn tới đón tiếp , sau khi nhìn đến Phương Tiểu Thư lập tức chín mươi độ xoay người cúi đầu, ân cần , "Chị dâu tốt!"

      Sắc mặt của Bạc Tranh cùng vợ vừa mới ra đều giống nhau nhìn về phía đôi nam nữ đứng ở cửa, Bạc Tranh là đánh giá cùng giữ kín như bưng, mà người vợ còn trẻ của lại là hơi hơi nhíu mi cùng đoan trang rụt rè.

      Phương Tiểu Thư cám ơn với Bạc Yến Thần, theo sau thoải mái lôi kéo Bạc Tể Xuyên hướng vợ chồng hai người bọn họ xoay người: "Bác trai bác tốt." đứng thẳng dậy, vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía vợ của Bạc Tranh Nhan Nhã, mỉm cười điềm nhiên hỏi, "Oa, bác cũng tuổi trẻ, coi trọng liền lớn hơn cháu bao nhiêu tuổi."

      Lời này nếu đặt ở gia đình bình thường, người mẹ tuyệt đối là thực thích nghe, nhưng là này người nhà thực bình thường, chồng già vợ trẻ tạm thời chuyện, này Nhan Nhã là loại nhân vật nào, làm sao có thể nghe ra thâm ý trong lời của Phương Tiểu Thư, càng miễn bàn Bạc Tranh tràn đầy kinh nghiệm tranh đấu chính trị.

      Vì thế, ánh mắt của vợ chồng hai người nhìn Phương Tiểu Thư càng thay đổi , nhất là Nhan Nhã, bà cực kì tò mò với lai lịch của Phương Tiểu Thư.

      "Cám ơn." Nhan Nhã mở miệng trước, cười đến thiên y vô phùng, "Nghe Yến Thần gọi cháu chị dâu, cháu hẳn là bạn của Tể Xuyên ?" Khi bà ta chuyện thực lễ phép nhìn thoáng qua Bạc Tể Xuyên, mang theo ý tứ dò hỏi, tựa hồ cũng cho rằng Bạc Tể Xuyên thừa nhận.

      Nhưng Bạc Tể Xuyên lại chưa cho bà ta mặt mũi, có nửa phần do dự liền gật đầu cái, vẫn cũng nhiều, cởi bỏ nút thắt áo gió đưa cho Bạc Yến Thần treo mắc áo, thẳng đến nhà ăn: "Còn có việc, xong cơm nước bước ." rồi vài bước quay đầu với Phương Tiểu Thư, "Em cũng lại đây ."

      "Nga, tốt." Phương Tiểu Thư có lỗi cười cười cùng Nhan Nhã, Bạc Tranh, tiếng "Ngượng ngùng" liền theo sát phía sau Bạc Tể Xuyên đến nhà ăn.

      Bạc Yến Thần tuổi còn cũng phải rất muốn trộn lẫn vào chuyện nhà phiền toái này, càng muốn chuyện cùng người trai mà sùng bái, vì thế cũng theo bọn họ nhà ăn.

      Bạc Tranh thản nhiên thu hồi tầm mắt, thấp giọng : "Ăn cơm trước."

      Nhan Nhã gật gật đầu, tiếp đón người hầu bưng đồ ăn lên, cùng Bạc Tranh cùng nhau về phía nhà ăn.

      Người Trung Quốc thích chuyện bàn cơm, đây là định luật vĩnh cửu thay đổi, tại cũng ngoại lệ.

      Qua ba lần rượu, sau khi bão táp phía trước bình tĩnh qua, Nhan Nhã bắt đầu hỏi chuyện về Phương Tiểu Thư.

      "Phương Tiểu Thư năm nay bao nhiêu tuổi?" Nhan Nhã cười rất hòa ái, cảm giác điểm khoảng cách đều có, khuôn mặt đến bốn mươi tuổi bảo dưỡng khéo léo hoà nhã cùng loại tươi cười này, làm cho Phương Tiểu Thư khống chế được sản sinh loại sinh lý tính chán ghét, như vậy dối trá tươi cười nhìn thấy nhiều lắm.

      "Hai mươi lăm tuổi." mặt Phương Tiểu Thư biểu ra chút chán ghét nào đối với Nhan Nhã, chính là giọng điệu có chút tiếc nuối , " lên cái này liền cảm thấy thực hổ thẹn, bác bằng tuổi cháu bây giờ hẳn là muốn có Yến Thần , nhưng là cháu đến bây giờ mới gặp gỡ Tể Xuyên."

      gọi tên của Bạc Tể Xuyên điểm cũng trúc trắc, giống như muốn gọi trăm lần ngàn lần như vậy tự nhiên, chọc Bạc Tể Xuyên khỏi hơi hơi ghé mắt nhìn về phía .

      Nhan Nhã lại bị Phương Tiểu Thư nghẹn ở, bà trầm mặc xuống dưới thèm nhắc lại, chính là càng ngừng uống rượu đỏ, Bạc Tranh quét bà liếc mắt cái, rốt cục mở miệng: "Hai mươi lăm tuổi? Tốt nghiệp cao học sao?"

      Bạc Tể Xuyên nghe Bạc Tranh hỏi bằng cấp khỏi tưởng mở miệng trả lời thay , khả Phương Tiểu Thư trả lời Bạc Tranh trước khi chuyện: " có, cháu học xong trung học học nữa." Phương Tiểu Thư mỉm cười , " có biện pháp, cha mẹ đều mất lại số tiền thừa kế đủ dùng, còn phải dựa vào giúp đỡ của chính phủ sống qua ngày, nào có tiền thừa để học bài a, cháu có thể sống khỏe mạnh đến bây giờ còn phải cảm tạ Bạc thị trưởng nhiều đâu."

      Bạc Tranh nghe xong lời của liền cả người cứng lại, khó có thể tin đem tầm mắt chuyển tới mặt Bạc Tể Xuyên, sắc mặt Bạc Tể Xuyên thản nhiên hề phập phồng, tựa hồ điểm đều ngại, trong lòng chính là có chút kinh ngạc thái độ của Phương Tiểu Thư mà thôi, nghĩ tới nhưng lại có thể thản nhiên như thế đối với chênh lệch về thân thế và bằng cấp của hai người, còn chút nào bởi vậy tự coi mình, khó được.

      Bạc Tranh hơi hổn hển lên dùng sức ho khan chút, Nhan Nhã lập tức làm cho người hầu đứng ở bên chuẩn bị nước cùng thuốc, Phương Tiểu Thư xem tại trong mắt trong lòng lo lắng, nghiêm mặt tiến đến bên cạnh Bạc Tể Xuyên, cũng nhìn thấy miệng môi của khép mở, lời của cũng rơi vào trong tai : "Có phải hay hơi quá?"

      Bạc Tể Xuyên chuyện, chính là nhìn cái, bưng ly rượu quơ quơ, nhàng nhấp ngụm rượu đỏ.

      Tư thái uống rượu đỏ của phi thường tao nhã mê người, nhan sắc rượu đỏ làm nổi bật màu da phấn hồng của , dẫn dắt người ta phạm tội.

      Nhất là ngón tay thon dài của , ngón tay đó gấp khúc nắm bắt ly rượu trong suốt vô cùng gợi cảm.

      Bị ngón tay đó vuốt ve, cảm giác nhất định tệ...

      "Ho" Phương Tiểu Thư che miệng ho tiếng nghiêng đầu ra chỗ khác, vì ý nghĩ của chính mình cảm thấy xấu hổ.

      Bên kia Bạc Tranh muốn bình tĩnh trở lại, áp lực : "Ta có điểm thoải mái, trước nghỉ ngơi, các ngươi tiếp tục." xong xoay người bước , xem cũng xem những người khác liếc mắt cái, Nhan Nhã có lỗi gật gật đầu với Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên, liền giúp đỡ rời .

      Bạc Tể Xuyên thấy vậy cũng đứng lên, Phương Tiểu Thư theo tới cửa, cầm lấy áo gió mắc áo trực tiếp choàng lên người , nao nao, liền bị nắm tay ra cửa lớn.

      "..." Bạc Yến Thần đứng tại cửa lưu luyến rời nhìn , muốn lại thôi.

      Bạc Tể Xuyên quay đầu, nắm tay Phương Tiểu Thư chặt, thanh bình tĩnh, sắc mặt lại trầm: " đặt quà ở bàn trà, em thay đưa cho ." xong liền lôi kéo Phương Tiểu Thư cũng quay đầu lại rồi, hai người lên xe liền vội vàng giẫm chân ga rời , thậm chí đều dám nhìn kính xe phía sau liếc mắt cái.
      Phong nguyet, Lemonade, hoadaoanh9 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 15


      Bỗng nhiên, đầu đuôi hỏi câu: "Công việc của ta có phải hay thực xứng với gia đình thế này?"

      Phương Tiểu Thư sửng sốt, dự đoán được chủ động mở miệng, nhưng vẫn rất nhanh phản ứng lại, còn lòng : "Tôi thực sùng kính những người như ."

      "Những người như " tự nhiên đại biểu cho những người chuyên lo tang lễ, Bạc Tể Xuyên khó được có mang theo ánh mắt ghét bỏ hoặc là làm bất hòa nhìn nhìn , sau khi thu hồi tầm mắt khóe miệng như có như khơi mào, cười đến bị tổn thương tự tôn của người khác: "Đại đa số mọi người cảm thấy đó là nghề nghiệp có tương lai, thậm chí khó có thể mở miệng."

      Phương Tiểu Thư đưa áo gió choàng tại vai cầm đến ôm vào trong ngực ngửi, híp mắt cười nhìn : "Thế giới này liền là như thế này, người có khát vọng bị trở thành khát vọng, mà người giống như tôi vậy chân chính có khát vọng lại muốn giả bộ có khát vọng, tốt cười."

      Bạc Tể Xuyên nhân cơ hội đến đây câu: "Cho nên chúng ta thích hợp."

      Tâm tình của Phương Tiểu Thư vốn sai bị làm cho buồn bực, lạnh như băng "Nga" tiếng, hề mở miệng.

      Bạc Tể Xuyên lại coi như nhận thấy được giận hờn của , tiếp: "Kỳ tôi rất hâm mộ ." Hôm nay tựa hồ có điểm quá nhiều, "Đời này tôi chưa từng xúc động làm bất kì chuyện gì, làm mọi chuyện đều là trải qua suy nghĩ kĩ càng lo lắng biết kết quả, kỳ giống như vậy cũng có gì tốt, cho dù đụng phải tường bị đâm cho đầu rơi máu chảy cũng có thể lại chữa khỏi lần nữa tới, nhưng là giống tôi như vậy quả quyết lấy đao đâm điểm điểm, đến khi phát máu đều chảy hết, căn bản cứu được."

      hạ giọng: "Chỉ có thể chết." cường điệu, "Chờ ngày nào đó sở hữu tất cả đều bạo phát, chỉ có thể chết." xong hình như còn ngại chính mình đủ nhiều, lại lập lại câu trước lần nữa, "Cho nên chúng ta thích hợp." tay nắm tay lái, tay kia nhu nhu thái dương mới thả lại , giọng điệu mang theo chút khàn khàn , "Chúng ta căn bản chính là hai loại người hoàn toàn khác biệt."

      "Đủ." Phương Tiểu Thư thể nhịn được nữa quát , " câu lặp lại vài lần vốn có bất kì sức thuyết phục nào có biết hay , cách chúng ta thích hợp này lần như vậy đủ rồi, khi lặp lại lần thứ ba ngay cả chính cũng lại tin!"

      Bạc Tể Xuyên ngây ngẩn cả người, ban đêm ngã tư đường có gì xe, đổ đến mức làm cho thất thần ra cái gì tai nạn xe cộ.

      Bất quá vì an toàn, vẫn là cái gì nữa, hơi nhếch môi chuyên tâm lái xe, nhưng lông mày nhăn nhíu của tiết lộ tâm tình tốt của .

      Phương Tiểu Thư khoanh tay trước ngực nhìn ngoài của sổ xe, cũng thèm nhắc lại, vẫn đều im lặng chờ, chờ dừng lại xe, chờ sau khi mở cửa xe cho , mới nhìn đứng tại sau cửa xe : " thích hợp liền thích hợp , liền như vậy coi như hết, làm như tôi cái gì cũng chưa qua, coi như nhận thức them người bạn." xong tiêu sái xuống xe chạy vào nhà, động tác sạch lưu loát, chút nào ướt át bẩn thỉu.

      Đoạn tuyệt tất cả hi vọng cũng phải chuyện xấu, có hi vọng luôn làm người ta đem toàn bộ nhiệt tình đều lãng phí người có khả năng được đến, còn bằng sớm chút bứt ra rời , tựa như , coi như nhận thức thêm người bạn.

      Trong suy nghĩ của Bạc Tể Xuyên, con đều chỉ có thể tin nửa, bao gồm lời của Phương Tiểu Thư. Cho nên tiếp thu vì Phương Tiểu Thư giống như lời của liền như vậy quên , nhưng rất nhanh liền phát , lời của Phương Tiểu Thư tất cả đều là .

      Sinh nhật của Bạc Tranh chấm dứt vài ngày, Phương Tiểu Thư ngay tại khi Bạc Tể Xuyên ở nhà tiếp đãi vị khách đặc biệt, là Nhan Nhã.

      Nhan Nhã hiển nhiên là có cho phép của Bạc Tranh mới dám đến, sau khi vào nhà cũng vòng quanh, nhìn tỉ mỉ phía trước phía sau ngôi nhà thuộc về mẹ của Bạc Tể Xuyên lần, mới ngồi xuống giống như lơ đãng hỏi: "Phương Tiểu Thư bình thường thích xử lý chuyện chia tay như thế nào?"

      Bà ta vào cửa câu đầu tiên phải chào hỏi, mà là hỏi cái này, ý tứ thực ràng là hỏi về phí chia tay hoặc là cầu về điều kiện khác, nhưng Phương Tiểu Thư lại chính là trả lời : "Uh, cho tôi ngẫm lại, dùng a xít sunfuric đậm đặc? Hoặc là dùng xăng?"

      "..." Nhan Nhã ngạc nhiên nhìn , sau lúc lâu mới , " sợ Tể Xuyên biết là người như vậy?"

      Bà ta rất có tu dưỡng dùng Bạc Tể Xuyên đến áp Phương Tiểu Thư, ý đồ làm cho Phương Tiểu Thư cảm thấy biết bộ dáng này của mình là sỉ nhục, là được Bạc Tể Xuyên thích .

      Tuy nhiên Bạc Tể Xuyên xác thực thích như vậy, nhưng đối mặt Nhan Nhã đến có ý đồ ràng như vậy, vẫn là giúp diễn kịch đến cùng.

      Phương Tiểu Thư đẩy chén trà đến trước mặt Nhan Nhã, cười : "Bánh bao ăn ngon vỏ, Tể Xuyên tôi mặt."

      "... Phương Tiểu Thư, người sáng mắt tiếng lóng." Nhan Nhã cự tuyệt trà của , nghiêm túc , "Tôi hôm nay là đại biểu cha của Tể Xuyên tới đây, cũng có thể là đại biểu nhà họ Bạc. Tôi nghe Yến Thần cùng Tể Xuyên ở chung, cho nên lại đây nghiệm chứng chút, nghĩ tới là ." Bà ta lại chuyển, "Nhà của chúng ta muốn điều tra qua, đối với chuyện của cha mẹ cùng cậu chúng ta tỏ vẻ đáng tiếc, nhưng này cũng có nghĩa là có thể lại bám vào nhà họ Bạc."

      "Lời này của bà có ý tứ gì?" Phương Tiểu Thư thu liễm ý cười hỏi bà ta.

      Nhan Nhã mỉm cười: "Tôi hy vọng Phương tiểu thư kiểm điểm điểm, mau chóng chuyển ra ngoài, như vậy với mọi người đều tốt."

      Phương Tiểu Thư phút chốc đứng lên, mặt chút thay đổi nhìn xuống Nhan Nhã, nhìn chằm chằm người phụ nữ kia giả vờ cường thế lại chỉ có thể mang sang ba phần hình dáng hề cảm xúc : "Nếu đến ai khác bị kiềm chế, giống như chính bà có bao nhiêu sạch , chê cười gia thế của người khác, giống như quá khứ của bà có bao nhiêu hoàn mỹ sứt mẻ, bà vẫn là quan tâm chính bản thân bà , sống cho tới hôm nay còn cầu mà được chỉ có phong cảnh mặt ngoài, chậc, bà biết là quá thất bại sao?"

      xoay người hai tay chống bàn trà tới gần Nhan Nhã, Nhan Nhã sợ tới mức trực tiếp dựa lưng vào sofa, hề cảm động cười lạnh tiếng: "Tôi cho bà, bà đứng tại điểm cao hơn tôi về tiền tài cùng địa vị nhìn tôi, liền đừng trách tôi đứng tại điểm cao hơn bà về chỉ số thông minh cùng đạo đức nhìn bà, dù sao liền như vậy điểm chuyện này, những năm gần đây chiếm chồng cùng cha của người khác tác uy tác phúc là vất vả nội tiết tố của bà, tôi tình hy vọng bà có thể coi đây là khoái lạc, hơn nữa vĩnh viễn làm biết mệt, cửa ở bên kia, hẹn gặp lại tiễn ngài." chỉ về hướng cửa lớn.

      thế giới chính là có chuyện khéo như vậy, ngay khi Phương Tiểu Thư chỉ hướng cửa lớn, Bạc Tể Xuyên liền từ bên ngoài đem cửa mở ra. hẳn là sớm ở bên ngoài , cũng kinh ngạc Nhan Nhã ở đây, chính là đem cửa rộng mở đứng ở bên, ý tứ tiễn khách thực ràng.

      Nhan Nhã muốn mộng , từ khi lấy Bạc Tranh tới nay liền chưa từng có người nào dám như vậy chuyện với bà ta, còn lập tức nhiều như vậy, bà cần thời gian hảo hảo tiêu hóa chút. Vì thế bà ta chạy trối chết, quay đầu cũng dám quay đầu, trận đánh đầu toàn bộ thua cho Phương Tiểu Thư.

      Bạc Tể Xuyên đóng cửa lại nhìn về phía Phương Tiểu Thư, tựa hồ muốn cái gì, nhưng Phương Tiểu Thư trực tiếp về tới phòng của mình, hoàn toàn cho cơ hội chuyện, còn nặng nề đóng sầm cửa, lấy việc này đến biểu đạt kiên quyết của , chỉ để lại người tại chỗ biết con đường nào.

      ...

      Như thế nào như vậy, ràng tốt lắm cung phụng như cha dạng, tính toán gì hết cũng liền thôi, như thế nào còn đề phòng như phòng sói?

      Cả ngày này Phương Tiểu Thư cũng chưa ra ngoài, chính là nửa đêm khoác áo khoác cũ tay chân rời biệt thự.

      Bởi vì tắt đèn, dưới tầng tối im lặng, cho nên phát Bạc Tể Xuyên ngồi ở chỗ tối sofa. Bạc Tể Xuyên bưng cốc nước rớt ra rèm cửa sổ nhìn Phương Tiểu Thư bước nhanh tại trong màn đêm, mày gắt gao nhíu lại.

      nhanh chóng cầm lấy chìa khóa xe theo ra cửa, thậm chí đều kịp mặc quần áo, lái xe đuổi theo , thấy lên xe taxi. Vì thế lặng lẽ theo mặt sau xe taxi, hai chiếc xe cuối cùng đứng ở cửa bệnh viện thành phố, điều này làm cho Bạc Tể Xuyên ngây ngẩn cả người.

      Phương Tiểu Thư xuống xe cũng để ý tới chung quanh có ai, thanh toán tiền liền đường chạy chậm hướng bệnh viện , Bạc Tể Xuyên ngừng xe lại sau lặng lẽ theo đuôi vào bệnh viện, tại phía sau xa gần theo xuyên qua mấy cái hành lang làm tốt thủ tục, tránh ở ngoài cửa phòng của bác sĩ chịu trách nhiệm khám bệnh.

      Tiếng chuyện trong phòng rất , Bạc Tể Xuyên miễn cưỡng nghe được, ngay từ đầu chính là kiểm tra định kì, nghe được dạ dày của Phương Tiểu Thư tựa hồ tốt lắm, hình như là lại bị bệnh dạ dày, hơn nữa ra vẻ trái tim cũng rất thoải mái, vì thế khỏi có chút nóng vội, lại đến gần cạnh cửa ít, cố gắng nghe.

      Ước chừng im lặng mười đến phút, hẳn là tại làm kiểm tra, sau lát tiếng chuyện của bác sĩ cùng Phương Tiểu Thư mới lại vang lên.


      " có việc gì, chính là rất triệu chứng hô hấp cùng tim đập đồng đều, đây là tượng sinh lý bình thường, cần lo lắng." Bác sĩ ôn hòa .

      Thanh của Phương Tiểu Thư mang theo chút mỏi mệt cùng trêu chọc rất nhanh theo vang lên: "Là như thế này? Tôi còn tưởng rằng đó là cảm giác đâu."

      Bạc Tể Xuyên trước là vì lời của bác sĩ nhàng thở ra, lại nghe thấy lời của Phương Tiểu Thư tự chủ được cười khẽ lên tiếng, sau đó liền nghe được Phương Tiểu Thư ở bên trong lạnh lùng : "Ai ở bên ngoài?"

      ...

      cho hành vi theo dõi nghe lén thấy thế nào đều có điểm thất lễ cùng đáng khinh của mình bị phát , thân là gia giáo hàm dưỡng đều phi thường tốt đại công tử Bạc Tể Xuyên căn bản kịp suy nghĩ, trực tiếp chạy.

      Đúng vậy, chạy.

      Giống cái bị đuổi con thỏ, mặt xám mày tro mang theo cái đuôi chạy mất... Phương Tiểu Thư dựa tại cạnh cửa nhìn hành lang bóng người, ngón tay phất qua cánh môi, cười đến phi thường gian trá.

      cái gì "Tôi cùng quan hệ", kỳ đều là lời linh tinh.

      "Tôi " làm sao có thể cùng "" quan hệ? khi người cũng rất dễ dàng bị đối phương dẫn ra điên cuồng cùng tham lam che giấu tại ở sâu trong nội tâm, bởi vì biến hóa của đối phương mà vui giận chừng, cảm nhận được loạt bi thương ngọt ngào hạnh phúc cùng tuyệt vọng.

      Cho nên "Tôi " có khả năng cùng "" quan hệ.

      Nguyên tắc của Phương Tiểu Thư là, khi người, nhất định phải làm cho đối phương cũng chính mình, muốn cho vĩnh viễn khỏe mạnh sống sót, làm cho cũng có thể trải qua chút cảm giác vì mà mất lý trí mà vui buồn thất thường.

      cũng phải nhìn làm khổ bản thân.

    3. chuotanmeo

      chuotanmeo Well-Known Member

      Bài viết:
      2,615
      Được thích:
      4,902
      @Natalie Pham ^^!! Xin lỗi vì up cover cho nàng chậm quá. Chúc nàng edit tốt nhé

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @chuotanmeo : ko sao đâu nàng. Nàng giúp ta đc rồi. Mà nhìn cái cover miễn chê. Đẹp lắm lun ý. Cám ơn nàng nhiều nha:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      Last edited: 7/10/14
      chuotanmeo thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 16


      Đêm khuya luôn dễ dàng phát sinh chuyện khiến người ta kinh tủng, tỷ như giờ phút này.

      Bạc Tể Xuyên rời bệnh viện cũng có vội vã trở về, đem xe đậu ở chỗ nấp chờ Phương Tiểu Thư ra, tính tìm thời gian thích hợp xuất tại trước mặt , hai người cùng nhau về nhà, dù sao đêm khuya trễ như vậy mình ở bên ngoài rất nguy hiểm.

      Bạc Tể Xuyên nghĩ điểm cũng chưa sai, bởi vì đây chính là đêm khuya làm cho bị thương.

      Sau khi Phương Tiểu Thư ra bệnh viện liền về hướng đường bên cạnh cái khu nhà , đó là cái đường tắt, sau khi xuyên qua có thể trực tiếp đến con đường có vẻ phồn hoa, dễ gọi xe hơn so với nơi này.

      Bạc Tể Xuyên nhìn nhìn đồng hồ, muốn hơn ba giờ đêm, nhíu mi nhìn chằm chằm bóng dáng của , vào là cửa hông của khu nhà đó, lối vào có lưới sắt vây quanh, chỉ có người có thể vào, lái xe vào được.

      Rơi vào đường cùng, lòng lo lắng chiến thắng lòng tự trọng, Bạc Tể Xuyên xuống xe chỉ mặc áo sơmi mỏng manh bước nhanh đuổi theo phương hướng Phương Tiểu Thư rời , trong màn đêm cuối mùa thu, thân ảnh cao gầy thon dài màu đen của mang theo nên lời hương vị tiêu sái.

      Phương Tiểu Thư cũng nghĩ tới Bạc Tể Xuyên chờ , tại suy nghĩ của hẳn là cũng có coi trọng đến mức độ kia, cho nên rất nhanh, kéo nhanh áo khoác bước nhanh xuyên qua tại khu nhà có đèn đường, thoáng có chút nghi hoặc vì sao nơi này có đèn đường, bất quá cũng nghĩ nhiều, trong lòng thầm nghĩ ngóng trông nhanh chút trở về, dù sao muốn đêm khuya, rốt cuộc vẫn là , cũng sợ hãi gì đó.

      Nhưng mà, ông trời tựa hồ là cố ý muốn cho qua ban đêm này phấn khích điểm, khi sắp bước ra khu nhà đó, khi chuyển hướng vào trong ngõ liền thấy đất có nằm vẫn nhúc nhích.

      Trong đầu Phương Tiểu Thư lập tức ra bức hình ảnh cũ muốn lâu nghĩ qua, rất nhiều rất nhiều năm phía trước ngày nào đó, mẹ của cũng giống kia như vậy nằm dại ra mặt đất, cũng nhúc nhích, mất hết thảy dấu hiệu còn sống.

      hiểu, đầu óc của khống chế được hai chân tự chủ được về phía kia, chờ Phương Tiểu Thư đứng ở trước mặt kia, mới xem như thấy toàn bộ bộ dáng của ta.

      Đôi môi có chút máu hơi hơi mở ra, ánh trăng chiếu vào thân thể xinh đẹp tái nhợt của , tóc đen hỗn độn chật vật quét tại mặt , mơ hồ có thể thấy đôi mắt tối đen như mực.

      ta hiển nhiên chết nhắm mắt, trong ánh mắt như trước mang theo cam lòng trước khi mất sinh mệnh.

      Phương Tiểu Thư ngừng thở theo khuôn mặt xinh đẹp của hướng phía dưới nhìn lại, cả người trần truồng, hai chân giống môi dạng hơi hơi mở ra, quần áo người bị xả rách tung toé để tại bên, mặc dù giờ phút này thân thể của muốn có độ ấm, còn là rất đẹp.

      Phương Tiểu Thư run run lui về phía sau vài bước, dùng sức vội vàng bỏ những kí ức khủng bố máu me trong đầu, nhưng chỉ có biện pháp đem vài thứ kia đuổi ra , chật vật đè lại đầu càng ngừng đá đầu, áp lực tinh thần đến cực điểm, vì thế theo bản năng kêu to ra tiếng, tiếng kêu bén nhọn vang vọng toàn bộ khu nhà, cũng dẫn đường cho Bạc Tể Xuyên lo tìm thấy .

      Bạc Tể Xuyên rất nhanh liền chạy tới ngõ này, sau đó liền thấy Phương Tiểu Thư ôm đầu ngồi xổm ở giữa ngõ , tại phía trước cách đó xa nằm ràng là bị gian dâm rồi giết.

      Bạc Tể Xuyên bước nhanh đến trước mặt Phương Tiểu Thư, trực tiếp ôm vào trong lòng, khi theo bản năng phản kháng giãy dụa thấp giọng trấn an : "Là tôi." vỗ lưng của , trong thanh mang theo kỳ dị ma lực khiến người ta an tâm, "Là tôi, tôi là Bạc Tể Xuyên, đừng sợ." sờ sờ đầu , tạo ra khoảng cách giữa hai người xoay người nhìn gương mặt của , cũng có khóc, chính là sắc mặt tái nhợt, trán tràn đầy mồ hôi lạnh.

      Bạc Tể Xuyên dùng cổ tay áo sơmi lau mồ hôi trán , ôn nhu an ủi : "Đừng sợ, có tôi ở đây."

      Đừng sợ, có tôi ở đây.

      lâu lâu trước kia, Phương Tiểu Thư là cỡ nào chờ mong cùng khát vọng có người như vậy tại bên người mình với mình những lời này.

      Cha mẹ bỗng nhiên qua đời, bị chết như vậy minh bạch, cậu làm lễ tang xong cho bọn lại tiếng rời , giống như lập tức toàn thế giới đều từ bỏ , nhiều năm như vậy đến chuyện quen thuộc nhất phải tuyệt vọng phải bần cùng, mà là bị vứt bỏ.

      Phương Tiểu Thư đỏ hồng mắt ôm chặt lấy Bạc Tể Xuyên, dùng lực mạnh đến mức làm có chút thể hô hấp, nhưng là tia kháng cự, như trước càng ngừng trấn an , tự trách : "Tôi biết dỗ dành người khác, là tôi tốt."

      Phương Tiểu Thư cụp mắt xuống ngẩng đầu hôn lên môi của , nhàng chạm vào cánh môi lạnh lẽo mềm mại của lẩm bẩm : "Liền trong chốc lát, đừng đẩy tôi ra." dùng răng nanh cắn cánh môi của , mang theo hương vị ỷ lại cùng say đắm, khiến người ta mê muội.

      Bạc Tể Xuyên hơi hơi sửng sốt chút, ánh mắt nhìn chằm chằm khó được biểu ra mặt yếu ớt, ràng lắm tâm tình tại của chính mình, nhưng chờ phản ứng lại, có lập tức lý trí chạy nhanh báo cảnh sát, mà là đáp lại nụ hôn của .

      Bạc Tể Xuyên nhàng đè lại lưng của Phương Tiểu Thư đưa ôm chặt vào trong ngực mình, trúc trắc hôn lại , học bộ dáng của dùng sức chút cắn cắn , ngọt ngọt mềm, giống như bánh ngọt ngon miệng, chỉ cảm thấy có cái gì vậy ở trong lòng thiêu đốt lên, toàn thân đều giống như cùng thế giới bên ngoài ngăn cách, đầu óc trống rỗng, cái gì đều nghĩ ra .

      Trước hết phục hồi tinh thần lại thế nhưng vẫn là Phương Tiểu Thư, Phương Tiểu Thư hơi đỏ mặt tựa vào trong lòng , bên tai tràn ngập tiếng hít thở trầm trọng của Bạc Tể Xuyên, ách cổ họng : "Báo cho cảnh sát nhanh chút."

      Bạc Tể Xuyên phút chốc phục hồi tinh thần lại, xấu hổ buông ra , lấy điện thoại di động gọi 110. Phương Tiểu Thư đứng ở bên nhìn chuyển mắt nhìn chằm chằm Bạc Tể Xuyên báo cho cảnh sát trật tự ràng, sau khi đối phương dừng điện thoại thực tự nhiên nhìn về phía .

      Đúng lúc này, Phương Tiểu Thư bỗng nhiên nhìn phía sau , cũng nhìn qua, chỉ thấy nhóm tên côn đồ theo quán rượu cách đó xa ra, đây là quán rượu trong khu nhà, ban đêm khuya mới đóng, đám côn đồ kia ràng là uống nhiều, miệng chửi bậy có văn hóa, bọn họ mẫn cảm phát Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên nhìn bọn chằm chằm, vì thế cũng hướng bên này nhìn lại.

      "U, hai vị bên kia là tính cùng chúng ta vài cái chuyện sao?" Tên côn đồ cầm đầu nâng lên ánh mắt nhìn lướt qua người chết nằm ở trước mặt Bạc Tể Xuyên cùng Phương Tiểu Thư, xuy cười tiếng , "Hai tên rác rưởi khẳng định là báo cảnh sát, là làm ra vẻ muốn qua ngày lành muốn chết a." thối ngụm, "Các em đến, làm cho bọn họ biết chuyện của tu hành hội rốt cuộc có phải chuyện bọn họ nên xen vào hay ."

      Tên Tu Hành hội vừa ra, cả người Phương Tiểu Thư đều sắc bén lên, ánh mắt sâu sắc của nhìn chằm chằm mấy tên lưu manh chậm rãi tới gần, đừng nhìn là cái tràn ngập năng lượng thừa người xấu, nhưng đối mặt đàn em của kẻ thù, vẫn thả xuống thành kiến tốt thay giáo huấn chút.

      Bạc Tể Xuyên đem Phương Tiểu Thư bảo vệ ở sau người, Phương Tiểu Thư kinh ngạc nhướng mày nhìn bóng dáng đơn bạc của , nhịn được hỏi: " có thể được ?"

      Bạc Tể Xuyên cứng lại chút, quay đầu còn với : " biết, có lẽ."

      "... phải là được." Phương Tiểu Thư buồn rầu nhăn lại mi, nhưng rất nhanh cần buồn bực, bởi vì Bạc Tể Xuyên ra tay.

      Phương Tiểu Thư nằm mơ đều ngờ, người đàn ông toàn thân đều tản ra nồng đậm khí chất cùng phong độ của người trí thức cùng con cái của người ở chức vị cao này cư nhiên đánh nhau giỏi như vậy, người ôn nhu như , khi đánh nhau lại phi thường sạch lưu loát, thể lực vô cùng tốt, động tác nhanh nhẹn.

      đánh cũng phải cái gì nước ngoài Taekwondo, nhu đạo, mà là quyền cước chính thống nhất của Trung Quốc, động tác ổn chuẩn ngoan, tiêu chuẩn cực cao, mỗi động tác đều tràn ngập lực lượng, sau khi đánh ngã đại bộ phận lưu manh xuống đất, vài người khác cũng dám xông lên.

      Cũng đúng lúc này, tiếng xe cảnh sát dần dần từ xa tới gần, vài tên lưu manh vừa thấy, lập tức kéo người cầm đầu bọn họ chạy trối chết, bất quá y theo lệ thường, bọn họ vẫn là thực kiêu ngạo bọn họ nhất định đến trả thù, xem như tìm về điểm mặt mũi.

      Bạc Tể Xuyên cũng cùng đám người kia cá chết lưới rách, dù sao đối phương có bảy tám người lại chỉ có , tiếp tục giằng co khẳng định chịu thiệt, Phương Tiểu Thư còn tại đây, thể làm cho đặt mình ở trong nguy hiểm.

      Bất quá, vì trấn an , vẫn với : " cần lo lắng, tôi ở đây."

      Nghe được lời này ánh mắt của Phương Tiểu Thư lên men, cởi áo khoác che tại người bị chết thảm, hai tay tạo thành hình chữ thập thấp giọng câu "A di đà phật" mới nhìn về phía Bạc Tể Xuyên, ôn nhu : "Tôi điểm cũng lo lắng, tôi cũng sợ hãi, bởi vì cho dù bọn họ tới tìm tôi tôi cũng tìm bọn họ."

      Bạc Tể Xuyên nhìn thoáng qua xe cảnh sát dừng lại, rất nhanh hỏi: " cái gì?"

      Phương Tiểu Thư dùng giọng điệu giải thích : "Tôi nhất định tìm Tu Hành hội báo thù, tuy nhiên tôi muốn hai mươi lăm tuổi, nhưng tôi vĩnh viễn đều buông tha ý niệm này trong đầu. Mặc dù có ngày tôi ba mươi tuổi, năm mươi tuổi, thậm chí bảy mươi tuổi, chỉ cần tôi chết tôi nhất định buông tay. Tôi làm cho cha mẹ công chết ở trong năm tháng vốn nên tốt đẹp nhất của bọn họ."

      Bạc Tể Xuyên chút nhăn lại mi, thấp giọng hỏi: "Chuyện của cha mẹ là người của Tu Hành hội làm?"

      Phương Tiểu Thư gật đầu : "Là đại ca của Tu Hành hội Cao Diệc Vĩ, năm đó còn phải người đứng đầu, bất quá cho dù hóa thành tro tôi cũng nhận thức."

      "Đây là chuyện cảnh sát nên làm." Bạc Tể Xuyên đồng ý , " muốn lấy thân thể của mình làm chuyện nguy hiểm, việc này rất lý trí."

      Phương Tiểu Thư thản nhiên nở nụ cười tiếng, lui về phía sau vài bước cúi người chào cảnh sát tới, giọng với Bạc Tể Xuyên: " có lỗi, tại chuyện này tôi lý trí đứng dậy, tôi vốn là người tốt, đối với người khi dễ mình tôi thường cũng có thể dễ dàng tha thứ, càng miễn bàn loại kẻ thù giết cha giết mẹ này. Đời này tôi thể đem đưa vào ngục giam, giết cũng đủ."

      Phương Tiểu Thư phải nghĩ tới giống như lời Bạc Tể Xuyên như vậy dựa vào cảnh sát, nhưng tốc độ này quá chậm, hơn nữa các mặt liên lụy quá lớn. Cha của thân mình chính là thành viên xã hội đen, càng miễn bàn cùng mẫu thân cũng đều là chết ở dưới tay băng nhóm xã hội đen, trọn điều tuyến này đều sạch , bằng cũng mười mấy năm qua hề tiến triển. Kế hoạch của chính phủ lại càng người đả thảo kinh xà, chỉ có thể dựa vào chính mình.

      Nếu dựa vào người khác, phỏng chừng so với "Kế hoạch bảy mươi năm" của càng lâu.

      Đối với tuyên ngôn cực đoan như thế của Phương Tiểu Thư, Bạc Tể Xuyên cùng lúc cảm giác dám ra cách này là đem cho rằng người nhà, nhưng về phương diện khác lại càng bởi vậy mà cảm thấy thực khó xử cùng lo lắng.

      Lời của cho biết chưa từng buông tha cho việc giúp cha mẹ đòi lại công bằng, này thực dễ dàng làm cho tại tương lai lâu lên đường vòng.

      Hai người các hoài tâm theo cảnh sát khai báo, trở lại cục cảnh sát làm chút ghi chép.

      Tại viết xuống tên Bạc Tể Xuyên, cảnh sát làm việc ghi chép thực ngoài ý muốn nhìn cái, mặt chút thay đổi, cảnh sát cũng tốt thêm cái gì, chính là mặc kệ là thái độ vẫn là tốc độ đều so với phía trước phải nhanh rất nhiều.

      Khi Bạc Tể Xuyên cùng Phương Tiểu Thư cùng nhau ra từ cục cảnh sát trời đều muốn sáng, tuy nhiên muốn báo án, nhưng khi nào bắt lấy đám côn đồ kia vẫn là biết bao nhiêu, cho nên gần nhất đoạn thời gian Bạc Tể Xuyên cũng tính làm cho Phương Tiểu Thư mình ra ngoài.

      "Sau đó nếu có chuyện gì đặc biệt tận lực ngốc ở nhà, tạm thời cần ra ngoài." Sau khi lên xe với câu đầu tiên là cái này, lần đầu dùng tới giọng điệu mệnh lệnh, cho cãi lại.

      Phương Tiểu Thư mắt lé nhìn , thản nhiên "Uh" tiếng, có cảm xúc gì nhìn ngoài cửa sổ, hơi có chút suy nghĩ.

      Bạc Tể Xuyên vẫn nhớ thương quyết tâm báo thù vĩ đại đó của , nhịn nửa ngày vẫn là đem vấn đề của mình ra: " muốn thế nào mới bằng lòng làm chuyện nguy hiểm như vậy?"

      Phương Tiểu Thư khinh phiêu phiêu quăng hồi câu cho : "Tôi cũng biết rốt cuộc muốn như thế nào tôi mới có thể hết hy vọng."

      Bạc Tể Xuyên dài thở hắt ra, nữa, nhíu mày lái xe trở về .

      Phương Tiểu Thư trầm mặc đường, khi xe dừng ở trước cửa biệt thự mới với : "Nếu nhận thức tôi của quá khứ, có lẽ lý giải tôi của tại." xong liền xuống xe, vào phòng có lại ra cửa.

      ai trời sinh chính là cái quái vật, khi tám tuổi rất hồn nhiên, khi đó cũng nghĩ đến chỉ cần cũng đủ thiện lương hội xúc phạm tới người khác cùng chính mình, nhưng là cho loại ý tưởng này quả rất ngu ngốc.

      Muốn thản nhiên nhận chính mình, muốn như thế biến thái chính mình. Phương Tiểu Thư nhìn chính mình trong gương ở trong lòng xong.
      Happyanh, Phong nguyet, Bạch Phụng12 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :