1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Nhược Vân thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 6

      Bên này Phương Tiểu Thư còn sững sờ, bên kia tiếng điện thoại của Bạc Tể Xuyên liền vang lên, điều này làm cho Phương Tiểu Thư khỏi hồi tưởng lại cảnh tối qua trong phòng tắm, hơi cúi thấp đầu xuống, che miệng ho tiếng.

      Bạc Tể Xuyên rút điện thoại khỏi tủi quần, nhìn thấy tên người màn hình liền nhíu mày, nhìn Phương Tiểu Thư giọng áy náy: " ngại quá, tôi phải nghe điện thoại."

      Phương Tiểu Thư đương nhiên phản đối, ngước đầu hướng về phía có ý “xin mời”.

      Bạc Tể Xuyên có được đồng ý của mới ấn nút nghe điện, đứng lên tới hướng phòng khách, trong lúc có thể thoáng nghe thấy điểm dấu vết từ thanh truyền ra từ di động, Phương Tiểu Thư tự chủ được nín thở nghe, giọng nam tầm trung niên vọng ra rất lớn, nghe lắm, nhưng vẫn có thể hiểu là gì.

      " trả lời tin nhắn, đưa tin ở trong cục, mày tính hủy hoại bản thân vì cái nghề này sao? ! Mày có biết làm loại công việc này là lãng phí cả đời !"

      Thực hiển nhiên, dám với Bạc Tể Xuyên bằng giọng này chỉ có cha của chứ ai khác, mà thái độ của cũng chứng minh điều đó. tuy nhíu mày khó chịu, nhưng chưa hề tỏ thái độ gì quá khích, giọng qua điện thoại đầy vẻ kính trọng, lại nhẫn nhục, lẳng lặng nghe đối phương xong mới mở miệng.

      Bạc Tể Xuyên mở cửa ra ngoài phòng khách, vừa vừa thấp giọng : "Con biết, nhưng..." Cánh cửa đóng lại khiến giọng trở nên càng ngày càng , dần dần nghe thấy nữa.

      Phương Tiểu Thư đan hai tay vào nhau, có chút suy nghĩ đứng ở trước phiến cửa phòng đóng chặt, vốn tưởng rằng cú điện thoại này của Bạc Tể Xuyên hồi lâu, nghĩ tới vừa mới vào liền ra, chính là lúc ra liền thấy điện thoại di động của .

      Bạc Tể Xuyên vừa ra khỏi cửa liền với Phương Tiểu Thư: " có lỗi, làm cho phải đợi."

      chuyện mà nhìn vào mặt , ràng là tâm tình tốt lắm, Phương Tiểu Thư hoàn toàn thèm để ý, mỉm cười : " có gì, sao chứ?"

      Bạc Tể Xuyên lắc lắc đầu, hơi cắn môi : "Đề nghị vừa rồi của tôi, Phương Tiểu Thư cảm thấy thế nào?"

      Chuyện làm người giúp việc? Phương Tiểu Thư có chút tiếc nuối : "Tôi tại rất thỏa mãn với công việc của mình, làm quét dọn chỉ là phần, tan tầm tôi còn làm ở cửa hàng bách hóa, buổi tối tới làm ở cửa hàng bánh ngọt, chỉ sợ có thời gian làm cho ."

      Bạc Tể Xuyên như để ý đến lời , ( lên cầu thang đến trước đàn dương cầm đặt ở phía đông Nam giữ nghiêng người ngồi tại kia, tay đút túi tay vô thức nhấn phím đàn, giọng trầm thấp của như chảy vào tai : " có thể bỏ hết những việc đó , tính xem tổng tiền lương được bao nhiêu, tôi trả cho ."

      Phương Tiểu Thư kinh ngạc nhìn : "Nhưng tôi ứng trước ba tháng tiền lương ở tiệm bánh ngọt để trả tiền quan tài mất rồi..."

      Bạc Tể Xuyên lúc này mới ngẩng đầu lên, dáng điệu xa cách giống hệt loài thiên nga đen cao quý: "Là đưa cho tôi tiền phí nhập quan tài, phải trả cho tôi tiền nhập quan tài. Mặt khác, có thể đem tiền trả lại cho chủ tiệm, tôi tính tiền của ." , giọng nhàng như gió thổi qua tán lá.

      "Làm vậy sao được?" Phương Tiểu Thư có chút thể phục hồi lại tinh thần.

      "Vậy cũng được." Bạc Tể Xuyên tựa hồ cũng thói quen ép người khác theo ý mình, "Tùy , nếu thay đổi ý kiến cứ tới tìm tôi." bước nhanh xuống cầu thang, lần này là hướng về phía cửa lớn.

      Phương Tiểu Thư mở to ánh mắt lấy đủ những thứ mà mình mang đến rồi về phía cửa lớn, sau khi mở cửa liền lập tức : "Tôi về trước, hẹn gặp lại sau."

      Bạc Tể Xuyên tựa hồ ngơ ngác chút, gió thu gợi lên tóc của đọng tại trán, đưa tay đẩy gọng kính, "Được" : "Hẹn gặp lại."

      Cứ như vậy, Phương Tiểu Thư qua cái sáng sớm "Kinh tâm động phách". hơi khó xử khi cầm bọc tiền mặt, vốn là định trả cho Bạc Tể Xuyên , nhưng lại cần, còn có thể chu cấp cho công việc tương đối thoải mái lại có thể kiếm được số tiền lương bằng với tại, là làm cho người ta cảm thấy thể tin được.

      Chẳng lẽ là nàng vất vả hai mươi mấy năm, giờ bắt đầu đổi vận ?

      Mặc kệ thế nào, dù sao bây giờ vẫn chưa tính chuyện từ chức, Phương Tiểu Thư cũng chưa cho Bạc Tể Xuyên câu trả lời dứt khoát, cho nên vẫn rất nhanh về tới tiếp đãi đại sảnh, trả lại các dụng cụ rồi xe công cộng làm ở công ty bách hoá.

      Công ty bách hóa mở cửa lúc tám giờ năm mươi, quầy của mở cửa lúc chín giờ, Phương Tiểu Thư lại lần nữa thay đồng phục, bộ tây trang màu đen kiểu dáng tinh xảo càng khiến thêm xinh đẹp.
      làm nhân viên bán quần áo nam , công việc mà vẻ ngoài xinh đẹp rất có ưu thế. Đàn ông bình thường đều thích mặc cả, đối mặt mỹ nữ lại ràng lưu loát, cho nên cũng bán được nhiều hàng, kiếm được cũng thiếu. Phần công tác này là dựa vào lớn nhất của để sinh sống ở trung tâm của thành phố có giá hàng sang quý, đắt đỏ. Bất quá tuy nhiên phần tiền lương này thấp, nhưng cách ngày được nhận lương còn rất sớm, cũng sắp phải trả tiền thuê nhà rồi.

      Phương Tiểu Thư thuê nhà chung với đôi người , đôi người này cực kỳ có ý thức, nhất là cái kia nữ sinh, đến kì sinh lý vứt loạn băng vệ sinh ở khắp mọi nơi, sau mỗi lần thu thập sạch đối phương chỉ cảm ơn còn tiếp tục vứt lung tung, vài lần tìm đối phương bàn chuyện này, đối phương cư nhiên còn ngại lắm chuyện, muốn tiếp tục ở chung cùng người như vậy, nhưng lại có cách nào khác, nơi đó giao thông phương tiện giá cả tiện nghi, điều kiện kinh tế của như vậy có lựa chọn nào khác.

      Có chút bất đắc dĩ dựa vào quầy thở dài, Phương Tiểu Thư khẽ cắn môi quyết định, làm giúp việc làm giúp việc, Bạc Tể Xuyên tuy ở biệt thự hai tầng, diện tích cũng , nhưng lại là người sạch , buổi sáng giờ làm cũng có gì thay đổi, chỉ là sợ người này có bệnh sạch , ngày quét tước cảm thấy nơi nơi đều là tro bụi cùng vi khuẩn, cho nên mới gọi người làm công theo giờ .

      Nghe qua tựa hồ phía trước mỗi lần cho quét dọn vệ sinh mọi người đều giống với, phía trước là Khải tỷ, tuổi lớn bệnh hay quên cũng lớn, tay chân cũng đủ nhanh nhẹn, tính cách cũng đủ chú ý, Bạc Tể Xuyên hẳn là ghét bỏ đối phương mới mặt lạnh bỏ , dù sao cũng thấy phải loại người đối xử cay nghiệt với kẻ khác.

      Kỳ Phương Tiểu Thư kết luận quá sớm , Bạc Tể Xuyên đối đãi với đa số mọi người đều rất lễ phép tôn trọng , hơn nữa càng tôn trọng những người mất. Nhưng khi gặp người liên quan tới , hoặc là khách hàng biến thành nhân viên giúp việc tạm thời, hoặc là người quen, tính soi mói cùng chủ nghĩa hoàn mỹ của từ từ ra, bằng cũng mỗi lần gọi người làm công theo giờ đều giống nhau.

      Phương Tiểu Thư đợi giờ nghỉ trưa mới dùng điện thoại ở chỗ làm gọi cho Bạc Tể Xuyên, bên kia sau lúc lâu mới nhấc máy, đầu dây bên chỗ Bạc Tể Xuyên vọng ra thanh rất ồn ào: "Alô."

      Phương Tiểu Thư sợ nghe thấy, cho nên lớn tiếng: "Chào Bạc tiên sinh, tôi là Phương Tiểu Thư."

      "Nga, chờ." tựa hồ tại tìm địa phương yên tĩnh chút, khoảng bốn năm giây sau đầu dây bên kia im lặng hẳn, "Tốt lắm. Tìm tôi có việc gì?"

      Phương Tiểu Thư có chút do dự biết nên mở miệng như thế nào, dù sao chính mình trước đây còn tỏ vẻ muốn nhận việc, nàng cắn môi ngẩng đầu phiền chán quét mắt ra bốn phía, vốn là muốn nhìn xem có khách hoặc chủ tiệm qua hay , vừa ngẩng đầu lên thấy Bạc Tể Xuyên tay cầm điện thoại bước nhanh qua khu bán quần áo nam.

      giống hệt như bộ dáng nhớ trong đầu như trước gầy yếu, trong ánh mắt lại hơn phần chưa từng tại trước mặt biểu qua lạnh nhạt cùng cay nghiệt, thực mẫn cảm, rất nhanh liền phát giác có người theo dõi , vì thế nhanh chóng nhìn lại đây, ánh mắt vốn có chút hờn giận cùng địch ý tại chống lại ánh mắt của sau dừng lại chút, đôi mắt hoa đào híp lại rồi chậm rãi mở to.
      Last edited: 21/9/14
      Phong nguyet, Chôm chôm, Lemonade20 others thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      chương 7

      "Ngươi cũng làm công ở đây?" Ngữ khí của khi lời này làm cho người ta cảm giác giống như " hồn tiêu tan" "Oan gia ngõ hẹp" "Như thế nào phía sau tình cờ gặp", Phương Tiểu Thư nhất thời nghẹn lời, đặt xuống điện thoại có chút xấu hổ hướng gật gật đầu.

      Bạc Tể Xuyên cũng tắt điện thoại, Phương Tiểu Thư chú ý tới lại thay cái di động, tuy nhiên vẫn là cùng nhãn hiệu, cùng kiểu dáng, thậm chí màu sắc cũng chưa đổi, nhưng theo độ sáng bóng cùng khung có thể nhìn ra được đến so với bộ cũ phía trước mới hơn chút.

      "Mua di động?" Phương Tiểu Thư mở miệng đánh vỡ trầm mặc, vòng qua quầy hướng chỗ đến.

      Bạc Tể Xuyên nắm chặt di động do dự chút, sau lát vẫn là vào quầy chuyên doanh công tác của , tay cầm di động tay đút trong túi quần, chút để ý nhìn lướt qua nam trang trong quầy chuyên doanh, trả lời vấn đề của : "Ân".

      tựa hồ muốn nhiều lời, Phương Tiểu Thư cũng những vấn đề nghĩ thảo luận, gọn gàng dứt khoát : "Tôi tìm ngài kỳ cũng có chuyện gì, chính là muốn hỏi chút chuyện buổi sáng ngài nhắc tới còn giữ lời sao?”.

      Bạc Tể Xuyên hẳn là sớm tính đến định chuyện này, hơi nghiêng đầu dùng phần ba khuôn mặt hướng về phía , nhìn chằm chằm nhãn hiệu quầy chuyên doanh với : "Đương nhiên, nếu nguyện ý có thể tùy lúc chuyển lại đây, cho ở phòng khách tầng ."
      Phương Tiểu Thư có chút kinh ngạc: "Còn muốn dọn vào ở?".

      "Đầu tiên, điều này có thể cho tiết kiệm phần tiền thuê nhà." nhìn về phía , phân tích cho , "Tiếp theo, thời gian nghỉ ngơi của tôi quy luật, có khi ban đêm trở về khả năng cũng cần có người quét tước cùng nấu cơm, ở đằng kia có vẻ phương tiện." xong lại vừa chuyển "Đương nhiên, muốn cũng quan hệ, chỉ cần lúc tôi cần tìm có thể tùy lúc đuổi tới là được."

      có di động như thế nào tìm được ? Nhà xa như vậy nếu nửa đêm cần tìm , có giao thông công cộng có khả năng đúng lúc đuổi tới, taxi lại lãng phí, những lời mặt sau tương đương chưa . Bất quá, những lời phía trước lại rất có lực dụ hoặc với Phương Tiểu Thư.
      Có thể bớt được phần tiền thuê nhà, đó là có thể tiết kiệm thêm số tiền, lại càng cần mỗi ngày đối mặt với những đôi tiểu tình lữ làm cho người ta được lời nào.
      Vì thế Phương Tiểu Thư thập phần ràng gật đầu đáp ứng: " thành vấn đề, tôi có thể chuyển vào ở.”

      "Như vậy buổi chiều liền chuyển lại đây , tôi còn có việc, hẹn gặp lại." vốn xoay người định , bỗng nhiên lại chuyển hướng nhìn về phía , nhíu mi hỏi, "Có bút sao?"
      Phương Tiểu Thư lập tức từ túi trong áo đồng phục lấy ra bút đưa cho , Bạc Tể Xuyên nhìn chung quanh, chần chờ chút với : "Tay."
      Phương Tiểu Thư theo bản năng đưa tay cho , theo tối hôm qua đến bây giờ cơ hồ có chút tập quán thuận theo , chờ đối phương viết chuỗi dãy số ở trong bàn tay mới phản ứng lại đây, trong lòng so với tay càng ngứa, đến lúc trong lòng bàn tay liền có mồ hôi.
      Bạc Tể Xuyên viết xong liền đóng lại nắp bút rồi đưa bút trả lại cho , lời ít mà ý nhiều : "Mật mã khóa phòng." nâng lên cổ tay nhìn thoáng qua đồng hồ, " vội, trước." xong nhanh chóng xoay người rời , căn bản đợi trả lời, tính nôn nóng này so với phía trước chuyển biến rất nhiều làm cho lòng hiếu kỳ của với quá nặng .

      Phía trước chính là đơn thuần cảm thấy người nọ là người điển hình có tố chất cao trong số rất nhiều chàng trai trong nước, hơn nữa diện mạo rất tốt, thân phận lại thần bí, nghề nghiệp lại đặc thù, cho nên liền sinh ra vài phần thưởng thức. Nay gặp được cùng với phía trước hoàn toàn bất đồng mặt, lại sắp cùng ở cùng nhà, liền càng muốn biết tính cách khác của giấu ở dưới trương da mặt thoạt nhìn rất mỏng.

      Phương Tiểu Thư rất nhanh còn có cơ hội này, buổi chiều hôm đó liền chuyển vào biệt thự số 19 ở khu biệt thự Lục Hải, khi thu thập xong tất cả Bạc Tể Xuyên còn có trở về.

      Phòng khách tầng trang trí đơn giản lại đầy đủ hết, phong cách đại hoá đen trắng vừa nội liễm lại sang trọng, nhưng ra tương xứng cùng bề ngoài của Bạc Tể Xuyên.

      Nơi này ràng lại có dấu vết được quét dọn lại, là buổi sáng rửa sạch qua chính lần nữa sửa sang lại.

      Phương Tiểu Thư khỏi nhớ tới lúc đó gọi điện thoại, Bạc Tể Xuyên buổi chiều đến công ty bách hóa mua di động, buổi sáng ra khỏi phòng có điện thoại di động, nay trong phòng lại ràng lần nữa được thu thập qua, hết thảy dấu hiệu đều cho người này tại lúc gọi điện thoại ném điện thoại di động.
      Rốt cuộc là gì đó mới làm cho như vậy người giống như vĩnh viễn cũng đối người khác phát giận tức đến ném điện thoại di động?
      Phương Tiểu Thư bên nấu cơm bên cố gắng muốn đuổi thân ảnh của người nọ trong đầu, nhưng là như thế nào cố gắng cũng vô ích, rất làm cho người ta tò mò, càng biết muốn đình chỉ lại dừng được, bởi vì còn tại chờ phát sinh càng kỳ diệu chuyện tình, loại cảm giác này khiến người ta hưng phấn lại rất khó chịu.

      Bởi vì biết Bạc Tể Xuyên thích cái gì khẩu vị, nhưng có nhớ đội trưởng đội vệ sinh thực soi mói, cho nên Phương Tiểu Thư làm rất nhiều loại đồ ăn, món ăn Quảng Đông món cay Tứ Xuyên, mỗi dạng đồ ăn đều có toàn bộ xem thích cái gì khẩu vị .

      đều làm xong tất cả sau tiếng cửa mở mới vang lên, lập tức ra phòng bếp nhìn về phía cửa, quả nhiên nhìn thấy Bạc Tể Xuyên dẫn theo túi đựng công văn đứng trong bóng chiều, ăn mặc bộ tây trang màu đen cẩn thận tỉ mỉ, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng lại lịch của theo bốn phương tám hướng tràn đầy cảm quan của , đèn treo tinh xảo hoa lệ chiếu ra ánh sáng tựa hồ đều tại hơi hơi run rẩy theo mỗi cử động của .
      "Rất thơm." Bạc Tể Xuyên điểm cũng kinh ngạc Phương Tiểu Thư xuất tại đây, cũng nghi ngờ muốn đem tất cả đều thu thập thỏa đáng, nếu hôm nay cũng mời tới chỗ này.

      thay đổi giày buông túi đựng công văn cởi ra tây trang nút thắt thẳng đến nhà ăn, ngang qua phòng bếp rửa sạch tay, lúc ra nhìn lướt qua bàn các loại kiểu dáng đồ ăn, từ túi áo lấy ra trương chi phiếu đưa cho : "Mật mã là 09 21, cần bao nhiêu tự mình lấy."

      vào nhà ăn, ngồi xuống ghế đầu bàn, trải xong khăn ăn liền cầm lấy bát đũa mà bắt đầu ăn cơm, mỗi món đồ ăn đều gắp đũa, tinh tế ăn qua sau mới nuốt xuống, ăn nửa bát cơm liền buông xuống bát đũa, lấy khăn ăn lau khóe miệng chút, ngẩng đầu phát Phương Tiểu Thư còn đứng tại cửa nhà ăn, khỏi phát ra tiếng nghi hoặc: "Ân?".

      Phương Tiểu Thư biết đại khái là khó hiểu vì sao còn ở chỗ này, nhưng cũng giải thích khó hiểu, chính là kìm lòng được dắt khóe miệng lộ ra chút ý vị sâu xa tươi cười. Sạch đôi mắt, kiều diễm môi đỏ mọng, tóc dài màu đen phiêu dật, đôi mắt như có thể hơi hơi cong, quần áo ở nhà rộng thùng thình làm cho người ta đem xương quai xanh của nhìn cái xót gì.

      Lại xinh đẹp quần áo cũng so sánh được với hai căn xương quai xanh, xương quai xanh của phi thường xinh đẹp.

      Bạc Tể Xuyên hơi hơi nhăn mày, rất nhanh thu hồi tầm mắt đứng dậy hướng xin lỗi: " có lỗi, hơi đói, quên hỏi có hay ăn cơm chiều."

      Phương Tiểu Thư hơi hơi nhíu mày, nguyên lai nghĩ đến chính mình tại trách cứ ? Nhưng là chủ nhân, là người giúp việc, tự mình ăn là chuyện thực bình thường, cần phải băn khoăn.

      Phương Tiểu Thư cẩn thận đánh giá chút biểu tình mặt của Bạc Tể Xuyên, tại muốn thực tự nhiên xem ánh mắt của , phía trước bởi vì quá quen thuộc, cho nên rất nhiều thời điểm đều có vẻ câu thúc, nhưng lúc này liền phát , tuy nhiên xin lỗi, nhưng này xin lỗi cũng đạt tới đáy mắt. Cũng phải hư tình giả ý, chính là có lẽ đại bộ phận tình đều thể làm cho đặt trong lòng, bao gồm chuyện này.

      " quan hệ, tôi phía trước ăn rồi, tôi là người làm, là chủ nhân, tôi tự nhiên thể cùng ngồi ăn, tôi chỉ là có vẻ hoang mang biết Bạc tiên sinh thích ăn cái gì đồ ăn? Tôi xem cái gì đều ăn ít." luôn luôn tại quan sát từng động tác của khi ăn cơm, phát có bất luận cái gì thiên hướng, tất cả đều ăn qua, ăn phi thường đều đều, đại khái là có bắt buộc chứng? ăn thực thiếu, khó trách gầy như vậy.

      Bạc Tể Xuyên bên hướng ra bên ngoài bên thản nhiên : "Tôi kiêng ăn, chỉ cần ngon, cái gì đồ ăn đều có thể." vượt qua lên tầng, “Bên trong hành lang tầng phòng tắm, có thể dùng. Buổi tối nên cử động quá lớn, tôi ngủ rất ."

      ... Ăn ngon chính là lớn nhất kiêng ăn , muốn đem đồ ăn làm được đến định nghĩa "Ăn ngon" của phỏng chừng phải chuyện dễ dàng. Phương Tiểu Thư xoay người nhìn bước nhanh lên tầng bóng dáng, giống như là mãnh thú hồng thủy, trốn cái gì?

      thói quen cùng người khác ở cùng chỗ? Như vậy làm gì chứ trả lại cho chính mình tìm tội chịu?
      Phương Tiểu Thư lắc lắc đầu hề quan tâm đến , dù sao tưởng cũng tưởng . hệ thượng tạp dề bắt đầu thu thập nhà ăn, tựa hồ phát người vốn lên tầng giờ phút này nhàng đổ lui lại mấy bước, tại chỗ lên tầng hai dùng xem kĩ ánh mắt lẳng lặng đánh giá . trẻ tuổi lại xinh đẹp nếu chịu khó hiểu biết lại bần cùng, là phát ra từ nội tâm nhận người thương , thiếu điểm cũng được, nhất là xinh đẹp.

      Làn da của Phương Tiểu Thư trắng, thuộc loại hình người gầy, khả năng còn thoáng đầy đặn ít, có chút thịt thịt. Làn da của nàng càng tốt hơn, dưới ngọn đèn vừa đúng lóe ra vầng sáng trơn bóng như ngọc, giống như tuyết trắng trân châu, đẹp thể nghi ngờ, cũng làm cho người ta miên man bất định.
      Câu dẫn.

      Bạc Tể Xuyên hơi hơi ninh mi xoay người lên tầng, đợi tiếng bước chân của bình ổn lâu sau, Phương Tiểu Thư mới chậm rãi ngẩng đầu hướng chỗ góc tầng hai nhìn thoáng qua, thần sắc là chưa từng có trước mặt người khác biểu ra ngoài qua cường thế cùng cảm giác xâm lược, bất quá rất nhanh liền khôi phục bộ dáng như trước, lần nữa bắt đầu thu thập phòng, giống như vừa rồi người đột nhiên thay đổi phải .

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      @Natalie Pham ai bảo ham truyện sắc cơ. cố lên, bà con được hưởng. ^.^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :