1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khế ước Trăm ngày: chinh phục tổng giám đốc tiền tỷ - Dạ thần dực (20) [DROP]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 12: khinh bỉ

      " cần em cảm kích, em nên biết, thích em." Kiều Tường lượng lớn, buồn bực " Em chịu , như vậy hỏi , em đến trả lời . biết chi phiếu kia là Lãnh Diệc Hàn ký, em phải là ... ..... "

      tới đây, dùng lực hít hơi hạ giọng hỏi "Có phải cùng giao dich đứng đắn hay , cho nên mới có thể cho em mười vạn ? "

      Kiều Tường bén nhọn nhìn chằm chằm Dĩ Hi , Dĩ Hi lúng túng bỏ qua biểu cảm.

      " ra là . " Kiều Tưởng thất vọng đến cực điểm, sắc mặt trở nên ảm chìm ( u và nén), ánh mắt cũng trở nên khinh thường, trào phúng cười lạnh " trước đây ám chỉ qua em , nếu đủ tiền cứ tìm , em vì sao đến ? Vì sao tình nguyện tìm nam nhân xa lạ cũng nguyện ý tới tìm ? Có phải bởi vì so với có tiền hơn hay ? Hay là em trước kia từng làm qua chuyện này , cái này căn bản cũng phải lần đầu tiên ? Có phải hay ? "

      " Đủ! " Dĩ Hi phẫn nộ quát khẽ " Xìn ngài cần ở trước mặt tôi lời này !!! "

      " cũng dám làm, còn sợ người khác ?" Kiều Tường khinh bỉ trừng mắt Dĩ Hi.

      "Bác sĩ Kiều thỉnh chú ý thân phận của ngài , cho dù ngài thích tôi như thế nào, tôi vừa rồi có chấp nhận ngài, vừa rồi có cùng ngài xác nhận quan hệ, ngài có tư cách gì nhục mạ tôi ?" Dĩ Hi kích động mặt đỏ tai hồng " Tôi nghĩ muốn tìm người nam nhân nào với ngài quan hệ, lần thứ mấy làm loại tình này cũng cùng ngài quan hệ, mời ngài ra ngoài, cần quấy rầy tôi nghỉ ngơi. "

      " Tôi nhìn nhầm . " Kiều Tường lãnh trừng mắt nhìn nàng liếc mắt cái xoay người ra phòng bệnh còn làm cửa phòng đóng rất lớn.

      Dĩ Hi xụi lơ ngã ngồi mặt đất, ôm cái trán, nước mắt lan tràn, nàng làm ra cái kia quyết định bắt đầu cũng dự đoán được có hậu quả như vậy, biết được chân tướng nhất định xem thường nàng, nhưng mà nàng có lựa chọn nào khác.

      Nàng làm sao có thể biết Kiều Tường đối với nàng tâm ý, nhưng nàng thầm nghĩ đến tiền cứu , chỉ cần trả giá đêm là được, nghĩ cùng bất luận kẻ nào có cảm tình rắc rối, cho nên nàng tình nguyện lựa chọn người xa lạ đêm giao dịch, cũng nguyện cùng dây dưa .

      Bất quá, nàng nghĩ tới thoạt nhìn phong độ, Kiều Tường lại có mặt chua ngoa như vậy, thế nhưng dùng lời ác độc như vậy để vũ nhục nàng, lúc đầu còn nghĩ đến nàng cùng hữu nghị về lâu về đài , tại xem ra nàng sáng sớm ngày mai phải tìm viện trưởng đổi bác sĩ chính .

      ... ....

      Buổi tối hơn 10 giờ, Dĩ Hi đói bụng kêu, ngày ăn cơm , dạ dày của nàng lại bắt đầu truyền đến đau đớn, nàng thay Nhan Dĩ Thành đổi tốt giường bệnh, cầm ví tiền chuẩn bị siêu thị mở cửa 24h mua điểm ăn nhanh.

      đến trước thang máy, nàng mới phát hai bộ thang máy đều bị chiếm dụng, muốn lâu mới có thể xuống đến lầu 4, nàng nghĩ đợi , vì thế lựa chọn thang bộ dù sao cách tầng trệt cũng cao.

      đến chỗ rẽ lầu 3, nàng thấy phía trước có bóng dáng quen thuộc, đúng là Kiều Tường, nàng muốn xoay người rời , Kiều Tường lại phát nàng: " Dĩ Hi . ""

      Dĩ Hi dừng lại cước bộ xấu hổ nhìn.

      " Vừa rồi thực xin lỗi, là quá xúc động, mới có thể lời khó nghe như vậy, hi vọng em nên tức giận. " Kiều Tường thành khẩn xin lỗi.

      " quan hệ ." Dĩ Hi có chút khó xử cũng có chút áy náy, Kiều Tường vẫn đối với nàng tốt như vậy nàng lại phụ kỳ vọng .

      Kiều Tường sâu nàng trong mắt lướt qua luồng phức tạp, chuyển mắt thành khẩn : " Ngày mai đích thân hết sức phẫu thuật ,em cần lo lắng, con người của công và tư ràng. "

      " Vậy là tốt rồi cám ơn ngài. " Dĩ Hi cảm kích .

      Chương 13: đồng bệnh tương liên (cùng chung cảnh ngộ cảm thông với nhau)
      Kiều Tường thành khẩn xin lỗi làm cho Dĩ Hi trong lòng ổn định rất nhiều, nàng tưởng Kiều Tường sở dĩ tức giận như vậy bừa chỉ là vì rèn sắt thành thép*, bởi vì quan tâm nàng cho nên cũng có ghi hận, cũng còn muốn đổi chủ trị bác sĩ.

      * đạt được mục đích

      Tối hôm đó, Dĩ Hi vẫn canh giữ ở Nhan Dĩ Thành bên người, chỉ ngủ hai giờ .

      Hừng đông sau, nàng bắt đầu thay Nhan Dĩ Thành chuẩn bị trước chuyện giải phẫu, lòng của nàng tựa như bị cái gai độc trói buộc thở nổi nàng sợ hãi lần này giải phẫu thất bại , bác sĩ nếu lần này giải phẫu thất bại người sống đời sống thực vật.

      Nàng dám tưởng tượng hậu quả tàn nhẫn, cho nên, nàng luôn luôn tại trong lòng yên lặng cầu nguyện, cầu xin trời nhất định phải làm cho Nhan Dĩ Thành vượt qua được.

      9 giờ rưỡi, hộ sĩ cùng Kiều Tường tiến đến đẩy Nhan Dĩ Thành tiến phòng giải phẫu, Dĩ Hi tấc cũng rời theo thấp thỏm lo âu hỏi:: " Bác sĩ Kiều, của tôi có việc gì? "

      " Giải phẫu xác xuất thành công là bảy phần, có thành công nhìn tạo hóa "Kiều Tưởng bước nhanh, cũng quay đầu xem Dĩ Hi .

      Dĩ Hi đứng ở bên ngoài phòng giải phẫu chờ tin tức, suốt bốn giờ, nàng từng bước đều có rời , ánh mắt nhìn chằm chằm vào phòng giải phẫu đèn đỏ, hy vọng thầy thuốc nhanh chút ra cho nàng thành công.

      Đáng tiếc tất cả đều là của nàng ảo giác, nàng còn phải tiếp tục chờ.

      " Dĩ Hi ! " tiếng gọi ầm ĩ từ phía sau truyền đến, là Hoa Mẫn nàng đeo mắt kính to màu đen, rối tung tóc, còn làm ít mồ hôi trán,Dĩ Hi sửng sốt chút giọng " Chị Mẫn "

      " Chị tìm em khắp nơi, ra em ở trong này. "Hoa Mẫn cười tủm tỉm " trai em giải phẫu sao? "'

      " Ân " Dĩ Hi gật gật đầu bất an hỏi "Chị Mẫn chuyện tối ngày hôm qua có người làm khó dễ chị "

      " , có. " Hoa Mẫn tươi cười có chút cứng ngắc.

      Dĩ Hi cảm giác đúng , tay tháo xuống mắt kính, khỏi nghẹn họng nhìn trân trối, Hoa Mẫn cái trán băng băng gạc, mắt cũng bị đánh sưng lên, Dĩ Hi kinh ngạc hỏi "Tại sao có thể như vậy? Ai đánh chị? "

      "Chị sao. "Hoa Mẫn đem đeo mắt kính đeo lại thoải mái "Đánh mấy bàn tay đổi hai mươi vạn đáng giá. "

      " Là ai đánh? Chẳng lẽ là thủ hạ Lãnh Diệc Hàn? " Dĩ Hi buồn bực hỏi

      " phải. "Hoa Mẫn lắc đầu cảm khái "Là thủ hạ Viêm thiếu gia , kỳ chị rất may mắn, nếu phải Lãnh Diệc Hàn đúng lúc tới, chị chết cũng là tàn, Viêm thiếu gia tính tình , tuyệt đối cho phép bất luận kẻ nào lừa gạt ngài , thủ hạ của ngài chính là đánh chị mấy bàn tay muốn nhân từ ... "

      "Tả Viêm làm sao có thể như vậy, thất ước đem tiền đặt cọc trả lại cho ta là được, làm sao có thể đánh người? Còn đánh nữ nhân "" Dĩ Hi phi thường tức giận.

      " Kẻ có tiền đều có chút tính khí. "Hoa Mẫn thở dài hơi áy náy , " Dĩ Hi ,chị hôm nay tới tìm em, chính là cho em xin lỗi Lãnh Diệc Hàn cho chị hai mươi vạn tiền đặt cọc chị cho con trai chị tiền thuốc men, chị biết rất vô sỉ, bắt em bán mình hoa, lương tâm chị cũng qua được, nhưng là chị có biện pháp,em cũng biết con chị có bệnh ung thư máu, cần rất nhiều tiền thuốc men.... "

      " Đừng , chị Mẫn, em hiểu được " Dĩ Hi nắm tay Hoa Mẫn, thương cảm " Chị và em giống nhau đều là vì người nhà, trai em tiền thuốc men thanh toán, chị cần lo lắng "

      Chương 14: ngoài ý muốn

      "Dĩ Hi ,em rất tốt . "Hoa Mẫn mẫn cảm kích "Con chị bệnh tình tại muốn ổn định, tạm thời có vấn đề gì, chị ở trong này cùng em chờ giải phẫu kết quả . "

      " Ân " Dĩ Hi gật gật đầu.

      Hai người vừa mới ngồi xuống phòng giải phẫu liền mở ra, bác sĩ Kiều Tường ra,Dĩ Hi cùng Hoa Mẫn lập tức đến, vội vàng hỏi: " Bác sĩ Kiều, thế nào? "

      Kiều Tường tháo xuống khẩu trang : "Dĩ Hi giải phẫu thành công...... "

      " sao? Tốt quá ..... "

      " Nhưng.... ... "Kiều Tường đánh gãy lời , cau mày "Trong đầu cậu ấy còn có ít máu bầm còn phải làm lần giải phẫu,em nhanh giao pphisanh mau chóng an bài lần thứ hai giải phẫu. "

      Dĩ Hi chấn động , ngơ ngác nhìn Kiều Tường, sau lúc lâu mới phản ứng, năng lộn xộn "Cái gì, Còn phải lại làm lần giải phẫu còn phải giao tám vạn sao? "

      " Đương nhiên mỗi lần giải phẫu đều là lần thu phí , giao lần phí có khả năng làm lần thứ hai giải phẫu "Kiều Tường giải quyết việc " Cậu ấy tình huống tại rất nguy hiểm, phải mau chóng làm lần thứ hai giải phẫu, thời gian càng lâu vấn đề càng nghiêm trọng,em nhanh chút giao phí "

      xong câu đó, xoay người chuẩn bị rời .

      "Bác sĩ Kiều " Dĩ Hi lo lắng giữ chặt Kiều Tường bối rối hỏi " Ngài có thể hay trước giúp tôi phẫu thuật? Giải phẫu phí tôi ta còn biện pháp, trong bảy ngày nhất định giao cho bệnh viện "

      " Ai.... ... "Kiều Tường thở dài hơi khó xử " Dĩ Hi , của em nằm viện hơn tháng, các người phí trị liệu vẫn giao đồng đều, thường xuyên khất nợ, hôm qua mới vừa bổ sung , lén ở viện trưởng cho em đảm bảo nhiều lần vậy hai ngày trước viện trưởng tìm chuyện, nghiêm khắc phê bình, phá hư quy củ bệnh viện, ảnh hưởng tốt, còn ra lệnh cho về sau cần lại cho em khất nợ tiền thuốc men, nếu em chưa đóng được tiền thuốc men giải phẫu kia.... thể làm "

      Dĩ Hi thất vọng buông tay ra gì .

      " Bác sĩ Kiều , chúng tôi mau chóng nghĩ biện pháp, phiền toái ngài đừng có ngừng thuốc cho trai Dĩ Hi được ""

      Hoa Mẫn kỳ vọng nhìn Kiều Tường.

      Kiều Tường do dự chút, khẳng khái "Được rồi, tôi chỉ có thể đảm bảo trong 24h , qua thời gian viện trưởng phát . " chuyển mắt nhìn Dĩ Hi, cảm thán " Dĩ Hi có lỗi hết sức . "

      "Tôi hiểu được, cám ơn ngài " Dĩ Hi cố gắng tươi cười, ra vẻ kiên cường " Tôi mau chóng xoay sở phí "

      " Hảo, chờ tin em " Kiều Tường gật đầu, xoay người rời , trong mắt phức tạp.

      .....

      Kiều Tường rồi,Dĩ Hi xụi lơ ngồi ở ghế, tâm loạn như ma

      Hoa Mẫn ngồi ở bên người nàng áy náy "Đều tại chị đem tiền thuốc men của Đậu Đậu giao, sớm biết giữ nửa đưa cho em, cái này làm sao bây giờ? "

      " Chị Mẫn trách chị hẳn là trách chính mình. " Dĩ Hi thê lương cười khổ tự giễu "Lãnh Diệc Hàn cho em chỗ trống chi phiếu, em nên viết nhiều vào ngay cả trai mạng đều giữ được còn muốn cái gì tự tôn? tại nếu quay đầu tìm , lại ti tiện "

      Chương 15: biểu giả dối

      " Cái gì? em Lãnh Diệc Hàn cho em chỗ trống, cho em chính mình điền số? "Hoa Mẫn kinh ngạc nhìn Dĩ Hi

      " Ân " Dĩ Hi gật đầu, thở dài ta, "Đáng tiếc em tự cho mình thanh cao chỉ cần mười vạn, nhưng mà muốn nuôi em trăm ngày cho em trăm ngàn, cho em ba ngày nghĩ "

      " Vậy em nghĩ như thế nào "" Hoa Mẫn cau mày.

      " Em cự tuyệt " Dĩ Hi cúi đầu

      " Ai...... " Hoa Mẫn thở dài hơi, trầm mặc lúc " Dĩ Hi ,chị biết chị đúng, nhưng là nếu chị ta là em, chị đồng ý ngài . Em phải hiểu được, trai em bệnh phải nhất thời,mà phải mất thời gian có thể hoàn toàn khá hơn, cho dù lần thứ hai giải phẫu thành công, cậu ấy còn muốn ở bệnh viện điều dưỡng, xuất viện ít nhất còn muốn tĩnh dưỡng nửa năm mới có thể làm. Này nửa năm nội tiền thuốc men, các em sinh hoạt phí, còn có của em học phí muốn giải quyết như thế nào? Em có nghĩ tới ? "

      Dĩ Hi bi thương " Chị Mẫn ,chi em phải nghĩ qua, em tính chờ trai xuất viện, tạm thời tạm nghỉ học mấy tháng, ra ngoài tìm việc, trước hết để cho ấy dưỡng thân thể, chuyện tối ngày hôm qua em là bất đắc dĩ, nhưng em nghĩ loại chuyện này nặng thế "

      Hoa Mẫn thở dài hơi, lời thấm thía khuyên nhủ " Dĩ Hi, chị biết em là mạnh mẽ, nhưng cuộc sống là tàn khốc. Em mới mười bảy tuổi, còn học trung học, có thể làm việc gì tốt? Nhiều lắm chính là cửa hàng bán hàng, có thể kiếm bao nhiêu tiền? Mỗi người trừ bỏ tiền thuê nhà liền hoàn toàn thừa, như thế nào cung cấp nuôi dưỡng trai em? Cậu ấy vết thương nghiêm trọng như vậy, cho dù xuất viện cũng muốn uống thuốc, định kỳ kiểm tra, dùng rất nhiều tiền. "

      " Chẳng lẽ em có lựa chọn khác sao? " Dĩ Hi vuốt trong túi tiền danh thiếp, nhớ tới chính mình từng đối Lãnh Diệc Hàn, nàng tuyệt đối trở về tìm , bây giờ trở về lại tính cái gì?

      "24h nếu em có giao phí, ngừng trai em thuốc, trai em rất nguy hiểm, thời gian ngắn như vậy, em đâu tìm tám vạn? " Hoa Mẫn tận tình khuyên bảo, " Dĩ Hi ,em cùng Lãnh Diệc Hàn muốn phát sinh quan hệ "

      Dĩ Hi câu cũng nên lời, hốc mắt hồng hồng hồng, trong lòng mãnh liệt,
      Hoa Mẫn trầm mặc lúc lâu, vỗ vỗ bả vai thương cảm " Dĩ Hi mặc kệ thế nào chị hết sức nghĩ biện pháp giúp em kiếm số tiền kia, chính em cũng nghĩ tốt, chị về chăm con , có chuyện gì gọi điện thoại cho chị"

      " Dạ, cám ơn chị "

      ... ...

      Hoa Mẫn rồi, Dĩ Hi suy nghĩ lâu, rốt cục quyết định gọi điện thoại cho Lãnh Diệc Hàn, ngay tại thời điểm nàng ấn dãy số, Kiều Tường đột nhiên gọi tới ân cần hỏi " Dĩ Hi giải phẫu phí thu sếp tốt sao? "

      " có " Dĩ Hi giọng trả lời

      Kiều Tường trầm mặc vài giây, ý vị thâm trường "Kỳ , ngày hôm qua buổi chiều ngân hàng lấy mười vạn tiền mặt, là tính cho em đưa trước phí giải phẫu, em đem chi phiếu đặt ở trước , đều ngây ngẩn cả người

      tới đây lại vội vàng giải thích " Em đừng hiểu lầm, ý khác, chính là cho em, tối hôm qua đem tiền mang về nhà, nếu em cần, trước tiên có thể cho em mượn. "

      " ? tốt quá, cám ơn " Dĩ Hi mừng rỡ như điên

      " Vậy em dưới lầu chờ , lái xe mang em về nhà lấy "

      " Được được, tôi chờ ngài "

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 16: nguy hiểm

      Dĩ Hi ở dưới lầu chờ , qua mười mấy phút đồng hồ, Kiều Tường liền chạy đến trước mặt nàng, quay cửa kính xe xuống ngoắc " Dĩ Hi lên xe "

      Dĩ Hi chút suy nghĩ liền lên xe

      " Bác sĩ Kiều, cám ơn ngài như vậy chịu giúp tôi, ngài yên tâm, chờ tôi khỏe bệnh nhất định đem tiền trả lại cho ngài " Dĩ Hi

      " Đừng khách khí như vậy "Kiều Tường tươi cười "Tiền trả khi nào cũng đều quan hệ, dù sao cũng cần tiền gấp ,em cần cố tình để ý gánh nặng "

      " Cám ơn ngài, ngài người tốt " Dĩ Hi cảm kích nhìn

      Kiều Tường mỉm cười, gì, Dĩ Hi cũng quấy rầy lái xe.

      Ước chừng hơn giờ, xe cách nội thành phồn hoa, hướng vùng ngoại thành.

      Nhìn ngoài cửa sổ càng ngày càng hẻo lánh hoàn cảnh,Dĩ Hi khỏi nghi hoặc hỏi " Bác sĩ Kiều, tôi nhớ ngài giống như nhà ngài ở tại nhất hoàn khu bắc, chúng ta đến nơi đây tới làm gì? "

      "Em liền như vậy muốn nhà của sao ?" Kiều Tường giọng điệu đột nhiên trở nên quái dị, ánh mắt lãnh nhìn chằm chằm nàng,bên môi trầm cười .

      Dĩ Hi ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhìn , trong khoảng thời gian ngắn, có chút biết làm sao .

      Kiều Tường đột nhiên đem xe chạy tiến trong rừng cây, nghiêng thân thể, chậm rãi sát vào nàng, cười lạnh "Lần trước em cùng Lãnh Diệc Hàn là ở chỗ nào làm? Biệt thự xa hoa, vẫn là ... ...... Trong xe? "

      " Ngài, ngài ngươi cái gì " Dĩ Hi bối rối lùi bước, bất khả tư nghị nhìn Kiều Tường, vì sao trong nháy mắt như thay đổi.

      " A! cần trước giả tạo, Lãnh Diệc Hàn có thể lấy mười vạn mua em đêm, cũng có thể chi tốt "

      Kiều Tường cười lạnh tiếng, theo xe mặt sau lấy ra bao tiền, để tại người Dĩ Hi, trào phúng "Nơi này là mười vạn, em muốn bị chơi đùa, ta còn có thể cho em nhiêu đây xem như thực để mắt em. "

      " Kiều Tường, nghĩ tới ngài là người như thế? " Dĩ Hi thẹn quá thành giận trừng mắt , tức giận tới mức cắn răng, nàng là như thế nào cũng có nghĩ đến Kiều Tường dối trá như vậy, mới vừa rồi còn giống quân tử, đảo mắt liền biến thành cái đê tiện vô sỉ tiểu nhân, là quá hiểm.

      " Còn tại trước tôi lừa ?" Kiều Tường cắn răng quát lên "Lãnh Diệc Hàn có thể, tôi vì sao thể ?"

      Vừa dứt lời, liền giống dã thú đánh tới, cái vô sỉ hôn cổ của nàng, bên xé rách xé rách y phục của nàng.

      " cần, cần, cứu mạng.... ..... " Dĩ Hi hoảng sợ thét chói tai, ngừng giãy dụa, nhưng nàng yếu đuối làm sao là Kiều Tường đối thủ, của nàng giãy dụa căn bản hề có tác dụng, đảo mắt, Kiều Tường liền xé rách áo khoác nhung thiên nga màu trắng Dĩ Hi, sau đó đem ma trảo hướng nàng trước ngực.... ...

      " Phanh — — "Đột nhiên tiếng vang, chiếc xe từ phía sau đụng lại , đầu của đụng vào bên cạnh cửa kính xe, tạo miệng vết thương, máu tươi ngừng .

      Dĩ Hi nhân cơ hội đẩy ra Kiều Tường cũng như chạy trốn lao xuống xe.

      " Đứng lại ! "Kiều Tường ôm bị thương cái trán đuổi tới, mắt thấy phải bắt Dĩ Hi, cái tay mạnh mẽ đột nhiên hung hăng chế trụ cổ tay của cổ tay của .

      Dĩ Hi quay đầu nhìn lại, dáng người trung bình( cao thấp), bộ dạng cương nghị bình thường nam nhân, đôi mắt lóe ra hàn quang, từ phía sau cỗ xe jeep xuống , vừa rồi đâm xe đúng là .

      Chương 17: nghĩ thông suốt

      " Bớt lo chuyện mày, nàng là bạn tôi. "Kiều Tường tức giận quát chói tai, nghĩ đến người qua đường gặp chuyện bất bình.

      " phải, đừng tin tưởng , tôi phải bạn , tôi ta là lừa đến nơi đây. " Dĩ Hi vội vàng giải thích.

      " Tôi biết" Nam nhân giọng điệu nghiêm túc, chuyển mắt đối Dĩ Hi " lên xe trước. "

      " Lên xe của ?" Dĩ Hi ánh mắt ràng đề phòng, nàng muốn bị Kiều Tường lừa lần, nghĩ lại bị cái xa lạ nam nhân lừa lần thứ hai, nàng căn bản biết người nam nhân này, làm sao dám lên xe của ?

      " Tôi gọi là Yến Thất, là Lãnh Thiếu phái tôi thầm bảo vệ , hẳn là tính tìm ngài ? "Yến Thất .

      " Lãnh Diệc Hàn? " Dĩ Hi trừng lớn ánh mắt, do dự chút, vẫn là lên xe Yến Thất.

      Kiều Tường thế mới biết chuyện nghiêm trọng, ngờ, Lãnh Diệc Hàn cùng Dĩ Hi chỉ có đêm, thế nhưng phái người thầm bảo hộ nàng, cái này phiền toái lớn, đắc tội Lãnh Diệc Hàn, về sau đều đừng nghĩ ở Mộng thành.

      Nghĩ đến đây, hèn mọn cầu xin tha thứ "Thực xin lỗi, tôi biết nàng là Lãnh thiếu gia....... "

      Lời của còn chưa xong, Yến Thất tay dùng sức, Kiều Tường thống khổ kêu thảm thiết.

      Yến Thất hung hăng đổ Kiều Tường lên xe, sắc bén quát khẽ " cần gặp mặt bé này, nếu lần sau mày bị bẻ gãy là cổ tay, mà là cổ. Về mày cố ý ở Nhan Dĩ Thành giải phẫu gian lận, cưỡng chế bệnh nhân làm lần thứ hai giải phẫu, tôi bảo trì truy cứu quyền lợi "

      Dĩ Hi kinh ngạc mở to hai mắt, dám nhìn Kiều Tường, nàng như thế nào cũng nghĩ đến thế nhưng ở Nhan Dĩ Thành động thủ, ra chuyện này là cố ý, tại sao phải làm như vậy ?

      Kiều Tường giật mình cái, thần sắc bối rối biến thành bình tĩnh giảo hoạt " đừng oan uổng tôi, giải phẫu phát sinh ngoài ý muốn là chuyện thường, dựa vào cái gì tôi cố ý ""

      " Hừ "Yến Thất hừ lạnh tiếng, mặt chút thay đổi " Tôi thế nhưng có thể chuyện này, tự nhiên còn có chứng cớ, có lẽ bình thường pháp luật trình tự cách nào làm cho mày ngồi tù, nhưng ít ra có thể cho mày thu về và huỷ giấy phép bác sĩ "

      Kiều Tường thế này mới hoảng, thất kinh "Chuyện này....... "

      Yến Thất căn bản cho cơ hội giải thích, rất nhanh liền khởi động xe, Dĩ Hi từ kính chiếu hậu nhìn Kiều Tường, tâm tình phức tạp khôn kể, nàng nhớ tới Hoa Mẫn , tại mới cảm thấy đạo lý, nếu nàng ngay cả mình cùng trai đều bảo vệ được còn cái gì tự tôn?

      Như Kiều Tường chuyện này, nếu phải Lãnh Diệc Hàn phái người phái người thầm bảo hộ nàng, nàng nhất định bị Kiều Tường, đến lúc đó nàng cái gì tự tôn đều có.
      Yến Thất đột nhiên hỏi "Nhan tiểu thư, tại tính toán đến đâu rồi? Là quay về bệnh viện, vẫn là tìm Lãnh thiếu gia? "

      Dĩ Hi nghĩ nghĩ " tìm Lãnh Diệc Hàn. "

      " Được !"

      ... ...

      Yến Thất mang Dĩ Hi vào vào bờ biển,Lãnh Diệc Hàn ở Lam Hải loan tham gia đấu giá hội, đấu giá hội buổi tối bắt đầu tám giờ, tại khách quý đều lục tục tới trường.
      Dĩ Hi áo khoác bị xé rối loạn, người chỉ mặc váy dài xanh ngọc, tóc vẫn rối tung, có chút hỗn độn.

      Yến Thất hỏi " Muốn hay trước mang bộ quần áo? "

      " cần, như vậy rất tốt " Dĩ Hi theo bao xuất ra cái, hai ba lần tựa đầu mới ý thức kiểu tóc, sau đó đối với kính chiếu hậu sửa sang lại chút quần áo, đối Yến Thất Chúng ta thôi "

      " Được. "

      Chương 18:

      Dĩ Hi theo trong xe xuống dưới, bị trước mắt phong cảnh mê hoặc!

      Khách sạn vịnh Lam Hải là Lâm Hải quán rượu cấp năm sao, khách sạn hoa viên hợp với bãi biển, hoa viên mênh mông vô bờ, thần bí xinh đẹp! Này xinh đẹp vườn hoa hồng, ấn chiếu vào bờ biển, đem bãi biển cũng biến thành màu lam, cho nên kêu vịnh Lam Hải !

      " Nhan tiểu thư, chúng ta từ cửa sau vào thôi "Yến Thất .

      " Nga, tốt " Dĩ Hi gật gật, theo Yến Thất.

      đường, nàng xem gặp rất nhiều Limousine lục tục tiến khách sạn bãi đỗ xe, từ xe bước xuống cả trai lẫn quần áo đẹp đẽ quý giá, khí chất tao nhã, các nữ nhân còn mang xa hoa trang sức,, như vậy Dĩ Hi cảm giác mình thực giản dị may mắn Yến Thất mang nàng từ cửa sau , nếu , biết nên như thế nào .

      Đột nhiên, Yến Thất dừng bước lại híp mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm cách đó xa rừng cây, Dĩ Hi khó hiểu hỏi "Làm sao vậy? "

      " Tôi đột nhiên có việc gấp phải xử lý "Yến Thất ánh mắt có dời thấp giọng "Lãnh thiếu gia ở lầu 19 19A, chính tìm ngài "

      " Tôi...... " Dĩ Hi còn chưa chuyện,Yến Thất liền lập tức hướng rừng cây.

      Dĩ Hi có cách nào, phải chính mình từ cửa sau vào khách sạn, quay chung quanh vài vòng, hỏi người phục vụ mới tìm được thang máy.

      Cũng may thang máy có ai, nàng nguyên bản được tự nhiên tâm tình hơi chút lơi lỏng chút, ấn 19, cảm giác thang máy chậm rãi lên, tâm tình của nàng càng ngày càng khẩn trương, biết kế tiếp muốn như thế nào đối mặt Lãnh Diệc Hàn, có thể hay châm biếm nàng, hay là giống tối hôm qua như vậy tra tấn nàng?

      Nàng càng nghĩ càng bất an.

      Thang máy ở lầu 10 dừng lại, cửa thang máy mở ra cái nam nhân tây trang màu xám đến.

      Dĩ Hi theo bản năng nhìn qua, chỉ cảm thấy trước mắt đây là người lai tà mị tuấn, có hé ra tinh xảo mặt, cao thẳng cái mũi, góc cạnh ràng môi, sâu thẳm đôi mắt, còn có đôi hiếm thấy hiếm thấy trân quý phách sắc đồng tử, làm cho có vẻ sâu sắc, cao thể leo tới.

      Nam nhân thấy Dĩ Hi, trong mắt ngoài ý muốn kinh hỉ, khóe môi gợi lên có hảo ý tà cười, sâu thẳm đôi mắt nhìn từ xuống dưới, mặt cười tà ác.

      Hiếm có chút sợ hãi, theo bản năng sau này lui từng bước, gắt gao nắm bắt góc áo, cắn môi, suy nghĩ, dám nhìn .

      " Hư ~ ~ ~ "Nam nhân xấu xa huýt sáo(o..O), chậm rãi tới gần nàng thanh hơi khàn khàn tràn đầy cân nhắc, tà cười " dùng nước hoa, hoá trang, mỹ nhân tinh khiết, tôi thích! "

      Vừa mới dứt lời, bàn tay liền với lại đây, ngả ngớn khơi mào Dĩ Hi cằm, mị mị ánh mắt ở mặt dao động.

      Dĩ Hi gỡ ra tay , căm giận trừng mắt , nghiêm khắc quát khẽ " Tiên sinh, mời ngài tôn trọng chút "

      " Hắc ! "Nam nhân cười càng thêm tà tứ, híp mắt, mê luyến giống như ngửi người nàng hơi thở, hưng phấn "Như vậy mẫn cảm xem ra em còn là thuần khiết "

      " Mời ngài đừng như vậy. " Dĩ Hi lui về phía sau tránh .

      " Đừng sợ "Nam nhân tới gần nàng, tà cười " cho tôi biết,em tên là gì,tôi tưởng với em kết giao bằng hữu....... "

      " Đông — "

      Nam nhân trong lời còn chưa xong, thang máy đột nhiên dừng lại, ngọn đèn đột nhiên tắt trong lúc nhất thời khí trở nên đặc biệt nặng nề, nam nhân sắc mặt phi thường khó coi.....

      Chương 19: Cứu mạng

      Dĩ Hi thất kinh đứng ở góc thang máy, trong lòng trận khủng hoảng, thang máy trục trặc, nàng cùng cái sắc lang trong thang máy, có thể hay xằng bậy? hay ho cũng biết khi nào tốt, nàng còn phải chạy trở về cứu trai.

      Dĩ Hi song chưởng ôm ngực đề phòng cái kia sắc sói, nhưng là tên kia sau lúc lâu có phản ứng nàng sợ hãi nhìn liếc mắt cái, phát sắc mặt của tốt, mày ngưng kết, ánh mắt híp, môi nhếch, tay phải xanh tại tường tay trái che ngực.
      "Ngài, ngài làm sao vậy? " Dĩ Hi giọng hỏi.

      Nam nhân chưa đáp lại khom thắt lưng, trầm trọng hô hấp.

      Dĩ Hi cẩn thận quan sát chút, xác định phải trang, lập tức ấn trong thang máy cầu cứu, sau đó dìu ngồi xuống, lo lắng hỏi "Tiên sinh,ngài làm sao vậy? Làm sao thoải mái?

      Nam nhân cắn chặt môi dưới, gắt gao nhắm mắt lại hô hấp càng ngày càng dồn dập sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt môi biến xanh, tay ngực ở run nhè .

      Là bệnh tim !

      Đối với bệnh này, Dĩ Hi rất quen thuộc, Nhan Dĩ Thành cũng là bệnh tim, mỗi lần bệnh phát chính là cái bộ dáng nàng bệnh tim phát tác thời điểm rất nguy hiểm nếu lập tức xử lí chỉ sợ có nguy hiểm tánh mạng.

      " Tiên sinh phải sợ ! " Dĩ Hi bên an ủi, bên giúp đỡ nằm thẳng sau đó thân thủ cởi áo, nàng ở bệnh viện xem qua hộ sĩ cấp cứu, biết ít cơ bản.

      " làm gì? " đột nhiên mở to mắt, đồng tử phách lóe ra nguy hiểm quang mang, phòng bị bắt lấy tay nàng.

      " Ngài bệnh tim phát cởi bỏ trước ngực áo "

      Dĩ Hi vội vàng gỡ ra tay rất nhanh cởi bỏ tây trang áo sơmi lộ ra rắn chắc mà dã tính trong ngực, nàng cắn môi dưới cố hết sức đưa thân thể hướng phía bên phải phía bên phải.

      Nam nhân híp lại ánh mắt bất khả tư nghị nhìn nàng, chưa từng có người con nào, dám làm càn như vậy, nàng lá gan đúng là lớn.

      " Ngài chắc là mang thuốc theo chứ? " Dĩ Hi bên hỏi, bên ở quần áo trong túi tiền tìm tòi, quả nhiên tìm được lọ, lập tức đổ ra nhét vào trong miệng .

      Nam nhân yết hầu mấp máy sau lúc lâu, cau mày phiền chán " có thủy, tôi nuốt xuống "

      " Này là lúc nào, ngươi còn đùa giỡn " Dĩ Hi hung hăng trừng mắt nhìn liếc mắt cái, bàn tay dùng sức bóp cằm , tay kia bắt lấy tóc, đem đầu của ngửa lên dùng sức đem dược nuốt xuống .

      Nam nhân dùng sức đẩy ra Dĩ Hi, thẹn quá thành giận rống to "Nha đầu, muốn chết sao? "

      Dĩ Hi chật vật té lăn đất, tức giận " phải tôi muốn chết là ngài muốn chết, ngài còn có khí lực mắng chửi người, chứng minh phương pháp của tôi hữu hiệu "

      Nàng vỗ vỗ mông bụi đứng lên, lại ấn chuôngcầu cứu, sau đó đem cửa thang máy đẩy ra chút khe hở làm cho khí lưu thông, quay đầu nhìn sắc mặt dần dần chuyển tốt, nàng thở dài nhõm hơi cười tủm tỉm " ngài cần lo lắng, tôi muốn ấn chuông cầu cứu, tin tưởng bảo an rất nhanh xử lý "

      Nam nhân mở to mắt, phách sắc đồng tử tản ra thần bí lại tà mị, nữ nhân này lá gan đúng là lớn......

      Chương 20: Tả Viêm

      Nam nhân chậm rãi giơ tay lên có chút che trước ngực nút thắt.

      " nên cử động, ngài bây giờ là bệnh nhân ! "

      Dĩ Hi mở ra tay , giúp cài nút thắt, nhìn đến cái trán đầy mồ hôi, còn dùng tay lau mồ hôi, nàng bệnh viện hơn tháng giúp Nhan Dĩ Thành, đối với tai nạn tật bệnh có loại bản năng thương hại .

      Nam nhân hơi hơi híp mắt, sâu thẳm nhìn chằm chằm trước mắt non nớt này vẻ mặt của nàng còn thong dong đơn giản chân , cùng trước kia nữ nhân hoàn toàn giống với.

      Nàng cũng biết là ai vậy, giống đối đãi người thân, như vậy đơn thuần nữ nhân, vẫn là lần đầu tiên gặp!

      Trong lòng có loại cảm giác ấm áp nồng đậm làm cho tim của đặc biệt thoải mái.
      " tên là gì? "Nam nhân đột nhiên hỏi thanh của thuần hậu mang theo khàn khàn
      Dĩ Hi mỉm cười giọng " Nhan Dĩ Hi, ngài sao?"

      " Dĩ Hi... "Nam nhân lặp lại nỉ non tên này mỉm cười "Cha mẹ của nhất định là muốn người của tràn ngập hi vọng, bọn họ hi vọng kiên cường! "

      " Ngaid thông minh, lập tức đoán trúng " Dĩ Hi cười tủm tỉm nhìn thuận miệng hỏi "Vậy còn ngài?Ngài tên là gì?

      " Tôi gọi là.... "Nam nhân chuẩn bị thang máy đèn đột nhiên sáng.

      " Thang máy tốt lắm " Dĩ Hi vui sướng .

      " Đinh ! "Thang máy mở ra, nam nhân muốn đứng lên bộ lạnh nhạt tự nhiên, thịnh khí bộ dáng hoàn toàn nhìn ra thân thể có cái gì khác thường, chính là sắc mặt vẫn có chút tái nhợt, môi nhan sắc vẫn chưa khôi phục toàn bộ.

      Cửa thang máy mở ra, hai cái mặc màu đen tây trang, đeo mắt kính nam nhân thấp thỏm lo âu đứng ở bên ngoài bối rối hỏi "Viêm thiếu gia ngài có việc gì ""

      Nam nhân đôi mắt híp lại phách con ngươi lóe ra lạnh lẽo hàn quang, hai cái bảo tiêu lập tức cúi đầu thối lui đến bên, dám nữa.

      Viêm thiếu gia? Này xưng hô rất quen thuộc.

      "Dĩ Hi , tôi gọi Tả Viêm ! "Tả Viêm mỉm cười hướng Dĩ Hi vươn tay

      Phần này mỉm cười tan mất bình thường khí phách tà đơn giản chân

      Dĩ Hi giật mình, ra chính là cái kia trước mua nàng đêm đầu Tả Viêm, đáng tiếc còn có nhìn thấy nhìn thấy bị Lãnh Diệc Hàn cướp , nếu phải đúng dịp gặp được Lãnh Diệc Hàn, nam nhân của nàng là !!!

      " Tên của tôi thương trường làm cho người ta nghe tin sợ mất mật, nhưng bất quá là tiểu nha đầu mười mấy tuổi, đến mức bị tên của tôi dọa ? "Tả Viêm tà tà cười thất vọng lùi về xem ra nàng cũng tính cùng chính mình bắt tay

      Dĩ Hi trầm mặc sau lúc lâu đạm mạc " Tôi phải "

      Cước bộ vừa mới mở cổ tay lại bị nắm chặt, Dĩ Hi cau mày hờn giận hỏi " Ngài muốn làm gì? Tôi vừa mới cứu ngài, ngài phải là muốn lấy oán trả ơn ? "

      " như rất sợ tôi ? "Tả Viêm nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng chậm rãi tới gần nàng.
      Dĩ Hi khẩn trương hướng lui về phía sau, thẳng đến dựa vào tường, đường thối lui. Tả Viêm tay cổ tay của nàng, tay xanh tại nàng vách tường, híp mắt trầm " Bộ dáng của tôi như vậy giống người xấu sao ? "

      " Dù sao giống người tốt " Dĩ Hi tức giận

      " Ha ha.... ... "Tả Viêm cười ha hả, dù có hứng thú ở nàng, đột nhiên ý vị thâm trường "Nhan Dĩ Hi , cái giá thứ hai dám như vậy với tôi,tôi càng ngày càng đối với cảm thấy hứng thú! "

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :