1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

KHẾ ƯỚC VĨNH HẰNG - Na Chích Hồ Ly

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mâi_137

      Mâi_137 Well-Known Member

      Bài viết:
      688
      Được thích:
      1,526
      Chương 4:Trung thành cũng là tội
      Edit: Jessie, chương đầu tiên Jessie edit, mong mọi người ủng hộ
      Chương max dài, nên là mình sr vì edit quá lâu

      Thụ chăm chú nhìn Khắc Lạp Địch Á, bất đắc dĩ : “Có thể được chưa, tiểu thư?”
      Khắc Lạp Địch Á rảnh để ý, nàng chăm chú tìm kiếm: “Đáng ghét, thế mà chẳng để lại chút đồ nào đáng giá cả. Ngay cả ngựa cũng chạy hết. Thử hỏi thù lao ở đâu ra chứ?”
      Thụ cười. ràng là nàng bọn nên mau chóng khỏi chỗ này. cảm thấy Khắc Lạp Địch Á nương “khẩu thị tâm phi”, rất thú vị. Đột nhiên, phát cái xe ngựa bị lật ngã ban nãy mà dựa vào nhúc nhích nhàng. sửng sốt chút, ngay sau đó cố gắng đem xe ngưa dịch chuyển .
      “Khắc Lạp Địch Á, hình như có người còn sống!” Thụ nhìn người bị xe ngựa đè ép, lớn tiếng .
      Khắc Lạp Địch Á lập tức chạy tới, giúp tay đem xe ngựa đẩy ra.
      “Ngươi vẫn còn tích cực cứu người sao?” Thụ cười cười.
      “Dù sao cứu người cũng bị tính tiền mà.” Khắc Lạp Địch Á ngồi xổm xuống, cẩn thận đem người nằm úp đó lật lên.
      Thụ cảm thấy có gì đó đúng, bởi vì Khắc Lạp Địch Á vừa cử động, đột nhiên lập tức ngừng lại, giống như bất động ở nơi đó.
      “Sao thế?” Thụ ngồi xổm xuống, dò hỏi.
      Khắc Lạp Địch Á phục hồi lại tinh thần, dùng giọng điệu vô cùng kích động : “Phát tài!”
      “Cái gì?” Thụ có chút hiểu.
      Khắc Lạp Địch Á nở nụ cười, cười đến ngay cả nước mắt cũng chảy xuống: “ phải người! Là Long tộc!” Nàng chỉ vào người nằm đất kia, “Là Tát Ách Lỗi Tư của Long tộc! Giá tại là năm nghìn đồng vàng nha! Có thể, còn có thể cao hơn nữa!”
      Thụ nhìn người nọ, giống như con rồng màu xanh, tóc dài, da thịt trắng như sứ, lỗ tau hơi nhọn, bên gáy còn lên những vảy màu thâm quầng. Quả phải là người.
      “Ông trời là quá chiếu cố ta!” Khắc Lạp Địch Á nắm hai tay lại với nhau, nàng lại quay đầu nhìn cỗ xe ngựa bị tàn phá: “Hình như vẫn còn sử dụng được.”
      Thụ nhìn nàng đứng dậy sửa chữa xe ngựa, : “Ngươi muốn đem theo lên đường sao?”
      “Đừng có ấu trĩ!” Khắc Lạp Địch Á trong thanh lộ ra vui vẻ, “Yên tâm, tiền có thể lo được hết!”
      Thụ lại nhìn cái vị nằm đất kia, thở dài. Long tộc à…
      …..
      “Đại ca, huynh có biết năm nghìn đồng vàng là cái gì ?” Khắc Lạp Địch Á vừa thả rèm xe ngựa xuống vừa thao thao bất tuyệt, “Như vậy là xe ngựa cũng có thể chuẩn bị tốt nhất nha.”
      “Ngươi rất nhiều lần rồi!” Thụ bất đắc dĩ cười cười.
      “Ha ha, sao?” Khắc Lạp Địch Á ngượng ngùng gãi đầu.
      Thụ quay đầu nhìn người nằm xe kia chút, hỏi ngược lại nàng: “……”
      có sao!” Thụ còn chưa xong bị Khắc Lạp Địch Á ngắt lời, nên xem thường sinh mệnh của Long tộc nha!”
      “Ta phải hỏi cái này!” Thụ thở dài: “Ta là muốn hỏi: tiểu tử này đáng giá nhiều tiền vậy sao?” Ở Tiệp Thêm có mua bán Long tộc, đối với giá thị trường tại căn bản là chữ cũng biết.
      “Đúng a!” Khắc Lạp Địch Á cười cười, “Người người đều biết ‘Long toàn thân là bảo vật’”
      Thụ cười: “ phải là ‘heo’ sao?”
      “A?..... Phải ?” Khắc Lạp Địch Á vẻ mặt dần dần ảm đạm xuống, “Thụ biết rồi….” Nàng quay đầu nhìn Thụ, “Long tộc công cụ tốt, năm bộ tộc lớn đều có được trung thành của Long tộc.”
      “Long kỵ sĩ sao?” Thụ biết Long tộc bị thuần phục để dùng chiến trường
      phần mà thôi” Khắc Lạp Địch Á ngẩng đầu, ánh mắt chịu nổi tia nắng mặt trời mà híp lại, “Rồng chỉ cần bị thuần phục, đối với chủ nhân hoàn toàn trung trinh, trở thành công cụ hoàn hảo, có tư tưởng cùng ý chí. Vô luận là dùng để chinh chiến hay làm hộ vệ, đều là lựa chọn tốt nhất. So với những công cụ mà tâm ý xác định, tùy thời có thể phản bội lại chủ nhân, Long tộc có thể tin tưởng hơn nhiều . Trước đây, trong cung đình, Hoàng tộc cũng rất thịnh hành có Long tộc làm hộ vệ. Mà bây giờ, trong quân đội, Long tộc càng ngày càng được coi là lực lượng chủ yếu. Việc mua bán rồng vẫn rất hưng thịnh, bất quá trước kia còn có lệnh cấm, tại hoàn toàn là tự do mua bán.”
      Khắc Lạp Địch Á quay đầu lại nhìn Thụ, “Về phần giá tiền cao như vậy, bởi vì tuổi thọ của rồng mặc dù rất dài, nhưng khi chủ nhân chết , rồng cũng tự vận theo, đặc biệt trung thành. Cho nên nhất định phải có thế hệ rồng mới. Mà săn bắt rồng là việc khổ cực và nguy hiểm, săn được rồng cũng đảm bảo có thể thuần phục. Hơn nữa do chiến tranh, vật giá tăng lên, đắt cũng có thể lý giải.”
      Thụ nghe nàng mặc dù tức giận nhưng hề thở gấp, trình bày và phân tích cho , khỏi có chút bội phục, thương nhân với người như chính là giống nhau a!
      “Đúng rồi!” Khắc Lạp Địch Á đột nhiên lại bổ sung, “Giống loài cũng có quan hệ. phải là loại rồng nào cũng đều có thể bán với giá này. là rồng Tát Ách Lỗi Tư, cho nên rất đắt.”
      “Tại sao?” Thụ hiểu, nhìn tên rồng đó yếu, thanh tú, thoạt nhìn bất quá mới chỉ mười bốn, mười lăm tuổi, cũng nghĩ là có gì đặc biệt.
      “Ha ha, Tát Ách Lỗi Tư Long tộc có sức mạnh cường đại chỉ đứng sau Liệt Phất La Lan Long tộc thuần chủng thôi!” Khắc Lạp Địch Á cảm giác mình càng ngày càng thích giảng giải ở trước mặt Thụ, cũng rất có cảm giác thành tựu, “Nhân tiện nhắc tới nữa, Tát Ách Lỗi Tư Long tộc hình thể vừa phải, tính tình ôn thuận, hơn nữa còn có thể cưỡi, cho nên tại các thành trấn xảy ra chiến tranh đều rất được hoan nghênh.”
      Thụ cảm thấy Khắc Lạp Địch Á có chút lạ. Giọng của nàng bình tĩnh mà lạnh nhạt, khi đến Long tộc tựa như món hàng có sinh mệnh. Này cùng thái độ đối đãi với tinh linh của nàng lúc trước chênh lệch quá lớn. Đây chỉ là bản tính thương nhân bản tính của nàng, còn là nàng ghét Long tộc. biết là nên hỏi nàng.
      “Có chút đáng thương đây… Long tộc.” trước sau vẫn có hỏi nàng.
      Khắc Lạp Địch Á phảng phất ngẩn người, sau đó hồi lâu mới lên tiếng: “Ừ.”
      Đột nhiên, xe có hồi tiếng vang, Thụ cùng Khắc Lạp Địch Á đồng thời quay đầu lại, phát người xe thấy đâu.
      “A, đừng chạy!” Khắc Lạp Địch Á lập tức dừng xe ngựa lại. Cái gì đây, lại dám nhảy khỏi xe! Nàng lập tức đuổi theo.
      Thụ thở dài, quyết định tham gia vào việc này.
      Rất dễ dàng, Khắc Lạp Địch Á bắt được tên Long tộc đó.
      “Buông tay!” cắn răng .
      liều mạng muốn thoát khỏi bàn tay của Khắc Lạp Địch Á giữ lấy cổ tay trái , nhưng là thể dứt ra được.
      “Hừ!” Khắc Lạp Địch Á lôi quay trở về, “ kiên nhẫn của người Long tộc là kém cỏi!” Nàng khinh thường .
      đột nhiên hung hăng cắn lên cánh tay của Khắc Lạp Địch Á .
      “A!” Khắc Lạp Địch Á thể làm gì khác hơn là buông tay ra.
      lập tức bỏ chạy.
      “Đáng chết! Cho nên ta ghét nhất là Long tộc!” Khắc Lạp Địch Á che cánh tay bị cắn rủa thầm. Nàng nhìn bóng lưng chạy trốn của tên Long tộc, quát lên: “ Phong chi tỏa!”
      Gió trong nháy mắt ngưng tụ thành ống khóa, đem mục tiêu trói lại.
      Khắc Lạp Địch Á tới, ghé mắt nhìn tên Long tộc bị ngã mặt đất. Nàng ngồi xổm người xuống, : “Ai, thế nào ta cũng cứu ngươi mạng. Ngươi đối xử với ta như vậy khỏi có chút quá đáng nha!”
      quay đầu chỗ khác, lời nào.
      phục a? phục lời ta ,… biến thành rồng !” Khắc Lạp Địch Á khiêu khích.
      Thân thể cứng đờ, ngay sau đó nhằm mặt Khắc Lạp Địch Á quát lên: “Cút ngay!”
      Nhìn những cử động kì quái của , Khắc Lạp Địch Á đột nhiên ý thức được cái gì. Nàng lập tức nắm tay của lên, kéo ống tay áo, cổ tay của lên đầy những đồ án kì quái cùng chữ viết. Quả nhiên…. Là Trụ Long khóa….
      “Buông ta ra!” lại bắt đầu giằng co.
      Phong ấn với sức mạnh lớn trói buộc – Trụ Long khóa. Có thể hoàn toàn đem sức mạnh của Long tộc che lại, hơn nữa đem ngoại hình của Long tộc kiềm chế ở loài người. Thứ vũ khí này, tất cả những kẻ săn long đều có chuẩn bị sẵn.
      Khắc Lạp Địch Á nhìn , mềm giọng : “Đừng lộn xộn nữa, vết thương vỡ ra.”
      hoàn toàn để ý tới lời của nàng, “Để…..” đột nhiên mất khí lực, ngã xuống trong ngực Khắc Lạp Địch Á.
      Có chút đáng thương đây….. Long tộc. Nhìn người trong ngực, những lời ban nãy muốn ứ lại trong đầu.
      ……
      “Thụ, giữ chặt !” Khắc Lạp Địch Á vén tay áo lên, lớn tiếng .
      Thụ bất đắc dĩ giữ tên Long tộc, nhìn Khắc Lạp Địch Á dùng cây đao vẫn đeo ở eo khắc lên mặt đất, lấy mình và tên Long tộc đó làm tâm của trận ma pháp kì lạ.
      “Được rồi.” Khắc Lạp Địch Á hài lòng vỗ vỗ tay, “Ta nhớ kế tiếp phải là….” Nàng nâng cằm lên suy nghĩ chút: “Thụ, cởi y phục của xuống!”
      “A?” Thụ ngẩn người, nhìn Long tộc bằng ánh mắt đủ để giết người, lại nhìn qua Khắc Lạp Địch Á: “Ai….. ngờ ngươi lại có loại sở thích này…”
      Khắc Lạp Địch Á lập tức đem đao ném tới, đạp trúng đầu của Thụ: “Câm mồm! linh tinh gì đó!” Nàng tức giận đỏ mặt, tức giận : “Làm nhanh lên chút!”
      Thụ sờ sờ cái đầu vô tội của mình, dùng ánh mắt đồng tình nhìn tên Long tộc đó “Chuyện liên quan đến ta. Ngươi thấy đó, là ta bị ép buộc”
      “Buông ta ra!” Long tộc kia gương mặt thống khổ, căm tức nhìn y phuc của mình bị Thụ cởi từng chút , quát.
      Vậy mà trong nháy mắt, cây liền ngây ngẩn cả người. Tại tên Long tộc đó, chỉ là cổ tay, người đầy cổ văn kì quái, mà lưng của , có hình trong tương tự như hình ma pháp trận.
      “Thấy người có phong ấn trói buộc chứ?” Khắc Lạp Địch Á sớm quay lưng lại, phi lễ chớ nhìn.
      “….Ừ.” Thụ đáp
      tại đem cái phong ấn triện đó đặt tại trung tâm của ma pháp trận” Khắc Lạp Địch Á chỉ huy.
      Thụ hai lời, đem tên Long tộc đó ép xuống mặt đất, cái hình vẽ lưng miễn cương coi như là ở trong trận. “Như vậy phải ?”
      Khắc Lạp Địch Á vốn nhìn thấy những gì ở sau lưng, nhưng nàng vẫn như cũ : “Cũng được. Ta vốn phải chuyên nghiệp, cứ lung tung chắc là cũng thích hợp .”
      “Đè lại, được cử động đó.” Khắc Lạp Địch Á giang hai tay, thầm niệm: “ Từ mẫu đại ôn nhu hiển linh, ta xin được giải trừ trói buộc của người. Xin ngài lắng nghe tiếng của ta, đáp lại tâm linh của ta, giúp đỡ ta giải trừ khế ước! Đem những chú ngữ tà uế ở trước mặt ta kia hoàn toàn phá vỡ! Địa linh hủy chú pháp!”
      Ma pháp trận lập tức phát ra tia sáng hào quang. Sau đó cả trận tựa như có sinh mạng, xoay tròn. Thụ kinh ngạc phát ra, phong ấn triện sau lưng Long tộc kia cũng lóe sáng.
      Thân thể Long tộc kia kịch liệt, hai tay nắm chặt thành quyền, móng tay đam mạnh vào lòng bàn tay.
      Khắc Lạp Địch Á nghe được tiếng hai chú thuật đối kháng nhau phát ra tiếng gió, đột nhiên cảm thấy rất kì quái. rất đau a. lại kêu? Nàng nhịn được, muốn quay đầu lại. Nhưng là vẫn làm như vậy.
      Lúc này ma pháp trận phát ra loại thanh tựa như tiếng thủy tinh vỡ. Ánh sáng cũng ngưng xoay tròn, lập tức biến mất.
      Khắc Lạp Địch Á sửng sốt chút. Vậy mà sau lưng có lực lượng mạnh mẽ đánh tới, nàng tránh né kịp, lập tức bị hất ra xa vài thước.
      “A!” Nàng nặng nề ngã mặt đất.
      Đồng thời, Thụ cũng bị cỗ lực lượng kia đánh văng ra, phản ứng kịp thời, lộn mèo rơi xuống đất, bình yên vô .
      “Chuyện gì xảy ra vậy?” Thụ kinh ngạc hỏi.
      Long tộc kia từ dưới đất bò dậy, kịch liệt thở hào hển. Nhìn dáng vẻ của , hiển nhiên cũng hiểu toàn bộ câu chuyện xảy ra.
      Thụ quay đầu nhin Khắc Lạp Địch Á, “Khắc Lạp Địch Á, ngươi sao chứ?”
      “Khụ … khụ.” Khắc Lạp Địch Á xoa đầu, “Đau đau đau…”
      Nàng quay đầu : “ có….” Đột nhiên nàng lập tức sửng sốt, sau đó đỏ mặt lên. Nàng nhắm mắt lại, xoay người, hai tay chắp lại, “A… ta phải cố ý! Ngõa Đặc Lai Tư đại nhân a! Ta muốn nhìn lén mà!!!! Khoan thứ ta !!!”
      Thụ cùng tên Long tộc sửng sốt. Người nào a, đây là?
      ……
      Thụ đánh xe ngựa, bên tai vang lên tiếng cằn nhằn của Khắc Lạp Địch Á.
      “Có thể im lặng ?” rốt cục nhịn được mà .
      Khắc Lạp Địch Á vẫn như cũ chắp hai tay, “….Chúng ta đắc tội người, xin được ân xá, cầu được tha thứ, thành tâm hối cải, độ kiếp trọng sinh….” Nàng cúi đầu, nhắm mắt thào.
      đến mức thế chứ?” Thụ bất đắc dĩ , “Ngươi tụng rất nhiều lần rồi đấy!”
      Khắc Lạp Địch Á mở mắt, buồn bã : “Ta xúc phạm thần giới….ai! Muốn đọc ngàn lần sám hối văn.”
      ngàn lần?!” Thụ chết đứng, nhìn nàng chằm chằm, “Giáo quy ở đâu a….”
      “Ai cần ngươi lo!” Khắc Lạp Địch Á nghiêng đầu, “Cái đồ có tín ngưỡng!”
      Thụ cười cười, “Kì thị tôn giáo a!”
      Khắc Lạp Địch Á đột nhiên sửng sốt: “ được…. Giáo quy có : thể những lời kì thị đối với người tông giáo khác hoặc có tông giáo……..Ô……. Ta phải sám hối ngàn chín trăm lẻ bốn lần a!......” Khắc Lạc Địch Á khóc ra nước mắt.
      Thụ nhìn bộ dạng đáng thương của nàng, nhịn được vừa cười vừa , “ giáo đồ ngoan đạo đây! Ách, lực lượng lúc ban nãy đánh thẳng vào…..” Thụ muốn nhưng lại thể cắt đứt quá trình tụng niệm của Khắc Lạp Địch Á.
      Khắc Lạp Địch Á ngừng lại, quay đầu nhìn kẻ Long tộc nằm phía sau xe, xác nhận ngủ. Nàng thấp giọng mắng: “Đáng chết, vừa đến ta liền tức giận! Địa linh hủy chú pháp là pháp thuật phá chú pháp cường đại nhất thời, lại bị mười đạo phong ấn của Trụ Long khóa phản ngược trở lại! Như vậy có thể thấy kẻ hạ phong ấn người phải là nhân vật tầm thường.”
      Đối với kẻ hạ phong ấn, Thụ mấy hứng thú, ngược lại càng có hứng thú tìm hiểu về Khắc Lạp Địch Á. có hồ nháo lung tung cũng lâu rồi, nay chung đụng cùng nàng lại có cảm giác vui thú. “Ta cũng lắm. Nếu ngươi muốn bán , cần gì phải cởi Trụ Long khóa cho . Vạn nhất biến thân thành rồng, ngươi có chắc lại bắt được ?” Thụ lại hỏi.
      “Sao ngươi lại như thế chứ?” Khắc Lạp Địch Á cảm thấy Thụ có tí nào đồng tình với nàng. ta rất thảm rồi…. Nhưng nàng ngay lập tức sửa lại lời , “….. Cái đó….. Đạo lý rất ràng a! Rồng mà có sức chiến đấu ai trả giá cao để mua đây?”
      ra là thế! Thụ cười. Vẻ mặt cùng giọng của nàng trái ngược, lời có độ tin cậy thấp đến đáng thương. ràng là trong lòng phải muốn như vậy. “Mặc dù ta đối với buôn bán chữ cũng biết. Nhưng là, chẳng biết lúc nào mới có thể giải Trụ Long khóa, ngươi mang cùng đường. Sinh hoạt phí , nhưng mà theo thế cục bây giờ, mang theo hẳn là gặp rất nhiều phiền toái ” Thụ thở dài, “Như vậy nhất định là lỗ vốn!”
      Khắc Lạp Địch Á phát Thụ hình như là cố gắng gây phiền toái cho mình, “Ta…. Ta giữ lại làm sủng vật! cần ngươi xen vào!” Nàng hết sức phản bác.
      Thụ quyết định ngừng cố gắng, “A, mặc dù ta quanh năm sống ở Tiệp Thêm, nhưng mấy chuyện bát quái vẫn nghe ít nha! Như là Long tộc, trung thành tuyệt đối với kẻ uống máu của chúng. bằng ngươi bán máu của , thu hồi vốn. Chẳng phải tốt hơn sao?” Thụ vừa vừa chỉ cho Khắc Lạp Địch Á cánh tay bị thương của tên Long tộc.
      “Ngươi!” Khắc Lạp Địch Á rốt cục nhịn được, nhảy dựng lên hô to.
      “Suỵt…” Thụ đưa ngón tay đặt lên môi, “Chớ quấy rầy làm tỉnh giấc của người ta.” chỉ chỉ tên Long tộc phía sau xe.
      Khắc Lạp Địch Á lập tức im lặng.
      Thụ cười, “Khắc Lạp Địch Á là ôn nhu a.”
      Khắc Lạp Địch Á mặt đỏ bừng, “Cái gì chứ, ta là muốn ….. Ách…. Cho dù muốn bán máu, cũng phải chờ khi biến thân máu tương đối nhiều a….”
      Thụ vuốt cái trán, cười đến toàn thân run rẩy.
      “Này này này! Cười đủ chưa? Ta đều là lời lòng mà!” Khắc Lạp Địch Á cau mày .
      “Dạ dạ dạ….” Thụ cười. “Ai, là Long tộc đáng thương…. Xem ra trung thành cũng là loại tội đây!” giễu giễu .
      Nghe được lời của , Khắc Lạp Địch Á lại trầm mặc. Trong trầm mặc pha chút mùi vị bi ai, “Đúng vậy a…. Bắt đầu từ khi nào….. Trung thành….. Cũng được coi là loại tội đây?”
      Thụ cảm thấy dường như sai cái gì đó, thử thay đổi khí, “A, xem, thân thể của …. Ngươi thấy được bao nhiêu a?”
      Thần kinh Khắc Lạp Địch Á rốt cục cầm cự nổi, gãy lìa “Cho dù muốn ta đọc vạn lần lời sám hối, cũng nên hỏi cái này nữa chứ!!! Thụ! Ngươi, đồ có tín ngưỡng, ngu ngốc!! Đáng chết đáng chết đáng chết….”
      “Này? cần tức giận thế chứ? Ta chỉ là tùy tiện hỏi chút thôi?”
      “Hỏi cái đầu ngươi!! Người có tín ngưỡng là quá đáng chết!!!”
      …….
      Tên Long tộc ở phía sau xe chậm rãi mở mắt. ra , vẫn luôn tỉnh. Lời của Thụ và Khắc Lạp Địch Á đều nghe được. xòe bàn tay, nơi bị móng tay đâm rách được băng bó kĩ. Tầm mắt của xuống, nhìn vào cổ tay, dấu vết của Trụ Long khóa vẫn ràng như trước.
      “Trung thành…. Là tội à….” Giọng của nhàng mà mang theo thê lương. lắng nghe Thụ cùng Khắc Lạp Địch Á cãi vã nghỉ, loại thương cảm cuồn cuộn…. đột nhiên cười, cười thê lương, đến mức trong mắt như có ánh lệ…. Đúng vậy a…. Ta vốn là….. Có tội….

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :