1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khất Phu - Chu Khinh (H)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/QhczBak.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/AF95Jio.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/rpElm74.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/54DerBy.jpg" width="620" height="3000" />
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961



      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/DR107nC.jpg" width="620" height="3000" />
      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/KbwybWj.jpg" width="620" height="3000" />
      “Các ngươi đừng dọa nàng.” A Lực xoay người hung hăng thưởng cho các bạn của mình cái liếc mắt, ý tứ cảnh cáo hàm xúc nồng đậm.

      “A, có người đau lòng nương tử, ha ha ha ha.” Mọi người giễu cợt cười đùa ngừng truyền đến, Nhan Thủy Nhu miễn cưỡng ổn định tâm thần thoáng đẩy , ý bảo buông nàng. Tuy rằng tình nguyện, nhưng vẫn cẩn thận đem nàng đặt xuống mặt đất.

      “Thủy Nhu, tẩu nấu gì ngon thế, ta đứng ở đây vẫn ngửi được mùi?” Khuôn mặt ngăm đen của Nhâm gia đại ca lộ ra vẻ đói bụng,“Còn cầm vá, khẳng định hầm canh đúng ?”

      Nhan Thủy Nhu đến giờ phút này mới phát ra trong tay mình vẫn còn cầm cái vá, trời ạ, rất mất mặt, hơn nữa nàng mới vừa rồi còn ở trước mặt mọi người nhào vào trong lòng của ; Đầu nàng cúi càng thấp, dám nâng lên.

      “Ăn canh?”

      Tiếng hừ lạnh lẽo từ bên hông của nàng truyền đến:“Tốt nhất, cùng tiến vào uống nha.”

      “Hào phóng nhiệt tình” mời như vậy, ngược lại đem đám người ngoài cửa sợ tới mức vội vã lui lại mấy bước,“ cần, cần, chúng ta cũng vội về nhà, ha ha.”

      Nhan Thủy Nhu nghe tiếng ngẩng đầu cố gắng làm cho gương mặt tròn trịa của mình cần hồng như vậy, mỉm cười,“ sao, tôi nấu rất nhiều, mọi người đều vất vả, tiến vào ăn chút gì rồi hẵng .”

      “Đúng, vào .” Người nào đó thêm câu kia, làm cho mọi người vốn dĩ có chút tâm động đều muốn chạy trốn.

      “Thực cần, a, chúng ta rất bận, phải xử lý con hổ này, còn phải về nhà.” Trong nháy mắt đám người chật chội lập tức rời khỏi, chỉ để lại người đứng ở ngoài cửa, lẳng lặng nhìn bọn họ.

      “A Lỗi ca, tiến vào ăn chút gì .” Nhan Thủy Nhu đến mở cửa, đối với vị đại ca này vẫn thực chiếu cố nàng, quan tâm nàng, nàng thực tôn kính.

      cần.” Triệu Lỗi cười lắc lắc đầu.

      “Nha, A Lỗi ca, huyh bị thương.” Đến gần mới phát ra cánh tay của A Lỗi ca quấn băng vải,“Có nặng lắm ? Chỗ của tôi có dược thảo cầm máu......”

      “Thủy Nhu, cần.” Triệu Lỗi có chút đau thương cười cười, lui về phía sau vài bước, người mình thích bị người khác cưới , nhưng tình địch lại còn cứu mạng, đời này còn có chuyện gì bi ai hơn chuyện này?

      Hôm nay nếu phải là A Lực, sớm bị chết dưới móng vuốt con hổ đó, nghĩ tới thân thủ của A Lực tốt như vậy, mũi tên thẳng tắp bắn trúng vào tử huyệt của nó, mã mũi tên đó cũng vừa lúc cứu về tánh mạng của . tại, dám tiếp tục có ảo tưởng gì đối với Thủy Nhu,“Muội hạnh phúc ? Thủy Nhu.” từ tốn hỏi

      Nhan Thủy Nhu ngẩn người, sau đó nở nụ cuời rực rỡ. “Vâng, muội thực hạnh phúc.” Thực ngọt ngào, thực ôn nhu.

      nhìn xem thiếu chút nữa rớt nước mắt xuống, biết nàng từ thích nàng, nhưng tính cách của rất hướng nội lại rất nhúc nhát, cho nên mới vĩnh viễn mất cơ hội đứng ở bên người nàng? Có lẽ, là từ đầu đến giờ vốn cũng có cơ hội......

      Bất quá, chỉ cần nàng hạnh phúc tốt rồi, tiểu nha đầu lúc trước ngây ngô, nay trở thành đại nương trưởng thành ôn nhu, nhìn thấy nàng hạnh phúc như vậy, cũng thỏa mãn.

      Triệu Lỗi cười với nàng, sau đó xoay người rời khỏi, thân ảnh cao lớn rất nhanh biến mất dưới ánh trăng.

      Kỳ quái, Nhan Thủy Nhu quay đầu nhìn phía nam nhân đứng ở trong sân vẫn nhúc nhích, “A Lỗi ca làm sao vậy, thoạt nhìn giống như là lạ.”

      được lời. Nàng đóng cửa trở về bên người của , kéo tay , lại bị tránh .

      .
      amandatruc, hanh dauPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 7:

      Edit: Quảng Hằng







      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/iWipTqQ.jpg" width="620" height="3000" />


      <img class="aligncenter" alt="" src="https://i.imgur.com/ulyL9LS.jpg" width="620" height="3000" />

      có gì?” hừ lạnh,“Lúc trước quái lão nhân còn muốn cho nàng cùng thành thân mà.”

      “Toàn bá chỉ là tùy tiện mà thôi, ta vẫn xem Triệu đại ca như ca ca, cũng xem ta như muội muội thôi.”

      Phải ? Đối với trì độn của nàng, lời nào để , bất quá như vậy cũng tốt, ít nhất trong mắt nàng nhìn thấy người khác, chỉ nhìn ,“Về sau nàng nên cách xa chút, biết ? Còn có, cho phép lại gọi là〔 A Lỗi ca 〕, nếu lại để cho ta nghe được......” cúi đầu ở nàng bên tai giọng câu , lập tức làm cho khuôn mặt của nàng đỏ hồng.

      Người này là rất xấu mà!

      Nhưng mà,“Tướng công, chàng ghen, đúng ?” Ý cười trong mắt nàng trong suốt.

      sửng sốt, sau lúc lâu, khuôn mặt đỏ lên gầm :“Ai ta ghen, bậy!”

      đáng , tướng công của nàng làm sao có thể đáng như vậy? Nàng tâm động thôi nhìn nam tử bị trúng tâm , còn nhớ đến bộ dáng giận dỗi của lúc trước, lòng của nàng lập tức mềm mại đến rối tinh rối mù.

      Tướng công thành thục ổn trọng, nàng thích, tướng công có tính trẻ con hay ganh tị, nàng cũng thích...... Chỉ cần là , mặc kệ là bộ dáng gì, nàng cũng đều thích, làm sao nàng có thể thích người như vậy chứ?

      A Lực nhìn tiểu thê tử ràng giễu cợt mình, hận nghiến răng ngứa lợi, còn có tinh lực giễu cợt ? Tốt lắm, xem ra mình dạy dỗ đủ rồi, nhất định hung hăng, nặng nề, mà dạy nàng!

      Trong gian phòng rộng mở sạch , sương mù bốc hơi, cuốn theo từng lớp sóng triều nóng bỏng mê người, trong thùng gỗ lớn lúc này ràng truyền đến tiếng nước kịch liệt.

      “A...... cần......” Nàng mang theo tiếng nỉ non kiều, nghe tới làm cho người ta ngứa ngáy tâm can.

      hai mắt đỏ lên cầm thắt lưng của nàng, ở phía sau nàng nặng nề va chạm, sau trận kịch liệt giảo động, đâm mạnh vào nàng, nàng co rút lại chặt, thô ráp thở gấp,“Nhu nhi, thả lỏng chút, nàng nút ta chặt đến sắp thể động đậy, ngô......” cắn răng nín thở, hoa huyệt của nàng vừa nóng lại chặt vây quanh , hút , như là nhanh chút, lại mạnh chút nữa.

      có khả năng kháng cự được dụ hoặc này, ôm lấy tấm mông mượt mà của nàng, cho nàng va chạm nhanh nhất mạnh mẽ nhất.

      “A Lực...... , chút......”

      như thế nào, như thế nào chứ? Vào giờ khắc này, tiếng rên rỉ kiều mị như vậy bảo chút, chậm chút đơn giản so với muốn mạng của còn muốn khó khăn hơn, dừng được, thầm nghĩ phải nhanh chóng vọt vào trong cơ thể của nàng, cảm thụ nàng càng ngày càng dày đặc co rút nhanh cùng ẩm ướt.

      “A......” Nàng tựa vào bên cạnh dục dũng, ngón tay mảnh khảnh gắt gao bám chặt vào thùng gỗ, bám đến mức trắng bệch, móng tay đều đau, đều thể phát tiết ra khoái cảm ngừng tăng vọt dâng lên ở trong cơ thể,tất cả những cảm giác của nàng đều tập trung đến nơi riêng tư bị hung hăng ép buộc.Khi khoái cảm chồng chất đến đỉnh điểm, nàng rốt cục nhịn được khóc thành tiếng kịch liệt lắc lắc đầu, mái tóc dài đen mịn đều xõa tung, toàn thân run đến mức khó có thể tự kiềm chế.

      “Lực, tha cho ta......” Nàng khóc nức nở, khó có thể tưởng tượng ngọt ngào cùng cực hạn cảm thụ bắt được nàng, thân thể của nàng chịu nổi khoái cảm điên cuồng như vậy, nàng cảm thấy chính mình sắp bị giết chết, nàng chỉ có thể nức nở cầu xin tha thứ.

      Nhưng ngừng, nắm chặt thắt lưng của nàng, tiến lên càng mãnh liệt hơn, dục vọng lớn hung hăng đâm mạnh vào ở chỗ sâu trong của nàng, đem tất cả mẫn cảm cùng tất cả mềm mại đều nhất nhất khơi dậy, khi đâm đến chỗ mẩn cảm nhất của nàng, nàng lớn tiếng hút khí.

      Cái mông nhắn của nàng điên cuồng vặn vẹo, đủ để cho phát cuồng, làm cho thần hồn điên đảo, muốn véo nó sờ nó, nặng nề mà va chạm vào nơi mềm mại đó, vẫn biến thành nàng rốt cuộc chịu nổi, điên cuồng mà vặn vẹo đón ý hùa theo , hòa theo nhịp điệu của đung đưa nhấn mạnh về phía sau.

      “Chính là như vậy, ngoan Nhu nhi, ngô......” thích nàng phóng đãng, chỉ phóng đãng riêng với mình , mỗi khi đem nàng ép đến cực hạn sau, nàng nở rộ ra xinh đẹp phong tình, mê chết , lại làm cho sa vào sâu.

      Nàng được, nàng thực sắp chết, rất nhiều khoái cảm đánh sâu vào nàng, nàng thét chói tai đem thân mình ưỡn cong lên.

      “Đừng sợ, cứ để cho nó đến.” nặng nề thở hổn hển, biết cao trào của nàng sắp đến, nâng cánh mông mượt mà của nàng lên, dùng tần suất càng sâu hơn, nhanh hơn va chạm nàng, mà nàng rên rỉ, toàn thân run run, bị cái loại này khoái cảm nhàng vui vẻ này đánh trúng, rốt cuộc thể phản kháng.

      Quá điên cuồng, quá mãnh liệt, quá khoái cảm, lại rất thoải mái, tiểu biệt thắng tân hôn, có nàng ngọt ngào chờ đợi như vậy, là cảm thấy thể tốt hơn.

      Rốt cục, chờ hết thảy đều bình tĩnh trở lại, nước tắm sớm lạnh ngắt, hơn nữa cũng bị bọn họ làm đổ ra ngoài phần lớn. đứng dậy liền đến phòng bếp xách đến hai thùng nước ấm to, thay nước ấm sạch , sau đó rốt cục có thể thoải mái mà nằm, ôm nàng, hưởng thụ dư vị sau trận hoan ái

      “A Lực.” Nàng nằm ở trước ngực của , ôn nhu kêu.

      “Hửm?” Tay ôm vào trước ngực của nàng, lười biếng vỗ về chơi đùa bầu ngực căng cứng của nàng, đến chết mềm mại đầy đủ ở nơi đó, còn có viên hồng quả cứng rắn kia.

      “Các ngươời thực đánh chết con hổ kia sao?”

      cúi mắt nhìn nữ nhân biết lãng mạn là gì này liếc mắt cái, tại loại thời khắc ấm áp ngọt ngào này, nàng lại nhắc đến đề tài như vậy, là......

      cho ta nghe thử , ta rất hiếu kì.” Tuy rằng chính mắt nhìn thấy con hổ kia được bọn họ khiêng về, nhưng nàng vẫn cảm thấy thực, dù sao nhiều năm qua, hàng năm đỉnh núi đầy đặc tuyết kia có con hổ đói khát xuống núi kiếm ăn hay tấn công người, nhưng mọi người trong thôn đều có cách nào với nó. Nhưng năm nay chỉ mới mùa hè mà hổ chạy xuống núi tấn công người, hơn nữa lạ nhất là năm nay thế nhưng thực săn được nó, thần kỳ.

      “Có cái gì để .” lại cao ngạo, là, trượng phu của nàng làm sao có thể được tự nhiên lại đáng như vậy nha?

      Nàng ấn tay lên lưng , ở trong lòng xoay người,“Nhưng người ta thực rất muốn nghe mà.” Làm nũng là chiêu vạn lần thử vạn lần linh nhất, lần này đương nhiên cũng ngoại lệ.

      nhíu nhíu mày, bất mãn đem bàn tay mình dời khỏi vị trí mà thích nhất,“Ngoan ngoãn ngồi đó.”

      “Nha.” Lập tức thực nghe lời nằm ngoan ở trong lòng .

      Nhưng đợi nửa ngày lại vẫn là trầm mặc, khỏi ngược mắt nhìn, thấy nghiêm mặt cau mày, vẫn trừng mắt nhìn bộ ngực của nàng, còn có, bàn tay của bị nàng cẩn thận kéo đến phía dưới bộ ngực, là, có cần được tự nhiên như vậy hay nha! Nàng vừa thẹn thùng lại vừa bất đắc dĩ kéo tay , đem chúng nó phóng tới phía bộ ngực mềm mại của nàng .

      Lần này, đại lão gia cuối cùng vừa lòng,“Con hổ này rất giảo hoạt, chúng ta tìm nó suốt hai ngày mới phát tung tích của nó.”

      Bị thôn dân vây bắt mãi nên nó giảo hoạt cũng phải.

      Dấu chân, phân, tất cả những kĩ xảo để tìm kiếm do thôn dân có kinh nghiệm cho biết, nhưng còn có thể có khả năng khác, khả năng truy tìm tung tích ở trong đầu như ra. chỉ có là truy tìm tung tích động vật, dường như có cả truy tìm tung tích người.

      đời này đáng sợ nhất phải mãnh thú mà là người, nhớ kỹ, ngươi phải đề phòng chính là người so với mãnh thú còn muốn đáng sợ hơn.

      Khi đó trong đầu ngừng vang vọng những lời này, thanh quen thuộc mà lại thân thiết, nhưng làm như thế nào đều thể nhớ nổi là ai. Bất quá có thể khẳng định, mình trước kia khẳng định học qua kỹ xảo truy tìm tung tích, nếu tất cả mọi người đều hạ quyết tâm truy tìm tung tích, như vậy con hổ làm sao có thể trốn? Vì thế sau khi bọn họ rốt cục tìm được tung tích của nó, hành động, vây bắt chính thức bắt đầu.

      dùng ngôn ngữ thực bình thản thực ngắn gọn miêu tả toàn bộ quá trình săn cho nàng nghe, nhưng nàng lại nghe cả người phát run, xoay người ôm thắt lưng của , cúi đầu :“Về sau chuyện nguy hiểm như vậy chàng đừng làm nữa, được ?”

      Nữ nhân này lo lắng cho , thể nghiệm thực mới mẻ lại thực làm cho người ta thỏa mãn bên môi gợi lên chút cười,“Nàng sợ ta chết......”

      Nàng nhanh chóng đưa tay bịt lấy miệng của , sợ tới mức sắc mặt trắng bệch,“Đừng .”

      Sợ hãi cùng lo lắng của nàng ràng như vậy, cảm tình của nàng cũng ràng như vậy, nhắn yếu đuối này, thảm rồi.

      Cảm nhận được điểm này, xiết chặt vòng tay đem nàng chặt chẽ ôm ở trước ngực,“ Sinh đứa cho ta, Nhu nhi.”

      “Ách?” Đề tài làm sao có thể đột nhiên chuyển tới đây?

      cúi đầu ở môi nàng triền miên môi, vừa hôn vừa :“Bọn họ khi lột da con hổ đó tặng cho người giết nó, cho nên sinh đứa cho ta , khi mùa đông chúng ta có thể lấy da hổ sưởi ấm cho đứa .” sảng khoái đáp ứng vây bắt hổ là vì như vậy, đều là vì nàng, bởi vì khi con hổ xuống núi tấn công người, như vậy còn có khả năng làm nàng bị thương, làm sao có thể để cho khả năng có gì đó làm tổn hại đến nàng tồn tại được ? Như thế nào đều được!

      Động tác của cũng càng ngày càng làm càn, bàn tay vỗ về tay nàng từ bộ ngực của nàng đường xuống, thẳng tắp tham nhập địa phương ẩm ướt ấm áp kia,“Con trai, hay còn đều tốt, chỉ cần là nàng sinh, ta đều thích.”

      ràng phải lời ngọt ngào, vì sao nàng nghe được toàn thân đều run rẩy, là ngón tay , hay là lời ? Nàng thể suy nghĩ nổi nữa, chỉ có cái miệng nhắn tinh tế thở hổn hển

      “Nhu nhi, được ?”

      A, được ? Cái này, còn cần phải hỏi sao?

      “Được.” Chỉ cần muốn, nàng đều cho, tất cả đều cho .

      Các nàng đừng quên clcik quảng cáo ủng hộ web nha!!!

      amandatruc, hanh dauPhong Vũ Yên thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 8

      Edit: Quảng Hằng

       
      Thời gian chậm rãi trôi qua, hết xuân lại đến hè, hết hè lại đến mùa thu, mây mù núi nông lục lá cây chậm rãi thay màu áo, cây cỏ càng xanh hơn, mây trắng cũng xa hơn, tại các điền lý hoa màu cũng thu gặt xong, đây là thời gian nông dân nghĩ ngơi.

      Hôm nay xuống thị trấn, đúng lúc Nhan Thủy Nhu có chút đồ muốn mua, liền với A Lực, muốn cùng chợ.

      “Cũng tốt, nàng xem có gì muốn mua chúng ta cùng mua.” sảng khoái đáp ứng, vì thế tân nương tử vui vẻ ngồi xe ngựa đến trấn .

      Về sau A Lực tay nghề càng ngày càng tốt, số người tìm gia công đồ càng lúc càng nhiều, vì thế dùng chính tiền của mình mà mua xe ngựa, tuy rằng phải mất đến hai tháng tiền công làm, nhưng thể thừa nhận có xe ngựa lợi rất nhiều.

      Tử Tiền trấn cách con sông ở thôn mười dặm về phía trước, dọc đường lo lắng quá nhanh làm nàng thoải mái, cố ý chậm chút, cho nên khi bọn họ đến nơi, chợ sớm nhiều người tấp nập, phi phàm náo nhiệt. Tử Tiền trấn cứ cách bảy ngày hợp chợ, tập hợp mọi người ở sáu thôn lân cận tới mua bán này nọ, hơn nữa tuy trấn nhưng vốn liếng khá lớn nên hẳn có thể đoán độ náo nhiệt của nó.

      Nhan Thủy Nhu im lặng đứng bên, chờ đem đồ gia công đổi ngân lượng, A Lực ngẩng đầu nhìn nàng mỉm cười, “ thôi, mọi việc đều ổn, nàng muốn mua cái gì, ta cùng nàng”

      Nàng muốn mua chút vải dệt, quần áo nàng chuẩn bị cho trong khoản thời gian nàng bận rộn, đều cũ, hơn nữa cũng sắp đến mùa đông, cũng nên chuẩn bị ít quần áo ấm.

      Nàng đụng đến kia vải bông mềm mại, ngượng ngùng nở nụ cười, vải nhuyễn, lại mềm mại đáng , vừa vặn có thể lấy ít làm quần áo còn có tã linh tinh.

      Bình thường nam nhân đối với việc mua quần áo hoặc vải dệt linh tinh đều nhẫn nại, nhưng A Lực lại nguyện ý bồi nàng, hơn nữa vẫn là luôn ở bên của nàng, trả tiền cùng lấy hàng hóa, ngay cả tiếng oán giận đều có, hơn nữa lão bản còn cùng quen biết, bởi vì các tủ kệ trong cửa hàng đều do làm, cho nên mua vật gì đó đều lấy giá ưu đãi bán cho bọn họ, lão bản vẫn còn khen ngợi nàng gả cho tướng công tốt, ôn nhu lại biết săn sóc.

      Ôn nhu chắc, nhưng săn sóc đó là chắc chắn, tướng công của nàng có bao nhiêu điểm tốt, nàng đều biết hết, ôn nhu hướng cười : “ Ta chọn xong rồi, chúng ta về nhà .”

      “Như vậy liền xong?” nhíu mày, nhìn trong tay mình toàn vải dệt, hài lòng nhìn nàng, đem này nọ đồ vật gởi lại cửa hàng của lão bản, liền lôi kéo nàng hướng đường cái mà : “ vòng nữa, xem có cái gì muốn mua ?”

      Đường cái thực phồn hoa và náo nhiệt, ăn , uống, đùa, về mua bán cái gì cũng có.

      Nhưng hỏi đến tơ lụa, kim trâm châu sai, nàng toàn bộ lắc đầu, “Ta bình thường đều dùng đến những thứ đó.”

      Kia điểm tâm tinh xảo, mỹ vị ẩm thực lâu, nàng cũng lắc đầu, “Chẳng lẽ ngươi cảm thấy những món ta làm thể ăn?”

      Đôi mắt ngập nước nhìn , nếu có thể trái lương tâm ra “ ” mới thực là kì quái, cho nên lòng vòng suốt canh giờ, nàng đều cần gì, cũng mua gì, làm cho rất là bất đắt dĩ. Đứng ở trước quầy hàng, trừng mắt nhìn nàng, “Nàng cần tiết kiệm cho ta, mấy thứ này tướng công nàng đều có thể mua được tốt.”

      Nàng vẫn như trước là uyển chuyển hàm xúc cười, “Ta có tiết kiệm tiền nha, chỉ là ta có nhìn trúng thứ gì ma thôi.”

      Thực là tức chết, buồn bực quay đầu nhìn chằm chằm lò rèn đối diên, thèm để ý tới nàng.

      Lại giận dỗi, nàng là bất trị a, bộ dạng cáu kỉnh như vậy làm sau nàng có thể vui đây?

      vốn là vô tình đánh giá, ai biết lại bị thờ rèn phen vô ý lộ ra đại đao hấp dẫn , bả đao kia, tại sao nhìn lại quen thuộc đến như vậy? Đột nhiên trong đầu của xuất hình ảnh, có cây đao với loại tốc độ quỷ dị đâm vào ngực người nào đó, mà người kia, lại …….chính là !

      nhanh chóng hồi phục lại tinh thần, sắc mặt tái nhợt hít sâu mấy cái, vì sao trong đầu lại lên cảnh như vậy? Mà trong khoảng thời gian gần đây tượng này ngừng mà lập lại, có khi bởi vì câu , có khi lại vì đồ vật nào đó. Chẳng lẽ, việc này liên quan đến việc mất trí nhớ? lập tức cẩn thận liếc nhìn Nhan Thủy Nhu cái, may mắn, nàng cúi đầu xem này nọ, cũng có chú ý tới khác thường của .

      Nhan Thủy Nhu tùy ý nhìn tiểu quán bài biện này nọ, bỗng nhiên mắt sáng lên, cầm lấy cây trâm xanh biếc mà tinh tế đánh giá.

      “Phu nhân là có mắt nhìn, đây chính là gia truyền chi bảo của nhà ta.” Chủ quán thấy có người ghé xem, lập tức thao thao bất tuyệt giới thiệu.

      Đứng lên: “Người nhìn cây trâm này , xanh biết nhưng lại trong sáng nha, lại nhìn ở mặt có đóa hoa phù dung, người hãy nhìn cho kĩ, cái này cũng phải do chúng ta điêu khắc ra, nó chính là tự nhiên hình thành.”

      Tự mình hình thành? đúng là rất khác biệt, nàng nhìn cây ngọc trâm, cây trâm rất đơn giản, cũng có họa tiết điêu khắc phiền phức, cây trâm chỉ có đóa hoa phù dung đặt biệt, nữa nở nữa khép, ngượng ngùng lại xinh đẹp.

      “Cây trâm này bao nhiêu tiền?”

      “Gặp phu nhân biết thưởng thức như vậy, ta lấy trăm lượng bạc thôi.”

      trăm lượng? Nhan Thủy Nhu hít vào hơi, chỉ cần hai mươi lượng, nàng có thể sống cả năm, nhưng sao chỉ có cây trâm , lại đến trăm lượng, nàng như thế nào cũng có khả năng bỏ tiền ra mua nó! Nàng cẩn thận buông cây trâm xuống, chuẩn bị chạy lấy người. Ai ngờ cây trâm kia rất nhanh bị cầm lên, “Cái này bao nhiêu tiền?” Nam nhân cáu kỉnh kia đột nhiên xoay người lại chen vào .

      “Ách….”

      trăm lượng có, ta chỉ còn có sáu mươi lượng.”

      Nhan Thủy Nhu lần nữa hút khí, nam nhân này điên rồi, mất tới sáu mươi hai lượng bạc để mua cây trâm, sáu mươi lượng bạc kia là của bọn họ để dành suốt nữa năm nha, “A Lực, đừng mua, ta cần.”

      “A Lực!”

      “Ách….” Tiểu thương ánh mắt duy chuyển, “Thấp nhất tám mươi lượng, đủ có thể ghi sổ….”

      “Ta toàn bộ gia sản chỉ có sáu mươi lượng, ngươi muốn bán liền bán, bán ta cũng có biện pháp.” hơi khép đôi mắt nâu lai.

      “A Lực!” Nhưng hai nam nhân đều để ý tới lời của nàng.

      là người trời sinh có khí thế lập tức làm cho tiểu thương nhân phải nhượng bộ, “Được, sáu mươi lượng sáu mươi lượng.”

      “Đây là hai mươi lượng tiền đặt cọc, còn lại bốn mươi lượng ngày mai ta……”

      “A Lực!” Nhan Thủy Nhu tức giận cầm ngân lượng xuất ra, liều mình kéo đến bên, “Ta  thực rất tức giân.” Nàng tức đến cả người phát run, đôi mắt đỏ ngầu.

      “Nàng…..Đừng khóc nha.” Vốn là người nào đó muốn phát giận liền bị nàng sắp khóc làm cho hoảng sợ tay chân luống cuống, “Đừng khóc, ta nổi giận với nàng.”

      “Chàng tiêu tiền phung  phí.”

      “Ta……….” Khuôn mặt tuấn mĩ của có chút ửng đỏ, lúc lâu sau, bất đắt dĩ thở dài, “Ta chỉ là muốn, muốn thương nàng, được sao?” Nàng ôn nhu lại vừa nhu thuận như vậy, tinh tế chăm sóc cuộc sống của , nhưng cho tới bây giờ nàng đều cần cái gì, cũng muốn thương nàng, mua cho nàng thứ nàng thích, tâm tình của , nàng như thế nào lại hiểu được đây?

      Hốc mắt của nàng vẫn đỏ, bên trong ngập tràng nước mắt, dẩu dẩu môi, hơn nữa ngày vẫn là câu kia lên án : “Chàng tiêu tiền phung phí.”

      đối với người vợ mới cưới này chút cũng có biện pháp, “Tiền tiêu rồi lại có thể kiếm, ta có tay có chân, có thể nuôi sống nàng, cũng có thể mua cho nàng vài thứ nàng thích.”

      “Chàng tiêu tiền phung phí.”

      “Ta……..” Vừa mới nãy ai là nàng ôn nhu lại vừa nhu thuận?? nay muốn nổi dậy, giống nhau muốn là làm.

      “Chúng ta vất vã lắm mới để dành được đến sáu mươi hai lượng bạc, chàng liền lấy đem mua cây trâm?”

      “Nhưng là nàng thích.”

      “Ta càng thích sáu mươi hai lượng bạc hơn.” Mắt nàng trợn trừng lên nhìn , “Chàng có biết sáu mươi hai lượng bạc có thể mua cái gì ? Có thể cho con của chúng ta mua quần áo vài năm, có thể cho nó đồ ăn ngon, còn có thể cho nó học.”

      “Đứa ?” tự nhận năng lực phân tích luôn luôn đúng, nhưng vì sao những lời nàng nghe đều hiểu???

      “Ngốc!” Nàng hờn dỗi trừng mắt liếc cái, “Da hổ của chàng, màu đông năm sau là có thể dùng.”

      Nàng là ….. ôm chầm lấy nàng cái, “Nàng có mang rồi, đúng hay ?”

      Nàng xấu hổ bịt miệng lại, “Nơi này là đường lớn, có cần như vậy ?”

      “Ta mặc kệ đây là đâu!” kích động hỏi: “Nhu nhi, nàng có thai, có phải hay ?”
      amandatruc, hanh dauPhong Vũ Yên thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 8

      Edit: Quảng Hằng
       

      kích động vui vẻ lây đến cả nàng. “Uhm.” Khóe môi nàng tự giác mỉm cười.

      “Khi nào nàng biết, tại sao cho ta biết?”

      “Ta cũng vừa mới biết được vài ngày.” Kinh nguyệt của nàng thời gian dài chưa có xuất , cho nên nàng mới chính mình bắt mạch, biết được đáp án làm cho nàng vừa mừng vừa sợ, hôm nay đến trấn chợt nhớ tới đứa nên mới cùng với mua chút vật liệu may mặc, nàng ngẩn đầu nhìn , “A Lực, chàng vui vẻ sao?”

      “Nàng thử làm sao ta vui.” ôm chặt nàng, “Ta đương nhiên rất vui vẻ, vui đến sắp điên lên được! Đứa , nàng mang hài tử của ta, đúng rồi, ta muốn mua cây trâm kia……..”

      “Chàng còn cây trâm!” Nàng tức giận đến chụp tay , “Chàng mà mua, mua về ta cũng cài.”

      “Được, được, được, tất cả đều nghe lời nàng, mua, mua.” Sợ nàng tức giân, vội giữ chặt tay nàng, “Chúng ta hiệu thuốc Bắc Lý tìm đại phu cẩn thân bắt mạch, thuân tiện mua chút thuốc bổ.”

      “Uhm.” Đề nghị này tốt lắm, nàng thực nhu thuận đáp ứng.

      Nhan Thủy Nhu mang thai được hơn hai tháng, nhưng tin tức này lại làm cho Toàn bá buồn rầu, lại nhìn đến xuất thân của tiểu tử kia đúng là làm cho người ta trong lòng lo lắng thôi. Đương nhiên, tâm trạng buồn rầu chỉ có Toàn bá, ai kia sắp phải làm cha tâm trạng lúc nào cũng khẩn trương, cái bộ dạng bình tĩnh tự tin cùng ngạo mạng trước đây hoàn toàn thấy đâu.

      Tại thời điểm nàng mang thai ba tháng, liền xuất các triệu chứng nôn nghén cùng buồn ngủ, nàng mỗi ngày đều mệt mỏi chịu nổi, ăn cái gì cũng ói ra, đến cả khí lực chuyện cũng có, mỗi ngày chỉ có thể suy yếu nằm ở giường, tỉnh ngủ ói, ói xong lại ngủ.

      Nàng sức để lo lắng chuyện nhà, cũng có sức để quan tâm chăm sóc nam nhân của nàng. Bất quá, đời thường có lắm chuyện ngạc nhiên, kia nam nhân vốn chán ghét phòng bếp khói dầu cực độ, lại vì nàng mà xuống bếp làm cơm.

      Có đôi khi thể thừa nhận, người nào đó thông minh bất phàm, am hiểu chuyện gì, chỉ biết điêu khắc còn  làm cơm biết  gì, nhưng khi bưng tới chén canh hỗn tạp, nàng nhìn ngón tay bị vô số vết cắt, khỏi rơi lệ cảm động.

      “Khóc cái gì, canh này tuy rằng thoạt nhìn rất tệ, nhưng hương vị cũng phải quá kém, ta vừa mới thử qua.” đem nàng ở giường đở dậy, “ là kì quái, ràng là làm theo lời của Toàn bá, nguyên liệu cũng thiếu thừa, như thế nào nấu xong lại đúng?”

      Khi nàng đưa tay đón lấy chén canh, đột nhiên lại lùi về, “Nàng vẫn là đừng nên uống, vạn nhất nó bị hư rồi…..”

      sao đâu.” Nàng mỉm cười, “Chàng vừa mới công thức là Toàn bá cho, vậy có vấn đề.”

      Chỉ cần bỏ thêm bất cứ thứ gì vào trong, uống bát canh này có chuyện gì. gì, đây cũng  là tự tay vì nàng mà nấu, nàng nhất định phải uống.

      Vừa nếm thử, đôi mi thanhh tú của nàng hơi nhíu lại, làm đồ ăn nhiều năm, lần đầu tiên trong đời nàng ăn biết là nấu cái gì, hơn nữa cũng hoàn toàn nếm ra vị, mặn cũng lạt, ngọt cũng chua, chính là ngũ vị vừa vặn kết hợp. Có thể làm đến loại tiêu chuẩn này, nàng thực bội phục, nhưng vẫn là giọt cũng chừa uống cạn chén canh, sau đó lại lần nữa sảng khoái toàn bộ phun ra.

      Sau lần đó, phòng bếp tạm thời hoàn toàn giao cho Toàn bá tiếp quản, bọn họ nhất trí cho rằng A Lực chỉ cần phụ trách kiếm tiền cùng chăm sóc nàng là tốt rồi.

      Kỳ thực chăm sóc nàng thực rất nhàng, bởi vì nàng trừ bỏ ăn, chính là ngủ, lại nhiều chính là tắm rửa. Bất quá nàng kiên quyết cho giúp đỡ tắm rửa, bởi vì mỗi lần nàng tắm xong, đều kích động khó thở, nghẹn đến được, sau đó chính mình tắm nước lạnh.

      Thời tiết càng ngày càng lạnh, như vậy rất dễ nhiễm phong hàn, cho nên nàng đồng ý để giúp nàng tắm rửa, vì thế biến thành nàng ở trong tắm rửa ở bên ngoài canh giữ chờ nàng phân phó.

      Hai nam nhân, già trẻ, đem nàng thực chăm sóc thỏa đáng, nàng cảm nhận được hạnh phúc trước nay chưa từng có cùng thích thú, ngay cả khi ngủ môi cũng mỉm cười mặt.

      Nhưng đến khuya, nàng luôn luôn trong lúc mơ màng mà tỉnh lại, biết là tại sao, có lẽ do ban ngày nàng ngủ nhiều, cho nên đến tối lại có chút ngủ được. Lại có lẽ là do thân thể nàng suy yếu rốt cục cũng khôi phục lại, tuy rằng thời gian hồi phục có chút kỳ quái, nhưng lúc này nàng thực cảm thấy tinh thần vô cùng sảng khoái.

      có nằm ở bên cạnh nàng, cần nhúc nhích, nàng cũng biết chuyện này là đúng, bởi vì mỗi tối đều ôm nàng mà ngủ, nàng muốn thành thói quen bị nhiệt độ cùng hơi thở của bao quanh. Nàng xoay người, thấy có ánh sáng yếu ớt phản phất qua màn trúc, đứng dậy lấy xiêm y ở bên mặc vào, xuống giường chậm rãi tới.

      đưa lưng về phía nàng, thực ràng là để ngăn cản ánh sáng chiếu đến giường ngủ của nàng, cúi đầu, tập trung, cùng với động tác của còn có tiêng mắng trầm thấp.

      làm cái gì?

      Nàng cẩn thận tới, sau đó nàng nhìn thấy, ấm áp trong lòng, tay trái cầm cây ô trầm bằng gỗ, tay phải cầm khắc đao cẩn thận khắc, kia khối vật liệu gỗ muốn có thể nhìn ra hình dạng là cây trâm. điêu khắc, cố gắng muốn khắc ra đóa hoa phù dung hoàn mỹ, thể mua cây trâm kia nên muốn tự tay làm ra cây để tặng nàng.

      Nàng nhìn hốc mắt chợt ước.

      Nàng dùng sức che miệng, muốn nhịn xuống tiếng nghẹn ngào, đáng tiếc vẫn là thất bại, thanh vụn nức nở của nàng vang lên truyền ra, mẫn cảm lập tức dừng lại động tác xoay người lại nhìn

      Trong ánh đèn mờ ảo ấm áp, nàng khoác xiêm y tố sắc đứng đó, mái tóc đen dài tùy ý xõa vai, đôi mắt trong suốt ánh lệ lòe nhòe, rồi lại giọt nước mắt lại rơi xuống.

      “Nhu nhi, nàng làm sao vậy?” hoảng lên lập tức ném đao khắc xuống, đứng dậy ôm lấy nàng, “Trời lạnh như thế, tại sao nàng lại đứng đây? Có phải cần cái gì hay , muốn uống nước hay là đói bụng, hay là muốn nhà vệ sinh?”

      Mỗi câu hỏi của nàng đều liều mình lắc đầu, nước mắt rơi đến da , nóng tận đáy lòng của , ôm nàng ngồi ở ghế, đem nàng điều chỉnh cho ngồi thoải mái, sau đó vì nàng mà lau nước mắt, giọng dỗ nàng: “Đây là làm sao vây, ta chọc nàng tức giận ah?” Nàng lại lắc đầu.

      “Nhu nhi, nàng chút được ? Ta thực lo lắng.” Nàng chỉ khóc nhưng lời nào, làm cho tâm loạn như ma, lại tìm thấy biện pháp có thể giải quyết.

      Nếu có thể, nàng cũng rất muốn chuyện, nhưng yết hầu nên lời, cố gắng lâu mới miễn cưỡng ngừng nức nỡ. Nàng hấp hấp cái mũi, tay chỉ chỉ trung nhưng là chỉ cây trâm chưa thành hình dáng ở bàn kia.

      lập tức hiểu, khuôn mặt đỏ lên, khuôn mặt được tự nhiên mở mắt, “Này….ta còn….chưa có làm tốt.” thực có tài điêu khắc, cố gắng như thế nào vẫn là thể khắc ra đóa hoa phù dung xinh đẹp.

      “Chàng ….. Chàng làm bao lâu?” Miễn cưỡng theo miệng truyền ra những lời này, thanh vốn là run run.

      Hai má của càng đỏ, trầm mặc nữa ngày, mới tình nguyện trả lời: “Mười bảy ngày.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :