1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Không thịt không vui - Tát Không Không (THƯỢNG BỘ)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 11: Điểm thứ nhất của người vui (11)



      người Lý Lý Cát mảnh vải, lồng ngực trơn bóng tản ra hơi thở tươi mới, đó là loại hơi thở mát mẻ của đàn ông.

      Tôi đem hai tay chống ở hai bên thân thể , cúi người xuống, đem môi đến gần da thịt của , đưa lưỡi an phận ra, bắt đầu liếm láp.

      Thân thể rất sạch , da căng cứng mà vẫn co dãn, chút cũng làm cho tôi chán ghét.

      Lưỡi của tôi, từ hầu kết ở cổ của , từ từ xuống phía dưới, chạy chậm dọc theo độ cong thân thể .

      Ánh đèn ở đầu giường toà ra ánh sáng mờ mờ, lồng ngực của , để lại ướt át sáng trong, hài hòa, hình như là muốn hòa làm cùng thân thể.

      Mái tóc dài tán loạn của tôi, phủ lên ngực , như dãi tơ lụa hoa lệ màu đen, mơn trớn da thịt của , cảm giác lành lạnh này, khiến dưới thân thể Lý Lý Cát co rúm.

      Cuối cùng, lưỡi của tôi tới bụng của , gia tăng tấn công.

      Môi lưỡi, ở vị trí như gần như xa, trao cho cường độ hấp dẫn lớn nhất, lại đột nhiên ngưng động tác, khi tức giận đến muốn phát điên lần nữa chậm rãi hôn .

      Trong mấy phen trêu chọc như vậy, tôi muốn chiếm giử nhiều hơn, bắt đầu lấy tay đùa bỡn quần của , đem quần , kéo chút xuống vị trí chỗ hiểm, cảnh xuân vô hạn liền ra.

      Lưỡi của tôi, môi của tôi, nụ hôn của tôi, tôi trêu chọc, tiếp tục tiến công ở phần chiến trường mới chiếm giữ này.

      Lý Lý Cát bắt đầu mất khống chế, dưa chuột , giống như bị thúc giục kích thích, bỗng chốc thẳng đứng rồi.

      Mà khi môi lưỡi của tôi chạy dọc theo mép quần bắp thịt toàn thân của bắt đầu căng cứng, thân thể cong lên, trong miệng dâng lên cảm xúc cố nén.

      con thú nhẫn.

      Tôi hài lòng cười, cũng tiến hành động tác phản kích này, giống như người biết trời cao đất dày, ngừng khiêu chiến nhẫn nại của .

      Rốt cuộc, Lý Lý Cát phản công rồi.

      nhấc chân lên, đầu gối đánh vào lưng của tôi, tôi mất thăng bằng, từ người của ngã xuống phía dưới, môi, vừa vặn liền cùng môi đụng nhau.

      Mà, chính là điều Lý Lý Cát muốn nhìn thấy.

      mở miệng, giống như là dã thú đói khát nhiều ngày nhìn thấy con thỏ mập, giam tôi lại chặt.

      Lần thứ hai hôn, so mới vừa rồi nóng bỏng hơn, như gió lốc, chuyển sang cuốn lấy làm cho tôi phải choáng đầu.

      Hơi thở của , giống như nham thạch nóng chảy, muốm dùng nhiệt độ làm cho tôi tan chảy.

      Tôi dùng đôi tay chống đỡ ở lồng ngực của , mất rất nhiều hơi sức, môi mới có thể chạy trốn khỏi ma diễm của .

      Động tác này, khiến Lý Lý Cát rất là bất mãn, dùng thanh khàn khàn, dùng giọng điệu uy hiếp : " có phải hay muốn chết?"

      Cho dù chết, cũng thể chết ở người .

      Tôi cúi đầu, tránh được môi của , trực tiếp dời về phía tai của , dùng lưỡi, kích thích vành tai mềm mại của , giọng hỏi: " tôi sao?"

      Lý Lý Cát lên tiếng, chỉ là hô hấp càng thêm dồn dập.

      Lưỡi của tôi, càng ngừng trêu trọc tai của , giống như là ở trong mê cung chậm rãi tới, nhàn nhã tham quan.

      Mà ma hấp dẫn vẫn ở bên lỗ tai đầu độc: " tôi, tôi liền để cho như mong muốn."

      Lý Lý Cát hô hấp, đến tần số nhanh nhất, phổi thể chịu đựng áp lực mạnh như vậy, dùng loại thanh y hệt nghiến răng với tôi: "Bất Hoan, con mẹ nó quả thực là Tinh!"

      Tôi hạnh phúc.

      Có thể làm cho Lý Lý Cát kẻ có thù oán sâu như biển, cao như núi với tôi ra lời này. Vài năm xem phim cấp 3 của tôi cũng phải là lãng phí.

      Thí nghiệm đến đây là kết thúc.

      Tôi gọn gàng lật người bước xuống đất, nhưng chạm vào phần trương lên của Lý Lý Cát, do loại phản xạ cảnh giác liền giơ chân lên, dùng đầu gối nặng nề đá cái mông của tôi.

      Bộ ngực của tôi, đè ở ngực , mà mặt hai chúng tôi, chỉ cách nhau vài phân.

      " muốn đâu?" Hơi thở tràn đầy ham ~ muốn , trực tiếp phun vào mặt tôi.

      Tôi khẽ mở môi đào, khạc ra hai từ ý vị sâu xa, nhìn như thuần khiết nhưng ngẫm nghĩ sau vô cùng thuần khiết chữ: "Bơ."

      xong, tiếp tục lè lưỡi, khi cánh môi thượng lụa ràng hơi lướt củ ấu liếm cái.

      "Được." Lý Lý Cát buông chân chống giường của tôi ra, tròng mắt đen sâu: "Tôi chờ ."

      Cứ như vậy, tôi kết thúc thí nghiệm, tôi mặc chiến y cùng bít tất viền tơ, khoác áo khoác của tôi lại, ta mang giày cao gót, chân tôi bước như giơ mong muốn miếng thịt thích – trước cửa phòng Lý Bồi Cổ.
      lyly, Trúc Doanhbornthisway011091 thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 12 Điều thứ nhất của người vui


      Tôi chút cũng có lừa gạt Lý Lý Cát -- tôi xác thực là phải cầm bơ.

      Chỉ là, lại chuẩn bị dùng ở người Lý Bồi Cổ.

      Bầu khí, muốn tạo ra khởi đầu tốt, tôi dùng động tác nhè gõ cửa, khướp xương ngón tay trỏ chạm vào cánh cửa, phát ra tiếng vang, uyển chuyển dứt khoát, thiếu chút nữa giống như tiếng khóc, dây nỉ non khác nào chuyện riêng rồi.

      Dì Bích từng dạy tôi, tiếng gõ cửa của phụ nữ tạo ấn tượng đầu tiên cho người đàn ông, cho nên, nhất định phải học được đem cánh cửa kia làm thành vật thể có sinh mạng.

      Chỉ cần là có sinh mạng ( quản khỉ gió là nam hay nữ vậy công mẹ giống cái giống đực hoặc hoặc dương ) đều muốn phải hấp dẫn cho đầu óc choáng váng.

      có sinh mạng, muốn hấp dẫn nó cũng phải có sinh mạng.

      Tôi muốn làm, chính là khiến tiếng gõ cửa, mang theo mùi nước hoa ở cần cổ mình, mang theo ngực 34D của mình, vòng eo 60, mông 89, cùng nhau nhào vào người của Lý Bồi Cổ.

      Cho nên, tôi cũng đem toàn bộ tình cảm truyền lên cánh cửa này, giống như tiến hành đối thoại nội tâm đối với nó, tôi vuốt ve cái cái cánh cửa gỗ đỏ, giống như vuốt ve gương mặt của Lý Bồi Cổ, vừa yên lặng lẩm bẩm: "'vừng ơi mở ra', sao dặm sao dặm rầm."

      Cái này chú ngữ là rất hữu hiệu, ở khi tôi mới vừa đọc xong cánh cửa gổ đỏ liền mỡ ra.

      Tôi rũ mắt, lại nâng lên, đem đôi mắt đắm đuối đưa tình, ném cho Lý Bồi Cổ người mở cửa.

      Điều kiện tiên quyết là, nếu như người mở cửa là Lý Bồi Cổ.

      Nhưng cũng phải là như thế.

      Mở cửa, là nàng tuổi trẻ hấp dẫn: da thịt màu đồng khỏe mạnh, ngực lớn cái mông vển eo thon chân dài, mắt to mũi cao môi dày nhọn có thể đâm rát gương mặt người khác.

      cách khác, mới vừa rồi tôi hấp dẫn, chính là như vậy vị cùng giới.

      Trong nháy mắt, tôi có cảm giác hốt hoảng như bị thôi miên hết vòng trái đất.

      nàng nghi ngờ liếc lấy tôi cái, lại nhìn chút bơ trong tay tôi, bừng tỉnh : " ra đây chính là ngạc nhiên Bồi Cổ , quả đủ vị, đưa tôi ."

      xong, đoạt lấy bơ, liền muốn đóng cửa.

      Nhưng tôi chị hai của tân tân khổ khổ xuống lầu cầm bơ trở lên lầu, nơi nào có thể vì làm đồ cưới đây?

      Tôi lắc mình cái, ở trước khi ta đóng cửa 1 giây, nhảy vào căn phòng.

      Bên trong phòng tắm có tiếng nước chảy, đoán chừng là Lý Bồi Cổ tắm, thói quen của chính là tắm trước khi làm và sau khi làm.

      Cái đó, đừng hỏi tôi là làm sao biết.

      Nghe thanh , phải là tắm giữa chừng, tôi vẫn có thời gian giải quyết xong nàng trước mắt này mới vừa cùng tôi cõng lưng núi thả dê lần.

      xuất của ta là ngoài kế hoạch, tôi đoán nhất định tối nay Lý Bồi Cổ ở nhà ăn mừng sinh nhật với em trai, có lòng rỗi rãnh cùng thời gian ra ngoài câu tam đáp tứ, ai ngờ còn đánh giá thấp , đoán chừng là thừa dịp tôi cùng dì Bích đàm luận cây tăm cùng bình nước gia đình giả bộ thức dậy uống nước mà chạy ra ngoài quyến rũ nàng này về.

      "Chẳng lẽ phải đến đưa bơ hay sao?" ta nhìn tôi từ xuống dưới, ánh mắt có thiện ý.

      "Chị à, người đàn ông này là tôi giành trước, chị về nhà tắm cái ngủ ." Tôi trước sử dụng chính sách dụ dỗ.

      nàng ăn chiêu này, ta hào phóng mà : "Chờ chị thưởng thức xong rồi, em trở lại ăn phần còn dư lại thôi."

      Chiêu thứ nhất thất bại.

      Chiêu thứ hai, liền để cho ta biết khó mà lui.

      Tôi cởi ra áo khoác, lộ ra phần ngực 34D vẫn làm mình kiêu ngạo , được lời nào.

      Ý tứ rất ràng, tôi có thể cung cấp cái bánh cao cấp đồng mềm mại trắng nõn cho Bồi Cổ làm bữa sáng, của nếu chỉ có năm xu, sớm về nhà .

      Nhưng ánh mắt Lý Bồi Cổ luôn luôn kém, chỉ thấy người phụ nữ kia khinh miệt cười tiếng, cởi ra áo, lộ ra bánh bao chocolate mềm mại.

      Giống như tôi, là đồng cái loại đó.

      ra nhìn kỹ chút, lớn kém là bao nhiêu, cho nên ta cho là mình vẫn là có thua.

      Nhưng giây kế tiếp, nàng đôi tay đè lại bánh bao chocolate của mình, kích thích phần dưới.

      Nhất thời, hai cái bánh bao này như thấy quả cầu nước rung dữ dội, càng ngừng búng ra , mềm mại cực kỳ, đoán chừng là đàn ông liền muốn đem đầu vùi vào bên trong, đến chết cũng nguyện ý.

      Tình hình này, được tôi đố kị tức giận.

      Tôi Bất Hoan lần đầu ra tay liền gặp gỡ cá dị bẩm thiên phú bánh bao rót nước, so với hao hết thiên tân vạn khổ kia, rốt cuộc vượt qua thành công, giống như tìm lại được sinh mạng bản thân mình vửa mới mất trước đó đông phương bất bại bên cạnh cũng rất thê thảm.

      Tự mình biểu diễn xong kỹ năng, đôi tay ta chống nạnh, đắc chí nhìn tôi.

      Lần thứ hai giao chiến, hay là tôi bại hoàn toàn.

      có cách nào, chỉ có sử dụng chiêu công bằng nhất nhất hài hòa nhất già trẻ gạt -- tôi khom lưng, bắt được chân ta, kéo đến cửa sổ, dùng sức vung, đem ta từ lầu hai vứt xuống bể bơi trong hậu viện.

      Cả quá trình chỉ dùng ba giây đồng hồ, động tác làm liền mạch, như nước chảy mây trôi, có thể hoàn mỹ.

      Ơ lúc thétcủa ta vang lên cùng tiếng nước văng tung té, cửa phòng tắm mở ra, Lý Bồi Cổ xuất tại trong tầm mắt của tôi quanh thân chỉ bọc khăn tắm.
      Trúc Doanhbornthisway011091 thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 13 Điều thứ nhất của người vui


      Thời gian, hoàn hảo.

      Lần này, Lần này tay của ta cũng ko bỏ vào trong ngực nữa, ta có lợi thế là ngực mình lộ ra đường cong hoàn mĩ nhất trong nội y mờ ảo mê người. chai nước hoa ta mượn từ chỗ bích di thoang thoảng từng góc khuất của căn phòng.

      Tất cả, đều là hoàn mỹ như vậy.

      Lý Bồi Cổ đưa lưng về phía ánh sáng, mặt mũi có chút mơ hồ, tóc ướt nước theo cần cổ chảy xuôi tới trước ngực, từ nơi đào phấn hồng nho này tiếp tục chảy xuống, cuối cùng rơi vào chỗ sâu của khăn tắm, cùng chảy đến cái chai dưỡng da 200ml nơi mà tôi luôn để ý.

      Trong khắc kia, tôi vô cùng hi vọng mình chính là giọt nước này.

      "Bất Hoan, có chuyện gì sao?" Lý Bồi Cổ hỏi.

      Vẻ mặt của , hết sức bình thương, cũng có hỏi tôi tại sao lãi chờ ở trong phòng hay là cái người phụ nữ ở trong phòng đâu, cũng có hỏi tôi tại sao lại mặt cái loại nội y sexy như thế mà tới phòng .

      trấn định của làm cho tôi bắt đầu sợ hãi.

      Thấy tôi đáp, Lý Bồi Cổ cũng có hỏi tới, chỉ là thẳng tới trước tủ đầu giường, khom lưng cầm điện thoại di động lên kiểm tra.

      Chờ lần nữa đứng dậy động tác lại dừng lại -- bởi vì tôi từ sau ôm lấy hông của .

      Đêm tỉnh lặng, gió nhè thổi, mùi thơm mê người, mập mờ ánh đèn, tất cả đều là như thế thích hợp làm vận động giường.

      Tôi dán sát mặt ở sống lưng trần trụi của Lý Bồi Cổ, da thịt hấp thu giọt nước thanh khiết sống lưng , rất muốn thời gian cứ dừng lại như vậy.

      Nhưng Lý Bồi Cổ phá vỡ trầm mặc: "Bất Hoan."

      Tôi nhắm hai mắt: "Hả?"

      "Tay của em để ở đâu?" hỏi.

      "Ngang hông của ." tay trái tôi vòng chắc eo nắm chặt.

      " , tay phải của em."

      Tay phải?

      Dĩ nhiên là cùng giọt nước, tiến hành hội nghị tam phương với chai nước dưỡng da 200ml mà ta luôn để ý rồi.

      Tôi nắm chặt thời gian, tay phải tiếp tục lục lọi cái cái dưa chuột trưởng thành được khăn tắm quấn quanh.

      v= đáy )=r2

      r cùng đều có trình độ nhất định gia tăng, vì vậy, v cũng trái với tăng đại.

      Trong đầu nhanh chóng tiến hành công thức tính thể tích hình trụ của Lý bồi Cổ, tôi phải tính ra cái này để tuyên bố kết luận vui mừng cho mọi người.

      Rất tốt, những thứ này mặc dù mấy năm qua sử dụng nhiều lần, nhưng thắng ở chất lượng tốt, cũng có bị mài mòn nửa điểm, ngược lại càng luyện càng mạnh.

      Tôi say sưa hưởng thụ hình trụ Lý Bồi Cổ đột nhiên xoay người, đè tôi ở giường.

      Cư nhiên so Lý Lý Cát còn gấp gáp hơn, tôi vừa phỉ nhổ vừa đem chân bắt chéo lến hông của , xâm nhập trong khăn tắm, dùng da chân chạm vào phần thịt mông của của tiếp túc ma sát.

      Cái tư thế này là độ khó cao, may là tôi hằng ngày có tập yoga.

      Vì để cho Lý Bồi Cổ thưởng thức tôi nhiều hơn chút, tôi dùng chân ngón tay cái cùng hai móng tay ở mông nắn khối thịt non, chuẩn bị dùng loại vừa có thể khiến cho lấy được bị khoái cảm sm lại đến nỗi chân chính tổn thương da thịt hơi sức tiến hành phía bên trái 180°, hướng bên phải 270 độ xoay tròn Lý Bồi Cổ câu để cho tôi duy trì cái tư thế này, kế tiếp tại trong vòng mười phút cũng có nhúc nhích bắn ra.

      "Bất Hoan, thích em." .

      Tôi nhất thời kích động đến nhục dục giàn giụa, lập tức nước mắt hoa hoa chỉ có ý niệm: uổng công tôi mới vừa rồi cọ xát nhiều như vậy bạch hoa hoa da chân bông tuyết của tôi 

      giây kế tiếp, tiếp: "Nhưng là, em."

      Nghe vậy, nhục dục giàn giụa của tôi đọng lại.

      Tôi nhìn Lý Bồi Cổ, từng tấc da nhìn, nhìn từng cái lỗ chân lông, nhìn đến từng tóc gáy.

      là nghiêm túc.

      Cách hồi lâu, tôi mới hỏi: "Đây là ý gì?"

      " chỉ có em, bất kỳ người phụ nữ nào." .

      "Nhưng là, " tôi nhìn vẫn như cũ nét mặt dịu dàng như nước, lẩm bẩm : " ràng đối với em tốt như vậy."

      " đối với bất kỳ phụ nữ nào cũng đều tốt." lông mi giống như phủ hàng sương mù, nhu hòa phiêu dật, mội ẩm ướt, lại lời tàn nhẫn: "Bao gồm cả người phụ nữ mới vửa rồi bị em ném qua cửa sổ kia."

      "Ở tại trong lòng , em cùng bọn họ, là giống nhau sao?" Tôi hỏi.

      " giống nhau." Lý Bồi Cổ đưa tay, vuốt lại mấy sợi tóc tán loạn tráng tôi, thanh của loại tư thái bày tỏ thấp: "Em là người của tôi, em có tự do."

      Theo thời gian trôi qua, nhiệt độ da của Lý Bồi Cổ sau khi tắm dần biến mất, tôi cảm thấy có chút lạnh.

      Mà tôi chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi: "Nhưng vẫn cần người phụ nữ đặc biệt, giống như là ba cũng có dì Bích vậy."

      " cũng cần, là rất phụ nữ mạnh mẽ, là người phụ nữ ai giết chết được, là người mà cần phải luôn lo lắng của an toàn của ấy. . . . . . Nhưng Bất Hoan, em còn chưa đủ mạnh."

      Con ngươi Lý bồi cổ nhếch lên, che tầng nhu hòa mỏng, tôi cố gắng thăm dò vào trong tìm, lần đầu tiên phát , chỗ này sâu, thanh sắc động bất động lành lạnh.

      Tôi hiểu.

      Nhưng tôi có buông tha: "Ít nhất tối nay, thể để cho em tay mà về."

      "Nếu như mà cảm giác sai, từ mới vừa rồi bắt đầu, tay của em, cũng có trống ." Lý Bồi Cổ rất trấn định trả lời.

      Đúng vậy, từ cái khoảnh khắc bị ép xuống kia, hai tay của tôi cũng đặt lên ở cái co dãn sánh ngang qq đường mông kia, ăn nhiều đậu hũ.

      Lý Bồi Cổ biết là, khi mình thể nào tôi tôi vô cùng muốn xé hai bên cái mông trong tay ra, đem dưa chuột bẻ gảy, trực tiếp nhét vào bên trong.

      biết đây coi là giống ý nghĩa cái câu gậy ông đập lưng ông . . . . . . Sai lầm rồi, là hoa cúc .
      Trúc Doanhbornthisway011091 thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 14 Điều thứ nhất của người vui


      Tôi từ trong phòng của Lý Bồi Cổ ra, phải là bởi vì lời của , mà bởi vì là -- tôi vì ăn ít đậu hũ mà chân bất hạnh vọp bẻ.

      Tư thế có độ khó vô cùng cao, vọp bẻ là khó khăn -- ra là sỗ sàng cũng là kỹ thuật.

      Vì ở trước mặt giữ vững hình tượng tốt đẹp, tôi cố gắng ngăn chận đau đớn, từng bước ra ngoài.

      Vốn định nhanh chóng trở về phòng xoa bóp chân, ở ngay cầu thang, tôi nhìn thấy con quỷ.

      Lý Lý Cát đứng ở nơi đó, giống con quỷ trong phim thường dùng cặp mắt xanh biếc... Sắc thái, giống người sét cực kỳ.

      "Tại sao lâu như vậy?" hỏi, giọng khác với thường ngày, giống như là bụi nham thạch nóng chảy bám vào dày, nghe vào cực kỳ thoải mái.

      "Bụng có chút đau, thuận tiện lên giải quyết." Tôi giải thích.

      Nghe vậy, Lý Lý Cát trầm mặc.

      Mặc dù khoác áo khoác, nhưng ở cầu thang này miệng thông gió nơi, còn là lạnh, tôi mượn cớ, chuẩn bị chạy về phòng: "Mới vừa rồi lôi kéo, tôi phát cái đó tới, đoán chừng Bích Huyết tắm ngân thương chuyện như vậy biết làm , chuyện giường này chúng ta vẫn là ở lại ngày khác tiếp tục thôi."

      xong, tôi muốn trước xoa dầu cho cái chân bị vọp bẻ, lướt qua Lý Lý Cát, chuẩn bị chạy ra.

      Lý Lý Cát lại kéo cánh tay của tôi lại, hơi sức của cực kỳ mạnh bạo, giống như là muốn bẻ gảy cánh tay của tôi, thực tế, xương của tôi bắt đầu phát ra tiếng vang "Kẽo kẹt"kinh khủng.

      "Mới vừa rồi, vào phòng của Bồi Cổ."

      Lý Lý Cát chính là dùng câu trần thuật, cách khác, cái gì đều nhìn thấy

      Tôi gật đầu cái: "Phòng tôi toilet bị nghẹt, cho nên mượn nhà cầu."

      Tôi phát kỹ thuật láo của mình là tốt, mặt đỏ, tim nhảy, ngay cả bàng quang cũng còn co rúm lại, hậu môn cũng thắt cái.

      Đồng thời, tôi còn phát , mục đích tôi láo, là vì muốn chọc Lý Lý Cát tức giận -- bởi vì áy náy.

      Nhưng Lý Lý Cát cũng có tiếp nhận ý tốt của tôi, tay của , càng nắm càng chặt, cổ tay của ta, giống như là bị khối bàn ủi nung đỏ áp vào: "Bất Hoan, mới vừa rồi ở bên trong phòng tôi, làm tất cả chuyện đó đối với tôi, cũng chỉ là để luyện tập sao? Chỉ là vì quyến rũ Bồi Cổ mà làm luyện tập sao? !"

      Hiểu con người của ngươi nhất, chính là kẻ địch của ngươi.

      Tôi bội phục câu này của người xưa.

      Như là gạt được, tôi chỉ có thể thừa nhận: "Đúng vậy."

      Sau mấy giây, xảy ra rất nhiều chuyện.

      Tỷ như, Lý Lý Cát cái trán toát ra gân xanh hình dáng tia chớp.

      Tỷ như, tay của , giống như là thanh đại đao hướng đầu của tôi vung xuống.

      Tỷ như, tôi cam chịu dốc hết sức mình có để đón cái tát vào mặt tôi.

      Tỷ như, tôi rầm rầm rào rào leng keng leng keng mà từ cầu thang lăn xuống.

      Sau này, dì Bích hỏi tôi tại sao tránh ra tát này, dù sao, bằng bản lĩnh tôi ngay lúc đó, chuyện này là dễ dàng.

      Giọng tôi bình thản, nhưng khí thế lại ngàn vạn hào khí hồi đáp: "Là con nợ ta, con nên trả."

      Vậy mà cũng là, khi đó, mặc dù ta trung khu thần kinh ngừng ở phát ra chỉ thị, thế nhưng nhức mỏi nhanh hơn mất tri giác hai chân động đậy hồi tưởng về tư vị cái mông mất hồn của Lý Bồi Cổ.

      Chết dưới hoa mẫu đơn, là việc phong lưu lịch tao nhã đủ để lưu truyền thiên cổ chuyện.

      Nhưng vì này giấu giếm hoa cúc cái mông múi chết, tôi cho là đáng giá -- vì kích thích dưa chuột tố thúc còn sai biệt lắm.

      Cho nên tôi có chết, nhưng bắp chân phải, gảy xương, quan trọng nhất là, đầu của tôi bị va đập nghiêm trọng, hôn mê năm ngày.

      Năm ngày sau đó, tôi tỉnh lại, phát mình người nhiều hai đồ vật.

      là thạch cao dầy.

      Hai là loại năng lực -- động tác người khác, ở trong mắt của tôi, hình như nếu so với chậm hơn so với bình thường -- vậy mà thực tế, động tác của bọn họ cũng có chậm.

      Kể từ đó, tôi liền có thêm thời gian đưa ra phản ứng công kích đối với các việc thình lình xảy ra.

      Đoán chừng là bởi vì giây thần kinh bị đụng phải nên trở thành khác thường rồi.

      Bất luận như thế nào, tôi coi như là gặp họa được phúc.

      Bởi vì vậy, tôi quá hận Lý Lý Cát, quyết định nhiều nhất bạo rơi hoa cúc cũng liền xong.

      Đối với loại năng lực này của tôi ~ chúng tôi làm nghề đấy mà , là cực kỳ có lợi.

      Đoạn thời gian trước, Hòa Hợp Đường thường xuyên cùng bang Thanh Nghĩa đối nghịch, nhiều cái nơi của chúng ta cũng bị bọn họ đập phá, tiểu đệ cũng bị đả thương ít.

      Lý Phong phải ngồi , lúc này triển khai đánh trả, trực tiếp đem ổ đối phương tiêu diệt, từ đó, cái danh hào Hòa Hợp Đường này biến mất ở giang hồ.

      Dì Bích hỏi cách nhìn của tôi đối với chuyện này.

      Tôi nguyên văn là: " là ở là muốn tới chuyện tình như vậy có khí thế là do kích thước của dưa chuột tiếp xúc miệng chai chăm sóc gia tăng kích thước."

      Bích di: ". . . . . ."

      Mặc kệ như thế nào, chuyện này khiến quan hệ các bang phái trong đó bắt đầu khẩn trương, dì Bích cho là, tại có loại gió thổi báo giông tố sắp đến tận thế, đoán chừng lâu về sau, lần nữa tiến hành cuộc đại thanh tẩy, đến lúc đó, cuộc gió tanh mưa máu.

      Đoán chừng là vì nguyên nhân vậy, Lý Bồi Cổ cũng bớt thời gian đến thăm tôi, mà cố tình chuyện lại xảy ra ở thời điểm đến thăm tôi.

      Ngày đó sau bữa cơm chiều, Lý Bồi Cổ như trước đến phòng bệnh, chuyện phiếm, y tá vào, cầm công cụ bảo là muốn chích thuốc cho tôi.

      Đây là vị y tá mới, hơn nữa còn là vị y tá ngực lớn, cái khe rãnh giữa hai cái bánh bao, giống hẻm núi Grand Canyon cùng Yarlung Zangbo.

      Tối thiểu phải là cúp F.

      Cứ so như vậy hồi, tôi thầm hạ quyết tâm, tối nay nhất định phải ở trong chăn làm xoa bóp bộ ngực trăm cái.

      Này quyết tâm nóng hổi còn chưa có hạ xuống, tôi liền phát khác thường, đó chợt xoay người, đem đôi ngực lớn nhắm ngay chổ Lý Bồi Cổ ngồi ở giường gần chân của tôi.

      Lúc đầu, tôi cho là đây là loại quyến rũ xích  ̄ lỏa tỏa sáng loáng, nhưng lúc nhìn thấy tay của ta, hướng bên hông tìm kiếm, giống như là nhấn ấn nút gì đó, tới đây tôi mới tỉnh ngộ, đây là màn ám sát.

      Động tác của ta là rất nhanh, có cho thời gian cho Lý Bồi Cổ có bất kỳ phản ứng nào.

      Nhưng ở trong mắt tôi, như vậy vẫn chậm tí, chụp vào điểm nào đó, tôi đưa tay bắt được cổ áo của Lý Bồi Cổ, kéo tới đây, đặt ngay tại ngực mình.

      Mới vừa làm như vậy xong, trước ngực y tá kia liền "Oanh" tiếng phun ra hai ngọn lửa hừng hực, làm cho cái nơi Lý Bồi Cổ ngồi vừa rồi cháy sạch nám đen.

      Tôi vội vàng nâng mắt lên, phát y tá đem áo gạt , mà trước ngực của ta, mang bra làm bằng kim loại, mà giờ hai đầu của bra, là tương tự họng súng gì đó, ngọn lửa kia, chính là từ nơi này xì ra.

      Vũ khí này, là xác thương cỡ nào.

      Tôi sợ hãi than đến nỗi ngay cả đại di mụ cũng đến trễ tuần lễ.
      Trúc Doanhbornthisway011091 thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Điểm thứ nhất vui kỳ nhân ( 15 )


      Dĩ nhiên, đại di mụ muộn muộn , đó là sau rồi.

      Lập tức, tôi chỉ nhìn thấy tên y tá kia tay có bất kỳ dừng lại vươn tới cái nút nằm ở thắt lưng.

      Lại muốn bắn?

      Tôi hoàn toàn sợ hãi than, lại này bra dù thế nào cũng là kim loại chế tạo , phóng hỏa dày đặc như vậy, nhiệt độ liên tục, hai đại bánh bao của y tá mỹ nữ này chẳng lẽ bị nướng chín?

      Nhưng nướng chín hay còn quan trọng, bởi vì ngân quang trước mắt chợt lóe, con dao kia vốn nên là dùng để gọt trái cây dao phóng qua cắm vào y tá hai cái nòng chờ khai hỏa kia ngay giữ chân mày .

      "Đông" tiếng, y tá mỹ nữ ngã xuống, chỉ thấy hai cái bánh bao trước ngực bị hun đến nóng hổi bất động, tiếp, liền có hô hấp.

      Phát Đao kia, chính là của Lý Bồi Cổ.

      Tôi phục hồi tinh thần lại từ trong các biến cố liên tiếp, nhìn chòng chọc Lý Bồi Cổ hồi lâu, mới hỏi: "Bây giờ muốn gì?"

      " nghĩ, " Lý Bồi Cổ giọng : "Có thể buông từ trong ngực em ra hay ."

      Tôi đây mới phát giác, từ lúc đó đến giờ, Lý Bồi Cổ vẫn bị tôi đặt tại ngực trái.

      Hơi sức của tôi khá lớn, ngực đủ lồi, làm gương mặt của có hơi biến hình, chỉ là hình tượng tuấn mỹ của hư hao chút nào.

      Cái tư thế này của chúng tôi, mặc dù thực tế, là tôi ăn đậu hũ của , nhưng ngoài mặt, cũng là ăn đậu hũ của tôi. . . . . . , bánh bao.

      Lý Bồi Cổ như thể chờ đợi được muốn chống thân thể lên nhưng vẫn để cho tôi cảm thấy thích.

      Tôi vừa buông gương mặt của Lý Bồi Cổ ngực ra, vừa tìm kiếm nguyên nhân thất bại của mình.

      Ngay lúc đó, cuộc đối thoại như sau:

      Tôi: " chê em đủ lớn?"

      : " phải."

      Tôi: “ chê em đủ mểm mại?"

      : " phải."

      Tôi: " chê vì em để lộ da thịt cho dựa vào?"

      : " . . . . . . phải."

      Lòng của đàn ông, như kim dưới đáy biển.

      Tôi mất kiên nhẫn, trực tiếp hỏi: "Vậy vì cái gì? Bởi vì," Lý Bồi Cổ nhìn ra cửa, giọng : "Lý Cát nhìn." Tôi cũng đem tầm mắt chuyển động theo , nhìn thấy Lý Lý Cát đứng ở cửa phòng bệnh .

      Tuy là tháng năm, nhưng ánh mắt của , lại như đỉnh băng Tuyết Sơn, giống như tích tụ rét lạnh của mấy ngàn năm qua.

      Cứ như vậy, nhìn chúng tôi.

      Trong phúc đó, thời gian như ngừng lại, trong phòng bệnh, chỉ có quanh quẩn mùi thơm sườn dấm đường -- trong tay Lý Lý Cát, chính là đĩa sườn dấm đường nóng hổi.

      Xem ra, cố ý đến thăm tôi.

      Tôi nuốt ngụm nước bọt, lấy tay vỗ vỗ bánh bao bên trái nhàn rỗi của mình, do dự hướng Lý Lý Cát : "Nơi này còn có chỗ trống, nếu , cũng tới nằm lên ?" Lời vừa ra, ót vài người trong phòng rịn ra giọt mồ hôi to bằng đầu nắm tay.

      Kế tiếp, Lý Lý Cát cái gì cũng , trực tiếp xoay người .

      Nhìn bóng lưng rời , tôi cố gắn quay đầu , vùi mặt vào bên trong gối nằm, trong nội tâm, là loại mùi vị khó chịu nên lời, như giống như con kiến, nó cắn tôi bởi vì vui vẻ việc mới vừa rồi bí mật ăn đậu hủ của Lý Bồi Cổ.

      Loại cảm giác đó, càng ngày càng mãnh liệt, khóe mắt tôi, rơi xuống giọt nước mắt, im lặng hòa vào trong gối nằm.

      Lý Lý Cát xoay người cái, chỉ để lại ánh mắt tiêu điều của tôi cùng với. . . . . . Cái bụng kêu vang dội.

      Lý Lý Cát trời đánh, tự nhiên mang cái đĩa thịt trơn mềm chua ngọt vốn nên thuộc về tôi, thịt xốp giòn ngon miệng! 

      Tôi bật khóc nước mắt tràn mi.

      Lần ám sát này, xác định là do dư đản của Hòa Hợp Đường làm, trong bang tìm hiểu ra nguồn góc, cứ như vậy tiêu diệt hết đám người kia.

      Nhưng dì Bích cho là như vậy, dì cho là, Hòa Hợp Đường chỉ là con cờ, nước này dùng để thử dò xét thực lực bang Thanh Nghĩa.

      Đại boss chân chính, là ở phía sau.

      Sau kiện ám sát này, Lý Bồi Cổ hạ lệnh, sau này bất luận kẻ nào ra vào phòng bệnh của tôi, đều phải rà soát người, xác định có bất kỳ vũ khí sát thương nào mới có thể vào bên trong.

      Mệnh lệnh này vừa hạ xuống, đột nhiên nhân khí của cả bang vụt lên cao, rất nhiều huynh đệ trong bang cũng tranh nhau cướp tới đứng canh ở cửa phòng tôi -- bởi vì nguyen nhân ở lần tập kích trước, các nữ y tá vào phòng tôi bị kiểm tra đầu tiên, chính là bra.

      Mấy tên háo sắc trong bang đứng trước cửa chảy nước miếng, xoa xoa đôi tay, cặp mắt sắc hề hề bộ dáng đó dọa cho máy nữ y tá chạy sạch ai dám đến giúp tôi tắm rửa.

      Vì thế, thân thể tôi cử động bất tiện mà bị thúi hai tuần lễ.

      Bi kịch.

      Ở lâu trong bệnh viện cũng tiện, nên khi thương thế của tôi ổn định, tôi liền trở về Lý gia, chân vẫn chưa cử động được, chân vẫn còn bó lớp thạch cao dày.

      Từ lần Lý Lý Cát tới bệnh viện trước nhìn thấy Lý Bồi Cổ nằm ngực tôi cũng đến nữa.

      Sau khi trở về, thái đội của đối với tôi trở nên rất lạnh nhạt.

      Trước kia mối quan hệ giữa tôi và cũng tốt gì, trước kia mỗi ngày có việc gì cũng tìm đến tôi gây gổ đánh nhau, khí giữa chúng tôi, là khí thế thù hận ngất trời.

      Mà bây giờ, hành lang nhìn thấy tôi, Lý Lý Cát , chỉ là lạnh lùng nhìn thoáng qua.

      Sau này, lướt qua nhau, quần áo ma sát nhau, là xa cách cùng hờ hững.

      Tôi muốn. . . . . . Đứa này kéo dài thời kỳ dậy .

      Nhưng tôi cũng , cũng chọc tới tôi.

      Lần trở về này, Lý Lý Cát có vũ khí mới lợi hai hơn cả Kiếm Liễu của -- con cún.

      con cún xấu xí, bộ lông được cạo tỉ mỉ, , nhìn thoáng qua rất giống mấy lão gia nhà cao cửa rộng thời xưa có năm sáu bà vợ bé xinh đẹo cả ngày chớp mắt lúng liếng để gây chú ý cho mình.

      Sứ mạng của con cún này, chính là ngừng đối đầu với tôi.

      Ngày thứ nhất, nó ở dép lê của tôi làm đống hoàng kim, tôi bất hạnh dín chiêu.

      Tiếp, nhìn tận mắt thấy tôi ở trong toilet cố gắn rửa đống hoàng kim đó, lúc này mới xoay người, lắc cái mông tròn tròn, nghênh ngang rời .

      Ngày thứ hai, lúc tôi ngủ say nó đem con chuột chỉ còn hơi thoi thóp đem thả lên gối nằm.

      Tiếp, nhìn tận mắt tôi đau đến bộ mặt vặn vẹo bởi vì kinh sợ mà té xuống đất, tay chân vọp bẻ, lúc này mới xoay người, lắc cái mông tròn tròn, nghênh ngang rời .

      Ngày thứ ba, nó đem tất cả quần áo trong tủ quần áo của tôi cắn rách hết.

      Tiếp, tận mắt nhìn tôi đây lòng đau đến rỉ máu vùi đầu khóc thét, lúc này mới xoay người, lắc cái mông tròn tròn, nghênh ngang rời .

      Tôi rất hiểu, tất cả những việc này, đều là ai dạy cho nó.

      Ở buổi trưa ngày thứ tư, tôi, dì Bích, Lý Bồi Cổ cùng với Lý Lý Cát ngồi vây quanh ở trước bàn ăn cơm, tiểu thiếp lại bắt đầu vòng công kích mới.

      Nó nhảy lên cái bàn, ưu nhã nâng chân sau mảnh khảnh của mình lên, ở miếng thịt bít tết có dín hạt tiêu tôi vừa tính đưa lên, phun ra dòng nước tiểu màu vàng.

      Tôi nhìn hạt tiêu bị nhiễm vàng miếng thịt đến phút, lại nâng lên mắt, nhìn thấy Lý Lý Cát cùng tiểu thiếp đồng thời nâng lên khóe miệng.

      Hoàn thành sứ mạng, tiểu thiếp giống như thường ngày, lắc cái mông tròn tròn, chuẩn bị nghênh ngang rời .

      Nhưng lần này, ta bắt được chân sau của nó, nâng lên, khiến hai chân sau của nó lên góc bẹt 180°.

      Động tác này, khiến cho hậu môn màu hồng tươi mới hoàn toàn bại lộ.

      Vì vậy, tôi khách khí chút nào, đem khăn ăn bọc lại ngón trỏ nhanh chóng cắm vào nơi mềm mại này, chút lưu tình xoay vòng tròn.

      Sau đó, rút ra, kết thúc công việc, rời chỗ.

      Từ sau việc đó, tiểu thiếp cũng dám tới chọc tôi nữa, mỗi lần nhìn thấy ánh mắt tôi, cũng tràn đầy sợ hãi.

      Nhưng nó nhìn ngón tay của tôi, lại yên lặng tràn đầy quyến luyến khó có thể mở miệng.

      Tự nhiên lại con chó gay!

      Tôi ngửa đầu gào thét, sau nó chui vào chăn ngủ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :