1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Quên Em - Kim Đại (ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 5

      Edit : Ngân Nhi


      (Cám ơn ss Quảng Hằng tận tình chỉ bảo và giúp đỡ e những đoạn khó T_T)



      Lâm Uyển nộp đơn xin từ chức rồi về nhà.

      Ngày thường hôm nào cũng về nhà lúc bảy giờ chứ chưa bao giờ về sớm thế này.

      Ba ở nhà, hơn nữa trong nhà chỉ có mình ông mà còn có nhân viên trong công ty, hai người hình như là bàn bạc về chuyện công việc.Hai người mải chuyện với nhau, cho nên lúc thấy vào, ba cũng gì.

      Tuy nhiên hệ thống cách của nhà Lâm Uyển được tốt cho lắm, lúc Lâm Uyển ở trong phòng lên mạng chuẩn bị viết sơ yếu lý lịch, chợt nghe thấy hình như ba cùng người ta bàn bạc về chuyện hợp đồng.

      Bất quá đừng thấy ba là người làm việc nghiêm túc mấy năm nay, nhưng đúng hơn, hay trắng ra chính là trong xương vẫn là gã quê mùa, tuy làm ông chủ mấy năm nay nhưng kinh nghiệm cũng chưa chắc gì hơn được sinh viên vừa mới ra trường

      Phía sau vừa đến phải cùng gian khách sạn lớn như thế bàn việc làm ăn, hai người đàn ông thô lỗ kia đều đến những chuyện chắc chắn cho lắm, hơn nữa theo Lâm Uyển nghe, ngay cả quản ba còn chưa có hẹn người ta đến nữa

      Lâm Uyển nhịn được bước ra ngoài, đề xuất ý kiến:“Ba à, giấy tờ công trình còn chưa ràng, hợp đồng của hai người có ký cũng có tác dụng gì chứ, hơn nữa công việc lần này phải trò đùa, hợp đồng ở các công ty lớn đều rất chặt chẽ, thiếu mất điều gì là cũng kết toán cho ba đâu, thể so với trước kia, đưa cho người ta hai bình rượu là người ta ký tên cho ba.”

      Ba từ trước đến nay vẫn luôn xem thường , lập tức :“Mày biết cái gì mà xen mồm vào.”

      Nhưng ngay lập tức ba như nhớ ra điều gì đó, hỏi:“Sao hôm nay lại về nhà sớm thế?”

      “Con xin từ chức rồi.” Lâm Uyển vừa vừa bước tới phòng ngủ.

      Ba đứng ngay đó mắng :“Cả ngày biết ngồi nghĩ những thứ gì, có đối tượng tốt cũng biết giữ, bây giờ lại còn bị mất việc.”

      “Là con tự động xin từ chức.” Chuyện tìm việc Lâm Uyển vẫn rất tự tin, dù sao cũng là người có năng lực,“Con thấy bất mãn, công việc này thu nhập cao, lại còn rất nhàn hạ, con sao có thể trông cậy vào nó để sau này nuôi gia đình chứ?”

      Nhưng dường như người nhân viên kia như nhận ra điều gì, chạy tới chen vào:“Lưu tổng Lưu tổng, phải là mấy ngày nữa phải đến đàm phán về hợp đồng sao, lúc đó chỉ có hai người chúng ta , chi bằng bảo Lâm Uyển cùng để trợ giúp?”

      Ba vốn buồn bực về chuyện này, rất nhanh với Lâm Uyển:“Đúng vậy, mày từ chức rồi mấy ngày tới đến giúp ba , theo ba xem xét chút, coi như là đóng giả thư ký.”

      Lâm Uyển suy nghĩ, rất nhanh lại:“Vậy ba định trả cho con bao nhiêu?”

      Ba lập tức sinh khí:“Mày còn muốn kiếm tiền từ ba mày nữa à?”

      “Sao lại ạ?” Lâm Uyển thản nhiên ,“Dù sao mọi thứ trong nhà sau này đều là của Lâm Hiểu Huy, ba cũng từng con chỉ là người ngoài, bây giờ lại nghĩ con là người trong gia đình rồi sao?”

      Ba khó chịu nên lời.

      Mẹ Lâm Uyển ở trong bếp nghe thấy, chạy nhanh ra hoà giải:“Lâm Uyển, kỳ quá, đừng chuyện với ba con như vậy, cho con con phải , đừng để lãng phí cơ hội......”

      Lâm Uyển mất hứng liếc nhìn mẹ cái, nhưng biết nếu cứ ầm ĩ với ba như vậy cuối cùng người chịu khổ vẫn là mẹ, Lâm Uyển nhìn nét mặt mẹ, miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

      Song cũng biết đối phương tuổi tác thế nào, ba lại hẹn thêm vài người giỏi giang nữa, may là Lâm Uyển vẫn chưa tìm được công ty tốt, đến ngày đó, cũng tự động chỉnh đốn lại bản thân, nghĩ vậy liền cùng ba .

      Địa điểm gặp mặt là trong khách sạn.

      Lúc tới đây, khách sạn này vẫn chưa chính thức khai trương, tuy nhiên nhân viên trong này cũng ít, toàn bộ đều có vóc dáng và ngoại hình tương đối giống nhau.Tất cả mọi nơi từ cổng vào, đại sảnh, thậm chí là chỗ nghỉ ngơi đều có người phục vụ.

      Xem ra khách sạn này sẵn sàng cho mọi việc rồi.

      Bọn họ vừa mới tiến vào đại sảnh, liền nhìn thấy gần đó tụ tập rất nhiều người, xem chừng rất sốt ruột, ngừng lên tiếng thương lượng với nhân viên nữ.

      “Phiền toái thu xếp cho tôi , nhìn xem tôi chờ tuần rồi......”

      ngại quá, Lưu trợ lý công việc rất bận rộn.”

      Lâm Uyển nghe xong có chút buồn bực, quay đầu nhìn ba cái rồi đè thấp thanh hỏi:“Người mà chúng ta gặp là trợ lý sao?”

      Chỉ là trợ lý mà còn phải hẹn trước bốn ngày?!!

      Ba thần thái vui vẻ, đắc ý cho biết:“Có biết công ty Đạt Nhiễm , đến nay đạt được biết bao nhiêu công trình lớn, đến bây giờ vẫn ngừng phát triển......”

      Lâm Uyển ngây người, giống như độc thoại :“Đây là công ty nội thất đó sao, lợi hại như vậy, nếu muốn gặp ông chủ chừng phải hẹn trước năm mất......”

      Hơn nữa Lâm Uyển vừa mới dỏng tai nghe, những người đứng chờ kia, hình như chỉ thuộc bộ phận thiết kế nội thất, mà còn có cả bên thiết kế thời trang, Lâm Uyển cảm thấy khó tin, Lưu trợ lý này rốt cục là làm về chuyên môn gì, khối lượng công việc phải là quá lớn sao?

      Tuy nhiên càng thần kỳ hơn là, ba vừa mới với nhân viên nữ kia câu dường như ngay lập tức, bọn họ được dẫn lên chỗ hẹn.Việc này khiến cho những người đứng chờ kia phải liếc mắt đố kỵ.

      Lâm Uyển phải là người làm trong giới kiến trúc, đương nhiên thể nhận ra được ở đây có rất nhiều các lãnh đạo địa phương đích thân đứng chờ.Nhưng ba biết , lập tức bước , dường như cảm thấy rất hãnh diện nên cước bộ cũng trở nên cực kỳ oai phong.

      Đoàn người bọn họ được mấy nhân viên nữ rất xinh đẹp dẫn , rất nhanh tới được chỗ hẹn.

      Nơi này vừa mới được xây xong lâu, tuy nhiên đường , kể cả đại sảnh ở tầng 1 hay là hành lang tầng 16, thậm chí là cả nơi làm việc, cũng chưa ngửi được mùi sơn hay là mùi đồ nội thất còn mới.

      Nhất thời ý thức được chuyện này, liền vội vàng nhắc nhở ba:“Ba, nơi này đơn giản đâu, ba xem chung quanh được trang hoàng đẹp như vậy, đây lại là khách sạn vừa mới xây xong còn chưa khai trương, nhưng chút mùi nội thất mới cũng có!!”

      So sánh với nhà vừa mới được thiết kế thêm số đồ nội thất, nhưng mùi hương vẫn còn chưa bay hết, chứng tỏ nhà luôn được trang bị những đồ mới tốt, còn nơi này chẳng lẽ như thế?

      nhịn được quay trái quay phải đánh giá khu vực này, cho dù là ngóc ngách nào, cũng chỉ nhìn ra được là tốn rất nhiều tiền.

      Nơi này phải đầu tư bao nhiêu vốn mới có thể trang hoàng được như vậy?!

      Lâm Uyển tuy cũng có chút kinh nghiệm làm việc trong công ty, nhưng khi đến nơi này vẫn cảm thấy có chút hồi hộp.

      Hơn nữa sau khi được dẫn đến văn phòng, cũng phải là có thể gặp được Lưu trợ lý kia ngay, mà bên ngoài văn phòng còn có thư ký.Họ phải xác nhận lại với thư ký rồi mới được vào trong.

      Như thể là "Qua năm ải, chém sáu tướng", ba Lâm Uyển ràng cũng có chút căng thẳng, lo lắng chà xát hai tay.

      Hơn nữa sau khi tiến vào, người ở bên trong lại khiến cho Lâm Uyển và đoàn người trở nên kinh hãi.

      thể nghĩ rằng cái người gọi là Lưu trợ lý kia lại trẻ tuổi như vậy, hơn nữa lại còn là người phải rất khó khăn để hẹn gặp, nhưng lại ngờ sau khi gặp bọn họ ta lại tỏ ra phách lối chút nào, ngược lại còn rất khiêm nhường và lễ độ.

      Vừa thấy bọn họ bước vào, Lưu trợ lý liền lập tức đứng dậy niềm nở đón chào, tác phong rất nhanh nhẹn.

      Vốn là chuẩn bị để đối mặt với người lạnh lùng, nhưng lại có chút ngoài ý muốn, Lâm Uyển còn tưởng đối phương là người rất kiêu ngạo.

      Lưu trợ lý này hành động nhã nhặn lịch , vừa nhìn thấy là người có khí chất.

      Chính là biết tâm hồn ở đâu mà để ý đến là ba vừa mới giới thiệu xong tên của .

      Lưu trợ lý kia ràng là ngây người, tuy nhiên ta cũng che dấu rất tốt, nhưng ánh mắt lại sáng lên tinh tế đánh giá, làm cho Lâm Uyển có cảm giác nghi ngờ.

      lớn lên cũng được coi là xinh đẹp, lúc này lại bị người khác nhìn chăm chú như vậy, đương nhiên cảm thấy rất kỳ lạ và khó hiểu.

      Ba hiển nhiên cũng chú ý tới việc này.

      Trong lúc chuyện, ba Lâm Uyển cũng tự nhiên muốn hẹn Lưu trợ lý thêm vài lần nữa, Lưu trợ lý kia liền lập tức đưa danh thiếp cho bọn họ, hơn nữa rất kỳ quái là, tấm danh thiếp kia, Lưu trợ lý lại đưa lướt qua mặt ba Lâm Uyển rồi phi thường trịnh trọng đưa tới trước mặt Lâm Uyển.

      “Lâm tiểu thư, đây là danh thiếp của tôi, cần khách sáo, về sau nếu có chuyện gì cần giúp cứ trực tiếp gọi cho tôi.”

      Lâm Uyển có chút thụ sủng nhược kinh, nhanh chóng đưa hai tay cầm lấy tấm danh thiếp rồi cẩn thận cho vào túi xách.

      Chờ đến lúc ra về, ba vẫn khó tránh khỏi có chút suy ngẫm, vừa vừa chăm chú đánh giá Lâm Uyển.

      Dáng vẻ của Lâm Uyển, tuy phải là xấu, nhưng tuyệt đối đến nỗi khiến cho người ta vừa gặp cảm thấy kinh diễm, nhưng Lưu trợ lý kia chắc chắn là có chút xem trọng Lâm Uyển, nếu người lãnh đạo lớn như vậy, có nhất thiết là vừa gặp Lâm Uyển tình nguyện pha trà rót nước mời bọn họ hay ?

      Việc đó cứ trực tiếp bảo thư ký làm phải tốt hơn sao?!

      Ba vui vẻ đùa câu:“Lâm Uyển, con xem có phải Lưu trợ lý kia để mắt tới con ? Hay là hôm nào con thử gọi điện thoại cho cậu ta , xem có thể hẹn cậu ta ăn bữa được .”

      Lâm Uyển xấu hổ, trừng mắt nhìn ba cái.

      “Ba, ba đừng có như vậy được , chỉ vì làm ăn mà muốn bán cả con là thế nào......”

      ra ba vẫn luôn muốn bán, vấn đề là biết có ai mua thôi.”

      Nếu phải đó là ba mình Lâm Uyển muốn đánh ông cái.

      đưa tay che miệng, vừa rồi cảm thấy rất ngượng, ánh mắt của Lưu trợ lý kia nhìn rất bình thường, hơn nữa thái độ lại rất nhiệt tình niềm nở, quá kỳ lạ!

      Lẽ ra với việc đàm phán làm ăn này, người phải nhún nhường đối phương là bọn họ mới đúng chứ!?

      lẽ là ta có ý với mình ?

      Nghĩ vậy, Lâm Uyển cũng có chút lung lay, chưa từng có cơ hội tiếp xúc với người đàn ông xuất sắc như vậy, Lâm Uyển cũng do dự biết có nên gọi điện thoại cho người ta hay ?
      Lee Hoo, Cá bơi ngửa, quyenpt210927 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 6

      Edit : Ngân Nhi


      Sau khi ra khỏi khách sạn, Lâm Uyển có chút lo lắng thay cho ba , bởi vì cục diện của ngày hôm nay cũng được nhìn thấy.

      Người trợ lý kia nhìn rất điềm đạm và nho nhã, nhưng đó lại là công ty gia đình quy mô lớn như vậy, cảm thấy rất kỳ lạ, mắt của bọn họ có bị mù mà lại thuê đội ngũ của ba đến để thiết kế nội thất chứ?

      Cho nên sau khi về nhà, Lâm Uyển cũng vì ba mà suy nghĩ, dặn dò :“Việc lần này, ba cũng nên để tâm chút, có rất nhiều khu vực trong khách sạn cần chú ý, ví dụ như hệ thống cứu hỏa, phải cứ làm tùy tiện là có thể qua mắt họ......”

      Kết quả ba liền gạt phắt lời , còn nhắc lại chuyện của người trợ lý kia.

      Lâm Uyển chạy nhanh vào phòng thèm quan tâm đến ba nữa, hơn nữa bao lâu sau, nhận được hồi của công ty mà nộp hồ sơ, Lâm Uyển cũng còn hơi sức đâu mà để ý tới chuyện của ba, còn phải nhanh chóng lo cho tương lai của mình nữa chứ.

      Công việc mới có thu nhập rất cao, Lâm Uyển vùng lên ý chí chiến đấu hăng say, rất muốn có cảm giác đạt được thành công.

      Chính là trong lúc làm, cũng biết vì cái gì mà Lưu trợ lý kia lại tự nhiên gọi điện thoại cho , còn hỏi là có việc gì cần giúp đỡ hay .

      Chuyện này có chút khó hiểu, Lâm Uyển lúc trước nghe ta như vậy, cứ tưởng đó chỉ là những lời xã giao khách sáo mà thôi, nhưng tại Lưu trợ lý kia lại gọi cho ?

      là khách sáo cũng hơi quá ?

      Lâm Uyển cũng để tâm chút, thận trọng đáp lại, sau khi ngắt máy, cảm thấy hơi động tâm, nhịn được mà mơ tưởng hão huyền chút, nhưng lại cảm thấy chuyện này rất khó tin.

      Bất quá cũng muốn nghĩ nhiều, khoảng cách giữa hai người quá lớn, nên tiếp tục cố gắng làm việc tiếp mới đúng, mới vừa nhận việc, muốn thể ra hết năng lực của mình.

      thời gian sóng yên biển lặng trôi qua, hôm đó, ngồi đánh máy, bỗng nhiên nhận được cuộc gọi của mẹ.

      Mẹ trong điện thoại vội vàng :“Tiểu Uyển ơi, ba con xảy ra chuyện rồi!”

      Lâm Uyển lập tức hoảng sợ, còn tưởng rằng ba trong lúc lắp đặt thiết bị xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhanh chóng trấn an mẹ trong điện thoại:“Mẹ, mẹ đừng sốt ruột, cứ từ từ , ba con làm sao ạ?”

      “Bây giờ có rất nhiều người đứng bên ngoài đòi nợ, mẹ vừa mới biết được, nguồn vốn của ba con bỏ ra được chi trả......”

      Lâm Uyển ai tiếng, thường chuyện với ba, gần đây lại bận rộn chuyện công việc, cho nên mới có thời gian để ý tới chuyện này.

      “Ba con phải là vừa mới nhận được công trình mới sao, phía bên kia họ giục tiến độ liên tục, mà ba con lại có kinh nghiệm, kết quả lúc họ kiểm tra, hệ thống cứu hỏa được duyệt, đúng ra là đúng với quy định của nhà nước, hơn nữa thời hạn bàn giao công trình cũng kịp......”

      Lâm Uyển chạy nhanh về nhà, nhưng khi đến nơi những người đòi nợ đều cả rồi.

      Chính là đường về cũng nghĩ là tình nghiêm trọng như vậy, cho đến khi nhìn thấy ba ký vào bản hợp đồng kia, Lâm Uyển thiếu chút nữa ngất xỉu, đầu óc tài năng nào mới có thể làm ra bản hợp đồng toàn trách nhiệm như vậy chứ.

      Lâm Uyển cũng làm được thời gian, biết rằng ở những công ty lớn đều có luật sư chuyên môn riêng, chính là cho dù kiến thức có rộng đến đâu, vẫn có thể dễ dàng bị mắc bẫy ở những bản hợp đồng.

      tại ba nhận được tiền công trình, mà còn phải suy nghĩ về chuyện bồi thường.

      Bồi thường tổn thất cho khách sạn năm sao, nghĩ thôi cũng thấy đau cắt cả người.

      Lâm Uyển chỉ biết thở dài cố gắng giúp đỡ, nhìn nhìn lại bản hợp đồng, cuối cùng cũng tìm ra sơ hở gì.

      Lâm Uyển thể đem những thiệt hại có liên quan cho ba biết, ba nghe xong chỉ còn biết trợn mắt há mồm.

      Lúc trước Lâm Uyển từng đề xuất ý kiến với ba về bản hợp đồng, nhưng lúc đó ba vẫn xem thường , chỉ xem đứa con chẳng giỏi giang gì, tại Lâm Uyển cũng lười chuyện với ba.

      Lâm Uyển có người bạn làm luật sư, liền chụp lại phần bản hợp đồng rồi gửi cho bạn mình, mong rằng sau khi bạn xem xét xong, có thể nghĩ ra cách để giúp .

      Kết quả lâu sau, bạn gọi điện thoại tới.

      “Tớ này Lâm Uyển, ba cậu lần này gặp rắc rối to rồi......”

      “Làm sao vậy?” Người bạn này của thường hay thể ra kinh ngạc lớn đến như vậy.

      "Công ty này cũng quá đáng lắm.!!! Cậu nghĩ , ở loại địa phương hoang dã đó lại xây khu khách sạn cao cấp năm sao siêu xa hoa? Người chọn vị trí đó đủ thấy được bình thường rồi, chỉ có thể người ta vốn đem người hợp tác như chúng ta để vào mắt!!"

      Lâm Uyển nghĩ nhiều như vậy, lúc ba tiếp nhận công trình kia, chỉ cảm thấy tò mò nên hỏi thăm, chủ yếu là ba cũng cho tham gia vào nên cũng chẳng quan tâm nhiều, tại nghe bạn kia xong mới trợn tròn mắt.

      “Ba cậu cũng thèm quan tâm xem đó là công ty nào mà lại dám bớt xén nguyên vật liệu......”

      “Đừng nữa......” Lâm Uyển đầu óc như muốn hôn mê, nếu là việc của người khác cũng thèm quan tâm, nhưng lại cảm thấy lo lắng cho bản thân mình và mẹ.

      Bất quá bạn cũng trong điện thoại, bình thường trong chuyện này, Lâm Uyển bị ảnh hưởng, còn ba , tuy rằng có chút phiền toái, nhưng việc này ở trong nước cũng truy cứu ngay, trắng ra là, đây giống như là mâu thuẫn trong kinh doanh, có tiền là có thể giải quyết được.

      tại vẫn nên có thái độ tốt rồi cùng người ta thương lượng, cố gắng bù đắp tổn thất.

      Lâm Uyển ngừng trấn an mẹ, ba vừa nghe tới chuyện bồi thường liền cảm thấy choáng váng, chỉ biết buồn đau ngồi hút thuốc.

      Ngày hôm sau Lâm Uyển còn phải dậy làm, trước khi an ủi mẹ chút, còn với ba đừng nên gấp gáp, mọi người từ từ nghĩ cách giải quyết.

      nghĩ tới lại có biến động bất ngờ, lúc Lâm Uyển chuẩn bị tan tầm, mẹ lại gọi tới, rằng thể liên lạc được với ba , hơn nữa trường học của Lâm Hiểu Huy còn gọi điện tới, báo là Lâm Hiểu Huy hôm nay đến trường......

      Lâm Uyển lắp bắp kinh hãi, bất quá cũng dám nghĩ tới những khả năng xấu có thể xảy ra, vội vàng trấn an mẹ trong điện thoại.

      “Mẹ, đừng suy nghĩ quá nhiều, chắc là ba đưa Lâm Hiểu Huy ăn bữa rồi, hai người ở bên ngoài ăn cơm, người đông nên nghe được tiếng chuông điện thoại, mẹ chờ chút, chừng lúc nữa là họ trở về......”

      Lâm Uyển khắc cũng dám trì hoãn, an ủi mẹ xong, bình thường đều xe bus, nhưng lần này cảm thấy quá sốt ruột nên trực tiếp gọi taxi trở về nhà.

      Sau khi về nhà, mẹ còn gọi cho ba thêm mấy lần nữa, nhưng hết thảy đều liên lạc được, bên kia vẫn tắt máy.

      Lúc này Lâm Uyển cảm thấy sắp có chuyện lớn, nhưng trong lòng vẫn nuôi chút hy vọng, hy vọng là suy nghĩ của mình sai.

      Vì muốn xác minh lại suy nghĩ của mình, nhanh chóng gọi quản gia rồi cùng với mẹ lên lầu, định bụng tìm kiếm đồ đạc của ba.

      Kết quả khiến cho Lâm Uyển và mẹ trợn tròn mắt, tất cả những món đồ đáng giá đều bị ba lấy , còn có những giấy tờ linh tinh khác cũng thấy.

      Việc này khiến Lâm Uyển càng cảm thấy có chỗ bình thường, bởi vì nếu ba muốn mang nhiều đồ đạc như vậy mẹ tại sao lại hề phát ra, trừ phi ba tính toán từ trước, cộng thêm khoản tiền có khả năng chi trả lúc này, liền mang mọi thứ có giá trị trong nhà rồi bỏ trốn cùng Lâm Hiểu Huy?

      quá thiếu đạo đức, thế này phải là muốn để cho hai mẹ con ở đây lãnh hậu quả sao?!

      Nghĩ vậy khiến Lâm Uyển cảm thấy toàn thân ớn lạnh, vội vàng hỏi mẹ:“Mẹ, mẹ xem xem có giấy tờ nhà ?”

      “Giấy tờ nhà? Cái đó trước giờ đều là do ba con giữ......”

      Lâm Uyển biết, giấy tờ nhà chỉ có duy nhất tên của ba , tuy rằng bây giờ làm việc gì cũng cần có giấy tờ của cả hai vợ chồng, nhưng nếu có thể sử dụng quan hệ cũng có thể bán nhà hoặc thế chấp để trả nợ.

      Buổi tối, Lâm Uyển cũng dám để làm mẹ sợ, tuy nhiên lúc mẹ nhìn thấy sắc mặt của bà cũng liền đoán ra được.

      Bà lập tức trở nên ngơ ngác thẫn thờ.

      Lâm Uyển chạy nhanh tới an ủi mẹ:“ sao đâu, mẹ, cái này có là gì chứ, chuyện này liên quan gì đến chúng ta hết, ông ta có bỏ chạy cũng vô ích thôi, thời gian còn sớm, mẹ nghỉ ngơi trước , có chuyện gì mai sau.”

      Ngày hôm sau Lâm Uyển làm, ngồi suy nghĩ, mẹ khoản tiền riêng, cũng tiết kiệm được ít, ba bên ngoài có nợ người ta tiền vật tư, cùng lắm hai mẹ con trả trước khoản này.Thế nhưng khoản bồi thường của khách sạn mới là vấn đề lớn, tổng cộng cũng phải mất hơn trăm vạn.

      Chủ yếu là ba bỏ trốn như vậy, công việc của khách sạn nhất định bị chậm tiến độ.Biện pháp duy nhất là cố gắng bù đắp lỗi lầm, tận lực tìm được người phụ trách rồi cùng nhau dàn xếp. đến bước này, chỉ còn biết ngựa chết mà làm như ngựa sống, sau khi suy nghĩ kỹ, Lâm Uyển liền gọi điện thoại cho Lưu trợ lý.

      Thái độ của Lưu trợ lý rất tốt, biết ba gây ra rắc rối lớn như vậy mà cũng gì, chỉ chờ chút, còn họp.Lâm Uyển vội vàng khách sáo đồng ý, chờ được, sao cả.

      Lâm Uyển an vị ngồi vào ghế ở đại sảnh khách sạn.Chính là lúc ngồi chờ, lại thấy ba bốn người tới tìm Lưu trợ lý.Họ ngồi vào khu nghỉ ngơi rồi chuyện với nhau.

      Lâm Uyển ở bên cạnh nghe, càng nghe càng thấy buồn bực, công ty này giống như món ăn thập cẩm vậy, hiểu nổi.

      nhịn được tham gia vào:“Đúng rồi, ông chủ nơi này là người thế nào vậy? Có ai từng gặp qua chưa?”

      Những người kia liền quay sang liếc cái, cũng để ý đến , giống như ý muốn xứng để tới chủ đề này vậy.

      Lâm Uyển cũng biết ngày hôm qua mình được nghỉ ngơi tốt, vẻ ngoài bây giờ nhìn được đẹp lắm, quầng mắt thâm đen, thân phong trần đầy mệt mỏi chạy tới đây, mái tóc chắc cũng rối tung lên rồi.

      Nghĩ vậy, liền nhanh chóng đứng lên rồi chạy vào nhà vệ sinh, đứng trước gương rửa mặt và chỉnh trang lại mái tóc, thậm chí còn đứng trước gương mỉm cười vài cái, lát nữa phải cười cho tươi, đẹp, mà đúng! Nhà xảy ra chuyện như vậy, cười cái rắm gì chứ!

      phải cố gắng đem tình thế khó khăn trong nhà với Lưu trợ lý.

      Nghĩ vậy Lâm Uyển cũng liền thay đổi thành bộ dạng nhăn nhó khổ sở, đứng trước gương tỏ vẻ tội nghiệp.

      Lúc bước ra ngoài, nhân viên nữ lại trong đại sảnh tìm , lúc thấy liền nhàng thở phào, chạy nhanh đến :“Lâm tiểu thư, mời lên lầu.”

      Lâm Uyển cứ tưởng chỗ gặp mặt là chỗ lần trước cùng ba, xoay người hướng tới cầu thang bộ, kết quả lần này kia lại ngăn lại rồi dẫn về phía thang máy:“Mời bên này, vào thang máy rồi ấn tầng cao nhất.”

      Lâm Uyển cảm thấy có chút kỳ quái, Lưu trợ lý đổi phòng làm việc sao?!

      tiến vào thang máy, nhìn thoáng qua các dãy số, nút bấm của thang máy khá , bấm số tầng cao nhất, thang máy rất nhanh lên.

      Chính là khi cửa thang máy mở ra, nhìn thấy cách trang trí trước mặt, Lâm Uyển có chút thắc mắc.

      Nơi này sao lại nhìn giống như văn phòng làm việc?

      chầm chậm tới, văn phòng sao mà phải trải thảm lộng lẫy như vậy?

      Lúc tới cửa, Lâm Uyển cẩn thận ló đầu vào xem xét.

      Cửa sổ rất dài, chiếc sopha xa xỉ, còn có quầy rượu nữa?!

      Và cả chiếc TV siêu mỏng treo tường?!

      Có phải là nhầm chỗ hay ?

      Lâm Uyển nhanh chóng lùi lại, do dự biết có nên quay lại thang máy hay , hay là tầng này có nhiều phòng khác nhau, chỉ là nhầm?

      Nghĩ vậy, lui về sau hai bước rồi tìm xem có chỗ nào nhìn giống như phòng làm việc hay .

      Lúc ngoảnh đầu lại tìm kiếm, phát ra bên trong phòng có người bước ra.

      Nhưng rất nhanh, nghe được giọng của người kia.

      Ngữ điệu nhàng ôn hòa, tựa như hề có cao độ:“Lâm tiểu thư, rất vui được gặp lại em.”

      Lâm Uyển lập tức đông cứng người, vội vàng quay lại về hướng phát ra tiếng , sau đó liền thấy ở nơi xa kia, người đó nhìn chớp mắt
      Lee Hoo, Cá bơi ngửa, quyenpt210927 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 7

      Edit : Ngân Nhi


      Lâm Uyển còn có thể nghe thấy cả thanh nuốt nước miếng của mình, chớp chớp mắt, đặc biệt hy vọng đây chỉ là ảo giác, nhưng dù có chớp mắt bao lâu chăng nữa người đó vẫn cứ đứng ở kia.

      Lâm Uyển cảm thấy lòng bàn chân có chút run rẩy.

      Người kia chỉ vào chiếc sopha trước mặt ý bảo qua đó ngồi.

      Lâm Uyển chần chừ chút, nghĩ tới chuyện của gia đình, cuối cùng cũng chậm rãi tới.Tuy nhiên cũng lập tức ngồi xuống ngay mà chỉ đứng đó rồi cảnh giác nhìn .

      Lần trước gặp ở khu biệt thự, chỉ ăn mặc rất đơn giản, chỉ là bộ quần áo ở nhà màu trắng.Lần này biết có phải là cố ý hay lại có thể tự nhiên mặc áo choàng tắm bước ra ngoài.

      Thấy chịu ngồi, người kia vẫn rất bình thản ngồi xuống trước, sau khi ngồi xuống, còn đưa tay chỉ về phía tủ lạnh :"Bên trong có đồ uống, em thích uống gì cứ tự ra lấy.”

      Lâm Uyển nhúc nhích, đầu óc có chút bấn loạn.

      Đây chỉ là trùng hợp hay là được ta tính toán từ trước?

      Nhưng lại cảm thấy hơi khó tin, trắng ra là có khả năng, cũng đâu có cướp phần mộ tổ tiên nhà người ta đâu, sao phải đáng để cho người ta dày công tính kế gây sức ép cho nhà mình chứ?

      lại phải là người đẹp nghiêng nước nghiêng thành gì?

      Cuối cùng là sao?

      Nghĩ ngợi xong, cũng liền lạnh nhạt hỏi câu:“Lưu trợ lý đâu? Tôi có việc quan trọng muốn thảo luận với Lưu trợ lý ......”

      Người kia thản nhiên nở nụ cười, có phải là châm chọc hay .

      “Em có thể thảo luận với tôi.”

      Lâm Uyển đầu óc rối bời, hít thở sâu, từ trong túi xách lấy ra bản hợp đồng, rốt cục cũng ngồi xuống sopha, cố gắng duy trì khoảng cách với ta.

      “Chuyện là ba tôi...... có ký hợp đồng với quý công ty, vấn đề tại là ba tôi có khả năng hoàn thành công việc, tôi...... tôi muốn thương lượng với các , xem có thể sửa đổi bản hợp đồng này hay , hoặc là......”

      đến đây rốt cục Lâm Uyển cũng thể cố gắng tiếp được nữa, bởi vì đối phương biết từ lúc nào đưa tay ra sờ mó chân .

      né người ra rồi nhìn chằm chằm vào .

      Người này đúng là làm chuyện xấu mà biết thẹn, sao có thể vẫn bày ra được bộ dạng nhàn nhã thản nhiên như vậy chứ?!

      Bất quá cũng lên tiếng trách mắng , trái lại lại mở miệng ra đề nghị:“Lâm Uyển, chuyện lần trước tôi , em có muốn suy nghĩ lại ?”

      Lâm Uyển chút khách khí đẩy tay ra, rất nhanh đứng lên.

      là đồ biết xấu hổ!” Hung hăng mắng câu xong, Lâm Uyển muốn bước , nhưng người kia hiển nhiên muốn thả người, rất nhanh chặn lối của .

      Lâm Uyển tức giận, hét lên:“ tránh ra mau!”

      muốn về chuyện công trình của ba em sao?”

      “Tôi thích chuyện với loại người như .” trừng mắt nhìn :“Cùng lắm chúng ta gặp nhau ở tòa.”

      chậm rãi đứng gần về phía , chân trái cử động có chút khó nên tốc độ được nhanh.

      Nhưng vóc dáng của rất cao, Lâm Uyển cũng tự biết, nam quả nữ ở trong phòng, nếu có chuyện gì xảy ra bản thân đấu lại được đối phương.

      Cho nên chờ đối phương tiến đến gần, Lâm Uyển rất nhanh cầm được bình hoa bên cạnh, ra cũng dám ra tay mà chỉ muốn hù dọa ta mà thôi, lập tức phô trương hét lên:“ đừng có qua đây, nếu cẩn thận tôi đập vỡ đầu !”

      nghĩ tới, thấy như vậy, người kia lại chỉ nở nụ cười.

      “Đây là bình men trắng hoa văn xanh đời Càn Long, ước chừng giá trị của nó cũng phải rơi vào khoảng hai trăm vạn.”

      Mặc dù biết lời ta hay giả, bất quá khi nghe xong lời này, Lâm Uyển đương nhiên dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, vội vàng đặt chiếc bình hoa kia về chỗ cũ.

      Trái lại người kia lại chậm rãi tới gần , tùy tiện đưa tay ra cầm lấy bình hoa, sau đó rất bình thản, giống như coi nó là rác rưởi mà ném mạnh xuống đất.

      Chiếc bình hoa kia lập tức vỡ tan tành.

      Lâm Uyển ngạc nhiên nhìn màn này, hoàn toàn cảm thấy có gì ăn khớp với nhau hết.

      kinh ngạc trợn mắt nhìn .

      Vẻ mặt của vẫn rất bình thường, quay sang nhìn , bộ dạng như chuyện rất hiển nhiên:“Đối với em trăm vạn số tiền rất lớn, đủ cho em sống cuộc sống thoải mái an nhàn, nhưng đối với tôi nó chả đáng gì, giữ nó lại để ngắm, hay là đập vỡ nó, còn phải phụ thuộc vào tâm trạng của tôi, và em.”

      cố ý dừng chút, cao thấp đánh giá :“Có vùng vẫy đấu tranh hay , kết quả cũng như nhau mà thôi.”

      Lâm Uyển cảm thấy da đầu rất ngứa ngáy khó chịu, cả đời chưa bao giờ gặp tên thần kinh như vậy!

      Người này phải là chỉ dựa vào mấy đồng tiền dơ bẩn thôi sao?!

      cực kỳ tức giận, lập tức lại:“ đúng, tiền đối với tôi rất quan trọng, mấy trăm vạn đối với tôi cũng là con số kinh khủng, nhưng xin lỗi phải làm thất vọng, tôi bao giờ vì tiền mà phải chịu khuất phục!”

      giận dữ nhìn , nghiến răng nghiến lợi :“ nếu dám đụng tới tôi, tôi báo cảnh sát, cho thân bại danh liệt!!”

      Chính là khi nghe xong, người kia trái lại còn cười lớn hơn, ánh mắt nheo tít lại, bước chân vẫn chậm rãi tiến đến gần.

      Nhìn thấy người kia tiến đến ngày gần, Lâm Uyển bị dọa sợ, nếu ra ngoài được chỉ còn cách chạy ngược lại để trốn, cố gắng tránh xa tên này.

      Nhưng lần này đúng là thảm rồi, lùi về phía sau mới biết đây là đường thông tới phòng ngủ!!

      Hơn nữa lại bị dồn ép đến còn đường để chạy!!

      Tên kia tuy tốc độ nhanh, nhưng lúc này cũng tiến theo vào.

      Lâm Uyển sợ hãi, bối rối tìm thứ gì đó để phòng thân, nhưng trong phòng ngủ lại có thứ gì có thể cầm tay, cuối cùng chỉ có thể giơ túi xách của mình lên.

      Lúc còn luống cuống, người kia nhanh chậm tiến đến gần, cũng lập tức hành động gì mà chỉ cúi đầu nhìn rồi lại với câu kinh tởm.

      đời này thứ gì cũng có giá của nó, nếu Lâm tiểu thư cảm thấy bản thân rất đáng giá, vậy đừng ngại đòi hỏi cái giá cao.”

      Lâm Uyển đỏ bừng mặt.

      dùng sức trừng mắt nhìn làm cho tôi cảm thấy ghê tởm, nếu muốn mua phụ nữ bên ngoài có cả đống đấy, sao cứ phải ép buộc tôi làm gì!”

      Sau khi nghe xong, người đàn ông trước mặt vẫn bày ra bộ dạng như lúc trước.

      Lâm Uyển bị nhìn, khó chịu đến mức đầu muốn nổ tung.

      Hơn nữa ánh mắt của ta lại dừng lại môi .

      Ý đồ quá ràng, muốn cường hôn !

      Lâm Uyển sợ hãi, cầm túi xách đập vào người .

      Sức của rất lớn, trực tiếp nện lên đầu , nhưng cũng có tác dụng gì mà ngược lại càng làm cho tình hình trở nên xấu .

      Môi Lâm Uyển bị người ta hung hăng bắt lấy, muốn len vào sâu hơn nhưng Lâm Uyển cố gắng cắn chặt răng, mặc kệ có hôn thế nào, có đưa lưỡi muốn tiến vào sâu chăng nữa, cũng chịu thỏa hiệp.

      Thế nhưng lại bị người ta bế bổng lên.

      Sau trận trời đất quay cuồng, Lâm Uyển liền cảm thấy dưới lưng rất mềm mại. biết là mình bị tên kia đặt lên giường, lập tức trở nên hoảng sợ, ngừng giãy dụa lung tung, nhưng cuối cùng vẫn có chút tác dụng nào, căn bản thể đẩy được ra, mà ngược lại giống như nhiệt tình hoan nghênh vậy.

      Cuối cùng, Lâm Uyển thể giơ tay ra, dùng hết toàn bộ sức lực giáng cho cái tát.

      Cái tát này của rất mạnh, đến nỗi lòng bàn tay cũng cảm thấy rất đau.

      Người kia bị đánh đến nghiêng hẳn mặt sang bên, chờ đến khi quay lại thấy máu từ trong mũi chảy ra.Mùi máu tươi nồng đượm, làm cho bầu khí trở nên rất căng thẳng.

      Cả hai người sau cái tát của đều trở nên im lặng.

      Lâm Uyển hoảng sợ, rất muốn phản kháng, nhưng bây giờ lại rất sợ đối phương trả thù mà đánh lại.Sức lực của hai người chênh lệch rất lớn, cũng dám nghĩ, nếu ta bị chọc giận biết đánh thành cái dạng gì nữa, cắn chặt răng, nhắm mắt lại dám nhìn .

      Kết quả đối phương sau lúc thấy động tĩnh gì, cũng tát lại cái, mà chỉ vươn tay ra rồi gạt những sợi tóc vương gò má .Sau đó lại giống như có chuyện gì xảy ra, cầm lấy lọn tóc của rồi si mê đưa lên môi hôn.
      Lee Hoo, Cá bơi ngửa, quyenpt210927 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 8

      Edit : Ngân Nhi


      Lâm Uyển cảm thấy toàn thân như muốn nổ tung ra, người này hôn tóc rất chậm rãi, giống như nâng niu báu vật vậy, Lâm Uyển đầu óc rối bời, nhìn xung quanh thấy có đồ vật gì để phòng thân, ngước lên , nhìn thấy ở đầu giường có đặt bình hoa để trang trí.

      Nó có đáng giá hay cũng mặc xác!

      Lần này Lâm Uyển do dự nữa, trực tiếp cầm chiếc bình hoa kia lên rồi đập thẳng vào đầu tên kia.

      còn biết cú đập này của có gây chết người hay nữa.Với lại khi đập phát xong, liền vội vàng giãy dụa rồi chạy nhanh ra ngoài.

      vì hấp tấp chạy nên quên mất cầm lấy túi xách, chính là lúc chạy đến thang máy, lại há hốc mồm, cái thang máy này còn cần cả dấu vân tay nhận dạng nữa.

      lập tức cảm thấy rất bấn loạn, sợ rằng tên kia đuổi theo , nhưng biết có phải là vì ra tay quá độc ác hay lại thấy chạy ra đây.

      hít hơi sâu, cố gắng trấn an bản thân, bỗng nhớ ra ở những nơi như thế này đều có đường thoát hiểm, chạy nhanh tìm, rốt cục cũng nhìn thấy cửa thoát hiểm ở góc khuất.

      Chính là lúc Lâm Uyển đánh liều chạy xuống, phát ra có chuyện rất kỳ lạ, bình thường cầu thang thoát hiểm phải được thông với tất cả các tầng, kết quả xuống mấy tầng rồi mà vẫn thấy có cửa để ra các tầng khác.

      Lúc này chợt nghĩ, đây chẳng lẽ lại là đường thoát hiểm chuyên dụng dành riêng cho tầng cao nhất?

      Nghĩ vậy khiến toàn thân Lâm Uyển bỗng run lên, cách khác, chỉ cần đối phương hô lên tiếng là có khả năng bị bắt lại. đến nước này, cũng thèm quan tâm mình có mệt hay mà vẫn cắm đầu chạy xuống, có mấy lần vì quá sốt ruột nên bị bước hụt.

      Điều mà lo lắng chính là nếu đây là thang thoát hiểm chuyên dụng biết có nhân viên an ninh đứng bảo vệ hay , nếu có rất phiền toái.Tuy nhiên may mắn là, ngoại trừ có thiết bị theo dõi ra thấy có người nào đứng canh gác hết.

      Lâm Uyển thở dài hơi, xa xa có thể nghe thấy tiếng người chuyện, cảm thấy mình cứ như vừa mới thoát ra khỏi chỗ chết vậy, cúi đầu bước ra ngoài, rất nhanh ra khỏi khách sạn.

      dám đứng đợi xe bus mà trực tiếp bắt taxi, sau khi địa chỉ cho lái xe, cả người liền mềm nhũn ngửa ra sau.Tài xế taxi thấy thở hổn hển lại tưởng là vội, hỏi:“ à, quên tài liệu ở nhà sao?”

      Lâm Uyển há mồm thở mạnh,“Đừng nữa, phiền lái nhanh lên, tôi rất sốt ruột.”

      Người lái xe cũng rất tốt, cố gắng giúp đỡ sợ bị trễ việc, lúc xe chạy tới trung tâm thành phố, Lâm Uyển rốt cục cũng thấy an tâm hơn, ước đoán người kia trong chốc lát thể đuổi tới được.

      Nhưng lại nghĩ tới trình độ biến thái của , Lâm Uyển bây giờ vẫn còn cảm thấy rợn tóc gáy. cũng biết là mình động chạm đến ai mà lại bị trêu chọc như vậy, vừa rồi lại còn lấy bình hoa đập vào đầu , người kia phải là ra sức mà trả thù chứ?

      Huống hồ lại mạnh như vậy, phương pháp hành hạ chắc cũng rất khủng bố!!

      đường miên man suy nghĩ, cuối cùng xe cũng tới nơi, Lâm Uyển nhanh chóng đưa tiền cho lái xe rồi chạy vào trong nhà. để quên túi xách nên lúc về nhà cũng chỉ còn cách đập cửa.

      Mẹ lúc lâu sau mới ra mở cửa.

      Hơn nữa rất giống , nét mặt của mẹ cũng rất căng thẳng, vội vàng kéo vào trong phòng, khẽ:“Lúc sáng con vừa mới làm bên ngoài xuất rất nhiều người tới đòi nợ...... Làm mẹ dám ra mở cửa......”

      Lâm Uyển biết trước khi ba bỏ trốn nợ rất nhiều tiền vật tư, những cửa hàng đó đa phần đều là mối làm ăn lâu năm nên đại bộ phận đều biết nhà bọn họ ở đâu.Lâm Uyển lúc này cảm thấy rất ngột ngạt khó chịu, nhưng trong lúc nhất thời lại biết phải thế nào, chủ yếu là vì muốn làm mẹ sợ, nhưng nếu sớm muộn gì mẹ cũng biết......

      Lâm Uyển rất buồn bực, nhưng sau khi mẹ thấy về, liền vội vàng gọi vào phòng ngủ.Bà cẩn thận cầm lấy túi xách trong tủ quần áo ra rồi mở cho xem.

      Lâm Uyển lập tức trở nên kinh hãi, bên trong toàn là tiền.

      “Mẹ cũng chỉ muốn tốt cho con, hôm nay mẹ ra ngân hàng rồi rút hết tiền về, mẹ suy nghĩ rất kỹ, đời này của mẹ hoàn toàn rơi xuống vực sâu sau khi bị ba con lừa dối, nhưng con đáng để phải chịu khổ cùng mẹ.Con hãy cầm lấy số tiền này rồi sống cuộc sống tốt, cũng đừng lo lắng chuyện trong nhà nữa, bọn họ muốn làm gì làm, mẹ cũng hơn năm mươi tuổi rồi, cũng chả việc gì phải sợ bọn họ......”

      Lâm Uyển mắt đỏ hoe, lao tới ôm mẹ chặt, bao năm qua vẫn luôn tức giận mẹ nhu nhược, cứ mãi chịu đựng như vậy, nhưng nghĩ tới trong lúc này, mẹ lại có thể mạnh mẽ mà che chở cho .

      Nhưng đương nhiên để mẹ gánh chịu hết đau khổ, Lâm Uyển đưa tay lau nước mắt, buồn bực vì sao mà mình lại phải trốn tránh chuyện này chứ, nếu là chuyện làm ăn của ba ra cũng đâu có gì, cùng lắm mẹ và bồi thường tiền, hay cách khác là tới thương lượng bàn bạc lại...... Nhưng hiển nhiên việc này đơn giản đến mức lấy tiền là có thể giải quyết được, đây là bị tên biến thái theo dõi!!

      Nghĩ vậy, liền cắn răng :“Mẹ, ba con có thể chạy, dựa vào cái gì mà chúng ta lại thể, mẹ nhanh lấy chứng minh thư cùng mấy bộ quần áo, con cũng thu dọn đồ đạc, cùng lắm chúng ta đến nơi khác trốn thời gian......”

      Mẹ lập tức bị dọa sợ, lão thái thái của đời này cũng chưa từng làm chuyện gì khác người như vậy, nhất là sau khi thấy Lâm Uyển bắt đầu thu dọn đồ đạc mẹ lại càng sợ hãi hơn.

      Lâm Uyển cầm chứng minh thư của mình, cùng vài bộ quần áo rồi cho vào túi xách.

      Thấy mẹ còn do dự, liền chạy tới khuyên :“Mẹ, cho dù có ở lại cũng đâu thể thoải mái mà sống được? Ngày nào chủ nợ cũng đến đập cửa, đối với mẹ cũng tốt chút nào.”

      Mẹ cũng hiểu được, nhưng cái chính là bà lo nghĩ cho Lâm Uyển nhiều hơn, bà dù sao tuổi cũng cao, di cư tới nơi ít người cũng coi như là để dưỡng lão, nhưng Lâm Uyển còn trẻ như vậy mà lại phải bỏ trốn cùng mình, như thế làm cản trở tương lai của nó.

      Lâm Uyển cũng hiểu được mẹ lo lắng điều gì, nhưng sao cả:“Còn sống vẫn còn hy vọng, dù gì con cũng là con , tới nơi khác, vạn nhất gặp được người thích hợp con vẫn có thể kết hôn lập gia đình, mẹ mau mau thu dọn hành lý , tránh cho đêm dài lắm mộng.”

      Chính là trong lúc nhất thời cũng biết phải mang theo cái gì cho đủ, va li của bà nhồi nhét rất nhiều thứ.

      Lâm Uyển nhanh chóng lấy bớt đồ ra cho mẹ, rồi khuyên nhủ:“Chỉ cần mang theo vài bộ quần áo để tắm giặt là được rồi, đúng rồi, trang sức cũng phải mang theo, lần trước con mua cho mẹ chiếc vòng cổ...... Những thứ có giá trị nên mang hết theo......”

      Sau khi thu dọn xong, Lâm Uyển cũng dám chậm trễ thêm, rất sợ tên biến thái kia tìm đến đây, liền kéo hành lý rồi dắt tay mẹ ra ngoài.

      Ra bên ngoài, Lâm Uyển cùng mẹ vội vàng bắt xe .

      Bởi vì phải là ngày nghỉ nên nhà ga có nhiều người lắm, Lâm Uyển bảo mẹ đứng trông hành lý rồi vào đại sảnh mua vé. ra cũng biết phải mua vé tàu tới đâu, lúc đứng xếp hàng, liền ngẩng đầu xem lịch trình các chuyến .

      Đầu óc trống trơn, cuối cùng lại nhớ ra nơi, lúc học Đại học, có chơi khá thân với người bạn cùng phòng, gia đình làm nghề bán quần áo, tuy rằng là ở thị trấn, nhưng nếu mình tìm đến muốn nhờ vả chắc cũng thành vấn đề.

      Nhưng tàu hỏa tới các tỉnh nhiều, hơn nữa đa số lại là tàu chậm, Lâm Uyển chọn mua chuyến sớm nhất. cất kỹ giấy tờ của mình rồi cầm vé tàu ra ngoài, nhưng cả mẹ lẫn hành lý đều còn ở đó.

      Lâm Uyển lập tức sợ đến mức chân mềm nhũn, vội vàng nhìn xung quanh nhưng đều thấy bóng dáng của mẹ, gần đây cũng có chỗ nào mà mẹ có thể ......

      Lúc Lâm Uyển bối rối biết nên làm gì chiếc xe hơi màu đen tới.

      Chiếc xe kia rất nhanh đỗ ngay trước mặt , nhưng người ở bên trong cũng xuống xe mà chỉ mở cửa kính xuống rồi hua tay trước mặt ,“ là người nhà của Lưu Nhã Tĩnh phải ?”

      Người kia từ ghế phó lái lấy tờ giấy rồi đưa tới trước mặt :“Lưu Nhã Tĩnh bị nghi là kẻ lừa đảo, bị chúng tôi giữ lại, đây là giấy tờ tạm giam, phiền ký tên vào.”

      Lâm Uyển lập tức cảm thấy như đầu muốn nổ tung, Lưu Nhã Tĩnh chính là tên của mẹ !

      vội vàng nắm chặt cửa kính xe rồi :“Mẹ tôi sao có thể là kẻ lừa đảo? Nhất định là nhầm rồi!”

      cứ ký tên trước .” Người kia thái độ rất tốt,“À đúng rồi, có người muốn trả lại túi xách cho .” xong ta quay người lại rồi cầm lấy chiếc túi.

      Lâm Uyển vừa thấy cái túi kia hiểu hết mọi chuyện, đó chính là cái túi mà bỏ quên, đúng là giam giữ người trái phép cách trắng trợn.

      cần phải nhiều, chắc chắn là tên biến thái kia cho người đến chỉnh mình, nhưng tốc độ của phải là quá nhanh rồi sao?!

      biết vừa rồi mẹ bị mang như thế nào, nhưng lúc này còn có thể làm được gì, lo lắng cầm lấy giấy tờ tạm giam kia, mặt còn có tên và con dấu nhìn rất giống......

      Chuyện này nếu chỉ xảy ra người sao, nhưng lại kéo thêm cả mẹ người chút liên quan vào, Lâm Uyển gấp đến độ muốn phát điên lên.
      Lee Hoo, Cá bơi ngửa, quyenpt210927 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 9

      Edit : Ngân Nhi
      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      [​IMG]

      làm ngài bị thương, ngài là đại nhân đừng nên chấp nhặt tiểu nhân làm gì, thả mẹ tôi ra được , mẹ tôi tuổi cao, chịu được giày vò, nếu ngài có điều gì bất mãn...... Tôi, tôi ở đây...... Ngài có thể thoải mái trừng phạt tôi, đánh tôi mắng tôi gì cũng được, tôi chấp nhận chịu đánh ......”

      Lâm Uyển sau khi xong liền nơm nớp lo sợ, đợi hồi lâu nhưng cũng chưa thấy đối phương đáp lại. bất an ngẩng đầu lên, chỉ thấy đối phương cúi đầu ngồi đọc báo, giống như nhìn thấy ở bên cạnh.

      Lâm Uyển chưa từng gặp qua người có tính cách như vậy. biết đây là vì đối phương hài lòng với cầu của nên mới tỏ ra thờ ơ lạnh nhạt như vậy.

      Chuyện đến nước này, có muốn tránh né cũng được nữa, Lâm Uyển dường như hạ quyết tâm, từ ghế đứng dậy, tới trước mặt rồi :“Tôi đây, tôi đây cùng ngài lên giường...... Tư thế do ngài lựa chọn...... Đảm bảo khiến ngài cảm thấy hài lòng......”

      Người kia dừng lại động tác lật báo rồi quay đầu nhìn ra ngoài, tuyệt đối giống như ngàn dặm mới gặp được người đẹp trai đến như vậy, nhất là phong độ càng tuyệt hơn.Mặc kệ là đứng hay ngồi, đều làm cho người ta cảm thấy rất bức bách.Nếu như vậy Lâm Uyển cũng bị dọa cho sợ như lúc này.

      Bất quá lúc quay lại nhìn , người kia thế nhưng lại lộ ra bộ mặt tươi cười, chỉ ngoắc ngoắc ngón tay với .Lâm Uyển bỗng ngơ ngác lúc, nhưng nhanh chóng phản ứng được, đây là đối phương muốn ngồi lên đùi đây mà.

      Tuy rằng sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng Lâm Uyển vẫn cảm thấy rất khó xử, bất quá cũng dám chần chừ lâu, rất nhanh tới rồi ngồi lên đùi .Khoảng cách giữa hai người trong nháy mắt được kéo gần lại, còn tưởng là sờ tay sờ chân , còn có thể sờ ngực nữa.Kết quả người kia chỉ ôm , rồi dùng thìa bắt uống chút canh nóng.

      chờ từ hôm qua đến giờ, giọt nước cũng chưa được uống, lúc này cũng coi như thỏa thuận xong xuôi, cả người cảm thấy nhõm hơn rất nhiều, tuy rằng biết còn rất nhiều chuyện chờ mình ở phía trước, nhưng bụng của rất đói, chút canh nóng nhanh chóng gợi lên cảm giác thèm ăn của .

      Lâm Uyển cũng thèm quan tâm là mình ngồi đùi người khác, chủ động cầm cái bánh mì rồi bắt đầu ăn.Chính là chiếc bánh mỳ này giống với những loại bánh mỳ mà thường mua, lúc bẻ ra còn có thể nghe thấy được cả thanh giòn xốp bên trong.Hơn nữa cũng biết có phải là do đói quá hay , mà ăn ngon tới mức muốn nuốt luôn cả lưỡi.

      Nhưng vẫn rất lo cho mẹ, ăn xong hai cái bánh mỳ, Lâm Uyển liền vội vàng cẩn thận hỏi:“ tại có thể thả mẹ tôi ra chưa?”

      Người kia áp cằm lên tai , hiển nhiên là muốn cùng vành tai tóc mai chạm vào nhau.Lâm Uyển cảm thấy mặt nóng rực, vừa lúc cơ thể rất lạnh.Người kia lúc này mới gọi điện thoại, phân phó với bên kia vài câu, rồi đưa điện thoại lên tai Lâm Uyển.

      Miệng bị nhét đầy bánh mỳ, Lâm Uyển rất nhanh nghe được giọng của mẹ.

      Mắt lập tức đỏ hoe,“Mẹ, bọn họ có làm khó mẹ ?”

      đâu, ngày hôm qua họ còn cấp cho mẹ phòng riêng, đồ ăn cũng rất ngon, sợ mẹ bị lạnh còn đem cho mẹ thêm tấm thảm lông...... Cũng có hỏi điều gì, chỉ là có chút quan hệ với ba con, bất quá tại còn chuyện gì nữa, muốn thả mẹ ra......”

      “Vâng, con biết rồi mẹ, con còn có chút việc phải xử lý, chắc tối nay về...... Vâng, con biết, con chú ý chăm sóc bản thân ......”

      Lâm Uyển ngắt điện thoại, nước mắt liền lập tức rơi ra, muốn để người kia thấy bộ dạng khốn khổ của mình lúc này nên vội vàng đưa tay lau nước mắt, trái lại, người kia lại cúi đầu rồi hôn lên những giọt nước mắt của .

      Lâm Uyển rất buồn bực, vốn bụng đói kêu vang, nhưng lại tưởng tượng biết người này còn muốn hôn thế nào nữa, liền mất hết cả hứng thú ăn uống. lập tức từ đùi đứng dậy, làm là làm, đến lúc này cũng muốn lôi thôi lề mề nữa, lanh lẹ :“Muốn làm luôn bây giờ phải , nếu vậy tôi tắm đây.”

      “Tôi chờ em.” Người kia lại nở nụ cười với .

      Lâm Uyển vào phòng tắm. rất nhanh chóng chỉnh nước nóng, cởi quần áo, hít thở sâu, thế nhưng ngay trong lúc bước vào bồn tắm người kia tới.

      ung dung nhìn mảnh vải che thân nằm trong bồn tắm, Lâm Uyển bị nước ấm xông đến mức mặt đỏ bừng.

      Ánh mắt của chút tế nhị, trực tiếp nhìn thẳng.

      giả vờ như trông thấy ánh mắt nhìn , tim đập rất nhanh, đến hứng thú muốn chơi đùa trong bồn tắm cũng có...... Nghĩ đến chuyện tiếp theo mà phải đối mặt, Lâm Uyển liền cảm thấy tinh thần sa sút cách trầm trọng ......

      Chính là biết có phải do thể lực cạn kiệt hay , lúc ngâm mình trong bồn tắm được bao lâu, liền thấy đầu óc có chút quay cuồng, cứ nghĩ nằm im lát là hết, ngờ lúc sau, tình trạng kia lại hề có chuyển biến, ngược lại chỉ thấy trước mắt biến thành màu đen, lập tức hôn mê bất tỉnh.
      Last edited by a moderator: 30/7/14
      Lee Hoo, Cá bơi ngửa, quyenpt210928 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :