1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Hiệp Lộ Tương Phùng - Mê Đồ Quân
      Chương 4
      Edit: Vân Du

      câu này, tràn đầy dửng dưng.

      Con sư tử trong lòng Triệu Vân ngừng gào thét tận đáy lòng: “Triệu Vân, cùng lắm đánh cược lần thôi, nhiều năm như vậy đánh gục bao nhiêu người, dọn dẹp bao nhiêu chuyện, còn có gì dám chứ!

      Triệu Vân nắm tay lại thành quyền, gắt gao nhìn chằm chằm vào Tần Phong, mạnh mẽ với nó: năm đó có thể rời xa tôi vô tình như vậy, giờ đây lại cao cao tại thượng chuyện trả giá đặt cược với tôi, cái giá lại ác như vậy, Triệu Vân này có thể cam tâm khinh địch hay sao?

      Nắng gắt La Mã tắt, ánh trăng chiếu xuống, nhưng thể chiếu sáng mọi nơi, cùng lắm chỉ ở cung Quảng Hàn mà thôi, thể chiếu tới bãi xe đua chợ đêm này được.

      Bãi xe đua chợ đêm, đèn xe khắp nơi sáng rực, mọi người đều vây quanh Triệu Vân và Tần Phong, yên lặng chờ đợi quyết định của sợ chết này.

      Đèn dần sáng lên, dần dần xuất vài tiếng xì xào, lúc đôi mắt Triệu Vân bắt đầu cảm thấy chát, cuống họng có chút khó chịu, rốt cuộc cũng kiên định .

      “Đặt cược công bằng, thắng, tôi để lại cánh tay, tôi thắng, để lại nụ hôn.”

      xong, xung quanh lập tức phát ra tiếng hò hét, vỗ tay, huýt sáo ầm ầm, có người đàn ông thẳng thắn cười to, cũng có phụ nữ xem náo nhiệt cười duyên dáng, nhạc Rock and Roll đúng lúc vang lên cực lớn, giống như người biết trời cao đất dày, trước mặt em mở miệng : “Tần Phong, đêm nay phải đến phòng tôi đấy.”, lời vừa ra khỏi miệng, xung quanh trở nên náo nhiệt đỉnh điểm, huyên náo, ầm ĩ.

      Nhưng Tần Phong còn sủng nịnh hỏi Triệu Vân “Muốn động phòng hoa chúc sớm với sao?” như từng. Mà Tần Phong bây giờ, chỉ thoáng kinh ngạc, quan tâm mở miệng : “ xong.”

      Con sử tử trong lòng hề táo bạo, yên tĩnh núp trong góc, chỉ khẽ hừ tiếng: “ bao nhiêu lần rồi, Triệu Vân, thể kỳ vọng quá nhiều.”

      Triệu Vân đưa tay giật kính râm trở lại, đeo lên lần nữa, thèm liếc cái, đôi mắt trốn sau cặp kính râm mạnh mẽ chớp hai cái, dùng sức ép chút ướt át vừa tràn ra nơi khóe mắt trở lại, quay người thẳng về phía Phương Khoan.

      Đua ba vòng, người về trước là người thắng cuộc. Triệu Vân lái chiếc Ferrari cùng Phương Khoan, Tần Phong lái chiếc xe Lamborghini LP700 bản đặc biệt của mình.

      Phương Khoan vừa nhìn biết kết quả, lo lắng hỏi Triệu Vân: “Xe có thêm tôi, sức nặng xe rất lớn, ảnh hưởng đến kết quả của đấy, hay là cứ để tôi xuống nhé?”

      Triệu Vân lắc đầu: “Nếu xuống, tôi dám chắc có thể sống sót đợi tôi đua hết ba vòng đâu.”

      Hoàn toàn chính xác, Gambia tuy giờ ít xuất nhưng từng rất hung hăng, chỉ là người ngoại quốc, bọn họ coi ra gì, có thể lấy mạng bất cứ lúc nào, Phương Khoan dám tiếp tục mở miệng, nếu đắc tội với gia tộc Gambia cần đồng liều mình đến cứu.

      Triệu Vân nhìn ra lo lắng của , chỉ quay đầu liếc mắt nhìn : “Yên tâm, tôi biết trước rồi, cho dù thua, cũng đánh chết tôi đâu.”

      Phương Khoan vốn lo lắng trong lòng, sau khi nghe chuẩn bị tâm lý bị đánh, nhất thời cảm thấy lo lắng hơn.

      Tiếng động cơ vang lên, chân ga ngừng đạp xuống, hai tay Triệu Vân nắm chặt tay lái, tháo kính râm xuống, xuyên qua cửa sổ xe nhìn sang, Tần Phong ngồi ở ghế lái bên trái, tỉnh táo nhìn về phía trước, nửa khuôn mặt như tác phẩm điêu khắc kỹ thuật tinh xảo, vô cùng thâm thúy.

      Tần Phong cảm giác được ánh mắt nóng bỏng rơi mặt mình, lúc quay đầu nhìn về phía Triệu Vân, chỉ thấy bên mặt hoàn mỹ của Triệu Vân mà thôi.

      Mày rậm của Tần Phong hơi nhíu lại, khóe miệng nhàng nhếch lên.

      Tiếng súng ngắn “đoàng” tiếng vang lên, tiếng bánh xe ma sát với mặt đất chói tai, hai chiếc xe lập tức tăng tốc vọt lên, bánh xe để lại lớp khói dày, lập tức biến mất trong tầm mắt.

      Trong đường đua có bốn vòng cua, ba vòng bên trái, vòng bên phải. Lúc xuất phát, Tần Phong ở bên trái.

      Vòng đầu tiên, Triệu Vân chưa quen làn xe, theo sát sau xe Tần Phong.

      Vòng thứ hai, Triệu Vân thấp thoáng thấy Tần Phong phía trước đảo tay lai, nhếch môi, dẫm chân ga tăng tốc độ, vừa định vượt qua Tần Phong, Tần Phong đánh tay lái sang phải đè ép Triệu Vân, Triệu Vân giảm tốc độ tránh va chạm với Tần Phong, lại tụt lại phía sau.

      Phương Khoan ôm chặt dây an toàn lớn tiếng hỏi Triệu Vân: “Cảnh quan, hình như chả biết tiếc xe gì nhỉ?”

      Triệu Vân hừ lạnh: “ biết tôi tránh nên mới đụng đấy.”

      Phương Khoan nhếch đôi mắt lên, nới lỏng dây an toàn, chỉ huy Triệu Vân: “Kìa, còn chờ gì nữa, đâm ! Cảnh quan, đâm thẳng vào đuôi xe ấy!”

      Đôi mắt Triệu Vân lóe lên, hiểu ý của Phương Khoan, ngăn cản nữa mà định húc vào đuôi xe bên phải của Tần Phong, Tần Phong quả nhiên tránh , Triệu Vân lập tức phóng xe vượt qua .

      Vòng thứ ba có bất ngờ gì xảy ra, Tần Phong đuổi kịp, vượt qua Triệu Vân. Triệu Vân lại tiếp tục sử dụng chiêu cũ, hai tay nắm chặt tay lái, cắn chặt môi dưới phóng lên nhưng bây giờ Tần Phong tránh nữa. Lần này hai xe đâm thẳng vào nhau, cả hai bên đều đập mạnh cái, xe Triệu Vân xoay tròn, hơi nghiêng, tránh cho Phương Khoan bị thương, đầu lại đập thẳng vào cửa sổ xe, Phương Khoan nhanh tay bắt lấy tay lái, Triệu Vân vẫn chưa mất ý thức, đồng thời dẫm phanh, thân xe lập tức chắn ngang làn xe rồi dừng lại.

      Tần Phong ở phía trước, vì Triệu Vân đâm vào xe lần thứ hai, sớm chuẩn bị, cũng bị thương nặng, nhìn xe phía sau qua kính chiếu hậu gấp gáp ngoặt tay lái rồi dừng lại, đôi mắt hơi dao động, sau đó lưu tình phóng như bay.

      Lúc Triệu Vân và Phương Khoan lái xe trở lại, xung quanh lần nữa vang lên tiếng huýt sáo, Tần Phong đứng cạnh đuôi xe Lamborghini bị lõm mất mảng, nhàng xua tay, mọi người lập tức im lặng như tờ.

      trán Triệu Vân có vết máu, thậm chí tóc cũng dính chút. Nhưng lúc được Phương Khoan dìu xuống xe, dù rất chất vật nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp.

      Tần Phong đánh giá Triệu Vân lâu, nhìn dáng vẻ quật cường của nhìn chằm chằm, nhìn lông mày vì nhịn đau đớn khẽ rướn lên, nhìn sức lực toàn thân đều đặt người Phương Khoan, lạnh lùng mở miệng: “Lần này là ai? Là đại ca xã hội đen hay trùm ma túy lớn? Lần này định nằm vùng bao lâu? Lại lần nữa dùng sắc đẹp và thân thể của mình để khiến sao?”

      Đầu Triệu Vân có chút đau nhức, bây giờ lại đau lòng đến mức khó có thể hình dung, chỉ hít thở qua phổi thôi cũng đau, khó khăn mở miệng : “ phải.”

      Ánh mắt Tần Phong biểu lộ ý tin, vài giây sau bỗng nhiên bật cười lần đầu tiên từ sau khi xa cách, nụ cười đó khiến người khác cảm giác như được tắm trong gió xuân, nhưng lại khiến Triệu Vân rét mà run. Cho tới bây giờ cũng biết trừ bề ngoài dịu dàng với phụ nữ ra, còn tàn nhẫn với tư cách là Mafia.

      Tần phong khoanh tay lại, dừng chút rồi : “Hôn , hôn tôi giữ lại cái mạng cho , đây phải thủ đoạn vẫn dùng hay sao? Làm lại cho tôi xem.”

      Phương Khoan ở bên cạnh hiểu những gì , vừa mới há mồm định cự tuyệt, Triệu Vân liền nắm chặt cánh tay : “Làm .”

      Phương Khoan nhíu mày, biết Triệu Vân muốn làm gì, Triệu Vân thấy có phản hứng, giọng đột nhiên cao lên mấy đề-xi-ben, lớn tiếng quát: “Con mẹ nó đừng có câu giờ!”

      Xung quanh có người huýt sáo, dùng tiếng Ý hô: “Sát nữa vào, bạn!”

      Phương Khoan giật mình, lập tức tiến tới, đôi mắt Triệu Vân thẳng thừng nhìn chằm chằm Tần Phong, quay đầu hôn Phương Khoan mãnh liệt, thanh phát ra giữa đám người yên tĩnh, mọi người xung quanh lại bắt đầu xôn xao, hướng về phía Tần Phong hô to: “Thả !”

      Tần Phong khoanh tay nhìn bờ môi Triệu Vân hôn người đàn ông kia, giống như có chút phản ứng nào, đừng đến phẫn nộ, ngay cả giễu cợt cũng có, duỗi ngón tay chỉ vào Phương Khoan, với thuộc hạ: “An toàn tiễn về nước, ngay lập tức.”

      Vài tên da đen cường tráng trong đám người đến trước mặt Triệu Vân và Phương Khoan, kéo cánh tay Phương Khoan lôi , dù Phương Khoan có hét to cùng , Triệu Vân cũng trả lời, mấy tên da đen cũng buông tay, mãi cho đến khi giọng của dần mất hút.

      Tên da đen rồi, mọi người vây xem cũng tản ra.

      Tần Phong bước từng bước đến gần Triệu Vân, vươn tay thẳng thừng nắm lấy cằm Triệu Vân, nâng mặt lên nhìn vào chính mình, “Muốn để lại tay trái hay tay phải?”

      Triệu Vân là người từng chiến đấu thực tế, nhưng nghe được câu này, thân thể vẫn run lên tự chủ.

      Chịu đựng cái cằm bị bóp đau nhức, Triệu Vân cong khóe miệng lên cười : “Tôi tin cam lòng chặt tay tôi.”

      Tần Phong rốt cuộc khó khăn cười trầm thấp: “ đúng là rất hiểu tôi.”

      Đáy lòng Triệu vân khỏi thả lỏng, lại nghe Tần Phong tiếp: “Tôi chặt cánh tay của nhưng tôi để cho nếm lại vị ngọt của sáu năm trước.”

      Triệu Vân thể tin nổi mở to hai mắt nhìn: “ hận tôi đến vậy sao?”

      Tần Phong lắc đầu: “Tôi hận , Trung Quốc có câu tục ngữ, ái đắc việt thâm hận đắc việt thâm ( càng sâu đậm hận càng sâu), tôi đương nhiên hận .”

      Lời của Tần Phong giống như chiếc đèn pin trong tay cảnh sát, chiếu thẳng về phía , chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy toàn thân đều run rẩy.

      Trước đó, lo bị thương, lo bị Cục điều tra liên bang tập để mắt. Sau đó đứng trong đám người nhìn ôm nữ minh tinh giữa quảng trường La Mã, thấy khổ sở, chỉ cảm thấy may mắn vẫn bình yên.

      Mà lúc này, với đối với hận, chỉ giống như người xa lạ.

      Nhưng thể bỏ chữ , tại sao phải chịu đựng tra tấn tàn nhẫn của ? Sáu năm trước, , đến mức thà rằng để hận chính mình sau đó kiên quyết rời xa , sáu năm sau, vẫn như cũ, đến mức đánh cuộc cả trận đua xe chỉ lấy nụ hôn.

      Rốt cuộc là vì cái gì?

      Tần Phong nhìn đôi mắt Triệu Vân lên bi thương, đôi mắt tự chủ được tối sầm lại, chậm rãi lùi về phía sau, môi mỏng khẽ mở: “Đánh cho ta.”

      Mấy tên thuộc hạ sau lưng nghe được mệnh lệnh, lao đến bắt đầu ra tay với Triệu Vân, ban đầu Triệu Vân còn dùng sức chống cự, nhưng thể xác và tinh thần đều đau nhức khiến chống đỡ được mấy chiêu liền vô lực ngã xuống. Bọn chúng đá , thân thể Triệu Vân liền run lên, dù nhận được bao nhiêu cú đá, đôi mắt từ đầu đến cuối vẫn xuyên qua khoảng cách nhìn sâu vào Tần Phong.

      Mà Tần Phong chỉ lạnh nhạt nhìn , như nhìn thứ chết có tính mạng, sau đó xoay người rời .

      Triệu Vân nhắm chặt mắt lại, cuối cùng cũng thể khống chế nổi nước mắt chảy xuống, mặt đường nhựa khiến nhớ lại ký ức.

      Khi đó, từng nắm chặt cằm như vậy, : “ biết , tôi chưa từng như bất cứ người phụ nữ nào khác, là người phụ nữ đầu tiên tôi muốn lấy làm vợ, nhưng lại lừa tôi! Là tại khiến cho những em kia của tôi phải chết oan uổng!”

      Sau đó là đám người đến đấm đá .

      Triệu Vân từ đầu đến cuối dùng tay che bụng, gì, chống cự, đến khi bị những người đó đánh gục xuống đất, tóc tai lả tả, mặt mũi đầy vết máu, Tần Phong mới lạnh lùng mở miệng dừng tay.

      hỏi: “Tôi hỏi lần nữa, tôi ?”

      trả lời, đợi đến lúc chính Tần Phong cười to, đợi đến lúc chính Tần Phong giơ chân lên cao, dừng toàn bộ sức lực đá thẳng vào bụng .

      Đó là lần cuối họ gặp nhau, sáu năm trước.

      Còn lần này, lần đầu tiên gặp nhau sau sáu năm, thứ chờ đợi Triệu Vân chính là bóng người đường đua, gió lạnh thổi tới, xuyên qua quần áo vào tận trong xương cốt, mình nằm lạnh buốt mặt đường nhựa, cơ thể đau nhức thể đứng dậy nổi, cuối cùng bất tỉnh.

      * Vân Du: cẩu huyết, quá mức cẩu huyết :die::die::die:
      Lierose DuDu, 1900, Sweet you13 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Khon that.......nam 9 choi ko dep.........NGUOC chet nam 9 cho ta........hu.....hu.....hu........cu da vao bung chi the nay.........
      Vân Du thích bài này.

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @linhdiep17 : Du edit cũng tức nổ đom đóm >"<
      nhưng xì poi là sắp chuyển từ ngược sang sủng rồi nhé :3
      sủng rồi ngược ngược rồi sủng rồi sủng lại ngược rồi ngược rồi sủng rồi HE :v

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      gap phai the loai nay..........tau hoả mat thoi........mat than......mat than mat roi.......HE........HE.......chi can la HE......moa.....moa.......ha.....ha
      Vân Du thích bài này.

    5. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      eo oi. dau tim ta wa hjx. nguoc nam chinh di :die:
      vuthuhang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :