1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân
      Chương 34: Cuối Cùng Ấy Cũng Khóc
      Editor: Vân Du

      Bên ngoài trời đổ mưa phùn mịt mờ, thời tiết u ẩm ướt, Emily dùng tiếng Trung khá thuần thục hỏi: “Đầu tiên chúng ta đâu?” vẫn luôn biết Tần Phong rất thích nghe tiếng Trung.

      Tần Phong trở lại thành phố C vẫn phách lối như cũ, mở cốp sau xe Lamborghini mới sắm, cất hành lý cẩn thận, Emily theo Tần Phong, ôm Jacob ngồi ở tay lái phụ. Sau khi rời khỏi sân bay, Tần Phong mới : “Trước tiên đến bệnh viện cùng , sau đó đưa hai người đến khách sạn.”

      “Khách sạn? Monica ở trong nước có nhà mà?”

      Tần Phong đạm mạc liếc qua Jacob ngọ nguậy trong ngực Emily, bỗng nhiên thân mật hướng tới, ghé vào tai Emily. Jacob nhanh chóng đưa hai bàn tay bé xíu lên che mặt, rung đùi đắc ý : “Ba muốn hôn mẹ à, con nhìn đâu!”

      Tần Phong khẽ cười tiếng, sau đó lạnh lùng vào tai Emily: “Em là người phụ nữ thông minh, tốt nhất đừng ra vẻ trước mặt .”

      Toàn thân Emily cứng đờ, im bặt như ve sầu mùa đông, lúc định nhúc nhích môi gì đó, Tần Phong mỉm cười ngồi trở lại, chăm chú lái xe.

      Jacob mẫn cảm vĩnh viễn thể bỏ qua.

      Cậu bé quay người nhào vào trong ngực Emily, gấp giọng : “Mẹ mẹ, mẹ sao thế? Ba gì với mẹ à?”

      Khuôn mặt trắng nõn của Emily lấy lại vẻ tao nhã, nhìn ra chút khổ sở nào, vừa chỉnh lại quần áo cho Jacob, vừa thấp giọng : “ có gì, ba ba nhớ con.”

      Jacob cười tủm tỉm vui sướng, lộ ra những chiếc răng .

      “Jacob, nhớ trước mặt người ngoài được gọi mẹ mẹ đấy, biết chưa?”

      Jacob nghi hoặc: “Nhưng lúc trước mẹ ở trong nước muốn ai nhận ra mình là minh tinh, vì sao ra nước ngoài rồi vẫn thể gọi?”

      Tần Phong vẫn giữ im lặng từ đầu đến cuối, thậm chí biết có nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người họ hay , chỉ thỉnh thoảng đưa tay ra xoa xoa cái đầu của Jacob.

      Emily cố chịu đựng chua xót, nhàng : “Cũng là để đề phong người khác nhận ra mẹ thôi.” ra, chỉ vì đề phòng người phụ nữ đó. Monica từng , sáu năm trước Simon về nước, cũng vì người phụ nữ bỗng nhiên xuất ở cửa phòng bệnh kia nên mới trở nên khổ sở như vậy.

      Tần Phong tính toán thời gian đến bệnh viện, nhưng đầu tiên phải để Emily dẫn theo Jacob ăn gì đó trước, chờ tiễn Triệu Vân về xong quay lại đón, như vậy, thời gian vừa chuẩn.

      Thế nhưng điều khiến bất ngờ chính là lúc vừa dừng xe, chuẩn bị xuống xe thấy Triệu Vân, Lục Ngạn, Lăng Yên cùng che chung chiếc ô ra khỏi bệnh viện.

      Tần Phong xoa đầu Jacob: “Ba ra ngoài lát, ở đây đợi ba chút nhé.”

      Bên ngoài trời mưa phùn , lúc Tần Phong mở cửa xe vọt tới trước mặt ba người họ, từng giọt từng giọt mưa rơi đầu, khuôn mặt tuấn tú, nhưng toàn bộ ánh mắt chỉ khóa người Triệu Vân: “Về nghỉ ngơi cho tốt, tranh thủ đến thăm em.”

      Triệu Vân trả lời, im lặng chăm chú nhìn , ai biết trong lòng suy nghĩ cái gì, chỉ thấy chiếc ô đầu chuyển động về phía đầu .

      Tần Phong bị động tác đơn giản này làm cảm động, mừng rỡ như điên nhìn Triệu Vân, đột nhiên nghe sau lưng vang lên tiếng “Ba”, mấy người kia quay đầu nhìn lại, Triệu Vân thấy những người khác quay đầu cũng nhìn theo hướng đó.

      Nhưng cái nhìn đó khiến sắc mặt trắng bệch, tay nắm chặt chiếc ô lộ ra gân xanh.

      Emily ôm Jacob từ trong xe Lamborghini ra, trong tay cầm hai chiếc ô.

      Triệu Vân lạnh lùng : “Chúng ta .”

      Lục Ngạn nhanh chóng chạy tới mở cửa xe, Triệu Vân quay người định , Tần Phong lo lắng giữ chặt tay , liền nghe thấy Jacob sau lưng tội nghiệp : “Ba, mưa lớn quá.”

      Tần Phong dần dần buông ống tay áo Triệu Vân, để mặc rời khỏi. Thế nhưng trong nháy mắt phảng phất giống như vĩnh viễn rời xa , trái tim đau thắt, có chút đau. Mưa phùn dần lớn, chắn tầm mắt Tần Phong, đập vào đôi mắt mông lung chỉ còn là thân hình mảnh mai, lạnh lùng kiên quyết, dần dần biến mất khỏi tầm mắt , cúi người chui vào chiếc xe Cayenne màu đen.

      Triệu Vân ngồi trong xe lời, nhắm mắt lại, sắc mặt màu tái nhợt, xương quai xanh nổi lên như thầm dùng lực vô cùng lớn.

      Lục Ngạn sau khi nhìn thấy qua gương cũng thấy ổn, chuyện này kinh ngạc ngoài dự đoán, ràng là Tần Phong đến tiễn , hai người vừa hâm nóng được chút nhưng vợ con người ngoại quốc lại lặng lẽ xuất . Lúc vừa ra khỏi bệnh viện, người Triệu Vân vẫn còn huyết sắc, vậy mà bây giờ, chỉ trong chốc lát gặp Tần Phong, chút huyết sắc cũng còn.

      Lục Ngạn ngẩng đầu hỏi Triệu Vân: “Chị Vân, chị có ổn ? Em nên đưa chị về chỗ trọ hay đưa về chỗ bác Triệu?”

      Đợi nửa ngày có ai trả lời, Lục Ngạn quay đầu lại mới thấy Triệu Vân hình như ngủ rồi, Lăng Yên cũng ngủ, dựa đầu lên vai Triệu Vân. Lăng Yên mang thai hai tháng, thai nhi bất ổn, thích ngủ, cũng khá lo lắng, rẽ ngang xe vào khu biệt thự của Triệu Thiên Thái. Dù sao có mẹ Lưu cùng chăm sóc, cũng có thể yên tâm.

      Khu biệt thự thiết kế theo sơn thủy, tiếng nước róc rách chảy quanh, quả nhiên là người làm bất động sản, công trình cao cấp như vậy, ở thành phố C e là tìm ra cái thứ hai.

      Triệu Thiên Thái ở nhà, trong nhà chỉ có mình mẹ Lưu, bà thấy Triệu Vân cuối cùng cũng xuất viện trở về, có chút kích động, liên tục lẩm bẩm thôi, Triệu Vân vẫn trả lời. Sau đó mẹ Lưu hơi ngượng ngùng xoay người vào bếp chuẩn bị cơm trưa.

      Lúc mới vào cửa, Triệu Vân bất động lâu, Lăng Yên dựa vào Lục Ngạn mơ mơ màng màng suýt chìm vào giấc ngủ, hiểu sao, Triệu Vân bỗng nhiên gọi Lăng Yên tiếng to, điệu dọa cả Lục Ngạn cũng nhảy dựng.

      Khuôn mặt tuấn tú của Lục Ngạn trở nên lạnh hẳn, gần đây bảo vệ Lăng Yên như châu báu, con ngươi lạnh nhạt nhìn về phía Triệu Vân. Vừa vuốt tóc bảo bối Lăng Yên thấp giọng : “ sao sao” xong, sau đó dùng ngữ khí lạnh lùng với Triệu Vân: “Chị Vân, Lục Ngạn em chỉ vì mấy năm trước chị chiếu cố em nên giờ mới theo làm tùy tùng cho chị.”

      Triệu Vân , Lục Ngạn cũng phải người dễ đối phó, tiếp tục với ngữ khí cảnh cáo: “Lăng Yên vì thấy hai ngày nay tâm trạng chị tốt nên mới tới, giờ ấy mang thai, chị tốt nhất nên kiềm chế chút. Hơn nữa, chị cứ tiếp tục trốn tránh như vậy , tin em, em thay chị làm ra chuyện khiến chị vĩnh viễn thể quay đầu.”

      Lăng Yên ở bên cạnh liên tục bấm véo lên người Lục Ngạn, Lục Ngạn cuối cùng cũng ngừng lại, đẩy : “ vớ vẩn gì thế, chị Vân cũng đâu có cố ý. mau về đơn vị .”

      Lục Ngạn ôm lấy mặt Lăng Yên, hôn lên đôi má , tiện tay vuốt ve cái bụng , thấp giọng phàn nàn: “ chỉ sợ em bị giật mình thôi, về đơn vị đây, lát nữa đến đón em.”

      Lúc , Lục Ngạn còn ném cho Triệu Vân ánh mắt cảnh cáo, Triệu Vân làm như thấy, cùng Lăng Yên lên tầng.

      Vào phòng, Lăng Yên sắp đặt lại giúp Triệu Vân đồ dùng mấy ngày nay dùng trong bệnh viện, Triệu Vân bỗng nhiên bất thình lình nằm lấy tay Lăng Yên, kéo lại ngồi ghế sa lông, cùng ngồi xuống.

      lâu sau, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, Lăng Yên phảng phất giống như cây hoa tường vi khiến người khác yên tâm rồi lặng lẽ mở lòng, mang theo tiếng cười ôn hòa. Trong thoáng chốc, Triệu Vân như thấy được người mẹ mất sớm của mình, bà cũng luôn trầm tĩnh ngồi bên mỉm cười với , bình tĩnh, dịu dàng nhìn .

      Hồi lâu, cơn mưa phùn kéo dài biến thành mưa dông ngoài cửa sổ, tiếng sấm ầm ầm rung động phá vỡ khí trầm tĩnh trong phòng, nước mưa ngoài cửa sổ tạt vào trái tim chưa giây yên ổn, giọt nước mắt chậm rãi chảy xuống, rơi xuống bàn tay nắm chặt thành quyền.

      Triệu Vân nghiêng ánh mắt, nhìn bầu trời u ngoài cửa sổ, lau nước mắt, chậm rãi : “Lăng Yên, chị nghe được nữa, từ giây phút tỉnh lại trong bệnh viện, chị nghe được rồi.”

      ai biết cảm giác này của Triệu Vân, cũng ai hiểu.

      Lúc sống lại thập tử nhất sinh dưới lớp đá, tỉnh lại trong phòng bệnh trắng toát đến thê lương, khi nhìn thấy người xung quanh trước mặt , họ ngừng khẽ đóng khẽ mở bờ môi, nhưng lại thể nghe thấy bất cứ điều gì. để mặc ngón tay đâm vào da thịt, mới có thể kìm nén nổi giận thất thường.

      Trong lòng lần nữa muốn cố gắng tự mở miệng chuyện bình thường xem sao.

      Cho tới bây giờ, đều là người kiên cường, nhưng giây phút lần đầu tiên mở miệng , sợ, sợ vĩnh viễn nghe được bất cứ thanh gì, cũng sợ sau này thể sống như người bình thường, tự nhấm nháp nước mắt trong lòng, tự với mình được để bất cứ ai biết.

      Chỉ khi đêm xuống có người, Triệu Vân mới có thể phát ra thanh, thành thói quen nghe thấy giọng của mình, mở miệng chuyện hết lần này đến lần khác, nhiều khi câu chữ có ràng cũng biết, thậm chí còn chẳng biết mình gì, chỉ biết rằng được để khả năng ngôn ngữ của mình bị thoái hóa, rồi lại lặp lặp lại nhiều lần.

      Thậm chí thích nằm mơ, giống như chỉ có trong mơ mới có thể sống chân , nghe được những thứ từng là thanh.

      quen với việc nhắm mắt, cho ai phát ra điểm bất thường của mình, quen việc tối ngày hôm trước nhiều lần những gì cần vào ngày hôm sau, thậm chí quen nhìn Tần Phong ngừng trước mặt . Như vậy ít nhất thể khiến đau lòng.

      Tần Phong mỗi ngày đều tới, nhưng nghe thấy gì, nghe được lại muốn thà rằng xuất , nhớ tới những chuyện làm, người vợ danh chính ngôn thuận và con trai , lòng lại đau như dao cắt.

      bị đau đầu chóng mặt, ngừng nôn mửa, mơ hồ nghe thấy những thanh yếu ớt trong tai, cùng tất cả những chát chúa trong yết hầu, thậm chí còn mong mình thường xuyên chóng mặt để được nghe những thanh ấy, bởi vì đó có thể là những thanh duy nhất còn có thể nghe.

      Lăng Yên nghe xong, trong lòng bỗng dưng lạnh toát, trái tim đập mạnh và loạn nhịp nhìn , khuôn mặt gầy gò, môi mỏng nhếch lên, cần bao nhiêu ý chí để chịu đựng cho tới hôm nay.

      Lăng Yên cầm chặt hai tay Triệu Vân, để dựa lên vai mình.

      lúc sau, trong căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng khóc nghẹn ngào từ lâu kìm nén.

      * Vân Du: Quá sức cẩu huyết, Triệu Vân có lẽ chỉ tạm thời nghe thấy gì thôi, nhưng thảo nào Triệu Vân với Bành An Nghiêu chỉ nghe thôi được gì, hay ngủ, to hơn bình thường và có phản ứng gì khi Tần Phong giải thích.
      Tần Phong giải thích lên giải thích xuống cũng vô dụng, tính ra vẫn chưa có ai biết Jacob là con của Monica trừ người nhà.

    2. caonamnoi

      caonamnoi Member

      Bài viết:
      41
      Được thích:
      90
      Quá ngu, chỉ có thể dùng 2 từ này với Tần Phong thôi! biết 2 mẹ con đó là tử huyệt của Triệu Vân, thế mà lại để xảy ra tình huống như thế này, và vốn Tần Phong biết Emily là kẻ như thế nào, thế mà vẫn cứ để tình huống đó xảy ra theo cách đó! Người đọc như mình còn thất vọng như thế, gì Triệu Vân! Giải thích như Tần Phong là như thế ư, giải quyết vấn đề như Tần Phong là như thế ư?
      Sáng thứ 7 vô đọc ngay chương này, muốn nổi điên ghê ta!
      Cuối tuần vui nha @Vân Du

    3. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      Ta đọc convert, có 1 đoạn làm ta ko hảo vs Tần Phong lắm khi mà ảnh vs Triệu Vân 1 câu đại ý như: mấy tháng khổ sở của ảnh (bị đánh tè le xơ mướp) chẳng lẽ ko đổi lại dc 6 năm Triệu Vân đau khổ ah. Câu này làm ta mắc cười mãi, so sánh tháng với năm là khập khiễng rồi, với lại những đau khổ muh Triệu Vân chịu đựng là bị động, là dằn vặt, là tuyệt vọng; còn những nỗi đau Tần Phong chịu là tự chủ động nhận lấy để chuộc lỗi, là hy vọng từ đó có thể dành lại dc tình cảm của Triệu Vân; vậy mà còn lớn tiếng so sánh như đúng rồi :yoyo65:
      Cũng may so vs mấy truyện ngược khác Tần Phong cũng bị ngược khá khẩm hơn :yoyo60: ko có cái kiểu chỉ miệng, vật vã trong lòng (thể xác ko tổn hại) muh vẫn dc người đẹp tha thứ:yoyo57:
      Vân Ducaonamnoi thích bài này.

    4. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      triệu vân bị điếc hả
      Vân Du thích bài này.

    5. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @caonamnoi : Có lẽ Tần Phong cũng biết đùn đẩy trách nhiệm gia tộc cho Monica là có lỗi, với cả Emily và Jacob cũng đến rồi + Tần Phong thực quý Jacob nên mới làm thế, cơ mà cái ngu là để hai người phụ nữ đối mặt với nhau như thế. chung là Tần Phong còn phải ăn hành nhiều mới ngộ ra :v
      @phuongvutyty : Ta dám đọc convert trước vì bệnh lười lại dễ lên ngôi (dù bây giờ cũng vô cùng lười, các nàng thông cảm), nhưng nghe nàng đến chuyện ngược thân nam chính ta cũng bắt đầu có hứng rồi đấy :v
      @vuthuhang : tạm thời nghe thấy gì thôi nàng :v Ta cũng hi vọng thế :)) Vì đoạn sau hồi sau mới :v
      phuongvutytyquỳnhpinky thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :