1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @vuthuhang : Nàng phải tin Simon chứ :v
      Nam chính luôn đúng mà :v
      Với cả ta cũng nghĩ đứa bé là con Simon
      Nàng nhớ Arthur lúc Simon từ Trung Quốc trở về vô cùng lạnh lùng, mặt mũi toàn sát khí cộng với lúc Triệu Vân bị bắn, Triệu Vân với Emily là Tần Phong lại chịu tắm chui vào chăn rồi, mặt Emily biến sắc còn gì :v
      Còn rất nhiều chương để ngược nam chính, đừng lo :v
      Bé nào cũng có phần :v
      caonamnoivuthuhang thích bài này.

    2. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      vì độ thích truyện này tạm tin nàng vậy quả đúng là con ruột chắc chỉ có nước đập tan cái latop để khỏi phải xem:yoyo64::yoyo64::yoyo64::yoyo64:

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      @vuthuhang : Du cũng hồi hộp lắm cơ mà đừng bắt Du phá lệ đọc convert mà :v Các nàng biết chương nào Du cũng chỉ biết chương đó trước 1h thôi :v
      vuthuhangquỳnhpinky thích bài này.

    4. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân
      Chương 23: Bắt đầu môi trường mới
      Edit: Vân Du

      Bộ đội quân hàng , Triệu Vân tới đây suốt tháng.

      tháng trước, sau khi Triệu Vân vội vã về nước trở về nhà liền thấy ba mình chuyện say sưa với Thẩm Gia Nhất. Triệu Thiên Thái tay cầm bút lông thảo chữ, Thẩm Gia Nhất cầm kính lúp xoay người cẩn thận nhìn lời đề tựa, tiếng chuyện thỉnh thoảng vang lên, tâm trạng Triệu Thiên Thái rất vui vẻ, liên tục vỗ vai Thẩm Gia Nhất.

      Mẹ Lưu đưa cho đôi dép lê, ra hiệu cho đừng vội lên tiếng, tâm trạng Triệu Vân lại tốt như vậy, nhìn thấy trước mặt hai người kia còn ba bốn bức họa cổ, mực nước bên dần dần nhuộm đen cả sàn nhà, dáng vẻ hoàn toàn say mê, đặt đồ lưu niệm mua ở Copenhagen dưới chân hai người, tùy ý gọi ba tiếng rồi thẳng lên tầng.

      Lúc lên tầng, nghe thấy tiếng chuyện của ba Triệu với Thẩm Gia Nhất sau lưng: “Có phải sắc mặt con bé tốt lắm nhỉ?”

      Thẩm Gia Nhất đáp: “Có khi nào là do áp lực công việc ?”

      “Áp lực công việc? phải ba để nó làm cảnh quan nữa, lại còn cho ra nước ngoài du ngoạn tháng, sao ngược lại lại tốt nhỉ?”

      “Vâng, con tìm công việc cho ấy, giờ áp lực có thể còn hơn trước kia nữa...”

      “Gia Nhất, tính tình Tiểu Vân bướng bỉnh, sao con chẳng thương nó gì cả...”

      Bước chân chậm chạp của Tiểu Vân nhanh hơn vài lần, vào phòng bỏ lại thanh chuyện của họ. Triệu Thiên Thái giao cho mẹ Lưu giúp việc ngày nào dù sớm hay muộn cũng phải đến quét dọn lần nên trong phòng vẫn sạch y như lúc . Bình thường cũng tuần mới về lần, lúc nào trở về, trong phòng cũng nhiễm hạt bụi như thế. Nhìn thấy vậy, trái tim loạn nhịp của mới nhàng được xoa dịu.

      Khoảng nửa giờ sau, lúc Triệu Vân ổn định lại cảm xúc chuẩn bị xuống tầng lần nữa, Thẩm Gia Nhất liền xuất trong phòng .

      Thẩm Gia Nhất vĩnh viễn mang theo đôi mắt màu đen tiêu chuẩn, nhã nhặn lịch , hàm súc và có giáo dục. đứng trước cửa bình tĩnh chăm chú nhìn Triệu Vân ngồi yên lặng giường, mang theo nụ cười nhạt, mang theo an ủi. Còn cố chấp ngẩng đầu, con mắt hơi đỏ lên, nhưng ánh mắt vẫn dời dù chỉ là chút, mãi đến khi Thẩm Gia Nhất khẽ thở dài, mới chậm rãi chuyển ánh mắt xuống, như cảm nhận đến tận đáy lòng , cảm nhận được nỗi đau trong lòng . lâu sau, trong phòng vang lên tiếng nức nở.

      “Gia Nhất...” Triệu Vân co lại trong ngực Thẩm Gia Nhất, dùng giọng mềm yếu chưa từng nghe nhàng gọi , cho đến khi cảm thấy cơ thể trong tay mình bắt đầu thể khống chế nổi run rẩy, mới dùng sức vỗ lên đầu .

      Tóc hơi rối, nhìn như con mèo bị hoảng sợ, nước mắt rơi liên tục, ướt sũng áo sơ mi trắng của ; giờ nước mắt khô, nhưng màu đỏ tươi trong con mắt và đáy mắt bi thương khiến Thẩm Gia Nhất rốt cuộc ra được bất kỳ lời trách cứ nào. Dáng vẻ toàn thân run rẩy của giống như bị mưa to trút xuống làm trái tim Thẩm Gia Nhất bắt đầu mềm ra.

      “Năm đó em hứa với tôi, sau khi tôi cứu được em, em để mình bị thương nữa. Vậy bây giờ sao? Có phải vì ?” Hai tay Thẩm Gia Nhất nâng mặt , khuôn mặt trong lòng bàn tay giống như viên kim cương vỡ vụn khó có thể phục hồi như ban đầu, từ viên kim cương chói mắt biến thành từng mảnh .

      “Em biết.” Triệu Vân khó khăn .

      Thẩm Gia Nhất thở dài, ôm vào trong ngực lần nữa: “Tiểu Vân, em vẫn tưởng tôi là nhi à? ra phải đâu. Tôi có em trai, em , em tôi lúc bị lạc đường, em trai tôi sau khi lớn lên lại ra bất ngờ. Sau khi ba mẹ tôi mất, em trai em tôi cũng theo. Nhưng em thấy đấy, bây giờ tôi vẫn rất ổn đúng ?”

      Triệu Vân nhắm đôi mắt nóng rát, lắc đầu.

      Thẩm Gia Nhất cười: “Vậy em nghĩ giờ tôi ổn ở đâu?” Thẩm Gia Nhất vậy, giọng vẫn luôn giữ tỉnh táo, điệu đều đều, giống tiếng mái chèo khua dòng nước, nhàng lướt qua, khiến lòng như dây cung chậm rãi bình tĩnh trở lại.

      lâu sau, Triệu Vân lí nhí : “Cảm ơn ... Boss.”

      Đúng vậy, cuộc đời vẫn trôi qua như thế, còn gì để hối hận đâu.

      Thẩm Gia Nhất hài lòng, như người bảo vệ trung thành của , sắp xếp vị trí sau này cho : “Vậy cứ thế nhé. Tôi với người trong cục chuyện đổi môi trường mới cho em, em liên tục làm điều tra viên tám năm rồi, có vài kẻ thù lén lút sau lưng, cục sắp xếp em đến khu huấn luyện nữ binh mới, tạm thời tránh xa những vụ án tại. Nhưng nghĩ, với tình hình tại của em, chỉ e chưa huấn luyện tân binh tốt, em tự huấn luyện chính mình đến chết rồi. Lúc này quốc gia cần nhân lực hàng , với người trong cục cho em đến Bộ quốc phòng huấn luyện bộ đội quân hàng rồi đấy.”

      Triệu Vân gật đầu tiếp nhận: “Lát nữa cùng em đến nghĩa trang lần nhé, em mang từ Ý về cốc cát. Đây là cốc cuối cùng.”

      Thẩm Gia Nhất xong, kính mắt hạ xuống lộ ra đôi mắt dần phát sáng, vô cùng vui vẻ, chuyện gì có thể so sánh với chuyện Triệu Vân cuối cùng cũng thoát khỏi cái bóng đó.

      thực tế, đối với sắp xếp của Thẩm Gia Nhất, Triệu Vân có lý do gì để tiếp nhận, làm chuyện gì vĩnh viễn cũng chỉ muốn tốt cho . Giờ ngẫm lại hành động của lúc ở Copenhagen, hoặc là khi đó, cũng biết mang theo thân toàn vết thương về nước rồi.

      Vì vậy, Triệu Vân đưa toàn bộ tài liệu nắm trong tay cho người mới, mang theo hành lý, ra khỏi nhà Triệu Thiên Thái, nhập trú bộ đội quân hàng .

      ngày trước khi , đến gặp Lục Ngạn và Lăng Yên, hai người vẫn như keo sơn khiến ngồi với họ mười phút liền vội vàng ra. Sau đó lúc đến tìm Thẩm Gia Nhất, ngờ gặp được Lưu Tiểu Ngạo, cậu ta chuyện cùng nhân viên trong nhà hàng của Thẩm Gia Nhất. Khuôn mặt nhắn của Lộ Dương cười đến sáng lạn ngây thơ, trong mắt Lưu Tiểu Ngạo cũng sáng bừng.

      Giống như toàn bộ thế giới đều ấm áp, chỉ có mình mang theo trái tim được ướp trong tủ lạnh, sau đó đến khu vực bị phong bế lạnh như băng trong ba tháng.

      thể động vào Lưu Tiểu Ngạo, giống như trùm buôn thuốc phiện thường xuất cuối cùng mới có thể ra tay bắt mẻ.

      vốn nghĩ cái gọi là bộ đội quân hàng là đưa binh lính luyện thể lực, luyện trình độ thuần thục lúc bay và phương pháp xử lý khẩn cấp, hoặc là tiến hành huấn luyện kiến thức an toàn quốc gia và kỹ năng, củng cố quốc phòng. ngờ vào khu vực này phải chịu trách nhiệm chính điều tra thông tin lộ trình dài, ngoài ra huấn luyện thể năng tân binh và ý thức an toàn quốc gia.

      Người phụ trách khu điều tra tên là La Lương, người phụ trách thông tin lộ trình dài là Bành An Nghiêu. Lần này Triệu Vân gia nhập với tư cách hỗ trợ hai người này.

      La Lương giống Triệu Vân, đều là điều tra viên do Cục an toàn quốc gia cử đến, hơn ba mươi tuổi, có kinh nghiệm thực chiến phong phú, từng làm phi công ba năm, còn Bành An Nghiêu là tiến sĩ chuyên ngành hàng , là thiên tài vừa về nước được năm, 26, 27 tuổi gì đó, cực kỳ thành thạo phương diện thông tin.

      Công việc thực tế của Triệu Vân là thường xuyên diễn tập cao cùng tân binh, tiến hành chiến lược trinh sát, hiệu chỉnh tham số. Công việc bận rộn khiến có thời gian để ngẩn người, ở đây ngoại trừ binh sĩ chỉ có máy bay và các loại dụng cụ tinh vi, hề có cảnh gì khác, tất cả đều bị ngăn cách bên ngoài, có thời gian buồn bã cũng khiến lấy lại được sắc bén hai tháng trước.

      Vì trong quân đội, phụ nữ chỉ chiếm số ít, mà số ít này căn bản trong khu thông tin, Triệu Vân đến thể khiến binh sĩ khu điều tra hàng hoài nghi.

      Tân binh vĩnh viến có thói quen mắng chửi thô tục, ngày đầu tiên Triệu Vân đến chợt nghe binh sĩ diễn tập cao trở về lén chửi : “Mẹ nó, biết có phải bộ đội hết người rồi , sao lại đưa đàn bà đến huấn luyện chúng ta, ai có thể phục được, mày có thể phục ... mày có thể phục nổi ? Mày xem, tất cả mọi người đều phục, từ sáng đến tối còn bị nó lên mặt dạy đời.”

      Triệu Vân từ chỗ tối ra, lạnh nhạt hừ tiếng, tát cái vào mặt tân binh vừa , thanh vang dội khiến những tân binh khác trợn mắt há mồm.

      Tân binh bị phụ nữ đánh vén tay áo lên định đánh trả, Triệu Vân lạnh lùng nhìn , chửi lại: “Đàn bà sao, con mẹ nó, nếu cậu là đàn ông nên quang minh chính đại ra, đừng có nọ kia sau lưng. Nếu bây giờ cậu có năng lực đó trung thực mà ngồi xuống, mắng chửi tôi cũng xen vào, nếu cậu có bất kỳ vấn đề gì về diễn tập, con mẹ nó, tôi cũng ngại bồi dưỡng cho cậu đâu!” xong đợi tân binh có bất cứ phản ứng nào, nhìn hằm hằm xoay người dời .

      Tân binh bị đánh, cho dù phải chuyện thường cũng phải chuyện hiếm gặp, nhưng đây là bị phụ nữ đánh, những tân binh khác mặc kệ quan hệ cấp cấp dưới, mười mấy người nhanh chóng vây Triệu Vân lại, miệng hùng hùng hổ hổ tuyến chiến muốn động tay động chân.

      Triệu Vân nhìn cũng sợ hãi, đợi đến khi bọn họ động thủ mới đánh trả.

      Ngay lúc mười mấy người định động thủ, người phụ khách khu vực thông tin Bành An Nghiêu tới, chặt đứt khí thế của mười mấy người, lời vĩnh viễn ôn hòa, dăm ba câu thẳng vào trọng điểm. giống người đàn ông từ trong tranh bước ra, giơ tay nhấc chân đều ưu nhã, cũng mang theo ý cười khiến người khác thư thái, cho tới bây giờ ai có thể cự tuyệt.

      Bành An Nghiêu thong thả : “Cấp cấp dưới đánh nhau là việc lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy, tôi đứng ngoài quan sát xem thế nào nhé?”

      Ý là binh sĩ đánh quan là điều xưa nay chưa từng có, chỉ cần đánh nhau nhất định trở thành tin tức lớn trong quân đội, xử phạt cấp là tất nhiên, xử phạt cấp dưới cũng là tất nhiên.

      Khoảng tháng sau, Triệu Vân vẫn luôn ở chính giữa nơi nước sôi lửa bỏng này. Tân binh kia tên là La Hoắc, là người nhanh mồm nhanh miệng, cả tháng này luôn bị Triệu Vân thẳng thừng nhìn chằm chằm, chỉ cần có chút sai lầm bị Triệu Vân lôi ra sân bãi chạy hai mươi vòng, khổ cũng dám , quan hệ với Triệu Vân càng ngàng càng bế tắc.

      Nhưng Triệu Vân hề quan tâm đến suy nghĩ của , ngày nào cũng làm đúng bổn phận của mình, nếu ai động vào , nghiêm túc vung thẳng tay, thanh danh xấu cũng để ý. Tân binh đồng thời cũng hoàn toàn bị giáo huấn rất mạnh.

      Người phụ trách khu điều tra La Lương khích lệ Triệu Vân: “Trưởng quan Triệu quả nhiên huấn luyện có phương pháp, đám nhóc con này an phận hơn trước kia nhiều rồi.”

      Triệu Vân cũng khiêm tốn, gật đầu vâng.

      La Lương là người hào phóng, với tư cách là trưởng quan khu điều tra, nên có sức quan sát tỉ mỉ và tính cảnh giác. Nghe Triệu Vân vậy liền cười ha ha hai tiếng, vỗ vai : “Phụ nữ có thể mạnh mẽ, nhưng thể quá mạnh mẽ, cứ tiếp tục như vậy khu chúng ta lúc nào mới có thể xử lý quân hôn giúp Cảnh quan Triệu đây.”

      Thân thể Triệu Vân cứng đờ, động vào điểm này, đáp lại, vẫn là Bành An Nghiêu thay giải vây.

      cầm cái bánh bao lớn nhét vào miệng La Lương, cười nhìn Triệu Vân: “Trưởng quan Triệu cần để ý đến đâu, có thể lý giải là đố kị với .”

      Triệu Vân gật đầu .

      Lúc cơm nước xong xuôi cùng nhau ra, La Lương cười nhạo Bành An Nghiêu: “An Nghiêu có tâm thầm kín gì rồi!”

      Bành An Nghiêu khẽ lắc đầu: “Bị người khác nhờ vả mà thôi.”

      * Vân Du: Tự nhiên muốn về team Thẩm Gia Nhất ghê :v Người nhờ vả chắc hẳn là ảnh rồi :v

    5. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Cũng đúng Thẩm gia nhất tốt thế mà, nhưng chị vẫn kêu là Boss đó thôi,đẩy tình huống lên cao rồi bình lại chừng nào có khúc hay coi đây
      Thanks @Vân Du

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :