1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân
      Chương 22: Hãy buông tha tôi.
      Edit: Vân Du

      Ba Tần Phong, huyết thống Italy thuần khiết, bề ngoài phương Tây, dù hơn 50 tuổi nhưng vẫn có thể nhìn ra dáng vẻ tuấn lãng và khí phách phi phàm. Ông ta mang theo ung dung, nhìn kỹ, khóe môi chứa đựng ý cười lại khiến đáy lòng người rét mà run.

      Tần Phong và ba nhìn rất giống nhau, đều có đôi mắt màu lam, nhưng đôi mắt màu lam của Tần Phong mang theo ánh sáng mê người của người phương Tây, còn đôi mắt màu lam dưới hàng lông mày rậm của ba lại thấy đáy, dù tại có mỉm cười đứng đối diện Triệu Vân cũng khiến người khác vô thức sinh cảm giác sợ hãi. Ba Tần Phong cao tầm 1m9, cường tráng hơn Tần Phong rất nhiều, chỉ đứng trước mặt thôi cũng khiến Triệu Vân cảm nhận được khí phách bẩm sinh.

      Tần Phong đơn giản, ba càng đơn giản, cho dù bây giờ ông ta hiền lành hết sức có thể nhìn .

      “Gọi tôi là Mike (Michael).” Lão gia gật đầu với Triệu Vân, như ông lão hiền hậu đưa tay vỗ vỗ vai , ra hiệu cho lên xe cùng mình, “Lên xe trước , chuyện trong xe.”

      Bộ dạng của lão gia đối với Triệu Vân vẫn bình thản ung dung như thế, cũng kinh ngạc gì, chỉ chuyện nhà : “Tôi từng gặp ba , ba là người rất có trí tuệ.”

      Cơ thể Triệu Vân hơi cứng lại, cười : “Đâu có, ba tôi chỉ là người làm bất động sản bình thường, có đại trí tuệ gì cả.”

      Lão gia phủ nhận, “ và ba nhìn rất giống nhau.” Lão gia vừa cẩn thận quan sát ngũ quan của Triệu Vân, vừa đưa ra kết luận, ánh mắt dời xuống đúng lúc nhìn thấy chiếc nhẫn ngón áp út của Triệu Vân.

      Triệu Vân mất tự nhiên kéo ống tay áo: “Tôi nhìn rất giống ba mình.”

      Lão gia gật đầu, lại thay đổi chủ đề: “Mẹ qua đời lúc nào vậy, chuyện kết hôn bà ấy chắc biết phải ? tên là Thẩm Gia Nhất nhỉ?”

      Triệu Vân hít sâu hơi, ba Tần biết nhẫn cưới tay đại diện cho hôn nhân giữa và Tần Phong, chỉ cho là của Thẩm Gia Nhất, cố gắng bình tĩnh trở lại, lạnh lùng mở miệng: “Mike, chúng ta có thể trực tiếp vào vấn đề chính.”

      Lão gia vốn thân thiết gì nhưng lại để gọi tên ông ta, đến chuyện từng gặp ba , còn điều tra thân thế của , cuối cùng hoàn toàn có lễ nghĩa gì mở miệng hỏi chuyện người mẹ qua đời của .

      Uy hiếp, khinh thường, khích tướng, nhìn qua cái sót thứ gì.

      “Được, chủ đề chính.” Hình tượng ba Tần lập tức biến mất, mặt mũi trở nên đáng sợ, ngạo nghễ, như kẻ mạnh cao cao tại thượng đối với kẻ yếu có ý nghĩa gì, nhìn chằm chằm Triệu Vân, : “ biết tôi phản đối ở bên Simon, biết tôi ý đồ giết , sao còn đồng ý gặp tôi? sợ tôi giết à?”

      “Tôi đương nhiên sợ ông giết tôi, nhưng tôi cũng biết ông dễ dàng động đến tôi, ông giữ tôi lại để sau này uy hiếp Tần Phong. Tôi đến là vì muốn biết ông - để biết cần làm gì.”

      Trong xe vẻn vẹn có ba người, lái xe, ba Tần, Triệu Vân. Phía sau chiếc xe này còn có ba chiếc xe khác, tất cả đều là vệ sĩ thân thủ rất mạnh. Trong gian này, Triệu Vân sợ là thể, đối mặt với Mafia, người sáng lập gia tộc Gambia thời. Cho nên sau khi lạnh lùng với ông ta như vậy, nghĩ lại có chút sợ. Nhưng lời ra khỏi miệng, chỉ có thể tiếp tục trấn tĩnh nhìn lại ba Tần.

      Ba Tần dựa nửa người, quay đầy nhìn kỹ Triệu Vân, này dường như vượt ngoài dự liệu của ông, còn cố chấp hơn trong tưởng tượng. Đối với người cố chấp, ông luôn mang theo chút thưởng thức, cũng khỏi nhìn nhận lại này. Ông cho rằng Simon có lẽ chỉ bị người phụ nữ có sức hấp dẫn rất mạnh mê hoặc mà thôi, xem ra lúc này còn khó giải quyết hơn ông nghĩ.

      Triệu Vân thấy ba Tần hồi lâu lời nào, đôi mắt thâm thúy đặt người , câu cũng , híp mắt lại như nhìn trộm nội tâm , bỗng nhiên biến thành vị trí chủ động, hỏi lại ông ta: “Tần Phong tôi là uy hiếp của ấy, đối với uy hiếp, ông chỉ biết giúp ấy trừ khử, bất kể ấy có đồng ý hay , vì để ngăn ngừa sau này tạo thành sai lầm khó có thể cứu vãn. Nhưng tôi thể hiểu nổi, năm đó ông vì chuyện của ba mình mà đánh mất người phụ nữ ông thương nhất, ông hận ba mình à, sao bây giờ còn đối xử như vậy với Tần Phong?”

      Triệu Vân còn muốn tiếp tục đánh đòn tâm lý, ba Tần liền hét tiếng thô bạo ngắt lời : “Câm miệng!”

      Triệu Vân đột nhiên cả kinh, lúc này toàn thân ba Tần đều là sát khí, mặt lộ vẻ hung ác, hoàn toàn như người xa lạ, chính thức ý thức được ba chữ Mafia khiến người khác sợ hãi như thế nào, giống như ông ta có thể thò tay bóp chết bất cứ lúc nào, chỉ là con kiến có ý nghĩa, ở đây, ông ta chỉ cần nhàng vươn tay, bảo toàn tính mạng.

      Tay ông ta chậm rãi nâng lên, nhếch môi nhìn sắc mặt thoáng thay đổi của Triệu Vân, cứng người chờ động tác của ông ta, nhưng ông ta chỉ nhấn cái nút gì đó bên cạnh, trong xe liền vàng lên thanh giống như trong chiếc radio đời cổ, mang theo tiếng rè rè xoẹt xoẹt chói tai, sau đó giọng bỗng nhiên xuất .

      Giọng đó là của Tần Phong, : “Ba yên tâm, con nhất định ở bên ấy.”

      Khóe miệng khuôn mặt cứng đờ của Triệu Vân khẽ run, với ba Tần im lặng: “ sao, đây là đoạn ghi từ trước đó rất lâu rồi, ông muốn dùng cái này để chuyện với tôi? Ông muốn tôi biết khó mà lui, tiếc làm ra chuyện này để châm ngòi mọi chuyện?”

      Ba Tần lắc đầu: “Tôi đương nhiên là có ý này, nhưng tôi càng hi vọng có thể giải quyết trong hòa bình, để biết nó lòng với , biết khó mà lui rồi, tôi cũng cần làm những chuyện khác để ngăn cản nữa. Simon cần kế thừa gia tộc Gambia, thể phân tâm với bất cứ chuyện gì, cũng thể để người ngoài nắm được bất cứ thứ gì trong tay. Còn nữa, có thể tiếp tục nghe.”

      Bên trong lại truyện tới thanh, là ba Tần: “Ta hi vọng con mau chóng tìm ra bí mật của Cục an toàn quốc gia, hơn nữa nắm được tập đoàn mạch máu của Trung Quốc, chuẩn bị sẵn sàng cho về nước của chúng ta.”

      Sau đó tiếng xoẹt xoẹt rè rè lại vang lên, sau đó là thanh trầm thấp của Tần Phong: “Cho con thời gian tháng, tháng thôi là đủ rồi.”

      Triệu Vân nghiêng đầu tránh ánh mắt ép sát của ba Tần, nhìn Thành Rome phồn hoa bên ngoài cửa sổ, tay nắm lại thành quyền, cơn đau ở chỗ cắt với chiếc nhẫn truyền tới tận đáy lòng, xẹt qua đám vết thương.

      Thế giới phồn hoa như vậy, còn có cái gì là thực? Hóa ra thời gian tháng, những chuyện làm chỉ vì những điều này, những cái vuốt ve an ủi cũng đơn thuần là vì .

      Nhưng tình cố chấp tận sâu trong đáy lòng khiến tin tưởng , con sư tử mạnh mẽ ngừng điên cuồng hét lên vậy là đủ rồi, nhưng con mèo mềm mại ngừng ôn nhu Triệu Vân nên tin tưởng .

      Cuối cùng Triệu Vân buông tay ra, chậm rãi lắc đầu: “Tôi tin ông, tôi chỉ tin ấy.”

      Ba Tần bỗng nhiên cười ra tiếng, giống như toàn bộ mưa bom bão đạn đều công kích : “ đúng là ngây thơ, biết Simon có con trai sao? Nó cho biết à? Đứa bé đó cực kỳ giống Emily và Simon.”

      Trái tim Triệu Vân đập mạnh và loạn nhịp, khủng hoảng ở trong đó, khủng hoảng cực lớn ngừng kéo xuống dưới, biết có thể kéo đến đâu, nhưng chính là ngừng chìm xuống. từng , có thể tha thứ bất cứ chuyện gì, chỉ trừ chuyện có đứa bé này.

      Lúc ba Tần đỗ xe tại bệnh viện ở Rome, Triệu Vân vẫn chưa tỉnh, đầu óc choáng váng nhìn bất cứ thứ gì, mãi đến khi ba Tần kéo xuống xe, suy nghĩ của mới trở lại, với ông ta từng chữ rành mạch: “Ông, , lừa, tôi.”

      Ba Tần lắc đầu, kéo cố chấp này đến khu phòng bệnh.

      Triệu Vân bỗng nhiên có sợ hãi rất lớn, trấn tĩnh của điều tra viên hoàn toàn biến mất, giằng khỏi tay ba Tần chạy ra ngoài cửa bệnh viện, sợ những thứ mình phải nhìn thấy, cố chấp với chính mình những gì thấy phải , nhưng tên vệ sĩ da đen nhanh chóng chạy tới kéo lại.

      Triệu Vân cắn môi lắc đầu, thậm chí khẩn cầu ba Tần đừng tiếp tục đưa về phía trước, nhưng ba Tần có chút cảm xúc nào. Triệu Vân bị mấy người đàn ông kéo lại, khoảng cách càng gần sợ hãi càng lớn, cuối cùng lúc nhìn thấy ba Tần đứng trước cửa phòng giường bệnh, tất cả sợ hãi đột nhiên biến mất, chỉ còn trống rỗng, vô thức theo ông ta đến cửa ra vào.

      còn cách nào để cứu vãn nữa, biết đến lúc này còn bất kỳ cách nào để cứu vãn nữa rồi.

      Giường bệnh bên trong, nghe ràng giọng đáng gọi “Ba”, sau đó lại tiếp tục gọi “Mẹ”, giọng đó mang theo hạnh phúc lại: “Ba, cuối cùng ba trở về rồi, con và mẹ rất nhớ ba...”

      Cửa phòng giường bệnh bị mở ra, Triệu Vân chật vật đứng ở cửa, nhìn nhà ba người ngồi giường bệnh, đứa bé đó ghé vào ngực Tần Phong, Tần Phong vươn tay vuốt tóc Emily, mang theo cưng chiều, mặt Emily tràn đầy hạnh phúc.

      máy bay, nguyên nhân nghe điện thoại sau đó vội vàng rời , chỉ vì họ, vì vợ và con của .

      Khuôn mặt lạnh lùng của ba Tần bỗng nhiên trở nên vui vẻ, đồng thời phát ra tiếng cười sang sảng, Tần Phong xoay đầu lại nhìn về phía cửa ra vào, Triệu Vân tái nhợt nghiêm mặt đứng ngoài cửa, đáy mắt trống rỗng.

      Còn có gì khổ sở hơn lúc này?

      Con của bị thân thủ của chính giết chết, nhưng chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, lại có đứa con của mình, hơn nữa là cùng người phụ nữ khác, đứa bé đó có cả ba lẫn mẹ.

      , trước khi đeo nhẫn cưới cho , vẫn còn lừa dối đứa bé này phải con .

      Triệu Vân thê thảm nở nụ cười nhàng với Tần Phong, im lặng : “Tôi hận .”

      Tần Phong nhìn thấy khẩu hình miệng khi phát của Triệu Vân, cau mày định xuống giường, lại bị đứa bé trong ngực giữ chặt, “Ba đừng .” Tần Phong quay đầu lại vài lời an ủi với đứa bé, “Ba đâu.” Lúc quay đầu lại, Triệu Vân biến mất.

      Lúc Triệu Vân lảo đảo chạy ra khỏi bệnh viện, vuốt chiếc nhẫn lạnh buốt, kéo nó từng chút từng chút ra ngoài. Nhưng chiếc nhẫn quá chặt, kéo mấy lần cũng ra, tự giễu tự cười, mới phát ra xung quanh có vài ánh mắt tò mò nhìn . đưa tay sờ gương mặt mình, cảm thấy đầm đìa lạnh buốt.

      với chính mình, đó là mưa, phải nước mắt.

      Lúc cuối cùng cũng tháo được chiếc nhẫn ra, ngón vô danh có dấu vết hồng hồng, nhìn, chỉ cảm thấy đó là cười nhạo niềm tin ngu xuẩn của mình.

      Bỗng nhiên có chút sợ hãi, sau sáu năm chạy tới Rome, sau khi theo đến nhiều nơi như vậy, sau khi trải qua thời gian tuyệt vời như vậy, sao có thể khinh địch tin vào những điều giả dối đó. bàng hoàng quay đầu, hi vọng Tần Phong xuất phía sau , có thể giữ chặt , có thể giải thích với , nhưng xoay người lại, khuôn mặt quen thuốc ấy vẫn xuất .

      Lúc Triệu Vân lần nữa thất vọng, chợt nhớ tới điện thoại, sau khi vô thức gọi , giọng Tần Phong nhanh chóng vang lên: “Em ở đâu?”

      Môi Triệu Vân run run, giọng hỏi: “Nó là con ?”

      Tần Phong trả lời, hỏi lại câu hỏi vừa rồi lần nữa: “ cho biết em ở đâu trước ?”

      và ba cũng có cái hẹn tháng phải ?”

      Tần Phong vẫn trả lời, nhưng câu hỏi cũng đồng thời còn nữa.

      Trái tim Triệu Vân dần dần chìm xuống đáy cốc, còn độ ấm.

      nhàng bật cười, vừa vào dòng người vừa thấp giọng : “Tần Phong, tôi vĩnh viễn tha thứ cho .”

      “Triệu Vân!” Tần Phong ngắt lời , “Chỉ vì đứa bé thôi sao?”

      Triệu Vân còn sức trả lời, những lời này của nghi ngờ gì nữa chính là câu trả lời khẳng định, ngẩng đầu nhìn những người xung quanh, coi như mình mang theo chiếc mặt nạ dơ bẩn, thầm nghĩ vậy là vĩnh viễn chấm dứt rồi.

      : “Tần Phong, biết, năm đó cú đá của chỉ đạp chết trái tim tôi, còn đạp chết cả con chúng ta, bác sĩ từng đó là bé trai khỏe mạnh, nhưng lại giết chết nó. cũng biết, tôi chưa từng đối đầu với , những em kia của phải do tôi hại chết, là đồng nghiệp của tôi báo với cấp .” nhàng hít hơi, giọng cũng trở nên bay bổng, giống như có thể biến mất bất cứ lúc nào, “Tần Phong, tôi đuổi kịp bước chân , tôi liền vượt qua khoảng cách tám nghìn km tới tìm ; tôi sợ quên được những em chết, tôi liền chờ đợi sáu năm; tôi sợ bị FBI uy hiếp, tôi dùng tám năm tín nhiệm của Boss để đổi lại bình yên của . Tôi từng đạp đổ tất cả những gì ta có vì , còn lại nghênh đón tôi như vậy sao? dùng đứa con năm tuổi và người vợ minh tinh xinh đẹp sao? Tần Phong... quá tàn nhẫn.”

      đợi Tần Phong tiếp tục gì, Triệu Vân cúp điện thoại, ném cả điện thoại và nhẫn xuống đất, tuyệt tình rời .

      * Vân Du: Lâu quá rồi mới trở lại, vậy mà lại ngược tơi tả luôn :die::die: :die:

    2. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Lâu lâu quay lại ném quả bom thế này đó hả, rồi sao chịu nổi nhớ up sớm sớm nhé
      Thanks @Vân Du
      vuthuhangVân Du thích bài này.

    3. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      lâu lắm nàng mới xuất . quăng ra chương ta thix thế này . tks nàng nhé :yoyo45:
      Vân Du thích bài này.

    4. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Ầy gù, vẫn có người nhớ truyện của Du, mừng gần chết :v
      đợt này Du cố gắng up truyện đều hơn nhé :3
      Anh Trần, SoRivuthuhang thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      sao bất công cho nữ 9 vậy đọc xong chap này + tâm trạng ko vui = khóc luôn mỗi lần xuất lại là lần khiến người khác đau tim nhưng nó hay nên vẫn cố mà đọc cơ mà thằng bé ấy mà là con simon là ta nghỉ đọc cho nó khỏe
      Vân Ducaonamnoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :