1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Không Thể Buông Tha - Mê Đồ Quân

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Biến lớn cỡ nào nàng làm mình suy nghĩ nè, lẽ biết chuyện chị có bầu
      Thanks @Vân Du
      Vân Du thích bài này.

    2. SoRi

      SoRi Active Member

      Bài viết:
      226
      Được thích:
      193
      chắc vụ đứa con rồi
      Vân Du thích bài này.

    3. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Hiệp Lộ Tương Phùng - Mê Đồ Quân
      Chương 17: Chuyện biết
      Edit: Vân Du

      Lúc Triệu Vân từ nhà vệ sinh trở về, bờ môi có chút sưng đỏ, Lưu Tiểu Ngạo vừa định mở miệng trêu nhưng vừa thấy bộ mặt xám xịt của liền ngoan ngoãn nuốt lại vào trong bụng.

      Tần Phong rời khỏi quán cà phê, biết đâu. để lại gì ngoài câu “Em có trái tim”, giống như hai người rốt cuộc cũng xé tan mối quan hệ, tất cả mọi chuyện đến giờ khắc này chỉ như vở kịch đến hồi kết. còn người xem, cũng có nhân vật chính, cái “kết cục có kết cục” bày ra trước mắt được đoán trước từ lâu, tất cả mọi tình tiết đều chỉ vì câu mà tan thành mây khói.

      Thẩm Gia Nhất lái xe đưa Triệu Vân và Lưu Tiểu Ngạo về khách sạn ở, thuê hai phòng. Triệu Vân cầm chìa khóa mặt biểu cảm tìm phòng mình, đóng cửa, khóa trái, cho Thẩm Gia Nhất có bất cứ cơ hội mở miệng gì.

      Lưu Tiểu Ngạo thầm hỏi Thẩm Gia Nhất: “ Gia Nhất, chị Vân chia tay với đẹp trai kia rồi à?”

      Thẩm Gia Nhất vỗ đầu Lưu Tiểu Ngạo, cười đáp: “Là chị Vân của cậu bị đá.”

      Bị đá, lúc đóng cửa lại, Triệu Vân chỉ nghe được hai chữ này, đúng vậy, bị đá.

      Sau khi nghe để làm con dâu gia tộc Gambia của , bị đá. Mà nguyên nhân bị đá, chỉ vì thấy chuyện Thẩm Gia Nhất làm với mà thôi. Là tin , hay đây là cơ hội - cơ hội để đổi ý.

      Triệu Vân bỗng nhiên cảm thấy mình như thể rất dơ bẩn, căn phòng sạch bây giờ chỉ tràn ngập mùi nấm mốc. Trong phòng đen kịt, nhìn bất cứ vật gì, cảm thấy tất cả đều mơ hồ, thậm chí ngay cả mình đứng đâu cũng nữa.

      Triệu Vân có chút mịt mù trợn tròn mắt nhìn bốn phía, dần dần mở đôi mắt hết mức có thể nhưng vẫn nhìn đồ vật trong phòng, cuối cùng chán nản ngồi sụp xuống đất, con mắt trở nên khô khốc.

      Ngoại trừ chuyện thân phận, chuyện giấu hoàn toàn chính xác còn rất nhiều. Thế nhưng, phải có trái tim, mà trái tim đó thất lạc quá lâu rồi.

      Trái tim đó, lần đầu gặp lạc mất, hoặc lần cuối gặp nhau, hung ác tuyệt tình rời khỏi, nó mất từ lâu rồi.

      Triệu Vân vô lực đưa tay trái vẫn luôn nắm thành quyền ra, cẩn thận nhìn vết sẹo trong lòng bàn tay. Vết sẹo này là sau khi lấy tính mạng bé từ trong bụng ra, khi cả ngày chỉ trầm mê trong rượu cồn, bị mảnh chai cứa phải.

      chưa bao giờ quên cảm giác sinh linh trong bụng mình thành hình từng chút từng chút , là giọt máu, là sinh mạng. Nằm trong phòng cấp cứu, đau đến mức muốn nhắm mắt lại mà chết , nhưng lại mở to mắt cố chấp nhìn khuôn mặt biểu cảm của bác sĩ, trong đầu nhớ lại và Tần Phong xa nhau.

      Đứa bé đó, chết chỉ vì cú đá của , người ác như vậy nhưng lại cố chấp quên được . Ngu ngốc cũng được, hèn mọn cũng được, thể quên được Tần Phong.

      Còn bây giờ, Tần Phong chỉ vì màn mập mờ đơn giản, lại lần nữa quay người rời .

      từng, Tần Phong bỗng nhiên xuất trong sân trường đại học C nơi làm việc, bỗng nhiên xuất trong căn hộ của , bỗng nhiên xuất đường lúc tan tầm, bỗng nhiên xuất trong buổi diễn thuyết của trong các trường học, ngồi dưới sân khấu lẳng lặng nhìn , cũng bỗng nhiên xuất trong ngày sinh nhật của , lần lượt mang đến cho những giây phút thể nào quên.

      thậm chí dùng khổ nhục kế, mang theo vết thương còn rỉ máu đến tìm . Lúc thấy mặt đầm đìa nước mắt, hỏi có phải thích rồi , Triệu Vân khóc nức nở gào lên “Em thích , thích .”

      thể chìm đắm, thể , tim thể đập thình thịch. Người đàn ông đó quá chói mắt, quá ưu tú, quá hấp dẫn.

      Lúc Boss phải tiếp cận , chần chừ tựa đầu vào ngực , nhưng lúc Boss dặn phải tổng hợp bằng chứng Stockholm chuyển lên cấp , chỉ hoảng hốt gật đầu.

      Vậy mà lúc tổng hợp bằng chứng vụ Stockholm, Tần Phong lại tuyên bố với tất cả em rằng là vợ tương lai của , sau khi hoàn toàn có được , Boss lại muốn giăng lưới thu mẻ cuối cùng, nhưng quyết tâm hại Tần Phong, thậm chí còn giúp đào thoát. lừa đưa tin tức giao dịch sai cho tất cả mọi người. cứu được , cố ý hại , nhưng vẫn tính sai, lần đó, vẫn có người bắt được hơn mười em của Tần Phong.

      chưa bao giờ báo cáo hành tung của , chưa từng. Nhưng chưa bao giờ biết.

      tự nhận mình chưa bao giờ làm gì sai với , tại sao chỉ nhận được thái độ lạnh nhạt như vậy của với ?

      biết qua bao lâu, Triệu Vân vẫn ngây người ngồi sàn nhà lạnh buốt, trong căn phòng lạ lẫm, tất cả mọi cảm giác đều như bị phóng đại, thất vọng, vô lực, khổ sở, hay chỉ là hối hận.

      chưa từng làm gì sai với , nhưng tại sao thể được thương lần nữa?

      Trong phòng trống rỗng, yên lặng như chết, thậm chí tiếng hít thở cũng yếu như vậy, mãi đến khi tiếng chuông cực lớn lọt vào tai Triệu Vân.

      Là chuông điện thoại di động, là ai gọi? Triệu Vân vẫn ngẩn người nghe tiếng nhạc chuông, như thể thanh đó truyền đến từ gian ba chiều, nghe xa xôi đến vậy.

      Tiếng chuông vang lên biết bao nhiêu lần, Triệu Vân cuối cùng cũng lấy điện thoại từ trong túi áo ra, nhìn màn hình sáng, bên có hai chữ: Lục Ngạn.

      lại dùng con mắt chát chúa nhìn màn hình lâu, cuối cùng mới nghe điện thoại.

      Vừa nghe máy, giọng của Lục Ngạn vội vàng truyền đến: “Chị Vân, Tần Phong biết rồi!”

      Triệu Vân ừ tiếng, có chút mê man, bờ môi nhàng mấp máy, phát ra hai tiếng rất : “Chuyện gì?”

      Lục Ngạn thở dài, “Hôm nay chẳng biết phát điên vì cái gì, cầm điện thoại gào thét hỏi em sáu năm trước xảy ra chuyện gì, em đâu thể chuyện gì xảy ra, vừa mở miệng định biết, liền về nước bắt Lăng Yên. Em biết thể bắt Lăng Yên, nhưng bộ dạng của như thể nếu em giết tất cả mọi người bên cạnh em, em đành cho biết chuyện chị kết hôn với Gia Nhất.”

      Con mắt khô khốc của Triệu Vân chớp chớp, hơi ươn ướt, nghẹn giọng hỏi: “Kết hôn? Cậu cho ta sao?”

      Lục Ngạn nghe thấy giọng Triệu Vân có chút nghèn nghẹn, có ý trách cậu ta, liền hoàn toàn thả lỏng, miễn cưỡng : “Năm đó chị cũng giấu diếm chuyện đó với em, em hiểu cảm giác bị lừa, giờ em chỉ giúp hai người giải quyết đống bề bộn đó thôi. Em là người từng trải, có chuyện gì nên sớm ra, đợi vài năm nữa, cảm giác có thể đau khổ hơn cả tại đấy.”

      Triệu Vân bất giác cúp điện thoại, ngăn Lục Ngạn tiếp.

      Họ kết hôn, nhưng cậu ta biết.

      Năm đó chuyện họ kết hôn, chỉ có Lục Ngạn và ba biết.

      Nguyên nhân Lục Ngạn biết vì lần cậu ta viếng ba mình nên tình cờ gặp, cậu ta thấy Thẩm Gia Nhất và cùng nhau bái tế phần mộ. Lục Ngạn hỏi phần mộ đấy của ai, bên có ngày sinh, có tên, thậm chí tấm hình cũng có, chỉ có tấm bia mộ trơ trọi, trước phần mộ có bày đồ chơi của trẻ em.

      Triệu Vân biết nên trả lời thế nào, Thẩm Gia Nhất tới với Lục Ngạn: “Đó là con của chúng tôi.”

      Lục Ngạn biết quan hệ hôn nhân của và Thẩm Gia Nhất, nhưng vẫn giúp họ giấu diếm, còn bây giờ, việc bại lộ, Tần Phong biết chuyện này.

      Nhưng đó là giả, chưa từng phát sinh quan hệ đó với Thẩm Gia Nhất, thậm chí tờ hôn thú màu đỏ cũng là giả, họ chỉ biết sinh non, ba chỉ an ủi, cũng yên tâm hơn.

      Triệu Vân có chút dở khóc dở cười, bên tai như truyền đến những lời thất vọng khổ sở của , hóa ra chỉ vì Lục Ngạn cho Tần Phong biết chuyện và Thẩm Gia Nhất kết hôn. Kiêu ngạo như , nhất định tưởng lần này xuất ngoại đến để lừa , hoặc tưởng lại đến bên để điều tra vụ án nào đó. Chẳng trách dùng đôi mắt lạnh lùng đó nhìn , còn có trái tim.

      Nhưng chẳng hiểu sao, trong lòng Triệu Vân bỗng nhiên xuất cảm giác thỏa mãn - “Cuối cùng Tần Phong cũng bị mình làm tổn thương rồi.” Triệu Vân cầm điện thoại lên, mở khóa, nhưng thể bấm vào nút gọi , cuối cùng gọi cho Tần Phong nữa.

      muốn gọi cho Tần Phong lần, đánh cuộc xem kế tiếp Tần Phong làm gì.

      Ngày hai mươi ba tháng tư, Triệu Vân xuất ngoại nửa tháng, Tần Phong cũng biến mất bốn ngày.

      Từ ngày cuối cùng nhìn thấy Tần Phong, đêm ngẩn người trong khách sạn, ngày hôm sau lại trở về dáng vẻ như trước, như thể trong cuộc đời mình chưa bao giờ xuất người nào có tên Tần Phong, làm theo ý mình, toàn thân băng giá.

      Thẩm Gia Nhất có bất cứ giải thích nào với hành động mập mờ trước mặt Tần Phong, sau hôm đó Triệu Vân cũng hỏi Thẩm Gia Nhất và Tần Phong gì, giống như mọi chuyện chưa từng phát sinh.

      Thẩm Gia Nhất đến Đan Mạch nghỉ phép, còn Lưu Tiểu Ngạo như tiếp khách, lôi kéo Triệu Vân và Thẩm Gia Nhất cùng nhau dạo Copenhagen.

      Trong bốn ngày, ba người dạo đế Phật trong khu vui chơi, khu cảng mới và lâu đài Anne-Marie.

      Đế Phật trong khu vui chơi đúng như những lời người phục vụ trong quán cà phê kia , có hai mươi tám nhà hàng với phong vị nhiều quốc gia. Lưu Tiểu Ngạo tối nào cũng kéo hai người khu vui chơi, tiện thể ăn tối, tất cả đều do Thẩm Gia Nhất thanh toán, Lưu Tiểu Ngạo mừng rỡ hưởng thụ.

      Thẩm Gia Nhất giống như ánh sáng nhạt, tới đâu cũng gây chú ý với phần lớn người Đan Mạch.

      Triệu Vân cười lạnh : “Thẩm Gia Nhất, có thể ở lại đây, có lẽ ngày cũng giống Alexandra, được người Đan Mạch mến.”

      Lưu Tiểu Ngạo ở bên cạnh to: “Alexandra là ai?”

      May là xung quanh có ai hiểu tiếng Trung, Thẩm Gia Nhất chỉ cười nhàn nhạt giải thích: “Là vương phi vương thất của Đan Mạch, là vương phi người châu Á đầu tiên từ trước đến nay củaVương thất châu Âu. Vương tử Joachim lúc Hồng Kông quen Vương phi Alexandra, thời gian sau kết hôn.”

      Lưu Tiểu Ngạo ngược lại cảm thấy mình mất mặt, vẻ mặt sùng bái với Thẩm Gia Nhất: “ Gia Nhất, cực kỳ đẹp trai! Hay là ở đây , chúng ta coi như em kết nghĩa, cùng ở lại Đan Mạch, có lẽ em cũng có thể được người Đan Mạch mến.”

      Triệu Vân lạnh lùng để lại hai chữ “Đồ điên.”

      Lưu Tiểu Ngạo phục, vẫn đứng bên to: “Em có lý tưởng cao sang gì, theo Gia Nhất nhất định có cơm ngon ăn, Gia Nhất dịu dàng như vậy, công chúa nào thấy Gia Nhất mà dâng tâm hồn thiếu nữ lên ngay lập tức chứ!”

      Lưu Tiểu Ngạo tràng mới phát Triệu Vân trả lời, lúc quay người nhìn Triệu Vân, chỉ thấy ngơ ngác nhìn.

      Tần Phong đứng đó có vẻ hơi chật vật bước từng bước về phía Triệu Vân, nhìn Thẩm Gia Nhất, chậm rãi : “Nhưng Vương tử Joachim và Alexandra cũng là trường hợp đầu tiên trong Vương thất Đan Mạch làm thủ tục ly hôn. chứng minh, hôn nhân bị người khác sắp đặt - rồi xa nhau thôi.”

      * Vân Du: Các nàng có nghĩ Du nên đổi tên truyện ? Ai đọc tên cũng tưởng truyện Kiếm Hiệp cả đó :'(
      Last edited: 4/4/15

    4. Anh Trần

      Anh Trần Well-Known Member

      Bài viết:
      1,310
      Được thích:
      1,057
      Uh cũng được đó nàng @Vân Du , quay trở lại làm gì đây đàn ông đùa giỡn phụ nữ chỉ chịu khổ thôi
      Vân Du thích bài này.

    5. Vân Du

      Vân Du Well-Known Member

      Bài viết:
      604
      Được thích:
      4,746
      Hiệp Lộ Tương Phùng - Mê Đồ Quân
      Chương 18: Chỉ Là Khởi Đầu.
      Edit: Vân Du

      , hôn nhân bị sắp đặt rồi xa nhau.

      Thẩm Gia Nhất thoáng nhíu mày, hiển nhiên thể gật đầu bừa ý nghĩ như vậy: “Hả? Đây là cao kiến của Tần sao?”

      Tần Phong gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn , mang theo ý tuyên chiến chủ quyền lãnh thổ: “ đến mức cao kiến, nhưng từ xưa đến nay, chứng minh, quan hệ hôn nhân chỉ để vừa lòng người lớn có hai chữ tình . Hơn nữa, rất nhiều quan hệ hôn nhân cũng chỉ là kế sách tạm thời thôi, phải sao?”

      Thẩm Gia Nhất cười nhạt , Triệu Vân bỗng thản nhiên lên tiếng: “Dù chỉ là tạm thời, cũng là hai bên tự nguyện.”

      Tần Phong lại đưa mắt nhìn Triệu Vân lần nữa, nếu nhìn ánh mắt mà chỉ nhìn mà đôi má xinh đẹp, chỉ khiến nhớ tới Triệu Vân trong bữa tiệc tối của ba từng nhìn thấy, người mang theo khí chất cao cao tại thượng dễ tiếp cận, đẹp đến mức gì sánh được.

      Khi đó họ ở bên nhau nhưng chưa công khai với người ngoài, ai biết quan hệ của họ. Trong bữa tiệc tối, Triệu Vân mặc lễ phục dạ hội màu xanh da trời khoác tay ba , mặt mang theo ý cười, nhưng mỗi khi mời rượu, nụ cười đó lại khiến người khác cảm thấy chân thực, cao ngạo dễ dàng tiếp cận.

      Sau khi Tần Phong tới hàn huyên với ba Triệu vài câu, hỏi: “Vị này là con diệu của Triệu đổng phải ?”

      Triệu Thiên Thái tự hào cười to, cười đến mức khách khứa trong hội trường đều cảm nhận được tâm trạng sung sướng của ông: “Lại đây, giới thiệu qua chút, đây là con tôi, Triệu Vân.”

      Triệu Vân gật đầu dù chỉ câu với Tần Phong, ba Triệu cũng quen với tính cách của Triệu Vân, liền cười giải thích: “Tính Tiểu Vân hơi lãnh đạm, vừa mới có vài thanh niên đến làm quen, đến gật đầu nó còn chẳng gật cơ mà.”

      nghe Triệu Thiên Thái Triệu Vân để ý đến những người đàn ông khác, hơi thâm ý nâng chén kính Triệu Vân: “Vậy sao? Đây là vinh hạnh của tôi rồi, vừa hay tính tôi cũng hơi lãnh đạm, chúng ta chẳng phải là - mệnh trời định hay sao?”

      Triệu Thiên Thái gì, chỉ vỗ vỗ lên tay Triệu Vân khoác khuỷu tay ông, Triệu Vân liền cười đưa tay lên hướng đáp lễ. Dường như ánh đèn xung quanh đều tụ lại mặt Triệu Vân, phát ra ánh sáng chói mắt. hơi nghiêng đầu nhìn , đôi má đỏ ửng, hàng lông mi dài tạo thành bóng mờ ở đuôi mắt, cực kỳ giống như suy nghĩ, đẹp đến mức chân thực. Sau đó khẽ hé đôi môi đỏ mọng: “Dù là mệnh trời định cũng cần hai bên nguyện ý phải ?”

      Khi đó hai người tâm linh tương thông, nâng chén đối ẩm, mặt mày đưa tình. Tối hôm đó, Tần Phong cũng làm cho Triệu Vân biết cái gì là “hai bên nguyện ý”.

      Còn lần này, Triệu Vân câu đó khiến Tần Phong có chút thần thần. Hai câu khác gì nhau, nhưng thời gian khác, địa điểm khác, hóa ra có thể có khác biệt lớn như vậy.

      Lưu Tiểu Ngạo tay cầm cuốn từ điển tiếng Đan Mạch thông dụng, tay chạy tới kéo Thẩm Gia Nhất, thấp giọng hỏi chuyện gì, Triệu Vân thấy Tần Phong im lặng lâu, bỗng nhiên ngẩng đầu cười: “ Tần còn có chuyện gì sao?”

      Sắc mặt Tần Phong tốt, mấy hôm nay trải qua nhiều chuyện lớn như vậy, bộ dạng hăng hái lúc trước tiều tụy hơn rất nhiều, cằm lún phún râu, trong đôi mắt màu xanh da trời của người châu Âu mang theo chút u buồn. , chỉ nhìn chằm chằm , sau đó bước bước ngắn đến trước mặt Triệu Vân, bỗng nhiên cúi đầu, giữ lấy đầu rồi hôn lên môi .

      Triệu Vân giãy dụa, chỉ cảm thấy Tần Phong hôn khiến hơi đau, có bất kỳ kinh ngạc nào với hành động của Tần Phong.

      Tần Phong hôn coi ai ra gì, mang theo tơ vương nồng đậm.

      Lưu Tiểu Ngạo bên cạnh định gì đó liền bị Thẩm Gia Nhất đưa tay bịt lại, chỉ nghe thấy những tiếng đứt đoạn “A..a...”

      Bây giờ gần chín giờ tối, đám người kéo tới, chờ đài phun nước phun cột nước phát sáng nhiều màu sắc.

      Tần Phong cuối cùng cũng buông Triệu Vân ra, lúc đó là đúng chín giờ, tiêng chuông vang lên, nhạc vang lên, cột nước phun ra, tiếng hò reo ầm ĩ, người Copenhagen nhảy theo nhạc ngay tại chỗ.

      Tần Phong bên tai Triệu Vân: “Tốt nhất em đừng kích .”

      Triệu Vân cười: “ trùng hợp, em chính là kích .”

      Tần Phong có chút mỏi mệt gục đầu xuống bên cổ Triệu Vân, : “May là bây giờ chúng ta chưa xa nhau.”

      Triệu Vân đưa tay ôm lấy eo Tần Phong, khẽ: “Nhưng Tần Phong, em có trái tim, biến mất bốn ngày như vậy, em rất khổ sở.”

      “Lúc đó tức giận.” giải thích, dù là người đàn ông bao dung đến đâu cũng chịu nổi tình huống như vậy.

      “Vậy bây giờ tức giận nữa?”

      Tần Phong bật cười, đưa tay lên túm lấy eo Triệu Vân, thỏa mãn : “Bây giờ em ở trong lòng , vậy là tốt rồi.”

      Hai người ở bên thầm với nhau, tiếng nhạc cực lớn, cạnh đài phun nước cực lớn, thỉnh thoảng có cơn gió thổi qua, những hạt nước li ti bay lên đọng lên mặt hai người, lộ ra cảm giác tràn đầy hạnh phúc, họ hoàn toàn chú ý tới thần sắc của Thẩm Gia Nhất phía sau lưng.

      Lưu Tiểu Ngạo hỏi Thẩm Gia Nhất: “ Gia Nhất, cứ như thế để tình địch đánh bại à? ta vừa xuất , chị Vân cứ như quên mất vậy.”

      Thẩm Gia Nhất yên lặng nhìn hai người, Lưu Tiểu Ngạo lại hỏi: “ Gia Nhất, có phải có cách nào hay để áp dụng ? Theo lý thuyết mà đẹp trai như vậy, chỉ cần chăm chỉ xuất kích, phải có thể toàn thắng sao?”

      Thẩm Gia Nhất thu hồi lại ánh mắt, vỗ vào đầu Lưu Tiểu Ngạo chỉ lo thiên hạ chưa đủ loạn: “Cái gì mà bị tình địch đánh bại? Chỉ là khởi đầu thôi, chưa tới hồi kết chưa biết kết cục thế nào, chẳng ai có thể dám chắc.”

      Lưu Tiểu Ngạo lắc đầu tỏ ra hiểu, Thẩm Gia Nhất chỉ tiếc rèn sắt thành thép, lảng sang chuyện khác: “Muốn ăn sườn lợn rán ?”

      Lưu Tiểu Ngạo liếm liếm môi, gật đầu: “Muốn.”

      Thẩm Gia Nhất quay người hướng về quán sườn lợn rán, Lưu Tiểu Ngạo nhanh chóng đuổi kịp, ai nghe thấy tiếng thở dài ngắn ngủi trong lòng Thẩm Gia Nhất.

      Đến khi Triệu Vân quay đầu tìm Thẩm Gia Nhất và Lưu Tiểu Ngạo, cả hai người đều còn ở đó.

      Tính chiếm hữu của Tần Phong rất mạnh, ôm lấy Triệu Vân hỏi: “ cảm thấy có lẽ nên tin tưởng em, nhưng vẫn rất muốn biết - tại sao lại làm vậy với em?”

      Trong nhà vệ sinh sao? Triệu Vân biết, nhưng thể : “Em nghĩ rằng chỉ cần tin em thôi là đủ.”

      Cái gì cũng phải có nguyên tắc...

      Tần Phong ôm đưa từng bước ra khỏi cửa Đế Phật, mang theo kiên định.

      Triệu Vân hỏi: “ đâu vậy?”

      Tần Phong đáp: “Bỏ trốn.” Rồi nghiêng đầu hỏi Triệu Vân: “ muốn dẫn người phụ nữ kết hôn bỏ trốn, em có dám ?”

      Triệu Vân tưởng đùa, tươi cười trả lời: “Đương nhiên.”

      là người rất dễ thỏa mãn, chỉ hi vọng lúc đứng yên chờ , tới tìm . tại, tìm thấy , trở lại trong lòng . phải đến mức hèn mọn, chỉ là quá sâu đậm, thể từ bỏ cách đơn giản.

      Ở lối ra có chiếc xe Alpha Romeo cổ đỗ ở bên đường, Triệu Vân tin nổi nhìn về phía Tần Phong, đó là chiếc xe bỏ lại, ràng là xe ở Sicilian, vậy mà giờ lại xuất ở Đan Mạch.

      Tần Phong nhất định là tên điên!

      Mà tên điên này giờ đây lại cực kỳ lịch đưa tay mở cửa cho Triệu Vân vào xe, sau đó ngồi vào ghế lái, nghênh ngang rời .

      qua lâu đài Anne-Marie, Triệu Vân thu hồi ánh mắt, quay đầu nhìn bên mặt Tần Phong, gầy chút, gò má dường như lõm xuống, nhưng bề ngoại lại vẫn lịch lãm như vậy, mấy ngày nay làm gì?

      Tần Phong như cảm nhận được ánh mắt thương của Triệu Vân phía bên trái, liền nắm lấy tay phải , đặt lên miệng nhàng hôn, hai người nhìn nhau cười.

      “Chiếc xe này là chiếc xe ba lái khi cưới mẹ đấy.” Tần Phong cuối cùng cũng mở miệng, “Chiếc xe ở Sicilian là cái khác, chiếc này chỉ chuẩn bị cho hôn lễ mà thôi.”

      Triệu Vân hô hấp trì trệ, vẫn nghĩ Tần Phong có tính toán của mình.

      Tần Phong đứng đắn : “Trung Quốc có câu, trong hôn nhân ân ái là quan trọng nhất phải ? Bây giờ chúng ta đến chuyện này , em là người thành , có lẽ cần phải dùng đến biện pháp trừng phạt gì đâu nhỉ? Phải ?” xong hạ mắt xuống đảo qua ngực Triệu Vân.

      Triệu Vân lườm , ý giận dỗi.

      Tần Phong trầm thấp bật cười: “Trước tiên muốn , vào cái ngày em đến Ý, gặp em ở sân bay nên điều tra tin tức trong nước chút. Thứ nhất là lô thuốc lá ngoại nhập lậu bị bắt, cảnh sát lấy khẩu cung. Đó là những người trong gia tộc Gambia, đương nhiên nghĩ em tới đây tự tìm phiền toái, vậy mà em lại xả thân để cứu tên Phương Khoan như vậy, lại nhớ chuyện năm đó em lừa , nhớ chuyện hỏi em có , em trả lời. Khi đó rất hận em, nhưng lúc em vì chắn viên đạn đó, nghĩ, có lý do gì để cự tuyệt người con nhưng dám .”

      thấy em rồi à? Nên mới tính toán với em?”

      Tần Phong cười đáp: “Đến lượt em.”

      Triệu Vân mím môi nghĩ, cuối cùng chậm rãi ra mấy chữ: “ có con.”

      Tần Phong kinh ngạc, để ý gì, đạp phát xuống phanh, xe lập tức dừng lại giữa đại lộ.

      “Sao em biết?”

      Triệu Vân muốn , nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ. Tần Phong vươn tay quay mặt Triệu Vân lại, nhìn chằm chằm vào ánh mắt : “ cho biết.”

      Triệu Vân mở trừng hai mắt, giờ trong mắt chỉ có , còn ai khác.

      Hôm đó Monica hỏi em có biết có con trai , phản ứng của rất bình thường, em liền phái người điều tra, biết đứa bé đó năm nay năm tuổi, rất nó, rất nhiều lần đưa nó dự họp những hoạt động nội bộ.” Triệu Vân hít sâu hơi, trong ánh mắt xuất chút ý hận.

      Tần Phong vươn tay phủ lên mắt Triệu Vân: “Đừng nhìn như vậy.”

      Đôi mắt Triệu Vân bị Tần Phong phủ lên, nhìn thấy gì cả, chỉ toàn là màu đen.

      “Em điều tra mẹ đứa bé là ai, nhưng thể điều tra được, em thấy ảnh của đứa bé, đôi mắt màu xanh da trời giống . Tần Phong, dù có đối xử với em thế nào nữa, em vẫn tha thứ cho , vẫn tiếp tục . Thế nhưng em vẫn hận , hận có con cùng người phụ nữ khác, đứa bé khỏe mạnh như vậy.”

      Tần Phong cảm thấy lòng bàn tay có chút ẩm ướt, lúc trước chỉ khi thấy bị thương mới rơi lệ, còn bây giờ, từ khi gặp lại , đây là lần thứ ba khóc.

      Lần đầu tiên là lần hỏi , còn , , nhưng chỉ của quá khứ, phải của tại.

      Lần thứ hai là lúc Lưu Tiểu Ngạo đến Sicilian, vô cớ giận dỗi, nhàng dỗ dành .

      Còn lần này, , biết có con trai từ lâu, hận con trai .

      * Vân Du: Chậc, mẹ tác giả bắt đầu lên đồng rồi :v
      liên quan cơ mà nên đổi thành Thể Buông Tha hay Thể Buông Tay hay gì đây các nàng?
      Thể Buông Tay trùng tên truyện của Hoa Thanh Thần :'(
      còn Thể Buông Tha đúng với cái nghĩa trong QT, nhưng Buông Tha có bị cứng quá ?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :