1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Không gian nơi tay - Hậu Tình (4)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆, chương 6: thu điểm lợi tức

      Edit: U Nhược Lưu Ly

      Sở Phi tới tay cầm ba túi giấy nhãn hiệu mua sắm tiếng , Lâm Băng nhận ra nhãn hiệu kia, nữ trang, hàng hiệu, chỉ sợ là quần áo Thư Tuyết, Sở Phi giúp ta mua.

      Lâm Băng cười như cười nhìn Sở Phi, tuy rằng cảm tình cùng Sở Phi thể sâu bao nhiêu, nhưng là, hành vi cũng quá vẽ mặt , tình huống nhị thập tứ hiếu bạn trai là cho ai xem đây.

      Đối với Lâm Băng ánh mắt trào phúng, Sở Phi nhìn như thấy, tới, nhưng là đau lòng Thư Tuyết . đến bên người Thư Tuyết, đồ trong tay ném ở bên, nửa ngồi đem Thư Tuyết thân mềm mại giúp đỡ đứng lên, còn luôn hỏi:“Ngã đau , muốn hay bệnh viện xem.”

      để ý theo góc độ nào người xem, tư thế Sở Phi cùng Thư Tuyết đặc biệt ái muội.

      Hoàn toàn đem vị hôn thê Lâm Băng chân chính làm vật bài trí.

      chỉ như thế, bên đỡ Thư Tuyết bên khinh bỉ Lâm Băng:“ cần giống người đàn bà chanh chua, tùy tiện động thủ đánh người.”

      Lâm Băng ngược lại nở nụ cười, cũng cùng đôi cẩu nam nữ nhiều, đến bên người Sở Phi, đem di động của mình vừa chụp cảnh Thư Tuyết cùng Sở Phi thân mật cho Sở Phi xem, thể , Lâm Băng nhưng là tương đối có tài chụp ảnh trời cho, ảnh chụp ra mỗi cái góc độ hai người này đều giống hôn môi, thâm tình đối diện.

      Chứng cớ vô cùng xác thực.

      Sở Phi nhìn ảnh chụp mặt đều tái , quan tâm Thư Tuyết, phản ứng đầu tiên chính là cướp đoạt di động Lâm Băng.

      Lâm Băng lúc này cười chậm rì rì mở miệng :“Sở Phi, cần đoạt, tôi đem ảnh phát đến hộp thư, cho dù tại đem di động đập vỡ cũng vô dụng, bất quá tôi lại là biết, từ khi nào vị hôn phu ‘Thân ái’ của tôi theo bạn tốt của tôi cùng nhau ?”

      Lâm Băng trong lòng hạ quyết tâm, lúc này nhất định cùng hai người này triệt để kết thúc, thời gian nhiều lắm, buổi chiều còn phải tìm kho hàng, còn cùng người hẹn đưa vật tư, đúng rồi, còn phải tìm sư phụ dạy ít kỹ xảo chiến đấu, tốt nhất là lão binh xuất ngũ hoặc là sư phụ có tên tuổi, nhiều học hai chiêu cũng tốt.

      Mạt thế kia ba năm, ăn bao nhiêu đau khổ, mới nghiêng ngả lảo đảo soạn ra vài cái kỹ xảo coi như hữu dụng, trước mạt thế liền luyện qua so sánh với trước, rất chịu thiệt .

      Nghe Lâm Băng , Sở Phi sắc mặt trở nên khó coi đứng lên, vẻ mặt cũng trở nên lãnh, cười lạnh :“chỉ là bạn tốt của té ngã, tôi giúp đỡ phen, nha, tôi biết thiên kim Lâm gia để ý trong mắt như vậy.” là trợn mắt dối.

      Thư Tuyết lúc này cũng đến giữa hai người, bộ ‘biểu cảm làm sao có thể cố tình gây như vậy’ nhìn chằm chằm Lâm Băng, ủy khuất :“Băng...... Lâm Băng, phải như cậu nghĩ đâu, Sở Phi muốn giúp cậu mua vài bộ quần áo xinh đẹp làm lễ vật, lại biết số đo của cậu, nên mời mình hỗ trợ tham khảo.” xong, còn đem ba cái túi đồ biết nhặt lên khi nào đến đưa cho Lâm Băng.

      Từng gặp qua vô sỉ, chưa thấy qua vô sỉ như vậy, hai người này là trời sinh đôi.

      Lâm Băng tiếp nhận túi đồ mà Thư Tuyết đưa, ngược lại tùy ý cầm bộ quần áo mới mua trong cái túi to, nha, đúng, là váy, chiếc váy màu xanh lục nhạt, kiểu dáng mới nhất, chất liệu đặc biệt tốt. Lâm Băng cầm lấy bộ váy xinh đẹp này, vung vẩy phía trước, so đo, đùa cợt nhìn Thư Tuyết:“ váy của tôi? biết tôi so với cao hơn sao, váy này lấy để che mông sao?”

      Lâm Băng so với Thư Tuyết cao hơn nửa cái đầu, đến bộ ngực số đo phải , chỉ cần độ dài cũng hợp với .

      Trợn mắt dối, các người viên trở về sao?

      Lâm Băng trong lòng hết sức khinh bỉ bọn họ, đối với cẩu bạn trai dám đương vụng trộm nhưng dám nhận, phải chỉ là giải trừ hôn ước thôi sao, thực hiểu nổi Sở Phi vì sao liều chống, Thư Tuyết là con riêng Thư gia, chuyện này trong thượng lưu ai mà biết, Sở Phi nếu thích Thư Tuyết, muốn cùng ta chỗ, cửa này cũng phải được.

      Nghe được Lâm Băng tận lực châm chọc, Thư Tuyết mặt trở nên đỏ bừng.

      Lâm Băng là người tùy tiện, tâm cũng thô, trong ngày thường đối với chi tiết luôn thèm để ý , mới làm cho lá gan Thư Tuyết càng ngày càng lớn. Thư Tuyết nhìn ra được, Lâm Băng đối Sở Phi cũng để tâm như vậy, nếu là trước kia, tùy tiện dối Lâm Băng liền truy cứu , hôm nay Lâm Băng là như thế nào?

      Thư Tuyết luôn hiểu được quyền hoành lợi hại, hiển nhiên hiểu chuyện hôm nay Lâm Băng dễ dàng bỏ qua, vì thế sửa lại sách lược.

      “Lâm Băng, thực xin lỗi, là mình mình tình nguyện thích Sở Phi , cậu muốn trách trách mình , là mình kìm lòng thương ấy, là mình lưu luyến si mê ấy, cầu ấy theo giúp mình dạo phố . Chuyện này hết thảy cũng quan Sở Phi, ấy thấy mình khổ sở, đành lòng cự tuyệt, ấy đều luôn cậu a,”

      Thư Tuyết lúc này nước mắt chảy xuống, khóc cũng là khóc đặc biệt xinh đẹp, chóp mũi hồng hồng, nức nở ,“Mình cho tới bây giờ đều có nghĩ tới phá hư các cậu......”

      Mạt thế đến Thư Tuyết luôn luôn xinh đẹp , sạch , thanh thuần , bị các nam nhân đưa tận trời , tâm địa từ bi như bồ tát, là nữ thần cao cao tại thượng. Mạt thế, Lâm Băng trừ bỏ giết tang thi sau về đến nhà ngẫu nhiên đều thấy Thư Tuyết ra ngoài, thời điểm khác rất ít khi nhìn thấy Thư Tuyết, ở trong nhà chỉ đụng qua Thư Tuyết hai lần, sau đó Thư Tuyết cũng thấy.

      Sau này Thư Tuyết có việc tìm , tới nhà Thư Tuyết, trong nhà Thư Tuyết rất thoải mái, thiết bị đầy đủ hết, có thể so với ánh sáng mặt trời căn cứ cao tầng nhà.

      Mạt thế năm thứ ba, mỗi lần nhìn thấy Thư Tuyết, Thư Tuyết đều dùng ánh mắt thương hại cùng khinh thường nhìn Lâm Băng, Lâm Băng luôn làm bộ như nhìn thấy, làm nhiệm vụ ở ngoại ô trở về, vừa mệt vừa bẩn, thân thể luôn dính mùi thối tang thi, hoặc là hương vị cổ quái khác, chuyện này cũng là có biện pháp.

      Khi đó gian, lại có đồ ăn, cũng giống Thư Tuyết thoải mái như vậy, chỉ có thể liều mạng.

      Trùng sinh tới nay, đây là lần đầu tiên Lâm Băng nhìn thấy Thư Tuyết, ăn khép nép như thế, thể , trong lòng có chút thích thú . Sở gia cùng Thư gia, thể tại đắc tội toàn bộ, tại chỉ muốn vội vàng thu thập vật tư, nếu làm chết hai người này, bị hai nhà kia để ý tới tốt .

      Trước từ từ, mạt thế đến, ngày nào đó giết chết hai người này cũng muộn.

      Lâm Băng trong đầu nhanh chóng nghĩ.

      Lúc này,di động Lâm Băng vang lên, thanh đặc biệt lớn.

      Lâm Băng nhìn màn hình điện thoại, là mẹ , rất nhanh nhận điện thoại,“Mẹ, như thế nào?”

      tay gọi điện thoại, tay cầm chiếc váy trả lại cho Thư Tuyết, Thư Tuyết còn rơi lệ, Sở Phi cũng đứng cách Thư Tuyết có chút xa, cũng có tiến lên ‘Quan tâm’.

      Mẹ Lâm giọng rất vội,“Băng Băng, thân thể mẹ giống như có vấn đề, con ở đâu, mẹ bây giờ còn ở bệnh viện, gặp lại cùng con tỉ mỉ , trong điện thoại ràng.”

      “Được, con ở đường dành riêng cho người bộ trung tâm mua sắm, mẹ đứng ở bệnh viện , con qua tìm mẹ, mẹ ở bệnh viện nào, con lập tức qua.” Lâm Băng trong lòng có chút nóng nảy, thân thể mẹ xảy ra vấn đề?

      Mẹ Lâm gửi địa chỉ bệnh viện báo cho Lâm Băng.

      Lâm Băng cúp điện thoại, liếc mắt cái nhìn đôi cẩu nam nữ này, ánh mắt hơi trầm xuống, trong lòng quyết định, để cho bọn họ sống thêm tháng, trước mắt nhiều người, cũng thể giết người.

      Nghĩ tới bộ dạng chết thảm của mình, Lâm Băng trong lòng nuốt trôi khẩu ác khí.

      Vì thế, Lâm Băng cười đến trước mặt Thư Tuyết,“Thư Tuyết.” Vừa xong xoa xoa nhu nhu bàn tay xinh đẹp của mình.

      “Ân?” Thư Tuyết ngẩng đầu.

      BA -- vang lên tiếng bạt tai, đánh xuống bên mặt Thư Tuyết, bên miệng, có thể thấy được tơ máu.

      Lâm Băng lắc lắc bàn tay của mình có chút đau, chậm rãi đến bên cạnh Sở Phi, Sở Phi cả kinh, tự giác lui về sau bước, đáng tiếc, Lâm Băng động tác nhanh hơn, hướng tới hạ thân Sở Phi đá cước , trúng mục tiêu!

      Sở Phi mặt liền trắng, đau đến khom người.

      “Tốt lắm, tại tôi tin tưởng các người có gian tình , bye bye, thân ái .”

      Lâm Băng cười tủm tỉm với hai người , sau về phía trước, trả lại cho hai người này mỗi người cái hôn gió.

      Tuy rằng tại có thời gian tính sổ , nhưng là thu điểm lợi tức vẫn có thể.

      Thư Tuyết ôm mặt, khuôn mặt trắng sứ sưng đỏ, ánh mắt trầm nhìn bóng lưng Lâm Băng xa, cũng nhàng nở nụ cười, nhưng có cười ra tiếng. Đoán được nghĩ cái gì, vẻ mặt cổ quái cực kỳ.

      Nhìn đến Sở Phi đau khom người ôm hạ thân, Thư Tuyết liền thay đổi biểu cảm, mặt biến thành ủy khuất, lông mi còn dính nước mắt, vẻ mặt thiện lương vô tội, khóe miệng tơ máu cũng có lau , sau đó mang theo mặt bị thương qua, đỡ lấy Sở Phi, đau lòng cực kỳ, nhu nhược mở miệng:“Sở Phi, sao chứ?”

      Sở Phi ngẩng đầu, cắn răng :“, sao” trán của mồ hôi như hạt đậu từng giọt rơi xuống, xem ra là vô cùng đau đớn.

      Sở Phi nhìn vết máu bên môi Thư Tuyết, ánh mắt lạnh như băng đáng sợ, lại nghĩ đến tình trạng thảm hại của mình, giận dữ, đối với Lâm Băng hận nghiến răng nghiến lợi, lại còn an ủi Thư Tuyết:“ cho Lâm Băng trả giá lớn .”

      Ngón tay thon dài nhàng lau vết máu bên môi Thư Tuyết, động tác rất ôn nhu.
      *
      Cái bệnh viện mà mẹ Lâm cách đường dành riêng cho người bộ cũng xa, chỉ có cách ba con phố, mất mười phút, Lâm Băng liền đến nơi , tìm chỗ đậu xe mất thời gian.

      Mẹ Lâm đứng chờ ngay tại cửa bệnh viện, vẻ mặt sốt ruột, tới lui.

      Vừa thấy Lâm Băng, mẹ Lâm liền bước nhanh chạy tới, kéo Lâm Băng hướng bên ngoài bệnh viện , vừa vừa hỏi:“Băng băng, con đậu xe ở chỗ nào, chúng ta vào trong xe .”

      Lâm Băng đưa mẹ Lâm lên xe, liền mở miệng :“Mẹ, thân thể mẹ đến cùng xảy ra vấn đề gì?”

      Mẹ Lâm nghe Lâm Băng hỏi sau, do dự hồi, còn nhìn trái phải lần, xác định cửa kính xe đóng lại, cẩn thận tiến đến bên tai Lâm Băng, đè thấp thanh , giọng :“Tay của ta giống như có vấn đề , đều tạo ra nước.”

      Mẹ Lâm vừa xong, đem tay phải đến trước mặt Lâm Băng, Lâm Băng nhìn chăm chú, cách bàn tay chỉ 2 cm, toát ra quả cầu nước .

      Tay mẹ Lâm run run.

    2. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆, chương 7 có được dị năng

      edit: U Nhược Lưu Ly

      Lâm Băng sợ ngây người.

      Trong lòng rít gào, cái gì lại có dị năng! cũng tưởng mình trùng sinh vẫn mang theo băng dị năng, thời điểm ở phòng tắm cũng lặng lẽ thử qua, băng dị năng chưa cùng cùng nhau trùng sinh, đụng vào nước cũng thể ngưng băng, cũng thể làm độ ấm biến thấp, ai, là tâm suy!

      hâm mộ là giả .

      Hâm mộ qua , Lâm Băng trong đầu bay nhanh suy tư, mẹ ở mạt thế nửa năm sau, trong lúc vô ý có được thủy dị năng. Mẹ thân thể tốt lắm, cũng có chiến đấu qua, thủy dị năng tương đối phổ thông cấp dị năng thậm chí càng yếu. Mẹ có thủy dị năng, có phải hay mẹ cũng là...... Trùng sinh?

      Bất quá nhìn biểu cảm mẹ kinh dị thất tiếc, Lâm Băng cũng có chút xác định , chỉ có thể thử tính hỏi:“Mẹ, người còn có nhớ hay dị năng là thế nào đến ?”

      Mẹ Lâm gật gật đầu, mở miệng :“Ngày hôm qua nửa đêm toilet, rửa tay xong sau liền phát tay dính nước có chút nhiều, dùng khăn tay lau khô sau nó lại chảy ra, hôm nay sáng sớm mẹ bệnh viện, bác sĩ kiểm tra nước lại đột nhiên thấy, tra xét nửa ngày cũng tra ra, mẹ rời trị liệu thất, suy nghĩ biết khi nào chảy ra, kết quả! Nó liền lập tức toát ra , còn ở lòng bàn tay, còn treo ở giữa trung, mẹ lúc đó đều hù chết .”

      Mẹ Lâm vỗ ngực, tựa hồ đến bây giờ còn có chút kinh hồn bất định, miệng tiếp tục nhắc tới ,“ lúc đó bên cạnh có người, mẹ nghĩ chạy nhanh muốn nó biến mất, liền tiêu thất.”

      “Mẹ, đây là dị năng.” Lâm Băng giải thích, trong lòng kinh nghi: Mẹ đột nhiên có thủy dị năng, khẳng định là có cái gì cổ quái, cũng thể xác định là chuyện gì xảy ra. mẹ là mang theo thủy dị năng trùng sinh, kia vì sao có trùng sinh trí nhớ? Như vậy phải trùng sinh, mạt thế còn chưa đến, vô duyên vô cớ có thủy dị năng, nghĩ ra.

      Bởi vì xác định, cho nên Lâm Băng cũng chuyện mình trùng sinh.

      “Dị năng, đó là cái gì?” Mẹ Lâm hỏi, ánh mắt nhìn chằm chằm bọt nước trong tay nhàng, còn dùng miệng thổi thổi, thổi tiêu tan.

      “Con ngày đó phải có giấc mộng mạt thế sao, ở mạt thế, người có thể khống chế nước chính là thủy dị năng giả, dùng để giết tang thi , lúc đó trong mộng dị năng cao nhất là cấp năm, ở trong mộng người kia còn có thể dùng nước đem mình bảo vệ lại, cho tang thi tới gần, cũng biết có phải hay .”

      Lâm Băng vừa vừa quan sát phản ứng của mẹ , trong lòng cân nhắc, có dị năng, như vậy càng có thể khiến người tin tưởng mạt thế đến .

      Mẹ Lâm biểu cảm trở nên nghiêm túc đứng lên, bọt nước biến mất, dường như chưa từng tồn tại qua, mẹ Lâm bắt tay thu trở về.

      Thân thể thong thả chậm run run đứng lên, ngồi ở trong xe lời.

      Hồi lâu, mẹ Lâm mới mở miệng, thanh tư câm:“Mẹ trở về cùng ba con thương lượng chút, bắt tay đổi toàn bộ động sản thành tài sản lưu động, nếu là như vậy, nên chuẩn bị gì đó rất nhiều, thời gian rất nhanh.”

      “Mẹ,” Lâm Băng giọng mở miệng,“ đứa , muốn sao?”

      Nếu muốn, phải chuẩn bị nhiều ít sữa bột trẻ con đồ dùng linh tinh , còn có quần áo tiểu hài tử từ đến lớn. Về phần , kết hôn sinh con? A, cũng nghĩ nhiều như vậy, cho dù có gian, có thể sống bao lâu vẫn là biết.

      Thời điểm chết, cấp ba tang thi có ý thức , cấp bốn tang thi có chỉ số thông minh, còn có mưu kế, thân thể so với sắt thép còn cứng rắn hơn.

      Mẹ Lâm cũng trầm mặc , lảng tránh vấn đề này.

      “Mẹ, vậy người tại phải về nhà sao, con đưa mẹ về.” mẹ Lâm nghĩ vấn đề này, Lâm Băng vậy cũng hỏi lại, mà thay đổi đề tài, phỏng chừng mẹ tại tâm tình cũng lung lay.

      “Con về nhà sao?”

      “con buổi chiều có việc, đưa mẹ trở về sau con còn muốn chuyến, cùng người có hẹn.” Lâm Băng nghĩ nghĩ, đem chuyện buổi sáng mình tiêu tiền chút,“Mẹ, tiền của con có chút đủ , mẹ cho con thẻ ngân hàng , cần dùng rất nhiều. Bởi vì trong giấc mộng mạt thế, con luôn luôn có chút tâm thần yên, con muốn đem phòng ở của con bán, đổi thành tiền.”

      Lâm Băng vừa dứt lời, thấy mẹ Lâm lấy ra trong ví thẻ tín dụng bạch kim, đưa tới, dặn dò :“ thẻ ngân hàng này là vô hạn, con muốn mua cái gì mua . buổi chiều con còn có việc, lão Trương đưa mẹ về được, xe đậu ở bệnh viện,mẹ về trước .”

      Lâm Băng nhận thẻ bạch kim mẹ đưa cho, nhìn đến chiếc nhẫn tay mẹ , chỉ nghĩ đến vòng tay của mình, càng nhớ tới khi mạt thế đến nghe lời được ở đường .
      ......
      --“A Lâm gian là ở quán vỉa hè mua được nhẫn giả ngọc, lần đầu phiên gia sản , cũng nhìn thấy, ngươi có trách hay .”

      --“Thiết, ngươi có biết cái gì, đầu lão bà cổ đeo cái vòng cổ, chính là cái gian 150 thước vuông, trang bị đầy đủ hơn, sau này bị tiểu tình nhân đoạt , giống nhau có thể sử dụng!”

      --“Hiếm thấy nhiều chuyện quái, năm đó thành phố H bán đấu giá pho tượng ngọc phật, biết , hư, ta chính mắt nhìn thấy đại đội trưởng căn cứ lấy nó đem ba kho hàng ở siêu thị thu vào! Lớn đâu.”
      ......
      Mạt thế có gian cũng thiếu, nhưng lại cũng nhiều. Nếu cùng dị năng giả so sánh với trong lời , còn bằng phần năm dị năng giả khác. Đa phần đều là tự phát sinh ra gian, bộ phận là dựa vào vật phẩm trang sức bằng ngọc, dựa vào vật phẩm trang sức bằng ngọc, người có được gian cũng an toàn, chính là bị người mạnh hơn cường đoạt, thảm hại hơn chính là bị người đập nát [ hoặc là cẩn thận rơi xuống đất biến thành mảnh vụn ], cũng bảo tồn được.

      Thời điểm bắt đầu mạt thế, gian dị năng giả tương đối nổi tiếng, bởi vì có thể mang đồ ăn, lấy lòng bọn họ còn có thể thuận tiện giúp mang đồ ăn. Nhưng mạt thế sau , hai năm, đất đai bị ô nhiễm nhiều,đất có khả năng gieo trồng sinh sản quá ít, lương thực hoàn toàn theo kịp tốc độ người tiêu hao, mà kho hàng siêu thị, hoặc là bị người trữ đồ ăn đều lấy hết, hoặc là bị phá hư, gian dị năng giả cho dù có gian, cũng có đồ ăn dự trữ, đến hậu kỳ cuộc sống càng càng gian nan, còn bằng dị năng giả khác, ít nhất, dị năng giả khác có thể giết tang thi dùng tinh hạch trong óc tang thi đổi lấy đồ ăn.

      Thẳng đến sau này có người phát tang thi cũng có thể thu vào gian, gian mới có tân kỹ năng. Rất nhiều dị năng giả nguyện ý cùng gian dị năng giả tổ đội , đem số lượng nhất định tang thi thu vào gian, đưa chuẩn bị hãm tỉnh bên trong, dị năng giả đồng loạt xông lên quần ẩu tang thi, tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

      Đương nhiên, gian Thư Tuyết có đất đai có khả gieo trồng liền khác biệt.
      ......
      Hồi tưởng kết thúc Lâm Băng giữ chặt mẹ Lâm mở cửa, dùng giọng điệu hưng phấn :“Mẹ, con nhớ đến trong mộng có pho tượng phật rất lớn ngọc có gian, có thể mang theo này nọ! Chính là ở trong hội đấu giá thành phố H phát , có thể tìm xem!”

      Mẹ Lâm nghe như thế con ngươi sáng lên, trong lòng vui vẻ, nếu có gian, chừng đứa có thể lưu lại ,“Mẹ cho ba con hỏi thăm !”

      Nếu có, nhất định phải có được.

      Mẹ Lâm tại nghi ngờ lời của Lâm Băng, dù sao là con của mình, cùng nhau sinh hoạt nhiều năm như vậy, Lâm Băng khẳng định có bí mật, mẹ Lâm cũng để ý, bà tin tưởng đứa của mình.

      “Mẹ, ba nhận biết nhiều người, mẹ ba giúp con tìm sư phụ dạy quyền cước công phu , từng là binh lính tốt nhất.” Lâm Băng da mặt dày mở miệng , hôm nay nhiều như vậy nghe bất khả tư nghị, vậy mẹ có hoài nghi , quên , lộ ra nhiều sơ hở như vậy , nhiều hơn nữa cũng ngại.

      biết.” Mẹ Lâm giọng điệu cuối cùng thoải mái chút, mặt mang theo tia tươi cười.

      Mẹ Lâm đẩy cửa xe ra cùng Lâm Băng vẫy vẫy tay, sau đó rời khỏi .

      Lâm Băng nhìn mẹ bóng lưng xa, thẳng đến nhìn thấy , mới khởi động xe, rời khỏi bệnh viện.

      Mạt thế có thể , tìm sư phụ có thể , đòi tiền có thể , nhưng gian thể .

      Lâm Băng mỗi lần chuẩn bị đem chuyện có gian của mình cùng mẹ nhắc tới, đến miệng, cũng hiểu nên lời, hơn nữa, trong đầu toát ra dự cảm điềm xấu. khi như vậy, tình gian cho bất luận kẻ nào .

      Đáng chết!

      quên cho mẹ làm thế nào để nâng cao dị năng.
      *
      “Lão công, buổi chiều có việc sao, em có chuyện đặc biệt nghiêm trọng gấp muốn cùng .”

      “rất nghiêm trọng?”

      “Đặc biệt, đặc biệt nghiêm trọng!” Mẹ Lâm ở trong điện thoại đặc biệt cường điệu, giọng điệu cũng đặc biệt trọng, còn bỏ thêm câu,“Tốt nhất lập tức trở về.”

      “Được.” ba Lâm cúp điện thoại, trực tiếp kêu thư ký tiến vào,“Buổi chiều tôi có việc ra ngoài chuyến, hành trình lúc trước định chuyển qua ngày mai, tới an bày.”

      --
      Lâm gia, trong thư phòng.
      “Lão công, xem.” Mẹ Lâm đem thủy dị năng của mình triển lãm cho ba Lâm xem, lúc này đây tâm tình mẹ Lâm giống hai lần trước hoảng loạn , trong lòng hiểu dâng lên loại cảm giác hưng phấn,“Đây là dị năng, thủy dị năng.”
      Có lẽ là vì cảm xúc ổn định có quan hệ, bọt nước lần này so với hai lần trước lớn hơn.
      thuytCố Huân Nhiên thích bài này.

    3. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆ Chương 8: Gần gũi tiếp xúc

      Edit: NguyetNhi

      Mẹ Lâm những đem chuyện mình có dị năng với cha Lâm, mà còn đem lời của Lâm Băng toàn bộ cho cha Lâm nghe, đương nhiên, còn nhấn mạnh trọng điểm pho tượng ngọc phật mang gian.

      Bất quá, mẹ Lâm vẫn có chút nghĩ ra “Cái gọi là mộng” của Lâm Băng có bao nhiêu chân , cuối cùng càng thanh của bà càng , còn có chút tự tin cùng cha Lâm tiếp:“Nó là nằm mơ nhìn thấy, cũng biết là hay là giả, chúng ta cũng chỉ có thể cố gắng tin tưởng thôi.”

      Mẹ Lâm bây giờ triệt để tin tưởng mạt thế đến, nguyên nhân chủ yếu là vì thủy hệ dị năng chứng minh suy nghĩ của Lâm Băng.

      Cha Lâm nghe xong lời của mẹ Lâm, vẫn là có chút kinh sợ. gian, dị năng giả, mạt thế? Những thứ chỉ tồn tại trong truyền thuyết gì đó thế nhưng xuất . Tối hôm qua sau khi nghe vợ , ông vẫn là có chút chuẩn bị , nghĩ tới chuyện hôm nay mình nghe được càng ngạc nhiên hơn, còn có gian ! Đương nhiên, chuyện vợ có thể tạo ra nước càng khẳng định suy nghĩ của .

      tự nhận khả năng thích ứng của mình đến nỗi nào, bất quá lát sau liền hồi phục lại tinh thần, bình tĩnh với mẹ Lâm:“Trước tiên ngươi cần chuyện này cho người khác, chúng ta trước nhìn xem tượng ngọc phật, nếu quả có chứa gian dị năng, vậy lại cùng các trưởng bối trong nhà .”

      Ông xong lại nghĩ tới chuyện, tiếp tục dặn dò vợ mình:“Tượng ngọc phật để ta tìm, ngươi mang thai liền ở trong nhà đừng ra ngoài, bên ngoài tại an toàn.”

      Mẹ Lâm mỉm cười gật đầu.

      *

      Sau khi Lâm Băng rời khỏi bệnh viện là giữa trưa, cố ý tìm nhà hàng, giá cả hoàn toàn là vấn đề. Nếu tại tiêu, tháng sau nó liền trở thành đống giấy chút giá trị.

      Tìm tốt chỗ đậu xe, Lâm Băng liền vào trong tìm chỗ ngồi xuống, bởi vì là giữa trưa nên có rất nhiều người, trừ bỏ đại sảnh còn có mấy vị trí còn trống ra, phòng bao sớm đầy kín người. Lâm Băng ở lầu chọn cái vị trí gần cửa sổ, thể , nhà hàng này rất có khiếu thẩm mỹ, phong cảnh trang nhã, nhân viên phục vụ đều là tuấn nam mỹ nữ xinh đẹp tươi cười, chỉ nhìn thôi cũng làm cho người ta cảm thấy thoải mái.

      Tiếp nhận thực đơn từ nhân viên phục vụ, Lâm Băng lật qua lật lại thực đơn, nhìn những hình ảnh thực đơn là làm cho người ta có cảm giác thèm ăn! Lâm Băng khách khí chọn đống đồ ăn lớn, đối với ánh mắt kinh ngạc của nhân viên phục vụ làm như thấy, chính là mỉm cười gật đầu, dùng ánh mắt ám chỉ nhân viên phục vụ “Ngươi có thể xuống chuẩn bị đồ ăn cho lão nương”.

      tại là thời gian cao điểm dùng bữa, cho nên tốc độ đưa đồ ăn tới tự nhiên nhanh chóng.

      Đoán chừng thời gian qua hơn nửa giờ, Lâm Băng nhàm chán cầm điện thoại di động dùng wifi lên mạng, thuận tiện xem qua chút hai bài đăng của mình ngày hôm qua, mới vừa lên liền nhìn thấy tên của mình trang web đó bị che , bài viết toàn bộ bị xóa bỏ.

      Quả nhiên, ngày hôm qua quản trị viên khẳng định là ngủ sớm mới biết, cho nên sáng hôm nay tốc độ xóa bài viết mới nhanh như vậy.

      Lâm Băng tại hai cái trang web kia nhìn nửa ngày, cũng có nhìn thấy bài viết về tang thi, cuối cùng Lâm Băng rời khỏi hai cái trang web này, sau đó chọn mở tin tức trang web, trực tiếp tìm xem tin tức video clip mới nhất, xem có thể hay tìm được ít thông tin liên quan.

      Chính vì bản thân xem đến nhập thần nên có phát bên cạnh mình sớm đứng người, lại nghe thấy tiếng cười trầm thấp mà lười biếng vang lên đối diện mình:“Ngươi còn muốn nghịch di động tới khi nào?”

      Có người!

      Lâm Băng giật mình ngẩng đầu lên, liền thấy đối diện người nam nhân ngồi, đầu đội mũ lưỡi trai, hai tay vòng trước ngực, lưng tựa vào sau ghế, đôi mắt đen thâm trầm thấy đáy đánh giá Lâm Băng, môi mỏng khẽ nhếch,vẻ mặt nhìn ra vui buồn.

      Lâm Băng cầm lấy điện thoại thiếu chút nữa làm rơi xuống đất, vẻ mặt tốt nhìn nam nhân đối diện, nam nhân này đến tột cùng là có lai lịch như thế nào, thế nhưng lại có phát tới đây, động tác của lặng yên tiếng động, xem ra là người học võ.

      Lâm Băng híp híp mắt, tựa tiếu phi tiêu :“Ta nhớ là mình có mời bất kì kẻ nào ăn chung với ta a.” Là tới ăn chung với sao!

      Lúc này, nhân viên phục vụ vừa vặn đem đồ ăn mà Lâm Băng chọn bưng tới, mâm lại mâm, thẳng đến khi cái bàn còn chỗ trống lúc đó mới ngừng lại, giọng của nhân viên phục vụ còn mang theo chút tiếc nuối :“Tiểu thư, còn món điểm tâm ngọt cùng salad đều làm xong rồi, đợi đến bàn có vị trí chúng ta lập tức đưa lên, chúc ngài dùng cơm ngon miệng!”

      Nhân viên phục vụ đăm chiêu liếc mắt nhìn nam nhân đối diện Lâm Băng cái, trong lòng nghĩ đến, hóa ra là hai người cùng nhau dùng cơm, trách được vị tiểu thư này lại gọi nhiều món như vậy, xem ra là khẩu vị của vị tiên sinh này tốt lắm.

      Sau khi đồ ăn được bưng lên, Lâm Băng ý thức được địa bàn của mình bị xâm chiếm, liền hung tợn nhìn thẳng vào nam nhân đối diện, chuẩn bị đuổi người:“Ngươi đến cùng là ai, có chuyện gì? Ta nhớ là mình có quen biết ngươi.”

      Nam nhân đối diện ngẩng đầu, lộ ra gương mặt làm cho người ta ghen tị, là đẹp đến khác người.

      Có lẽ ở thời điểm tạo ra khuôn mặt này ông trời phá lệ dụng tâm hơn, hình dáng ngũ quan ràng mà thâm thúy, giống như tượng điêu khắc từ Hy Lạp, lông mi dày, mũi cao thẳng, đôi môi tuyệt mỹ, chỗ nào là phô trương vẻ cao quý cùng tao nhã.

      đôi mắt sâu thấy đáy lạnh lùng như băng nhìn chằm chằm Lâm Băng.
      Ách, ánh mắt của cũng thực xinh đẹp, chính là nó rất sắc bén rất khí phách, dễ dàng làm cho người ta chú ý tới ánh mắt của , lạnh nhạt mà hờ hững.

      Tuy mặc bộ quần áo rất bình thường, nhưng khi mặc ở người lại làm cho người ta cảm giác cao quý, giống như quần áo chỉ cần mặc ở người đều giống như người mẫu mặc vậy.

      Lâm Băng cẩn thận theo dõi , đương nhiên, cũng có bị vẻ bề ngoài của mê hoặc, chỉ cảm thấy gương mặt này nhìn có chút quen mắt a, tựa hồ như gặp qua ở đâu đó, nhưng mà ở đâu?

      là Lâm tiểu thư?” Nam nhân lạnh lùng mở miệng, hờn giận nhìn xem ánh mắt háo sắc của nữ nhân, hừ, nữ nhân đều là dạng.

      “Đúng vậy.” Lâm Băng vẫn còn đắm chìm trong trí nhớ của mình, cũng có chú ý tới thái độ của nam nhân trước mặt.

      Bản thân gặp qua ở đâu?

      Nghĩ ra rồi! nhớ tới trước khi bản thân trùng sinh, vào thời điểm cuối cùng trước khi chết có nhận nhiệm vụ, khi đó đụng phải tang thi cấp bốn, thiếu chút nữa mất mạng ở bên ngoài, là nam nhân trước mặt này cứu . thể trách nhận ra được, khi đó nam nhân trước mặt này đâu có bộ dạng như bây giờ, trong trí nhớ của , bộ dạng người nọ phi thường đáng sợ, mặt của vết sẹo rất sâu, theo khóe mắt xẹt qua mũi rồi đến gò má, cơ hồ đem mặt chia làm hai nửa, là vết thương cũ, hẳn là bị lưỡi đao gió xẹt qua, nếu người nọ dùng thêm sức lực, vậy đâm thẳng vào huyệt thái dương, khi đó tuyệt đối sống được.

      Khó trách liếc mắt cái liền nhận ra người từng cứu mạng mình.

      “Xin chào, ta là Lâm Băng.” nhận ra thân phận của , lại là ân nhân cứu mạng, ở mạt thế cũng là nhân vật gây sóng gió, địa vị trong căn cứ ! Nếu có thể dựa vào , khẳng định có thể sống dễ chịu. Lâm Băng ân cần chân chó đối với tự giới thiệu, cười đến phá lệ ngọt.

      Lại biết rằng, tươi cười của lại làm cho nam nhân đối diện càng thêm chán ghét , chán ghét nữ nhân da mặt dày, chán ghét nữ nhân dè dặt, chán ghét nhất loại nữ nhân chỉ nhìn mặt nam nhân!

      “Ngươi còn chưa có ăn cơm , ta mời ngươi ăn cơm.” Thời điểm Lâm Băng lời này, vẫn là thực luyến tiếc đồ ăn trước mặt, vốn chuẩn bị đóng gói mang về, nhưng tại xem ra là cần.

      Lâm Băng trong lòng tự an ủi mình phen: Vì nam nhân này,bữa cơm hôm nay đáng giá!

      cần, bữa này để ta mời.” Thanh trầm thấp lại có chút kiên nhẫn của nam nhân vang lên -- Hàn Lập xem trước mắt mỹ thực, ngẫm lại quả có chút đói, vì thế khách khí bắt đầu ăn.

      Đáng chết!

      Sớm biết vậy nên đồng ý , cái gì mà là cháu lão chiến hữu, có tri thức hiểu lễ nghĩa, tính tình ôn hòa, hiếu thuận trưởng bối, rất lễ phép, là cái hài tử nhu thuận có hiểu biết. Hàn Lập ngẩng đầu nhìn Lâm Băng nhanh chóng càn quét đồ ăn bàn nhưng lại mất vẻ tao nhã, qua hồi, bàn đồ ăn bị ta tiêu diệt sạch , đây là lâu lắm mới được ăn cơm sao.
      Còn cái gì là giai nhân thanh tú, diện mạo thanh thuần? Hàn Lập là hết chỗ rồi, là rất căng, tẫn dễ nghe, họ biết thích nữ sinh đơn thuần hồn nhiên, cho nên mới như vậy . Nhìn cái diện mạo nữ nhân trước mặt này, cùng thanh thuần, thanh tú có nửa điểm quan hệ sao?
      ràng chính là xinh đẹp, khí chất kiều diễm bắn ra bốn phía, tinh dụ dỗ người khác có được !

      Trước mắt ta cùng thân thiết tiếp xúc, khác rất xa những gì tưởng tượng qua, ông nội biết như thế nào lại như vậy nữa. Vì thế cơn tức giận trong lòng Hàn Lập chỉ có tăng chứ giảm.

      Mãi cho đến khi ăn xong, Lâm Băng đều biết được nam nhân trước mặt này đến tột cùng có mục đích gì mà lại theo tới đây ăn cơm, Lâm Băng trong lòng nghĩ đây nam nhân kỳ quái.

    4. DuckBeauty

      DuckBeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      281
      Được thích:
      489
      ☆ Chương 9: Ngốc nghếch đáng

      Edit: NguyetNhi

      Lúc ăn cơm hai người chuyện làm cho bầu khí càng thêm quỷ dị.

      Vừa ăn cơm xong, thấy nhân viên phục vụ mang theo vị tiểu thư khí chất xuất chúng, xinh đẹp cao quý về phía bàn của Lâm Băng, mặt vị tiểu thư kia mang nụ cười bình tĩnh mà thản nhiên.

      Nhân viên phục vụ đem người đưa đến liền nhanh chóng rời khỏi, bộ dạng giống như chạy trốn.Nhưng trong đầu lại suy nghĩ: Nhìn xem, lão bà tới cửa bắt gian lão công cùng tiểu tam ở chung chỗ, đoán chừng hồi đánh nhau, vẫn là nên mau chóng gọi bảo vệ tới mới được.

      chắc là cháu nội của Hàn gia gia, Hàn Lập .” Mỹ nhân xinh đẹp đến bên cạnh Hàn Lập, mỉm cười hỏi.

      Hàn Lập ngược lại có chút cứng ngắc gật gật đầu, nhìn Lâm Băng phía đối diện, lại xem nữ nhân xinh đẹp bên cạnh, trong đầu thoáng qua cái ý nghĩ ổn: , có khả năng nhận sai người.

      là mất mặt.

      Vị tiểu thư đó mặc thân váy trắng xinh đẹp, sau khi nghe được câu trả lời của Hàn Lập, tươi cười mặt càng ràng, trong mắt mang theo ý cười :“Xin chào, em là Lâm Khả Như, là đối tượng xem mắt lần này của .” ta xong, còn rất có thâm ý liếc nhìn Lâm Băng ngồi đối diện Hàn Lập, là bây giờ loại người nào cũng đều có a, tại có rất nhiều mang bộ dạng xinh đẹp, nhưng lại nghĩ dùng thân thể của mình để quyến rũ đàn ông, cũng xem lại coi bản thân mình là cái dạng gì.

      Lâm Băng nghe được lời của Lâm Khả Như liền biết được, hóa ra người đàn ông ngồi đối diện này tên là Hàn Lập, hôm nay là tới xem mắt, nhưng là, vì sao lại tìm đối tượng xem mắt của mình mà lại ngồi ở đây với ăn cơm với ?

      Khi Lâm Khả Như nhìn về phía Lâm Băng, trong ánh mắt mang theo khinh thường và khinh bỉ, tự nhiên Lâm Băng thấy ràng ánh mắt của đối phương. Lâm Băng lại quay đầu lại nhìn xem Hàn Lập ngồi ở đối diện mặt biểu cảm, nha --, hiểu, Hàn Lập nghĩ muốn xem mắt, vì thế nên muốn mang ra làm tấm bia đỡ đạn, như vậy làm cho đối tượng xem mắt biết khó mà lui! Dù sao nữa gương mặt của cũng có thể xem như xinh đẹp.

      ra là như thế.

      Lâm Băng hoàn toàn ràng, nếu người đàn ông này từng cứu mạng , bất quá chỉ là giả làm bạn của lúc cũng sao, coi như đây là chút lòng thành của .

      Lâm Khả Như nhìn đến bàn cơm trống trơn, cư nhiên hai người họ đều ăn rồi, ta bất quá chỉ muốn đến trễ chút để xem nhân phẩm cùng thái độ của người đàn ông này như thế nào thôi, nghĩ tới lại......

      Tuy trong lòng Lâm Khả Như tức giận, nhưng mặt cũng có biểu ra, vẫn bình tĩnh nở nụ cười, chỉ là tươi cười lại mang theo tia tức giận.

      ta nhìn Lâm Băng, dịu dàng mở miệng :“Vị tiểu thư này, tôi muốn hỏi chút, vì sao lại cùng đối tượng xem mắt của tôi ngồi cùng nhau, vị trí này giống như phải của .”

      “Bạn trai của tôi chỉ muốn cùng tôi ở chung chỗ, nghĩ muốn cùng ăn cơm, được sao?” Lâm Băng tận lực đè nén thanh sao cho ngọt ngào. mới xong bị câu “bạn trai” kia của mình dọa sợ, lời này thực làm cho người ta nổi cả da gà mà, được phải uống miếng nước đè nén cảm giác này xuống mới được.

      Nghe được lời này, Lâm Khả Như tức giận đến mặt mũi trắng bệch, tươi cười mặt thiếu chút nữa đều nhịn được, thầm hung hăng trừng mắt liếc nhìn Lâm Băng cái, lại cam lòng nhìn Hàn Lập tuấn lãng ngồi bên cạnh, Hàn gia gia phải Hàn Lập thích kiểu người có tri thức hiểu lễ nghĩa, có tính tình đơn giản sao, phải Hàn Lập độc thân có quen qua bạn sao? Nhưng con hồ ly tinh trước mặt này từ đâu đến, diện mạo xinh đẹp kiều diễm, tính cách cũng thuộc loại lẳng lơ, ánh mắt của Hàn Lập cũng khỏi quá kém !

      Hàn Lập cảm thấy đau đầu, người xưa có câu, ba người phụ nữ thành sân khấu, nhưng trước mắt hai này cũng sân khấu rồi. Nếu như có gặp trường hợp như vậy, Hàn Lập cảm thấy nhất định đối với Lâm Khả Như vừa gặp .Nhưng cảnh tượng ầm ĩ trước mắt này làm cho thể nào nổi lên hứng thú được, thầm nghĩ nhanh đem tình giải quyết ổn thỏa, sau đó bỏ chạy lấy người.

      Trường hợp hai cùng tranh giành người đàn ông mà , làm cho mọi người xung quanh đều đem ánh mắt nhìn lại đây, thậm chí có người còn hưng phấn mang điện thoại ra chụp lén cảnh tượng này, tiết mục hai người phụ nữ giành người đàn ông này biết ai thắng, hơn nữa hai vị này đều là những mỹ nữ xinh đẹp.

      Lâm Băng nhìn chút thời gian, hơn giờ, thời gian còn sớm nữa, mà vội. Vì vậy quyết định giải quyết chuyện này nhanh, ngẩng đầu nhìn Lâm Khả Như :“Nếu Lâm tiểu thư thích vị trí này, như vậy tôi tặng cho đó.”

      xong, Lâm Băng đứng lên cầm lấy túi xách ghế tao nhã đến bên người Hàn Lập, vừa lôi kéo cánh tay vừa :“ à, còn sớm nữa, thanh toán xong buổi chiều chúng ta còn phải xem phim đó.” Vì chứng minh quan hệ “Người ”, Lâm Băng tặng cho Lâm Khả Như cái ánh mắt khiêu khích lại đắc ý.

      Lâm Băng nghĩ rằng: Trong TV phải đều diễn như vậy sao, ánh mắt hướng lên , dùng con mắt nhìn người khác.

      Hàn Lập bị Lâm Băng lôi kéo đứng lên, nhưng lại nhúc nhích, chính là nhìn Lâm Khả Như, trong mắt mang theo xin lỗi. Câu Lâm Băng bắt chước theo trong phim Hàn Lập giống như hoàn toàn có nghe lọt vào tai, nhưng cũng có phản bác lại lời của Lâm Băng.

      Bất quá, Lâm Khả Như chỉ lo nhìn biểu cảm Lâm Băng, lúc Hàn Lập xin lỗi ta cũng có nhìn đến.

      Gặp Hàn Lập đứng bất động, cũng lời nào, Lâm Băng khóe miệng co giật vài cái nhìn Hàn Lập, trai à, tôi đều giúp đến tận đây, có thể hay phối hợp động đậy cái a.

      Nhưng lại thấy Hàn Lập cúi đầu mặt biểu cảm nhìn Lâm Băng. Thực ràng, hoàn toàn có hiểu được ý từ trong lời cùng hành động của Lâm Băng. Đương nhiên, trong lòng đối với nữ nhân ăn mặc kệch cỡm, đều nhìn đến, dáng vẻ nũng nịu, còn chủ động lại gần nam nhân càng có hảo cảm tốt. Bất quá, vào thời điểm Lâm Băng chủ động lôi kéo cánh tay , nhưng lại chỉ cau mày nhìn chằm chằm bàn tay thon dài xinh đẹp của Lâm Băng, chung quy vẫn có bỏ ra.

      Ưm, kỳ quái, có chán ghét loại cảm giác này.

      “Này, trai, người ta đều chụp ảnh, chúng ta tính tiền nhanh liền rời khỏi đây , ở đây thực loạn mà.” Lâm Băng kiễng mũi chân tiến đến bên tai Hàn Lập giọng , thanh thanh thúy dễ nghe. Đương nhiên, trong lòng còn có câu chưa ra, bây giờ thực vội a!

      Đèn flash ở bốn phía liên tục lóe lên tia sáng.

      Hàn Lập đem mũ lưỡi trai kéo thấp xuống chút, đến khi chỉ có thể nhìn thấy cái mũi mới ngừng lại, cho dù bây giờ có chụp ảnh cũng thấy mặt mũi.
      Lâm Băng lôi kéo Hàn Lập đến quầy thanh toán.

      Thời điểm Hàn Lập qua bên người Lâm Khả Như, thanh trầm thấp của rất nhanh câu:“ có lỗi.” đây là đối với cuộc hẹn hôm nay xảy ra sai lầm mà cảm thấy ngượng ngùng.

      Nhưng lại biết rằng, khi Lâm Khả Như nghe xong lời của tươi cười mặt lập tức biến mất, giờ phút này, Hàn Lập cùng Lâm Băng xa, mà Lâm Khả Như lại đưa lưng về phía họ, nên bọn họ thấy được biểu cảm mặt Lâm Khả Như lúc này.

      Có bạn rồi mà còn xem mắt, cái này tính cái gì?!

      Lần đầu tiên Lâm Khả Như có cảm giác muốn nghiến răng nghiến lợi, ta cam tâm, bản thân ta vất vả mới tìm được người đàn ông có điều kiện tốt như vậy. ta cố gắng áp chế lửa giận trong lòng, tự an ủi chính mình, quan hệ, chỉ cần bọn họ chưa kết hôn ta liền có cơ hội, nếu kết hôn như thế nào? Còn phải đều có tiểu tam bên ngoài sao.

      Ở trong mắt Lâm Khả Như đó là tồn tại đê tiện, ta chưa bao giờ nghĩ tới, người ưu tú như mình có ngày phải làm tiểu tam bị người người khinh bỉ, khi như vậy, ta nhân lúc bọn họ còn chưa có kết hôn nhờ trưởng bối hai nhà phân xử, lúc đấy phải mọi chuyện đều tốt sao?

      *

      Sau khi thanh toán xong hai người liền rời khỏi nhà hàng.

      Bữa ăn này Hàn Lập trả tiền như , dù sao hai người họ cùng ra quầy thanh toán, nếu để cho phụ nữ trả tiền đáng mặt đàn ông.

      đường.

      Lâm Băng nhìn trái nhìn phải, sau đó kéo Hàn Lập tới vị trí tương đối vắng người, bất quá vẫn nằm ở đường cái, chỉ là vị trí này có tòa kiến trúc che khuất, người đường cũng nhiều.

      Lâm Băng lúc này mới yên tâm, bởi vì kia có đuổi theo bọn họ, buông lỏng cánh tay Hàn Lập ra, ánh mắt có chút tỏa sáng nhìn Hàn Lập, vẻ mặt mang theo chút đắc ý nho , tươi cười sáng lạn :“Lần này tôi giúp cái đại ân, phải nhớ kỹ đó.” Vì về sau muốn hoàn trả lại a!

      giúp cái gì?” Lâm Băng tươi cười làm cho Hàn Lập có chút thất thần, được tự nhiên hỏi.

      “Đương nhiên là giúp tránh thoát khỏi đối tượng xem mắt vừa rồi! Nếu có tôi giúp , khẳng định thoát được lợi hại kia.” Lâm Băng mở to hai mắt, dựa theo cố gắng kiếp trước của , người đàn ông này về sau là người đứng đầu căn cứ lớn, nếu có thể khiến cho nợ mình cái nhân tình còn gì tốt hơn, mặc dù tại biết mình kiếp trước từng cứu mạng.

      “Được rồi, tôi thể cùng chuyện tiếp được, tôi vội, bye bye.” Đúng lúc di động Lâm Băng vang lên, vừa lấy ra xem, hóa ra là người phụ trách của siêu thị gọi điện tới, đoán chừng là muốn cùng xác nhận thời gian giao hàng, đều qua hai giờ, rốt cuộc là có chuyện gì, thời gian hôm này tựa hồ qua nhanh hơn mọi ngày!

      Lâm Băng bên nhận điện thoại bên đến chỗ đậu xe của mình.

      Nhìn bóng dáng Lâm Băng rời , Hàn Lập chỉ giọng nở nụ cười, ánh mắt cũng nhu hòa rất nhiều, xem phim cái gì, bất quá chỉ là dối mà thôi. Cho nên người phụ nữ này tự cho là giúp cái đại ân, lại còn cho rằng chính mình là làm chuyện tốt?

      thể , này có chút ngôc nghếch nhưng rất dễ thương.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      ko biet han lap co phai la nam chinh ko ta

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :