1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khí phi khuynh thanh của vương gia - Vân Thiên Thiếu (268c)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 91: Khó bề phân biệt (hai)

      Phong Mạc Thần nhướng mày, như có điều suy nghĩ “Nếu như thủ lĩnh La Sát Môn trốn trong hoàng cung nàng ở nơi này lại an toàn, chờ ta xử lý xong dư đảng La Sát Môn, liền đón nàng trở về.”

      cần, căn bản, ta cũng muốn trở về Thần Vương phủ!”. Sắc mặt Bạch Ly Nhược đột nhiên trở nên lạnh lẽo, quả quyết cự tuyệt, xoay người về phía nội điện.

      Phong Mạc Thần theo sát phía sau, Bạch Ly Nhược lại ngăn ở cửa, đem áo đưa cho “Thời gian còn sớm, ngươi trở về .”

      Phong Mạc Thần nhìn Bạch Ly Nhược, mắt phượng híp lại, cuối cùng, bất đắc dĩ, khuôn mặt nở nụ cười nhạt “Được rồi, ta , có tin tức gì, ta cho nàng biết!”

      Lời còn chưa dứt, Bạch Ly Nhược “ầm” tiếng, đóng kỹ cửa, dựa lưng vào cửa gỗ cau mày suy nghĩ sâu xa, cảm giác đó lại tới, giống như nàng rơi vào trong bẫy rập khổng lồ, ánh sáng, phương hướng, thống khổ giãy giụa.

      Trong đêm tối, Phong Mạc Thần chậm, từ hoàng cung đến Thần Vương phủ ước chừng ba canh giờ, gần đêm.

      Nếu như lúc này có ánh sáng, phát , phàm là chỗ qua, đều có vết máu đầm đìa, từng bước từng bước, sâu cạn đồng nhất.

      Gió thổi qua, bóng đen di chuyển nhàng, bước chân Phong Mạc Thần dừng lại, lấy tư thế cứng ngắc xoay người lại, lạnh lùng “Chu Thanh, cần theo ta, ngươi về nghỉ ngơi .”

      Chu Thanh từ góc tối nhảy ra, quỳ chân đất, ôm quyền “Chủ tử, thương thế của người.”

      quan trọng!”. Phong Mạc Thần cắt đứt lời của , khuôn mặt tái nhợt, tia huyết sắc.

      “Chủ tử, người cứu Tiểu Man nương khổ cực như vậy, tại sao ra cho Vương phi biết?”. Chu Thanh đứng lên, phục nhìn Phong Mạc Thần.

      thế nào? Căn bản là nàng tin tưởng ta”. Phong Mạc Thần xoay người, tiếp tục chậm rãi về vương phủ.

      “Ít nhất, người phải để cho Vương phi biết người làm những gì vì nàng chứ”. Chu Thanh tai thính mắt tinh, vết máu đất Bạch Ly Nhược nhìn thấy, thế nhưng lại thấy rất ràng.

      “Nàng bây giờ hoài nghi ta cùng La Sát Môn có liên quan, nhiều sai nhiều!” Thần sắc trong mắt Phong Mạc Thần thống khổ, ngừng rối rắm, thân hình cũng lảo đảo muốn ngã.

      “Chủ tử...” Chu Thanh còn muốn gì, lại bị Phong Mạc Thần quát ngưng lại “Ngươi , đừng theo ta nữa, thầm phái thêm cao thủ, bảo vệ vương phi.”

      Trong hoàng cung, dường như Tiểu Man bị kinh sợ ít, đối với chút gió thổi cỏ lay cũng co rúm lại, sau khi Bạch Ly Nhược rửa sạch vết thương cho nàng, hỏi nàng rất nhiều vấn đề về Hàn Thiên Mạch, nhưng trừ chuyện Hàn Thiên Mạch có được ngọc bội là ngoài ý muốn, còn lại biết gì khác.

      Nhìn vết roi dữ tợn người nàng, Bạch Ly Nhược cau mày thở dài, tại sao thủ lĩnh La Sát Môn lại nhằm vào nàng? Chẳng lẽ, trước khi nàng mất trí nhớ có liên quan tới sao?

      Rạng sáng hôm sau, khi Bạch Ly Nhược nhìn thấy vết máu rải rác ở điện Lưu Vân, nội tâm run lên, vết máu này, là Phong Mạc Thần.

      Chương 92: Hoàng hậu giá lâm ()

      “Tiểu thư, Vương gia vì cứu nô tỳ, gần như mất tính mạng, người nên đối với như vậy.” sắc mặt Tiểu Man nhợt nhạt, nghiêm mặt hướng Bạch Ly Nhược trước mặt .

      Bạch Ly Nhược nhìn vết chân mặt đất, khẽ gật đầu, nàng biết lại bị thương, cái người kiêu ngạo này, dù bất kì việc gì xảy ra cũng nhất định chịu mở miệng giải thích.

      “Tiểu thư, ngươi ở vương phủ, Vương gia cũng có tâm tư quản chuyện của Vương phủ, tại mọi người đều nghe theo Liễu Y Y.” vẻ mặt Tiểu Man buồn rầu, níu ống tay áo Bạch Ly Nhược.

      có chuyện gì cả, ta vốn có tâm tư tranh giành danh vị trí vương phi với nàng ta, nàng ta thích cứ lấy .”. mặt Bạch Ly Nhược có chút thay đổi, ngồi xuống, tự rót ly trà cho mình.

      “Vương gia sao, người định tặng Vương gia cho nàng ta luôn sao?” Tiểu Man ngồi xuống, mắt mở to nhìn Bạch Ly Nhược.

      Bạch Ly Nhược lắc đầu, lộ ra nụ cười khổ “ vốn là gì của ta, huống chi, Liễu Y Y lại là trắc phi của , xử lý chuyện của Vương phủ cũng là việc phải làm.”

      ra ngươi thích Vương gia.” Tiểu Man rũ mắt xuống, hai tay chống cằm, “Vương gia đáng thương, hình như rất thích người đấy.”

      “Chớ có hươu vượn, chờ chuyện của tỷ tỷ ta kết thúc, ta liền dẫn ngươi rời khỏi kinh thành.” Bạch Ly Nhược tính toán nếu rời khỏi kinh thành, đầu tiên nàng muốn mua mảnh đất, sau đó thu tiền đất để duy trì cuộc sống.

      A? Như vậy nàng phải trở thành địa chủ rồi sao?

      lúc thất thần, thám giám báo lại, Bạch Thanh Loan từ lãnh cung đến Loan Hoa cung, đợi Bạch Ly Nhược ở đó.

      Bạch Ly Nhược hưng phấn đứng lên, hiệu suất làm việc của Phong Mạc Nhiên tệ, thời điểm nàng đến Loan Hoa cung, nhìn thấy Bạch Thanh Loan, nàng mới biết thực ra Bạch Thanh Loan cũng muốn rời khỏi lãnh cung.

      Bạch Thanh Loan vẫn áo trắng tóc đen như cũ, đầu có bất cứ thứ gì, lạnh lùng tựa ghế gỗ tử đàn, khuôn mặt tuyệt sắc, có chút vui vẻ nào sau khi từ lãnh cung ra.

      “Tỷ tỷ, ngươi mất hứng sao?” Bạch Ly Nhược cẩn thận thăm dò, nàng hiểu việc này có chút quan hệ nào đến tỷ tỷ, nhưng Bạch lão tướng quân luôn đối xử tốt với nàng, nàng luôn xem bọn họ như người nhà với mình.

      “Ta rồi, ở lãnh cung rất tốt, sao ngươi phải xen vào việc của người khác?” Bạch Thanh Loan thờ ơ nhìn Bạch Ly Nhược, ánh mắt sáng quắc mang theo khiển trách.

      “Tại sao?” Bạch Ly Nhược .

      “Quên , khó giải thích ràng cho ngươi được, đúng rồi, ngươi làm sao vào được hoàng cung?” Bạch Thanh Loan ngước mắt nhìn Bạch Ly Nhược, cuối cùng nhớ ra vấn đề này.

      Bạch Ly Nhược chuẩn bị , , bên ngoài thái giám cất cao thanh , “Hoàng hậu nương nương giá lâm”

      “Nàng ta đến làm gì?” Bạch Ly Nhược cau mày, liếc mắt nhìn cung nữ trong phòng, cung nữ nhanh chóng rời , tránh khỏi ánh mắt của nàng.

      thả ra rồi?” Thượng Quan Yến vừa dứt lời, người rảo bước vào, sau lưng là đám cung nữ thái giám, hoàng cung lớn như vậy nhất thời lại chật chội.

    2. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 93: Hoàng hậu giá lâm (hai)

      Bạch Thanh Loan cùng Bạch Ly Nhược buộc phải thi lễ: “Đúng vậy thưa nương nương, thần thiếp thả ra.”

      Bạch Thanh Loan thản nhiên, mang theo giọng điệu giễu cợt, Bạch Ly Nhược nhẽ kéo ống tay của nàng,đừng gây xung đột tại đây.

      “Xem ra, sống trong lãnh cung cũng tồi, nghe ngươi muốn ra ngoài, hở, đây là ai?” Thượng Quan Yến nhíu mày nhìn Bạch Ly Nhược, tay nâng cằm Bạch Ly Nhược.

      Bạch Ly Nhuợc bị buộc nhìn vào mắt nàng ta, móng tay bén nhọn cằm Bạch Ly Nhược để lại dấu đỏ lờ mờ, Tiểu Man muốn tiến lên cứu chúa, nhưng Bạch Thanh Loan vượt lên trước bước.

      Nàng đẩy Thượng Quan Yến ra, kiểm tra cằm của Bạch Ly Nhược, thản nhiên “Hoàng hậu nương nương, nàng ấy chính là Thần vương phi, ngươi chắc chắn khi Thần vương nhìn thấy vết thương này, đau lòng chứ?”

      “Ngươi ...” Thượng Quan Yến trừng mắt, thể ngờ lại mang Thần vương ra dọa nàng, đúng vậy, hoàng thượng sủng ái nàng, vốn là do có Thái hậu ở , nhưng Thần vương phải Thái hậu hạ sanh tha cho nàng.

      Cười lạnh cái, trong mắt Thượng Quan Yến lên chút độc, động được, nhưng lớn là do nàng quản lý, lập tức vung tay áo, cả giận “Loan quý phi, ngờ ngươi lại cả gan chạm vào Bổn cung?”

      “Hoàng hậu nương nương, người hiểu sai rồi.” Bạch Ly Nhược vừa định giải thích, lại bị Bạch Thanh Loan chặn lại, kéo ra phía sau mình.

      “Hiểu lầm cái gì? Ta muốn động thủ, nhưng ngươi lại hủy dung nàng!” Bạch Thanh Loan trợn mắt, ràng để Thượng Quan Yến trong mắt.

      “Ngươi, ngươi...” Thượng Quan Yến nghĩ rằng Bạch Thanh Loan ở trong lãnh cung mấy tháng, tính tình ngang ngạnh hề giảm “Bay đâu, mau bắt Loan quý phi lại cho ta!”

      Bạch Ly Nhược chẳng ngờ được tình lại chuyển biến thế này, muốn ngăn cản còn kịp, mắt thấy mấy thái giám xông lên trước, Bạch Thanh Loan chút hoảng loạn, phẩy tay áo lên mấy cái, làm tất cả thái giám đến gần ngã xuống, toàn bộ gào khóc.

      Bạch Ly Nhược kinh ngạc há to miệng, tỷ tỷ biết võ công sao? Hơn nữa xem ra, còn là cao thủ.

      Kinh ngạc chỉ Bạch Ly Nhược, mà Thượng Quan Yến cũng vậy, Bạch Thanh Loan cười giễu cợt: “Hoàng hậu nương nương, lần sau đừng đem đám vô dụng này bên người, mất mặt!”

      “Bạch Thanh Loan, ngươi lại lén luyện võ công, trong hậu cung cho phép nữ giới tập võ, ngươi phạm phải tội tử hình!” Thượng Quan Yến vô cùng tức giận, tay chỉ vào Bạch Thanh Loan cũng khẽ run lên.

      “Hoàng hậu nương nương, tử tội cũng tới phiên ngươi định, nếu , đừng trách ta giết người diệt khẩu ...” Bạch Thanh Loan nhàng vung tay, dáng vẻ khí định thần nhàn.

      Thượng Quan Yến hoảng hốt mang theo người chạy, khóc lóc tới cáo trạng với Thái hậu.

      “Tỷ tỷ, ngươi lại vừa gây họa rồi ...” Bạch Ly Nhược tương đối mệt mỏi, phỏng chừng phiền toái còn nữa.

      Chương 94: Muốn báo đáp

      “Cùng lắm phế võ công của ta, đưa ta quay lại lãnh cung, ta mới sợ!” Bạch Thanh Loan chút lo sợ, ngồi xuống, quay đầu , nhìn Bạch Ly Nhược.

      “Ngày mai là sinh nhật của tỷ, có gì để qua sinh nhật hãy .” Bạch Ly Nhược cau mày, thản nhiên trả lời, rồi liền xoay người, rời khỏi Loan Hoa cung.

      “Mặc kệ ra sao, việc này, cảm ơn muội!” Bạch Thanh Loan câu với bóng lưng của Bạch Ly Nhược, mặt lộ vẻ mất tự nhiên, dễ nhận ra, đây là lần đầu tiên nàng lời cảm ơn với người.

      Bạch Ly Nhược xoay người, bước chân ngừng lại chút, tiếp tục , tính tình của tỷ tỷ, quả thích hợp sống trong hoàng cung, nơi con người lừa gạt lẫn nhau, mà nàng lại quá thẳng thắn, biết che dấu tâm trạng của mình.

      Trở lại Lưu Vân điện, Bạch Ly Nhược mực tìm cớ nào đó để lần nữa gặp mặt Phong Mạc Nhiên, chừng, chuyện hôm nay còn có khả năng chuyển biến tốt.

      Kết quả là Phong Mạc Nhiên tự mình đến, suy nghĩ nửa ngày Bạch Ly Nhược mới tìm được cớ, nhíu mày “Thân thể tỷ tỷ từ tốt nên cha tìm sư phụ dạy võ công cho nàng.”

      Lấy cớ này, có thể tin chứ? Ai ngờ, Phong Mạc Nhiên cũng nhíu mày, “Ta cứ nghĩ rằng võ công của Thanh Loan là luyện được ở lãnh cung.”

      “Hả?” Bạch Ly Nhược kinh ngạc, mắt hề chớp, nhìn chằm chằm Phong Mạc Nhiên.

      “Trong lãnh cung có rất nhiều sách, có cả ít võ công Bí Tịch, chẳng lẽ ngươi biết? Với khoảng thời gian ngắn như thế, nàng ấy thể luyện ra thần công cái thế đấy!” Phong Mạc Nhiên nhìn Bạch Ly Nhược với vẻ có chút kỳ quái.

      “Như vậy hả...” Bạch Ly Nhược hơi khó xử, cớ nàng lấy, bị lộ.

      “Ngươi yên tâm, hoàng hậu khóc lóc tìm thái hậu, nhưng Thái hậu cho là hoàng hậu điêu ngoa, cũng tính xử lý Loan quý phi.” Phong Mạc Nhiên có chút vui, mở quạt giấy, khẽ lay động.

      xin lỗi, hoàng thượng.” Bạch Ly Nhược chột dạ, cúi đầu xuống.

      “Quên , so đo với ngươi.” Phong Mạc Nhiên đứng lên, còn vẻ mặt lo lắng, chuyển cao giọng “Ta phát , ta đối với ngươi ngày càng tốt, ngươi định báo đáp ta thế nào đây?”

      “Chỉ cần có việc cần đến, tùy người phân phó tiếng.”

      “Ngươi nghĩ đó là báo đáp? Ta muốn ngươi làm chuyện gì, tùy tiện phân phó tiếng đó chính là thánh chỉ, ngươi dám kháng chỉ sao?”

      “Vậy, nếu ta tặng súng của ta cho ngươi, rất lợi hại đấy!”

      cần, lợi hại cũng thể so với đá.”

      “Vậy người muốn như thế nào?”

      “Từ nay, ngươi ở lại hoàng cung với ta.”

      Đột nhiên, Bạch Ly Nhược nhớ tới Phong Mạc Thần, nếu nàng ở lại hoàng cung, Phong Mạc Thần làm sao bây giờ? Lắc đầu đuổi bóng dáng , giọng , “Hoàng thượng, người có nhiều phi tần rồi ...”

      “Chỉ muốn giữ ngươi lại làm nữ quan, ngươi lại nghĩ gì vậy?” Phong Mạc Nhiên ngừng lát, cười tà: “Bất quá, nếu ngươi muốn làm phi, trẫm cũng phản đối.”

      “Hoàng thượng, đừng đùa ta, tại ta rất phiền muộn!” ánh mắt Bạch Ly Nhược như muốn giết người, hung ác trừng Phong Mạc Nhiên

    3. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 95: Khóa vào bên cạnh

      Ban đêm, khí tràn ngập mùi hoa; hơi thở mùa xuân luôn ấm áp, từng điểm cực kỳ sáng chói. Bạch Ly Nhược có thói quen đóng cửa sổ, bất ngờ từ đó có người nhảy vào.

      Qủa nhiên, Phong Mạc Thần xuất trước mắt, Bạch Ly Nhược hoảng sợ, đến bằng cách nào mà lại yên lặng tiếng động như vậy?

      “Gì chứ? Mất hứng khi thấy ta sao?” Phong Mạc Thần cau mày, hờn giận, nhìn thẳng mặt nàng.

      “Mất hứng trông thấy ngươi, ngươi có thể tới sao?” Bạch Ly Nhược trả lời cách mỉa mai, đưa tay đóng kỹ cửa sổ.

      thể!” Phong Mạc Thần quả quyết, nhìn đường cong yểu điệu của nàng, từ phía sau ôm lấy eo nàng “ được giãy dụa, ta chỉ ôm ngươi cái, bằng , chuyện khác xảy ra, ngươi chớ trách ta.”

      Bạch Ly Nhược cắn răng, nhớ tới vết thương người , vẫn nên nhịn, nhàn nhạt hỏi “Thái hậu là hạng người gì?”

      Phong Mạc Hầu ôm nàng, ngồi ghế, để nàng ở trong ngực mình, giọng “Thái hậu ngấm ngầm mưu tính, ngày mai ta đón ngươi trở về vương phủ, ngươi ở hoàng cung an toàn.”

      “Ta về.” Bạch Ly Nhược lên tiếng cự tuyệt.

      “Bởi vì Phong Mạc Nhiên sao?” Phong Mạc Thần cầm tay Bạch Ly Nhược, đặt ngón tay nàng ở trong miệng gặm cắn, thấy nàng trả lời, cắn mạnh cái, “Hử? chuyện.”

      “A”, Bạch Ly Nhược bị đau, rút tay về “Vết thương của ngươi khá hơn chút nào chưa?”

      “Ta cho ngươi biết, đời này, ngươi phải lòng ở bên cạnh ta, bất kỳ kẻ nào, nếu có ý định cướp ngươi, bằng mọi cách ta đoạt lại, khóa ngươi ở bên người!” Phong Mạc Thần ngước mắt, nhìn chằm chằm Bạch Ly Nhược, ánh mắt có phần lạnh lẽo.

      Bạch Ly Nhược bực tức đứng lên “Cho dù ta thích, ngươi cũng muốn làm như vậy?”

      “Đúng vậy, ta có thể cho ngươi thời gian cả đời đến khi thích ta, nhưng trừ ta ra, ngươi đừng hòng nghĩ đến nam nhân khác.” Phong Mạc Thần đứng lên, xoay bả vai nàng, nhìn sâu vào mắt nàng.

      “Phong Mạc Thần, ngươi là kẻ điên!” Bạch Ly Nhược mệt mỏi, nghiến răng, hừ lạnh.

      “Ngươi cứ coi ta là người điên .” Khẩu khí Phong Mạc Thần lạnh lùng, ngừng lúc, lại : “Ngày mai ta vào cung đón ngươi, vị trí phòng ngủ chính trong vương phủ vẫn còn giữ lại cho ngươi.”

      “Ngày mai là sinh nhật của tỷ tỷ, ta cùng ngươi!”mặt Bạch Ly Nhược có chút xơ xác, hận ý tiêu tan, lần nữa lại nổi lên trong mắt.

      “Thế , ngày kia, ngươi được cự tuyệt.” Phong Mạc Thần mở cửa sổ muốn rời , phía sau vang lên thanh của Bạch Ly Nhược.

      “Có phải, chúng ta nhất định phải có người chết, mới có thể kết thúc mối quan hệ này hay ?”

      Phong Mạc Thần căng thẳng nắm lấy song cửa sổ, lạnh lùng “Ngươi có thể nã súng vào ta lần nữa, ta trách ngươi!”

      Chương 96: Nam tử thần bí ()

      Bạch Ly Nhược trả lời, sợ chết nhưng nàng sợ rước lấy phiên phức.

      Nhìn tung mình biến mất trong đêm tối, lòng Bạch Ly Nhược nổi lên gợn sóng, Phong Mạc Thần và Phong Mạc Nhiên là hai người hoàn toàn trái ngược.

      Phong Mạc Nhiên là tuyết liên giữa ban ngày, sinh dưới ánh mặt trời, ấm áp, rực rỡ.

      Phong Mạc Thần lại là túc trong đêm tối, sinh vách núi đen nguy hiểm, dồn người ta vào cơn nghiện ảo mộng.

      Khoảng thời gian đến Loan Hoa cung, Bạch Ly Nhược vẫn luôn suy tư, rốt cuộc nàng nên tặng quà gì cho tỷ tỷ?

      Bạch Thanh Loan thiếu thứ gì, nhưng nàng biết nàng ấy vui, che dấu rất nhiều tâm , nàng ấy người bạn nào trong thâm cung này.

      Cửa chính của Loan Hoa cung khép chặt, bên trong hình như truyền đến tia sáng le lói lò, Bạch Ly Nhược vừa mới chuẩn bị rời khỏi đột nhiên bóng đen lướt qua rừng cây xông vào trong cung.

      Nàng nắm chặt hai tay thành đấm, nhàng đẩy cửa, thể ngờ có bất kỳ cung nữ hay công công nào bên trong, đến gần hậu điện Loan cung, tiếng bàn luận xôn xao truyền đến.

      “Sao giờ mới đến, ta chờ ngươi lâu rồi ...” Là giọng của Thanh Loan.

      có biện pháp, mỗi ngày Thái hậu đều phái người theo dõi ngươi sát sao, trước kia ngươi ở lãnh cung, ta còn có thể thường xuyên tới thăm ngươi, tại ...” Là giọng trầm thấp của nam tử, Bạch Ly Nhược nghe thực quen tai.

      “Chúng ta hãy cùng nhau rời khỏi nơi này, tiếp tục như vậy, ta chết mất.” Bạch Thanh Loan trả lời rất nhanh, giọng còn nghẹn ngào

      “Ta cũng muốn mang ngươi rời , nhưng giờ, được, ta còn phải tránh tai mắt theo dõi ngươi.”

      Tiếp theo là tiếng ôm hôn của đôi nam nữ, giọng Bạch Thanh Loan đứt quãng, “Tối nay ngươi đừng , ta đuổi hết người hầu nơi khác rồi.”

      được, có rất nhiều con mắt nhìn chằm chằm chúng ta, chừng đêm nay ta ở lại đây, ngày mai Thái hậu bắt ngươi tới chất vấn.” Giọng của nam tử kiềm chế rất thấp, mang theo nhiều chờ mọng.

      “Ta sợ, ta gả cho Phong Mạc Nhiên nhưng chưa từng chạm vào ta, tại sao ta phải vì mà thủ tiết?” Giọng Bạch Thanh Loan chút hi vọng.

      Nội tâm Bạch Ly Nhược căng thẳng, ra tỷ tỷ, khó trách nàng ấy muốn rời khỏi lãnh cung, nàng là, làm hỏng việc rồi.

      “Ai?” Tiếng rống to của nam tử, Bạch Ly Nhược nghĩ mình bị phát , chuẩn bị ra có tiếng khóc của “Nương nương, nô tỳ cố ý, nô tỳ chỉ đến chút, xem nương nương có cần gì .”

      Nam tử rút trường kiếm ra khỏi bao, muốn giết cung nữ diệt khẩu, bị Bạch Thanh Loan ngăn cản “Bỏ qua , cần giết nàng, nàng cũng có cam đảm ra.”

      “Nô tỳ , chết cũng .!” Cung nữ dập đầu ngừng, trán đổ máu.

      “Thanh Loan, nàng ta thấy gương mặt ta, thể chết.” Trường kiếm trong tay nam tử lóe ánh lạnh, mắt nam tử nổi lên sát khí.

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      @Mun_love nàng ơi, dẫn hản link là ***************.com nha nàng ^^. nàng cố sửa lại lần nữa hộ ta nha

    5. Mun_love

      Mun_love Well-Known Member

      Bài viết:
      1,394
      Được thích:
      327
      Chương 97: Nam tử thần bí (hai)

      “Nương nương, tha mạng, nô tỳ nhìn thấy gì cả, van người, nương nương.” Cung nữ khóc lóc thảm thương, quỳ đất ngừng run rẩy.

      “Thôi, có chuyện gì, có bằng chứng, nàng ta dám lung tung.” Bạch Thanh Loan kéo cung nữ bảo vệ ở sau người.

      “Ngươi cẩn thận chút, ta trước.” Nam tử lùi ra phía sau vài bước, cảnh giác nhìn cung nữ, trầm mặt chốc lát, chớp mắt rời .

      Trước khi nam tử rời , lòng Bạch Ly Nhược rất loạn, phá vỡ chuyện của tỷ tỷ, xáo trộn tất cả kể hoạch của nàng.

      Nguyên bản, nàng tính tác hợp tỷ tỷ với Phong Mạc Nhiên, dù sao là vợ chồng, nếu Phong Mạc Nhiên có chút cưng chiều tỷ tỷ, tỷ tỷ cũng có thể đỡ chịu khổ chút, nhưng tại xem ra.

      Đến tột cùng nam tử kia có thân phận gì? Trong hoàng cung nam nhân phải công công cũng là thị vệ, nhưng bóng lưng mang theo hơi thở hòa hoa phú quý, căn bản giống với người thường.

      Hôm sau, Loan Hoa cung nổi lên sóng to gió lớn, hoàng hậu Thượng Quan Yến vừa lúc tra ra, giờ nàng ta có chứng cứ chứng minh Bạch Thanh Loan chịu đơn, đêm khuya thông dâm.

      Đêm đó, cung nữ biết chuyện tư tình của Bạch Thanh Loan, quỳ gối run rẩy, Thái hậu ngồi thượng điện, mặt mày đoan chính, còn Thượng Quan Yến có chút vui sướng khi người gặp họa.

      “Thái hậu, chỉ dựa vào lời phiến diện của nha hoàn, Thanh Loan phục!” Bạch Thanh Loan quỳ ở phía dưới, lạnh lùng liếc cung nữ.

      Cung nữ bị Thượng Quan Yến hù dọa, xém chút ngất xỉu, run rẩy : “Nô tỳ, nô tỳ trông thấy.”

      “Thu Nguyệt, , ngươi muốn bị rút lưỡi xuống dưới địa ngục hay sao, người nhà ngươi, bọn họ nhẫn tâm nhìn thấy tình trạng bi thảm đó của ngươi sao?” Giọng Thượng Quan Yến lạnh lùng uy hiếp, đùa giỡn nhẫn ở ngón tay.

      Thu Nguyệt run rẩy khóc lên “Đêm đó, nô tỳ nhìn thấy, nương nương ở cùng với cấm vệ quân, ngoài ra, cái gì khác cũng biết!’

      Bạch Thanh Loan giận dữ, biết nha đầu này bị uy hiếp, cũng nhịn được lớn tiếng “Thu Nguyệt, lung tung, hậu quả rất nghiêm trọng, ngươi thực nhìn thấy?”

      Thu Nguyệt nhìn Bạch Thanh Loan, khóc lớn tiếng, lại dập đầu có, nô tỳ thấy gì cả.”

      “Thu Nguyệt, ngươi phải , nếu , ngươi phải chịu hình phạt bào cách (dùng sắt nung đỏ đốt da người).” Thái hậu lên tiếng dẹp yên, nghiêm nghị nhìn chằm chằm Thu Nguyệt.

      Thu Nguyệt đến gần với ranh giới sụp đổ, ngừng dập đầu “Nô tỳ nhìn thấy, nương nương và người áo đen ôm nhau, nô tỳ láo.”

      Bạch Thanh Loan thất bại, thân thể mềm nhũn, nha đầu đáng chết này, nên cứu nó.

      “Bay đâu, bắt Loan quý phi lại!” Thái hậu lớn tiếng phân phó, ánh mắt như đuốc.

      “Chậm ! Các ngươi được bắt Loan quý phi, nàng ấy bị oan!” Bạch Ly Nhược mặc áo tơ trắng, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, khẩn khiết bước vào.

      Chương 98: xuất của

      Bạch Thanh Loan quay đầu nhìn Bạch Ly Nhược, chỉ thấy nàng mặc áo lụa trắng như tuyết, tóc nửa buộc vào, khí chất rực rỡ.

      Y phục và trang sức này, ràng là y phục tối hôm qua nàng ta mặc gặp tình lang, ngay cả cung nữ Thu Nguyệt cũng nhìn sửng sốt.

      Thượng Quan Yến đứng lên, vung tay áo tức giận : “Thần vương phi, ngươi có tư cách gì chuyện ở đây?”

      Thái hậu ngoảnh đầu nổi giận liếc nhìn Thượng Quan Yến, nàng ta quá nhẫn nhịn được “Thần vương phi, ngươi tới hoàng cung khi nào, tại sao ai gia biết”

      Bạch Ly Nhược cúi đầu, Thái hậu quả khôn khéo hơn so với Thượng Quan Yến, mượn cớ bắt chẹt mà công kích lại. Bạch Ly Nhược lập tức quỳ gối xuống cung kính “Bẩm thái hậu, Ly Nhược bởi nhớ tỷ tỷ, cho nên tiến cung ở vài ngày, chuẩn bị đến thái hậu thỉnh an, chợt nghe việc tỷ tỷ bị oan uổng, thỉnh thái hậu lấy lại trong sạch cho tỷ tỷ”

      “Uhm, ngươi xem nàng bị oan uổng như thế nào?” Thái hậu nhíu mày, ánh mắt sắc bén, dường như nhìn thấu hết thảy.

      “Tối hôm qua, người Thu Nguyệt nhìn thấy, căn bản phải tỷ tỷ, mà là ta”, Bạch Ly Nhược chuyển hướng vào Thu Nguyệt, bình tĩnh “Thu Nguyệt, ngươi hãy nhìn ràng tối hôm qua người ngươi thấy ra là ai?”

      Người nhà của Thu Nguyệt bị Thượng Quan Yến giam giữ, buộc khai ra việc Bạch Thanh Loan, bây giờ việc có khả năng chuyển biến tốt, nàng ta sao lại có thể vu cáo Bạch Thanh Loan nữa “Người nô tỳ thấy tối hôm qua, đích thị là Vương Phi”

      Bạch Ly Nhược cười đắc ý, nâng mắt nhìn thái hậu “Nô tỳ và tỷ tỷ tướng mạo giống nhau, cũng khó trách nha đầu kia lại nhận lầm”

      Thu Nguyệt cúi đầu thấp xuống, ra nàng nhận ra được, người tối hôm qua chính là Loan quý phi, bởi vì cổ Loan quý phi có 1 nốt rùi son.

      Thượng Quan Yến tức giận giậm chân “ phải, đúng là Bạch Thanh Loan, nha đầu kia ràng là Bạch Thanh Loan”

      “Nương nương, bây giờ Thu Nguyệt người thấy được tối hôm qua chính là ta” Bạch Ly Nhược khí thế lẫm liệt, lạnh lẽo nhìn Thượng Quan Yến.

      Thượng Quan Yến nhất thời hiểu, Bạch Ly Nhược này khó đối phó hơn tỷ tỷ của nàng nhiều.

      Thái hậu trầm mặc lúc lâu, lạng lùng “Như vậy, Thần vương phi, người áo đen ban đêm ngươi gặp là ai?”

      Bạch Ly Nhược nhíu mày, nguy rồi, việc vướng vào đầu này cũng là khó giải quyết, nếu vu cáo cho Phong Mạc Nhiên, dù sao cũng là hoàng đế, cũng ai dám gây khó dễ gì.

      muốn mở miệng, từ cổng vang lên thanh “Mẫu hậu, người áo đen tối qua, đúng là nhi thần”

      Mọi người thấy ràng người đứng ở cửa, sắc mặt đều thay đổi, chỉ có Bạch Ly Nhược ở phía sau, gần như cười yếu ớt ra tiếng, xuất , quả là rất tuyệt.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :