1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

KHÔNG YÊU ĐỪNG QUẤY RẦY! - Đản Đản 1113 (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện: Mùa xuân ( năm )
      Editor: Mèo coki

      Giang Thiệu Cạnh lạnh lẽo nhìn chằm chằm điện thoại di động ước chừng khoảng ba phút, ánh mắt của cực kì nghiêm túc giống như chỉ cần trừng mắt như vậy điện thoại tự động vang lên.

      Hôm nay là thứ sáu, theo thường lệ giọng vô cùng mềm mại, vô cùng quyến rũ lả lơi hỏi buổi tối có đến hay , nếu như từ chối Kỷ Oánh bắt đầu quấn quít dây dưa sau đó những lời buồn nôn, câu nối tiếp câu mãi cho đến khi chịu nổi nữa, gật đầu đồng ý mới thôi.

      Kể từ hôm Vãn Vãn sinh em bé Kỷ Oánh giống như biến mất vào hư , từ đó cũng nghe thấy giọng ngọt ngào mang theo chút tức giận đó nữa.

      lạnh lẽo liếc sang mấy tờ báo bên cạnh, trang bìa là cặp nam nữ diễn chính của bộ phim mới ra mắt, gần đây tiếng tăm rất lớn, hơn nữa ——

      Xì căng đan cũng rất nhiều.

      Nghe và nam chính trong bộ phim rất thân nhau.

      Khi nhìn thấy những tin tức này, phản ứng của Giang Thiệu Cạnh chỉ là nhướng lông mày, từ chối cho ý kiến.

      Xì căng đan của rất nhiều, nhất định là có quan hệ mật thiết với tình tình khéo đưa đẩy cùng với bình thường năng biết chừng mực của , trong vòng giải trí có bao nhiêu , bao nhiêu giả cũng có chút hiểu biết vì vậy tại cho chuyện này là .

      Mặc dù danh tiếng “xinh đẹp” của lan xa nhưng mà trong khoảng thời gian bốn năm tháng ở chung với nhau này, dần dần phát ra đối với những việc… cũng có hiểu biết nhiều như lời đồn thổi. rất lớn mật, rất chủ động, rất cợt nhã nhưng mà tất cả hành vi này cũng chỉ dừng lại ở đó, nếu như chính thức tiến hành trong thực tế ra chút ngây ngô.

      Khiến cho cảm thấy đôi khi giả bộ quá gượng ép, dù sao cũng chưa từng cường điệu về… ở trước mặt .

      Có lúc cảm thấy ra rất đơn giản, rất đơn giản, chỉ là theo thói quen dùng chữ "hư” để bao bọc, bảo vệ mình.

      Sau đó chủ động tìm hiểu ra Kỷ Oánh mãi nổi tiếng được có quan hệ rất lớn tới việc chịu “hy sinh” và tuân theo quy tắc ngầm của thế giới giải trí đầy cạm bẫy này.

      rất thích .

      Bất luận là miệng có cứng rắn đến thế nào vẫn có thể cảm nhận được cách ràng. Bởi vì chỉ cần mỗi lần hẹn xong thời gian, bất luận tới trễ như thế nào thức ăn vẫn luôn nóng hôi hổi, còn có chỉ cần nhìn thấy tới trưng ra khuôn mặt cười ngây ngô.

      Nhưng mà cũng loại trừ đây chỉ là vấn đề đạo đức nghề nghiệp của .

      Cho nên bây giờ rốt cuộc đạo đức nghề nghiệp của ở đâu rồi? Thân là người tình vậy mà gần hai tháng chủ động liên lạc với kim chủ, cũng chủ động sắp xếp thời gian làm ấm giường, có phải rất quá đáng hay ?

      Hơn nữa tại sao cứ cảm giác nam chính tờ báo khá quen mắt? Ban đầu vào thời điểm tuyển vai, có bảo với công ty điện ảnh mà mình đầu tư là vai nam chính để cho Kỷ Oánh chọn lựa.

      Ban đêm, rốt cuộc cũng có người gọi điện thoại tới quấn quít , đáng tiếc lại là Giang Diệc Hãn.

      " đến nhà em!" dứt khoát từ chối.

      phải là có phong độ mà là bây giờ nếu nhìn thấy Vãn Vãn vẫn có vẫn chút cảm giác đau lòng như cũ.

      Đau lòng vì cầu mong được phần ấm áp đó.

      Cho nên tại sao phải đến nhà bọn họ, phải nhìn thấy gia đình bọn họ hòa hòa thuận thuận ấm áp? Trừ khi là bị điên rồi hoặc có khuynh hướng tự ngược!

      Bất luận là miệng lưỡi Giang Diệc Hãn có lưu loát thế nào, khen cháu xinh đẹp cỡ nào, đáng đến cỡ nào vẫn thờ ơ như cũ.

      Có gì đặc biệt hơn người, phải là sinh con nhóc thôi sao, cũng nối dõi tông đường được! thừa nhận, người đàn ông tương đối truyền thống và cổ hủ.

      Chỉ là tại sao lúc thấy khuôn mặt bé hồng hồng nộn nộn trong phòng bệnh nội tâm lại có cảm giác rục rịch chộn rộn? Tại sao lúc nhìn thấy Giang Diệc Hãn đến nơi nào cũng rêu rao là mình có con rồi nội tâm lại cực kì ước ao ghen tị?

      Thời điểm quát lớn có gì đặc biệt hơn người cũng lòng mình có tư vị gì.

      Chẳng lẽ đây là tượng già ? Từ khát vọng gia đình biến thành khát vọng có đứa bé mang trong người dòng máu của mình.

      Nhưng tìm ai để sinh đây? Cho nên thể thực được những nguyện vọng này, đều là lỗi của Giang Diệc Hãn và Vãn Vãn! tuyệt đối tha thứ bọn họ!

      Cuối cùng nhịn được Giang Diệc Hãn dây dưa quấn quít nên mới đồng ý gặp mặt ở khách sạn.

      "Đây là 40% cổ phần Yến Thiên Hạ." Sắc mặt chút thay đổi đưa giấy chuyển nhượng cổ phần sớm kí xong đến trước mặt em trai mình.

      Giang Diệc Hãn ngẩn người, có chút ngoài ý muốn.

      Tại sao Hai lại đưa cho nữa cổ phần của mình?

      " phải chúng ta rồi sao? Em muốn Vãn Vãn, lấy Yến Thiên Hạ?" Giang Diệc Hãn cẩn thận từng li từng tí hỏi, bộ dạng chỉ sợ đổi ý.

      mới muốn đổi lại! Đánh chết cũng muốn!

      "Nếu có những cổ phần này em và Vãn Vãn định sống thế nào?" Giọng điệu Giang Thiệu Cạnh rất thân thiện.

      " biết, em và Vãn Vãn tốn nhiều, tại Tiểu Bảo cũng tốn cũng nhiều." Giang Diệc Hãn cười khanh khách giống như chuyện đương nhiên: " Hơn nữa em cũng có khoản để dành hề , ý định của em là để lại cho Tiểu Bảo, sau khi Tiểu Bảo lớn lên muốn du học hay đồ cưới đều cần phải lo lắng."

      Ngực Giang Thiệu Cạnh lại cảm thấy chua xót, luôn là Tiểu Bảo dài, Tiểu Bảo ngắn, đây là Giang Diệc Hãn coi thường là người đơn, có con cái để khoe khoang đúng ? …, quá coi thường người khác rồi !

      "Cái gì cũng nghĩ thay con , vậy còn em sao? Sau này dự định làm gì?" Giang Thiệu Cạnh cười lạnh hỏi.

      "Bây giờ em làm Tổng giám đốc ở xưởng in ấn của Vãn Vãn, lương năm khoảng mười mấy vạn, cuộc sống thành vấn đề." Giang Diệc Hãn cười hì hì.

      Đó phải là dựa vào phụ nữ để ăn cơm sao?

      thế giới này tại sao có người làm tiểu bạch kiểm mà còn vui vẻ như vậy? Giang Diệc Hãn có tiền đồ khiến cho Giang Thiệu Cạnh tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu.

      "Em có bất kỳ quyền gì trong Yến Thiên Hạ, cũng có quyền tham dự những quyết định hành chính nhưng hàng năm em có thể nhận số tiền lãi tương đương với cổ phần của công ty." lạnh lùng ném tài liệu tới trước mặt Giang Diệc Hãn.

      kinh doanh Yến Thiên Hạ tốt cho nên tiền lãi hàng năm cũng đủ để Giang Diệc Hãn ăn uống thỏa thích!

      Giang Diệc Hãn còn muốn điều gì đó nhưng bị giận dữ trừng mắt.

      cũng muốn quản chết sống của nó nhưng mà cũng muốn nhìn thấy tình cảnh “nghèo túng” của em mình, được sao? Hơn nữa cũng muốn độc chiếm Yến Thiên Hạ, thu quá nhiều tiền tài bất nghĩa giảm phúc. Kỷ Oánh luôn luôn cằn nhằn những lời này trước mặt , tuy rằng kiên nhẫn nhưng ra ít nhiều cũng có nghe lọt được chút.

      chỉ là cam lòng cho nên lúc ban đầu mới cố ý gây khó dễ, mới có thể ác độc như vậy.

      Giang Diệc Hãn thể làm gì khác hơn, tính tình Giang Thiệu Cạnh là loại gió có gió, mưa có mưa, nếu cứ tiếp tục chỉ sợ chọc Hai vui.

      Trong bữa cơm.

      "Gần đây và Tống Ngữ Yên phát triển như thế nào rồi?" Giang Diệc Hãn hỏi câu làm hại thiếu chút nữa bị sặc.

      Giang Thiệu Cạnh lạnh lẽo trừng em trai.

      "Em lại sai, đối với việc thôn tính Tống thị khẳng định rất có hứng thú, cơ hội tốt như vậy làm sao chịu bỏ qua được? !" Giang Diệc Hãn nhún vai cái.

      Hơn nữa còn có nguyên nhân rất quan trọng đó chính là dung mạo Tống Ngữ Yên rất giống Vãn Vãn.

      Đủ loại yếu tố khiến Giang Diệc Hãn tin là Giang Thiệu Cạnh có hứng thú đối với Tống Ngữ Yên.

      Giang Thiệu Cạnh ngẩn ra.

      Lúc vừa li hôn quả có ý tưởng như vậy, dù sao đều phải lấy vợ, trước mắt Tống Ngữ Yên quả là lựa chọn rất tốt. ta cần chồng mà cần ích lợi.

      Nhưng mà ——

      Là cái gì thay đổi ? Dường như rất lâu rồi có tiếp tục ra ngoài xem mắt, dù sao tại cũng thiếu thứ gì, nghiệp, phụ nữ, bây giờ rất thỏa mãn, rất lâu xuất cảm giác trống rỗng rồi.

      "Để sau , bây giờ có hứng thú đối với những thứ này." lạnh lùng .

      "Vậy có hứng thú với cái gì?" Giang Diệc Hãn hỏi tới.

      Giang Diệc Hãn tính toán chỉ cần thuận lợi “đẩy nhanh tiêu thụ” Giang Thiệu Cạnh thời kì gian tình của và Vãn Vãn sắp đến rồi!

      Có hứng thú với cái gì ư? Giang Thiệu Cạnh nhíu mày, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ vấn đề này.

      hả, bây giờ đến hứng thú có thể miễn cưỡng nghĩ đến thứ duy nhất ——

      " muốn sinh con trai!" Giang Thiệu Cạnh lạnh lùng : "Hơn nữa còn muốn đặt tên cho con là Đại Bảo!"

      Đúng! muốn sinh con trai, lần sau Giang Diệc Hãn còn dám khoe khoang Tiểu Bảo nhà nó như thế này…như thế kia… với khoe khoang lại, Đại Bảo nhà như thế kia…. như thế này! Hừ, có gì đặc biệt hơn người chứ, chỉ mình nó làm ba thôi sao?

      Nghe vậy, mặt Giang Diệc Hãn đen thui. " muốn đặt tên con là Đại Bảo!" Lòng háo thắng của người này cũng quá mạnh rồi? Chuyện gì cũng muốn tranh với !

      Giang Thiệu Cạnh có bị chọc cười, chỉ lạnh lùng Giang Diệc Hãn cái.

      Chuyện quyết định người nào có thể thay đổi được, chỉ là lúc hạ quyết tâm gieo giống người tình của chết ở chỗ nào rồi? hình thành thói quen với Kỷ Oánh, cũng nghĩ muốn đổi người tình.

      "Đúng rồi, có biết Phó Vịnh Bội sắp kết hôn ?" Đột nhiên Giang Diệc Hãn câu.

      Giang Thiệu Cạnh gật đầu, gần đây tin tức tình cảm của Phó Vịnh Bội vẫn được báo chí đăng tải thường xuyên, muốn biết cũng khó.

      "Cái người ta gả đó...Hứa thiếu, chúng ta đều biết chút, nhân cách dường như được tốt lắm..." Ở trong giới thượng lưu, danh tiếng của Hứa thiếu rất kém cỏi, nổi danh bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rửa.

      Xem ra tại Phó Vịnh Bội vì muốn duy trì cuộc sống hào môn mà làm đến độ “chó gấp nhảy tường”.

      Hai người cũng ngầm hiểu lẫn nhau, dù sao Phó Vịnh Bội tốt hay xấu còn chút quan hệ nào với bọn họ nữa.

      lúc ấy đột nhiên trước cửa khách sạn ồn ào, chỉ thấy bóng dáng quen thuộc tiến vào trong vây quanh của đám người.

      Chân mày Giang Thiệu Cạnh nhíu lại, bởi vì nhìn thấy Kỷ Oánh, hơn nữa còn kéo tay người đàn ông.

      Chính là cái tên môi hồng răng trắng mà từng thấy qua báo chí, tại lại gặp nhau ở khoảng cách gần như vậy có thể khẳng định trước kia gặp qua người đàn ông này.

      Chính là cái tên bạn trai tiểu bạch kiểm mà lúc trước Kỷ Oánh công khai đút đồ ăn cho.

      Nhất thời Giang Thiệu Cạnh cảm thấy hơi khó chịu.

      "Kỷ Oánh, có phải Tiểu Đức là bạn trai của ? Theo tin tức đáng tin nghe bao nuôi Tiểu Đức rất nhiều năm?" Giới truyền thông hỏi tới tấp ngừng.

      Vấn đề của truyền thông khiến cậu thiếu niên Tiểu Đức kia rụt bả vai cái còn Kỷ Oánh hào phóng đáp lại bằng nụ cười sáng lạn.

      "Chúng tôi là chị em."

      Truyền thông "Ồ ồ ồ" ngừng, cười rất mập mờ.

      Ba chữ chị em nhau* này rất thích hợp bọn họ!
      *chính xác là ba chữ: Tỷ đệ luyến

      Sắc mặt Giang Thiệu Cạnh rất khó coi.

      Kỷ Oánh xoay người, nhìn thấy lập tức nâng giọng cao vút gọi : "Ai da, ra là Giang đổng của chúng ta cũng ở đây!" Động tác của nhiệt tình đến mức khoa trương.
      Last edited by a moderator: 12/3/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện: Mùa xuân ( sáu )
      Editor: Mèo coki

      uống quá nhiều.

      Các ký giả, tổ diễn kịch và các diễn viên, chỉ cần có người mời từ chối.

      "Oánh." Cậu thiếu niên tên là Tiểu Đức kia đưa tay muốn cướp ly rượu của nhưng mà lại bị đè xuống.

      "Tửu lượng của em thấp hơn chị, vẫn là để chị uống ." cười cười, quay về phía các ký giả uống cạn thêm ly nữa.

      Hoàn toàn là khí phách của nữ trung hào kiệt.

      Lông mày Giang Thiệu Cạnh nhíu lại thành đống.

      Từ lúc được mời đến đây cho tới bây giờ, biểu cảm của vẫn luôn như vậy có thay đổi.

      Mọi người có chút lúng túng, bạn trai mới và bạn trai cũ.

      Nhóm truyền thông cũng đánh hơi được mùi bát quái, rất nóng lòng muốn biết, ngược lại đương của "Cuộc tình tay ba" này lại rất trấn định.

      Dĩ nhiên, bạn trai trước đây là chỉ Giang Diệc Hãn.

      Giang Diệc Hãn biến sắc liếc nhìn Giang Thiệu Cạnh chút, lại nhìn Kỷ Oánh chút, người khác có thể có chú ý nhưng lại cảm thấy rất ràng là khí cực kỳ kỳ quái.

      Mới vừa rồi có người rất hiểu chuyện muốn mời bọn họ dùng cơm chung, định lên tiếng từ chối hiểu tại sao Giang Thiệu Cạnh lại gật đầu.

      phải Giang Thiệu Cạnh ghét nhất việc tham gia các kiện náo nhiệt sao? Giang Diệc Hãn nghi ngờ nhìn qua lại giữa hai người bọn họ, là cực kỳ quỷ dị, hơn nữa nghe Giang Thiệu Cạnh đầu tư đóng phim? Giang Diệc Hãn thiếu chút nữa ngoác mồm kinh ngạc.

      "Kỷ Oánh, thôi !" Đây là lần thứ N cái cậu Tiểu Đức kia đưa tay ra ngăn cản rượu, đến khi Kỷ Oánh say khướt tựa vào đầu vai của đối phương rốt cuộc Giang Thiệu Cạnh cũng nhịn được nữa rồi.

      Giọng điệu của rất tốt, các ký giả đều có chút ngoài ý muốn.

      Nhưng mà căn bản là lười phải che giấu vui của mình, đứng dậy bước tới trước.

      ràng cả người Kỷ Oánh cương cứng chút, sau đó bước chân của loạng choạng đứng dậy cười khanh khách tiếng: "Các vị, xin lỗi, ông chủ của chúng ta tìm tôi có việc.”

      Sau đó quay lưng ra khỏi phòng.

      Ở khúc quanh chỗ cửa, Giang Thiệu Cạnh đứng chờ.

      "Tại sao tìm tôi?" Khi tới gần, Giang Thiệu Cạnh khách khí chỉ trích.

      mặt Kỷ Oánh có nụ cười.

      " có nhận được tiền của tôi?" Chân mày Giang Thiệu Cạnh nhíu lại.

      Cho dù "Bỏ bê công việc" hơn hai tháng, nhưng mà vẫn đúng hạn trả cho tiền công cho .

      Mặc dù ra tiền công này nhiều lắm, tháng chỉ mười vạn mà thôi.

      Nhưng đây chính là do , loại Tiểu Minh Tinh giống bị người ta bao nuôi nhiều lắm cũng chỉ có cái giá này.

      "Hay là bây giờ nổi tiếng rồi, muốn tăng giá?" Giang Thiệu Cạnh lạnh lẽo trào phúng.

      "Nơi này có rất nhiều ký giả, chuyện tiện, tôi với lên xe ." Cuối cùng cũng mở miệng nhưng lại là câu này.

      Đáy mắt Giang Thiệu Cạnh run lên. Cho nên bây giờ nổi tiếng rồi, sợ bị người khác biết được bao nuôi sao? !

      Khuôn mặt lạnh lùng, khóe môi mím chặt, bước thèm quay đầu lại.

      trước sau theo bước chân .

      Tại bãi đậu xe VIP, lên xe của .

      "Lần sau đừng như vậy nữa, đừng tại chỗ công cộng công khai chuyện với tôi, miễn cho bị người ta biết chúng ta quen biết nhau." Vừa lên xe, liền nhàn nhạt mở miệng.

      Quả nhiên.

      Trái tim của Giang Thiệu Cạnh rất thoải mái, muốn lên tiếng lạnh lùng châm biếm.

      "Tôi sao cả, dù sao thanh danh của tôi cũng đủ thối nát rồi nhưng mà phải, nhất định hy vọng Vãn Vãn nhìn thấy tiếng xấu của chúng ta hay biết chúng ta có quan hệ hề bình thường chứ? !" tiếp tục mở miệng: "Hơn nữa về sau còn phải cưới thiên kim tiểu thư, loại phiền toái này, nhiều cái bằng ít cái."

      Giang Thiệu Cạnh sửng sốt chút, ngờ lại chuyện cân nhắc như vậy.

      “Tại sao hai tháng này tìm tôi?" Lúc mở miệng lần nữa giọng điệu của hòa hoãn hơn rất nhiều.

      " cũng tìm tôi." lạnh nhạt : "Tôi rất hiểu vị trí của mình, cám ơn cho tôi vai nữ chính, quà chia tay của , tôi rất thích." cố ý xuyên tạc ý tứ lúc đó của .

      Nhưng thứ mà có xuyên tạc chính là coi thường vào ngày đó của .

      Hóa ra bất luận thân thể hai người thân mật như thế nào sâu trong nội tâm, cảm giác về những thứ này vẫn thay đổi như cũ.

      "Tôi muốn chia tay với ." Giang Thiệu Cạnh vừa lái xe vừa lạnh nhạt .

      Coi như ban đầu món đồ chơi nhưng mà đối với vẫn có chút tình cảm nhất định.

      Môi Kỷ Oánh lạnh lùng nhếch lên: "Vậy xin lỗi, tại giá trị con người của tôi là loại nước lên thuyền lên, tôi muốn quý trọng cánh chim của mình đồng thời cũng muốn rút lui khỏi mối quan hệ này." nương theo hiểu lầm vừa rồi của .

      Ngay cả khi bị mù nữa cũng có thể cảm thấy tức giận.

      " đến nhà của hay là nhà của tôi?" Rất kỳ quái, vậy mà lại có trực tiếp đạp xuống xe, lập tức quyết định kết thúc mối quan hệ này.

      "Cho tôi xuống chỗ ven đường là được rồi." Khuôn mặt Kỷ Oánh giống như bị đóng băng.

      Về sau cũng có chuyện nhà tôi hay nhà nữa.

      đạp mạnh chân ga, chạy thẳng về phía biệt thự của bản thân.

      "Giang Thiệu Cạnh, tôi muốn xuống xe!" Kỷ Oánh đột nhiên kích động, bởi vì chưa bao giờ tôn trọng .

      cứ để cho xem thường mình như vậy sao? Trước kia, ràng rất cẩu thả, thậm chí còn cảm thấy chơi rất vui nhưng bây giờ tại sao lại khó chịu như vậy?

      "Nếu dừng xe tôi nhảy xuống!" cứng rắn vặn tay lái.

      “Két". dừng xe ngay lập tức.

      Lúc xe vừa dừng lại Kỷ Oánh lập tức xuống xe.

      Vị trí mà bọn họ dừng lại vừa lúc là quán bar mở cửa, có chút do dự, Kỷ Oánh đẩy cửa vào.

      Giang Thiệu Cạnh vội vàng đuổi theo.

      Vừa vào đến cửa quán bar Kỷ Oánh sửng sốt chút.

      sân khấu, mấy người đàn ông đều ăn mặc rất ít, gần như mọi người đều mặc quần lót chữ T.

      Kỷ Oánh lập tức biết mình nhầm đến nơi nào, chỉ là có quan hệ gì đâu, tới rồi an tâm ở lại.

      Giang Thiệu Cạnh cau mày, nhìn hoàn cảnh chung quanh chút, cuối cùng vẫn lựa chọn ngồi ở bên cạnh : "Rốt cuộc giận dỗi cái gì?"

      Bọn họ ở bên nhau hơn mấy tháng, thỉnh thoảng cũng phát tính phát khí nhưng chưa bao giờ giống lần này, lâu như vậy cũng liên lạc với , lúc gặp lạnh nhạt như vậy...

      "Tôi có tức giận gì cả, chỉ là trái tim băng giá."

      kêu ly rượu, chung quanh rất ồn ào làm cho nóng nảy dứt.

      Tại sao mấy người phụ nữ kia cứ mực hô to "Cỡi xuống chút" ?

      Vì thể mình có tức giận, chỉ là"Trái tim băng giá" mà thôi nên Kỷ Oánh cũng chạy tới trước sân khấu.

      "Cỡi xuống chút… cỡi xuống chút!" dùng sức kêu to giống như là phát tiết.

      điên rồi! Sắc mặt Giang Thiệu Cạnh trầm xuống, bước nhanh về phía trước, dùng tay kéo lại.

      Đúng lúc ấy đột nhiên cái quần lót kiểu nam từ trời giáng xuống, rớt thẳng lên tay .

      cảm thấy ngạc nhiên ngoài ý muốn.

      "Của người nào?" Giang Thiệu Cạnh cứng đờ, nhanh chóng lấy quần lót xuống, trong nháy mắt rống to.

      Ném loạn quần lót, rốt cuộc có văn minh hay hả? !

      “Ôi, trời ơi, lại là đàn ông nhặt được!" Chung quanh kêu lên dứt.

      Kỷ Oánh ngước mắt, chỉ thấy đám người xa lạ bao vây bọn họ.

      Hơn nữa có đám người khác cũng vây quanh người đàn ông trần truồng.

      Tuy rằng "Kiến thức rộng rãi" nhưng Kỷ Oánh cũng rất lúng túng.

      "Mới vừa rồi là ai nhặt được quần lót của tôi." người đàn ông trần truồng, cơ bắp phát triển lên tiếng .

      "Có chuyện gì?" Giang Thiệu Cạnh cực kì vui chắn ở trước mặt .

      là thói đời bạc bẽo, chẳng lẽ đây lại là quán bar… sao?

      "Sờ ta… sờ ta… sờ ta… sờ ta!" Bốn phía bắt đầu truyền đến tiếng kêu nóng nảy.

      đám phụ nữ ồn ào nhào tới.

      Cái gì, sờ cái gì? Giang Thiệu Cạnh hiểu.

      Kỷ Oánh lập tức hiểu , chậm rãi che môi lại, bả vai rung động, bắt đầu cười to ngừng.

      "Giang… Giang Thiệu Cạnh, trúng giải rồi, bọn họ để cho sờ cái đó của mãnh nam kia kìa!" Kỷ Oánh đẩy đẩy , rất tốt bụng giải thích.

      tốt quá! Rốt cuộc lại để cho bắt được cơ hội báo thù rồi !

      cố ý theo đám người ồn ào: "Sờ ta… sờ ta… sờ ta… sờ ta!"

      Dưới ánh đèn, cái gì đó đung đưa kịch liệt còn Kỷ Oánh nhảy lên nhảy xuống, tích cực giống đứa bé.

      Mà Giang Thiệu Cạnh rốt cuộc cũng có chút hiểu ra, sắc mặt xanh mét giống bị nhục nhã vô cùng, rít ra từ trong kẽ răng: "Bệnh…Thần…Kinh!" Để cho sờ đàn ông? Coi như bị bệnh thần kinh cũng thể làm ra hành động như vậy được!

      Trong đám người có giọng bất mãn, giống như oán trách phá hỏng quy tắc trò chơi.

      Kỷ Oánh mắt tinh, nhìn thấy mấy người có bộ dạng vãm vỡ nhìn về phía này.

      Hỏng bét! Có mấy nơi có hắc đạo chống lưng, thể chọc vào được! vội vàng ngăn trước mặt , sợ thích làm lại bị người ta đập chết, cười cười : "Để tôi sờ thay ." phải là sờ sờ cây gậy và hai cái trứng thôi sao, chút gan dạ sáng suốt này vẫn có.

      xong, Kỷ Oánh nhắm mắt, nhanh chóng lấy tay sờ cái thứ tượng trưng cho phái nam của mãnh nam kia.

      Nhưng mà tay của bị bắt được đúng lúc, mở mắt lần nữa, Giang Thiệu Cạnh xanh mặt, vẻ mặt có chút cuồng nộ.

      "Loại đàn ông này mà cũng dám sờ, sợ bị bệnh sao?" lời ác độc, chỉ có mà mấy người xung quanh cũng hít hơi khí lạnh.

      " thể thu liễm chút cho tôi được sao, đừng lẳng lơ giống như mấy người phụ nữ này có được hay hả?" tức giận gầm lần nữa.

      Vừa nghĩ tới vừa rồi vậy mà dám đưa tay ra, cảm thấy cực kì tức giận.

      Lần này thanh hít khí càng thêm dồn dập.

      Kỷ Oánh vội vàng che lại môi lại, bởi vì rất lo lắng phơi thây ở đây.

      cười khan: "Ha ha, chúng ta thôi!"

      Nhưng mấy người phụ nữ còn lại nghĩ vậy."Chúng tôi nhất trí chọn ta trở thành người đàn ông khiến cho mọi người nổi lên ảo tưởng tối nay!" Mọi người trăm miệng lời.

      Kỷ Oánh cứng lưỡi. Người đàn ông khiến cho mọi người nổi lên ảo tưởng? Phải là người đàn ông để cho mọi người đè bẹp dí mới đúng chứ?

      muốn kéo nhưng vài tên bảo vệ có hình thể cao to kia làm cho người ta rất có cảm giác bị áp bức, quả dám cứng đối cứng.

      "Bầu phiếu gì vậy?" Cố tình Giang Thiệu Cạnh vẫn còn ở trạng thái mơ hồ.

      Tiên sinh, bị người ta nhục nhã đó.

      Mắt Kỷ Oánh trợn trắng, cam chịu nhận mệnh chỉ chỉ sân khấu: " lên ." Nếu đoán chừng tối nay hai người bọn họ cũng đừng mong thoát được nơi này.

      sân khấu lại có ai, bảo lên đó làm gì?

      Chân mày Giang Thiệu Cạnh nhíu chặt lại: "Được!" Nghĩ đến việc tối nay muốn dụ dỗ , có lẽ nên nhẫn nhịn chút.

      Giang Thiệu Cạnh lên sân khấu, nào biết mấy người phụ nữ kia lại bắt đầu điên cuồng ra giá.

      "5000." Có người sờ tay .

      "8000." Có người sờ mặt .

      " vạn." Có người vuốt tóc .

      "1,5 vạn!" Có người còn muốn đưa tay sờ bắp đùi của nữa.

      Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

      "Ba vạn!" Tất cả mọi người đều muốn có được , muốn hung hăng giẫm nát ở dưới lòng bàn chân, tận tình lăng nhục.

      Giang Thiệu Cạnh cảm thấy có cái gì đúng.

      "4 vạn mốt."

      "4 vạn ba!"

      Đây tiếng, kia tiếng giống như mấy người này mua bán thịt heo, Giang Thiệu Cạnh cảm thấy cực kì nhục nhã trước nay chưa có.

      muốn xuống sân khấu nhưng mà mới xuống được nữa chừng bị hai người bảo vệ giữ lại.

      Giang Thiệu Cạnh lạnh lẽo nhìn chằm chằm cảnh này, thể tin được thế giới lại có chỗ điên cuồng như vậy.

      "Mười vạn." Thở dài, Kỷ Oánh ra giá.

      Tiếng ra giá ngừng lại.

      "Mười vạn này dùng để mời mọi người uống rượu, người đàn ông của tôi tôi giữ lấy." Cho nên “chị em trong động bàn tơ” này cũng có thể dừng tay được rồi.

      Đốt tiền xong, Kỷ Oánh thuận lợi lên sân khấu, nắm lấy tay của .

      muốn nhanh chóng dẫn rời .

      "Tôi cần dựa vào phụ nữ!" muốn xông vào giết hết đám người vừa mới đùa giỡn lúc nãy!

      "Nhớ khi còn bé, lúc tôi mới đến nhi viện bị đám con nít bắt nạt, chính là người khuyên tôi tránh voi chẳng xấu mặt nào, quân tử báo thù mười năm chưa muộn." Kỷ Oánh than thở, khuyên đừng nên gây chuyện rắc rối nữa.

      Giang Thiệu Cạnh cứng đờ.

      nhi viện?

      "Mặc dù tôi chỉ ở trong nhi viện bảy ngày được cha mẹ của Tiểu Đức nhận nuôi nhưng để lại cho tôi ấn tượng rất là sâu sắc, là Giang Thiệu Cạnh rất sợ độc." Kỷ Oánh khẽ mỉm cười, ra bí mật lớn.

      kinh ngạc đến ngây cả người.

      Buổi tối vẫn cùng về nhà.

      Bởi vì rất lo lắng bị người ta “nửa đường mưu sát”.

      Vừa vào nhà, bị kéo vào trong lồng ngực rộng rãi.

      Ngay sau đó môi của bị bịt lại.

      Kỷ Oánh ngẩn người.

      Giang Thiệu Cạnh rất ít khi hôn , mỗi lần đều là do uy hiếp và cưỡng bức mới miễn cưỡng làm qua quít cho xong.

      Khi lưỡi của xâm vào trong khoang miệng cả người Kỷ Oánh lập tức mềm nhũn, đôi tay tiếng động vòng chắc cổ của .

      Trong hai tháng này, chưa từng chủ động tìm , người bị hành hạ chỉ có mình mà còn có cả chính .

      thuận theo giống như thôi tình dược tốt nhất, Giang Thiệu Cạnh hôn , tinh tế, từ từ.

      Mặc dù đây là lần đầu tiên hai người hôn môi nhưng mà lần này lại mang ý nghĩa nghiêm túc của nụ hôn đầu.

      Tối nay rung động quá nhiều, những cảm giác rung động khỏi làm cho tim nóng lên.

      Mới vừa rồi với đừng để cho truyền thông biết được chuyện của hai người mà mỗi lý do đưa ra đều là vì .

      Còn nữa, ra bọn họ là người quen cũ.

      Giang Thiệu Cạnh rất sợ độc.

      câu này gõ vào tim của .

      Đột nhiên lần đầu tiên cảm nhận được hơi thở ấm áp người , điều này làm cho cách nào kìm chế được.

      Bàn tay to lớn của ngừng vân vê nhào nặn ở nơi tròn trịa mềm mại của , đến cuối cùng, rốt cuộc thể nhịn được nữa, thở hổn hển, đè ở người .

      Hai tay của rất bận rộn, cái tay thô bạo cởi nội y của , cái tay khác luồn vào trong quần lót, dùng sức kéo quần của xuống.

      "... còn chưa có đeo bao..." còn chưa dứt lời bị hung hăng chặn lại.

      Toàn thân cảm thấy như có dòng điện chạy qua, bởi vì dùng sức đẩy… vào trong cơ thể mình.

      Kỷ Oánh liều mạng cắn răng, cố gắng để cho mình kêu thành tiếng nhưng mà làm được, bị từng đợt từng đợt... đánh sâu vào khiến cho cơ thể lẫn tâm hồn, sắp sửa thể chống đỡ được nữa.

      đoạt lấy, thưởng thức thân thể mê người của , cảm giác thỏa mãn khi chinh phục tràn ngập trong lồng ngực, lại suy nghĩ chút, hình như trước đây chưa từng có cảm giác vui thích như thế này——

      Đó là cảm giác mùa xuân sắp tới.

      ...

      biết đây có được xem như là đương hay .

      Dù sao có lúc làm việc đột nhiên rất muốn nghe giọng của , sau đó từ mỗi tuần lần biến thành ngày ngày gặp gỡ.

      Thời gian nghỉ trưa, Giang Thiệu Cạnh cầm điện thoại di động nhấn gọi nhiều lần, nhưng mà vẫn là trạng thái im lặng có người nghe.

      Có phải xảy ra chuyện gì hay ?

      Điện thoại di động vang lên, vội vàng cầm máy nhưng khi nghe thấy giọng trong điện thoại cảm thấy rất thất vọng.

      "Lại chuyện gì nữa?" đáng ghét, là Giang Diệc Hãn.

      Giang Diệc Hãn loanh quanh nửa ngày, ấp a ấp úng, Giang Thiệu Cạnh ở bên kia điện thoại cười lạnh ngừng.

      Hừ, lại là đến dò thăm tin tức, xem thử lúc nào và Kỷ Oánh tu thành chánh quả, dễ dàng để cho nó biết như vậy sao? ! Hừ, đừng tưởng rằng biết tháng trước nó và Vãn Vãn len lút lãnh giấy hôn thú!

      Nếu muốn “cưới cứ tự nhiên, chính là cố ý giả bộ mình biết, thề phải hành hạ chết bọn họ!

      Lãng phí mười phút cùng em trai vòng vèo loanh quanh, Giang Thiệu Cạnh đứng dậy, cầm lấy áo vest ra ngoài.

      Studio quay phim.

      Liên tục NG, đạo diễn gần như sắp phát điên.

      "Tiểu Đức, em đừng coi chị là chị của em nữa mà phải coi chị như là người tình, cảnh này em phải diễn mình đối với chị vừa vừa hận, cho nên em phải điên cuồng cưỡng hôn chị, phải diễn tả đau đớn của mình nhưng nhất định cũng phải làm cho chị cảm thấy đau khổ rối rắm, vì vậy lúc diễn cảnh hôn phải điên cuồng, mạnh mẽ!" lần lại lần kiên nhẫn hướng dẫn Tiểu Đức nhập vai.

      chỉ có đứa em trai, trước khi ba mẹ mất đồng ý với hai người cho dù có khổ sở mệt mỏi đến đâu chăng nữa cũng chăm sóc tốt cho em trai.

      Trở thành minh tinh mơ ước của Tiểu Đức cho nên người làm chị như nhất định phải tác thành cho mơ ước của nó.

      Vẻ mặt Tiểu Đức lúng túng gật đầu, chỉ có thể ra lệnh cho mình tập trung, nếu muốn chị phải khó xử còn mình lúng túng thể NG nữa!

      ...

      Giang Thiệu Cạnh vừa đến studio liền nhìn thấy được cảnh hôn nhau kịch liệt.

      Điều này làm cho sắc mặt của đại biến.

      Trong phòng nghỉ ngơi, lạnh lùng buồn bực lên tiếng khiến Kỷ Oánh có chút chột dạ

      " tức giận?" cẩn thận từng li từng tí hỏi.

      nặng nề đặt ly cà phê xuống: " làm việc."

      Ặc, vừa mới tới lập tức ngay?

      Kỷ Oánh đuổi theo: "Này, cậu ấy là em trai của em, đừng nóng giận!" giọng cầu xin tha thứ.

      Bây giờ quần áo mặc càng ngày càng theo xu hướng bảo thủ chỉ vì lí do đơn giản là Giang Thiệu Cạnh thích, hơn nữa ham muốn chiếm giữ càng ngày càng mạnh.

      Giang Thiệu Cạnh chưa bao giờ thích nhưng mà có thể nhận thấy được tiếng bước chân của mùa xuân tới gần.

      "Đúng là tức giận, tức giận bởi vì nửa năm trôi mà qua tại sao bụng của em chút động tĩnh cũng có?" Mặt thay đổi, mượn đề tài để chuyện của mình.

      đồng ý với khi mang thai đóng phim nữa! Mà chỉ cần đóng phim loại chuyện như vậy cũng xảy ra!

      Đối với Tiểu Đức chỉ là công việc mà thôi, tức giận, tức giận!

      "Nếu như em sinh được sớm chút, tính chuyện khác!" gầm .

      Nghe vậy, Kỷ Oánh từ từ buông cánh tay của ra, lạnh lùng hỏi: "Tính chuyện khác gì?"

      Cho nên ý của lãng phí thời gian của ?

      cảm thấy mình khờ, phải là vợ của , thậm chí ngay cả bạn của cũng phải, muốn sinh con trai cho liền hai lời mà gật đầu.

      Thấy sắc mặt của nghiêm túc, giọng của Giang Thiệu Cạnh lập tức mềm xuống: ".... dẫn em chữa vô sinh."

      Nghe xong, sắc mặt Kỷ Oánh lập tức thay đổi trở lại: "Đây chính là tính toán khác mà ?" mặt đầy tươi cười.

      cứng ngắc gật đầu.

      Ông trời có thể làm chứng, ra tính toán khác mà vừa ...

      cũng muốn tưới thêm dầu vào lửa, bây giờ, thông minh hơn rất nhiều.

      Kỷ Oánh ôm cổ của , hôn cái kêu.

      " cho biết tin tức tốt..." Ánh mắt của có thẹn thùng.

      Hả?.

      Nhịp tim Giang Thiệu Cạnh tăng nhanh.

      "Nhưng trước khi phải đồng ý trước với em chuyện." Vẻ mặt có chút nghiêm túc.

      Vì Tiểu Đức, dấu diếm tin tức tốt này gần hai tháng, mắt thấy phim cũng gần xong rồi, rốt cuộc có thể tìm thấy lối ra của hạnh phúc cho nên quyết định công khai tin tức tốt này với .

      Đồng ý cái gì? Kết, kết hôn sao? Chuyện này phải suy nghĩ lại ——

      Hôn nhân của dùng để trao đổi lợi ích mà lại thể mang lại lợi ích gì cho .

      Hơn nữa nếu như kết hôn đó phải là quá lợi cho Giang Diệc Hãn và Vãn Vãn hay sao?

      Chuyện này càng phải suy nghĩ kĩ ——

      Nhưng mà… nhưng mà nếu lấy bảo bảo ra uy hiếp phải làm sao đây? cũng thể để cho con trai mình làm con riêng được. Ngộ nhỡ giận dữ đưa con trai vào nhi viện làm thế nào bây giờ? được thể để cho con trai mình trở thành Giang Thiệu Cạnh thứ hai được! nhất định phải đồng ý!

      Nếu bọn họ dứt khoát “cưới ” luôn , như vậy vừa hành hạ Giang Diệc Hãn vừa chọc giận .

      Chủ ý này quá tuyệt vời!

      " được kêu nó là Đại Bảo!" Kỷ Oánh chỉ chỉ cái bụng bằng phẳng của chính mình, thận trọng thanh minh.

      đồng ý, ba chữ vừa ra đến giữa chừng bị Giang Thiệu Cạnh cứng rắn nuốt xuống.

      ( Hết )
      Last edited by a moderator: 12/3/16

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :