1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

KHÔNG YÊU ĐỪNG QUẤY RẦY! - Đản Đản 1113 (Full - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5:
      Editor: coki (Mèo)


      Sau khi ăn cơm trưa xong, Giang Diệc Hãn thấy sắc mặt của vẫn được tốt lắm liền dẫn vào phòng ngủ của mình nghỉ ngơi.

      " tuần có bốn buổi tối đều ngủ lại trong phòng làm việc." lấy khăn lông của mình đưa cho lau mặt: "Em cứ nghỉ ở đây chờ tan làm."

      Vãn Vãn cầm khăn lông ướt ấm áp của , nhúc nhích.

      Phòng ngủ của cũng giống như phòng làm việc, màu đen là chủ đạo, màu sắc tối tăm này khiến cho ngực của Vãn Vãn cảm thấy bị đè nén.

      "Rửa mặt , sau đó ngủ trưa, thoải mái chút." Giang Diệc Hãn ôn hòa thúc giục.

      Vãn Vãn sững sờ, vẫn chưa phục hồi từ tin tức mà mang tới.

      biết mang thai? hâm mộ bọn họ, cũng muốn nhanh chóng tìm tốt để kết hôn? Có ý tứ gì? Rốt cuộc Giang Thiệu Cạnh với như thế nào?

      Thấy bộ dạng của có cái gì đó đúng.

      "Có phải lại thoải mái hay ?" Giang Diệc Hãn có chút lo lắng: " cần bệnh viện kiểm tra dạ dày sao?"

      Vãn Vãn kinh ngạc nhìn , phút đồng hồ sau mới phản ứng lại: " có việc gì, nôn nghén mà thôi...." Nhưng hình như bảo bảo của bắt đầu nhạy cảm rồi, gặp người khác đều nôn nghén nhưng thấy lại bắt đầu giằng co.

      Nghe được đáp án này, Giang Diệc Hãn lập tức thở phào nhõm, lại nhíu mày cái.

      Phụ nữ mang thai khổ cực vậy sao? Mới vừa rồi nhìn thấy ói thành ra như vậy, lòng vẫn còn sợ hãi.

      Thấy chậm chạp bất động, có chút mất kiên nhẫn cầm lấy khăn lông lau miệng giúp sau đó là mặt mày....

      Động tác của rất , càng làm càng thêm quen thuộc và tự nhiên, nhớ tới khoảng thời gian kia lại nhớ mình thành thạo chăm sóc bị bệnh như thế nào.

      Vãn Vãn ngồi yên ở giường, ngây ngốc nhìn , hoàn toàn có động tác nào.

      Rất hoài niệm, rất hoài niệm loại cảm giác đó.

      nhìn thẳng khiến cho động tác của Giang Diệc Hãn cũng dừng lại, nhịn được đưa tay dịu dàng vuốt ve tóc của ....

      Hai người nhìn nhau.

      Hồi lâu.

      gõ vào chóp mũi của , bờ môi lộ ra nụ cười: " nhóc, vậy mà em lại sắp làm mẹ rồi, cũng thể nào tin được!" Ở trong suy nghĩ của , vẫn luôn là đứa bé làm cho người khác thương .

      Lại là nét mặt này, hoàn toàn xem như là em của mình.

      Vãn Vãn hít mũi cái: "Có gì thể tin được? Em vẫn rất ưa thích trẻ con mà!"

      "Chờ sinh đứa bé, nó khóc em cũng khóc, cũng biết còn mấy năm để hưởng thụ nữa, còn trẻ như vậy làm mẹ, phải là lựa chọn tốt!" coi như bạn bè, cố tình nhạo báng: "Đến lúc đó hối hận cũng nữa kịp rồi !"

      "Em hối hận." Chuyện gì đều có thể hối hận, duy nhất chuyện giữ lại đứa bé này, chắc chắn hối hận.

      Nụ cười của nhạt : "Làm sao em biết mình hối hận? Hai của cực kì quan tâm đến nghiệp của mình, đừng hy vọng ấy quá săn sóc, ấy chăm sóc mẹ con em về vật chất nhưng mà cái khác đừng hy vọng xa vời quá nhiều, ấy có quá nhiều thời gian ở cùng với em, lúc nuôi dưỡng đứa bé có thể em cũng phải bỏ ra rất nhiều tinh lực, quá trình đó phải bây giờ em có thể tưởng tượng ra được." cảm thấy Hai phải là người biết chăm sóc người khác.

      Người viết tiểu thuyết thường là những người có trái tim thủy tinh mới có thể viết ra những tâm tư tình cảm phức tạp tinh tế như vậy được.

      đọc tiểu thuyết “Hợp đồng tình ” mà viết mới hiểu bề ngoài Vãn Vãn có dịu ngoan ngu ngốc đến thế nào nữa thế giới nội tâm của vẫn rất phong phú và nhạy cảm.

      Đáng tiếc, hiểu được quá muộn, vẫn luôn cho là cái gì mình thấy tốt cho tốt lại quên mất rằng có muốn, có thích hay ? Có lẽ ban đầu nên ích kỷ chút hết mọi chuyện cho biết? Cho dù lòng lo lắng, cảm thấy an toàn nhưng cũng tốt hơn tại? Nhưng mà làm được.

      Đưa đến chỗ an toàn là phương thức thầm lặng dùng để người.

      từ bỏ công việc nguy hiểm là lời cam kết thầm lặng khi người.

      "Em hối hận." Vãn Vãn rất , lặp lại lần nữa.

      thân
      [​IMG]
      Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6:
      Editor: Hoàng Dung


      " ra , phải cần phải tiễn em."

      "Vốn là tạm thời có chút việc, nhưng bây giờ có, vừa lúc tan việc thuận đường cùng nhau về nhà nghỉ ngơi." Lái xe, Giang Diệc Hãn suy nghĩ lý do.

      Vãn Vãn , nhìn ngoài cửa sổ.

      ràng là khí trời u, tại sao lại cảm thấy từ lúc lái xe ra ngoài, tâm tình của mình từ trời đầy mây biến thành trời cao chiếu ánh nắng rực rỡ?!

      Đối với người chia tay mà , cuộc sống có bao nhiêu lần thuận đường? May mắn lúc này coi là xa xỉ.

      "Cơm tối giải quyết như thế nào?" thuận miệng hỏi.

      " có đề nghị gì?"

      "Em có đề nghị gì?"

      Hai người trăm miệng lời hỏi.

      Vãn Vãn cười, cũng thế.

      Dọc theo đường, phong cảnh vội vã lùi lại, giống như màn tiếp màn cuộc đời của người, ngực có cảm giác đau đến tê liệt, đồng thời cũng mang bọn họ tiến vào địa phương biết tên.

      "Nếu như phải rất mệt, vội về nhà bằng theo đến nhà hàng Jade. On. 36 ! vẫn muốn , nhưng tìm được người cùng." từ từ ngoái đầu nhìn lại, ánh mắt thâm tình chống lại ** ánh mắt của tôi.

      "Được, tốt...." Ánh mắt Vãn Vãn chợt lóe.

      Bởi vì quý trọng "Xa xỉ" khó có được này, sớm quên mất ước định với Giang Thiệu Cạnh.

      Lấy được đồng ý của , quẹo xe về phương hướng, tiếp tục chạy nhanh về phía trước .

      Dọc theo đường , tâm tình thầm có chút vui mừng.

      Hành trình xe đến nửa, Vãn Vãn đột nhiên nhíu mày, "Em...." có chút cười nổi.

      "Thế nào?" Giang Diệc Hãn thả chậm tốc độ xe, thấy đột nhiên đổi sắc mặt, có hơi khẩn trương.

      rất sợ đột nhiên nhớ tới, nghe được nhưng cố ý coi thường nhắc nhở cuộc hẹn bữa ăn tối với hai.

      Vãn Vãn cắn môi, vừa dừng lại, nhanh nôn ọe ra tiếng.

      có tiền đồ, ràng nghĩ nhịn được, hy vọng cuộc hẹn này bởi vì thân thể mình khó chịu mà phải dừng lại.

      "Em…có thể… cần ăn chút bánh ngọt để dằn bụng trước...." Dạ dày trống , cảm giác nôn nghén càng rất ràng.

      " mua." Giang Diệc Hãn nhìn thấy ven đường đúng lúc có cửa hàng bánh ngọt rất nổi danh, vội vàng dừng xe.

      "Cám ơn." Vãn Vãn cảm thấy rất có lỗi, "Nếu như có thể, thuận tiện giúp em mua chai sữa nóng."

      "Được." thành vấn đề, bên cạnh tiệm bánh ngọt chính là cửa hàng tiện lợi.

      Vãn Vãn đợi ở xe, xuống xe, cửa hàng tiện lợi mua sữa nóng trước.

      Chỉ là, thời điểm nhân viên thu ngân kết toán hóa đơn, đột nhiên thay đổi chủ ý, "Làm phiền chờ chút."
      [​IMG]
      Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7.
      Editor: coki (Mèo)

      Quả nhiên cảnh đêm ngoài cửa sổ cực kì đẹp.

      Mùi vị nồng đậm của canh nấm hương được nấu bằng loại thịt cực kì non mềm cùng với tôm tươi và chanh, bánh ngọt làm bằng gan ngỗng, ly kem ....

      Vãn Vãn ăn rất nhiều, đường trở về, ở trong xe, mặt hai người đều là nụ cười vui vẻ.

      "Em ăn rất nhiều, có phải cảm thấy rất ngạc nhiên ?" Sau khi ăn xong còn ăn thêm bát mì sợi và uống ly Coca Cola lớn, lúc đó ánh mắt của mở rất to.

      "Trước đây em ăn rất nhiều chỉ là sau này vì giảm béo cho nên mới kìm chế lại." Vãn Vãn biết xấu hổ : " ra em rất sợ mập bởi vì khi mập nhìn rất khó coi...." Nhưng mà khi tâm tình của quá tốt hoặc quá xấu kìm chế được hấp dẫn của đồ ăn đối với mình.

      Theo cách của Hai chắc hẳn tại Vãn Vãn mới mang thai khoảng được 6-7 tuần, vốn nên lộ bụng bầu mới đúng, nhưng mà bụng của Vãn Vãn lại to lên rất nhiều.

      nghĩ quả mập lên ít.

      "Ăn trước rồi sau, bây giờ em là phụ nữ có thai, đừng có quan tâm tới vóc dáng nữa, muốn ăn bao nhiêu cứ ăn, như vậy lúc sinh bảo bảo ra mới có thể khỏe mạnh cường tráng được!" cười cười trả lời.

      cũng nghĩ như vậy.

      mặt Vãn Vãn đều là ý cười.

      "Món cá hồi ở Jade. On. 36 này rất tươi ngon nhưng em lại thể ăn được, là đáng tiếc." Người đáng tiếc là , lúc nhân viên nhà hàng đặt thịt cá hồi sống trước mặt liền lấy .

      "Chỉ là trời đất bao la nhưng cũng có lớn bằng bảo bảo của em" nhún vai cái, buông lỏng .

      Ừ, trời đất bao la nhưng cũng có lớn bằng bảo bảo của chúng ta.

      "Đúng rồi, ngày mai định đến nhà Chức Tâm chơi, Tiểu Quất Tử lớn hơn rất nhiều, nó biết bò rồi. Chức Tâm cũng mời em tới làm khách, em có muốn ?" làm ra vẻ như là chỉ thuận miệng hỏi chút.

      thực tế quả Chức Tâm có mời , chỉ là sau khi biết bọn họ chia tay Chức Tâm rất kinh ngạc.

      Vãn Vãn do dự.

      cũng muốn thăm Tiểu Quất Tử, nhưng mà bây giờ lấy thân phận gì để đến nhà bạn của ?

      " , coi như học hỏi kinh nghiệm làm mẹ." cười với .

      "Được, được rồi...." Rốt cuộc Vãn Vãn cũng gật đầu.

      Khóe miệng nhếch lên, mắt mở to.

      lái xe vào trong ga-ra, đỡ xuống xe, quả tâm tình tối hôm nay của hai người bọn họ đều rất vui vẻ.

      Nếu như phải gần mười giờ mà lại là phụ nữ có thai muốn đưa về nhà sớm như vậy.

      Cả biệt thự đều tối đen như mực, cực kì trầm.

      Hai vẫn còn tăng ca ở công ty sao?

      " dẫn em lên phòng khách ở lầu ba." Lầu hai là địa bàn của Hai mà lầu ba lại là gian của .

      Vãn Vãn muốn gật đầu.

      " ấy muốn ở tại phòng khách lầu ba lúc nào?" người đàn ông từ trong bóng tối chậm rãi bước ra, đứng ở trước mặt hai người bọn họ, ánh trăng chiếu lên gương mặt của ta làm lộ ra tức giận và u ám.

      " phụ nữ có thai mà lại ở bên ngoài chơi với bạn bè đến mười
      [​IMG]
      Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8:
      Editor: Hoàng Dung


      Vãn Vãn kịp kêu lên tiếng, bị Giang Thiệu Cạnh như đá lớn cúi xuống, hung hăng hôn lên. Nụ hôn này tràn đầy tức giận, đến mức cuồng dã, mãnh liệt, thậm chí cứng rắn cạy môi của ra.

      Vãn Vãn liều mạng lắc đầu giãy giụa, nhưng mạnh yếu, thể lực nam nữ ràng có khác biệt. Hai chân, hai tay sớm bị vững vàng áp chế cách dễ dàng, chỉ có như thế, bàn tay Giang Thiệu Cạnh thậm chí cách áo lông, dùng lực vuốt ve . . . mềm mại của .

      "Hu.... dừng, dừng tay!" Miệng lưỡi Vãn Vãn đều là khí dương cương nồng đậm của ,

      Trong giãy dụa đan xen bi phẫn, nước mắt Vãn Vãn nhịn được rơi xuống.

      Trừ Diệc Hãn, chưa từng thân mật như vậy với người khác? Nhưng Giang Thiệu Cạnh mặc kệ, trong đầu của chỉ có ý niệm duy nhất, muốn đem tất cả trở lại trong quỹ đạo nên có!

      Mặc dù quỹ đạo này ở trong mắt là giả, nhưng lại cho là đến lúc nên thành rồi! Bởi vì từ vừa mới bắt đầu, chuẩn bị diễn giả thành .

      Vãn Vãn là bảo thủ, chỉ cần thân thể là của . Như vậy, chắc chắn dây dưa với Diệc Hãn!

      Cái ý niệm này giống cỗ ma chú, luôn dẫn đường cho .

      rất dứt khoát vươn tay ra, thâm nhập vào trong cổ áo , đè xuống. Tay chạm vào cảm giác mềm mại khiến toàn thân nhất thời cuồn cuộn cỗ tinh lực, cỗ dục vọng từ bụng dưới ngừng kéo lên.

      nghĩ muốn .

      từng bảo đảm với , mình đụng , ít nhất ở trong lúc mang thai, rất an toàn.

      Nhưng nếu cái bảo đảm này tổn hại nghiêm trọng đến lợi ích của , thậm chí "Thương phẩm" của vì thế có thể được bảo vệ. Như vậy, còn cần thiết duy trì quân tử sao? có ý định đợi, ra tay trước chiếm được lợi thế luôn luôn là tác phong làm việc của . khát vọng , khát vọng có thể ấm áp mình. Hôm nay ấm như vậy, ở trong lòng của , tuyệt đối thả ra!

      Giang Thiệu Cạnh cong tay, dùng sức nắm chặt cả đoàn vô cùng mềm mại của ở trong lòng bàn tay của .

      Thân thể của có chút mượt mà, mang theo hương thơm cực kỳ hấp dẫn, mê người, hồn nhiên, làm cho người ta rất có dục vọng nhúng chàm . . ..

      Vãn Vãn cố gắng thế nào cũng cách nào ngăn cản ta, nhất thời bi phẫn liều mạng đánh lồng ngực cứng rắng như sắt của .

      "Đừng!"
      [​IMG]
      Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9.
      Editor: coki (Mèo)

      Tình huống như thế....

      "Em muốn hẹn hò, em muốn ngủ." Vãn Vãn giọng lên cầu của mình.

      Bây giờ là cuối tháng mười hai, tại cũng sắp rạng sáng rồi, bên ngoài trời đông giá rét, ai lại có tâm tình hẹn hò? Hơn nữa ngoại trừ những điều khoản ở trong hiệp ước cũng muốn xuất cùng với Giang Thiệu Cạnh ở bên ngoài .

      "Bây giờ em muốn về phòng?" Chân mày Giang Thiệu Cạnh nhíu lại.

      Đây là lần đầu tiên ta đề xuất hẹn hò với , chẳng lẽ cứ bị từ chối như vậy?

      Vãn Vãn cúi đầu, chuyện mới xảy ra vừa rồi vẫn còn làm cho sợ hãi.

      "Muốn ngủ có thể ngủ bù ở trong xe, muốn dẫn em hẹn hò, nếu em muốn ra ngoài khiêng em vào xe!" Gương mặt tuấn tú của Giang Thiệu Cạnh vô cùng căng thẳng, ánh mắt cực kì nghiêm khắc.

      Vãn Vãn trợn mắt há mồm cho đến khi cổ tay của bị nắm chặt kéo lần nữa, ta sải bước tiến vào trong gara.

      "Để cho Vãn Vãn trở về phòng khách ngủ , ấy cần nghỉ ngơi!" Giang Diệc Hãn ngăn xe Giang Thiệu Cạnh lại.

      Nhưng Giang Thiệu Cạnh lại đạp mạnh chân ga chạy thẳng tới, giống như muốn tông thẳng vào , sau đó rất khách khí mà vòng qua chạy mất.

      Xe hơi lướt qua bên người tạo nên trận gió có thể khiến người ta run rẩy.

      Cái này giống hẹn hò sao? Ngược lại hình như càng giống với cưỡng ép hơn!

      ....

      Giang Thiệu Cạnh lái xe đến con đường lớn bên cạnh bến sông. Nơi này gần sát với thành phố Lâm Giang, hai bên cửa biển tàu thuyền qua lại rất tấp nập, cảnh tượng này giống như dải ruy băng vắt ngang qua bờ sông Hoàng Phổ, đây là địa điểm được rất nhiều người khen ngợi.

      "Nơi này đủ đẹp rồi chứ?" Giang Thiệu Cạnh dừng xe lại.

      Nơi này chỉ có sao, có trăng sáng, còn có cảnh đẹp nữa!?

      Vãn Vãn nắm chặt áo khoác, chịu đựng gió rét, bị ép buộc xuống xe, trong đêm yên tĩnh, hai người chậm rãi dạo ở đường lớn rộng rãi.

      "Em ." Có rất ít người đường, chỉ còn lại hai ba cặp đôi muốn rời xa người của mình.

      Giang Thiệu Cạnh bước xa về phía trước, giống như nghe được lời .

      " Hai, em hiểu tại sao lại đột nhiên hi vọng em , nhưng mà người là chuyện thể quyết định trong nháy mắt được...." tin tưởng thế giới này tồn tại loại vừa gặp , nhưng mà cái loại cảm giác giống như bị giật điện khi nhìn thấy người đó vẫn có.

      Thể chất của phụ nữ có thai rất đặc biệt cho nên tại rất buồn ngủ, cực kỳ buồn ngủ nhưng mà vẫn nguyện ý kiên nhẫn giải quyết phiền toái trước mắt.

      "Cho nên em , cũng thể cho ấm áp mà muốn."

      Giang Thiệu Cạnh xoay người lại, lạnh lẽo nhìn , ta bước đến gần, nửa người khẽ chạm Vãn Vãn, khiến toàn thân Vãn Vãn cứng đờ, vì chưa kịp nín thở cho nên liền hít vào sâu mùi hương thuộc về ta.

      Đó là loại hơi thở cực kì dương cương, càng làm cho người ta cảm nhận cách sâu sắc cảm giác bị áp bức do ta mang lại, điều này làm cho Vãn Vãn dám thở mạnh, rất sợ hơi thở của bản thân phun lên thân thể ta.

      "Em sợ nếu như chọc giận ... đối phó với Giang Diệc Hãn, khiến nó chỉ còn hai bàn tay trắng sao?" Giang Thiệu Cạnh cười lạnh: "Em cũng đừng quên ngày đó mình nghe lén được cái gì."

      Vãn Vãn cứng đờ, ngay sau đó miễn cưỡng nặn ra nụ cười : " . Nếu như muốn sớm làm như vậy rồi." Chính là bởi vì xác định Diệc Hãn rất an toàn cho nên mới nguyện ý vì bảo vệ bí mật kia.

      " làm?" Giang Thiệu Cạnh giống như nghe được chuyện buồn cười nhất thế giới.

      Trong công ty từ xuống dưới của phái Nhị thiếu gia ai cũng đề phòng nghiêm ngặt, sợ người con riêng là ta hãm hại thái tử. ta làm? ! Ngay cả ta cũng có lòng tin với chính mình, dám chắc chắn bởi vì quá tham cái vị trí kia cho nên dùng hết biện pháp khiến Giang Diệc Hãn hai bàn tay trắng hay .

      " rất nhiều năm Diệc Hãn có nắm quyền, tại về nghiệp lại càng tin tưởng điều kiện, cho dù nhất định là vì thèm muốn Yến Thiên Hạ, nhưng nếu như muốn hại ấy vẫn có rất nhiều cơ hội." Dù sao, Diệc Hãn cũng là người phụ trách Yến Thiên Hạ luật pháp.

      " có thể cố ý làm ra vài chuyện hại ấy ngồi tù sau đó danh chánh ngôn thuận chiếm lấy Yến Thiên Hạ, em tin tưởng có năng lực này." Vãn Vãn phân tích.

      phải thông minh mà là ta từng làm sư phụ của , trong hai tháng theo Giang Thiệu Cạnh học tập đó hiểu về người đàn ông hung dữ này.

      "Nhưng vẫn làm như vậy, ngược lại quản lý “Yến Thiên Hạ” rất tốt. tích cực tìm người thích hợp với bản thân cho nên lựa chọn Phó Vịnh Bội, chỉ muốn lợi dụng danh tiếng của ấy mà còn bởi vì nhìn trúng Công Ti Bách Hóa của nhà ấy, tính toán sau khi kết hôn lợi dụng thân phận con rể của ông chủ Công Ti Bách Hóa để thoát khỏi nguy cơ, sau đó từng bước tham gia vào
      [​IMG]
      Wintercô gái bạch dương thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :