1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kết hôn rồi yêu - Chu Khinh (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nghiêm Hi

      Nghiêm Hi Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      21
      Chương 10

      biết dạng này có tính là chiến tranh lạnh?

      Thẩm Kiều nằm ở trong chăn, lười biếng nhúc nhích.

      Bọn họ ước chừng hai tháng gặp mặt, nghĩ tới đây, nước mắt lại dâng lên. Buồn nôn, là buồn nôn. Gần đây trở nên rất vô dụng, trở nên ham khóc, ràng phải như thế, tất cả đều do cái tên Trình Dịch Dương đó!

      ràng là lỗi của , tại sao lại tất cả như đều là lỗi của ? Là giăng bẫy , phá hủy tình cảm của , ít nhất cũng phải câu xin lỗi chứ? Nhưng sau khi tức giận bỏ về nhà cha mẹ xong, còn thèm quan tâm tới , có người đàn ông nào đáng ghét như vậy ?

      "A Kiều, cái tính thối của con bao giờ mới sửa đổi? Con bé Ninh Hinh kia là em họ của A Dương, chúng ta đều biết, ăm giấm chua cái gì?" Hà Thanh Hồng gõ đánh thọc sườn mới hỏi ra nguyên nhân gây gổ, sau đó trực tiếp giáo huấn .

      sao, đúng là đúng khi hỏi ràng, thế nhưng thể bao che được việc và em họ mình hợp tác lừa gạt .

      "Chị, chuyện này thể trách rể được, ra trước đó ở nước Mỹ, ấy thấy Kling bắt cá hai tay hôn nóng bỏng nữ sinh khác, có hình làm chứng đây, sau đó ấy điều tra ra, ra Kling vẫn luôn lén lút với bạn trước, cho nên mới gài bẫy Kling, vạch trần ." Thẩm Luật gọi điện tới tỉ mỉ giải thích ngọn nguồn.

      "Hôm đó em và ấy cùng thương lượng, mượn cớ chị đến bưu điện lấy quà, ra là muốn dẫn chị đến khách sạn kia nhìn thấy màn ấy sắp xếp em họ câu dẫn Kling, vì ấy điều tra ra được Kling có sức miễn dịch với những thanh thuần nhất."

      vòng vòng đan xen chặt chẽ, từ nước Mỹ phát về Kling cho đến khi để Thẩm Kiều biết đều do Trình Dịch Dương bày ra. rể đúng là có đủ phúc hắc, về sau phải khắc ót để nhắc nhở mình, đắc tội ai được chứ chớ nên đắc tội Trình Dịch Dương, phát Kling bắt cá hai tay nhưng vẫn nhẫn, ra tay phát là trúng, quả là đáng sợ.

      Được rồi, coi như chuyện của Kling trách , dù sao đối với chuyện này tức giận nhiều, nhưng vấn đề ở đây là Trình Dich Dương giống như giận ngược lại , ngày đó vô cùng thất vọng, có thể được tức giận sao?

      "Đáng đời con!" Hà Thanh Hồng dí dí vào trán , nhịn được mắng to, "Con có cái gì tốt đẹp, trừ cái khuôn mặt dễ coi chút có cái gì đáng giá để A Dương tốt với con như vậy? Mà con còn ra mặt vì tên đàn ông khác, thể tức giận sao?"

      "Mẹ, mẹ rốt cục là mẹ của ai?" Thẩm Kiều bất mãn xoa trán mình, " ấy là đàn ông, sao có thể dễ giận như vậy?"

      "Đàn ông được tức giận, đàn ông đáng bị con chọc tức chắc?" Cái đứa trẻ chết tiệt này rốt cục giống ai? là gỗ mục thể chạm trổ. Mặc kệ, lão nương nấu cơm!

      Thẩm Kiều bĩu môi vùi đầu vào giường. sống với tổng cộng hai trăm bảy mươi sáu ngày. Có lẽ ban đầu là vì giận dỗi mà lấy , nhưng dần dần vì đối xử với quá tốt khiến cho . Thứ tình cảm này quá sâu, căn bản thể cảm thấy được. Mãi cho đến ngày đó nhìn thấy và Lan Ninh Hinh ở chung, lòng mới dâng lên cảm giác đau, mới cho cảm nhận được, ra trong lúc vô tình Trình Dịch Dương chiếm địa vị quan trọng như vậy trong lòng .

      Cho là phản bội đau và tức giận, chưa dạy dỗ đánh cho trận giống như với Kling mà xoay người quyết tuyệt rời . Đứng vỉa hè, người qua lại dứt mà nước mắt rơi ngừng, khắc kia mới hiểu được sâu đậm, đến mức vừa nghĩ tới rời khỏi trái tim giống như bị đao khảm vào, đau triệt để.

      Hiểu tình cảm của mình, nhưng tình cảm của đối với sao? tuyệt đối thể biết được đối xử tốt với như vậy vì là vợ hay là vì ? Có phải bất kỳ nào kết hôn với , cũng đối xử tốt như vậy? Vừa nghĩ tới có khác được cưng chiều như vậy liền ghen tị thở nổi. thể quên lúc ban đầu khi đề nghị kết hôn với chỉ vì đến tuổi kết hôn, còn tình cảm chữ cũng . Cho nên dám tìm , hiểu mình thương nhiều thế nào nhưng dám khẳng định tình cảm của đối với , dám đối mặt, nếu như , nhất định chịu nổi. thấy tương tư đến tận xương tủy, gặp lại có dũng khí. Mỗi ngày giằng xé như vậy khiến cho còn là Thẩm Kiều lớn mật nữa rồi.

      Còn vẫn sống tốt, đáng chết là quá tốt! tivi nhìn thấy vẫn cao ngất, mặc quân trang đứng cùng Phương Nhĩ Chính, bọn họ vừa bắt được tên trùm ma túy Đông Nam Á, được khen thưởng. Trừ nghiêm túc hơn, giống như chút cũng thay đổi, hình như chỉ có mình bị ảnh hưởng.

      Đột nhiên nghe tiếng đỗ xe bên ngoài nhà, tim bỗng đập mạnh, bỏ gối ôm ra, ngay cả giày cũng , vội chạy tới cửa sổ núp sau rèm cửa ngó ra ngoài.

      Ba ở nhà, mẹ biết lái xe, Thẩm Luật thể về nhà, như vậy...

      Xe Hummer quen thuộc dừng lại bên tường bao thấp của nhà , là , đó là xe của .

      Nước mắt cứ như vậy rơi xuống, dùng sức che miệng, sợ mình hét to lên, nhưng tâm tình chỉ kích động mấy giây, cửa xe mở ra khiến cho nhiệt độ của hạ xuống, là Trần Chí Vĩ, phụ tá của .

      phải , phải !

      thất vọng lui về giường, kéo qua chăn trùm kín đầu, trong lòng mảnh hoang vu.

      Chỉ ngăn cách bằng cánh cửa, nên đối thoại trong phòng khách nghe khá ràng.

      Trần Chí Vĩ thay mặt Trình Dịch Dương đưa văn kiện cho Thẩm Nhược Định, "Cái này lần sau đưa cho tôi là được rồi, cậu còn đặc biệt đến chuyến làm gì."

      "Trình tiên sinh bảo phải mau đưa cho ngài."

      "Gần đây a Dương rất bận sao?"

      "Vâng, gần đây mới vừa phá vụ án lớn, mỗi ngày loay hoay đều ngủ trong phòng làm việc."

      "Vậy cậu nhớ phải nhắc nhở A Dương chú ý sức khỏe."

      "Thẩm tiên sinh yên tâm."

      "Mới vừa thấy xe, tôi còn tưởng rằng là a Dương tới đấy."

      "Hôm nay may xe của cháu đột nhiên hư, Trình tiên sinh cho cháu mượn."

      "Chí Vĩ à, cậu bảo a Dương đừng mệt mỏi như vậy, ngày nghỉ phép nhiều để lại cũng lãng phí, nên đâu đó thư giãn chút." ràng đây là tiếng Hà Thanh Hồng.

      "Trình tiên sinh bỏ phí ngày nghỉ đâu, hằng năm đều dùng."

      "A, vậy là thế nào?"

      " ấy hàng năm đều nghỉ ngơi 1-2 tuần, à, cháu nhớ năm ngoái chính là nghỉ phép vào dịp lễ Noel." Lễ Noel? Hô hấp Thẩm Kiều đột nhiên cứng lại.

      "Thẩm Kiều, tới công tác, thuận tiện ghé thăm em chút."

      " Dịch Dương, hàng năm đều tới Newyork công tác, như vậy có thấy chán ?"

      Nước mắt, lần nữa từ trong hốc mắt xuống, ai cái gì bên ngoài gian phòng, còn nghe nữa rồi.

      Bao nhiêu lần? Toàn bộ bảy lần, từ khi bọn họ quen biết, hàng năm, đều Newyork thăm . Cùng qua phố lớn ngõ của Newyork, nhìn ăn thức ăn ngon mà thỏa mãn, ánh mắt của dịu dàng.

      khờ, là khờ, sao cho rằng ra chính là thương?

      dùng tròn bảy năm thời gian để như vậy, nhìn lần lượt thay bạn trai này đến bạn trai khác, nhìn lần lượt cười trong lòng người khác, cảm giác lúc đó của như thế nào? Khó trách tức giận đối với chất vấn của như vậy, bởi vì làm thương tổn .

      Đều là lỗi của !

      còn có thể tha thứ cho ?

      Thẩm Kiều đột nhiên ngồi dậy từ giường, kéo cửa phòng ra vọt tới trước mặt Trần Chí Vĩ, xốc cổ lên hỏi: " ấy ở đâu?"

      "Ai? Người nào?" Trời ạ, là đáng sợ, khí thế của nữ vương bệ hạ là kinh người.

      "Chồng tôi, Trình Dịch Dương, bây giờ ấy ở nơi nào?"

      "Phòng... Phòng làm việc!" Hô hấp của quá khó khăn, có thể buông ra được ?

      Thẩm Kiều buông tay, lao nhanh ra như cơn gió.

      "... à..." Thanh Hà Thanh Hồng run rẩy.

      "... Ừ." Lão luyện thành thục như Thẩm Nhược Định cũng hơi giật mình.

      "Chúng ta, con chúng ta vẫn mặc đồ ngủ chạy ra ngoài!"

      Thẩm Kiều từ trong thang máy ra, hoàn toàn để ý tới ánh mắt quan sát của người xung quanh, mục tiêu của rất ràng, chính là phòng làm việc của Trình Dịch Dương.

      "Rầm" tiếng đẩy cửa phát ra, cánh cửa đập vào tường thành tiếng vang lớn.

      Phương Nhĩ Chính cợt nhã huýt sáo: "Chị dâu, quần áo chị mặc quả tệ."Mỹ nhân chính là mỹ nhân nha, dù có mặc đồ ngủ cũng khiến cho người ta kinh ngạc.

      "Toàn bộ các ra ngoài cho tôi!" Ngón tay Thẩm Kiều chỉ ra ngoài khí thế mười phần, "Tôi có chuyện muốn với ấy!"

      Tiếp tục chỉ vào Trình Dịch Dương, cường điệu , " ở lại!"

      Sáu bảy người đàn ông cao lớn uy mãnh trong phòng đều ngoan ngoãn buông văn kiện trong tay dị nghị ra ngoài.

      Chỉ có Phương Nhĩ Chính vẫn nguyên chỗ sợ sống chết, mãnh mẽ đôi co với : "Chị dâu, chị ăn mặc như vậy ở cùng A Dương tốt đâu, có cần tôi canh chừng ngoài cửa?"

      "Phương Nhĩ Chính, tôi nghĩ, Ninh Hinh nên được nghe công tích vĩ đại của đúng ?" Thẩm Kiều hếch mày, nhìn về tên đàn ông biết sống chết kia. Thành công khiến nụ cười ảm đạm ít.

      thể tin được, hai tháng này mặc dù và Trình Dịch Dương gặp nhau nhưng lại trở thành bạn tốt với Ninh Hinh. Ít nhất cũng biết ấy và Phương Nhĩ Chính dây dưa tình cảm, tóm lại là cũng nắm được điểm yếu của .

      "OK, OK! Tôi , tôi ." Phương Nhĩ Chính giơ tay đầu hàng, đứng dậy ra ngoài.

      Rất tốt, thuận lợi dọn dẹp xong! "Rầm" tiếng đóng cửa lại.

      Xoay người đối mặt với người đàn ông từ đầu tới đuôi cũng mở miệng, mặt lạnh lùng, cúi đầu xem văn kiện, tựa hồ hề phát giác những chuyện xảy ra.

      Nhưng mà lại phát , ngón tay bóp chặt văn kiện, người đàn ông này khiến lòng rối tinh rối mù. Cất bước tới bên cạnh , đưa tay muốn lấy văn kiện ra khỏi , nhưng lại chịu buông tay, cau mày trừng .

      cười ngọt ngào, mặt lấy lòng.

      "Chồng à..." Cố ý sử dụng giọng khiến thể kháng cự nhất.

      vẫn nghiêm túc lạnh lùng, chịu buông tay.

      Được rồi, có thể đường vòng. Thẩm Kiều buông tờ giấy ra, vòng qua cái bàn, ngồi lên đùi , ôm cổ , "Chồng à."

      "..."

      Tên đàn ông này cứng nhắc này, vùi gương mặt vào trong ngực của , ngửi hương vị quen thuộc của khiến chợt thấy hạnh phúc, " ra hôm đó, em phải tức giận vì Kling đâu."

      Cảm thấy thân thể của trở nên cứng ngắc khi nghe tên của Kling, khóe miệng mỉm cười, "Em tức giận vì bắt gặp với khác đứng chung chỗ." Bắp thịt hơi buông lỏng.

      "Rành mạch, nhàng, vui vẻ như Trình Dịch Dương, chỉ là của mình Thẩm Kiều, nhưng đối xử với khác cũng với khuôn mặt như vậy khiến em ghen."

      suy nghĩ trong lòng cho nghe, "Càng tức giận, càng quan tâm, em ngược lại càng hỏi được, hiểu em, sao lại tính tình của em, nếu như phải là quan tâm đến mức tận cùng, em làm sao có thể bỏ qua với tình huống cứ như vậy. suy nghĩ chút, ban đầu em đối phó Kling như thế nào." Kling bị đánh cho bị thương, sợ tới mức trực tiếp bay trở về Mĩ.

      Nhưng lại động đến ngón tay , có lẽ ai tin, nữ vương như Thẩm Kiều, phát chồng... là hiểu lầm chồng mình phản bội mà động thủ, ra chắc chắn thành đề tài buôn chuyện mất.

      " biết em từ ra nước ngoài rồi, muốn tự lập được phải kiên cường, dù có thống khổ cũng thể kêu ai được, chịu đựng mình, dần đà tình cảm bị che dấu hết."

      ngẩng đầu lên, nhìn đôi mắt đen thân thương, phần lạnh lùng trong đó mất ít nhiều, nhiều đủ để cho động lòng, "Tin em ? Nếu như so sánh việc che dấu tình cảm em thua đó."

      đến phúc hắc, sánh bằng , tới hôm nay, mới hoàn toàn hiểu tâm cơ người đàn ông này sâu đến bao nhiêu, nhưng mà tình cảm khiến người ta đau lòng.

      "Em càng quan tâm, lại càng dám để phát , nhất là khi em lầm tưởng và nữ sinh khác chơi trò mập mờ lại càng muốn cho có cơ hội là tổn thương em, khi đó em chỉ còn cách toàn duy nhất là trốn tránh."

      "Là muốn cho biết, Kling còn quan trọng với em sao?" rốt cuộc mở miệng, thanh trầm thấp, dễ nghe.

      " thông minh!"

      vui vẻ cho cái hôn làm phần thưởng, thích nhìn cau mày.

      "Kling đối với em mà , người bao giờ quan trọng nữa rồi, tại , là người khác."

      "..." có mở miệng hỏi, nhưng tay nắm eo chặt.

      Haiz, là, vẫn im lặng giấu như vậy sao?

      "Muốn biết tại em người nào ?"

      Nghịch ngợm nháy mắt mấy cái, "Hôn em, em liền cho biết."

      Phản ứng của là trực tiếp muốn nhảy dựng lên.

      " sao, sao."

      Hắc, đùa được, vội vàng ôm lấy , "Em , Trình Dịch Dương!"

      ngây ngẩn cả người, ngây ngẩn cả người luôn.

      Đời này biết có còn cơ hội nhìn đến vẻ mặt như thế của ? Thẩm Kiều suy tính, nên lấy điện thoại chụp làm bằng chứng ?

      Cố gắng bình tĩnh lại, hàm hồ : "Em lại trêu chọc , có đúng ?"

      Thẩm Kiều lắc đầu cái, kéo tay của , đặt lên ngực chính mình.

      Lần này có bất kỳ vẻ cười giỡn đắc ý, nghiêm túc : "Chồng à, biết ? Ngày đó thấy và Ninh Hinh đứng chung chỗ, nhìn cười như vậy, nơi này của em đau là đau, đau đến nước mắt chảy ra, biết bao nhiêu năm rồi em chưa khóc ?"

      ra là, nước mắt ngày đó là chảy vì , trong tròng mắt đen thoáng qua ánh sáng.

      "Từ khi em hiểu chuyện, em khóc. Nhưng mà gần đây chỉ vì , mỗi ngày em đều khóc, chỉ cần vừa nghĩ tới những lời kia là lòng em lại đau, thể thở nổi, buồn sắp chết rồi, nước mắt cứ chịu ngừng. Em vốn phải người như vậy, đều do làm hại!"

      Thế giới của , từ giờ phút này sáng lại rồi!

      Sau hôm đó, phải dùng công việc để làm tê liệt mình, làm cho mình mệt mỏi đến hơi sức cũng còn, chỉ có thể nằm vật xuống phòng lam việc để ngủ, nhưng trong mộng vẫn là dung nhan của , cười nháo, làm nũng, ăn vạ còn có phong tình vô hạn nữa.

      Dù phá mấy án lớn, khiến cảnh sát trưởng cười khép miệng, nhưng tim của vẫn trống rỗng.

      có Thẩm Kiều, cuộc đời của , lại còn ý nghĩa gì?

      muốn tìm , từ khi rời bắt đầu có ý nghĩ đó, biết bao nhiêu lần lên trong đầu nhưng nghĩ đến vì người đàn ông khác mà chất vấn , nghĩ đến vẫn còn Kling tim như muốn nứt ra. Đủ rồi, tự với mình, đủ rồi, những gì có thể làm cũng làm, nếu như vậy cũng thể , như vậy dù có cố gắng như thế nào, tất cả đều là uổng công. Hơn nữa, tại Kling quay đầu lại, nếu như ấy còn ta, vậy Trình Dịch Dương , có phải còn lối thoát nữa hay ?

      Ai bảo có cách nào làm ? có tự tôn, có kiêu ngạo, thể chịu thương tổn nữa.

      Nhưng mà tới, xông vào phòng làm việc của như nữ vương, cho biết thương , dùng thanh ngọt ngào lời , hoài nghi, đây có phải là mộng?

      "Trình Dịch Dương, em em , tin ?" nhiều như vậy mà người đàn ông này vẫn cứ nhìn chằm chằm câu, rốt cuộc là sao vậy?

      "... tin tưởng." tin tưởng, nhìn Thẩm Kiều – rất coi trọng vẻ bề ngoài, bất kể lúc nào cũng phải xinh đẹp đến mê người, lại mặc đồ ngủ xông vào phòng làm việc của chỉ vì thổ lộ với . Hành động như vậy sao thể tin?

      "Rất tốt." cười vui vẻ, người đàn ông này coi như thức thời.

      "Như vậy, sao?"

      "... Cái gì?"

      "Em biết em, nhưng mà cho em nghe lần được ?"

      "..." im lặng nhìn chằm chằm .

      " cần xấu hổ, chút coi." kiều ngọt ngào khích lệ.

      "..."

      "Nếu , em dùng bí mật tới trao đổi được ." đến gần bên tai của , nhàng câu .

      Lần này Trình Dịch Dương vô cùng giật mình, tự chủ nhìn về phía bụng .

      " dám lộ ra vẻ mặt như thế?" nặng nề gặm môi cái.

      "Người đàn ông này, tất cả, tất cả, phải đều nằm trong kế hoạch của sao? Suy nghĩ chút, sao xe của lại đỗ ở đó trong khi bên ngoài có chỗ đậu xe lại cố tình đỗ ở vị trí tận cùng bên trong? có phải sớm ngờ tới em dụ dỗ ?"

      "Hơn nữa, biết kỳ sinh lý của em chính xác hơn đồng hồ, ngày đó chúng ta ngừa thai tất nhiên có em bé, nghĩ tới?" Nghĩ lại chút, gả cho ông chồng đáng sợ đến cỡ nào, khó trách cái tên trùm thuốc phiện, trùm súng ống gì căn bản cũng phải là đối thủ của , làm sao mà so với được.

      lời nào để , sai, tất cả tất cả, ra nghĩ đến rồi. Biết cá tính của Thẩm Kiều, cho nên tại Night Club đó, cũng có chuẩn bị.

      "Nghĩ lại, em, Thẩm Kiều, còn chỗ nào để tính toán nữa? Haizz, thôi đừng em nữa, để em suy nghĩ..."

      " em."

      dừng lại hồi lâu.

      " cái gì em nghe thấy."

      "... em."

      "E hèm, tiếng quá ."

      "Thẩm Kiều, em." nâng cằm của lên: "Chỉ em."

      Nước mắt lại dâng lên, gần đây trở nên rất thích khóc, đều là làm hại, " là đồ ngốc, thầm mến người ta bảy năm mà chịu thổ lộ sao?"

      Nếu như, nếu như ban đầu phải chủ động hôn , mở ra cánh cửa kia của bon họ, có thể cuộc đời này của bọn họ bị im lặng bỏ lỡ, suy nghĩ chút cảm thấy điều đó đáng sợ, cuộc đời này có Trình Dịch Dương làm bạn đời ....

      khuôn mặt ngăm đen của ràng ửng đỏ, "Em, người nào với em?" Chuyện này có ai biết mới đúng?

      "Ừ, em suy nghĩ nào, có người cứ luôn lấy lý do công tác để đến thăm em, nhưng người của cho em biết ra đó là thời gian nghỉ phép."

      "Đáng chết, Trần Chí Vĩ là lắm mồm!"

      " nên cảm ơn ta." Chính nhờ ra mới khiến phát ra tấm lòng của Trình Dịch Dương, và mới có dũng khí tìm

      "Về sau, nếu như gây gổ, cho phép để ý tới em."

      "Được."

      "Hửm, dám được sao, chính là muốn sau này vẫn gây gổ với em à?"

      Lúc này, lười với , trực tiếp sử dụng miệng chận lại ý muốn gây khó dễ của , bù lại hai tháng tương tư.

      Thẩm Kiều cười rạng rỡ, ôm cổ của , nhiệt liệt phối hợp. tốt, giống như ban đầu mẹ từng , ra Thẩm Kiều tốt số vô cùng vì chọn được ông chồng hoàn hảo trăm phần trăm, còn mong muốn gì hơn.

      HOÀN

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Nghiêm Hi bổ sung nguồn, tên editor dùm mình nha bạn

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :