1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kết Hôn Lần Thứ Hai - Hạ Mạt Thu

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại hai: Con trai hay con gái

      Edit: Song Ngư
      Beta: Tiểu Mập Mạp

      Ở trong bụng ma ma an phận đợi hơn sáu tháng, Chung bảo bảo bắt đầu bộc lộ ra bản chất nghịch ngợm gây , có chuyện gì duỗi duỗi cánh tay, thỉnh thoảng ở trong phòng ấm áp luyện tập Phật Sơn Vô Ảnh Cước.


      Vừa bắt đầu Tiếu Tử Hàm còn đối với máy thai hưng phấn khác thường, nhưng dần dần, liền bị động tác thường xuyên của bảo bảo huyên náo khổ thể tả, càng về sau bắt đầu hoài nghi đứa này có phải hay quá hiếu động. Sau khi khám thai cùng chuyên gia thảo luận lo lắng của mình, bác sĩ nghe xong cười hỏi,"Có phải hay các vị thường cùng đứa nhỏ chơi?"


      "Chơi?"


      "Đúng nha, tỷ như chuyện với bé, chụp bụng của , hoặc là cho nghe nhạc."


      Thấy Tiếu Tử Hàm gật đầu, chuyên gia nghiêm túc giao phó,"Bảo bảo có thể cảm giác chuyện của thế giới bên ngoài, các vị nên làm cho đứa bé vô cùng hưng phấn. Bảo bảo động quá lợi hại dễ dàng làm rối cuống rốn, cho nên tận lực tạo cho bé hoàn cảnh an tĩnh."


      Tiếu Tử Hàm bị sợ đến liên tiếp đồng ý. Nghiêng người sang nhìn chằm chằm đầu sỏ gây nên, trong ánh mắt kia là trần trụi cảnh cáo —— hừ, xem còn dám có chuyện gì liền nằm sấp bụng em cùng đứa bé chuyện, để cho con ở bên trong nghịch ?


      Bởi vì lo lắng bị quấn cuống rốn, bác sĩ đề nghị làm siêu . Nhưng cũng biết là bác sĩ siêu sai lầm hay là có tâm, khi soi đến giữa bắp chân đứa bé Chung Soái đứng ở bên thế nhưng ràng nhìn thấy cái đuôi , hạ thấp giọng giật mình hỏi, "Là con trai?"


      Bác sĩ ngậm miệng, có lên tiếng. Chỉ là cũng in ảnh chụp ra rồi cười hì hì ám hiệu, "Chờ uống trà con dâu !"


      Chung Soái nhận lấy ảnh siêu , nhàn nhạt cười tiếng, là vui mừng hay là mất hứng. ra trước đó vài ngày mẹ hắn từng đề nghị tìm người xem chút giới tính đứa bé, nhưng gặp phải Tiếu Tử Hàm phản đối.


      , "Mọi đứa bé đều là trời cao ân tứ, nên giữ vững phần cảm giác thần bí này ngày đó đến mở thưởng."


      Khi đó còn chế nhạo lừa mình dối người, giới tính đứa bé sớm định, sớm biết sớm tốt, nhưng bây giờ thế nhưng lại cảm thấy đúng!


      Tiếu Tử Hàm sửa soạn xong y phục lúc ra liền nhìn thấy Chung Soái cầm ảnh siêu , bộ dáng tâm nặng nề, lại liên tưởng đến mới vừa rồi và bác sĩ siêu bàn luận xôn xao, khỏi lo âu hỏi, "Chung Soái, có phải hay bảo bảo…?"


      Chung Soái chau mày lại, thanh sắc câu lệ, "Phi phi, mò gì, bảo bảo tốt lắm?"


      "Vậy sao giống như mất hứng?" hiểu.


      Chung Soái thở dài, ngưng mắt nhìn Tiếu Tử Hàm, "Bà xã, em thích con trai hay con gái?"


      Tiếu Tử Hàm cười đến mặt rực rỡ, "Đều thích a, chỉ là ông bà cùng ba mẹ thích con trai hơn ? sao, làm sao đột nhiên hỏi cái này?"


      " có việc gì!" lắc đầu cái.


      "Nhất định là có chuyện!" Tiếu Tử Hàm khẳng ̣nh, rồi sau đó mặt nghiêm túc, " có chuyện gạt em? em sẽ tức giận!"


      "Đừng tức giận đừng tức giận, ." cảm khái , "Mới vừa rồi cẩn thận thấy được tiểu kê kê của con chúng ta!"


      Tiểu kê kê? Tiếu Tử Hàm cười ra tiếng, níu lấy y phục của hỏi, "Thiệt hay giả? như vậy cũng có thể thấy ?"


      Chung Soái trịnh trọng gật đầu cái, "Bác sĩ cũng ám hiệu, là con trai!"


      "Oa, Tam của bà nội mắt đúng là chính xác, bà với em nhất định là con trai!"


      "Tam của bà nội? Người nào?" kinh ngạc hỏi.


      Tiếu Tử Hàm vuốt bụng lắc đầu cái, " biết. Ít ngày trước bà nội mang tới vị lão phu nhân, vừa nhìn bụng của em, sau đó nghi là con trai!"


      nhớ đến lúc ấy bà nội mừng rỡ cười ngậm miệng được, tại nếu cho bà biết tin tức xác thực, còn phải vui vẻ sao?


      "Bà nội nhất định vui mừng!" Tiếu Tử Hàm lẩm bẩm, chút nào phát người đàn ông bên người biểu tình đơn ủ rũ. Cho đến khi lên xe, mới phát dường như trầm mặc hồi lâu.


      "Sao vậy, thoải mái?" đẩy đẩy cánh tay của .


      " có." quay mặt nhìn ngoài cửa sổ.


      "Tâm tình tốt?" thử dò xét , " có phải thích con trai hay ?"


      Chung Soái lắc đầu cái, lại gật đầu cái, "Con trai con đều thích, chẳng qua thích con gái hơn?"


      "Tại sao?" kinh ngạc. Phải biết mặc dù ai gì, nhưng Chung gia mấy đời là con , lén lút suy đoán, bọn họ nên thầm mong có con trai mới đúng.


      Chung Soái khẽ cau mày.


      "Làm gì? Hỏi đây là ý gì? tại sao thích con trai, em cho biết, bác sĩ mới vừa , con trai có cảm giác, bé con biết thích bé đó!"


      Chung Soái bị mở miệng một tiếng con trai xong phiền lòng, mày nhíu lại càng sâu.


      "Này, chuyện với nha!" Tay chỉ đâm lồng ngực của .


      Chung Soái hô, bắt lấy tay , ôm vào trong ngực, mặt xuất mây hồng khả nghi, "Ngu ngốc, bởi vì muốn em đem thương phân cho người đàn ông khác."


      Đản ông khác = con trai?


      phải chứ, người đàn ông này thậm chí ngay cả đứa con nhà mình cũng ăn dấm, quá ngây thơ ? (bệnh chung của mấy trong hội nô thê đó mà)


      Chỉ là, tại sao hành động ấu trĩ như thế vẫn làm cho nhịn được khóe miệng nhếch lên, hạnh phúc đến buồn cười đây?


      ************************************************************


      Phiên ngoại ba: Tình thú


      Từ khi mang thai, Tiếu Tử Hàm liền quyết định muốn sinh theo phương pháp tự nhiên, vì thế nghiêm khắc theo lời dặn của bác sĩ, cơm nước xong vào trong viện tản bộ, thứ nhất phòng ngừa chân bị phù, thứ hai tăng cường tính dẻo dai cho thân thể, vì tự sinh chuẩn bị sẵn sàng.


      Đầu mùa hè Bắc Kinh liên tục mưa xuống mấy ngày, Tiếu Tử Hàm có cách nào ra ngoài, chỉ có thể ở trong phòng lắc lư. Đều mang thai tính tình đại biến, đúng là như thế. Này , vốn là thể hàn, nhưng sau khi mang thai lại sợ nóng đến muốn chết, mới vừa vòng liền mồ hôi rơi như mưa.


      Bởi vì trong phòng ngủ, lại nóng quá chịu nổi liền tiện tay mở nút áo ngực bộ váy bầu, cầm lên cây quạt phác xích phác xích quạt. . . . . .


      Chung Soái nghĩ tới đẩy cửa lại có thể nhìn thấy cảnh đẹp hai vú lộ nửa, chỉ là cảnh sắc toàn mỹ, giờ phút này mà càng thêm hành hạ .


      nuốt ngụm nước miếng, sữa tươi cầm tay đặt lên bàn, tới bên người , cướp cây quạt tay , nhàng vỗ, "Nóng thì mở máy điều hòa khí !"


      Tiếu Tử Hàm lắc đầu cái, "Bác sĩ máy điều hòa khí thổi nhiều tốt, dễ dàng bị chuột rút!"


      Chung Soái hôn hôn trán , đau lòng , "Bà xã, em khổ cực rồi!"


      Tiếu Tử Hàm nhíu mày, "Khổ cực cũng có gì, chỉ là nóng." Vừa vừa kéo kéo cái váy ướt mồ hôi, tả oán , "Đều là mồ hôi, em tắm!"


      "Cẩn thận chút!" dặn dò, thuận tiện vào phòng quần áo lấy quần áo mới cho thay.


      Phòng tắm nhà bọn họ là kính mờ ngăn cách, nhìn , nhưng bóng dáng mông lung cùng tiếng nước chảy thật là hấp dẫn, vì vậy, Chung gia tiểu đệ có tiền đồ đứng thẳng..., vì vậy người nào đó muốn tắm bị buộc phòng khách tắm nước lạnh.


      trở về là lúc Tiếu Tử Hàm đổi lại áo ngủ sợi tơ, ngồi ở ghế dựa nghỉ ngơi.


      tới, cúi đầu, sờ sờ tóc của . có gì bất ngờ xảy ra phát tóc của bị ướt, "Thế nào sấy khô?"


      " có việc gì, phía sau có chút ướt!" thờ ơ .


      Chung Soái thở dài, bất đắc dĩ phòng tắm lấy ra máy sấy, chỉnh nhiệt độ vừa phải, từ từ thổi cho .


      Tiếu Tử Hàm hưởng thụ phục vụ, ngoài miệng cũng lẩm bẩm, "Ông xã, sấy tóc kỹ thuật càng ngày càng tốt. Chỉ đáng tiếc em mang thai con trai, bằng về sau tóc của con gái liền giao cho luôn nha!"


      " được!" lạnh lùng , " sấy cho em, em sấy cho con."


      "Thật tốt!" hưng phấn vẽ phác thảo hình ảnh con gái vùi ở trong lòng ngực mình, vùi ở trong ngực Chung Soái sấy tóc, nhưng vừa nghĩ tới trong bụng chính là con trai, khó tránh khỏi đơn.


      Làm như nhìn thấu tâm tư của , Chung Soái xoa xoa tóc của , nghiêm trang , " vội, nếu em muốn, lại cho em một đứa con gái."


      "Stop!" khinh bỉ khẽ hừ, thân thể ngả vào trong ngực , " cho rằng là trồng dưa hấu sao, cho cho!"


      "Vậy cố gắng nhiều chút!" để máy sấy xuống, mở to mắt, cố gắng nhìn đến nhũ phong bị lộ ra vì đai an toàn rớt ra.


      "Ai muốn cố gắng với !" hơi đỏ mặt nghĩ ngồi dậy, lại bị đè lại.


      "Đừng động!" hạ thấp giọng cảnh báo.


      Tiếu Tử Hàm nghi ngờ nhìn , thấy trong mắt nồng đậm dục vọng lập tức thân thể cứng đờ làm bất kỳ động tác gì, liền thở cũng dám thở mạnh.


      Giống như qua thế kỷ, Chung Soái mới khẽ thở dài, ôm đặt lên giường, "Em ngủ trước, tắm!"


      Tiếu Tử Hàm nháy nháy mắt, hiểu ý tứ của , lập tức cười nhạo báng, " phải vừa mới tắm."


      nhíu lại lông mày, khẽ cắn vành tai của , cưng chiều mà bất đắc dĩ , " có biện pháp, ai bảo ai đó quá mê người!"


      "Vậy sao?" Ai đó giảo hoạt cười tiếng, đôi tay câu hạ cổ của , "Em còn có thể mê người hơn a!" Lời mập mờ chôn vùi môi hắn, hơi thở phái nam thuần liệt trong nháy mắt xâm nhập tất cả giác quan của .


      Chỉ là, làm cho hài lòng quá lâu, Chung Soái liền phát khởi phản công, tay ấn chặt đầu của , cuồng nhiệt mút vào cánh hoa mềm mại, lưỡi linh xảo càng thêm ở trong miệng tiến quân thần tốc, trằn trọc triền miên, cho đến tức giận thở hổn hển phát ra tiếng rên, mới quyến luyến thôi rời cánh môi.


      " tắm!" vỗ vỗ đầu của , thanh thấp .


      "Đừng!" kéo hắn muốn xoay người, "Bác sĩ , bây giờ có thể đấy!"


      " nên quá kịch liệt. . . . . ." lên tiếng khuôn mặt nhắn sung huyết đỏ bừng.


      Chung Soái liền giật mình, đợi phản ứng kịp lúc cười sờ sờ mặt của , "Bảo bối, sao!" ra cũng biết trong lúc mang thai chỉ cần hơi chú ý chút là được rồi, nhưng lo lắng bụng thoải mái, hoặc là chú ý làm bị thương , cho nên nhẫn đến bây giờ.


      Tiếu Tử Hàm thêm gì nữa, chỉ là lấy tay từ từ cởi nút áo sơ mi của hắn, cái miệng nhắn chống đỡ ở bên tai của , dịu dàng , "Ông xã, bụng của em lớn có phải rất xấu hay !"


      "Sao lại có thể!" lập tức phản bác.


      "Vậy sao đối với em nổi tình thú?" tự động tìm vật cứng rắn chỉa vào mình, cố ý bẻ cong .


      "Mở mắt mò!" ngậm vành tai của , dịu dàng cảnh cáo, "Như thế này chớ cầu xin tha thứ!"


      Mở rộng ra làn váy để thuận lợi cho , quen thuộc đẩy ra quần lót của , ngón tay trượt vào hoa huyệt đã lâu chạm, an ủi trêu chọc, nghe được thấp thở dốc mới chút do dự từ phía sau vọt vào, dùng sức chứng minh đối với tình thú đến cùng có bao nhiêu nồng hậu!


      Ai, đúng là bị đúng, Tiếu Tử Hàm đến cuối cùng cơ hồ là khóc cầu xin tha thứ, "Ông xã, em được !"


      "Còn hoài nghi sao?" chậm rãi rút ra rồi lại đẩy vào, động tác mặc dù dữ dội, nhưng vẫn đặc biệt tỉ mỉ ổn định bụng của .


      " á!" ríu rít mấy tiếng, sau khi mang thai thân thể nhạy cảm hơn nhiều bị đẩy lên cực điểm rất nhiều lần, mềm yếu đến mức chỉ nghĩ nằm xuống, lẳng lặng thở dốc.


      Mặc dù vẫn chưa thỏa mãn, nhưng thấy hai gò má ửng hồng của vợ nhỏ, Chung Soái vẫn là tốc độ chạy nước rút nhanh hơn, sau đó ôm hông của , ở chỗ sâu nhất bộc phát ra □.


      Xong chuyện, nhanh chóng từ trong cơ thể lui ra, đem mệt mỏi xụi lơ đặt ở ngực, săn sóc thay lau chùi mồ hôi mặt, "Bảo bối, vô luận em mang hình dáng gì, đều là người thích nhất!"

      Còn phiên ngoại cuối về Chu Duyên và Vi Vi nhé...
      Hmpds35 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Phiên ngoại 4: Ngươi công ta thủ (Chu Duyên vs Vi Vi)

      Edit: Song Ngư
      Vi Vi cũng biết chuyện cẩu huyết đến hộc máu như say rượu thất thân xảy ra thân chính mình, hộc máu nhất chính là, người kia còn là người chán ghét, cực kỳ hộc máu chính là. . . . . . 5555, dường như, ước chừng, hình như là nhào đến !
      Thắt dây nịt an toàn, cầm điện thoại di động, do dự có nên cho Tiểu Hàm biết mình về thành phố C trước hay , bên tai liền truyền đến tiếng nữ tiếp viên hàng ngọt ngào nhắc nhở, "Tiểu thư, máy bay phải cất cánh, xin tắt điện thoại di động!"
      "Được!" lên tiếng, nhấn hạ nút tắt máy.
      Máy bay ở trong tiếng nổ vang trượt đường chạy, xông thẳng lên trời. Cáo biệt Bắc Kinh, cũng cáo biệt 419 (For one night – tình một đêm) chết tiệt nọ.
      Sau khi say rượu nhức đầu cộng thêm đêm qua"Lượng vận động" quá lớn, máy bay tiến vào tầng bình lưu, ngẩng đầu nhìn chút đèn xanh nóc sáng lên, điều chỉnh ghế, đắp chăn chuẩn bị ngủ bù.
      Chỉ là khi sắp tiến vào mộng đẹp ngọt ngào thân thể người khác trần trụi thế nhưng bỗng chốc chạy đến, bị sợ đến mãnh liệt mở mắt ra, tâm bùm bùm nhảy loạn.
      dùng sức vỗ vỗ mặt, ra lệnh cưỡng chế mình cho phép suy nghĩ, nhưng càng trốn tránh, màn kia càng ràng, giống như phim 3D, gần gũi có thể đụng tay đến. (chị Vi sắc nữ wa , hắc hắc)
      Ở trong tiệc cưới Tiểu Hàm, uống say rồi khóc, là vui mừng Tiểu Hàm tìm được người đàn ông lòng vì , là than thở mình vì sao lấy được chồng! (mình cũng chung bệnh với chị ah, ê sắc rồi, hic)
      Người đàn ông kia cùng vừa mắt, từ lần gặp mặt đầu tiên liền càng đấu ngừng, cho nên Chung Soái gọi đưa mình trở về nghĩ cự tuyệt, nghĩ mới vừa đứng lên, người liền ngã vào trong lòng , say đến bất tỉnh nhân .
      kéo rời bữa tiệc, làm thế nào đỡ lên, mực biết, chỉ loáng thoáng cảm giác rơi vào nệm mềm mại, chỉ hoảng hốt cảm thấy có vật thể ấm áp, để cho ôm lấy liền muốn buông tay, chỉ mông lung nhớ vật kia thể còn có thể động, chỉ là cuối cùng bị dùng tay gắt gao nhấn vào trong ngực, có động tĩnh.
      Ngủ thẳng nửa đêm, khát nước mà tỉnh lại, lầm bầm: "Khát quá, tôi muốn uống nước!"
      Có người đỡ dậy, cái ly lạnh lẽo dính vào đôi môi, mơ hồ nắm tay của , ừng ực uống hết ly, lại kêu la, "Muốn nữa!"
      " cho mình là đại gia?" Giọng nam rõ ràng vang đỉnh đầu, chậm rãi mở ra cặp mắt mờ mịt, khi nhìn người trước giường liền mở to hai mắt.
      ", làm sao ở chỗ này?" vừa hỏi, vừa trình diễn động tác phim truyền hình kinh điển, vén chăn lên, nhìn y phục có hay ổn?
      Chu Duyên trong nháy mắt hiểu động tác ám hiệu của , nhìn lại rối bù, mặt trang điểm cũng khóc lem hết, khỏi lộ ngữ khí khinh bỉ, "Làm ơn, bộ dạng thế này, là người đàn ông đều có hứng thú!"
      Nếu như Vi Vi mới vừa rồi còn có chút ngượng ngùng, nhưng sau những lời này, tất cả ngượng ngùng cũng biến mất.
      chợt quỳ , tay chỉ Chu Duyên, giọng mang mỉa mai, "Được, cho rằng ai cũng cũng giống , khắp nơi động dục, làm ngựa liền làm nhà cầu công cộng!"
      "!" Chu Duyên nhìn chằm chằm , lửa giận ngút trời, "Đúng nha, hướng về phía người đàn bà đanh đá như vậy, đàn ông cũng khẩn trương ED!"
      Nhìn mặt xanh trắng, Chu Duyên tiếp tục công kích, "Hừ, nếu tôi là , thay vì khóc hỏi chị dâu tại sao ai thèm lấy, bằng xem nhiều chút tạp chí phái nữ học ít cách thế nào hấp dẫn đàn ông."
      "Nha, lại . . . . . . phải là lão… Xử nữ chứ?" Chu Duyên làm ra vẻ mặt kinh ngạc, "Sách sách sách, cái này khó trách, bình thường lão xử nữ trong lòng cũng biến thái!"



      "Con mẹ nó trong lòng mới biến thái!" Cực kỳ tức giận Vi Vi nắm lên gối đầu ném hướng người nào đó cợt nhã.
      Chu Duyên tay tiếp được, sợ chết , "Ai, vậy muốn xem cũng phải là tạp chí phái nữ, mà là đảo quốc ."
      Chu Duyên lời tựa như mồi dẫn hỏa, làm nổ tung bãi mìn trong lòng Vi Vi. lại khỏi nghĩ tới chồng chưa cưới ghê tởm, đính hôn còn bao nuôi học sinh nữ, bị tìm được chứng cớ, lại vẫn năng hùng hồn phỉ nhổ , "Là đàn ông có dục vọng, cũng đính hôn còn cho tôi đụng , cho tôi là Liễu Hạ Huệ sao!"
      Con bà nó, muốn đem lần đầu tiên giữ cho đêm tân hôn có lỗi gì? Đáng chết động vật nửa người dưới, ngại phải là phụ nữ đúng ? Ngại có kinh nghiệm đúng ? liền kinh nghiệm cho nhìn!
      Vi Vi ngẩng đầu lên, hung hăng nhìn người đàn ông mới vừa nhanh mồm nhanh miệng kia, sau đó hoạt động đầu gối, từng bước hướng bên giường dời .
      "Này, muốn làm gì?" Nhận thấy được khác thường của , Chu Duyên vội vàng lên tiếng hỏi.
      Vi Vi trả lời, cách cự ly cánh tay đưa tay nắm lấy áo sơ mi của .
      " . . . . . rốt cuộc muốn làm gì?" ấn chặt tay của , nghĩ lui ra, bất đắc dĩ bị chặt chẽ níu lấy áo sơ mi, thế nhưng thoát được.
      "Hư!" quỳ thẳng thân thể, ngẹo đầu, dán lên bên người .
      "Hư cái gì hư, cho rằng trêu chọc đứa trẻ tiểu à?" Hơi thở nóng bỏng khiến Chu Duyên cả người căng thẳng, ngửa cổ ra sau, vừa đưa tay tách đầu ra.
      Sức lực kiềm chế tay vừa biến mất, Vi Vi liền thuận thế vòng lên cổ của , Chu Duyên vừa định kéo tay , lại nhân cơ hội ngậm vào vành tai của .



      Mẹ nó, cổ nhân nếu là biết kế giương đông kích tây bị người này dùng việc này, cần phải từ dưới nền đất bò dậy khóc chết!
      "Này, kia, tôi cho biết, đừng đụng tôi, tôi. . . . . ." Chu Duyên uốn éo người tránh né phục kích, nhưng càng tránh càng để cho tiến công thêm, thể làm gì khác hơn là lên tiếng đe dọa.
      " được sao!" ngửa lên khuôn mặt nhắn, giọng oán trách, cánh môi hồng nộn in môi mỏng hắn, cũng chặn lên liến thoắng ngừng.
      Thấy bụng dưới hắn hơi lồi lên, đáy mắt Vi Vi thoáng qua tia giảo hoạt. Tốt lắm, nhiệm vụ hạnh phúc hoàn thành, thành công lui thân, nhìn còn dám ghét bỏ mình có kinh nghiệm ?
      Nhưng là, kế hoạch vĩnh viễn biến hóa khó lường.
      Khi cái hôn chuồn chuồn lướt nước diễn biến thành dây dưa trong cơ thể nhảy lên từng chuỗi tia lửa đủ để đem tất cả lý trí cháy sạch hầu như còn, để cho do dự rung động, hơi thở cũng biến thành dồn dập yên.
      Nhận thấy được do dự, Chu Duyên nhanh chóng nhận lấy quyền chủ động, ngăn chận đầu muốn rút lui, hôn càng sâu, càng ngọt ngào chết người.
      dùng sức lại bá đạo hôn, để cho cách nào phản kháng, chỉ có thể dán chặt thân thể phát hỏa, cảm thụ cánh môi truyền tới hơi đau. Cho đến khi rút lui môi mỏng, kết thúc cái hôn tựa như mưa to gió lớn, toàn thân vẫn còn cương cứng, mắt trừng tròn trịa, kinh ngạc giống như là rớt hồn.
      "Tôi muốn em!" bá đạo tuyên bố, giọng trầm thấp, ấm nóng mà thân mật.
      Vi Vi cắn chặt cánh môi, gì, khí tĩnh mịch khiến men say tỉnh hơn phân nửa, hối hận kèm theo khẩn trương kỳ dị nào đó, gặm mỗi tấc thần kinh.
      "Sợ?" ưu nhã cởi áo sơ mi, giọng mang khiêu khích, "Đốt lửa xong lại muốn lâm trận bỏ chạy?"



      Vi Vi lập tức ngẩng đầu, đáy mắt lộ ra nồng nặc quật cường, "Ai tôi sợ hả?"
      " sợ?"
      " nhảm!" cậy mạnh đem khuôn mặt nhắn giơ càng cao, cố giả bộ trấn định cởi thắt lưng của , tiếc rằng tay càng ngày càng run, cuối cùng mất nửa ngày, mới tháo được dây lưng.
      "Giúp tôi cởi quần!" gần sát , tà ác phân phó.
      Bởi vì quá gần, Vi Vi cảm thấy cho dù cách lễ phục người, thân thể nóng bỏng của hắn cũng có thể ủi phẳng mình, mà hô hấp mê người càng giống như trí mạng, để cho thuận theo cởi ra quần dài của . Chỉ là chứng kiến tới vật cao nhô lên trong quần chần chờ. . . . . .
      có cho suy tư đường sống nhiều hơn, Chu Duyên kéo tay như muốn lùi bước nhấn vào quần nhỏ, đùa giỡn chế nhạo, "Đừng em chưa từng thấy qua vật lớn như vậy ?"
      "Cái rắm!" còn chưa kịp mắng ra lời kịch liệt hơn, thì môi mỏng phái nam mãnh liệt lại chặt chẽ bao trùm .
      Cảm thấy động quần áo của mình Vi Vi hoảng sợ trợn to mắt, bản năng nghĩ giãy giụa, nhưng hai cánh tay tráng kiện, lại đem vững vàng cố định trong ngực, bàn tay dò vào áo qua vai, đầu lưỡi bá đạo ở trong miệng của .
      Hơi thở phái nam mãnh liệt như lửa nóng để cho kinh hoảng lại đấm lại đẩy, thế nhưng lại tay kiềm hai cổ tay , cái tay khác kéo khóa bộ lễ phục, để lộ ra thân thể tuyết trắng.
      Nụ hôn càn rỡ nóng bỏng, làm mất chút lý tính trong cơ thể còn sót lại, toàn thân đều nóng lên, như nhũn ra, thần trí từ từ mê say hơi thở thuộc về cùng sức lực, cùng cuồng liệt khát vọng kia, bao phủ kháng cự của , hấp dẫn tự chủ được bắt đầu hưởng ứng.
      Nơi ̉ họng bật ra tiếng rên khẽ, dục vọng rốt cuộc vỡ đê, lần nữa cúi đầu, chợt hôn cuồng hơn, đem lấy hướng giường lớn màu trắng áp xuống.



      Tất cả đều rối loạn, vốn là chỉ là muốn chứng minh lực hút của mình, vốn là chỉ nghĩ ném ra cái hôn, nhưng nụ hôn kia lại như đám ngọn lửa, đốt dục vọng đã đè nén lâu.
      Tất cả phát triển đều quá nhanh, nhanh đến nỗi khiến Vi Vi ứng phó kịp. Lý trí còn sót lại ngừng nhắc kháng cự, cần trình diễn tình tiết máu chó, ít nhất nên cùng người đàn ông người. . . . . . Cố tình, đoàn tình cẩu huyết như thế vào giờ khắc này cảm giác lại tốt, mà người đàn ông kia càng giống túc, mị hoặc trầm luân.
      Lòng bàn tay đều dán thân thể hấp dẫn trượt xuống, miếng dán ngực bị tháo ra khiến cho toàn thân cứng đờ, kinh hoảng đè lại tay của , trong mắt lộ ra vô dụng cùng xác định.
      "Chớ tránh, để cho tôi muốn em!" , hơi thở trượt vào tóc của .
      Đáy mắt chứa đầy lửa nóng tình cảm để cho tay dần dần mềm yếu xuống, dựa vào lồng ngực của , mặc cho ngậm viên bội lôi của .
      "Thả lỏng!" ra lệnh, thân thể bền chắc xâm nhập giữa hai chân , cứng rắn như in dấu. Dục vọng cứng rắn đè xuống, chống đỡ nhu mềm.
      "Đau. . . . . ." Vi Vi khẽ gọi tiếng.
      "Nhịn chút, cũng đau!" chống đỡ trán của , mồ hôi dọc theo khuôn mặt tuấn trợt xuống, xuống cần ̉ tuyết trắng của , gian nan lên trước lần nữa dò vào.
      " cần, đau quá!" Xé rách đau đớn làm ra sức giãy giụa, đẩy bờ vai của , " ra ngoài!"
      Cảm thấy lui về phía sau hơi lỏng hơi, nghĩ tới vừa sắp rút lui lại bắt được eo của , hướng nơi non mềm nhất đâm vào sâu hơn.
      Vi Vi phát đêm đầu OOXX trong tiểu thuyết miêu tả đều là gạt người, chút nào cảm thấy mềm mại, thoải mái, sung sướng đến chết, trừ đau rát, cũng chỉ có căng căng đau.





      cũng phát , càng giãy giụa Chu Duyên càng hưng phấn, ý loạn tình mê hôn , đem kháng nghị của ngăn ở trong cổ họng, trở thành dụ người. Hừ, từ đó lại càng thêm kích thích cường hãn thăm dò chen, trượt vào. . . . . .
      Đêm về khuya, sớm bị chơi đùa mất hơi sức, xụi lơ ở giường chịu đựng hắn nóng bỏng ra vào, chỉ có thể rên khẽ.
      Sau khi hắn thõa mãn, mệt mỏi ngủ, nửa ngủ nửa tỉnh cảm giác mình bị vơ vào ngực của , ấm áp mà thoải mái.
      Tiến vào mộng đẹp, chợt nghĩ đến, có lẽ cũng có đáng ghét như vậy!
      Chỉ là, lúc nửa đêm, lại bị kéo lên, bị suồng sã tứ phía đoạt lấy, bừa bãi cầu kiều non cảm thấy mình sai lầm rồi —— chó đổi được □, đàn ông vĩnh viễn là động vật nửa người dưới.





      ----------oOo----------
      honghaikulHmpds35 thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :