1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 105

      Ngày đó, Lâm Cẩm Nghi từ quán trà ra liền hùng hổ lên xe ngựa.

      Thiên Ti và Nhụy Hương mọi người cũng nghe được vừa rồi Vinh vương , ở xe ngựa khuyên Lâm Cẩm Nghi nên giận dữ, dù sao tình còn chưa sáng tỏ, chỉ nghe Vinh vương gia phía cũng tính.

      Lâm Cẩm Nghi dùng khăn che mặt, nghẹn ngào : "Chuyện này các ngươi , vương gia tính tình này, nếu mà để trong lòng, sao có thể bồi tiểu nương uống trà chuyện phiếm? Lại Vinh vương gia và vương gia tay chân tình thâm, cả nhìn thấy cũng nhắc nhở, có thể thấy việc này là đơn giản như thế."

      Thiên Ti và Nhụy Hương còn muốn khuyên nữa, lại nghe Lâm Cẩm Nghi : "Được rồi ta biết các ngươi hảo tâm, nhưng trước mắt cái gì ta cũng nghe nổi, muốn yên lặng suy nghĩ mình." Vì thế hai người chỉ có thể xuống ngựa.

      Về tới Trấn Nam vương phủ, Lâm Cẩm Nghi hỏi hạ nhân chỗ Tiêu Tiềm, lập tức đen mặt dẫn người xông đến thư phòng.

      Vương Đồng và Nhụy Hương mọi người trông ở bên ngoài, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, lo lắng đều viết ở mặt.

      lâu, trong thư phòng truyền đến tiếng tranh cãi của Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi, tiếp theo là tiếp đồ vật đổ vỡ.

      Nhụy Hương và Thiên Ti vội được, nếu phải kiêng kị Tiêu Tiềm, hai người thiếu chút nữa muốn phá cửa xông vào.

      khắc sau, tiếng tranh cãi bên trong chợt ngừng, đại môn thư phòng bị mở ra từ bên trong, Lâm Cẩm Nghi bụm mặt chạy ra.

      "Vương phi!" Nhụy Hương và Thiên Ti trăm miệng lời kinh hô tiếng, rất nhanh theo.

      Vương Đồng thập thò ở cửa, cũng dám hướng vào trong thư phòng. Mãi cho đến lúc Tiêu Tiềm hô tiếng, mới cung kính vào phòng.

      Trong thư phòng mảnh hỗn độn, đầy mảnh sứ vỡ, Vương Đồng cũng có chỗ đặt chân.

      Tiêu Tiềm trầm mặt ngồi trước thư án, "Tìm người thu dọn ."

      Vương Đồng lên tiếng, quay đầu ra ngoài gọi người vào. Trong bầu khí như thế, hạ nhân quét dọn cố ý tay chân, đảo mắt thu thập sạch trong phòng.

      "Vương gia còn có gì phân phó?" Vương Đồng cẩn thận hỏi.

      Tiêu Tiềm khoát tay, "Đều ra ngoài , bổn vương muốn ngồi mình."

      Đám người Vương Đồng tay chân lui ra ngoài.

      Lại Lâm Cẩm Nghi phía này, nàng bụm mặt chạy về tầng Hương Uyển, đám người Thải Ca thấy nàng trở về như thế, đều giật mình thôi. Lâm Cẩm Nghi cũng quản các nàng, vào phòng rồi cho các nàng lui ra.

      Thiên Ti và Nhụy Hương theo sau cũng trở lại, Thải Ca vội kéo Thiên Ti sang bên hỏi phát sinh chuyện gì.

      Thiên Ti lời ít mà ý nhiều chân tướng, Thải Ca khỏi thay đổi sắc mặt, đau lòng : " nương từ được phu nhân nâng niu trong lòng bàn tay, chưa từng chịu tức giận như vậy."

      Thiên Ti cũng thở dài theo, " phải sao, mới vừa rồi trong thư phòng động tĩnh lớn như vậy, ngươi biết, tim ta cũng lên cổ họng, ngươi nương chúng ta mảnh mai như vậy, nếu vương gia tức giận động thủ, nàng sao chịu được."

      Thải Ca bị dọa: "Vương gia còn động thủ với nương chúng ta?"

      " có, chúng ta lúc đó đều ở bên ngoài, chỉ nghe tiếng tranh cãi và đồ vật bị ném, còn biết nương thế nào đâu."

      Thải Ca chà chà chân, sốt ruột : "Nếu ta ở đó, quản vương gia cái gì, dám đụng đến nương bọn ta sợi lông, phải bước qua thi thể ta!"

      Hai người chuyện, chợt nghe Lâm Cẩm Nghi ở trong gọi các nàng, liền nhanh chíng vào trong phòng.

      Lâm Cẩm Nghi mắt hồng hồng, mặt còn dính nước, như vừa rửa mặt, vẻ mặt coi như bình tĩnh.

      ánh mắt Thiên Ti và Thải Ca băn khoăn ở người nàng vài lần, thấy nàng bình yên vô , người có vết thương, mới yên lòng.

      "Các ngươi dọn dẹp chút, chúng ta ra phủ ở hai ngày." Lâm Cẩm Nghi .

      Thiên Ti mọi người trao đổi ánh mắt, sau đó Thiên Ti mới mở miệng : "Vương phi, chúng ta định chỗ nào? Về hầu phủ?"

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu , "Trong nhà bận rộn, muốn nương phải bận tâm. Lúc trước phải ta muốn thôn trang chơi mấy ngày sao, thôn trang ."

      Thiên Ti bọn người biết nàng mới vừa rồi bị ủy khuất rất lớn, cũng khuyên bảo gì, rất nhanh thu thập đồ đạc.

      Đồ đạc đóng gói chỉnh tề, Lâm Cẩm Nghi dặn dò: "Lần này Thải Ca cùng ta là được, Nhụy Hương và Thiên Ti ở lại phủ trông nom."

      Thiên Ti biết lúc trước Lâm Cẩm Nghi tính toán đưa Thải Ca giải sầu, cũng thêm gì.

      Nhụy Hương lại thấy kì quái, ra tiếng: "Vương phi mang thêm vài người , thôn trang thể so với trong phủ, bên người có ai hữu dụng cũng tiện." Nàng nghĩ Lâm Cẩm Nghi mang theo nàng, có lẽ là vì tức Tiêu Tiềm, mà để ý nàng là người của Tiêu Tiềm, cho nên nghĩ để Lâm Cẩm Nghi mang theo mình, mà muốn Lâm Cẩm Nghi đem Thiên Ti .

      Lâm Cẩm Nghi lại lắc đầu : " cần nhiều người như vậy, ta chỉ giải sầu, người đông lại tốt. Lại trong phủ nhiều chuyện như vậy, có Thiên Ti và người trông nom giải quyết, ta cũng yên tâm. Về phần chú ý an toàn, ta mang thêm vài thị vệ là được rồi."

      Nhụy Hương liền cam đoan: "Vương phi yên tâm, nô tì và Thiên Ti nhất định trông coi vương phủ tốt."

      Cứ như vậy, trước khi trời tối, Lâm Cẩm Nghi mang theo đoàn người ra khỏi thành.

      trước khi các nàng xuất phát, Vương Đồng được tin, tuy có chút sợ hãi Tiêu Tiềm tức giận lây, vẫn đánh bạo vào thư phòng, "Vương gia, vương phi bảo xa phu đóng xe, còn dẫn theo đồ đạc, thị vệ, sợ là muốn tách ra ở riêng."

      Tiêu Tiềm lại ngoài dự kiến, ngăn trở, tầm mắt như trước dừng công văn, cũng ngẩng đầu lên : "Bổn vương biết, để nàng ."

      Vương Đồng mấp máy môi, còn muốn khuyên cái gì. Tiêu Tiềm kiên nhẫn : "Còn ra?"

      Vương Đồng đành phải nuốt vào bụng lời đến miệng.

      sản nghiệp dưới danh nghĩa Trấn Nam vương phủ rất nhiều, ở Kinh Giao có mấy thôn trang, Lâm Cẩm Ngh lúc này, cũng mấy chỗ đó, mà là thôn trang đồ cưới của mình ở nơi thanh sơn tú thủy.

      Ra khỏi thành, xe ngựa hơn nửa canh giờ tới nơi.

      Thải Ca vốn nghĩ thôn trang điều kiện hạn chế, cũng vội vào, trước để Lâm Cẩm Nghi đợi ở trong xe ngựa, chính mình dẫn người chỉnh đốn phen, mới mời nàng xuống.

      nghĩ tới nơi nàng mới phát , phòng ở trong thôn trang thượng sửa chữa thu thập trước, vài bà tử ở thôn trang cũng thu thập sạch , cung kính nghênh đón đường, ngược lại giống như sớm có chuẩn bị, căn bản cần phí công chỉnh đốn.

      Lúc này tối tăm mặt Lâm Cẩm Nghi cũng còn, bắt đầu hưng trí bừng bừng hỏi bà tử quanh thôn trang chỗ nào có cảnh đẹp.

      Thải Ca trong lòng thập phần kinh ngạc, lại sợ nhiều chạm đến chỗ thương tâm của Lâm Cẩm Nghi, đành phải rầu rĩ sắp đặt đồ đạc mang đến.
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink39 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Lại có tiết mục ban đêm đóng giả hoa tặc xông vào phòng vương phi tròng ghẹo cho vương phi kêu khóc đến hừng đông ha.
      A fangheavydizzy thích bài này.

    3. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      chị diễn gì mà dấu cả nha hoàn cận thân luôn thế kia? Khổ cho mấy ẻm cứ ở bên sốt ruột, lo lắng.

      A Tiềm có khi nào nửa đêm trộm hương đấy. Ở đây ít tai mắt mà.
      A fangheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 106

      Lâm Cẩm Nghi cùng mọi người đến thôn trang lúc trời sắp tối, dùng cơm xong, hơi chỉnh đốn lại trời tối hẳn.

      Thải Ca đốt đền trong chính phòng, thấy Lâm Cẩm Nghi còn chưa trở về, chuẩn bị ra ngoài tìm, lại thấy Lâm Cẩm Nghi đốt đèn lồng cười tủm tỉm trở lại.

      "Vương phi, ngài vừa đâu? Cao hứng như vậy?"

      Lâm Cẩm Nghi giao đèn lồng cho nàng, vừa cởi áo choàng vừa : "Vương đại nương với ta phía sau thôn trang có dòng suối, tháng trước hết lạnh, tháng này đúng lúc phù hợp câu cá, ngày mai chúng ta mang theo cần trúc câu, buổi tối trở về còn có thể ăn tôm cá tươi tự câu, mùi vị so với trong phủ có sẵn khẳng định ngon hơn."

      Nàng cao hứng phấn chấn, ngược lại giống như đem chuyện vui lúc trước ném ra sau đầu, mặt Thải Ca cũng mang cười, "Tốt quá, vậy tối nay vương phi ngủ sớm, sáng sớm mai chúng ta xuất phát."

      Lâm Cẩm Nghi tự thay quần áo rửa mặt, sau đó thay đổi tẩm y lên giường.

      Thải Ca đốt huân hương an thần, bởi vì yên lòng cũng lui ra ngoài, mà canh giữ trước giường.

      Lâm Cẩm Nghi buồn ngủ, coi như ra ngoài du ngoạn nhìn thấy chuyện mới mẻ, hưng phấn như đứa , trước khi ngủ còn nhắc với Thải Ca tịch thực hôm nay vài món ăn rất tệ, tuy rằng tinh xảo bằng vương phủ, nhưng rất ngon, cũng biết ngày mai phòng bếp làm món gì.

      Thải Ca lát với nàng, chờ nàng nhắm mắt, hô hấp đều đều, mới khinh thủ khinh cước đóng cửa lui ra ngoài.

      Chủ ốc ở thôn trang thể so sánh với vương phủ, gian ngoài cũng thể ngủ, Thải Ca đành ngủ ở phòng cách vách.

      Nàng ngủ rồi, bởi vì lo lắng Lâm Cẩm Nghi ở trước mặt ra vẻ kiên cường, nửa đêm chừng ngủ được, cho nên để quần áo nằm xuống, vẫn chưa định ngủ say. Thải Ca xưa nay vẫn rất tự tin với tự chủ của mình, nhưng về sau biết thế nào, nàng ngửi thấy mùi hương như có như , cảm thấy mí mắt nặng trĩu khống chế được, buồn ngủ đánh úp lại, ý thức cũng dần dần mất .

      Trong đêm, nàng nghe thấy cách vách truyền đến tiếng chuyện và tiếng cười, tựa hồ còn có thanh nam tử, trong lòng cảnh giác mãnh liệt, nhưng thế nào cũng mở mắt ra được...

      Chờ Thải Ca tỉnh lại, bên ngoài sắc trời sáng . Nàng giật mình ra mồ hôi lạnh, sợ Lâm Cẩm Nghi xảy ra chuyện gì, từ giường ngồi xuống, lê giày thêu chủ ốc.

      Lâm Cẩm Nghi còn ngủ, nghe được động tĩnh liền mở mí mắt, than thở: "Thải Ca, để ta ngủ lát."

      Thải Ca thấy nàng bình yên vô , trong lòng hơi thả lỏng, nhưng vẫn hỏi: "Vương phi, đêm qua có phát sinh chuyện gì kỳ quái?"

      Lâm Cẩm Nghi trở mình, đưa lưng về phía nàng : "Có cái gì kỳ quái ? Ta rất sớm... ngủ a."

      Thải Ca nhíu mi : "Nô tì muốn ngủ ngay, nhưng say này bỗng nhiên có ý thức... Trong đêm nô tì thậm chí còn nghe thấy động tĩnh trong phòng ngài..."

      "Hôm qua chúng ta cả ngày, có lẽ mệt mỏi, ngươi bất tri bất giác ngủ mất. Về phần động tĩnh trong đêm, hẳn là thay đổi chỗ ngủ, ngươi nằm mơ thôi."

      Thải Ca nhớ lại lần, quả , đêm qua nàng ràng muốn động nhưng được, rất giống quỷ áp giường a. Chẳng lẽ nơi này có gì sạch ? Nàng giật mình ra thân mồ hôi lạnh.

      "Được rồi, ngươi ra ngoài , để ta ngủ tiếp lát."

      Thải Ca đáp ứng, "Vậy nô tì lát lại gọi ngài." Tiếp theo nàng lui ra ngoài, thôn trang hỏi nơi này có tượng quái dị hay . Nếu nơi này sạch , gì nàng cũng phải khuyên Lâm Cẩm Nghi rời .

      Cũng may Thải Ca ở thôn trang hỏi vòng, người khác cùng cũng gặp chuyện kỳ quái, bà tử ở thôn trang cũng nơi này chủ ốc tuy rằng luôn để , nhưng các bà đều đúng giờ quét dọn, ngày lễ ngày tết còn dâng hương thổ địa, táo quân trong nhà, đều là chính khí, Thải Ca tâm mới lui xuống.

      lúc mặt trời lên cao, thời gian sắp đến giữa trưa, Thải Ca trì hoãn nữa, vào phòng gọi Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi khó khăn xốc mí mắt, tỉnh rồi cũng nhúc nhích.

      Thải Ca vừa chuẩn bị quần áo cho nàng xuất hành, vừa : "Vương phi hôm qua phải ngàn dặn vạn dặn nô tì muốn gọi ngài dậy sớm sao? Bây giờ canh giờ sắp đến trưa, nếu ngài dậy, đừng câu cá, cả cơm trưa cũng kịp."

      Lâm Cẩm Nghi cố sức bò dậy, vừa xoa thắt lưng, vừa tức giận than thở.

      Thải Ca cũng biết nàng gì, chỉ cho là nàng ngồi xe ngựa ngày mệt mởi, dậy nổi.

      Lâm Cẩm Nghi chậm rãi chuyển đến trước bàn trang điểm, để Thải Ca chải đầu cho nàng, cuối cùng vì thể lực chống đỡ nổi, kế hoạch ra ngoài câu cá cũng thành bọt nước.

      ****

      Cứ như vậy, Lâm Cẩm Nghi thôn trang ở, Tiêu Tiềm luôn luôn coi như phát sinh chuyện gì, mỗi ngày lên triều hạ triều. Lúc này lời đồn đãi trong kinh thành ồn ào huyên náo, người ngoài nhìn vào, Lâm Cẩm Nghi trốn thôn trang, Tiêu Tiềm lại thờ ơ, biểu muội của Hiền phi này gả vào Trấn Nam vương phủ làm trắc phi, cơ hồ là chuyện ván đóng thuyền.

      Sau này tin tức truyền vào trong cung, ngày hạ triều xong, Phong Khánh đế đặc biệt giữ Tiêu Tiềm lại chuyện.

      Huynh đệ hai người cũng xa lạ, lúc này có ngoại nhân, Phong Khánh đế thẳng vào đề : "Tiểu Bát, phải trẫm ngươi, nội tình ngươi ràng nhất, sao lần này hồ đồ như vậy, Trấn Nam vương phi là kế phi ngươi cưới hỏi đàng hoàng, lúc trước ngươi còn ở trước mặt trẫm hứa hẹn son sắt cái gì 'Nào nước ba ngàn, chỉ cần gáo, nay ngươi như vậy, có còn nhớ cam đoan lúc trước?"

      Tiêu Tiềm mặt lộ vẻ xấu hổ, : "Hoàng huynh minh giám, phải là thần đệ phụ nàng, mà là xưa nay đãi nàng rất tốt, khiến nàng làm vợ đúng mực. Thần đệ bất quá là theo Vương nương ngẫu ngộ gặp hai lần, vài câu cũng ảnh hưởng toàn cục, nàng trở về cãi lộn, hai lần như thế, lại được tấc muốn tiến thước, khiến thần đệ về sau mất hết mặt.mũi.."

      Phong Khánh đế gặp Lâm Cẩm Nghi vài lần, cho nàng có tính tình mạnh mẽ bắn tên đích. Bất quá lại , mẹ ruột Lâm Cẩm Nghi, Tô thị, nhưng có tiếng là đố phụ ở kinh thành, thanh danh Lâm Ngọc Trạch sợ vợ cũng vô cùng vang dội. Cái gọi là có mẫu này tất có nữ này, Lâm Cẩm Nghi chừng cũng giống nương nàng.

      Phong Khánh đế chính mình trấn giữ lục cung phấn đại, cũng thấy nam tử bình thường tam thê tứ thiếp có vấn đề gì. Lúc trước Hiền phi thuyết phục thái hậu chỉ hôn cho biểu muội nàng, Phong Khánh đế mở con mắt nhắm con mắt, cũng cảm thấy là chuyện xấu. Thái tử tuy rằng do khâm định chọn ra, nhưng tuổi càng lúc càng lớn, thái tử cũng dần dần trưởng thành, muốn thái tử nhà độc đại, nguy hiểm đến quyền uy mình. Biểu muội Hiền phi nếu được Tiêu Tiềm thích, Tiêu Tiềm mặc dù đến mức lập tức quy về đảng Hiền phi, ít nhất có thể bảo trì trung lập.

      Cho nên tình thế trước mắt, Phong Khánh đế trong lòng vẫn có chút vừa ý, nhưng lúc này vẫn biểu ra vẻ lo lắng, "biểu muội của Hiền phi trẫm gặp, quả rất tốt, ngươi còn trẻ, động tâm với nàng cũng là tình lý bên trong. Nhưng cho dù nàng vào cửa, đến cùng vẫn là thiếp được lên ngọc điệp, trong hoàng thất chúng ta cũng thể làm mấy chuyện sủng thiếp diệt thê."

      Tiêu Tiềm mặt vui vẻ, "Hoàng huynh đây là làm chủ cho thần đệ?"

      Phong Khánh đế thở dài , "Ngươi là thân đệ đệ của trẫm, trẫm đương nhiên hướng về ngươi. Như vậy , tháng sau thọ yến của trẫm, đến lúc đó Trấn Nam vương phi khẳng định tham gia, ngươi hảo hảo dỗ nàng, hòa dịu quan hệ, chờ sau này trẫm tìm thời cơ tứ hôn cho ngươi."

      Tiêu Tiềm vui rạo rực tạ ân, lúc lui ra ngoài cước bộ còn nhàng ít.

      Phong Khánh đế thấy vui mừng, mặt cũng chậm rãi lộ ra ý cười.

      *****

      Giữa tháng ba, Phong Khánh đế chính thọ bốn mươi, thiên hạ cùng vui.

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên cũng phải tham gia, nhưng nàng về Trấn Nam vương phủ, chỉ phái Thải Ca về phủ lấy lễ phục và trang sức.

      Thiên Ti và Nhụy Hương ở trong vương phủ lo lắng yên, thấy Thải Ca trở về đương nhiên phải hỏi phen.

      Thải Ca đơn giản Lâm Cẩm Nghi ở thôn trang làm gì, Thiên Ti và Nhụy Hương nghe Lâm Cẩm Nghi chịu khổ, ngược lại sống rất tốt, cùng nhau nhàng thở ra. Bất quá Thiên Ti vẫn : "Vương phi tâm địa tốt, muốn chúng ta lo lắng, cho nên làm bộ như chút để ý." Bằng nếu thèm để ý, sao có thể tức giận đến mức thôn trang chịu trở về?

      Thải Ca cũng thở dài theo, "Hi vọng ngày mai vương gia và vương phi gặp nhau, có thể trò chuyện, cởi bỏ khúc mắc."

      Nhụy Hương gật đầu : "Chúng ta ngày mai tỉnh tảo chút, tận lực tạo cơ hội cho họ, dù sao thôn trang đến cùng thể so với trong phủ."

      Mấy người đơn giản thương lượng phen, Thải Ca lấy đồ xong, ngồi xe ngựa thôn trang.

      Hôm sau, Lâm Cẩm Nghi dậy sớm, thay thân lễ phục hoa lệ thêu kim tuyến, đeo bộ trang sức hồng bảo, bảo Thải Ca quân cho nàng búi tóc Lăng Vân, mặc đầy đủ đại trang, lên xe ngựa trực tiếp vào cung.

      Lúc đó trong cung ít người mừng thọ, nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi mặc dù đều tha thiết tiếp đón, trong mắt lại thêm vài phần ý tứ hàm xúc tìm tòi nghiên cứu.

      Lâm Cẩm Nghi chỉ làm như thấy, cùng các nàng hàn huyên xong, liền vào Khôn Trữ cung.

      Hoàng hậu chiêu đãi các ngoại mệnh phụ đến mừng thọ, thấy nàng đến, liền tiến lên chuyện tươi cười tiếp đón nàng.

      Hoàng hậu trong lòng vẫn hi vọng Lâm Cẩm Nghi có thể kiên trì lập trường, dù sao Vương Minh Yên gả vào Trấn Nam vương phủ đố vớii nàng mà có chỗ tốt, ngược lại càng có khả năng làm bọn họ mất ủng hộ đắc lực của Tiêu Tiềm, hôm nay hoàng hậu đối đãi Lâm Cẩm Nghi mười hai phần hòa ái dễ gần, còn thân thiết hỏi nàng trong thời gian này hằng ngày ăn ở thế nào.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi bên hoàng hậu, nhất nhất trả lời, dù chưa biểu ra cái gì khác thường, mi mắt lại hơn vài phần buồn rầu.

      Hoàng hậu thấy bộ dáng nàng gượng cười, trong nhất thời còn hơi có chút cảm động lây. Nhớ năm đó lúc Hiền phi chưa tiến cung, nàng và Phong Khánh đế cũng cử án tề mi, trong cung mặc dù cũng có mỹ nhân khác, nhưng ai có thể nổi bật qua nàng. Sau này bên người Phong Khánh đế có Hiền phi tuổi trẻ mạo mỹ, tâm cũng nghiên sang nơi đó. Nàng ràng nhận thấy Phong Khánh đế với mình có biến hóa, nhưng cũng đành phải cố gắng chống đỡ thể diện quốc gia chi mẫu, dường như có việc gì chưởng quản lục cung, khi đó mọi hi vọng của nàng đều ở người Phong Khánh đế, khó khăn có bộ dáng như Lâm Cẩm Nghi trước mắt này.

      Nhưng Lâm Cẩm Nghi chung quy tốt hơn nàng, xem ra, Tiêu Tiềm đối với nàng ấy thập phần coi trọng, trước mắt bất quá nhất thời bị mê hoặc, cho nên mới xa lạ nàng ấy, chỉ cần hai người cởi bỏ khúc mắc, về sau vẫn có ngày lành.

      Sau đó hoàng hậu mang theo chân tình thực lòng , "Nam nhân nào có thích tiên nghiên lệ sắc, cũng bất quá chỉ là thứ tươi mới, ngươi cũng thấy rồi, cẩn thận chuyện với Trấn Nam vương, đầu giường đánh nhau cuối giường cùng ngủ, chuyện này cũng qua, thế nào còn có chuyện biểu muội Hiền phi kia."

      Lâm Cẩm Nghi cũng cố gắng chống đỡ, thở dài : "Ngài Cẩm Nghi đều minh bạch, nhưng Cẩm Nghi thực chịu nổi, nay mới vừa thành hôn, vương gia thành bộ dáng như vậy, sau này qua vẫn tiếp tục. Cẩm Nghi hôm nay có thể đấu được Vương Minh Yên, đảm bảo sau này lại thêm Lý Minh Yên, Lưu Minh Yên, chẳng lẽ như vậy ngừng đấu tiếp? đời này chỉ có ngàn ngày làm cướp, nào có ngàn ngày phòng cướp đâu?"

      Hoàng hậu lôi kéo tay nàng, vỗ , "Chúng ta chỉ để ý giải quyết trước mắt, ngày sau cũng chưa biết, ngươi cần buồn lo vô cớ như vậy."

      chuyện, bên ngoài cung nhân xướng: "Hiền phi nương nương tới —— "

      Hiền phi hôm nay mặc cung trang bừng đoạn hoa màu hồng đào duệ phi điểu miêu, đầu cài cành phượng thoa ngậm hồng bảo bằng vàng, mặc dù gần ba mươi, cũng quả nhiên môi son mũi ngọc, da trắng hơn tuyết, dung sắc bức người.

      Mà phía sau nàng, theo thân ảnh yểu điệu, quần áo màu trắng hoa văn thiên thủy, đầu quấn búi tóc hoàn phân tiếu kế, dung mạo so với Hiền phi có ba bốn phần tương tự, trang điểm mặc dù hoa lệ, nhưng cũng thanh lệ khiến người mù mắt.

      Hoàng hậu liếc mắt cái liền nhận ra phượng thoa đầu Hiền phi kia là năm trước Phong Khánh đế ban thưởng, trong lòng buồn bực, lại cảm giác được Lâm Cẩm Nghi bên cạnh bỗng chốc căng thẳng. Nàng lại nhìn chăm chú, theo phía sau Hiền phi phải Vương Minh Yên ai!
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama42 others thích bài này.

    5. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Trốn về thôn trang mà để sáng sáng A Cẩm phải xoa xoa thắt lưng thế kia làm sao đc? A Tiềm là... Lại gây mê Thải Ca nữa chứ.

      Vụ này Tiềm giấu luôn cả hoàng đế àh?
      heavydizzyA fang thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :