1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 103

      Trước mặt ngoại nhân, Lâm Cẩm Nghi bị như vậy, sắc mặt đương nhiên trở nên thập phần khó coi. Tiêu Tiềm cũng quản nàng, quay đầu ôn thanh an ủi Vương Minh Yên: "Vương phi hôm nay tâm tình tốt, cũng phải cố ý nhằm vào nàng, nàng đừng để trong lòng." Thanh là ôn nhu có thể chảy ra nước.

      Vương Minh Yên ngượng ngùng rũ mắt xuống, má cũng xuất đỏ ửng, càng có vẻ xinh đẹp khả nhân, nàng thập phần biết đại thế : "Là Minh Yên quá giới hạn, trách vương phi."

      Lâm Cẩm Nghi phụng phịu, lạnh lùng trừng nàng, sau lại cố nén giận dữ : "Vương nương có chuyện gì, chúng ta phụng bồi nữa."

      Vương Minh Yên lại cắn môi khó xử : "Thực dám giấu diếm, Minh Yên cùng hạ nhân trong nhà ra, nay bên người chỉ có vài nha hoàn, vốn muốn xin vương gia và vương phi giúp đỡ, bất quá vương phi thích Minh Yên, Minh Yên liền..."

      đường đám đông bắt đầu khởi động, Vương Minh Yên lại dung mạo xuất chúng, ít người đường lui tới đều vụng trộm đánh giá. Nếu mặc nàng mình, chừng gặp đăng đồ lãng tử. Nam nhân đều biết liên hương tích ngọc, nhất là đối đãi với nữ tử dung sắc xuất chúng.

      Tiêu Tiềm nhân tiện : "Vương nương mình xa tiện, gặp nhau, bổn vương tất nhiên phải tương trợ."

      "Vương gia!" Lâm Cẩm Nghi vui hô, "Chúng ta để lại hai thị vệ cho Vương nương là được, vương gia đáp ứng theo ta bách bệnh, nay canh giờ còn sớm, hành trình lại mới nửa, chúng ta nếu nhanh bị muộn canh giờ."

      Tiêu Tiềm nhíu nhíu mày, nhìn nàng : "Nàng xem hôm nay đường người nhiều như vậy, để lại hai thị vệ, nếu Vương nương xảy ra chuyện..."

      Lâm Cẩm Nghi hừ lạnh tiếng, cũng quản , quay đầu dẫn người .

      Tiêu Tiềm bất đắc dĩ thở dài tiếng, với Vương Minh Yên: "Vương phi chính là tì khí này, bổn vương quả đáp ứng nàng trước. Như vậy , ta lưu lại thị vệ thống lĩnh trong phủ, để bảo hộ nàng hồi phủ."

      Vương Minh Yên vuốt cằm hành lễ, thập phần thiện giải nhân ý : "Vậy Minh Yên tạ vương gia."

      Lâm Cẩm Nghi xa, Tiêu Tiềm mặt lộ vẻ khó xử, nhưng vẫn còn : "Vậy Vương nương, chúng ta từ biệt." xong theo hướng Lâm Cẩm Nghi, bước nhanh đuổi theo.

      Vì chuyện này, Lâm Cẩm Nghi sắc mặt luôn rất khó coi, Tiêu Tiềm đuổi theo dỗ hai câu, nàng vẫn lạnh mặt như trước.

      Trước công chúng, Tiêu Tiềm bị nàng xụ mặt, cũng mất kiên nhẫn, hạ mặt xuống. Hai người tuy rằng vai kề vai chung, nhưng trao đổi, cứ như vậy trầm mặc xong bách bệnh. Tuy rằng tranh chấp nữa, nhưng người sáng suốt vừa thấy biết giữa hai người khí rất tốt.

      Hôm sau, Vương Minh Yên tiến cung, với Hiền phi chuyện ngày hôm trước.

      Hiền phi định đem tiểu biểu muội gả vào Trấn Nam vương phủ, cũng sớm tính toán, xếp cơ sở ngầm, trước khi Vương Minh Yên đến, Hiền phi biết chân tướng tình rồi.

      Biểu tỷ muội hai người tuổi tác kém nhau ít, tính tình cũng giống nhau, bình thường có bao nhiêu quan hệ. Lúc này Hiền phi đối đãi biểu muội này lại phá lệ thân thiết, để cung nhân dâng nước trà trân quý chiêu đãi , còn lôi kéo tay nàng chuyện tâm : "Hảo muội muội, tỷ tỷ chỉ biết bằng dung mạo này, thế gian có nam tử nào có thể thờ ơ với ngươi. Bất quá Trấn Nam vương đến cùng phải phàm phu tục tử, ngươi kiên nhẫn chút, chúng ta còn nhiều thời gian."

      Hôm nay Vương Minh Yên mặc áo ngũ sắc cẩm bàn thêu kim thải, đầu đeo đầy trang sức đá quý, mặc vàng mang bạc, càng sặc sỡ loá mắt. Nàng cười gật đầu, hồi tưởng đêm trước Tiêu Tiềm kia ánh mắt lửa nóng, định liệu trước : "Minh Yên hiểu . Bất quá Trấn Nam vương đến cùng là nam tử, tỷ tỷ cũng cần lo lắng quá mức. Nhưng Trấn Nam vương phi kia..."

      Hiền phi : "Vương phi kia quả là có chút hay, bất quá hôm qua chuyện đó, bản cung nghe bọn họ hồi phủ rồi nổi lên mâu thuẫn, Trấn Nam vương ban đêm đều ở thư phòng, chỉ cần có thời gian, Trấn Nam vương tất nhiên giận nàng. Đến lúc đó muội muội lại vào vương phủ, từ giữa quay vần, còn gì lo lắng Trấn Nam vương phi uy hiếp đâu?"

      Đảng Hiền phi ở trong triều ngủ đông lâu, muốn đem Vương Minh Yên nhét vào Trấn Nam vương phủ, ít nhất cũng có mấy chục loại biện pháp. Nhưng nếu để Tiêu Tiềm cam tâm tình nguyện tiếp nhận Vương Minh Yên, như vậy bước này cũng có ý nghĩa. Cho nên kế hoạch của bọn họ chính là trước lợi dụng Vương Minh Yên chia rẽ Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi, sau đó lại an bày Vương Minh Yên vào Trấn Nam vương phủ, Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi đương nhiên ly tâm, Vương Minh Yên cũng có thể ở Trấn Nam vương phủ đứng vững gót chân, ở bên người Tiêu Tiềm phát huy tác dụng lớn nhất.

      Nhà Vương Minh Yên chẳng qua là châu quan lớn ở nơi khác, chỉ vì bộ dạng có vài phần tương tự Hiền phi lúc trẻ, thập phần xuất chúng, mới có cơ hội thăng tiến nhanh. Sau khi thấy kinh thành phồn hoa phú quý, nàng đương nhiên muốn về nhà, trước mắt lòng tràn đầy suy nghĩ, tương lai ở Trấn Nam vương phủ gấm hoa rực rỡ.

      Tỷ muội lúc, Hiền phi tự mình tiễn Vương Minh Yên xuất môn, lúc chia tay, nàng thiếu được nhắc nhở: "Muội muội hôm nay trang điểm thực đẹp, nhưng ngày thường nếu gặp Trấn Nam vương, vẫn nên mặc xiêm y trong phủ chuẩn bị."

      Tiêu Tiềm coi trọng tướng đãi, ngoại trừ Lâm Cẩm Nghi tại còn có Nguyên Vấn Tâm, khí chất Vương Minh Yên và Nguyên Vấn Tâm có chút tương tự, Hiền phi liền chuẩn bị cho nàng nhiều xiêm y tiên khí phiêu phiêu.

      Vương Minh Yên lại thích thế này, nhưng vẫn gật đầu : "Muội muội minh bạch, tỷ tỷ dừng bước."

      Hiền phi nhìn theo nàng ra ngoài, mặt ý cười cũng chầm chậm phai nhạt. Vương Minh Yên bất quá là quân cờ, hôm nay mặc sáng rỡ như vậy, còn hạ thấp nàng, lời lúc đó cũng đầy đắc ý, ngữ khí khoe khoang. Bất quá là ỷ vào tuổi trẻ có tư sắc thôi, nếu có mình chống đỡ, nàng ta nha đầu ở nông thôn có thể gây ra sóng gió gì.

      Chờ kéo Tiêu Tiềm về phía mình, nếu Vương Minh Yên còn như vậy, nàng để ý lần nữa tìm nữ tử dung sắc tiên nghiên thay nàng ấy.

      *****

      Trấn Nam vương phủ, từ ngày bách bệnh ấy, Lâm Cẩm Nghi và Tiêu Tiềm phát sinh lần tranh chấp, Tiêu Tiềm liền ở ngoại thư phòng, tới Tầng Hương Uyển.

      Lâm Cẩm Nghi cũng tìm , hai người cứ như vậy lạnh nhạt qua mấy ngày, rất có vẻ giận dỗi.

      Thiên Ti và Nhụy Hương mọi người vội được, nhưng hai người đều theo ra phủ, cũng biết đêm đó bọn họ ở bên ngoài cụ thể phát sinh cái gì. Bất quá may mắn Nhụy Hương cùng thị vệ trong phủ quan hệ tệ, hơi hỏi thăm biết đại khái. Về sau nàng lại hỏi thăm Vương Đồng xem Vương Minh Yên là nữ tử nào.

      Vương Đồng lúc trước phụng mệnh Tiêu Tiềm hộ tống Vương Minh Yên hồi phủ, thị vệ khác có lẽ còn có thể biết, lại nhìn ràng. Việc của chủ tử vốn nên lắm miệng, nhưng người hỏi là Nhụy Hương, cũng có gì giấu diếm, thẳng thắn : "Vương nương rất đẹp, so với vương phi chúng ta cũng chẳng kém gì."

      Lâm Cẩm Nghi tướng mạo ở kinh thành tính là tuyệt vời, có thể so với nàng, Vương Minh Yên đương nhiên dung mạo xuất chúng. Hơn nữa Vương Đồng người này thành , kỳ coi như cơ trí, đưa Lâm Cẩm Nghi ra so, đương nhiên là có tầng ý tứ khác.

      Lúc trước thái hậu ở Từ Ninh cung đưa ra chuyện để Vương Minh Yên làm tiểu thiếp cho Tiêu Tiềm, dư luận xôn xao, vương phủ cao thấp đương nhiên cũng biết. Nhưng sau này thấy Tiêu Tiềm cùng Lâm Cẩm Nghi ân ái có thêm, mọi người để bụng nữa. Lúc này Vương Đồng ra như vậy, Nhụy Hương trong lòng thể nghĩ, chẳng lẽ vương gia bọn họ đối với Vương nương cũng có ý tứ kia?

      Vương Đồng theo Tiêu Tiềm nhiều năm, lại cùng là nam tử, đương nhiên nhìn lầm. Nhụy Hương thầm nghĩ thở dài, thất vọng vương gia được voi đòi tiên, lại đau lòng vương phi gả vào vương phủ bất quá năm đối mặt với chuyện như vậy.

      xong với Vương Đồng, Nhụy Hương tâm nặng nề trở về tầng Hương Uyển.

      Lâm Cẩm Nghi tìm nàng, thấy nàng trở về liền cười : "Ta có chuyện này thương lượng với ngươi, ngươi nơi nào ?"

      Nhụy Hương thấy nàng cười, trong lòng thập phần phải tư vị. Vương phi nhất định là sợ các nàng lo lắng, cho nên làm bộ như có chuyện gì."Nô tì tìm Vương Đồng chút chuyện, vương phi tìm nô tì vì chuyện gì đâu?"

      Lâm Cẩm Nghi bảo Thiên Ti chuyển cái tú đôn cho nàng ngồi xuống, "Trong phòng chỉ chúng ta và Thiên Ti ở đây, cũng có ngoại nhân. Ta có chuyện muốn cùng ngươi, vừa vặn cũng về Vương Đồng."

      Nhụy Hương sửng sốt, lập tức mặt đỏ ửng, "Nô tì và Vương Đồng có thể có chuyện gì?"

      Lâm Cẩm Nghi cười : "Chúng ta trong phủ cuối năm trước thành vài đôi, hai ngươi có ý tưởng gì ?"

      Nhụy Hương ra xấu hổ, "Vương phi , nô tì nghe hiểu."

      "Được rồi, đều là người nhà, vòng quanh. Vương gia lúc trước cũng hỏi Vương Đồng có chung thân đại ? Hai người các ngươi tuổi cũng , có ý với nhau, vì sao nắm chắc?"

      Nghe Lâm Cẩm Nghi nhắc tới Tiêu Tiềm, Nhụy Hương trong lòng lại xúc động thôi, vương phi trong lòng dễ chịu, lại còn lo liệu chuyện bọn họ, là khiến nàng biết hồi báo như thế nào. Bởi vậy Nhụy Hương lảng tránh, chỉ : "Chuyện này cũng phải nô tì người định đoạt, Vương Đồng bên kia cũng biết có ý tứ gì..."

      Nhụy Hương như vậy vừa thấy là nguyện ý, Lâm Cẩm Nghi tiếp tục cười : "Có gì khó, cho người truyền Vương Đồng đến hỏi chút là được." Cố kỵ Nhụy Hương đến cùng là nữ nhi, da mặt mỏng, Lâm Cẩm Nghi cho nàng ra sau bình phong núp vào.

      bao lâu, Vương Đồng được gọi tới. có chút lo sợ, tưởng mình lắm miệng gì rước lấy mầm tai vạ, vào nhà tay phải tay, chân phải chân.

      Lâm Cẩm Nghi để Thiên Ti trông cửa, với Vương Đồng: "Ngươi khẩn trương cái gì?"

      Vương Đồng căn bản dám ngẩng đầu, cúi đầu : "Thuộc hạ, thuộc hạ có."

      Lâm Cẩm Nghi cũng vòng vo cùng , thẳng vào đề : "Vương Đồng, ngươi đối với Nhụy Hương có ý tứ gì?"

      Vương Đồng yên : "Vương phi, thuộc hạ đối với Nhụy Hương luôn luôn thủ lễ, chưa bao giờ làm ra chuyện gì khác người."

      Lâm Cẩm Nghi nhíu nhíu mày, "Ai hỏi ngươi cái này ? Ta lúc trước vương gia hỏi hôn ngươi, ta chỉ hỏi ngươi đối với Nhụy Hương có tình ý ?"

      Vương Đồng khuôn mặt đen đỏ bừng, sau lúc lâu mới nghẹn ra chữ: "Có."

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu : " như vậy, ta đây làm chủ cho các ngươi, bắt đầu xử lý chuyện các ngươi, chính ngươi cũng chuẩn bị ."

      Vương Đồng mặt lộ vẻ khó xử : "Nhưng mà Nhụy Hương nàng..." Tuy rằng Lâm Cẩm Nghi làm chủ cho , nhưng nếu Nhụy Hương đồng ý, cũng ép buộc.

      "Ngươi yên tâm" Lâm Cẩm Nghi cố ý vô tình nhìn bình phong cái, "Trong lòng ta biết, khẳng định cho hai người các ngươi đều như ý."

      Vương Đồng khỏi lộ ra tươi cười vui sướng, cung kính hành lễ lời cảm tạ Lâm Cẩm Nghi.

      Vương Đồng đến cùng là thị vệ, xuất nhập hậu trạch đều bất tiện, Lâm Cẩm Nghi cũng giữ , xong liền cho trở về.

      ra phía trước, Vương Đồng cảm niệm ân đức Lâm Cẩm Nghi, do dự mãi vẫn nhắc nhở : "Vương phi, thuộc hạ quá giới hạn câu, ngài đừng tức giận với vương gia, vương gia miệng cứng lòng mềm, cũng phải còn tức ngài, có lẽ chính là cảm thấy ở trước mặt những người này bị ngài hạ mặt mũi như vậy, nhất thời xuống được, ngài hai câu dỗ dánh , là có việc gì."

      Vương Đồng với Tiêu Tiềm trung thành và tận tâm, tuy rằng thường ngày với Lâm Cẩm Nghi cung kính có thêm, nhưng đến cùng trong lòng nhận chủ tử chỉ có Tiêu Tiềm, lúc này có thể ra như vậy thập phần dễ.

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu : "Ừ, ta tự có chừng mực, ngươi về trước ."

      Vương Đồng cũng cần nhiều lời nữa, lại ôm quyền, ra tầng Hương Uyển.

      "Nhụy Hương, xuất , thế này có thể yên tâm rồi?"

      Nhụy Hương đỏ mặt, chậm rãi từ phía sau bình phong ra, "Nô tì còn có việc chưa làm xong, cáo lui trước."

      Lâm Cẩm Nghi biết nàng xấu hổ, thiện giải nhân ý gật đầu : "Tốt lắm, ngươi tự ."

      Nhụy Hương rồi, trong phòng chỉ còn lại Lâm Cẩm Nghi và Thiên Ti.

      Đối với nàng, Lâm Cẩm Nghi cần giấu diếm, bất đắc dĩ thở dài : "Thiên Ti, phản ứng của Vương Đồng và Nhụy Hương ngươi cũng thấy, bọn họ quả là lưỡng tình tương duyệt, tâm ý của Thải Ca sợ là khó thanh toàn, chỉ hy vọng nàng oán ta mới được."

      Thiên Ti thản nhiên : "Chuyện thế gian vốn thể đẹp cả đôi đường, vương phi tận tâm tận lực, Thải Ca nàng... Nàng hiểu ra." Hai người đều son sắt đáp ứng Tô thị thân gả chiếu Cố Lâm Cẩm nghi, Thải Ca lại động tâm với Vương Đồng, còn biểu ràng như vậy. Thiên Ti kín đáo rất có phê bình, với Thải Ca cũng thân cận giống như trước kia.

      "Cảm tình là thể khống chế." Lâm Cẩm Nghi nhìn ra thái độ Thiên Ti biến hóa, thiếu được nhắc nhở hai câu, "Ta từ trước vẫn câu kia, các ngươi đối với ta đều mảnh trung tâm, ta đương nhiên cũng ngóng trông các ngươi tốt, cũng tin tưởng các ngươi bởi vì lập gia đình mà thay đổi."

      Bất quá chuyện Nhụy Hương và Vương Đồng tuy rằng định rồi, gấp nhất thời, Lâm Cẩm Nghi cảm thấy tất yếu vẫn là khuyên giải Thải Ca trước, "Như vậy , mấy ngày nữa ta muốn thôn trang, để Thải Ca theo ta."

      Bình thường Lâm Cẩm Nghi xuất môn, đều là Thiên Ti theo, Thải Ca ở trong phủ lo vụ lớn , nàng đặc biệt đề xuất, cũng muốn mang Thải Ca ra ngoài giải giải sầu.

      "thế nào ngài đột nhiên muốn thôn trang?" Thiên Ti thập phần kỳ quái.

      Lâm Cẩm Nghi vừa thốt ra, lúc này mới phản ứng tới kế hoạch này chỉ có mình và Tiêu Tiềm biết, những người khác đều chưa biết gì. Nàng ngượng ngùng cười cười, bổ sung : " phải sắp đầu xuân sao, muốn ra ngoài chơi mấy ngày, đạp thanh."

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Dù biết chị diễn mà vưỡn chíu khọ.
      Khủng Long, NGÂN TRÚCheavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 104

      Vào tháng hai là lúc đầu xuân, vạn vật hồi phục, chợt ấm còn rét.

      Tiêu Tiềm bận công vụ rút được ngày rảnh rỗi, cùng Vinh vương gia hẹn ngoại ra ngoại ô đạp thanh. Hai người đều là nhân vật quyền thế cường thịnh kinh thành, xuất hành mỗi người ngựa, mang vài thị vệ, nhàng ra.

      Hai người tướng mạo thượng thừa, quần áo hoa lệ, ai thấy cũng phải tán thởng tiếng 'lang quân cực tốt '.

      Vinh vương gia là người biết chơi đùa, ở ngoại ô sớm bố trí tốt, cùng Tiêu Tiềm giục ngựa săn bắn khoái hoạt vô cugf.

      Huynh đệ hai người tuy rằng thi đấu, nhưng chỉ là để cao hứng, Tiêu Tiềm cũng muốn nhường, hai người săn được con mồi chênh lệch mấy. Sau đó Vinh vương gia chịu nổi, lôi kéo Tiêu Tiềm chỗ xa hơn.

      Hai người giục ngựa đến chỗ bên hồ, mới phát ở chỗ này người thưởng cảnh ít, căn bản có chỗ trống.

      Vinh vương gia có chút mất hứng, liền quay lại chỗ cũ. Tiêu Tiềm gật đầu đáp ứng, chuẩn bị kéo dây cương, quay đầu ngựa lại, thấy nha hoàn chầm chậm tới gần.

      Bọn thị vệ ngăn nàng lại, nàng giọng giải thích. Sau đó, thị vệ liền tiến lên bẩm báo, nha hoàn này tới tìm Tiêu Tiềm.

      Vinh vương gia là người liên hương tích ngọc, cũng làm khó nàng, cho nàng tiến lên chuyện.

      Nha hoàn tiến lên phúc thân hành lễ, : "Nô tì được lệnh của nương đến đây, nương nhà ta tháng giêng mười sáu được vương gia quan tâm, hôm nay lại xảo ngộ tại đây, muốn mời vương gia qua lần để cảm tạ."

      Vương gia có hai vị, Vinh vương gia nhớ ngày mười sáu tháng giêng mình giúp nương nhà ai, nghe nha hoàn xong như có đăm chiêu nhìn Tiêu Tiềm. Bát ca xưa nay thanh tâm quả dục, chẳng lẽ còn có chuyện phong quang tuyết nguyệt như vậy?

      Tiêu Tiềm để ý tới ánh mắt Vinh vương gia kia mang theo ý cười tìm tòi nghiên cứu, gật đầu : "Nguyên lai Vương nương ở này." xong nhảy xuống ngựa đến.

      Vinh vương gia đương nhiên cũng xuống ngựa theo, đuổi kịp bước chân Tiêu Tiềm.

      Nha hoàn dẫn bọn họ đến đình hóng mát bên hồ, ngoài đình hóng mát ngoại có hộ vệ, nhìn thấy hai người bọn họ câu đều cung kính hành lễ.

      Vinh vương gia lúc này cũng có chút tính toán trong lòng, bên người có thể mang theo nha hoàn xinh đẹp cùng hộ vệ được huấn luyện như vậy, xem ra bát ca trêu chọc phải ong bướm gì mà là tiểu thư khuê các.

      Vương Minh Yên lúc này ngồi trong đình hóng mát pha trà, thấy bọn họ liền dùng khăn lau tay, đứng dậy : "Minh Yên gặp qua hai vị vương gia."

      Vương Minh Yên đeo mạng che mặt, mặt chỉ có chút son phấn thản nhiên, như trước quần áo trắng thuần, đầu quấn hoàn phân tiếu kế, tóc trâm mấy cành ngân thoa hồ điệp trông rất sống động, tai đeo đôi khuyên ngọc bích hình giọt nước mưa, thanh lệ tựa như hoa sen mới nở.

      Vinh vương gia vừa thấy thất thần lát, trong lòng khỏi cảm thán, Vương nương thế nhưng tư sắc như này, cũng khó trách nhân vật như Bát ca cũng có vài phần kính trọng.

      Tiêu Tiềm miễn lễ cho Vương Minh Yên, ra tiếng : "Vương nương sao lại trùng hợp ở chỗ này?"

      Vương Minh Yên thỉnh bọn họ ngồi xuống, tiếp tục : " nhiều ngày thời tiết ấm áp hơn, ở trong nhà dì nhàn đến vô , liền dẫn theo người ra ngoài chút, ngờ gặp hai vị vương gia ở trong này."

      Vinh vương gia cũng cười : " xảo hợp." Sau đó lại quay đầu hỏi Tiêu Tiềm, "Bát ca, cần ta tránh ?" Đầu xuân cảnh đẹp ở trước mắt, ôn hương nhuyễn ngọc ở bên cạnh, cảm thấy mình thập phần dư thừa.

      Tiêu Tiềm nhìn cái, "Tránh cái gì? Ta và Vương nương nam quả nữ ở chung có bất tiện."

      Vinh vương gia bất đắc dĩ lắc đầu, "Được được được, đều nghe ngươi." ngờ Bát ca còn muốn cùng Vương nương này ngồi lâu lát, coi mình thành cái bè để tránh tiếng người dị nghị.

      Vương Minh Yên tay ngọc nâng hai chén trà đến trước mặt bọn họ, "Minh Yên có gì tốt chiêu đãi, chỉ có thể bêu xấu tự mình pha trà, mong hai vị vương gia ghét bỏ."

      Tiêu Tiềm và Vinh vương gia đương nhiên nâng trà lên thử. Trà là trà ngon, mùi nồng đậm, nước cũng rất tốt, vào cổ ngọt lành. Nhưng bọn đều sống ở trong cung từ , uống thứ tốt nhất, cũng lấy làm lạ.

      Tiêu Tiềm lại biểu ra bộ dáng thập phần hưởng thụ, tán dương: "Vương nương tay nghề siêu tuyệt, tuyết sơn lô nha này bổn vương từ trước cũng uống ít, lại chưa từng có tư vị như vậy."

      Vương Minh Yên ngượng ngùng mím môi cười, "Vương gia khen nhầm rồi, Minh Yên mới tập trà đạo, nước trà có thể có tư vị như vậy, là vì vào ngày đông bắt được tuyết hoa mai."

      Tiêu Tiềm lại thử ngụm, : "Được Vương nương nhắc nhở, lại thưởng thức, bên trong quả có hương khí hoa mai."

      Vinh vương gia ở bên cạnh nổi da gà, bát ca nhà xưa nay bao giờ thích những người học đòi văn vẻ, khi nào thế này, còn có vẻ thập phần thích thú. Cái gì tuyết hoa mai, lần trước hình như có thư sinh nhắc tới ở trước mặt bọn họ, lúc đó bát ca cười nhạt, người ta có công phu này bằng nhiều đọc thêm hai quyển sách. Thời thế đổi thay, vật đổi sao dời a, bát ca cũng trêu chọc tiểu nương. Vinh vương gia ở trong lòng thở dài liên tục.

      Tiêu Tiềm khen ngợi tay nghề pha trà của Vương Minh Yên xong, lại hỏi nàng bình thường ở nhà làm cái gì, còn có tài nghệ hơn người khác hay .

      Vương Minh Yên chậm rãi , ngày thường đọc sách gì, học thêu thùa gì.

      Tiêu Tiềm nghiêm cẩn lắng nghe, khóe miệng luôn luôn giữ ý cười thản nhiên.

      Vinh vương gia bên cạnh thập phần được tự nhiên, lại thể biểu ra, chỉ có thể coi mình thành thứ trang trí.

      Như vậy hơn canh giờ, Tiêu Tiềm và Vương Minh Yên mới chuyện xong. Vương Minh Yên mình đến giờ hồi phủ, đứng lên cáo từ.

      Tiêu Tiềm cũng đứng lên theo, nhìn nàng rời .

      Người xa, Vinh vương gia dùng khuỷu tay chọc chọc Tiêu Tiềm, cười xấu xa : "Bát ca, còn nhìn gì?"

      Tiêu Tiềm mới thu hồi tầm mắt, lại khôi phục thành bộ dáng lão luyện thành thục ngày thường, " thôi, chúng ta trở về, với Bát tẩu ngươi trở về trước khi trời tối."

      Lúc này còn Bát tẩu, Vinh vương gia nhún vai, cùng Tiêu Tiềm trước sau trở về, lên ngựa rồi lập tức quay đầu ngựa lại về thành.

      Hai người vào thành rồi mỗi người ngả, Vinh vương gia còn có tâm nhãn, tiễn bước Tiêu Tiềm rồi vội vã hồi phủ, mà phân phó thị vệ thân cận: " thăm dò tra xem Vương nương gặp hôm nay có lai lịch gì."

      Thị vệ đương nhiên đáp ứng, Vinh vương gia tìm trà lâu ngồi chờ tin tức.

      nghĩ tới tin tức có còn chưa đến, lại gặp Lâm Cẩm Nghi xuất môn dạo phố mua đồ.

      Bởi vì vừa mới tới, Vinh vương gia chỉ chọn góc sảnh lớn ngồi xuống. Lâm Cẩm Nghi mang theo đám thị vệ nối đuôi nhau vào, tiểu nhị tiến lên chiêu đãi, chuẩn bị đưa bọn họ vào nhã gian lầu hai.

      Vinh vương gia vừa cùng Tiêu Tiềm gặp nương, đột nhiên nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi có chút chột dạ, nhưng gặp, cũng thể tránh gặp, liền tiến lên tiếp đón.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn thấy Vinh vương gia, cũng ngoài ý muốn: "Vương gia cũng ở chỗ này, là khéo."

      Vinh vương gia trong ngày trải qua hai lần ngẫu ngộ, chỉ có thể xấu hổ cười : "Đúng vậy Bát tẩu, thực quá khéo."

      Lâm Cẩm Nghi mang theo ít người, chuyện cùng Vinh vương gia ở đại đường, ngoài cửa ít người đều bị ngăn cản. Tiểu nhị thập phần khó xử, sợ ảnh hưởng sinh ý trong tiệm, lại dám tiến lên quấy rầy hai đại nhân vật.

      Lâm Cẩm Nghi và Vinh vương gia hàn huyên vài câu liền phát tiểu nhị bên cạnh lộ vẻ lúng túng, liền với Vinh vương gia: "Vương gia ngươi xem chúng ta cùng nhã gian hay là ngồi ngay ở đại đường?"

      Vinh vương gia đáy lòng chột dạ, can đảm ngồi chung với nàng, nhân tiện : "Đại đường nhiều người nhiều miệng, bát tẩu nhã gian là được, ta ngồi đây lát rồi về."

      Lâm Cẩm Nghi : "Ta còn muốn hỏi tình hình nãi nãi gần đây thế nào, vương gia muốn nhã gian, chúng ta ngồi ở góc này chuyện cũng được." xong đợi Vinh vương gia trả lời, cho thị vệ Trấn Nam vương phủ chờ bên ngoài trà lâu, chỉ để lại nha hoàn ở trong.

      Hai người đến cùng là họ hàng, Vinh vương gia cũng thể từ chối, cùng Lâm Cẩm Nghi ngồi ở góc đại đường.

      Lâm Cẩm Nghi gọi nước trà, uống mấy ngụm rồi nhân tiện : "Ta mới vừa hiệu thuốc nhà mình xem, trong cửa hàng vừa vặn gặp lấy được ít thuốc tốt, liền lấy về, nghĩ cho người đưa đến Vinh vương phủ, nghĩ tới lại gặp trong này, cũng cần phiền toái nữa, phiền ngươi tự mang về." xong cho nha hoàn từ trong đống lễ lấy ra cái hộp gấm, trình đến trước mặt Vinh vương gia.

      Tô thái phi gần đây thân mình luôn tốt, ngự y trong cung cũng đến xem, là tuổi cao có bệnh kinh niên, cũng có cách gì đặc biệt giải quyết được, chỉ phải chậm rãi điều dưỡng. Các loại thuốc này Vinh vương phủ đương nhiên thiếu, nhưng Lâm Cẩm Nghi lúc xuất môn còn có thể nghĩ Tô thái phi, đương nhiên là phen tình chân ý thiết khác.

      Vinh vương gia trong lòng xúc động, càng cảm thấy áy náy, cho người nhận lấy rồi tạ ơn.

      Lâm Cẩm Nghi cười lắc đầu, "Vương gia khách khí, đến nay ngươi gọi ta tiếng 'Bát tẩu', dù ta gả cho bát ca ngươi, hai nhà chúng ta cũng là thân thích phải ?"

      Lời này có lý, Lâm Cẩm Nghi chỉ là bát tẩu, vốn là hậu bối nhà mẹ đẻ mẫu phi thập phần thương, còn gặp Lâm Cẩm Nghi hồi , tiểu nương theo phía sau ngọt ngào gọi 'Biểu ca'... Vinh vương gia đến cùng tính tình vẫn là ngay thẳng thiện lương, ngồi yên, cảm thấy phải nhắc nhở nhắc nhở biểu muội chẳng biết gì của mình.

      Nghĩ thê, Vinh vương gia lại bắt đầu cố ý vô tình nhắc tới buổi chiều hôm nay cùng Tiêu Tiềm tình cờ gặp Vương Minh Yên. Cuối cùng còn làm bộ như vô tình cảm thán : "Cũng biết Vương gia nương này có lai lịch gì, bộ dáng tốt, tính tình cũng điềm tĩnh, đến bát ca cũng có vài phần kính trọng."

      vốn nghĩ Lâm Cẩm Nghi bình thường đối nhân xử thế thập phần hòa khí, có tính tình tốt, mình chỉ nhắc nhở nàng, nàng cũng biểu ra cái gì, khẳng định là quay về còn muốn tra phen.

      nghĩ tới Lâm Cẩm Nghi đứng phắt dậy, lớn tiếng : "Vương gia ngươi gì? Vương gia chúng ta hôm nay lại liên lụy cùng biểu muội nhà Hiền phi ở chỗ ?"

      Trong trà lâu vốn vô cùng náo nhiệt, nhưng Lâm Cẩm Nghi tiếng chất vấn này, trong đại đường đột nhiên yên tĩnh xuống, ít người ôm đầu nhìn sang.

      Vinh vương gia ảo não thôi, sớm biết Lâm Cẩm Nghi phản ứng thế này, lắm miệng.

      "Bát tẩu, an tâm chút chớ vội, an tâm chút chớ vội, ta cũng chưa bát ca làm gì khác người nha!"

      Lâm Cẩm Nghi nhíu mi : "Vương gia, ngươi biết, mười sáu tháng giêng lần trước Vương nương kia cùng chúng ta 'Ngẫu ngộ' lần, lúc đó trước mặt ta liền... Ngươi xem kinh thành này , lớn lớn, sao lần nào xuất môn cũng có thể ngẫu ngộ? Ta có thể nhịn lần, cũng thể nhịn mãi. Quên , ta cũng nữa, cáo từ trước."

      Vinh vương gia giữ nàng, tự mình tiễn nàng ra trà lâu.

      Lúc này thị vệ phái cũng trở lại, tiến lên bẩm báo : "Vương gia, thuộc hạ điều tra , Vương nương kia đúng là biểu muội nhà mẹ đẻ Hiền phi..."

      Vinh vương gia tức giận : "Bổn vương biết, còn đến phiên ngươi tới ? !"

      Thị vệ vì sao bị mắng, thối lui sang bên. Vinh vương gia muốn bị người nhìn chằm chằm trong trà lâu, tiếng 'Hồi phủ' rồi mang theo người .

      Rất nhanh, lời đồn đãi Trấn Nam vương Tiêu Tiềm và Vương Minh Yên biểu muội nhà Hiền phi lưỡng tình tương duyệt liền lan nhanh truyền xa.

      Cũng có người tin, Trấn Nam vương thành hôn lâu, cũng phải người thay đổi thất thường như vậy. Có người còn son sắt : "Còn giả sao? Ngày đó kia trong trà lâu có ít người chính mắt nhìn thấy Vinh vương gia mật báo cho Trấn Nam vương phi, Trấn Nam vương phi phát ra lửa giận lớn đâu!"
      Red Ruby, minhminhanhngoc, hamaxink38 others thích bài này.

    4. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Vợ chồng nhà này ai cũng có thể tính kế. Đáng thương Vinh vương
      heavydizzy thích bài này.

    5. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Vinh vương gia mật báo :)))), nghe hài chịu được. Thanks editor nhiều ạ, truyện hay quá.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :