1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      để vợ khó chịu thì chuẩn bị lãnh đủ :yoyo59::yoyo59:
      Matcha2604 thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 101

      Tiêu Tiềm sờ sờ cằm, "Chiêu số tuy rằng hiểm, nhưng đánh rắn phải đánh bảy tấc, khi đánh chết, nó có cơ hội quay đầu lại cắn người trả thù."

      tuy rằng vô tình tham dự vào đấu tranh phe phái, nhưng Hiền phi hết lần này đến lần khác vươn tay quá dài, hai lần ba lượt chạm vào điểm mấu chốt của , mà hoàng huynh kia, lại thích cảnh thái bình giả tạo chịu ra tay, đảng Hiền phi đúng coi thành biết giận.

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu : "Chàng có chủ ý, ta tận lực phối hợp là được."

      Tiêu Tiềm cười lên, "Thực là vương phi tốt của ta, để bổn vương nàng."

      Lâm Cẩm Nghi thối ngụm, đẩy , "Giữa ban ngày, chàng náo cái gì?"

      Tiêu Tiềm lơ đễnh cười cười, "Được, vậy chờ ban đêm. Ban đêm lại cùng nàng..."

      Lâm Cẩm Nghi vội đỏ mặt che kín cái miệng .

      Hai người lại náo trận, Lâm Cẩm Nghi sửa sang quần áo, ngồi vào trước bàn trang điểm : "Tổ phụ và phụ thân hẳn cũng sắp trở lại, chúng ta chính viện." Ở trong vương phủ, hai người pha trộn hồ nháo thế nào đều sao, nhưng ở trước mắt các trưởng bối, hai người bọn họ luôn ở Cẩm Tú Uyển cũng tốt.

      Tiêu Tiềm đáp ứng : "Cũng phải, chuyện này còn phải trao đổi cùng các trưởng bối ". xong, hai người sửa sang lại dung nhan rồi chính viện.

      Tô thị còn lo lắng bọn họ tiểu vợ chồng thành hôn lâu, trụ cột cảm tình đủ vững chắc, bởi vì chuyện buổi sáng ở Từ Ninh cung nổi lên mâu thuẫn. Nhưng nhìn thấy bọn họ trước sau tiến vào, mặt còn mang theo tươi cười, liền biết là mình lo lắng thừa.

      Lâm Cẩm Nghi thấy Tô thị thiện ý bỡn cợt tươi cười, đỏ mặt ngồi xuống bên Tô thị, "Nương, con uống nhiều, để ngài chế giễu."

      Tô thị cười giữ chặt tay nàng, "Con là nương sinh ra, bộ dáng gì nương chưa từng thấy qua? Ở trong nhà mình, uống say uống say, có gì ngại." xong lại nhìn Tiêu Tiềm, tuy rằng Lâm Cẩm Nghi uống say là nhất thời, nhưng biết theo Tiêu Tiềm, có phải cảm thấy trong lòng nàng dung được hay .

      Tiêu Tiềm thập phần thức thời : "Nhạc mẫu phải, A Cẩm ở vương phủ làm lụng vất vả mấy tháng, khó được về nhà khoan khoái. Hôm nay lại mừng năm mới, thế nào cao hứng lầm mới đúng."

      Đều nhạc mẫu nhìn con rể, càng nhìn càng ưng ý, Tô thị lúc trước còn rất có thành kiến với Tiêu Tiềm, gần năm này ở chung, cũng đổi mới rất nhiều về .

      Ba người cùng nhau vài lời, Trung Dũng hầu và Lâm Ngọc Trạch từ trong cung trở về. Tô thị đứng lên thu xếp tịch thực, Lâm Cẩm Nghi rảnh rỗi hai ngày, lúc này cái gì cũng ngồi yên, theo Tô thị vào phòng bếp.

      Trung Dũng hầu được Phong Khánh đế chắc chắn qua tiết nguyên tiêu hạ chỉ gia phong tước vị cho Lâm Ngọc Trạch, cho nên hưng trí cực cao, bàn cơm lôi kéo Tiêu Tiềm và Lâm Ngọc Trạch uống rượu.

      Tô thị biết Lâm Ngọc Trạch tửu lượng được, Lâm Cẩm Nghi lại biết Tiêu Tiềm uống nhiều vờ ngớ ngẩn, nàng vừa định ra tiếng ngăn cản, Tô thị ngay bàn kéo nàng phen.

      Lâm Cẩm Nghi chân tướng, Tô thị liền hạ giọng : "Tổ phụ con khó được cao hứng như vậy, theo người ."

      Lâm Cẩm Nghi ở trong phủ, đương nhiên biết từ lúc Trung Dũng hầu phu nhân , Trung Dũng hầu buồn bực vui, từ người cởi mở, gần đây mặt khó thấy tươi cười. Chờ thánh chỉ hạ xuống, Trung Dũng hầu về cố hương ở thời gian, sắp tới cũng có cơ hội đoàn tụ cùng người nhà.

      Lâm Cẩm Nghi rất nhanh hiểu , hơi hơi vuốt cằm nhiều lời nữa.

      Bọn họ ba người dốc chén, khoái hoạt vô cùng, sau đó, ba người đều uống nhiều. Trước khi bọn họ say khướt, Tô thị cho người đưa bọn họ xuống.

      Lâm Cẩm Nghi để Thiên Ti về Cẩm Tú Uyển chiếu khán Tiêu Tiềm trước, chính mình lưu lại cùng Tô thị kế hoạch của Tiêu Tiềm.

      Tô thị sau khi nghe xong, cảm thấy thập phần vui mừng. Nàng và Lâm Ngọc Trạch vợ chồng nhiều năm, luôn thẳng thắn thành khẩn với nhau, có bí mật, đương nhiên cũng hi vọng nữ nhi và Tiêu Tiềm như vậy. Nhưng Tiêu Tiềm và Lâm Ngọc Trạch bất đồng, Tiêu Tiềm là người làm đại , trong triều đình có lẽ có rất nhiều việc muốn chia xẻ với nữ nhi. Nhưng nghĩ tới kế hoạch như vậy, thương lượng cùng nữ nhi trước chuyện xảy ra, có thể thấy được rất coi trọng nữ nhi.

      Bởi vậy nghe xong nàng gật đầu : "Nương biết, các con cứ việc làm, nương với cha con, nhất định vướng víu các con."

      xong, Lâm Cẩm Nghi cũng ở lâu, trở về Cẩm Tú Uyển nhìn Tiêu Tiềm.

      Vốn nghĩ Tiêu Tiềm uống nhiều biết náo ra chê cười gì, nghĩ tới lúc nàng trở về chỉ thấy Tiêu Tiềm tựa kháng, nhàn tản lật binh thư.

      Lâm Cẩm Nghi kỳ quái nhìn , " phải uống nhiều sao? thế nào lại xem binh thư?"

      Tiêu Tiềm nhéo nhéo mi tâm, đạm cười : " uống nhiều, nhưng thấy tổ phụ hưng trí cao, thể quét hưng trí của lão nhân gia, chỉ có thể theo, cuối cùng cảm giác uống được, giả vờ say."

      Lâm Cẩm Nghi ngồi xuống bên kháng, bảo Thiên Ti thay trà nóng, "Nhìn chàng bàn ăn cái gì chỉ uống, có muốn ăn gì? Ta bảo phòng bếp lập tức làm."

      Tiêu Tiềm ném binh thư, hì hì cười : "Đương nhiên là muốn ăn."

      Lâm Cẩm Nghi chờ nghe muốn ăn gì, cũng ngờ Tiêu Tiềm bỗng nhiên vươn tay, nàng bất ngờ kịp đề phòng bị kéo vào trong lòng .

      "Ta muốn ăn nàng nha." Tiêu Tiềm ở bên tai nàng thổi khí nóng.

      Tư thế ái muội trộn với mùi rượu thản nhiên người càng khiến người ta đỏ mặt.

      Trong kế hoạch của Tiêu Tiềm, tương lai hai người có khoảng thời gian thể thân cận. Hơn nữa hôm nay ở trong cung giúp chiếu cố Trung Dũng hầu, lại dỗ người nhà cao hứng, Lâm Cẩm Nghi cũng theo hồ nháo.

      Vừa hồ nháo, đến nửa đêm, Lâm Cẩm Nghi cảm thấy mình và khung giường cũng đều bị đổ. Về sau mệt, nàng cái gì cũng quản, trực tiếp ngủ, cũng chỉ có lúc Tiêu Tiềm thanh lý thân thể cho nàng mới tỉnh lần.

      đêm hồ nháo, ngày thứ hai lúc Lâm Cẩm Nghi mở mắt, bên ngoài trời sáng hẳn, Tiêu Tiềm cũng ở trong phòng.

      Lâm Cẩm Nghi chống thân thể dậy, hô Thiên Ti tới hầu hạ mình rửa mặt, vừa : "Canh giờ nào, sao gọi ta?"

      Thiên Ti vừa dâng nước ấm, vừa giải thích: "Là ý tứ vương gia, ngài khó được về nhà, để ngài ngủ nhiều lát."

      Cũng đúng, ở Trung Dũng hầu phủ, chỉ cần Tiêu Tiềm có ý kiến, người nhà cũng tuyệt đối để ý loại chuyện này. Thậm chí Tô thị thấy Tiêu Tiềm dung túng nàng như vậy, đáy lòng còn cảm thấy vui mừng.

      Rửa mặt chải đầu trang điểm xong, Lâm Cẩm Nghi thay thân váy áo điệp hí thủy tiên, quấn linh xà kế đơn giản chính viện.

      Đại niên mùng hai, ngày nữ tử xuất giá lại mặt. Lúc này trong chính viện Lâm Phương Nghi và Vương Như Ngu trở lại, ngồi dưới Tô thị mội người chuyện.

      Thấy bọn họ, Lâm Cẩm Nghi ngượng ngùng cười cười, "Tỷ tỷ, tỷ phu trở lại? Ta dậy muộn, để mọi người chê cười."

      Lâm Phương Nghi hôm nay trở lại, mới nghe Tiêu Tiềm mang theo Lâm Cẩm Nghi về Trung Dũng hầu phủ qua năm mới. Sang năm mới, sao nàng muốn về hầu phủ gặp di nương, cho nên hâm mộ thôi, đứng dậy lôi kéo Lâm Cẩm Nghi đến bên cạnh ngồi xuống, "Muội muội ở nhà ngủ muộn chút cũng bình thường. lâu gặp, muội muội trổ mã càng đẹp."

      Lâm Phương Nghi thành hôn xong đẫy đà hơn, sắc mặt cũng mười phần hồng nhuận, hôm nay mặc váy gấm Tứ Xuyên bách hoa, tóc cài mấy cái mai trâm tinh xảo, mặc dù nhìn phú quý, cũng nhàng khoan khoái, cực có tinh thần.

      Lâm Cẩm Nghi cũng cười : "Tỷ tỷ sao càng ngày càng thủy linh, nghĩ đến hẳn là ở hàn lâm phủ sống vô cùng tốt."

      Tỷ muội hai người cười cười ngồi chỗ, chuyện riêng.

      Còn Tiêu Tiềm cùng Vương Như Ngu, Lâm Bác Chí mọi người ngồi cùng nhau chuyện. Ba người tuy rằng quan hệ thông gia, địa vị lại cách biệt trời. Lâm Cẩm Nghi sợ Tiêu Tiềm và bọn họ được, lúc chuyện với Lâm Phương Nghi, thường thường nhìn sang.

      Nhưng chứng minh nàng nghĩ nhiều. Tiêu Tiềm lúc trước có thể sử dụng chút lời kéo gần quan hệ với Lâm Bác Chí, lúc này đương nhiên có thể tìm được đề tài trọng tâm với Vương Như Ngu.

      Vương Như Ngu lúc đầu còn có chút lo sợ, chuyện với nhau phen cảm thấy hôm nay Tiêu Tiềm ngoài ý muốn bình dị gần gũi, cũng khẩn trương nữa.

      Ban ngày rất nhanh qua, Vương Như Ngu làm người săn sóc, thấy Lâm Phương Nghi ngày này đều ở trước mặt Tô thị, có cơ hội bồi di nương mình, lại nghe Lâm Cẩm Nghi , chuẩn bị cùng Tiêu Tiềm ở Trung Dũng hầu phủ ở mười ngày nửa tháng, liền thương lượng với Lâm Phương Nghi ở Trung Dũng hầu phủ ngày.

      Lâm Phương Nghi thập phần kinh hỉ, đương nhiên nguyện ý, lại lo lắng về nhà chồng muộn, chọc bà bà mất hứng. Vương Như Ngu biết nàng băn khoăn, trấn an : " việc gì, cũng chỉ là ở thêm đêm, chúng ta ngày mai trở về."

      Lâm Phương Nghi cũng chối từ, vui vẻ với Tô thị việc này. Tô thị đương nhiên cũng cao hứng, cho người quét dọn phòng ở.

      Cứ như vậy, Lâm Phương Nghi ở lại, buổi chiều cùng Chu di nương gom lại chỗ. Chu di nương lúc trước còn chướng mắt Vương Như Ngu, nhưng Vương Như Ngu nho nhã lễ độ, đối với di nương cũng tôn kính có thêm, hơn nữa thấy vợ chồng hai người cảm tình hòa thuận, tự do ăn ý, đối với con rể này cũng có thành kiến.

      Rất nhanh, Trung Dũng hầu phủ vô cùng náo nhiệt qua năm mới.

      Tiêu Tiềm vốn định qua thượng nguyên mới hồi phủ, Lâm Cẩm Nghi lại ngượng ngùng ở nhà mẹ đẻ ở hơn nửa tháng, chủ động hồi phủ. Dù sao hai nhà xa, lúc vội trở về nhiều cũng được.

      Vì thế mười ba tháng giêng, Lâm Cẩm Nghi và Tiêu Tiềm dẹp đường hồi phủ.

      Tiêu Tiềm tuy còn hưu mộc, nhưng công văn cũng đống chưa đọc, hồi phủ rồi chui vào thư phòng bận rộn.

      Lâm Cẩm Nghi chỉ dẫn theo Thiên Ti và Thải Ca về phủ, mấy ngày nay trong vương phủ luôn có Nhụy Hương liệu lý công việc. Sau khi trở về nàng gọi Nhụy Hương đến trước mặt, hỏi vụ lớn trong vương phủ thời gian này.

      Nhụy Hương bẩm báo, hai người chuyện, Thiên Ti tiến vào : "Vương phi, Hồng Chúc di nương tới, là chúc tết ngài."

      Từ khi Lâm Cẩm Nghi đời này gả tới rất chiếu cố Hồng Chúc, cuộc sống của Hồng Chúc cũng thập phần thoải mái. Lâm Cẩm Nghi lúc trước thương lượng với Tiêu Tiềm qua năm thả nàng ấy ra ngoài tái giá, bây giờ nàng tới, muốn chuyện này với nàng.

      Lâm Cẩm Nghi cho người dẫn Hồng Chúc tiến vào. Hồng Chúc lạy chào, nàng bảo nha hoàn phát hồng bao, thẳng vào đề ý tưởng của mình. Vốn Hồng Chúc ở vương phủ chưa từng được Tiêu Tiềm coi trọng, ngược lại tại sao phải sợ sợ thôi, với nàng việc này nàng hẳn là cao hứng. ngờ Lâm Cẩm Nghi vừa dứt lời, Hồng Chúc cong đầu gối vội quỳ xuống...

    3. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      chị dần hoà hợp, chỉ mong bà di nương này ko quăng quả bom nào ra bao nhiêu công vun đắp mất sạch mất thôi. Lo lắng ghê luôn. :yoyo67:.
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 102

      Nhìn Hồng Chúc cúi đầu quỳ thẳng tắp, Lâm Cẩm Nghi nhướn lông mày, : "Ngươi trước đứng lên , cần vừa động quỳ." Nàng phải người nhẫn tâm khắt khe, dù là các nha hoàn Thiên Ti, Thải Ca, nàng cũng rất ít khi để họ quỳ.

      Hồng Chúc lại nhúc nhích, miệng : "Thiếp thân cầu vương phi cần đuổi thiếp thân ra khỏi vương phủ."

      Lâm Cẩm Nghi giơ cằm với Thiên Ti, Thiên Ti ngầm hiểu, đỡ Hồng Chúc lên.

      "Hồng Chúc, có phải ngươi hiểu lầm cái gì ? Ta muốn đuổi ngươi , mà là chọn người trong sạch cho ngươi, cho ngươi thuận lợi vui vẻ gả qua. Đến lúc đó ăn ở mặc dù kém vương phủ, nhưng đến cùng là đương gia nương tử tướng mạo đoan chính, sống khẳng định kém tại."

      Hồng Chúc cúi mắt, yên vò khăn, "Thiếp thân biết vương phi tâm lòng tính toán cho thiếp thân. Nhưng mà... Thiếp thân thể ra phủ."

      Lâm Cẩm Nghi như có như gõ cái bàn, "Ngươi có nỗi khổ gì? Ngươi cứ đừng ngại, ngươi , ta cũng giúp được ngươi."

      Hồng Chúc vẫn năng thận trọng, "Thiếp thân quả có lời khó , dám làm phiền vương phi..."

      Thiên Ti mở miệng ngắt lời: "Hồng Chúc di nương, vương phi chúng ta vì hảo tâm mới tính toán nửa đời sau cho ngươi, chẳng lẽ ngươi nguyện ý cứ như vậy đơn chiếc bóng ở tiểu viện sống qua? Mà vương phi là chủ tử, nàng hỏi ngươi , ngươi vốn nên có điều giấu diếm."

      Thiên Ti ngữ khí cũng hòa khí như Lâm Cẩm Nghi, Hồng Chúc vò khăn, vẻ mặt khó xử.

      Thiên Ti cũng mấy thích nàng, lúc này với Lâm Cẩm Nghi: "Vương phi, mất công ngài hảo tâm tính toán cho người, người ta căn bản muốn lĩnh tình của ngài. Theo nô tì thấy, hay là thôi , người ta chừng còn cảm thấy ngài xen vào việc của người khác đâu."

      Hồng Chúc vội đáp: "Thiếp thân dám! Thiếp thân biết vương phi là vì tốt cho thiếp thân..." Cuối cùng nàng nhắm chặt mắt, gian nan : "Kỳ , cha mẹ thiếp thân mất sớm, thiếp thân bây giờ chỉ còn trai và chị dâu, bọn họ từng muốn bán thiếp thân làm làm thiếp cho người ta. Sau này thiếp thân cầu tiên vương phi, tiên vương phi ban thưởng ân điển, nâng thiếp thân thành di nương, lại đưa bọn họ về thôn trang làm quản . Nhưng vài năm nay tâm bọn họ càng lớn, thường xuyên cho người vào hỏi thiếp thân đòi tiền bạc, thiếp thân dựa vào vương phủ che chở mới phải để ý, bọn họ cũng dám làm quá mức. Nếu ra khỏi vương phủ, nhà người khác, trai và chị dâu quả quyết bỏ qua thiếp thân. Thiếp thân cũng thể liên lụy nhà người khác."

      Hồng Chúc vốn sinh ở trong nhà, Tiêu Tiềm phúc hậu, chỉ cần nô bộc trong nhà muốn, có thể tùy thời tự chuộc thân ra ngoài. Cũng vì thế, lúc đó trai và chị dâu Hồng Chúc mới nghĩ giao mấy lượng bạc cho nàng chuộc thân, đưa nàng làm thiếp cho người ta kiếm lấy khoản tiền bán mình lớn.

      Lâm Cẩm Nghi hồi tưởng lại, hình như có chuyện như vậy. Lúc đó nàng muốn chọn thiếp thất cho Tiêu Tiềm, lựa chọn vài người tướng mạo tính tình tệ, do dự, Hồng Chúc lại thập phần dũng cảm đến trước mặt nàng tự tiến cử. Nàng còn tưởng rằng Hồng Chúc trong tâm có Tiêu Tiềm, mới làm ra chuyện lớn gan như vậy. Nhưng sau này Hồng Chúc bị Tiêu Tiềm dọa trận liền tránh Tiêu Tiềm như rắn rết, lúc đó chính nàng còn vô cùng kinh ngạc.

      Hóa ra Hồng Chúc dũng cảm là vì bị trai và chị dâu vô lương bức bách? trai và chị dâu nàng cũng đủ ác độc, có thể bức Hồng Chúc nhát gan đến mức đó.

      "Đây cũng phải đại gì" Lâm Cẩm Nghi , "Bọn họ trước mắt vẫn là hạ nhân vương phủ, nếu ngươi sợ bọn họ áp bức, ta điệu bọn họ là được. Trong phủ có nhiều sản nghiệp như vậy, đưa đến chỗ xa xôi, cả đời đều về kinh thành." Đương nhiên là lời với Hồng Chúc, kỳ đối với loại hạ nhân thế này, Lâm Cẩm Nghi muốn dùng, tốt nhất trực tiếp đuổi cả nhà ra mới tốt. Nhưng thế này, sợ là Hồng Chúc nửa đời sau đều phải nuôi bọn họ.

      Hồng Chúc : "Thiếp thân mặc dù khinh thường trai và chị dâu, nhưng cha mẹ lúc trước ra còn yên lòng huynh trưởng kia, luôn dặn dò thiếp thân phải chiếu cố , mà trai và chị dâu còn dưỡng dục mấy đứa trẻ, bọn họ tuy rằng đáng giận, đứa cũng vô tội... Cho nên vương phi, thiếp thân cầu gì khác, cũng dám ô uế tay ngài, ngài cho thiếp thân cả đời ở vương phủ ."

      việc này quả có chút khó làm, được nặng xong, Lâm Cẩm Nghi lại có chút áy náy với Hồng Chúc, có chút cố kỵ. Lúc này gật đầu : "Ta biết, chuyện này về sau ta thương lượng cùng vương gia, ngươi xuống trước ."

      Hồng Chúc cung kính hành lễ, chậm rãi lui ra ngoài.

      Lâm Cẩm Nghi nhíu mi trầm tư, Thiên Ti ở bên ra tiếng: "Ngài hảo tâm vì nàng tính toán, cho dù nàng cảm kích, ngài cần gì hao tổn tinh thần vì nàng đâu?"

      Lâm Cẩm Nghi : "Ta... Biểu tỷ ta cũng có lỗi với nàng, nàng tính tình tốt, ở trong vương phủ uổng phí nhiều năm, thể cứ như vậy sống cả đời. Hơn nữa nàng cũng cho ta, vương gia nhân hậu mới cho bọn hạ nhân tự chuộc thuộc ra ngoài, lại khó đảm bảo có người muốn gây rối, cũng là lúc chỉnh sửa phen."

      Lúc sau, Tiêu Tiềm từ thư phòng trở về.

      Lâm Cẩm Nghi cho người dâng trà, tự mình đón lấy đưa cho , thuận tiện nhắc tới chuyện Hồng Chúc.

      Tiêu Tiềm thích Hồng Chúc, càng thích tâm ý vương phi thêm thiếp cho , vừa nghe tên Hồng Chúc, ngăn nổi nhướng mày, chờ nghe xong, mày có thể kẹp chết con ruồi.

      "Vốn là ít người liên quan, nảng quản bọn họ làm gì? Hồng Chúc này nếu có ân điển của nàng, sớm bị bán làm thiếp, đâu có thể sống thoải mái như vậy? Đây xem như nàng được đại vận. Nàng nguyện ý ở vương phủ, nàng lại cho nàng ấy ở lại, trong phủ chúng ta cũng thiếu ngụm cơm ăn."

      " là như vậy, nhưng lúc trước ta cho rằng Hồng Chúc đối với chàng có ý, mới nâng nàng lên. Về sau ta lại bị bệnh, chiếu cố đến nàng, nàng mặc dù có danh di nương, vài năm nay sợ là cũng được thích bằng nha hoàn. nữ tử có thể có mấy năm thanh xuân đâu? Nếu nắm chặt..."

      Lâm Cẩm Nghi còn chưa xong, Tiêu Tiềm kéo nàng lên đùi.

      Lâm Cẩm Nghi bất đắc dĩ hạ bờ vai, " chuyện với chàng, sao thể đứng đắn chút."

      "Ngồi đùi ta thể đứng đắn chuyện sao?" Tiêu Tiềm cười cười.

      Thấy cười, còn có đường thương lượng, Lâm Cẩm Nghi cũng từ chối, nghiêng người ngồi đùi , hai tay ôm cổ , "Ta phải vì biết đắn đo đúng mực như thế nào, cho nên mới thỉnh giáo chàng sao?"

      Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, Lâm Cẩm Nghi thái độ lại tốt như vậy, Tiêu Tiềm thập phần hưởng thụ, mày cũng buông lỏng, "Vậy bán trai và chị dâu nàng ấy đến nơi khe suối xa xôi , bên ngoài chỉ là phát sinh ngoài ý muốn, bất hạnh còn. Mấy đứa trẻ kia, cho người xem phẩm tính thế nào, nếu sai lệch, cũng bán , phẩm tính tốt tiếp tục lưu lại, Hồng Chúc này làm chiếu cố phen cũng đủ rồi. Nàng a, trải qua nhiều chuyện như vậy, còn lòng dạ đàn bà, nên dùng loại biện pháp này, bảo đảm nhất lao vĩnh dật."

      Lâm Cẩm Nghi bĩu môi : "Ta vốn là đàn bà, lòng dạ đàn bà có gì đúng? Chẳng lẽ còn phải rèn luyện giống chàng kinh nghiệm sa trường, tâm tư sắt đá như vậy?"

      Bộ dạng nàng đáng cực kỳ, Tiêu Tiềm nhịn được hôn cánh môi nàng, "Được, nàng còn có chuyện gì, chưa nắm chắc hỏi ta, ta tới làm chủ cho nàng."

      chuyện, tay Tiêu Tiềm lại bắt đầu thành . Lâm Cẩm Nghi đè tay lại, mặt đỏ : "Giữa ban ngày, chàng thế nào lại..."

      Tiêu Tiềm cũng mặc kệ nhiều như vậy, đúng lý hợp tình : "Ta ở trong nhà mình, với thê tử của mình, quản gì giữa ban ngày a."

      Lâm Cẩm Nghi liên tục xin tha: "Đừng náo đừng náo... Vậy làm theo chàng . Hồng Chúc sao, nàng ở vương phủ mới an tâm, ta ở trong phủ tìm người thích hợp cho nàng."

      "Làm , làm ." Tiêu Tiềm có lệ đáp lời, lúc này cả đầu đều là việc kia, kệ nàng ấy Hồng Chúc hay Bạch Chúc, chút cũng muốn quản.

      Lúc trước quan hệ của Thải Ca, Vương Đồng, Nhụy Hương còn chưa ràng, chuyện này cũng bỏ được, đến lúc đó cùng nhau làm. Lâm Cẩm Nghi xuất thần nghĩ, chờ phục hồi lại tinh thần, vạt áo bị Tiêu Tiềm mở ra.

      Tiêu Tiềm quen thuộc chỗ nàng mẫn cảm, ở trước ngực và bên hông nàng xoa nắn, bất quá giây lát, Lâm Cẩm Nghi mềm thành nước.

      Lâm Cẩm Nghi thập phần ngượng ngùng, mỗi khi muốn cự tuyệt, Tiêu Tiềm lại thấp giọng dỗ dánh: "A Cẩm ngoan, mấy ngày nữa chúng ta được gặp nhau, nàng đau lòng ta ..."

      Lâm Cẩm Nghi sao còn có thể cự tuyệt, chỉ đánh mặc ta cần ta cứ lấy.

      *********

      Tháng giêng mười lăm thượng nguyên, con dân Đại Diệu bách bệnh.

      Ngày này nữ tử có thể quang minh chính đại xuất môn, cũng có rất nhiều nam nữ trẻ tuổi có tình ý lén gặp gỡ.

      Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi Thành Nam náo nhiệt, mà vừa khéo, ở Thành Nam bọn họ ngẫu gặp tiểu biểu muội nhà Hiền phi, Vương Minh Yên.

      Vương Minh Yên quần áo trắng, mặt che tầng bạch sa. Nghe đồn nàng mặt mày như họa, dung mạo khuynh thành. Tuy đám người rộn ràng nhốn nháo đường, lại khiến người ta liếc mắt cái cũng chỉ nhìn đến nàng. Càng khó được là, khí chất của nàng xuất trần, tựa như trích tiên, trước đây Nguyên Vấn Tâm vốn như vậy, mà ngũ quan nàng so với Nguyên Vấn Tâm càng thêm xuất sắc.

      đường ít người đều nhìn nàng thất thần, mặc dù Tiêu Tiềm thấy cũng sững sờ lát.

      Lâm Cẩm Nghi thấy, lập tức giận, bất đắc dĩ ở bên ngoài cũng thể biểu ra, muốn lôi kéo Tiêu Tiềm thất thần rời , Vương Minh Yên lại chú ý tới bọn họ, thi thi nhiên nhiên mang theo người dến.

      "Minh Yên gặp qua Trấn Nam vương, Trấn Nam vương phi." Vương Minh Yên hơi hơi cúi đầu, thu váy hành lễ, theo góc độ Tiêu Tiềm, vừa vặn có thể nhìn thấy cổ nàng tinh tế trắng noãn.

      Tiêu Tiềm nhìn sững sở, còn chờ mở miệng, Lâm Cẩm Nghi lạnh lùng : "Vương nương, khéo như vậy? Có việc?"

      Vương Minh Yên vô tội nhìn, "Minh Yên thấy vương gia và vương phi, tới hành lễ thôi, cũng có việc khác."

      Lâm Cẩm Nghi hừ giọng : "Bổn vương phi chưa bao giờ gặp Vương nương, biết Vương nương nhận ra thế nào."

      Vương Minh Yên cắn môi, có vẻ yên : "Vương gia vì nước vì dân, chiến công hiển hách, thiên hạ ai biết, ai hiểu, Minh Yên ở trong cung nghe biểu tỷ nhắc tới, cũng từng xa xa thấy mặt vương gia..." Nàng càng càng giọng, tựa như tiểu bạch thỏ bị chấn kinh.

      "Tốt lắm" Tiêu Tiềm vui liếc mắt nhìn Lâm Cẩm Nghi cái, "Người ta bất quá coi trọng cấp bậc lễ nghĩa tới vấn an thôi, nàng cần gì khí thế bức nhân như vậy?"
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama42 others thích bài này.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      lm cho vợ ghen rồi, tối về có thịt ăn cho xem

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :