1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đinh Thu Hiền

      Đinh Thu Hiền New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      14
      Hóng chương mới quá nàng ơi
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Halie.hp Tuổi thai tính từ ngày đầu tiên của chu kì kinh cuối cùng nhé cho nên tới ngày mà chưa thấy ít ra là hơn tháng rồi. Vì thế có nhiều người chửa hơn 2 tháng rồi mới biết đấy.

      Chương 99

      Thái hậu chút để ý lúc, khác gì ở trong dầu nóng đổ thêm nước sôi. Nhất thời hơn mười ánh mắt trong điện đều hướng về Lâm Cẩm Nghi, chờ xem nàng ứng đối thế nào.

      Thái hậu là trưởng bối, lại là mẹ đẻ Phong Khánh đế, tuy rằng đầu óc hồ đồ, nhưng thân phận vẫn còn đó, Lâm Cẩm Nghi có thể làm gì bây giờ, chỉ đành kiên trì đứng lên : "Tạ ngài quan tâm, Cẩm Nghi sau khi trở về nhất định thương lượng cùng vương gia phen, tranh thủ sớm ngày sinh con cho hoàng gia."

      Thái hậu nhìn khắp nơi gật gật đầu, "Con là đứa trẻ biết chuyện. Ai gia hôm kia thấy tiểu biểu muội của Hiền phi thường tới trong cung, bộ dáng tính tình đều là trăm dặm mới tìm được , sau này con gặp, nếu cảm thấy ánh mắt ai gia sai, đón nàng vào trong phủ."

      Nếu mới vừa rồi thái hậu đề nghị còn coi là nhất thời nghĩ ra, như vậy tại người cũng chọn tốt lắm, việc này cũng phải đơn giản như vậy.

      Nhưng đối phương là biểu muội nhà Hiền phi, thân phận cũng thấp, nếu vào Trấn Nam vương phủ, tất nhiên là phải lên ngọc điệp làm trắc phi. Lâm Cẩm Nghi vị trí chính phi cũng mới ngồi đến năm, sao có thể nguyện ý nghênh trắc phi dễ ứng phó như vậy vào cửa.

      Lâm Cẩm Nghi cảm thấy ánh mắt những người đó đều cùng dính người mình, khiến nàng cảm thấy khó chịu cực kỳ. Nhưng mà trước mặt mọi người, nàng vẫn duy trì tươi cười thỏa đáng như trước, "Ngài chọn người đương nhiên kém, chỉ sợ Hiền phi nương nương chướng mắt vương phủ chúng ta, chuyện lớn như vậy, phải chờ vương gia gật đầu mới được."

      Thái hậu còn muốn gì, hoàng hậu mở miệng hát đệm: "Mẫu hậu, hôm nay còn có rất nhiều phu nhân tiểu thư chờ hành lễ với ngài, chúng ta cũng vội nhất thời, chờ sau này Bát đệ cũng tới, ngài trực tiếp với ."

      Thái hậu gật đầu, đáp được, rốt cục vẫn nể mặt mũi hoàng hậu, tiếp tục nữa.

      Lâm Cẩm Nghi ở bên cạnh nhàng thở ra ngụm khí, may mắn hoàng hậu coi Tiêu Tiềm cùng trận tuyến với thái tử, đồng ý Trấn Nam vương phủ bọn họ và Hiền phi nhấc lên quan hệ, bằng thái hậu lấy hiếu đạo áp người, nàng cũng chỉ có thể ở trước mặt mọi người bắt buộc đáp ứng, đến lúc đó thành kết cục định, ván đóng thuyền, có đường vãn hồi nữa.

      Tô thái phi đau lòng nắm chặt tay Lâm Cẩm Nghi, "Cẩm Nghi a, ngồi cùng nãi nãi lát đói bụng chưa? Đừng ở chỗ này theo ta, cùng nương con thiên điện ăn chút đồ ."

      Lâm Cẩm Nghi biết đây là Tô thái phi cho mình cây thang, liền theo: " nãi nãi Cẩm Nghi còn biết, lúc này đúng là bụng đói kêu vang, Cẩm Nghi cáo lui trước."

      chuyện, Tô thị đương nhiên cũng cùng nàng đứng dậy hành lễ, mẹ con hai người thiên điện.

      Trong thiên điện, lúc này đám ngoại mệnh phụ tốp năm tốp ba ngồi chỗ chuyện, thấy mẹ con hai người các nàng tiến vào, ít người còn mười phần thân mật đứng dậy tiếp đón.

      Lâm Cẩm Nghi nhất nhất đáp lễ, nghĩ lát chuyện lúc trước hẳn truyền tới, liền cùng Tô thị tìm góc ngồi xuống.

      Tô thị đau lòng vỗ vỗ tay nàng, vốn là năm mới vô cùng cao hứng mừng vui, ai ngờ có chuyện xảy ra như vậy.

      Lâm Cẩm Nghi cầm tay nương nhéo nhéo, giọng : "Nương, việc gì, chuyện này còn chưa nhất định đâu."

      chuyện, trong thiên điện lại có vài vị ngoại mệnh phụ mới vừa rồi bái kiến thái hậu. Như Lâm Cẩm Nghi sở liệu, các bà rất nhanh truyền chuyện vừa rồi ra, trong phòng từng tiếng chuyện ong ong, càng có ít người dù sáng dù tối phóng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu. Mà lúc Lâm Cẩm Nghi nhìn qua, họ lại thu hồi tầm mắt, dường như có việc gì tiếp tục .

      Tình hình này phiền lòng, Lâm Cẩm Nghi dứt khoát quản, tùy ý họ.

      Mẹ con hai người ngồi ở góc, có ít người muốn kéo quan hệ cùng Lâm Cẩm Nghi, nhưng bởi vì nghe được chuyện bát quái vừa rồi, dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ gặp rủi ro.

      Lâm Cẩm Nghi cũng được thanh tịnh, cùng Tô thị dùng điểm tâm.

      lâu Gia Định hầu phu nhân tới, bà cũng nghe chuyện đó, nhưng sợ bị giận chó đánh mèo, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh hai người chuyện.

      Gia Định hầu phu nhân vốn thường xuyên Trung Dũng hầu phủ, nhưng từ khi Lâm Cẩm Nghi gả cho người khác, Trung Dũng hầu phu nhân lại qua đời, hai nhà ít lui tới hơn nhiều. Lúc này lâu gặp, đương nhiên muốn hàn huyên phen.

      Đơn giản hỏi han xong, Gia Định hầu phu nhân khỏi cảm thán: "Cẩm Nghi nữ hài nhi tốt như vậy, nếu có thể vào nhà chúng ta, đương nhiên là để nàng chịu nửa điểm ủy khuất. Nay rất nhiều việc, cũng là chỉ có thể thân bất do kỷ."

      Lâm Cẩm Nghi là bà nhìn lớn lên, lại là con dâu bà vẫn muốn, bất đắc dĩ bị Tiêu Tiềm quấy phá. Cho dù đến tình trạng này, Gia Định hầu phu nhân vẫn hi vọng nàng sống tốt, muốn nàng chịu ủy khuất. Nhất là từ lúc việc hôn nhân của bọn họ thất bại, Tống Diễn Hi chưa gượng dậy nổi, chỉ lòng đọc sách, bao giờ muốn đàm hôn luận gả nữa, bà làm nương mới hậu tri hậu giác biết con động chân tình. Nay gặp Lâm Cẩm Nghi được như ý, sao có thể khiến bà tiếc hận.

      Lâm Cẩm Nghi theo Gia Định hầu phu nhân cười cười, : "Chuyện còn chưa định đâu, ngài cần lo lắng thay Cẩm Nghi. Lại , chuyện này còn phải đợi vương gia đáp ứng mới tính."

      Gia Định hầu phu nhân nghe lời này khỏi lại muốn thở dài, tiểu biểu muội nhà Hiền phi bà cũng từng gặp lần, phong thái bộ dáng thua Hiền phi năm đó diễm quan lục cung, đừng nam tử tầm thường, chính bà cũng tránh được muốn nhìn thêm vài lần. Tiêu Tiềm đến cùng là nam nhân, nam nhân nào thích sắc đẹp. Theo bà, Lâm Cẩm Nghi đến cùng vẫn còn trẻ, quá mức tự tin vào mình, quá mức tín nhiệm nam nhân, cho nên mới chuyện như vậy.

      Lâm Cẩm Nghi sao, cũng chưa tới cái gì tự tin tín nhiệm, nàng chỉ cảm thấy cao thấp hai đời theo Tiêu Tiềm lâu như vậy, Tiêu Tiềm trừ đối đãi với Nguyên Vấn Tâm đặc biệt hơn, đối với nữ tử khác đều là nhìn vào mắt, trong khung chính là người thích nữ sắc như vậy. Mà Trấn Nam vương phủ nay là đảng thái tử, tiểu biểu muội nhà Hiền phi dù đẹp, Tiêu Tiềm nguyện ý đón người như củ khoai lang bỏng tay hồi phủ.

      Tô thị sang chuyện khác, thay đổi đề tài, hỏi Gia Định hầu phu nhân tình hình con cái gần đây.

      Nhắc tới đây, Gia Định hầu phu nhân lại chú ý, "Diễn Hi nhà ta năm sau chuẩn bị xuất môn xa, là 'Đọc vạn quyển sách, bằng vạn dặm đường'. từ cẩm y ngọc thực lớn lên ở bên người ta, chạy ra bên ngoài ăn khổ, ta cực kỳ luyến tiếc, nhưng cha lại nam nhi đại trượng phu cũng nên ra ngoài kiến thức, tương lai có ích lợi lớn cho sĩ đồ."

      Tô thị kinh ngạc thôi: "Diễn Hi phải ở Đông cung làm thư đồng cho thái tử sao? Chuyện này liền mặc kệ ?" vị trí thư đồng của Thái tử là khối thịt béo, bao nhiêu người đều như hổ rình mồi nhìn chằm chằm, nếu Tống Diễn Hi lúc này rồi, chờ trở lại, vị kia trí chừng bị ai chiếm.

      Gia Định hầu phu nhân : "Ai phải đâu, nhưng quyết tâm muốn ở kinh thành nữa, người cũng gầy vòng lớn, ta và cha đều nhìn thất, đau lòng."

      Vì thế Gia Định hầu phu nhân và Tô thị chỉ về Tống Diễn Hi, người khác nữa.

      Lâm Cẩm Nghi ở bên nghe xong khỏi cũng cảm thấy tiếc hận cho Tống Diễn Hi, bất quá lúc này nàng có lập trường lên tiếng, nàng và Tống Diễn Hi cũng chưa có cảm tình gì. Dù sao Tống Diễn Hi với nàng, bất quá là gặp mặt hai lần, thiếu chút nữa đính hôn.

      Sau đó, nghi thức triều kiến chính thức bắt đầu.

      Lâm Cẩm Nghi năm trước trải qua lần, có kinh nghiệm, trong lòng cũng chuẩn bị tốt, thấy gian nan. Chỉ phiền chán bị những người khác nhìn như quái dị.

      Bởi vậy nghi thức xong, nàng muốn ở trong cung đợi, sớm cùng Tô thị lấy lí do thân thể khoẻ cáo từ.

      Hoàng hậu biết trong lòng nàng để ý cái gì, cũng khó xử, còn tự mình phái nữ quan bên cạnh đưa mẹ con các nàng ra cung.

      **************

      Tiêu Tiềm và Trung Dũng hầu, Lâm Ngọc Trạch luôn ở trước mặt Phong Khánh đế. Trung Dũng hầu với Tiêu Tiềm chuyện muốn truyền tước vị cho Lâm Ngọc Trạch. Đầu năm, Phong Khánh đế cũng bận chính vụ, phá lệ dễ chuyện hơn, Tiêu Tiềm liền toàn tâm toàn ý nghĩ an bày cơ hội chuyện cho bọn họ.

      đại thần triều kiến rất đông, ai cũng muốn gặp Phong Khánh đế. Mặc dù là Tiêu Tiềm, cũng mất ít khí lực, thuyết phục đại thái giám Uông Minh Tuyền bên người Phong Khánh đế, mới cho Trung Dũng hầu thêm thời gian.

      Trung Dũng hầu có được cơ hội mình chuyện với Phong Khánh đế, liền biểu lộ ý đồ.

      hầu vị, Phong Khánh đế cũng xem trong mắt. Trung Dũng hầu lúc trước lập được công lớn, tuổi quả già, Phong Khánh đế quan tâm vài câu liền chuẩn.

      Trung Dũng hầu dẫn Lâm Ngọc Trạch cảm tạ, lẳng lặng thối lui sang bên.

      Tiêu Tiềm mặt cũng dẫn theo ý cười, nghĩ mình thay Trung Dũng hầu làm tâm nguyện, trở về còn có thể tranh công với Lâm Cẩm Nghi phen, ban đêm muốn thân mật thêm hai lần, nàng cũng có lý do từ chối.

      Nhưng mà ý cười mặt cũng thể duy trì lâu, tin tức Lâm Cẩm Nghi và Tô thị ra cung truyền tới, hỏi lại toàn bộ lúc trước trong Từ Ninh cung thái hậu gì cũng chữ sót truyền đến tai .

      Từ trước Tiêu Tiềm vẫn thường xuyên lưu ý động tĩnh trong cung, nhưng từ thi thành hôn cùng Lâm Cẩm Nghi, đầu tiên là giúp đỡ nàng sắp xếp đối phó mẹ con Kỷ thị, sau lại sa vào nhi nữ tình trường, thầm nghĩ sống ngày tháng tốt đẹp trong vương phủ, nên chú ý Hiền phi khi nào bám lên thái hậu.

      Thái hậu quả là hồ đồ, tinh minh cứng rắn cả đời, về già cư nhiên bị người ta sử dụng.

      Hậu viện nổi lửa, Tiêu Tiềm cũng yên, trực tiếp tiếng với Phong Khánh đế, lòng như lửa đốt ra cung.

      Chỉ mong vương phi của cần ăn dấm chua gì! Lấy tính tình bướng bỉnh của vương phi , nếu thực để nàng hiểu lầm, sợ là dù đầy miệng cũng giải thích nổi !

    3. Sweet you

      Sweet you Active Member

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      211
      Ngày nào cũng có chương mới quá thích.
      ❤❤❤ editor ạ
      heavydizzy thích bài này.

    4. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Chị tin , hoàn toàn suy nghĩ đến cảm nhận của chị. Hạnh phúc đấy.

      Sau đợt này bà Hiền phi rơi đài luôn nhé.
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 100

      Lâm Cẩm Nghi và Tô thị trở về Trung Dũng hầu phủ, hai người thay quần áo thường, mặc xiêm y rộng rãi, vào phòng ấm đốt than, hẹn mà cùng thoải mái than thở ra tiếng.

      Trong cung tuy rằng nơi nơi đốt than, nhưng cung điện trống trải, cửa lại mở rộng, ấm áp như vậy. Hơn nữa lúc triều kiến lại ở ngoài trời, trời dù ấm, gió thổi lên mặt cũng như dao .

      Tô thị sợ nữ nhi tâm tình tốt, liền đề nghị: "Khó được chúng ta ở nhà, hôm kia trong nhà nhưỡng rượu hoa quế mùa thu thành, mẹ con chúng ta uống ít ấm áp thân mình được ?"

      Lâm Cẩm Nghi khó được lúc về nhà mẹ đẻ, khoan khoan khoái khoái, đương nhiên cười đáp ứng.

      Sau đó, rượu hoa quế được đưa lên. Lâm Cẩm Nghi và Tô thị mỗi người cái chén ngọc đối ẩm.

      Tô thị trù nghệ rất cao, tay nghề ủ rượu cũng kém. Từ trước còn ở trong phủ, Tô thị nàng còn , cũng cho nàng uống. Hôm nay lại ngăn nàng, Lâm Cẩm Nghi uống tận hứng, lâu uống non nửa bình.

      Tô thị đau lòng nữ nhi ở trong cung nhẫn, lúc này cũng chỉ mềm giọng khuyên câu: "A Cẩm, rượu này tác dụng chậm, con cẩn thận uống say."

      Lâm Cẩm Nghi lơ đễnh cười cười, "Com uống cảm giác cùng tệ lắm."

      Nàng chưa bao giờ uống rượu thoải mái, Tô thị nghĩ mình tửu lượng rất tốt, nữ nhi hẳn là di truyền của mình, cũng kệ nàng.

      Lúc Tiêu Tiềm sau lưng gấp trở về, Lâm Cẩm Nghi hiển vị say, được Tô thị đưa về Cẩm Tú Uyển ngủ.

      Tiêu Tiềm thập phần giữ quy củ thỉnh an Tô thị trước, Tô thị thấy hoảng hốt chạy về, cũng đoán được khẩn cấp nữ nhi, làm khó . Nhàn thoại vài câu rồi cho chiếu khán Lâm Cẩm Nghi.

      Trong Cẩm Tú Uyển, Lâm Cẩm Nghi mặt đỏ ửng, mắt say lờ đờ như sương mù nằm ở tháp quý phi.

      Trong phòng im ắng, Thiên Ti nấu trà giải rượu, Tiêu Tiềm vừa vặn gặp được, tiếp nhận bát, để những người khác xuống.

      "A Cẩm? Cảm thấy khó chịu?" Tiêu Tiềm mềm giọng, ngồi ở bên sạp.

      Lâm Cẩm Nghi mở mắt đầy nước choáng váng nhìn , run lát mới nhận ra, "Vương gia trở lại?"

      Tiêu Tiềm 'Ừ' tiếng, tay nâng bát tay cầm thìa múc trà giải rượu đến bên miệng nàng, ôn thanh : "A Cẩm, nàng uống say, uống cái này giải rượu."

      Lâm Cẩm Nghi ngoan ngoãn mở miệng, uống tay . Rất nhanh, Tiêu Tiềm đút xong. Lâm Cẩm Nghi bên môi chút nước, môi đào ánh nước lấp lánh, vừa định lấy khăn lau cho nàng, thấy nàng vươn đầu lưỡi phấn nộn liếm cái.

      Tiêu Tiềm ánh mắt khỏi trầm trầm. Lâm Cẩm Nghi liếm môi xong, thấy ánh mắt sáng quắc, vẫn nhúc nhích nhìn chằm chằm mình, lại ha ha cười : "Vương gia uống rượu, ngồi ở chỗ này ngẩn người cái gì?"

      Tiêu Tiềm cũng cười theo, dời ánh mắt : "A Cẩm của ta đẹp mắt, nhìn thế nào cũng đủ đâu."

      Lâm Cẩm Nghi cười bỗng nhiên ngừng, kéo tay áo hỏi: "Vậy nếu có người càng đẹp đâu?"

      Vừa hỏi, Tiêu Tiềm biết nàng đối với việc hôm nay ở Từ Ninh cung có khúc mắc, vì thế lập tức : " , A Cẩm đẹp nhất, người khác ta để ý”.

      Lâm Cẩm Nghi rũ mắt xuống, "Đúng vậy, chàng phải người mê nữ sắc..." xong nàng buồn bã cười, "Trong mắt chàng, đương nhiên chỉ có cành hoa cao ngạo nghễ thể với kia."

      "A Cẩm," Tiêu Tiềm nhàng nâng gương mặt nàng, nhìn chăm chú vào mắt nàng , "Nàng lại nghĩ đến chỗ nào ?"

      Lâm Cẩm Nghi tự giễu cười, "Có lẽ ta uống nhiều , ta có bụng lời , bụng nghi vấn, nghẹn hỏng rồi, nghẹn điên rồi!"

      Tiêu Tiềm luôn muốn tìm cơ hội chuyện thẳng thắn, bất đắc dĩ Lâm Cẩm Nghi ra trạng thái phòng vệ, muốn thẳng thắn thành khẩn với . Lúc này là cơ hội tốt, đương nhiên bỏ qua, liền dùng giọng dụ dỗ : "A Cẩm ngoan, nàng muốn cái gì, cứ việc cùng ta, ta nhất định nghe kĩ; nàng có gì muốn hỏi, cũng cứ việc hỏi, ta tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn."

      Lâm Cẩm Nghi cắn môi sửng sốt lát, sau đó nàng nhắm chặt mắt, hạ quyết tâm, "Được, ta hỏi chàng, chàng có từng tâm thích ta? phải kiểu chấp nhận thích, mà là cái loại này thích chỉ có ta, phải ta thể."

      Tiêu Tiềm nghiêm cẩn nhing nàng, gằn từng chữ: "Ta Tiêu Tiềm, luôn luôn nàng. Tuy rằng phát chậm, nhưng cho tới bây giờ chỉ có nàng."

      Lâm Cẩm Nghi tim đập mạnh, loạn nhịp lát, "Là ta? Vậy Nguyên Vấn Tâm..."

      Tiêu Tiềm ngắt lời : "Đó bất quá là lúc còn trẻ có lần thất thần, vì nàng ấy khí chất, dáng vẻ giống như mẫu thân ta mà thôi, ta cũng từng cho rằng mình động tâm, sau này ta gặp nàng a."

      Đáp án này, nàng đợi lâu lắm, cho nên tại nghe được vẫn thể tin.

      Nhưng nếu Tiêu Tiềm , như vậy mọi chuyện trước sau cũng thông. Bởi vì thích nàng, cho nên nàng an bày thông phòng di nương cho , giận thể nhịn; bởi vì thích nàng, cho nên biết nàng vụng trộm để nha hoàn đổ thuốc, tức giận như vậy; bởi vì thích nàng, cho nên đời này cưới nàng, mà phải Nguyên Vấn Tâm; bởi vì thích nàng, cho nên tận sức giúp nàng đối phó mẹ con Kỷ thị...

      "Khi đó ta bệnh nặng như vậy, chàng chẳng quan tâm ta..." Nàng bất giác nước mắt liên tục.

      "Ta sai rồi, A Cẩm, ta sai rồi. Ta thường vụng trộm thăm nàng, cũng dám kinh động nàng. Kỳ ta cũng sợ, sợ khi đó nàng có nửa điểm thích ta, sợ nàng nhìn ta ánh mắt xa lạ phòng bị. Ta sai rồi, hậu tri hậu giác biết sai rồi, nàng tha thứ ta được ?" Xưa nay Tiêu Tiềm trấn định đương nhiên, chiến trường cũng lộ ra kinh hoảng, lúc này đỏ hốc mắt.

      Trong vô số giấc mộng, nàng vẫn là Sầm Cẩm chờ mong giờ khắc này, chờ mong Tiêu Tiềm thích nàng, nàng. Mà lúc giờ khắc này đến, nàng lại thể tin được.

      "Chàng chàng luôn thích ta, như vậy chàng chứng minh cho ta xem."

      "Được, nàng ."

      Lâm Cẩm Nghi cắn môi lát, lại vẫn nghĩ ra iện pháp gì.

      Tiêu Tiềm thấy nàng khổ sở suy nghĩ, khỏi nở nụ cười, " vội, chúng ta còn cả đời, nàng có thể nghĩ từ từ, bất luận nàng muốn cái gì, ta làm được."

      Lâm Cẩm Nghi cũng nín khóc mỉm cười, trong ánh mắt tràn đầy ý cười giảo hoạt, "Được, vậy chờ ta nghĩ cái gì khó, chàng nên chuẩn bị sẵn sàng."

      Hai người chạm trán thầm chuyện riêng hồi, Lâm Cẩm Nghi bị rượu làm mệt, tựa vào vai Tiêu Tiềm ngủ.

      Tiêu Tiềm cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, lại dám ngủ. Hôm nay thổ lộ tình cảm, với đợi lâu lắm. sợ giấc ngủ qua, vương phi còn nhớ cái gì, lại biến thành bộ dáng khoan dung bình thản, hề gợn sóng, có sinh khí.

      Lâm Cẩm Nghi ngủ kề bên Tiêu Tiềm, bởi vì tư thế thoải mái, đến canh giờ nàng tỉnh lại, hơi rượu cũng bớt ít.

      Cơ hồ nàng vừa mở mắt, Tiêu Tiềm vội vàng mở miệng hỏi: "A Cẩm, nàng có còn nhớ những lời chúng ta lúc trước?"

      Lâm Cẩm Nghi xoay cổ, cười : "Ta chẳng qua ngủ lát, chẳng lẽ thành mất trí nhớ sao?"

      Tiêu Tiềm thở phào nhõm, : " mất trí nhớ là tốt rồi."

      Lâm Cẩm Nghi cười nhìn , bỡn cợt : "Cũng phải mỗi người đều giống chàng, uống rượu liền mất trí nhớ." Nàng vừa rồi có chút bốc lên đầu, cho nên mới xúc động đem lời trong bụng ra toàn bộ, nhưng cũng phải say còn thần chí. Nghĩ đến Tiêu Tiềm kia say rượu rồi có thể thần chí bộ dáng ngu si, nàng nhịn được muốn cười.

      Tiêu Tiềm thân thiết chọc trán nàng, "Nàng bây giờ ở trước mặt ta phải nhanh mồm nhanh miệng sao? Thế ta hôm nay nào nghe , có người ở Từ Ninh cung bị thái hậu á khẩu trả lời được?"

      Lâm Cẩm Nghi ngửa ngửa, né tránh ngón tay , : "Thái hậu là mẹ cả chàng, đối với chàng có ân dưỡng dục, tuy rằng trước mắt biết bà bị bệnh, nhưng hôm nay như vậy, ta cũng thể trước mặt nhất chúng mệnh phụ bác lời của bà. Lại , biểu muội của Hiền phi nương nương mặc dù ta chưa gặp, nhưng phong thái Hiền phi nương nương lúc trẻ ta cũng nghe . Nghĩ đến biểu muội nàng kém nàng lúc tuổi trẻ , chưa chừng trong lòng chàng có nhớ thương, nếu ta lời từ chối, quay về chàng lại trách ta..."

      "Nàng nàng này!" Tiêu Tiềm giả bộ tức giận trừng nàng, "Ta mới cúi đầu làm thấp như vậy, quay lại nàng muốn ta nhớ thương người khác? !" xong đợi Lâm Cẩm Nghi trả lời, chọc bên hông nàng ngứa ngáy.

      Lâm Cẩm Nghi xưa nay sợ ngứa, dù thay đổi thân mình cũng có thể sửa, nàng ôm cánh tay né tránh chung quanh, bất đắc dĩ trốn thoát kiềm chế của Tiêu Tiềm. Rất nhanh nàng cười ra nước mắt, liên tục xin tha: "Ta sai lầm rồi, ta sai lầm rồi, ta còn được sao..."

      Cười đùa qua, Tiêu Tiềm vuốt tóc nàng, nghiêm mặt : "Hiền phi nương nương nhiều lần tính kế lên phủ chúng ta, thể để nàng ấy cảm thấy chúng ta dễ khi dễ, đến lúc thích hợp cho nàng ấy chút màu sắc xem sao."

      Hai người lúc trước hợp mưu thiết kế mẹ con Kỷ thị, lúc này có ăn ý đồng mưu, Lâm Cẩm Nghi lập tức hỏi: "Chàng chuẩn bị làm thế nào?"

      Tiêu Tiềm ghé vào bên tai nàng giọng phen.

      Lâm Cẩm Nghi nghe xong trừng lớn hai mắt, kinh ngạc : "Đây... có phải làm quá hay ?" Đâu phải cho chút màu sắc, ràng là cho cả cái chảo nhuộm a!
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama45 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :