1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 93

      Đối mặt Kỷ thị mạnh miệng như thế, Lâm Cẩm Nghi ngoài ý muốn, nàng cười lắc đầu, : "Được, khi như vậy, chúng ta nữa."

      đến cũng là nàng quá mềm lòng, nghĩ lúc mình còn , Kỷ thị cũng thường xuyên ôm nàng đùa, nàng sinh bệnh, Kỷ thị cực nhọc cả ngày cả đêm chiếu cố... Dù Kỷ thị cũng tình, nhưng quả là cuối cùng có ân dưỡng dục. Nàng vốn định nếu Kỷ thị có thể thành tâm hối cải, dù biểu ra tia hối hận, nàng có lẽ cho bà ta chết khó khăn như vậy.

      Nhưng trước mắt Kỷ thị bình tĩnh, đến Sầm Cẩm, giống như người râu ria. Lâm Cẩm Nghi đáy lòng tia nhân từ cuối cùng cũng triệt bị xóa .

      xong, Lâm Cẩm Nghi trực tiếp xoay người ra ngoài, "Chúng ta chờ xem kết quả ."

      Sầm Thoa hét lớn: "Ta chưa làm gì, ngươi đừng mơ tưởng oan uổng ta! Là ngươi với ta cẩu tặc Vân Dật đạo nhân kia, đến lúc đó ta cung khai chi tiết, Lâm Cẩm Nghi ngươi chờ , ngươi cũng có gì ngon để ăn!"

      Lâm Cẩm Nghi cười cười từ chối cho ý kiến, lười tranh cãi với kẻ ngu xuẩn.

      Ra khỏi nhà ngục, ngục tốt khóa cửa lại, cung tiễn Lâm Cẩm Nghi và Tiêu Tiềm ra khỏi thiên lao.

      đường về, Lâm Cẩm Nghi luôn luôn trầm mặc , Tiêu Tiềm ngồi xe ngựa cùng nàng, thấy nàng bỗng nhiên như vậy liền ra tiếng thân thiết hỏi: "Sao chuyện? thoải mái sao?"

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, than tiếng : "Ta cảm thấy từ trước mình quá ngốc, mảnh tình coi Kỷ thị là mẹ ruột. Mới vừa rồi, thấy bà ta rơi vào kết cục như vậy, nghĩ đến lúc còn bà đối đãi tốt với ta, lại có chút đành lòng..."

      Tiêu Tiềm đặt tay lên bàn tay nàng, ôn thanh : "Nàng phải người vững tâm. Bất quá sao, nàng đành lòng, bỏ xuống được, để ta ra tay cũng giống nhau."

      Lâm Cẩm Nghi cười cười với , ý cười lại chưa vào đáy mắt, "Vậy đa tạ ngươi."

      Tiêu Tiềm lắc đầu, "Chúng ta là vợ chồng cần khách khí như vậy."

      Lâm Cẩm Nghi quay đầu , xuyên qua cửa kính xe nhìn cảnh bên ngoài, giờ khắc này nàng suy nghĩ, trước mắt Tiêu Tiềm giúp nàng đối phó Kỷ thị, có lẽ là cảm thấy thẹn với đời trước của mình. Vậy về sau thế nào? Về sau thu thập xong Kỷ thị, hai người có phải lại giống như trước xa lạ tiếp hay ?

      ******

      Giống như Sầm Thoa , hội thẩm về sau, Sầm Thoa cắn ngược Lâm Cẩm Nghi, là Lâm Cẩm Nghi chuyện về Vân Dật đạo nhân cho nàng, cũng chuyện mình lần đầu tiên lên núi Lạc Thanh, có Lâm Cẩm Nghi trợ giúp, nàng mới quen biết Vân Dật đạo nhân.

      Phong Khánh đế liền triệu Lâm Cẩm Nghi vào cung, để nàng cùng Sầm Thoa đối chất tại chỗ.

      Lâm Cẩm Nghi sớm chuẩn bị tốt, chút hoang mang vào cung.

      Bởi vì lúc này đến huyết mạch hoàng thất, cho nên thẩm vấn Sầm Thoa là ngự tiền thống lĩnh Tống Mãng, Phong Khánh đế và hoàng hậu, Bình Dương trưởng công chúa dự thính.

      Lâm Cẩm Nghi bị cung nhân mang vào điện, trước hành lễ với Phong Khánh đế mọi người, sau đó đứng qua bên, chờ Tống Mãng thẩm vấn.

      Bình Dương trưởng công chúa thấy, liền trấn an cười : "Cẩm Nghi, cần khẩn trương như vậy, Tống thống lĩnh chỉ hỏi ngươi hai câu mà thôi." xong bảo cung nữ cho Lâm Cẩm Nghi ngồi.

      Sầm Thoa và Kỷ thị tuy rằng chưa mang gông xiềng, cũng quỳ ở trong điện, trái lại Lâm Cẩm Nghi ngồi an an ổn ổn. Sầm Thoa tức chịu được, lập tức với Tống Mãng: "Tống thống lĩnh, lời của ta đều là , có nửa điểm sai!"

      Tống Mãng gật gật đầu, quay sang với Lâm Cẩm Nghi: "Thập vương phi mới vừa chút việc về ngài, hạ quan làm theo phép, muốn hỏi phen."

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu, : "Ta mặc dù biết Thập vương phi như thế nào, nhưng quả nàng từ chỗ ta mới biết đến Vân Dật chân nhân, sau này ở Vị Nguyệt am núi Lạc Thanh va chạm cùng Thập vương phi." Sau đó nàng dừng chút, lại : "Bất quá trong đó sợ là có hiểu lầm."

      Tống Mãng ý bảo nàng tiếp, Lâm Cẩm Nghi tiếp tục : "Ta cho người điều tra Vân Dật đạo nhân, cũng bởi vì trong phủ mới tới vài hạ nhân từ Dương Châu, về Vân Dật đạo nhân vô cùng kì diệu. Ta và vương gia thành hôn nửa năm, hơn nữa vương gia tuổi cũng , cho nên nhất thời nóng vội..."

      Tống Mãng gật gật đầu, "Trấn Nam vương gần nhi lập, Trấn Nam vương phi nhất thời nóng vội là tình lý bên trong. Về phần hạ nhân Dương Châu trong vương phủ..."

      Lâm Cẩm Nghi : "Chuyện xảy ra, ta cho người trông giữ bọn họ, thống lĩnh cứ việc thẩm vấn." Tống mãng gật gật đầu, vẫy tay cho thị vệ Trấn Nam vương phủ tìm người.

      Lâm Cẩm Nghi liền giải thích tiếp: "Lúc ta tìm hiểu về Vân Dật đạo nhân, vừa đúng ở Châu Ngọc các, lúc đó phát sinh chuyện vui cùng Thập vương phi, lập tức luôn. Cũng biết chuyện này phải quang minh lỗi lạc, nên kiêng kị gì, Thập vương phi khi đó nghe thị vệ vương phủ chúng ta nhắc tới Vân Dật đạo nhân, bất quá là đúng dịp, đại chưởng quầy Châu Ngọc các hẳn là có thể làm chứng cho ta. Về phần chuyện núi Lạc Thanh, là ta cầu kiến vài lần, Vân Dật đạo nhân lại từ chối, chịu gặp ta, ta nhất thời tức lên tranh luận với đệ tử, Thập vương phi khi đó đến hoà giải, tác phong ta, bởi vì thế nàng và đệ tử kia kết bạn, được dẫn tiến với Vân Dật đạo nhân. Lúc đó có rất đông dân chúng, thống lĩnh tùy tiện hỏi câu là biết."

      Tống Mãng gật đầu, lại phân phó người gọi chưởng quầy Châu Ngọc các và dân chúng ở núi lúc đó.

      Sau đó, trong điện có rất nhiều người, hạ nhân Trấn Nam vương phủ từ Dương Châu, đại chưởng quầy Châu Ngọc các, còn có dân chúng kinh thành liên can.

      Tống Mãng cho người dùng bình phong chia đôi điện, Phong Khánh đế mọi người cùng Lâm Cẩm Nghi, Sầm Thoa, Kỷ thị đều ở bên kia, sau đó ngay trước mặt bọn họ nhất nhất thẩm vấn, những người này chưa từng trải qua trường hợp như vậy, cũng vì sao bị hỏi việc vụn vặt này, đều nơm nớp lo sợ năm mười.

      Kết quả cuối cùng, căn cứ từ bọn họ chứng minh Lâm Cẩm Nghi .

      Tống Mãng cho người ghi khẩu cung, vẽ bọn họ, cũng nhắc nhở bọn họ thể tới việc hôm nay với người khác, thấy bọn họ đều cam đoan, liền cho người dẫn bọn họ ra ngoài.

      Bọn họ rồi, bình phong bỏ ra, Tống Mãng đem khẩu cung trình đến ngự tiền, Phong Khánh đế sắc mặt cũng hòa dịu vài phần. May mắn, Trấn Nam vương phi có liên lụy trong đó, bằng chuyện này đúng là càng ngày càng khó làm.

      Xem xong khẩu cung, Phong Khánh đế vỗ bàn, chất vấn Sầm Thoa: "Sầm Thoa, ngươi còn lời gì muốn ?"

      Sầm Thoa lắp ba lắp bắp : "Thánh thượng minh giám, bọn họ đều thông đồng mạch... Đúng! Bọn họ đều bị Lâm Cẩm Nghi thu mua, thánh thượng nên vì đệ muội làm chủ a!"

      Bình Dương trưởng công chúa giọng mỉa mai: "Sầm Thoa, ngươi nhưng còn quên thân phận mình là Thập vương phi. Ngươi làm ra chuyện bẩn thỉu kia, trước mắt còn có mặt mũi ở thánh thượng trước mặt xưng đệ muội? !"

      Kỷ thị nghĩ trước mấy bước, giữ chặt Sầm Thoa, mở miệng : "Thánh thượng, Trấn Nam vương phi chuyện này có lẽ là đúng dịp, nhưng thiên địa chứng giám, A Thoa chúng ta phẩm tính thuần lương, sao có thể làm ra chuyện vụng trộm say lưng kia? Nàng ngày ngày ở cùng với Vân Dật đạo nhân, phải người huynh đệ song sinh kia! Mà Vân Dật đạo nhân luôn miệng làm vậy chỉ vì cầu tài, cho nên tính kế đến chúng ta. Nhưng ràng Trấn Nam vương phi thân phận địa vị đều cao hơn chúng ta rất nhiều, sao bà ta động đến Trấn Nam vương phi? Trong đó chẳng lẽ có nội tình gì?"

      Đích xác Vân Dật đạo nhân bọn họ làm thế chỉ là vì cầu tài, nhưng lúc trước Lâm Cẩm Nghi cũng nghe tin đồn bên ngoài, lòng cầu kiến, Vân Dật đạo nhân ngược lại còn tránh gặp đâu? Kỷ thị quả đưa ra điểm đáng ngờ lớn, Phong Khánh đế hơi hơi vuốt cằm, trầm ngâm lúc lâu, cho nhân đem Vân Dật đạo nhân ra.

      Khoảnh khắc, Vân Dật đạo nhân thân chật vật quỳ trong điện, đối mặt nghi vấn lần này, bà ta cung khai: "Thảo dân dù cầu tài, nhưng cũng rất tiếc mệnh, thiên hạ ai chẳng biết Trấn Nam vương chinh chiến sa trường, là kiện tướng đắc lực của thánh thượng, thảo dân dù có chín cái mạng, cũng dám tính kế đến Trấn Nam vương phi, cho nên mới luôn tránh gặp..."

      Kỷ thị vội hỏi: "Ngươi mình tiếc mệnh, dám trêu chọc Trấn Nam vương phủ. Chúng ta Thập vương phủ mặc dù dám đánh đồng cùng Trấn Nam vương phủ, nhưng đến cùng cũng là hoàng thân quý thích, ngươi sao có tim gấu mật hổ kia?"

      Vân Dật đạo nhân cúi đầu : "Thảo dân, thảo dân vốn cũng dám, nhưng Thập vương phi nàng... nàng làm Trấn Nam vương phi tức giận bỏ , tiểu đệ tử của ta nhận ân của nàng, giúp nàng giảng hòa, nàng và chúng ta hữu duyên. Sau này Thập vương phi liền níu chặt những lời này tha, nếu đệ tử kia chuyện tính, nàng chiêu cáo khắp thiên hạ chúng ta đáng tin. Huynh đệ thảo dân còn nợ cờ bạc nhièu, vốn có nhu cầu cấp bách dùng tiền, vừa vặn Thập vương phi dây dưa lên, cho nên liền mượn nước đẩy thuyền... Vốn thảo dân cũng chuẩn bị làm gì Thập vương phi, nhưng Thập vương phi ra tay dứt khoát, lại thập phần dễ dàng tín nhiệm thảo dân, thảo dân liền..."

      "Nàng đâu phải thập phần dễ tin người, " Phong Khánh đế hừ lạnh tiếng, "Theo trẫm thấy, quả thực là mười phần ngu xuẩn!"

      phen dài dòng đối chất xuống, ít căn cứ chính xác như vậy đều cho thấy Lâm Cẩm Nghi trong sạch, Phong Khánh đế càng kiên nhẫn nữa, nhíu mày : "Sầm Thoa, lời ngươi câu là , vì liên lụy người khác xuống nước, cư nhiên hư cấu ra lừa dối vô căn cứ. Xem ra lời khác của người cũng đều là dối!"

      Bình Dương trưởng công chúa vốn bất hòa cùng Sầm Thoa, hơn nữa xảy ra chuyện này, lại hận thể lập tức cho nàng tìm chết, lúc này cũng mở miệng : "Hoàng huynh, Sầm Thoa đến bây giờ những nhận tội, còn lung tung bôi bẩn trong sạch của Trấn Nam vương phi. Nàng rối loạn huyết mạch hoàng thất chúng ta, còn ý đồ ly gián người trong hoàng thất, dụng tâm ác độc, luận tội tru di!"

      Luận tội tru di bốn chữ này, khác tiếng sấm vang ở bên tai Kỷ thị và Sầm Thoa, hai người nhất thời câm bặt, xụi lơ tại chỗ.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 94

      Phong Khánh đế mặt biểu cảm nhìn Bình Dương trưởng công chúa cái.

      Hai người là thân huynh muội, Bình Dương trưởng công chúa nhận ra Phong Khánh đế vui, đương nhiên ngậm miệng lại.

      Phong Khánh đế quả là ghét Kỷ thị và Sầm Thoa, các nàng phạm tội cũng đủ chịu cực hình, nhưng luận tội tru di đến mức, vừa lúc chuyện này đến cùng quan hệ đến mặt mũi hoàng gia, khơi ra với ai đều có lợi. Thứ hai Sầm Thanh Sơn ở trong thanh lưu rất có danh vọng, lại là ngự sử khó được khiến chán ghét, còn muốn bởi vì việc này mà mất trọng thần đắc lực.

      Phong Khánh đế gì, Kỷ thị nhận ra đường sinh cơ, nàng vội lôi kéo Sầm Thoa dập đầu với Phong Khánh đế, "Là thần phụ hiểu lầm Trấn Nam vương phi, việc này là thần phụ dựng lên, Thập vương phi vô tội, còn thỉnh thánh thượng trị tội thần phụ, chớ bởi vì việc này phủ định khẩu cung của Thập vương phi!"

      Kỷ thị nghĩ, nàng dù đắc tội vu hãm Lâm Cẩm Nghi, chỉ cần Sầm Thoa liều chết nhận, Vân Dật đạo nhân là lời phiến diện, lại có chứng cớ có thể chứng minh Sầm Thoa và huynh đệ Vân Dật đạo nhân cấu kết, Sầm Thoa nhiều nhất mất đứa trẻ và danh hiệu vương phi, tánh mạng lo.

      Trong điện nhất thời ai mở miệng, trầm mặc lúc lâu, Lâm Cẩm Nghi mở miệng : "Thánh thượng, Cẩm Nghi có lời biết có nên hay ."

      Phong Khánh đế gật gật đầu, "Ngươi cứ ."

      "Cẩm Nghi từ trước cùng với Sầm phu nhân, Thập vương phi có chút thù cũ, chuyện này lại có chút can hệ với ta, các nàng nhất thời đa nghi, cảm thấy Cẩm Nghi có phần tham dự, là tình lý bên trong, có lẽ chẳng phải vì vu hãm Cẩm Nghi mà làm giả khẩu cung."

      Lâm Cẩm Nghi sao có thể thay các nàng chuyện? Kỷ thị lộ ra kinh ngạc, Sầm Thoa cảm thấy mình có đường sống, dứt khoát hung tợn : "Lâm Cẩm Nghi, cần ngươi từ bi giả mèo khóc chuột!" Kỷ thị kéo nàng, bịt kín miệng nàng.

      Lâm Cẩm Nghi cũng quản nàng, lại tiếp tục : "Vân Dật đạo nhân làm nhiều việc ác, lời chứng thể tin. Bình Dương trưởng công chúa luận tội chu di là sai, bởi vì rất có khả năng là giả khẩu cung, vu hãm Thập vương phi..."

      nghe như thế, Vân Dật đạo nhân quỳ ở bên rốt cuộc kiềm chế được, mở miệng : "Thánh thượng, thảo dân sai... Thảo dân, thảo dân có chứng cớ!"

      "Có chứng cớ vì sao sớm trình lên?" Phong Khánh đế nhìn .

      Vân Dật đạo nhân mồ hôi đầy đầu, ấp úng : "Lúc này liên lụy đến bí mật của thảo dân, thảo dân tình nguyện chết cũng nguyện cho hậu thế biết, nếu phải Trấn Nam vương phi cố tình bức bách, thảo dân cũng ..." xong cắn chặt răng, rốt cục : "Thảo dân chẳng phải nữ tử, mà là 'Người lưỡng tính' ! Mà thảo dân còn biết đùi Thập vương phi có nốt ruồi đen!"

      Người lưỡng tính, cũng chính là người song tính, đồng thời có cả tính khí của nam và nữ. Đại Diệu coi là dị, người người hô đánh.

      "Làm sao có thể..." Sầm Thoa kinh ngạc thôi, cả Kỷ thị cũng câm lặng. Nếu Vân Dật đạo nhân là người lưỡng tính, vậy hai người hết đường chối cãi!

      Phong Khánh đế nâng tay với Tống mãng, Tống mãng mang Vân Dật đạo nhân xuống nghiệm thân. Sầm Thoa xụi lơ, cũng bị cung nữ kéo xuống xem đùi có nốt ruồi đen hay .

      Sau đó, Tống mãng lại mang theo Vân Dật đạo nhân trở về, cung nữ cũng xem xét xong rồi, đều chứng minh Vân Dật đạo nhân sai.

      Phong Khánh đế trực tiếp cầm chén trà ném tới trước mặt mẹ con Kỷ thị, "Kỷ thị, Sầm Thoa, giỏi, các ngươi khăng khăng từng gặp huynh đệ của tặc đạo nhân này, ngày ngày cùng ăn cùng ở là đạo nhân này. Nay chứng minh đạo nhân này cũng là nửa nam tử, các ngươi còn có gì đây?"

      Sầm Thoa 'Ta ta ta' nửa ngày, ra được câu hoàn chỉnh.

      Kỷ thị sắc mặt trắng bệch, cũng biết mình và nữ nhi đến cuối cùng. Giờ khắc này, bà rốt cục hiểu được, hóa ra Lâm Cẩm Nghi chuyện vì mình, mà là cho Vân Dật đạo nhân cây thang, để thêm đao cuối cùng, cọng cỏ đè chết lạc đà.

      "Người tới! Đem mấy người bọn họ nhốt vào tử lao!" Phong Khánh đế vung bàn tay to lên, bọn thị vệ liền tiến lên bắt người.

      Sầm Thoa cũng cố để ý mình chết sống, vừa bị đưa ra ngoài điện vừa hô lớn: "Thánh thượng, ta nhận tội! Là ta làm, ta nhận tội! Nương ta vô tội, thỉnh ngài thả bà!"

      Nhưng mà cũng có ai nguyện ý nghe nàng .

      Mọi việc định, Phong Khánh đế thở phì phì về ngự thư phòng xử lý công vụ.

      Hoàng hậu cùng cười tự mình tiễn Lâm Cẩm Nghi, "Khiến ngươi mất công, bất quá khẩu cung các nàng liên lụy đến ngươi, thánh thượng cũng có cách nào."

      Lâm Cẩm Nghi biết điều chỉ gật gật đầu, "Cẩm Nghi hiểu , nương nương đừng tiễn."

      *******

      Hôm đó ban đêm, Sầm Thanh Sơn bị triệu vào cung.

      Trong cung giữ bí mật rất tốt, Kỷ thị và Sầm Thoa bị người trong cung mang mấy ngày, người Sầm phủ chỉ nhận ra gặp chuyện may, nhưng đến cùng là vì sao ràng.

      Phong Khánh đế công bằng với Sầm Thanh Sơn, Sầm Thanh Sơn biểu thập phần tức giận, lập tức đáp: "Là thần quản giáo vô phương, dù giết dù tha, tùy thánh thượng xử trí."

      Phong Khánh đế chính là muốn thái độ quân pháp bất vị thân này, cũng thập phần rộng lượng : "Ái khanh trung thành tận tâm, việc này trẫm biết có quan hệ với người. Chuyện này thể phô trương, trẫm nghĩ cùng với ngươi xử lý thế nào."

      Nghe được lời này của Phong Khánh đế, Sầm Thanh Sơn biết mình còn mất đế tâm, "Họ làm ra chuyện bại hoại môn phong bực này, dù lăng trì cũng khó có thể giải hận, đương nhiên nghe theo thánh thượng."

      Phong Khánh đế trầm ngâm : "Tốt, được những lời này của ái khanh trẫm cũng an tâm. Nữ nhi của ái khanh gả vào hoàng thất, vậy giao cho các trưởng bối tôn thất quyết định. Về phần thê tử của ái khanh, trẫm cũng thể đến cùng có tham dự , hoặc là tham dự bao nhiêu, thả bà ta về nhà, để ái khanh định đoạt ."

      Sầm Thanh Sơn quỳ xuống dập đầu, "Tạ thánh thượng bảo toàn thể diện Sầm gia, thần muôn lần chết cũng thể hồi báo."

      Vì thế Kỷ thị bị Sầm Thanh Sơn mang theo về Sầm phủ.

      Kỷ thị , còn tưởng rằng Sầm Thanh Sơn ở trước mặt Phong Khánh đế lời hay cho mình, trong lòng thở dài nhõm hơi, lại nhớ nữ nhi... Cũng biết nữ nhi có thể bảo trụ tính mạng hay .

      Nhưng mà bà cũng có thời gian quan tâm Sầm Thoa, trở về Sầm phủ, Sầm Thanh Sơn liền nhốt bà bào thiên viện, mỗi ngày chỉ cho người đưa chút cơm rau dưa.

      Tháng chín cùng năm, Thập vương phi Sầm Thoa sinh non, mẫu tử đều mất, xác hai mệnh. Thập vương gia tinh thần sa sút, Phong Khánh đế cho chức vụ đóng ở biên cương, để ly khai kinh thành.

      Kỷ thị bị giam giữ ở trong viện, cũng biết Sầm Thoa qua đời, tang lễ Sầm Thoa cũng đều thể ra mặt.

      Sầm Thanh Sơn chỉ với bên ngoài bà thương nữ nhi sốt ruột, bị bệnh nặng, bao lâu đưa đến thôn trang thượng 'an dưỡng'.

      *****

      Năm nay tháng mười , kinh thành nghênh đón trận tuyết đầu. Tuyết lớn rơi mấy ngày, thời tiết ngày càng rét lạnh.

      Lâm Cẩm Nghi ngày ngày ở trong vương phủ, mỗi ngày xử lý xong việc trong phủ, cùng bọn nha hoàn thưởng tuyết, đắp người tuyết.

      Nhanh đến cuối năm, đô đốc phủ cũng cần ngày ngày luyện binh bố phòng, Tiêu Tiềm thanh nhàn ít, mỗi ngày đúng hạn về nhà.

      Hôm nay sau ngọ ở bên ngoài xong xuôi công việc, về nha môn, trực tiếp trở về phủ. Lâm Cẩm Nghi đùa vui vẻ ở trong sân, nhìn vài tiểu nha hoàn đắp các loại người tuyết.

      sau khi chuyện mẹ con Kỷ thị qua, cả người nàng đều thả lỏng, mặt chậm rãi rốt cục cũng có ý cười từ đáy lòng.

      Tiêu Tiềm lúc trước còn lo lắng nàng đè nén, nghẹn hỏng tính tình, lúc này cần lo lắng nữa.

      Thấy Tiêu Tiềm tới hành lang, Lâm Cẩm Nghi tới trước mặt , "Vương gia hôm nay sao trở về sớm như vậy?"

      Tiêu Tiềm thấy nàng mũi lạnh đỏ lên, cười cầm tay nàng lạnh lẽo, vừa vào trong phòng vừa : "Trời lạnh như thế, ở bên ngoài ấm áp như trong nhà, bận hết về. Sao nàng mặc đơn bạc lại ra ngoài, cũng sợ rét lạnh sinh bệnh."

      Lâm Cẩm Nghi cười cười, ngữ điệu nhàng : "Vừa xem vài tiểu nha đầu cao hứng ném tuyết đùa trong sân, nhất thời nhịn được cũng ."

      Tiêu Tiềm khỏi bật cười, "Các nàng dám dùng cầu tuyết ném nàng?"

      "Đương nhiên là dám, cho nên sau này cảm thấy mất mặt, chỉ đứng ở bên cạnh xem các nàng đắp người tuyết."

      Hai người quan hệ so với lúc trước giương cung bạt kiếm thân cận ít, tại cơ hồ ngày ngày ở tầng Hương Uyển, lúc muốn thân cận Lâm Cẩm Nghi cũng đẩy ra, nhưng cho tới bây giờ cũng chủ động muốn. Lâm Cẩm Nghi giống như biến thành thê tử từng mong muốn, ôn nhu đạt lễ, cũng hỏi nhiều , cũng quản thúc , nhưng dù khoan dung lý giải, luôn khiến Tiêu Tiềm cảm thấy khiếm khuyết cái gì. càng ngày càng hoài niệm Sầm Cẩm trước kia hoạt bát rạng rỡ, dám vui dám giận, tính tình nóng nẩy đùa giỡn . Nhưng tại Lâm Cẩm Nghi, bất luận là tên tuổi, thân phận tính tình, hình như đều giống nàng, phải nàng.

      Nhìn núi phải núi, Tiêu Tiềm, trong nhất thời biết cải thiện quan hệ hai người như thế nào.

      Năm nay tháng chạp, Kỷ thị đến cùng vẫn được sống hết năm, ở thôn trang Kinh Giao 'chết bệnh'.

      Tiêu Tiềm từng mang theo Cẩm Nghi chỗ thôn trang đó nhìn Kỷ thị, Kỷ thị bị nhốt ở trong phòng, Sầm Thanh Sơn để lại hai bà tử khỏe mạnh trông giữ, cũng tra tấn, chỉ hạn chế tự do của bà ta.

      Kỷ thị nhiều năm cẩm y ngọc thực làm đương gia phu nhân, vừa đau mất ái nữ, nay rơi xuống kết cục như vậy từ từ sa sút tinh thần. Trước mùa đông, xương cốt như củi mục, khí tức trầm lặng, có hình người.

      tin tức 'chết bệnh' truyền đến, Lâm Cẩm Nghi cũng ngoài ý muốn.

      Tiêu Tiềm hỏi nàng: "Nàng Kỷ thị chết, đến cùng chết bệnh, hay là Sầm Thanh Sơn hạ thủ?"

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng đoán được.

      Kỳ quá trình trọng yếu, quan trọng là dù Kỷ thị sinh bệnh nặng hay , Sầm Thanh Sơn đều để bà ta sống qua năm. Kỷ thị từng ỷ vào Sầm Thanh Sơn lãnh tình lãnh tính, hạ độc thủ với Sầm Cẩm nàng, nay bà ta phải nhận hậu quả xấu. Có kết quả này, đủ.

    3. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Ủa người lưỡng tính là sao? Xin lỗi chị em nói bậy 1 tí, là cú có gai ý hả?
      Alice Huynhheavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Halie.hp đúng như vậy đấy. Bây giờ làm phẫu thuật phát là xong chứ ngày xưa ak ak ak.

      Chương 95

      Ngày rất nhanh đến tháng chạp, cũng là thời điểm từng nhà bận rộn nhất.

      Lâm Cẩm Nghi phải lo liệu toàn bộ Trấn Nam vương phủ, vừa phải thanh toán cửa hàng thôn trang đồ cưới của mình, trong nhất thời bận tối mắt.

      Tiêu Tiềm thanh nhàn vài ngày, mỗi ngày buổi tối lại bị Phong Khánh đế triệu tiến cung, cũng cả ngày thấy bóng người.

      Hôm nay ngày mồng tám tháng chạp, Lâm Cẩm Nghi tự mình phòng bếp hầm bát cháo mồng 8 tháng Chạp, hạ nhân vương phủ người người có phần. Tay nghề của nàng mặc dù tính đặc biệt tốt, nhưng đến cùng là thân phận vương phi, nàng tự tay làm thưởng cho hạ nhân loại thể diện.

      Đến buổi tối, cháo mồng 8 tháng Chạp đều được chia hết, Tiêu Tiềm còn chưa trở về, Lâm Cẩm Nghi cho người để lại cho chén, còn lại cùng bọn nha hoàn tầng Hương Uyển chia ra ăn.

      Trăng tới giữa trời, Lâm Cẩm Nghi ngủ say, Nhụy Hương trực đêm, canh giữ ở gian ngoài.

      Tiêu Tiềm mang theo hàn khí, phong trần mệt mỏi từ bên ngoài trở lại.

      Đại Diệu vẫn thực coi trọng hội 'Ngày mồng tám tháng chạp' hôm nay, từng nhà đều chú ý đoàn viên. gấp gáp trở về, đương nhiên cũng vì cùng Lâm Cẩm Nghi qua ngày mồng tám tháng chạp.

      Bất quá Lâm Cẩm Nghi ngủ, vẫn là về trễ.

      Tiêu Tiềm cũng thèm để ý, khinh thủ khinh cước tịnh phòng rửa mặt thay quần áo.

      Nhụy Hương vào bếp hâm lại cháo mồng 8 tháng Chạp, đặt lên bàn.

      Tiêu Tiềm uống bụng gió lạnh, có khẩu vị gì.

      Nhụy Hương nhân tiện : "Đây là vương phi hôm nay từ sáng sớm tự tay hầm, người trong phủ chúng ta đều có phần. Bát này là vương phi cố ý để cho ngài”.

      Nghe xong lời này, Tiêu Tiềm cười cười, rồi bưng bát lên.

      Cháo mồng 8 tháng chạp có đậu đỏ táo đỏ đều được hầm nhừ, cháo ngọt mềm, hợp khẩu vị Tiêu Tiềm, lâu lắm, chén đầy cháo mồng 8 tháng Chạp vào hết bụng Tiêu Tiềm.

      Lâm Cẩm Nghi ngủ mơ mơ màng màng, mơ hồ nghe được động tĩnh bên ngoài, liền đứng dậy khoác áo xuống giường.

      Tiêu Tiềm thấy nàng dậy, nhướn mi : "Sao lại dậy? là ta ầm ỹ đến nàng?"

      Lâm Cẩm Nghi lắc đầu, ánh mắt dừng ở cái bát bàn, khỏi loan loan môi khẽ cười : " ầm ỹ ta, là ta nghe ngươi trở lại, nghĩ bếp còn để lại cháo cho ngươi."

      Tiêu Tiềm nhìn bát bĩu bĩu môi, "Đều uống xong rồi, hương vị tốt lắm."

      Lâm Cẩm Nghi rũ quần áo ngồi xuống, : "Vương gia hôm nay bận ở nhà, trong phủ rất nhiều việc còn chờ ngươi quyết định."

      Lúc trước Lâm Cẩm Nghi giúp thị vệ của Tiêu Tiềm hứa hôn , trước năm định xuống hôn kỳ.

      Nhắc tới đây, Tiêu Tiềm : "Nàng có chủ ý, nghe nàng là được."

      "Bọn họ đều là người cũ theo ngươi, phần lớn người đều có công lao, ta cũng sợ làm tốt, bạc đãi bọn họ." xong Lâm Cẩm Nghi cho Nhụy Hương lấy tập giấy nàng chuẩn bị tốt lúc trước, phía đều viết đồ dùng nàng chuẩn bị cho bọn thị vệ thành hôn.

      Tiêu Tiềm đơn giản nhìn qua, cảm thấy vấn đề gì "Nàng nghĩ thực chu đáo, cũng có gì ổn." xong, Tiêu Tiềm lại nhớ tới cái gì, "Ta nhìn nàng mỗi tờ đều viết tỉ mỉ tên thị vệ và nha hoàn, sao có Vương Đồng?"

      Lâm Cẩm Nghi nhân tiện : "Nha hoàn trong phủ vừa độ tuổi chỉ có như vậy, bọn thị vệ so với nha hoàn nhiều hơn, có mấy người chưa có, nhưng ta cũng , Vương Đồng dù bản lĩnh hay chức vị đều mạnh hơn người ngoài, thế nào lại có nha hoàn có ý với ."

      Tiêu Tiềm cười liếc mắt dò xét Nhụy Hương, Nhụy Hương rũ mắt xuống tránh được tầm mắt , Tiêu Tiềm : " đương nhiên là có người nhớ thương."

      Lâm Cẩm Nghi lập tức cũng hiểu được, nguyên lai Nhụy Hương và Vương Đồng đúng là đôi.

      Hai người tuổi cũng đều , thể trì hoãn. Trước mắt Nhụy Hương ở đây khó mà cái gì, về sau tính toán lại phen, sắp xếp cho bọn họ.

      vài lời, đêm dần dần sâu, Tiêu Tiềm thúc giục Lâm Cẩm Nghi về giường nằm. Lâm Cẩm Nghi ngoan ngoãn theo lời vào nội thất, Tiêu Tiềm thấy nàng nằm xuống, lại kéo góc chăn cho nàng, lần nữa đứng lên.

      "Vương gia ngủ?"

      Tiêu Tiềm : "Còn có số việc chưa xử lý xong, ta thư phòng chuyến, nàng ngủ trước ."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, cũng hỏi nhiều, chỉ : "Vậy vương gia cũng sớm nghỉ."

      Tiêu Tiềm vuốt cằm, đáp ứng.

      Ra khỏi chủ ốc, Tiêu Tiềm lại thấy Vương Đồng trở về cùng đợt ở bên ngoài, hỏi nha hoàn canh giữ ở gian ngoài, nha hoàn : "Vương thống lĩnh tiểu phòng bếp, nô tì tìm ngay."

      lâu, Vương Đồng chạy tới.

      Tiêu Tiềm tức giận liếc cái, "Ngươi đây là trốn phòng bếp nhàn hạ ?"

      Vương Đồng liên tục xua tay, "Vương gia, thuộc hạ sao dám a, là Thải Ca nương bên người vương phi hôm nay trong phủ mọi người đều có cháo mồng 8 tháng Chạp, chỉ có thuộc hạ theo vương gia ra ngoài cả ngày, có gì uống. Thải Ca nương để lại chút cho thuộc hạ, thuộc hạ tới tiểu phòng bếp ăn cháo."

      Tiêu Tiềm cũng hỏi nhiều, : " nhanh , bổn vương còn có việc thương lượng với ngươi." Hai người chuyện rồi thư phòng.

      việc như thế này, ngày thứ hai Thiên Ti bẩm báo cho Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi vừa nghe liền thấy thích hợp, nàng có thể nghĩ đến giữ cháo mồng 8 tháng Chạp cho Tiêu Tiềm, bởi vì hai người là vợ chồng, Thải Ca kia thế nào lại nghĩ Tiêu Tiềm thị vệ bên người? Thải Ca làm việc giữ bổn phận, phải người khéo đưa đẩy, nàng làm như vậy đương nhiên phải vì lấy lòng Vương Đồng, sợ là...

      Nếu sớm phát , Lâm Cẩm Nghi chừng liền làm chủ cho Thải Ca và Vương Đồng, này lại thể, ngày trước Tiêu Tiềm đều ngay trước mặt Nhụy Hương, Nhụy Hương cũng tỏ vẻ kháng cự. Chuyện này khó làm. Luận cảm tình, Thải Ca là đại nha hoàn theo nàng nhiều năm, trung thành và tận tâm, nhưng luận tình lý, Nhụy Hương cũng là lão nhân trong vương phủ, còn từng mạo hiểm cùng Lâm Cẩm Nghi... Này lòng bàn tay, mu bàn tay đều là thịt, bị thương thế nào cũng tốt.

      Thiên Ti cố ý thừa dịp chỉ có mình với nàng hai người nhắc tới, nghĩ đến cũng nhìn ra cái gì.

      Lâm Cẩm Nghi tỏ vẻ mình biết, suy nghĩ nửa buổi chiều lại thể nghĩ ra biện pháp gì đẹp cả đôi đường.

      Ban đêm, Tiêu Tiềm từ bên ngoài thân mùi rượu trở lại. chỉ mình uống nhiều, nhưng Lâm Cẩm Nghi nhìn ánh mắt ngơ ngác, cảm thấy hơn phân nửa là uống say, liền đỡ Tiêu Tiềm lên giường ngủ, bảo Thiên Ti nấu trà giải rượu, lại hỏi Vương Đồng sao để Tiêu Tiềm uống nhiều rượu như vậy.

      Vương Đồng : "Vương gia làm chuyện tốt, trong lòng thánh thượng cao hứng, giữ vương gia lại uống rượu. Thánh thượng mời, vương gia cũng thể uống."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, tuy rằng Tiêu Tiềm nhiều năm qua tận tâm tận lực làm việc vì Phong Khánh đế, hai người lại là huynh đệ từ sống cùng chỗ, nhưng đến cùng quân thần, quan hệ có chút vi diệu, Tiêu Tiềm thể nghịch ý Phong Khánh đế cũng là bình thường.

      Lâm Cẩm Nghi lại hỏi : "Vương gia uống như vậy, ngươi uống bao nhiêu?"

      Vương Đồng ngượng ngùng gãi gãi đầu, " bao nhiêu, cùng Tống thống lĩnh uống bầu ."

      Lâm Cẩm Nghi để ngồi, vừa vặn Thiên Ti dâng trà giải rượu, Lâm Cẩm Nghi để nàng đưa cho Tiêu Tiềm, lại phân phó Thải Ca bưng chén tới cho Vương Đồng.

      Thải Ca lên tiếng trả lời, lâu trở lại.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi bên làm bộ tiếp tục xem sổ sách, dư quang lại lưu ý vẻ mặt động tác hai người bọn họ.

      Thải Ca bưng trà giải rượu đến trước mặt Vương Đồng, Vương Đồng nhìn chớp mắt tiếp nhận, tạ. Tiếp theo bưng lên uống.

      Thải Ca mím môi cười cười, nhìn uống, mãi cho đến khi Vương Đồng uống xong, nàng mới lưu luyến thu hồi tầm mắt, thu bát lại.

      Vương Đồng trừ lúc mới đầu chuyện cùng Thải Ca, cũng nhìn nàng.

      Lâm Cẩm Nghi khỏi bất đắc dĩ thở dài tiếng, ràng là thần nữ có tâm, Tương vương vô mộng a.

      Vương Đồng nghe nàng thở dài, còn cho là nàng vì Tiêu Tiềm uống say mà cảm thấy phiền lòng, liền đứng lên : "Vương phi, thuộc hạ uống trà giải rượu, thuộc hạ cáo lui ?" Vương gia nhà tự mình uống rượu, khiến bị vương phi tức giận , cũng muốn làm bia ngắm.

      Lâm Cẩm Nghi yên lòng phất phất tay, Vương Đồng lui ra ngoài rồi, Lâm Cẩm Nghi lại vào xem Tiêu Tiềm.

      Nàng muốn lập tức thương lượng với Tiêu Tiềm chuyện này, bất đắc dĩ Tiêu Tiềm tuy rằng ngủ, uống xong trà giải rượu lại chơi trang trí màn gấm.

      Bộ dạng này say , sao có thể được gì.

      Thấy chơi hăng say, Lâm Cẩm Nghi cũng quản , tự rửa mặt.

      Rửa mặt xong nàng lên giường, lúc qua người Tiêu Tiềm, Tiêu Tiềm cũng buông thứ đùa nghịch ra, kéo cánh tay nàng vào bên cạnh.

      Lâm Cẩm Nghi nhất thời kịp chống đỡ, trọng tâm bất ổn trực tiếp ngã lên người . Tiêu Tiềm kêu lớn tiếng, hai cái tay cũng vòng lên ôm.

      Lâm Cẩm Nghi đẩy ra, tay Tiêu Tiềm lại càng dùng sức hơn, sau đó trực tiếp gắt gao ôm lấy lưng nàng, giữ cho nàng nhúc nhích.

      Người này uống say là thích làm gì làm, Lâm Cẩm Nghi ràng bất động, chỉ hỏi : "Vương gia, ngươi làm gì đây?"

      Tiêu Tiềm đương nhiên : " làm gì, ôm nàng cái." xong lại cúi đầu ngửi ngửi tóc nàng, cười hì hì : "A Cẩm, nàng dễ ngửi."

      Lâm Cẩm Nghi ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy con ngươi đen bóng mỉm cười —ánh mắt kia tràn đầy nàng, chỉ có nàng.

      "Vậy cho ngươi ôm lát, sắc trời cũng sớm, chúng ta cũng nên ngủ."

      Tiêu Tiềm 'Ừ' tiếng, Lâm Cẩm Nghi cũng nằm trong lòng nhắm hai mắt lại. Đại khái qua khắc, nàng mơ mơ màng màng muốn ngủ, Tiêu Tiềm bỗng nhiên mở miệng : "A Cẩm, ta ngủ được, người nóng khó chịu."

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ uống rượu khó chịu, liền sờ sờ trán . Trán của vẫn ấm áp, " nóng a."

      Tiêu Tiềm lại kéo tay kia của nàng xuống phía dưới thân mình tìm kiếm ——

      "Nơi này thực nóng, nàng sờ sờ."

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Củi khô bén lửa
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :