1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,544

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Halie.hp chả cần độn gì đâu

      Chương 91


      Sầm Thoa cười cười, : "Nương, có phát sinh chuyện gì, ngài đừng suy nghĩ nhiều."

      Kỷ thị hồ nghi nnhìn nàng, "A Thoa, con đừng gạt nương."

      Sầm Thoa lắc lắc tay Kỷ thị, "Nương, nữ nhi có tính tình gì ngài biết sao? Nữ nhi bao giờ cố ý giấu diếm ngài việc gì?"

      Lời này là , Sầm Thoa được Kỷ thị nâng niu trong lòng bàn tay lớn lên, giữa hai mẹ con xưa nay có bí mật, Sầm Thoa cũng phải người dấu được chuyện gì.

      Kỷ thị nhàng thở ra, : "Vô là tốt rồi." Có lẽ là vì mấy ngày này liên tiếp phát sinh nhiều chuyện, bà mới đa tâm thôi.

      Cái thai cảu Sầm Thoa càng ngày càng tốt, Thập vương gia bởi vì nghĩ đến sắp khôi phục phong hào, tâm tình cũng cực tốt.

      Hôm nay ở bên ngoài uống nhiều, sau khi trở về liền thẳng đến chính viện, nhảy lên người Sầm Thoa.

      Sầm Thoa sợ hãi, dám phản kháng , lại lo lắng an nguy của đứa .

      Lúc tiến hành đến bước cuối cùng, Thập vương gia bỗng nhiên tỉnh táo lại, từ người nàng xuống.

      Sầm Thoa lòng còn sợ hãi nhìn lảo đảo rời , ngày thứ hai liền đưa ra ý tưởng đổi nơi yên tĩnh dưỡng thai.

      Thập vương gia cũng biết mình rượu hồ đồ dọa đến nàng, tuy rằng tâm tình Sầm Thoa cho tới bây giờ ở trong phạm vi lo lắng, nhưng tại nàng có thai, thể cố kỵ. Cho nên Thập vương gia thấy nàng kiên trì, liền đồng ý. Vốn nghĩ rằng, Sầm Thoa theo Kỷ thị về Sầm phủ dưỡng thai, nhưng Sầm Thoa lại muốn Vị Nguyệt am tĩnh dưỡng.

      Vị Nguyệt am kham khổ, Thập vương gia đành lòng con ở chỗ như vậy, chính Kỷ thị cũng đồng ý.

      Nhưng biết Sầm Thoa bị làm sao, gắt gao cắn răng chịu nhả ra.

      Nàng hoài thai, có ai muốn chọc nàng mất hứng đâu, Thập vương gia lại nghĩ, nếu có đạo trong Vị Nguyệt am kia, sợ là mình cũng có con nhanh như vậy, Sầm Thoa nguyện ý thôi. chừng đạo kia lại làm phép gì, nhi tử của còn có thể lớn nhanh hớm, sớm sinh ra.

      sau khi Thập vương gia đồng ý, Kỷ thị có quyền phản đối, đành phải cùng Sầm Thoa lên núi Lạc Thanh.

      Núi Lạc Thanh, Vân Dật đạo nhân thanh danh lan xa, dân chúng lui tới muốn nhờ càng nhiều. Thậm chí ít gia quyến quan viên đều mộ danh mà đến.

      Nhưng Vân Dật đạo nhân vẫn làm theo ý mình như trước, mình ở kinh thành duyên pháp hết, gặp chính là gặp, cho dù ngươi là thiên vương lão tử cũng vô dụng.

      Tất cả mọi người biết lúc trước cả Trấn Nam vương phi cũng có mặt mũi, Trấn Nam vương phi thể được lòng, ngẫm lại thân phận nhà mình sao vượt được cửa Trấn Nam vương phủ, nên dám làm càn ở trước mặt Vân Dật đạo nhân.

      Lúc này Sầm Thoa vào Vị Nguyệt am, còn thường xuyên làm bạn bên Vân Dật đạo nhân, bỗng chốc hấp dẫn mọi người chú ý. Trong kinh đều truyền, Thập vương phi này cũng biết có vận cứt chó gì, được Vân Dật đạo nhân thi pháp , nay lại được Vân Dật đạo nhân coi trọng, muốn thu nàng tọa hạ cùng theo tu hành.

      Nhưng mấy tháng sau, trong kinh thành bỗng nhiên nổi lên lời đồn đãi bốn phía, Vân Dật đạo nhân đạo pháp siêu nhiên, sớm siêu thoát thân thể bên ngoài, bất nam bất nữ, Thập vương phi Sầm Thoa cùng bà ta chính là đoan tụ.

      Dân chúng xưa nay nhất bàn tán quái lực loạn thần và gièm pha quý nhân, này lời gom cả hai người, rất nhanh đồn đãi lan nhanh truyền xa, ồn ào huyên náo.

      Thập vương gia vì tin vui lúc trước mừng đến u mê, mỗi ngày chỉ để ý cùng đám bạn nhậu sống mơ mơ màng màng, chờ phản ứng lại, lời đồn đãi này truyền vào trong cung.

      tình liên quan đến hoàng gia, Phong Khánh đế đương nhiên thể ngồi yên quản, cho người thăm dò phen rồi truyền Thập vương gia vào cung.

      Thập vương gia kinh sợ vào cung, mới phát trong ngự thư phòng chỉ có mình Phong Khánh đế, còn có Bình Dương trưởng công chúa, Tiêu Tiềm, Vinh vương gia, đám người liên can trong hoàng thất.

      tiến lên hành lễ, Phong Khánh đế cho đứng lên, đợi mở miệng, Phong Khánh đế chất vấn thẳng: "Tiểu thập, bên ngoài đồn đãi là chuyện gì xảy ra? Ngươi giải thích cho bổn vương!"

      Phong Khánh đế sắc mặt tốt, lúc chuyện cũng hòa khí như xưa.

      Thập vương gia vuốt mồ hôi trán : "Hoàng huynh, dân chúng bên ngoài nhàn đến vô mới thích xuyên tạc, ngài nên vì ít nhàn ngôn toái ngữ mà tức giận."

      Phong Khánh đế hừ lạnh tiếng, : "Nhàn ngôn toái ngữ? Trẫm cho người dò xét, đồn đãi này sớm từ miệng thê tử phú thương trong kinh truyền ra, nàng vào Vị Nguyệt am, gặp vương phi của ngươi và đạo nhân kia cùng ăn cùng ở, cử chỉ vô cùng thân thiết, người khác cũng vậy, chỉ người nhìn thấy cảnh này, cho nên đồn đãi mới có thể càng truyền càng rộng..."

      Thập vương gia : ", thể nào, Vân Dật đạo nhân kia cũng là nữ tử, các nàng hai nữ tử vô cùng thân thiết cũng bình thường..."

      Phong Khánh đế lạnh lùng nhìn , Thập vương gia liền đem lời chưa kịp nuốt vào trong bụng.

      Người ở đây đều xuất thân từ cung đình, trong cung chuyện bẩn thỉu gì có, đừng hai nữ tử, ngay hai thái giám ở cùng nhau... cũng đều là nhìn mãi quen mắt.

      Trầm mặc lúc, Phong Khánh đế : "Vương phi của người thể ở am ni , ngươi nhanh chóng phái người đón nàng về, về phần đạo kia..." Phong Khánh đế trầm ngâm lát, nhất thời biết xử trí thế nào. Đạo này cũng phạm tội gì, trước mắt lại là đối tượng dân chúng kinh thành ủng hộ, dễ xử trí.

      "Như vậy , hoàng huynh", Tiêu Tiềm , "Bên ngoài dân chúng có đồn đãi như vậy là bởi vì Vân Dật đạo nhân kia quá mức bí hiểm, chịu gặp người ngoài, dân chúng cũng vì tò mò, mới có thể truyền rộng những lời này. bằng truyền triệu Vân Dật đạo nhân tiến cung, hoàng huynh tự mình gặp, vẫn tai nghe là giả, mắt thấy là , nếu Vân Dật đạo nhân đúng như lời đồn đãi, hoàng huynh liền trị tội. Nếu phải , hoàng huynh an bày đạo trưởng lập đàn tràng, để dân chúng nhìn thấy đạo trưởng, xóa bỏ hiếu kì, bọn họ cũng giữ chặt chuyện này buông."

      Phong Khánh đế gật đầu, nếu đạo này tác phong chính phái, đến lúc đó để lại trong cung mấy ngày, tôn sùng là thượng khách hoàng thất, tổ chức đàn tràng, lời đồn bên ngoài đương nhiên công mà phá.

      Vì thế Sầm Thoa cũng cần Thập vương gia đón, Phong Khánh đế cho người đưa các nàng cùng tiến cung.

      Kỷ thị về nhà hỏi thăm Sầm Ngọc, Sầm Thoa và Vân Dật đạo nhân ở núi Lạc Thanh thấy nhiều thị vệ đeo đao như vậy, nhất thời biết phát sinh chuyện gì.

      Mãi đến lúc vào hoàng cung, gặp Phong Khánh đế và người liên can trong hoàng thất, Sầm Thoa vẫn hiểu, kéo Thập vương gia hỏi: "Vương gia, có chuyện gì ?"

      Thập vương gia kiên nhẫn nhìn nàng cái, giọng : "Còn phải bởi vì ngươi!"

      Sầm Thoa rất vô tội, "Thiếp thân luôn ở Vị Nguyệt am dưỡng thai, chưa từng chọc chuyện phiền toái gì?"

      Trước mặt Phong Khánh đế cũng để hai người bọn họ thêm gì nữa, Phong Khánh đế ho tiềng, hai người liền ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

      Vân Dật đạo nhân luôn luôn chắp tay đứng bên, so với Sầm Thoa và Thập vương gia khẩn trương, bà ta ngược lại giống như người ngoài cuộc.

      Phong Khánh đế yên lặng quan sát lát, thấy bà tuy thân đạo bào, chưa quấn búi tóc, nhưng vóc người khung xương ràng chính là nữ nhi. Nhìn lại khuôn mặt cũng thanh tú, khí độ siêu nhiên, trước mắt bao người hiển lộ vẻ e ngại, quả giống người có quỷ trong lòng.

      Phong Khánh đế khỏi cười, nghĩ đến cũng là đám người rảnh rỗi, nhàn đến vô hư cấu lời đồn.

      Đúng lúc này, thống lĩnh Tống Mãng ngự tiền đeo đao vội vàng đến, hành lễ xong đến bên tai Phong Khánh đế bẩm báo ít lời.

      Phong Khánh đế biến sắc, vỗ bàn cả giận : "Tặc tử kia ở đâu? !"

      Tống Mãng : " bị thần bắt, trói lại, đưa vào trong cung."

      "Đem người vào!"

      Tống Mãng ứng tiếng, thẳng, sau lúc lâu áp tải nam tử bị trói gô vào trong điện.

      Mọi người thấy tướng mạo nam tử kia, khỏi đều kinh hô tiếng.

      Sầm Thoa chân tướng nhìn sang, ngay sau đó hô hấp của nàng như ngừng lại —— chỉ thấy nam tử quần áo hỗn độn, búi tóc tán loạn, nhưng khuôn mặt so với Vân Dật đạo nhân giống nhau như đúc!

      Nguyên lai Phong Khánh đế cho người đưa Sầm Thoa và Vân Dật đạo nhân tiến cung, đồng thời cũng cho Tống Mãng Vị Nguyệt am thầm điều tra trong am ni tìm căn cứ chính xác. Tống Mãng biết tình liên quan đến hoàng gia, là chuyện lớn, thập phần cẩn thận tập hợp người trong am ni thẩm vấn, sau đó bắt được nam tử này xen lẫn trong đống ni !

      Phong Khánh đế vỗ bàn : "Thập vương phi, ngươi cho trẫm, cùng ăn cùng ở, cùng giường cùng ngủ với ngươi đến cùng là đạo hay nam nhân này!"

      Sầm Thoa nơm nớp lo sợ quỳ xuống, nàng dù ngốc, cũng biết Vân Dật đạo nhân cất giấu nam nhân giống nhau như đúc là có chuyện, nhưng lúc này nàng đương nhiên thể nhận, chỉ khóc gọi: "Thánh thượng minh giám, thiếp thân ngưỡng mộ phật hiệu của Vân Dật đạo nhân, cùng với thiếp thân đương nhiên là Vân Dật đạo nhân. Về phần nam tử này, thiếp thân chưa bao giờ gặp!"

      Phong Khánh đế lại nhìn về phía Vân Dật đạo nhân, Vân Dật đạo nhân còn thong dong vừa rồi, thân mình run rẩy.

      Phong Khánh đế nhìn Tống Mãng cái, Tống Mãng đá vào chân Vân Dật đạo nhân, để bà ta quỳ xuống.

      "Ngươi thực ra, nếu có chữ lừa gạt, trẫm chu di tam tộc ngươi!"

      Vân Dật đạo nhân chịu nổi, vừa dập đầu vừa : "Thánh thượng tha mạng, thánh thượng tha mạng, thảo dân cũng phải cao nhân đắc đạo, chỉ trông vào ít kỹ xảo duy trì sinh kế mà thôi."

      Phong Khánh đế : "Vậy ngươi làm thế nào để phụ nhân khó mang thai có thể có thai?"

      Vân Dật đạo nhân : "Thảo dân và huynh trưởng là song sinh, bộ dạng giống nhau như đúc, mỗi lần đều là thảo dân lấy thân phận đạo xuất , tranh thủ tín nhiệm, sau đó chờ các nàng thả lỏng cảnh giác, liền kê đơn họ, cho huynh trưởng và các nàng làm chuyện phòng the, vài lần các nàng đương nhiên có thai..."

      Trong [tam ngôn nhị phách] từng có chuyện xưa ‘Miếu cầu con', là có tòa miếu thờ nổi tiềng, cầu con rất linh nghiệm. Cuối cùng mới bị phát giác, là hòa thượng bên trong đều là hòa thượng giả, phụ nhân cầu tử bị mê gian, các phụ nhân này dám lộ ra, có thai liền là Phật Tổ ban thưởng cho đứa .

      Nhưng ai cũng ngờ, chuyện như vậy phát sinh ở triều đại này. Phong Khánh đế giận thể át, hung hăng nhìn chằm chằm Vân Dật đạo nhân : "đứa của Thập vương phi đến như thế nào?"

      Vân Dật đạo nhân sợ tới mức run rẩy, "Đương nhiên, đương nhiên cũng như vậy."

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Quả này chết chắc luôn
      heavydizzy thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      hóa ra là vậy vân dật đạo này là nữ
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 92

      "Ngươi bậy!" Sầm Thoa thét chói tai bổ nhào vào người Vân Dật đạo nhân, "Ta chưa bao giờ gặp huynh đệ song sinh của ngươi, ngươi vì sao phải hại ta? !"

      Vân Dật đạo nhân bị nàng bị đâm vào lảo đảo cái. Phong Khánh đế vui trừng mắt nhìn Thập vương gia, Thập vương gia túm Sầm Thoa trở về. Thập vương gia cũng tức , nếu phải trước mắt là Phong Khánh đế, xem thu thập tiện nhân tư thông gian phu này thế nào!

      Vân Dật đạo nhân liên tục dập đầu với Phong Khánh đế : "Thánh thượng minh giám, tiểu nhân dám giấu diếm, là Thập vương phi Thập vương gia thể sinh dục, hi vọng đạo pháp của thảo dân có thể hỗ trợ, cho nen thảo dân mới thừa cơ."

      Phong Khánh đế nhíu mày , Thập vương gia khó có thể dựng dục con nối dòng là bí mật trong cung, Vân Dật đạo nhân chân trắng đương nhiên có khả năng biết. Duy nhất có khả năng là Thập vương phi Sầm Thoa ở vương phủ lâu, nhận ra cái gì, cho người ngoài. Chuyện này đến cùng là thái hậu động thủ, nếu bị truyền ra, sợ là rất khó giải thích. Dù là Phong Khánh đế, nhất thời cũng mặt ủ mày chau.

      Thập vương gia nghiến răng nghiến lợi tát Sầm Thoa cái, "Ngươi tiện phụ này! Cư nhiên ở bên ngoài bố trí bổn vương như vậy!" thể sinh dục, quả thực là vũ nhục lớn nhất đối với nam nhân.

      Nếu mới vừa rồi Sầm Thoa vẫn là thể tin được, vì thoát tội mà làm bộ như vô tội, lúc này nàng chân chính vô tội, nàng bị Thập vương gia tát cái ngã xuống đất, kinh hoàng vô thố : "Vương gia, thiếp thân có, thiếp thân có a!"

      Vân Dật đạo nhân có, Sầm Thoa có, lại có chứng cớ thực tế Sầm Thoa cùng với nam tử kia, mà phải Vân Dật đạo nhân, định tội là dễ, nhưng huyết mạch trong bụng nàng có nghi vấn, tất nhiên cũng lưu lại được. Nhưng Sầm Thoa xuất thân từ Sầm gia, thần tử Sầm Thanh Sơn này Phong Khánh đế vẫn rất coi trọng, nếu có chứng cứ liền gán tội cho khuê nữ , Sầm Thanh Sơn giữ thể diện như vậy, phỏng chừng còn có thể náo hồi. Đến lúc đó theo thói thanh lưu đương đường tìm chứng cứ chứng minh trong sạch, dễ xong việc.

      Phong Khánh đế nhất thời khó làm, Tiêu Tiềm lúc này mở miệng : "Đạo này, luôn miệng là Thập vương phi cấu kết cùng huynh đệ ngươi, nhưng theo bổn vương biết, Thập vương phi lên núi dưỡng thai rồi, đều có Sầm phu nhân làm bạn bên cạnh, Sầm phu nhân cũng tùy ý các ngươi dính vào sao?"

      Vân Dật đạo nhân gục đầu xuống : "Sầm phu nhân về sau mới biết được nội tình trong đó, bất quá lúc đó Thập vương phi hoài thai, Sầm phu nhân biết cũng chậm, bà chỉ cần thảo dân giữ bí mật, Thập vương phi thuận lợi sinh ra lân nhi, cho thảo dân số tiền lớn, để thảo dân và huynh đệ hai người xa chạy cao bay."

      Tiêu Tiềm kinh ngạc : "Sầm phu nhân chính là ngự sử phu nhân đương triều, phẩm hạnh bà ấy ngươi như vậy được sao?"

      Vân Dật đạo nhân liên tục dập đầu, "Thảo dân biết mình có đường sống, đâu dám dối, chẳng qua hi vọng thánh thượng xem xét thảo dân thẳng thắn nhận tội, có thể theo khoan tay buông tha tộc nhân của thảo dân."

      "Tốt lắm!" Phong Khánh đế ra lệnh tiếng, : "Người tới, đưa đạo nhân này và huynh đệ bà ta, còn cả Thập vương phi và mẫu thân nàng, tất cả bắt vào đại lao, chờ trẫm điều tra rồi lại định đoạt!"

      Vân Dật đạo nhân ở Dương Châu cũng dùng phương pháp như vậy, Phong Khánh đế đương nhiên muốn tìm người Dương Châu điều tra, mới tin tưởng lời .

      Tống Mãng ra lệnh tiếng, đem Vân Dật đạo nhân cùng huynh đệ song sinh áp lên, sau đó lên phía trước với Sầm Thoa vẫn ngã ngồi ở đó: "Thập vương phi, thánh thượng hạ khẩu dụ, ngài nên tự mình thôi." Tuy rằng người sáng suốt đều biết vương phi này sợ là còn đường sống, nhưng trước mắt nàng vẫn là vương phi, lại bụng lớn, Tống Mãng cũng quá mức mạo phạm.

      Sầm Thoa bị dọa choáng, nàng tình sao có thể đến bước này. Nàng biện giải mọi cách, nhưng người ở đây ai chịu tin tưởng. Lúc này nàng còn muốn há mồm cái gì đóchợt nghe Bình Dương trưởng công chúa lạnh lùng : "Sầm Thoa, bọn thị vệ có tâm cho ngươi thể diện, ngươi cần rượu mời uống lại thích uống rượu phạt, nếu ngươi chịu , bản cung cho tỳ nữ bịt miệng bắt ngươi vào thiên lao."

      Sầm Thoa mới ngậm miệng, thành thành theo Tống mãng ra. Trong lòng nàng còn an ủi mình, có việc gì, nàng ràng làm gì, Vân Dật đạo nhân lại có chứng cớ, nàng sợ cái gì đâu? Đúng, nàng chưa làm gì, nàng chính là bị cơn ác mộng hoang đường, chân ... Nàng còn có nương, nương nàng nhất định có thể nghĩ được biện pháp.

      Sầm Thoa và người liên can bị áp , trong điện bỗng chốc lâm vào tĩnh mịch.

      lâu sau, Phong Khánh đế mới thở dài tiếng, "Tiểu thập a tiểu Thập, ngươi muốn trẫm ngươi cái gì cho tốt."

      mặt Thập vương gia còn ánh sáng, xấu hổ vô cùng : "Là tiểu Thập để ý dạy dỗ vương phi, khiến nàng làm ra gièm pha bực này, khiến hoàng gia chúng ta hổ thẹn."

      Phong Khánh đế thở dài tiếng, đến cùng vẫn nhẫn tâm trách móc nặng nề. Dù sao nếu phải thái hậu hạ độc Thập vương gia, Sầm Thoa cũng biết tin tức này, sau đó còn có ý niệm mượn giống sinh con.

      Tuy án chưa phán xuống, nhưng người ở đây đều chấp nhận 'Chân tướng' như lời Vân Dật đạo nhân. Về sau xem Phong Khánh đế xử trí các nàng và người liên can thế nào, vãn hồi mặt mũi hoàng gia.

      "Trước hết như vậy , các ngươi trở về. Đãi trẫm điều tra lại định đoạt."

      Mọi người đáp ứng tiếng, đều lui ra ngoài.

      Thập vương gia ủ rũ cuối cùng, xem thế này đừng có Tiêu Tiềm hỗ trợ, dù Đại La Kim Tiên đều có khả năng giúp khôi phục phong hào. vương gia dung túng vương phi tư thông gian phu còn có thai, ở trong tôn thất chút thể diện đều còn, sau này cả đời đều ngẩng đầu lên được.

      ***********

      Tiêu Tiềm ra khỏi hoàng cung liền thẳng đến Trấn Nam vương phủ, đến tầng Hương Uyển đem chân tướng tình cho Lâm Cẩm Nghi.

      việc này coi như luôn tiến hành thuận lợi, Lâm Cẩm Nghi cũng ngoài ý muốn, chỉ cười : "Trù tính mấy tháng, hôm nay cuối cùng thu lưới, cũng uổng chúng ta bận lâu như vậy." Vừa , vừa tiếp chén trà nha hoàn trình lên đặt tới trước mặt Tiêu Tiềm.

      Tiêu Tiềm liên tục ngừng lại, lúc này uống hai ngụm trà mới hòa hoãn , "Còn lại, chờ hoàng huynh thăm dò, chúng ta chỉ để ý chờ xem kết quả là được."

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ nghĩ, hỏi: "Vương gia có biện pháp để ta và Kỷ thị, Sầm Thoa gặp mặt lần?"

      Tiêu Tiềm : "Nay họ bị nhốt vào thiên lao, thiên lao thủ vệ sâm nghiêm, bất quá biện pháp cũng phải có. Nhưng ban ngày là có khả năng, nếu nàng muốn gặp, ta có thể an bày cho nnàg nửa đêm vào lần."

      Thời gian cũng quan trọng, Lâm Cẩm Nghi đương nhiên gật đầu đáp ứng.

      Vì thế hôm đó vào đêm, Lâm Cẩm Nghi mặc thân nam trang, chùm áo choàng, theo Tiêu Tiềm thiên lao.

      giam giữ trong thiên lao đều là tội phạm quan trọng, giống như Tiêu Tiềm , bên trong đông thủ vệ, canh gác sâm nghiêm.

      Lâm Cẩm Nghi mới vừa vào thiên lao, ngửi thấy dày đặc mùi mốc cùng mùi thối thân thể người.

      ngục tốt dẫn đường sát ngôn quan sắc : "Quý nhân thứ lỗi, chúng ta bên trong này thấy mặt trời, mùi khó tránh khỏi khó ngửi."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, dùng khăn bịt kín mũi.

      Ngục tốt dẫn theo bọn họ đến gian tối bên trong, bên trong mùi dễ ngửi hơn bên ngoài ít, cũng tương đối sạch . Nhưng chỉ là tương đối thôi, bên trong trần thấp, bàn mục ghế dỗ, có giường, chỉ có cỏ trải làm giường, Sầm Thoa và Kỷ thị trước mắt ngồi cỏ, cùng nhau cái gì, vẫn chưa chú ý có người tới.

      Ngục tốt mở khóa, kéo cửa sắt, Sầm Thoa và Kỷ thị lúc này mới quay mặt nhìn ra cửa, thấy người đến là Lâm Cẩm Nghi, mặt hai người đều ra vẻ phẫn hận.

      Tiêu Tiềm đứng lại, : "Ta ở ngoài cửa chờ nàng, nàng cẩn thận chút, có việc kêu tiếng."

      Lâm Cẩm Nghi lên tiếng, nhấc chân vào bên trong.

      Sầm Thoa và Kỷ thị cũng đứng lên, hai người vẫn chưa thay tù phục, mặc xiêm y cảu mình, vì hôm nay ban ngày mới bị bắt vào, cũng làm quá chật vật. Nhưng đến cùng gặp đại , sắc mặt hai người đều thể đẹp mắt, hơn nữa Sầm Thoa bụng lớn, ở nơi như vậy đương nhiên dễ chịu, mặt trắng bệch có chút dọa người.

      "Lâm Cẩm Nghi! Ngươi còn có mặt mũi tới!" Sầm Thoa từng chữ gọi tên nàng, hận thể ăn nàng vào trong bụng. Buổi chiều Kỷ thị bị bắt vào, mẹ con hai người phen gom lại, Kỷ thị đoán là có người cố ý hạ thủ, mà hiềm nghi lớn nhất, đương nhiên chính là Lâm Cẩm Nghi ngay từ đầu 'vô tình' tiết lộ tin tức Vân Dật đạo nhân cho họ.

      Lâm Cẩm Nghi cũng sợ, thản nhiên cười : "Thập vương phi gì đâu, ta bất quá nhớ giao tình chúng ta ngày xưa, qua thăm thôi. Sao lại có mặt mũi tới?"

      Sầm Thoa tức giận bộ ngực kịch liệt phập phồng, nếu phải Kỷ thị kéo, dĩ nhiên muốn tiến lên cào xé nàng.

      Kỷ thị kéo Sầm Thoa lại, sau đó bình tĩnh mở miệng : "Trấn Nam vương phi, mẹ con chúng ta và ngươi thường ngày bất quá có chút chuyện vặt, ngươi đáng giá hao tốn khổ tâm hại chúng ta như vậy sao?"

      "Chuyên vặt?" Lâm Cẩm Nghi khỏi bật cười lắc đầu , "Trong tháng giêng bách bệnh, Sầm phu nhân ở thọ yến Sầm đại nhân hãm hại ta, hóa ra ở trong mắt Sầm phu nhân đều là ‘chuyệt vặt'."

      Kỷ thị mặt đổi sắc : "Chúng ta người sáng mắt tiếng lóng, lúc trước quả ta thiết kế ngươi, nhưng ngươi cũng trúng chiêu, ngược lại A Thoa vào Thập vương phủ, ăn ít đau khổ... Kết quả là ngươi cũng sao rồi?"

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu, "Sầm phu nhân có đạo lý." Dừng chút, nàng lại tiếp tục : "Sầm phu nhân hãm hại được Lâm Cẩm Nghi ta, nhưng Sầm Cẩm sao? Sầm phu nhân còn nhớ cái tên này sao?"

      Kỷ thị biến sắc, "Nữ nhi Sầm Cẩm của ta gả vào Trấn Nam vương phủ sau đó bị bệnh lạ qua đời, có quan hệ gì với ta đâu?"

      Lâm Cẩm Nghi nhìn về phía Sầm Thoa, "A? Nhưng lệnh ái thế, nàng biểu tỷ đáng thương của ta bị ngươi hạ cổ từ , cho nên mới thống khổ lìa đời."

      Đó là lúc ở bãi săn, Sầm Thoa vì hãm hại Lâm Cẩm Nghi mới cho nàng, Sầm Thoa sau này cũng có dám việc này cho Kỷ thị. Lúc này Sầm Thoa "Ta, ta..." nửa ngày, cũng thể biện bạch câu.

      Loại tình này nữ nhi thế nhưng cho người ngoài! Kỷ thị chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn Sầm Thoa cái, sau đó vẫn bình tĩnh : "A Thoa bất quá đôi lời chọc giận ngươi thôi, cũng thể tưởng ."

      Cũng khó trách Tiêu Tiềm nhiều năm luôn thể bắt được nhược điểm của Kỷ thị, bây giờ rời vào kết cục như vậy, Kỷ thị còn có thể bảo trì bình tĩnh như thế, cái khác, tố chất tâm lý vượt xa người khác.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :