1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 7

      Tiêu Tiềm dẫn theo đoàn xe Trấn Nam vương phủ rời .

      Sầm Cẩm cũng chầm chậm khôi phục trấn định, chỉ ở trong lòng thầm nhắc nhở chính mình, từ nay về sau, nàng là Lâm Cẩm Nghi, con người mới tinh, có liên quan với trước kia.

      *

      Mọi người theo tiễn đưa hàn huyên vài câu rồi cũng mỗi người ngả.

      Tô thị thấy sắc mặt nữ nhi vẫn trắng bệch, liền bảo nha hoàn trước đỡ nàng đến quán trà sát đường nghỉ ngơi, lại sai người đánh xe ngựa đỗ ở Trấn Nam vương phủ tới. Nàng vốn cũng định cùng nữ nhi qua nghỉ tạm, nhưng lúc trước phu nhân Trung Dũng hầu bi thống quá độ, ở linh đường khóc kềm chế được, trước mắt được an trí ở gian khách phòng khác của Trấn Nam vương phủ, nàng phân thân được, chỉ có thể dặn dò Thiên Ti nhất định phải chăm sóc nữ nhi tốt, lại an bày vài gia tướng qua hộ vệ.

      Sầm Cẩm, , giờ này nên là Lâm Cẩm Nghi. Lâm Cẩm Nghi được Thiên Ti đỡ lên nhã gian trà lâu, vẫn cứ có chút mất hồn mất vía.

      Thiên Ti cho là nàng muốn trà nóng, bưng đến trước mặt nàng, nàng mới hồi phục tinh thần lại, tiếp nhận đến uống ít. Nhưng nước trà của trà lâu thể so sánh với quán ngày xưa nàng uống, hương vị bình thường, đành để xuống.

      Thiên Ti hỏi: " nương muốn dùng chút trà bánh ? Hôm nay sớm, nô tì xem ngài buổi sáng cũng chưa dùng cái gì."

      Đoàn người bọn họ rất sớm theo Trung Dũng hầu phủ xuất phát, ở trong xe ngựa tự dùng chút đồ ăn. Sầm Cẩm bởi vì ở xe ngựa ngủ nhiều, quả ăn cái gì, lúc này cũng có cảm giác bụng đói kêu vang, liền gật đầu.

      Ngay tức khắc, Thiên Ti bảo tiểu nhị lấy chút điểm tâm.

      Lâm Cẩm Nghi dùng xong hai miếng, liền hỏi đến Tô thị.

      Thiên Ti : "Phu nhân lúc với nô tì, bọn họ trước an trí lão phu nhân, sau đó tới đón nương. nương nghỉ ngơi lúc, rồi chúng ta trở về phủ."

      Lâm Cẩm Nghi khỏi quan tâm, "Tổ mẫu làm sao?"

      Thiên Ti thở dài, : "Lão phu nhân bất quá là đau lòng biểu tiểu thư, mấy ngày trước vốn thương tâm, hôm nay nghĩ đến biểu tiểu thư tiễn bước, quá mức luyến tiếc..."

      Hai người chuyện, gian ngoài bỗng nhiên lại có tiếng chuyện, Thiên Ti liền ra ngoài xem.

      Lần này, Thiên Ti tiến vào bẩm báo có chút ấp a ấp úng: " nương, bên ngoài là phu nhân và tiểu thư nhà Sầm ngự sử, cũng muón nghỉ ngơi tại đây. Nhưng nhã gian trà lâu đều đầy, nghe ngài ở chỗ này, muốn vào nghỉ chân chút."

      Nghe là Kỷ thị và muội muội, Lâm Cẩm Nghi mặt vui vẻ, cũng nghĩ nhiều, lập tức : "Mau mời."

      Kỳ theo lý hai nhà có chút sâu xa, Kỷ thị lại là mẹ kế của Sầm Cẩm. Mọi người Trung Dũng hầu phủ đau lòng nàng, nếu thực cảm thấy Kỷ thị tốt với nàng, cũng lấy lễ tướng đãi với Kỷ thị, Thiên Ti tự nhiên chuyện như thế.

      Bất quá lúc này Lâm Cẩm Nghi đắm chìm trong vui sướng được nhìn thấy người thân, cũng phát thái độ Thiên Ti thích hợp.

      Thiên Ti thấy nàng gật đầu, rất nhanh mời Kỷ thị và Sầm Thoa tiến vào.

      Kỷ thị năm gần bốn mươi, mặc áo tố sắc vân cẩm, tư sắc bình thường, mặt cũng xem như hoà hợp êm thấm. Sắc mặt bà trắng bệch, ánh mắt hồng hồng, ràng là vừa khóc xong.

      theo phía sau là nữ nhi Sầm Thoa của bà, năm vừa mới mười tám, mặc bộ áo thuần trắng vừa người, dáng người yểu điệu, duyên dáng kiều.

      Lâm Cẩm Nghi đứng dậy vấn an Kỷ thị, lại bảo Thiên Ti dâng trà, tiếp đón hai người cùng ngồi xuống.

      Ngồi xuống rồi, Kỷ thị mặt mang áy náy : "Nghe nhị nương thân mình vẫn được tốt, quấy rầy ngại ngùng."

      Thiên Ti hầu hạ ở bên nghe xong lời này, tự giác nhíu nhíu mày. Kỷ thị này, quả nhiên như phu nhân nhà nàng , am hiểu làm bộ làm tịch, nếu ngại ngùng quấy rầy nương nhà mình nghỉ ngơi, vì sao lại phái người đến hỏi, nghe tiểu nhị có nhã gian nên trực tiếp rồi mới đúng.

      Lâm Cẩm Nghi lại nghĩ này đó, chỉ : "Phu nhân khách khí, ngài và nhị tiểu thư đều là quý nhân, tại sao quấy rầy."

      Kỷ thị thấy nàng chuyện bộ dáng thành khẩn, nhất thời cũng kỳ quái. Xưa nay người Trung Dũng hầu phủ đối với mình đều có sắc mặt tốt, thế nào nay nhị nương hầu phủ này lại khách khí với mình ...

      "Phu nhân sắc mặt xem ra được tốt, hẳn nhiều ngày nghỉ ngơi tốt?" Lâm Cẩm Nghi cũng quan tâm.

      Kỷ thị nghe xong lấy khăn xoa xoa mắt, : "A Cẩm chúng ta tuổi còn trẻ như vậy, ta khổ sở trong lòng, sao có thể nghỉ ngơi tốt."

      "Nương" Sầm Thoa bên ra tiếng khuyên giải an ủi , "Đại tỷ tỷ , ngài dù thương tâm thế nào cũng làm nên chuyện gì. Chúng ta còn sống chung quy còn phải tiếp tục."

      Lúc nàng ấy chuyện, Lâm Cẩm Nghi liền quay mặt sang nhìn.

      Mới vừa rồi nàng còn chú ý, lúc này tập trung nhìn vào, mới phát quần trắng người Sầm Thoa cũng là vật phi phàm, làm từ sương ảnh sa Tây Vực tiến cống. Thứ này nghìn vàng khó cầu, chính là vật ngự ban thưởng, gia quyến quan viên tầm thường cũng chỉ có thể nhìn.

      Nàng nhớ được lúc mình chưa xuất các, Trung Dũng hầu phủ may mắn được ban tặng, chia mảnh cho mình. Khi đó nàng cảm thấy quá mức quý trọng, mặc ra ngoài cũng chói mắt, luôn luôn cất trong khố phòng. Sau này nàng xuất giá cũng nhớ mang , vẫn để lại ở Sầm gia.

      ... Thế nào trước mắt, muội muội nàng lấy ra làm xiêm y.

      Nàng còn kịp nghĩ lại, nghe Kỷ thị lại nhàng khóc thút thít lên.

      Lâm Cẩm Nghi vội đưa tiếp trà nóng cho bà, khuyên giải an ủi: "Nhị tiểu thư sai, biểu tỷ chung quy , phu nhân cũng nên quá mức thương tâm, cẩn thận thương tổn thân mình."

      Thiên Ti ở bên nhìn nương nhà mình đối với Kỷ thị bộ dáng nhiệt thành, chỉ tiếc rèn sắt thành thép, sợ nàng bị Kỷ thị lừa, hận thể lập tức đuổi mẹ con Kỷ thị ra.

      Cũng may các nàng cũng chưa được lâu trong, Tô thị trở lại đón nữ nhi.

      Nàng vốn quan tâm nữ nhi, hơn nữa vào trà lâu nghe gia tướng Kỷ thị đến, bộ pháp càng nhanh hơn.

      Tô thị vừa đẩy cửa ra, gặp được Kỷ thị khóc sướt mướt, còn nữ nhi nhà nàng cư nhiên bên cạnh, vẻ mặt thân thiết giọng an ủi...

      Cảnh tượng này thực làm nàng tức !

      Cảm nhận được người trong tầm mắt, Sầm Cẩm vừa ngẩngấc đầu, nhìn thấy Tô thị đứng ở cửa, sắc mặt tốt.

      Nàng đến cùng còn có chút e ngại Tô thị, vội vàng đứng dậy nghênh đón.

      Tô thị nhìn lên khuôn mặt nữ nhi trắng bệch tươi cười, tâm mềm xuống, sắc mặt hòa dịu : "Con đứng dậy làm gì? Thân mình thoải mái là nên nghỉ ngơi tốt." Nữ nhi đương nhiên là tốt, tự nhiên phải trách Kỷ thị làm bộ làm tịch, lừa gạt ngoại sinh nữ tính, chẳng lẽ còn muốn lừa nữ nhi của nàng? Thực cho là ai cũng có mẫu thân, có thể hồ lộng được?!
      Last edited: 3/8/17
      chau007153, Uyên Sama, hamaxink75 others thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Phải chăng đời trước kết cục nữ chính cũng là do mẹ kế này mà ra?
      tang tử 15111998, A fangheavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 8

      Tô thị tâm tình tốt, mặt chỉ mang vài phần ý cười khách sáo. Nàng kéo tay Lâm Cẩm Nghi trước, rồi ngồi vào chỗ của mình.

      Kỷ thị biết Tô thị muốn gặp mình, nhân tiện : "Canh giờ cũng sớm, mẹ con chúng ta làm phiền nữa."

      Tô thị cũng giữ, chỉ mát mẻ : "Sầm phu nhân cũng nên quý dung mạo mình mới đúng, tuy rằng hai ta tuổi tác kém nhiều, nay ngươi có bộ dáng này, xem ra già hơn đồng lứa chúng ta. Đừng ta, Sầm Đại nhân nhìn cũng thấy tốt. Trở về nên cố gắng nghĩ ngơi hồi phục."

      Từ trước đến nay nữ tử quý dung mạo nhất, Kỷ thị cũng ngoại lệ. Hơn nữa bà đến tuổi này, Sầm Thanh Sơn có tuổi ngủ lại ở trong phòng bà, đương nhiên bà càng coi trọng bảo dưỡng. Nghe xong lời Tô thị, quai hàm cứng lại.

      Tô thị chính là cố ý trọc chỗ đau của bà.

      Nhưng mà tiếp theo, mặt bà cũng nhìn ra cái gì. Chỉ thấy bà cười mềm mại, dường như nghe được lời quan tâm chân thành tha thiết, trả lời: "Thế tử phu nhân đúng, tự ta nên chú ý hơn, nên ở trước mặt vãn bối mất lễ nghi."

      Lâm Cẩm Nghi tự giác nhàng nhíu nhíu mày, cảm thấy mới vừa rồi lời Tô thị có chút khắc nghiệt, lại nghe Kỷ thị thở dài tiếng, "Nhưng ta là phụ nhân sinh dưỡng mấy đứa trẻ, nhanh già hơn, đương nhiên thể so sánh với thế tử phu nhân."

      Kỷ thị gả cho Sầm Thanh Sơn rồi, sinh dục nữ hai nam, coi như là vì sầm gia khai chi tán diệp. Nhưng Tô thị cùng Lâm Ngọc Trạch làm vợ chồng nhiều năm chỉ sinh mình Lâm Cẩm Nghi. Kỷ thị phen, hiển nhiên là trọc Tô thị sinh ra con trai.

      Lâm Cẩm Nghi trong lòng hơi hơi kinh ngạc, cho tới bây giờ biết Kỷ thị ngày xưa đối với mình ấm áp, có vẻ ôn ôn nhu nhu lại có thể ra như vậy.

      Tô thị quá quen thuộc, lạnh lùng cười, : "Sầm phu nhân quả thích quan tâm việc sinh nhi dục nữ, ta nghe hai tháng trước Sầm phu nhân mới vì Sầm Đại nhân nạp phòng thiếp thất, năm nay vừa mới mười sáu, xinh đẹp như hoa. Nghĩ đến lâu nữa, trong nhà ngài hẳn sinh thêm con trai, quả nhiên là chịu phục tốt a."

      Sầm Thanh Sơn tuy rằng phải quỷ háo sắc, cũng thích hồng tụ thiêm hương, bên người hồng nhan tri kỷ ngừng. Hơn nữa Kỷ thị cũng ước thúc, mắt nhắm mắt mở tới bây giờ, Sầm phủ có sáu phòng thiếp thất, trai thứ xuất cũng ít.

      Kỷ thị nghĩ ngợi, chút hoang mang : "Đại nhân nhà ta thích náo nhiệt, cũng thích đứa , trong nhà có thể nhiều thêm vài người đương nhiên càng tốt. Bất quá nam tử thế gian đại để đều như thế, có lẽ Trung Dũng hầu thế tử cũng như vậy, nếu cũng vào lúc thế tử phu nhân ngài còn chưa qua cửa vội ở trong nhà có hai hài tử trước..."

      Hai người qua lại, lời sắc bén, ngươi tới ta , nhường nhịn mảy may.

      Lâm Cẩm Nghi ở bên cạnh càng nghe càng kinh ngạc. Nàng tuy sớm biết rằng mợ lợi hại, lại biết mẫu thân Kỷ thị miệng lưỡi cũng như thế này.

      phen đối đáp, Tô thị tuy rằng hạ phong, nhưng cũng tốt hơn, ánh mắt vừa chuyển liền rơi xuống người Sầm Thoa.

      ... Cũng khó trách ngày đó phu quân nên thân của mình nhìn thấy quần áo này của Sầm Thoa tức đến giơ chân.

      Nhớ ngày đó sương ảnh sa này chính là tiên đế ban xuống, lụa trắng nhìn xa như sương như ảnh, giống như mảnh sương mênh mông, cũng là chất liệu chắn gió hút mồ hôi tốt. Lúc trước tổng cộng được hai miếng, Trung Dũng hầu phủ mọi người cảm thấy trân quý, đều dùng để cắt may bình thường, tha thiết tặng mảnh cho Sầm Cẩm, còn lại mảnh, hầu phu nhân và Tô thị chia cho vài nữ quyến trong nhà mỗi người miếng làm khăn thơm. Nay, ngoại sinh nữ đáng thương thi cốt chưa lạnh, Sầm Thoa này lấy làm quần áo công khai mặc người. Nghĩ phiền lòng!

      "Sầm nhị tiểu thư quần áo người này là đẹp mắt, cũng biết mặc quần áo chói mắt như vậy tới tham gia lễ đưa ma tỷ tỷ ngươi là cho ai xem?" Tô thị châm thấy máu .

      Sầm Thoa mặt cứng đờ, đến cùng tâm tính tiểu nương, nghe nổi này nọ, còn chờ nương nàng mở miệng, đáp: "Đây là đồ trong nhà ta, vẫn dùng làm váy áo, sao lại ngại mắt thế tử phu nhân?"

      Kỷ thị sợ nữ nhi nhiều sai nhiều, vội vàng ấn lên tay nàng, ý bảo nàng đừng nhiều lời nữa, sau đó lại giúp giải thích : "Đứa này, cùng tỷ tỷ nàng tình cảm thâm hậu, theo lý các nàng là cùng lứa, cần mặc đồ trắng để tang tỷ tỷ, nhưng nàng cũng có phần tâm tư này. Chất liệu người nàng cũng là A Cẩm lưu lại từ trước, muốn làm thân váy trắng mặc ở người, coi như là kỷ niệm tình nghĩa hai tỷ muội."

      Lời này, tuy rằng đầy đủ, nhưng cũng giải thích thông.

      là có thể biện bạch. Tô thị trong trong hơi tức.

      "Nhị tiểu thư cũng có lòng" Tô thị tựa tiếu phi tiếu , "Trước mắt vừa đầu mùa xuân, quần áo này khỏi đơn bạc, ngay dù nhị tiểu thư có tâm tư khác, đến cùng nên cố kỵ chút mới đúng."

      Về phần tâm tư khác này, đến cùng là nhớ tình nghĩa tỷ muội hay là muốn thông đồng tỷ phu, cũng chỉ có mẹ con họ tự biết.

      Sầm Thoa hiển nhiên cũng nghe ra cái gì, mặt mang vài tia xấu hổ đỏ ửng lên.

      đến chỗ này, Kỷ thị mắt thấy nữ nhi chịu nổi, liền dắt nàng đứng dậy cáo từ.

      Tô thị cười thầm, Kỷ thị này như nhu nhược, kỳ so với mình còn mạnh mẽ hơn, nếu phải nữ nhi kia của bà ta có tâm cơ như thế, sợ nữ nhi nhiều sai nhiều, nghĩ đến còn nuốt nổi khẩu khí này, lại bới ra ưu khuyết điểm đến.

      Bất quá bọn họ , Tô thị đương nhiên có đạo lý giữ lại. Bà cũng đứng dậy đưa tiễn, chỉ cho Thiên Ti thay mình.

      *

      Kỷ thị rồi, Lâm Cẩm Nghi vẻ mặt rối rắm, muốn lại thôi.

      Tô thị thấy, liền hỏi nàng có gì muốn .

      Lâm Cẩm Nghi do dự : "Ngài và Sầm phu nhân cho dù hòa hợp, cũng nên qua lại như vậy."

      Tuy rằng Kỷ thị mới vừa rồi phen khiến nàng giật mình thôi, nhưng đến cùng vẫn là Tô thị khởi đầu trước, sau đó Kỷ thị mới phản kích.

      Tô thị nghe nữ nhi như vậy, khỏi cũng có chút tức giận, "Từ ngày xưa bà ấy đối với biểu tỷ con thế nào, con cũng phải biết. Sao trước mắt con ngược lại giúp người ngoài chuyện? !"

      Kỷ thị đối đãi mình thế nào? Lâm Cẩm Nghi hiểu ra sao. Kỷ thị ngày xưa đối đãi nàng vô cùng tốt a.

      Tô thị thấy nàng hé răng, lại tiếp tục : "Nàng nuôi dạy biểu tỷ con thế nào, xa lạ với người thân thích đứng đắn chúng ta , bản quản gia, nữ hồng các loại cần biết lại mực dạy. Nếu , biểu tỷ con sao có thể lập gia đình lâu như vậy, vẫn thể đứng vững ở vương phủ, cuối cùng còn cách tâm với Trấn Nam vương phủ. Thậm chí quái bệnh của biểu tỷ con kia..."

      , phải như thế. Lâm Cẩm Nghi rất muốn biện giải. Nàng quả xa lạ với nhà ngoại tổ, nhưng Kỷ thị cũng ở giữa làm khó dễ. Nàng cũng quả học quản gia, học nữ hồng, nhưng đó là nàng cảm thấy chán nản, Kỷ thị mới bắt buộc nàng. Về phần nàng và Tiêu Tiềm ly tâm, nàng cảm thấy có quan hệ gì với việc nàng thể sống yên ở vương phủ. Chỉ là vì Tiêu Tiềm trong lòng sớm có người khác, mà nàng thay thế được. Về phần bệnh của nàng sau này, quả thập phần cổ quái, nhưng khi đó nàng ở vương phủ, ở trong vương phủ sinh bệnh, sao có thể liên quan tới Kỷ thị? Bà thương mình như vậy, sao có thể nhẫn tâm hại mình đâu.

      ... Khó trách mợ và mẫu thân nàng hòa hợp như vậy, nguyên lai là có nhiều hiểu lầm thế này.

      Nhưng trước mắt, nàng cái gì cũng thể . Dù sao, Sầm Cẩm chết.

      Tô thị thở dài, chung quy vẫn hết. mặt, ngoại sinh nữ số khổ kia vừa , bình luận nhân sinh của nàng như vậy chung quy cũng tốt. Mặt khác, nữ nhi nhà mình tuổi tác cũng còn , lại bệnh nặng mới khỏi, cũng vội ở đây này nọ.

      "Được rồi, nữa." Tô thị cười cười, vỗ vỗ khuôn mặt nữ nhi nhắn, "ở bên ngoài đến cùng thoải mái bằng trong nhà. Xe ngựa cũng đợi lâu rồi, chúng ta về nhà thôi."

      Lâm Cẩm Nghi thuận theo gật gật đầu, lôi kéo tay Tô thị đứng lên, lại nghe bà : "hậu của biểu tỷ con lo liệu xong rồi, trướng khí nhà chúng ta cũng nên thanh toán."

      PS: càng đọc càng thấy nữ 9 kiếp trước ngớ thế nào, may quá kiếp này dần dần nhận ra và thay đổi. Truyện này nên đọc chậm thôi, đọc chậm mới thấm cách đối nhân xử thế.

    4. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Đối với người mặt ngoài lộ ra cái gì cũng vì mình tốt lại nuông chiều tính tình của mình, khó đề phòng cũng khó tránh khỏi ỷ lại. Chiêu này thường được mẹ cả đối phó con trai thiếp thất, trong truyện này là mẹ kế với con vợ trước. Thường con chủ yếu do mẹ dạy lại tiếp xúc nhiều với bên ngoài, nhà ngoại cũng tránh dây dưa với con gả , nên khó trách nữ chính nhìn được tâm người. Chỉ mong chị từ từ học được, hiểu được phải cau mày trừng mắt mắng chửi mới là kẻ xấu. Có đôi khi miệng cười nhưng tay lại cầm dao đâm người mới đáng sợ.
      Uyên Sama, huyenlaw68, Tuanh836 others thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Giờ vẫn ngớ mà. Chắc thấm được cũng còn lâu, may mà thân phận tại cũng còn .
      heavydizzyYoororo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :