1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jennytruong

      jennytruong Well-Known Member

      Bài viết:
      202
      Được thích:
      318
      Có tình địch Tiềm mới bộc lộ tình cảm với A Cẩm đc. Còn k hũ nút muôn đời vẫn là hũ nút thôi.

      Thanks bạn nhé.
      heavydizzyAChu thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 67

      Thái hậu mọi người cũng vừa dùng cơm trưa, cùng mấy người bọn họ vài lời có chút mệt mỏi.

      Lúc này Phong Khánh đế phái người đến triệu Tiêu Tiềm, Thập vương gia muốn báo tin tức tốt Sầm Thoa mang thai, cũng theo.

      Hoàng hậu an bày người đỡ thái hậu ngủ trưa, Tô thái phi cũng có tinh thần chuyện, hoàng hậu sợ Lâm Cẩm Nghi và Sầm Thoa ngồi ở trong này nhàm chán, nhân tiện : "Các ngươi cũng thường tiến cung, hôm nay khó được có dịp, bằng ra ngoài dạo chút. nay trong ngự hoa viên hoa nhài, đỗ quyên, hồ điệp độ nở đẹp, cho cung nữ theo các ngươi, chọn loại các ngươi thích hái mang về làm dầu bôi tóc, phấn sáp cũng tệ."

      Sầm Thoa cười tủm tỉm : "Tạ nương nương hảo tâm, nhưng nay thân mình ta thuận tiện, chỉ dẫn theo nha hoàn, Trấn Nam vương phi sợ là đồng ý cùng ta, ta cũng thể so đo." Dứt lời còn khiêu khích liếc nhìn Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi lúc đầu cũng để ý Sầm Thoa, lúc này nhìn nàng ấy hếch mũi lên mặt, như mình dung được, liền lạnh lùng cười, : "Thập vương phi gì vậy, hai ta là chị em dâu, nếu ngươi muốn ra ngoài dạo, ta cũng có đạo lý cùng. Nương nương cũng phái cung nhân tới, ngươi lo lắng cái gì?"

      Sầm Thoa giơ cằm lên : " như vậy, làm phiền Trấn Nam vương phi."

      Hai người ràng chị em dâu, bên 'Trấn Nam vương phi', bên 'Thập vương phi', ngôn ngữ còn toàn lời sắc bén, ai nhường ai, hoàng hậu nhịn được lắc lắc đầu.

      Lâm Cẩm Nghi và Sầm Thoa cứ như vậy cùng ngự hoa viên. Lâm Cẩm Nghi sợ Sầm Thoa mượn cớ giở trò xấu, liền sau nàng vài bước, cách khoảng cách.

      Sầm Thoa trước mắt chưa lộ bụng, vẫn tay đỡ thắt lưng, tay vỗ bụng, như sợ người khác biết nàng mang thai.

      Lâm Cẩm Nghi hiểu sao nàng ấy như khổng tước xòe đuôi, cũng quản, chỉ để ý thưởng thức cảnh sắc chung quanh.

      Lúc này đúng vào đầu mùa xuân, trong ngự hoa viên muôn hoa đua thắm khoe hồng, đẹp sao tả xiết. Tô thị là người hoa, hoàng hậu còn các nàng có thể ngắt ít, Lâm Cẩm Nghi nghĩ mang ít về cho Tô thị, dỗ bà vui vẻ.

      cung nữ Hoàng hậu phái tới đều là người có nhãn lực, chỉ cần Lâm Cẩm Nghi nhìn nhiều hoa cỏ nào, cung nữ tự bẻ mấy cành, bao lâu, trong tay cung nữ bên người Lâm Cẩm Nghi tràn đầy.

      Lâm Cẩm Nghi thấy nàng còn muốn tiếp tục bẻ, nhân tiện : "Làm phiền nương, đủ."

      Sầm Thoa bên cạnh bỗng nhiên ra tiếng mỉa mai: "Cũng may Trấn Nam vương phi đủ, bằng ta còn tưởng ngươi muốn đem tất cả hoa trong vườn này chuyển về Trấn Nam vương phủ đâu."

      bên cạnh hai người có bốn cung nữ bên người hoàng hậu, Lâm Cẩm Nghi mặc dù muốn cùng Sầm Thoa này nọ, nhưng thể để mất mặt trước mặt các cung nữ, để nàng ấy tiếp tục đắc ý như vậy.

      Nàng mỉm cười, : "Sợ là Thập vương phủ có hoa cỏ gì hay, Thập vương phi mới nghĩ như vậy. Ngươi nếu qua hoa viên Trấn Nam vương phủ chúng ta vài lần, có ý tưởng kỳ quái này."

      Sầm Thoa bị nàng kiềm hãm, lại tiếp tục : "Trấn Nam vương phi chướng mắt hoa cỏ trong ngự hoa viên này, sao cho người bẻ nhiều như vậy làm gì?"

      Lâm Cẩm Nghi chút hoang mang : "Đây là hoàng hậu nương nương cho thể diện, ta vì sao muốn? Nhưng Thập vương phi nên cho người bẻ nhiều về mới phải, vừa đúng trong phủ các ngươi có thứ tốt như vậy, thứ hai, hôm nay là vì ngươi chẩn ra hỉ mạch mới tiến cung, sau này cũng có nhiều cớ cho ngươi vào cung xin cái gì."

      Sầm Thoa được Kỷ thị bảo hộ tốt, nàng tâm cao khí ngạo, tính tình phải đặc biệt khéo đưa đẩy. Thập vương phủ thua kém vốn là , Lâm Cẩm Nghi chẳng khác nào lấy đao chọc chỗ đau của nàng.

      mặt nàng còn tươi cười, chỉ còn vô tận oán hận, "Trấn Nam vương phi biết tình cảnh Thập vương phủ, như vậy cũng nên ngẫm lại là ai thiết kế hãm hại ta đến tình cảnh này!"

      Lâm Cẩm Nghi vân đạm phong khinh nhún nhún vai, "Đúng vậy, cho nên thể có tâm hại người. Ai biết cuối cùng có phải tự ăn quả đắng hay ."

      "Lâm, Cẩm, Nghi!" Sầm Thoa nghiến răng nghiến lợi, hô từng chữ.

      Thấy nàng gấp đến giơ chân, lại vô kế khả thi, Lâm Cẩm Nghi trong lòng như nở hoa, cười : "A, giờ gọi ta là 'Trấn Nam vương phi'? Bất quá cũng phải, phu quân hai ta tốt xấu cũng là huynh đệ, theo quy củ ngươi nên gọi ta tiếng Bát tẩu. Ngươi làm đệ muội, sao có thể gọi thẳng tục danh của chị dâu đâu?"

      "Bảo ta gọi ngươi 'Bát tẩu' ? ! Ngươi mơ tưởng!" Sầm Thoa cơ hồ là nghẹn họng hô lên những lời này.

      Lâm Cẩm Nghi vòng hai tay, vui vẻ thưởng thức bộ dáng nàng ấy hổn hển. Sầm Thoa tính tình này, có thể là kế thừa ác độc của Kỷ thị, nhưng kế thừa được mưu trí. buồn cười!

      "Người nào ồn ào ở đây!" đội cẩm y vệ rất nhanh xuất trước mặt mọi người, thủ lĩnh lại tiếp tục : "Quấy nhiễu thánh thượng, các ngươi chịu được tội này?"

      nghĩ tới Phong Khánh đế cũng tới ngự hoa viên, Sầm Thoa vẫn cứ hầm hừ, nhưng tiếp tục làm càn.

      Lúc sau, đoàn người Phong Khánh đế cùng Tiêu Tiềm, Thập vương gia xuất trong tầm mắt mọi người.

      Thập vương gia vừa thấy Sầm Thoa kia sắc mặt trắng bệch, ngực kịch liệt phập phồng, liền tiến lên đỡ tay nàng, thân thiết : "A Thoa, nàng sao chứ?"

      Sầm Thoa mới vừa rồi còn hổn hển, lúc này liền thay đổi gương mặt, nước mắt tràn mi, điềm đạm đáng : "Vương gia, người phải thay thiếp thân làm chủ. Trấn Nam vương phi nàng khinh người quá đáng..." xong nức nức nở nở khóc lên.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn về phía Tiêu Tiềm, Tiêu Tiềm cũng nhìn qua. Lâm Cẩm Nghi bĩu môi, thầm nghĩ mình hay ho, Thập vương gia tất nhiên là che chở kiều thê vừa có thai, Tiêu Tiềm chưa chắc đẫ bảo hộ nàng... Nếu Thập vương gia truy cứu tới, ở trước mặt Phong Khánh đế, mình thiếu được rơi xuống hạ phong, chừng còn phải nhận lỗi.

      Phong Khánh đế khoanh hai tay, : "Tiểu thập a, trước để vương phi ngươi ngừng khóc, xem Trấn Nam vương phi khi dễ thế nào."

      Sầm Thoa dùng khăn lau nước mắt, vừa nức nở : "Trấn Nam vương phi châm biếm vương phủ chúng ta lụi bại, ta chắc chắn chưa từng xem các loại hoa trong ngự hoa viên, còn lần này ta và vương gia có thể vào cung, là vì ta mang thai, sau này cũng có thể diện đó..." xong, nàng lại giọng khóc nức nở tiếp.

      Những lời này quả là Lâm Cẩm Nghi , bất quá cũng là Sầm Thoa khiêu khích trước. Trước mắt nàng ấy là phụ nữ có thai, khóc sướt mướt cáo trạng, dù ai cũng cảm thấy Lâm Cẩm Nghi phải.

      Lúc này Lâm Cẩm Nghi tiếc nuối mình được Tô thị bồi dưỡng tâm lý rất tốt, bằng lúc này nàng cũng phải khóc lên, như vậy tình thế mới ngang nhau, Phong Khánh đế đại nam nhân cũng nhúng tay vào chuyện hai nữ tử bất hòa, có thể nhàng cho qua.

      Phong Khánh đế trầm ngâm , Tiêu Tiềm biết là đây đại gì, hoàng huynh đối với gia hoàng gia xưa nay đảm đương làm người hoà giải, phỏng chừng cũng trách cứ ngốc nương nhà . Cho nên vốn chuẩn bị phụ họa, nhưng ánh mắt đảo qua, lại nhìn vương phi của thầm tự véo đùi hai cái, véo xong rồi dường như... Đây là cử chỉ điên rồ gì?

      Tiêu Tiềm nhanh tiến lên bước, mở miệng : "Tiểu thập, vương phi nhà ta tính tình ngay thẳng, thích . Bất quá hôm nay nàng cũng phải giọng điệu mỉa mai. Vương phủ của ngươi, ta cũng vài lần, ngươi vốn thích hoa cỏ, trong vườn cũng có ai quản lý; ngày thường ngươi cũng thích tiến cung, sợ hoàng huynh thuyết giáo ngươi, cũng vì hôm nay vương phi nhà ngươi chẩn ra hỉ mạch, ngươi mới đến báo tin vui phải ?"

      Lâm Cẩm Nghi mày nhướng lên, kỳ quái Tiêu Tiềm hóa ra giúp mình chuyện, tiếp tục véo giả vở khóc.

      Tiêu Tiềm lên tiếng, Thập vương gia lúc trước còn nghĩ Tiêu Tiềm làm chưởng quản trung quân đô đốc phủ, lúc này đương nhiên nên bác mặt mũi , liền gật đầu : "Bát ca phải, bát tẩu chỉ nhanh mồm nhanh miệng, phải muốn châm chọc gì, là vương phi ta vừa hoài thai, thích miên man suy nghĩ..."

      " phải như thế!" Sầm Thoa vội vàng mở miệng.

      Thập vương gia quay đầu nhìn nàng cái sâu.

      Hai người thành thân rồi, Thập vương gia đối với nàng hết sức ôn nhu, bộ dáng túc mục hung ác như vậy, Sầm Thoa cũng chưa gặp bao giờ.

      Nàng sợ tới mức giật mình cái, lập tức ngừng chuyện.

      Phong Khánh đế lúc này cũng cười hà hà : " là hiểu lầm, cần cứng rắn náo lên. Chúng ta đều là người nhà, răng nanh và đầu lưỡi còn có lúc đánh nhau, chút võ mồm tranh chấp cần để trong lòng." xong lại nhìn về phía Lâm Cẩm Nghi : "Trấn Nam vương phi cũng là, lần tới nên chú ý, Thập vương phi đúng lúc mang thai, ngươi nên thông cảm nhiều hơn."

      Cho nên cuối cùng kết luận là, Sầm Thoa có thai miên man suy nghĩ, có gì tự tìm việc.

      Lâm Cẩm Nghi nhịn xuống cười, phúc thân đáp: "Tạ thánh thượng dạy bảo, thiếp thân nhớ kỹ."

      Phong Khánh đế gật đầu, với Tiêu Tiềm và Thập vương gia: "Các ngươi mới tân hôn yến, mới làm cha, trẫm giữ các ngươi, trở về cùng tức phụ ."

      Tiêu Tiềm và Thập vương gia đáp ứng, cùng Lâm Cẩm Nghi, Sầm Thoa hành lễ cáo từ.

      Sầm Thoa vẫn cứ ngồi liễn, Thập vương gia bồi theo. Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi cáo biệt với bọn họ, hai người vai kề vai bước ra ngoài cung.

      Lâm Cẩm Nghi tâm tình cực tốt, khóe môi cong cong, cũng nhàng.

      Tiêu Tiềm thấy, cười : "Bất quá thắng trận đấu khẩu, đáng cho nàng cao hứng như vậy sao?"

      Lâm Cẩm Nghi hé miệng cười trộm, "Đáng giá a. Nàng ấy khiến người ta chán ghét như vậy." xong, nàng cũng nhớ ra Tiêu Tiềm biết ân oán của mình và Sầm Thoa ngày xưa, nghe lời này, có phải cảm thấy nàng bụng dạ hẹp hòi hay ?

      nghĩ tới, Tiêu Tiềm cũng cười rộ lên theo, "Ừ, quả làm cho người ta chán nghét."

      Hai người bỗng nhiên như là chiến hữu chung kẻ địch. Lâm Cẩm Nghi và như vậy là cực kỳ vui mừng!

      *****

      Sầm Thoa lên liễn, vẫn cứ ngừng khóc, kéo Thập vương gia u oán : "Vương gia vì sao giúp Trấn Nam vương phi chuyện? Nàng vương phủ chúng ta như vậy..."

      Thập vương gia vỗ vỗ bàn tay nàng, ôn nhu an ủi : "Bát ca ở đây, hoàng huynh ở đây, hai nữ tử các nàng mâu thuẫn với nhau, ta cuối cùng nên ở trước mặt bọn họ đắc tội."

      Sầm Thoa lại khóc, lăn qua lộn lại vẫn mấy câu kia, trách cứ Thập vương gia đứng bên nàng.

      Thập vương gia kéo nàng vào trong lòng, lại an ủi trận.

      Chậm rãi, Sầm Thoa rốt cục ngừng khóc.

      Mà lúc nàng nhìn thấy, mặt Thập vương gia lộ ra vẻ chán ghét kiên nhẫn, nhưng nghĩ đến hôm nay Phong Khánh đế , chỉ cần Sầm Thoa sinh ra lân nhi, khôi phục phong hào cho . lại thay đổi gương mặt, càng ôn nhu hơn...
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama52 others thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mừng Nàng trở lại
      heavydizzy thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi cuối năm nhà nào cũng bận. Buồn mà đành chịu.!
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 68

      Lâm Cẩm Nghi cùng với Tiêu Tiềm chậm rãi ra cửa cung, đường hai người mặc dù gì, lại bởi vì cùng chung kẻ thù mà khí khó được tốt lên.

      Tiêu Tiềm chắp hai tay phía trước, thường quay đầu liếc nhìn nàng, thấy nàng sau liền thả chậm cước bộ chờ chút.

      Ra cửa cung, Tiêu Tiềm cưỡi ngựa, Lâm Cẩm Nghi lên xe ngựa.

      Thiên Ti do dự phen, vẫn ra tiếng khuyên nhủ: "Hôm nay ở trong cung như vậy, nương cần phải nhẫn nại hơn. Thập vương phi tuy đáng giận, nhưng đến cùng vừa hoài con nối dòng hoàng gia, nếu náo ra, liên lụy đến đứa trong bụng, nương cũng được tốt..."

      Lâm Cẩm Nghi : "Ta cũng muốn nhẫn, nhưng nàng khắp nơi nhằm vào ta, là ỷ vào mang thai. Nếu hôm nay ta nhịn xuống, nàng cảm thấy ta yếu đuối dễ khi dễ, sau này chừng làm ra chuyện gì càng khác người."

      Nàng lúc trước vẫn là Sầm Cẩm, từng nhường nhịn Thoa muội muội này nhiều, về sau cũng có gì tốt. Phỏng chừng trong mắt nàng ấy và Kỷ thị, mình bất quá là ngốc tử biết phản kích nên ta cần ta cứ lấy!

      Trước mắt nàng biết bộ mặt của đôi mẹ con này, theo tâm ý, phản kích lại, để họ dám coi thường mình!

      Thiên Ti lo lắng : " nương lời này sai, nhưng hôm nay đến cùng là ở trong cung, ngài lại mới gả vào hoàng gia, nên để người trong cung lưu lại ấn tượng tốt..."

      "cái nhìn của người khác trọng yếu sao?" Lâm Cẩm Nghi nhún vai, "Bên ngoài còn nương ta là đố phụ đanh đá đâu? Nhưng bà sống rất dễ chịu."

      "Sao có thể so sánh thế? Ngoại nhân biết phu nhân, mới bịa đặt lung tung, nhưng người nhà Trung Dũng hầu phủ chúng ta, đều biết phu nhân."

      Thiên Ti lời này có lý, Tô thị tuy rằng bên ngoài thanh danh tốt, nhưng Lâm Ngọc Trạch và vợ chồng Trung Dũng hầu đều đứng bên bà, lòng che chở. Bên ngoài lời đồn đãi nhảm nhỉ cũng thương tổn bà mảy may.

      Mà trước mắt phu quân Tiêu Tiềm của nàng, có thể giúp nàng với Phong Khánh đế dễ, sao có thể luôn giúp đỡ nàng như vậy đây?

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu : "Ngươi băn khoăn ta hiểu, sau này ta chu toàn hơn."

      Chủ tớ hai người chuyện, lúc về tới Trấn Nam vương phủ.

      Tiêu Tiềm và Lâm Cẩm Nghi cùng nhau trở về tầng Hương Uyển, Lâm Cẩm Nghi mang về nhiều hoa cỏ trong ngự hoa viên, lập tức tự mình chọn ít trong đó, để hoa tượng cẩn thận chiếu cố, chuẩn bị ngày thứ ba lại mặt mang về cho Tô thị.

      Về phần chọn cái gì, cũng đều phải vật phàm, để nàng là người hiểu thưởng thức ở đây khỏi lãng phí, nàng nghĩ nghĩ, cho Thải Ca tìm bình hoa miệng rộng cổ dài, cắm hoa vào, cho người tặng Hồng Chúc.

      Tiêu Tiềm nhàn tản thoải mái dựa vào cửa sổ kháng xem binh thư, thường liếc nhìn Lâm Cẩm Nghi vôi trước vội sau.

      Qua lúc, Lâm Cẩm Nghi bận xong rồi, tịnh phòng tắm rửa, thay đổi xiêm y thường ngày.

      Từ tịnh phòng ra, Lâm Cẩm Nghi vừa lau tóc, vừa ngồi xuống kháng.

      Hai người cách cái bàn , Tiêu Tiềm bừng chén trà qua, : "Lúc nàng tắm rửa ta cho nha hoàn dâng trà, giờ hẳn là còn ấm, uống vừa vặn."

      thói quen kinh niên của người, thường thường chính mình rất khó chú ý, cho nên càng thể nào thay đổi.

      Lâm Cẩm Nghi tắm rửa xong thích nhất uống trà ấm, lúc này nhận lấy, : "Vương gia có tâm."

      Tiêu Tiềm lại ngồi trở về, tầm mắt như trước rời binh thư, khẽ cười : "Bây giờ lại khách khí rồi."

      Hai người đêm trước ở giường, nàng cũng cung kính như vậy.

      Lâm Cẩm Nghi cũng tiếp lời , chỉ hỏi: "Vương gia hôm nay sao rảnh rỗi như vậy?"

      Tiêu Tiềm lật trang sách, : "Ừ, hoàng huynh cho ta ba ngày hưu mộc, hôm nay buổi sáng mất nửa ngày, thời gian còn lại phải nên nghỉ ngơi tốt sao?"

      Lâm Cẩm Nghi 'A' tiếng, cũng biết gì, chỉ yên lặng lau tóc.

      bao lây, nước tóc cũng được lau khô, nàng có chút mệt, với Tiêu Tiềm tiếng, liền đá hài lên giường.

      Nàng cả ngày hôm trước bị mệt, buổi chiều lại vào cung chuyến, ngủ giấc lúc mở mắt, trong phòng tối.

      Nàng mê mang lát, nghĩ Tiêu Tiềm hẳn là ra, muốn ngồi dậy. Nhưng nàng vừa động, lại phát Tiêu Tiềm lại nằm ngang ngủ ở cuối giường.

      Giường mặc dù đủ rộng, nhưng cũng bằng vóc người , cho nên nằm nghiêng, co thân mình lại.

      Nàng vừa động, Tiềm cũng tỉnh theo. xoa xoa mắt, thanh khàn khàn hỏi: "Nàng tỉnh?"

      Tóc tán loạn, vẻ mặt cũng phải vạn năm gợn sóng. khuôn mặt tuấn tú, lúc này lãnh lãnh thanh thanh, thêm vài tia khói lửa. Giờ khắc này, Lâm Cẩm Nghi bỗng nhiên cảm thấy Tiêu Tiềm cũng phải xa xôi như vậy.

      Nàng ngẩn người, sau đó mời dời tầm mắt, đáp: "A, canh giờ còn sớm, nên dùng cơm chiều."

      Tiêu Tiềm lại ách xì cái, chân dài duỗi ra, đeo hài xuống giường.

      Lâm Cẩm Nghi ổn định tâm thần, cũng theo xuống giường rửa mặt.

      Thiên Ti và Nhụy Hương nghe động tĩnh trong nội thất, rất nhanh tiến vào hầu hạ.

      Lúc Lâm Cẩm Nghi rửa mặt, đè thấp thanh hỏi Thiên Ti: "Hôm nay vương gia luôn ra ngoài?"

      Thiên Ti : "Ngài ngủ rồi, vương gia luôn luôn ở kháng đọc sách, sau này chắc cảm thấy mệt mỏi, cũng lên giường, chúng nô tì đều lui ra."

      Tiêu Tiềm trong ấn tượng Lâm Cẩm Nghi, trừ lúc hai người vừa thành hôn vài năm, về sau luôn bận thấy người, thần long kiến thủ bất kiến vĩ, ít có thời điểm thanh thản ở nhà như vậy.

      Nàng lần này trước khi gả tới còn suy nghĩ, dù sao thành hôn rồi quanh năm suốt tháng cũng gặp Tiêu Tiềm mấy lần, chỉ là đổi chỗ ở thôi.

      Trước mắt tình huống này nàng nghĩ tới. Bất quá Tiêu Tiềm cũng , là Phong Khánh đế cho nghỉ phép. Ba ngày sau, lại phải bận rộn.

      Hai người rửa mặt xong, tịch thực cũng được Nhụy Hương thu xếp đặt lên bàn.

      thức ăn là cá nướng, môi cá nhám trắng, cá hấp nước gừng, vịt ngũ vị hương và vài món ăn chay.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn cảm thấy có khẩu vị, lại muốn gọi món, còn chờ nàng mở miệng, Tiêu Tiềm lại giống như con giun trong bụng nàng, : "Nàng đừng nghĩ ăn thứ cay nóng gì đó, ban ngày ăn còn chưa tính, buổi tối ăn nữa tránh khỏi bốc hoả, ngày mai nàng phải hồi môn, đừng để ngoài miệng rộp lên gặp trưởng bối."

      Lời này có đạo lý, Lâm Cẩm Nghi có vẻ gật gật đầu, cầm lấy đũa.

      Dùng xong, Lâm Cẩm Nghi đẩy bát cơm, mang theo Thiên Ti, Thải Ca tản bộ trong hoa viên.

      Trong hoa viên lúc này tối, hành lang châm đèn lồng, Thiên Ti và Thải Ca cũng người câu, dẫn đường cho nàng.

      Kỳ lại tiếp, Trấn Nam vương phủ này phủi tay quản, so với sống ở Trung Dũng hầu phủ còn dễ dàng hơn, mỗi ngày đồ ăn thức dùng đều rất tốt, còn rất thoải mái. Bất quá Lâm Cẩm Nghi vẫn thập phần tưởng niệm người nhà ở Trung Dũng hầu phủ, muốn hỏi chút Trung Dũng hầu phu nhân ngủ ngon , muốn cùng Tô thị chuyện riêng tư, muốn ôm tiểu A Hi trêu đùa... Tuy rằng mới hai ngày gặp, rất mong ngóng trở về.

      Lâm Cẩm Nghi hãy còn xuất thần, bỗng nhiên phía đằng trước có bóng người trốn sau thân cây.

      Nàng kinh hô tiếng, lui về phía sau nửa bước.

      Thiên Ti và Thải Ca nghe tiếng, cũng theo tầm mắt nàng nhìn sang ——

      "Người nào ở đây làm càn! Quấy nhiễu vương phi chúng ta."

      Vừa dứt lời, sau gốc cây người chầm chậm ra.

      Người nọ thân hình cao, mảnh khảnh gầy yếu, đến gần, Lâm Cẩm Nghi mới nhìn người lén lút này phải ai khác, mà là Hồng Chúc.

      Thiên Ti vốn có hảo cảm với Hồng Chúc, lớn tiếng chất vấn: "Hồng Chúc di nương, chạng vạng tối, ngươi lén lút trốn ở chỗ này, có mục đích gì? !"

      Hồng Chúc co rúm bả vai, phúc thân với Lâm Cẩm Nghi, giọng : "Quấy nhiễu vương phi, thiếp thân đáng chết. Thiếp thân ở chỗ này phải có mục đích gì thể cho ai biết, mà là buổi chiều được vương phi tặng hoa, muốn đến tạ ơn."

      Thiên Ti chau mày, tin : "Đến tạ ơn, vì sao quang minh chính đại vào tầng Hương Uyển, ngược lại trốn ở góc phòng?"

      Hồng Chúc lúc nào ngại ngùng ra lời, đầu cúi càng thấp.

      Lâm Cẩm Nghi kéo Thiên Ti chút, ôn thanh : "Ngươi đừng hung dữ như vậy, cẩn thận dọa nàng sợ hãi."

      Thiên Ti bĩu môi, .

      Lâm Cẩm Nghi lại đón Hồng Chúc đến phía trước, cười hỏi: "Thiên Ti sai a, ngươi tìm ta sao trực tiếp vào tầng Hương Uyển? ở đường trong hoa viên làm cái gì?"

      Hồng Chúc vò khăn, lắp bắp : "Thiếp thân, thiếp thân nghe vương gia luôn luôn ở tầng Hương Uyển, dám vào. Ở bên ngoài đợi lát, nghe nha hoàn tỷ tỷ ra phân phó người thắp đèn lồng đường, nghĩ vương phi hẳn là muốn dạo, liền chờ trước ở đây... Thiếp thân phải cố ý muốn kinh hách vương phi..."

      sợ Tiêu Tiềm như vậy sao? Lâm Cẩm Nghi trong lòng bất đắc dĩ lại buồn cười, : "Lần tới ngươi đừng ngây ngốc ở bên ngoài đợi như vậy."

      Ban đêm đầu mùa xuân, đến cùng có chút ý lạnh. Lâm Cẩm Nghi lúc ra mang theo áo choàng, Hồng Chúc lại thân thân áo cánh đơn bạc.

      Lâm Cẩm Nghi so với nàng vóc người cao ít, hơn nữa so với nàng sống lâu hơn rất nhiều, thấy nàng cúi đầu, quần áo đơn bạc lại tay chân thất thố, nhất thời cảm thấy đành lòng, liền cởi áo choàng phủ thêm cho nàng.

      Hồng Chúc liên tục lui ra phía sau, "Vương phi ngài mặc , ta sợ lạnh."

      Lâm Cẩm Nghi cũng giữ nàng lại, đem áo choàng mặc cho nàng, vạt áo cũng buộc chặt, "Ngươi mặc , nơi này cách tầng Hương Uyển xa, ta bảo Thiên Ti trở về lấy kiện là được."

      Thiên Ti trong lòng là cực tình nguyện nương nhà nàng thân cận di nương này như vậy, nhưng trước mắt cũng thể gì, cùng Thải Ca tiếng, để nàng cẩn thận nhìn, rồi trở về lấy áo choàng.

      Hai người tìm cái đình ngồi xuống chuyện, Lâm Cẩm Nghi hỏi Hồng Chúc: "Buổi chiều ta đưa hoa cho ngươi còn vui như vậy? Là hôm nay ta tiến cung, hoàng hậu nương nương thưởng, ta chọn ít cho nương ta, còn lại cho người đưa qua cho ngươi."

      Hồng Chúc thập phần thích chăm sóc hoa cỏ, lúc này cong môi, mỉm cười, "Đều là hoa bình thường khó gặp, lại nở vừa vặn, thiếp thân rất thích."

      Lâm Cẩm Nghi lại nghĩ tới cái gì, hỏi nàng: "Sao gặp ngươi hai lần, cũng có nha hoàn bên người?"

      Hồng Chúc lại bắt đầu vòkhăn, nghẹn nửa ngày mới ra câu: "Các nàng đều bận chuyện khác."

      Lúc chủ tử ra cũng dicùng, còn rất bận cái khác gì? Vừa nghe biết là nha hoàn nhìn nàng trong mắt, tự tiện rời vị trí.

      Lâm Cẩm Nghi trong lòng khẽ động, lại hỏi nàng: "Vậy hôm nay buổi chiều lúc nào ngươi ra ?"

      Hồng Chúc : "Buổi chiều được ngài ban tặng liền ra, đợi bên ngoài lát."

      Buổi chiều Lâm Cẩm Nghi cho người tặng hoa, nhưng lại ngủ trưa lát, tỉnh dậy còn dùng cơm. Tính sơ sơ cũng phải hơn canh giờ.

      Hồng Chúc nương này tuy rằng nhát gan, cũng là cái người cố chấp giữ quy củ. Nghĩ phải đáp tạ Lâm Cẩm Nghi, nhưng bởi vì sợ Tiêu Tiềm dám tầng Hương Uyển, liền ở là bị mình đời trước gây tai họa, bằng nếu nàng vẫn cứ làm việc như cũ, bằng bộ dạng nhân phẩm như vậy, có thể gả cho gã sai vặt đắc lực hoặc là quản nào đó, so với tại làm di nương độc thủ khuê, bị hạ nhân để vào mắt tốt hơn nhiều.

      "Ngươi lần tới đừng ngốc như vậy, nếu có việc muốn gặp ta, trước hết cho người tới thông báo tiếng, ta nhàn rỗi đương nhiên cho người truyền ngươi."

      Hồng Chúc giòn tan lên tiếng 'Được'.

      lúc, Thiên Ti lấy áo choàng đến, Lâm Cẩm Nghi mặc vào, cùng Hồng Chúc trong hoa viên lát, rồi tự trở về viện mình.

      Trở lại tầng Hương Uyển, lúc vào nhà, Lâm Cẩm Nghi sợ mình quên, thấy Nhụy Hương liền dặn: "Ngươi thăm dò tra hai nha hoàn hầu hạ bên người Hồng Chúc, nếu làm nô khinh chủ, sớm đổi hai người khác cho nàng."

      Bất quá là hai nha hoàn râu ria, Nhụy Hương mặc dù biết vì sao đột nhiên nàng , vẫn đáp ứng.

      Tiêu Tiềm dùng tịch thực xong, cho người đem công văn tới, lúc này xem ở trước án, nghe vậy khỏi ngẩng đầu : "chuyện Hồng Chúc nàng bớt quản ." sợ nàng nhất thời quật khởi lại muốn nhét Hồng Chúc lên giường .

      Lâm Cẩm Nghi nhíu mày : "Ta vì sao thể quản? Trước mắt ta là Trấn Nam vương phi, chuyện gì ở hậu viện ta thể quản?"

      bộ dáng nàng rất giống gà mái che chở gà con, lúc này Tiêu Tiềm cũng muốn gây gổ cùng nàng, vội đầu hàng: "Tốt tốt, vương phi của ta, trong hậu viện nàng lớn nhất, nàng muốn quản cái gì, muốn nhúng tay vào cái gì cũng được. Ta muốn với nàng, nay vương phủ chúng ta có nữ chủ nhân, vụ lớn trong phủ nàng đều quản ."

      Lâm Cẩm Nghi ngồi vào trước bàn, nâng chén trà : " phải còn có Nhụy Hương sao?"

      Tiêu Tiềm : "Có thể giống nhau sao? có 'tân vương phi' nàng, nào có đạo lý vương phi làm đương gia?"

      Lâm Cẩm Nghi nhìn về phía Nhụy Hương, Nhụy Hương cũng : "Vương gia có lý, nô tì về phương diện này vốn thực ngu dốt, thường xuyên phạm sai lầm, sau này nên để vương phi ngài chưởng gia mới đúng."

      Lâm Cẩm Nghi cảm thấy này có chỗ nào tốt, đời này nàng trông cậy vào cảm tình của Tiêu Tiềm, còn bằng nắm quyền chưởng quản việc bếp núc trong tay, mặc dù mệt ít, nhưng ngày qua mới ổn thỏa. Nàng gật đầu : "Tốt lắm, chờ ngày mai lại mặt trở về, ta tiếp nhận với Nhụy Hương."

      Nhụy Hương lên tiếng, lại cầm lễ vật ra cho Lâm Cẩm Nghi xem.

      Đây là lễ vật lại mặt hôm sau Lâm Cẩm Nghi mang về, đương nhiên đều lấy từ công khố trong phủ.

      Nhụy Hương lúc trước mình 'Ngu dốt', đương nhiên là khiêm tốn. Cứ xem nàng chuẩn bị phần lễ vật này, có dược liệu choTrung Dũng hầu phu nhân, danh kiếm cho Trung Dũng hầu, danh họa cho Lâm Ngọc Trạch, vải vóc tốt nhất cho Tô thị, điển tịch bản lẻ cho Lâm Bác Chí, đồ trang sức cho Trịnh Kiểu Nguyệt, thậm chí còn có bộ đồ chơi ngọc thạch cho tiểu A Hi, biết nàng tâm tư kín đáo, làm việc thoả đáng.

      Lâm Cẩm Nghi xem lần, cảm thấy có gì ổn, liền trả lại cho Nhụy Hương. Nhụy Hương tự cho người đem các đồ này lấy ra thu xếp, đóng rương để lên xe.

      Lúc này canh giờ cũng sớm, Lâm Cẩm Nghi tự tắm rửa thay quần áo.

      Lúc nàng từ tịnh phòng ra, Tiêu Tiềm cũng ở trong phòng.

      Như thế chính hợp tâm ý nàng, đêm trước còn là theo lễ làm động phòng hoa chúc, hôm nay lại thân mật như vậy, nàng đồng ý.

      Lâm Cẩm Nghi sung sướng lau khô tóc, lên giường, chuẩn bị bảo Thiên Ti thổi tắt đèn, Tiêu Tiềm lại thả tóc, mặc kiện trung y màu trắng xuất .

      Thấy vẻ mặt nàng kinh ngạc, Tiêu Tiềm mày nhướng lên, buồn cười : "Nàng đây là biểu cảm gì? Ta nên xuất ?"

      Lâm Cẩm Nghi lại dấu nửa gương mặt vào trong chăn, "Còn tưởng rằng vương gia thư phòng ngủ."

      Tiêu Tiềm xốc lên góc chăn, nằm kề bên nàng, "Hai ta tân hôn yến, ta ngủ thư phòng cái gì? ý tưởng này của nàng rất kỳ quái."

      phải 'Tân hôn yến’ a. Lâm Cẩm Nghi có khổ khó , xoay người đưa lưng về phía , : "Ừ, vậy ngủ , ngày mai còn phải dậy sớm, ta buồn ngủ quá a." xong còn giả vờ giả vịt ngáp to.

      tiểu kỹ xảo giấu đầu hở đuôi ấy, sao có thể lừa Tiêu Tiềm. khẽ cười tiếng, xoay người theo, ôm nàng vào trong lòng.

      Lâm Cẩm Nghi thân mình cứng đờ, sau lúc lâu thấy Tiêu Tiềm tiến thêm bước, liền trầm tĩnh lại, nghĩ rằng ôm ngủ ôm ngủ .

      Bất quá buổi chiều nàng ngủ lâu như vậy, giờ tia buồn ngủ cũng có.

      Qua khoảng khắc, Lâm Cẩm Nghi cảm giác được tư thế như vậy rất khó chịu, nghĩ Tiêu Tiềm hẳn là ngủ, liền khinh thủ khinh cước bỏ tay sang bên, sau đó quay người nằm ngửa.

      Ai biết nàng vừa nằm xong, lập tức nghiêng đầu liền nhìn thấy Tiêu Tiềm cư nhiên ngủ, ánh mắt sáng quắc nhìn nàng.

      Nàng cảm thấy giật mình, cười : "Ngươi, ngươi ngủ nha?"

      Tiêu Tiềm khẽ cười: "Ta chưa ta mệt nha, nhưng mà nàng, phải mệt nhọc sao? Thế nào còn có tinh thần như vậy?"

      Lâm Cẩm Nghi bị nhìn mặt ửng hồng lên, quay sang xấu hổ : "Mới rồi mệt, cũng biết vì sao nằm lát lại mệt."

      Tiêu Tiềm cũng chọc nàng, gật đầu : "Chúng ta đều ngủ được, bằng làm chuyện khác ?"

      Lâm Cẩm Nghi sao cái gì, lập tức lui về sau : "Ngày mai còn phải dậy sớm, thôi !"

      Tiêu Tiềm cũng cười hư hỏng tiếng, dán vào phía trước, mặt sát vào nàng : "Cách ngày mai còn xa, chúng ta cũng cần nhiều thời gian như vậy."

      Lâm Cẩm Nghi ngửa ra sau, tránh né hơi thở nóng rực.

      Tiêu Tiềm cũng định nhường, chìa tay ra kéo nàng vào lòng, đè thấp thanh : "Nàng có từng nghe qua, dục cự còn nghênh, dụ người nhất?"

      PS: Sorry các nàng, đợt này ta bận quá, công tác hôm qua mới về.
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama50 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :