1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      Trời ơi vừa đọc vừa thấp thỏm. lanh tay lẹ chân lên cái, mắc công mang tiếng thì khổ.
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hoàng đế mà giữ lời già dám lật trời lắm. Tứ hôn mau thôi.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 57

      Đầu tháng mười, sinh nhật Lâm Cẩm Nghi mười lăm tuổi, nàng cũng tổ chức ngày lễ cập kê.

      Trung Dũng hầu vừa lập chiến công, Trung Dũng hầu phủ xưa đâu bằng nay, Lâm Cẩm Nghi là đích xuất nương duy nhất trong phủ, đương nhiên để bát phương chú mục. Nhưng lễ cập kê của nàng, Tô thị làm lớn, chỉ mời ít gia đình thế giao.

      Nguyên Vấn Khanh làm người tán giả, Gia Định hầu phu nhân làm chính tân.

      Lâm Cẩm Nghi tắm rửa xong, xõa tóc xuất trướng, tiếp khách, vào chỗ, khai lễ, tân quán, thêm lần đầu, cúi đầu bái, thêm lần hai, bái lần hai, thêm lần ba, bái lần ba, trí lễ, tiếu tử vân vân loạt lễ nghi làm xong, búi tóc nàng được Gia Định hầu phu nhân quấn lên, cài trâm dài. Tiếp theo Gia Định hầu phu nhân đứng dậy mặt quay hướng đông, đọc lời cầu chúc viết cho Lâm Cẩm Nghi: "Chuẩn bị nghi lễ, ngày tốt trong tháng, chọn tên cho con. Theo chữ Khổng gia, làm nữ tử, vĩnh được bảo vệ, gọi là Tĩnh Uyển." Tĩnh Uyển, chính là Gia Định hầu phu nhân thương lượng với Tô thị chọn ra tiểu tự cho Lâm Cẩm Nghi.

      (PS: Đoạn bà phu nhân kia đọc là cổ văn 4 chữ chi hồ giả dã, ta dịch thoát ý thôi)

      Lâm Cẩm Nghi đáp: "Con dù khờ dại, dám chậm trễ." xong vái Gia Định hầu phu nhân hành lễ, Gia Định hầu phu nhân đáp lễ, tiếp theo trở lại vị trí cũ.

      Sau đó Lâm Cẩm Nghi quỳ trước mặt Tô thị và Lâm Ngọc Trạch, nghe hai người dạy bảo. Lâm Ngọc Trạch có gì để , Tô thị đơn giản vài câu. Sau khi nghe xong, Lâm Cẩm Nghi đáp: "Con dù khờ dại, dám nghe!". Tiếp theo bái lễ bọn họ.

      Lập tức Lâm Cẩm Nghi quay về chính tân, khách nhân, nhạc giả, tán giả mọi người dự lễ vái vái, coi như cảm tạ.

      Cuối cùng kết thúc buổi lễ, Lâm Cẩm Nghi cùng Lâm Ngọc Trạch, Tô thị đứng song song, mọi người ở đây tất cả đều đứng dậy, Lâm Ngọc Trạch hướng về toàn thể khách dự lễ tuyên bố: "kê lễ của tiểu nữ Tĩnh Uyển thành, cảm tạ các vị khách và bằng hữu thịnh tình tham dự!" Dứt lời đồng loạt hướng mọi người vái tạ, xem như xong lễ.

      Tân khách cứ như vậy hồi phủ, tán giả Nguyên Vấn Khanh cùng chính tân Gia Định hầu phu nhân ở lại.

      Gia Định hầu phu nhân chuyện với Tô thị, ánh mắt hướng sang phía Lâm Cẩm Nghi, khóe môi cũng tự giác cong lên. Tiểu nương duyên dáng kiều, tháng này có thể định về nhà bà. Nếu phải hai ngày qua trong cung làm tiệc mừng công, hai nhà còn bận việc khác, bà nghĩ lần sau lại tới.

      Bất quá làm tiệc mừng công kết thúc, hai nhà nhận được phong thưởng quan tước, đến lúc đó mới nghị thân, càng phong cảnh hơn.

      Nguyên Vấn Khanh kéo tay Lâm Cẩm Nghi chuyện, cũng cảm nhận được ánh mắt Gia Định hầu phu nhân thường thường đưa tới.

      Nàng cười chọc chọc Lâm Cẩm Nghi, : "Ta nghe chuyện tốtcủa ngươi tới gần. Trước mắt xem bộ dáng Gia Định hầu phu nhân này, là đối với ngươi phi thường vừa lòng."

      Lâm Cẩm Nghi lộ ra vẻ nữ nhi thẹn thùng chờ gả, ngược lại có chút rầu rĩ vui : "Ừ, ta biết."

      Nguyên Vấn Khanh kinh ngạc : " tam công tử Gia Định hầu phủ nhân phẩm dáng vẻ thế nào, cần ta nhiều lời. Hai nhà lại luôn luôn giao hảo, Gia Định hầu phu nhân làm người hòa khí, cũng thích ngươi, sao ngươi còn rầu rĩ vui? Đổi thành người khác, sợ là buổi tối ngủ còn vụng trộm cười tỉnh."

      Lâm Cẩm Nghi vô tâm lời dí dỏm với nàng, chỉ thở dài : "Ta biết hết thảy an bày đều tốt, chỉ vui vẻ nổi. gạt ngươi, ta căn bản muốn lập gia đình."

      Nguyên Vấn Khanh vỗ vỗ bàn tay nàng, an ủi: "Ta lúc trước ở nhà cũng nghĩ như vậy, gả đến nhà người khác, sao có thể so sánh với nhà mình ngày ngày tiêu dao khoái hoạt? Thầm nghĩ luôn làm bạn ở bên người cha mẹ... Nhưng chúng ta là nữ tử, nào có thể đến tuổi gả. Nếu ngươi luyến tiếc, định hôn kỳ muộn lại, ở nhà làm bạn với cha mẹ ngươi thêm hai năm..."

      Lâm Cẩm Nghi quả luyến tiếc người nhà, nhưng chỉ có luyến tiếc, nàng và Tống Diễn Hi tuy rằng trước sau gặp mặt hai lần, cơ bản hiểu biết đối phương, nhưng căn bản có cảm giác gì. Hơn nữa nàng đối với hôn nhân vốn cực kì thất vọng, nay lại để nàng gả người phải trong lòng mình, làm sao có thể cao hứng được?

      Tô thị giữ Gia Định hầu phu nhân và Nguyên Vấn Khanh dùng cơm, Nguyên Vấn Khanh dù sao trong nhà còn có cha mẹ chồng ở , thể ở lâu bên ngoài, chối từ rồi về.

      Sau khi ăn xong, Gia Định hầu phu nhân và Tô thị, Lâm Cẩm Nghi cùng nhau uống trà lát, cũng cáo từ.

      Lâm Cẩm Nghi cả ngày này cũng nhiều, Tô thị đương nhiên nhìn ra nàng cảm xúc tốt, tiễn bước Gia Định hầu phu nhân rồi, Tô thị kéo nàng, tự mình đưa nàng về Cẩm Tú Uyển.

      Tô thị thấy nàng thần sắc đơn, đương nhiên là muốn khuyên nàng, nhưng lời đến miệng, lại biết ra thế nào. Làm nữ tử, nào có trải qua chuyện này. Đừng tại Tống Diễn Hi là ngàn chọn vạn tuyển, các mặt xem xét chọn ra rể hiền. Lại lúc trước chính bản thân bà, bởi vì tiên đế hạ đạo thánh chỉ, cũng phải gả đến kinh thành đó thôi? Càng đừng lúc đó gả cho Lâm Ngọc Trạch có thanh danh hoàn khố bên ngoài. Lúc đó bà tuổi , trong lòng đương nhiên cũng có phẫn uất và bất mãn, nhưng gả tới rồi dốc lòng nhiều năm, ngày tháng cũng hòa thuận mĩ mãn. Nữ nhi bây giờ trong lòng nhất thời khó chịu, vẫn tốt hơn sai bước nhầm, sau này chịu khổ cả đời.

      Mẹ con trở về Cẩm Tú Uyển, Lâm Cẩm Nghi dỡ thoa hoàn, thay đổi xiêm y tron nhà. Hai người câu được câu hàn huyên, Lâm Cẩm Nghi cũng biết Tô thị nhìn mình như bây giờ trong lòng cao hứng, bắt nàng giả bộ hân hoan lại thực làm được, đành nỗ lực mỉm cười : "Qua mấy ngày tổ phụ phải vào cung tham dự tiệc mừng công, đến lúc đó khắp nơi tới tặng lễ, nương hẳn còn có rất nhiều vụ bận rộn, cũng cần luôn ở cùng con."

      Tô thị đứng lên vỗ vỗ bờ vai nàng, : "Vậy con hảo hảo nghỉ ngơi, đừng nghĩ nhiều, mọi việc có nương ở đây."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, đứng dậy tiễn Tô thị ra cửa.

      Thiên Ti hầu hạ bên người Lâm Cẩm Nghi, đương nhiên biết nàng nhiều ngày ban đêm ngủ được tốt, ngày lễ cập kê, nàng lại dậy sớm, tính toán ra cũng mớ ngủ hơn hai canh giờ.

      Lập tức, Thiên Ti nhân tiện : "Nô tì thu thập giường chút, nương lại nằm giường lát."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, cứ dù biết mình nằm lên giường cũng ngủ được, vẫn lên giường.

      Thiên Ti đắp chăn cho nàng xong, cùng nha hoàn khác khẽ khàng lui xuống.

      Trong phòng chỉ còn lại mình, Lâm Cẩm Nghi thở dài ——đời này về sau, giống như định hết mọi .

      *****

      Ba ngày sau, Phong Khánh đế tổ chức khánh công yến trong cung.

      nhân vật chính yến đương nhiên là Tiêu Tiềm bị trọng thương, nghỉ ngơi lâu mới có thể cố gắng xuống giường.

      Tiêu Tiềm mặc mãng bào màu giáng tử, sắc mặt tái nhợt, chuyện hành động so với ngày xưa chậm chạp ít.

      tiền tuyến, bên ngoài còn đồn đãi là Phong Khánh đế nghi kị công cao lấn chủ, muốn nhân cơ hội này trừ bỏ , ít người đều thấy gió đổi chiều, phân giới hạn cùng Tiêu Tiềm. Nay thu được toàn thắng, khải hoàn hồi triều, những người đó như quên lúc trước sở tác sở vi, lại lần nữa thân thiện cùng bắt chuyện.

      Tiêu Tiềm kiêu ngạo siểm nịnh chuyện với mọi người, bộ dáng chút để ý, nhưng chỉ có lúc chuyện cùng đám người Trung Dũng hầu, Gia Định hầu, ngữ khí và sắc mặt hòa hoãn vài phần.

      Khoảnh khắc, thánh giá Phong Khánh đế tới, mọi người quỳ xuống đón chào, sau đó theo thứ tự ngồi xuống.

      Trước khi khai yến, Phong Khánh đế còn quan tâm hỏi Tiêu Tiềm hai câu.

      Tiêu Tiềm đứng dậy tạ quan tâm, : "Ngự y người thần thương thế nguy đến tính mạng, nhưng sau này thể động võ, thể vì hoàng huynh phân ưu, thần thẹn với hoàng huynh."

      phen, mọi người ở đây nghe được trong lòng cả kinh. Đây chính là Trấn Nam vương lấy chiến công lập nghiệp, quân công hiển hách a! Trước mắt Trấn Nam vương phủ lửa mạnh thêm dầu, gấm hoa rực rỡ, nhưng đều là Tiêu Tiềm dùng mệnh đổi về. Nếu về sau thể lãnh binh, Trấn Nam vương phủ sau này phải như thế nào?

      Thế cục trong kinh, sợ là đại biến a!

      Phong Khánh đế nghe xong lời này, cũng ra vẻ đáng tiếc : "Ngươi là tướng tài cầm quân, nay rời vào cảnh đau xót này, đến cùng là vì dân chúng triều ta. Là trẫm có lỗi với ngươi a."

      Tiêu Tiềm vội đáp dám.

      Phong Khánh đế lại : "Nguyên phi của ngươi mất sắp được năm, nay thân mình ngươi như vậy, bên người ai chăm sóc." xong, trầm ngâm lúc lâu, quay đầu hỏi: "Trẫm nghe đích nương nhà Trung Dũng hầu phủ mấy ngày trước đây vừa mới cập kê, còn chưa có hôn phối?"

      Tuy rằng là hỏi, nhưng ở đây có người nào nghe ra ý tứ trong lời .

      Trung Dũng hầu và Gia Định hầu hai người nghe xong lời này, liếc nhau, đều thay đổi sắc mặt.

      Còn chờ hai người xuất thần, Tiêu Tiềm ho khan hai tiếng, mở miệng : "Hoàng huynh việc này vạn vạn thể. Thần nay bản thân bị trọng thương, sau này có khỏi hẳn còn chưa biết, nửa thân tàn sao có thể cưới Lâm nhị nương? Liên lụy cả đời Lâm nhị nương, còn thỉnh hoàng huynh thu hồi mệnh lệnh ban!"

      Phong Khánh đế lại trầm ngâm , mặt lộ ra thần sắc vui.

      Trung Dũng hầu và Gia Định hầu đều là người ngay thẳng trung hậu, sao có thể nghe được lời này. Hai người đều minh bạch, bốn chữ thể tập võ nghe bổng, nhưng đối với người hàng năm luyện võ mà có ý nghĩa gì. Tiêu Tiềm có ân cứu mạng, vì bọn họ rơi vào kết cục này, lần này nếu muốn liên lụy bọn họ mà kháng chỉ tuân, thánh nhan tức giận, hai người là muôn lần chết bù được.

      Ngay khi Phong Khánh đế còn trầm mặc , Trung Dũng hầu và Gia Định hầu suy tư, rốt cục có quyết đoán. Gia Định hầu thở dài với Trung Dũng hầu, sau đó thong thả mà trầm trọng gật gật đầu.

      Trung Dũng hầu đứng dậy chắp tay : "Thần lĩnh chỉ, tạ thánh thượng thành toàn!"

      Phong Khánh đế mặt lúc này mới có ý cười, với Tiêu Tiềm: "Ngươi xem, Trung Dũng hầu ghét bỏ ngươi, ngươi còn chối từ cái gì?"

      Tiêu Tiềm mặt ra vẻ áy náy làm khó, vẫn do dự, tạ ơn.

      Trung Dũng hầu cũng nóng nảy, sợ chọc mặt rồng giận dữ, khuyên nhủ: "Vương gia, chúng ta vốn là quan hệ thông gia, ngài lại có ân cứu mạng với ta, nay thân càng thêm thân, sao lại tốt?"

      Tiêu Tiềm thở dài tiếng, : "Hầu gia như vậy..." Sau đó quỳ xuống với Phong Khánh đế, "Thần lĩnh chỉ tạ ơn!"

      Phong Khánh đế thập phần cao hứng, lúc này viết thánh chỉ, để đại thái giám bên cạnh tự mình ra cung ban chỉ.

      *****

      Trung Dũng hầu phủ, Tô thị ở Thuận Hoà đường chuyện cùng Trung Dũng hầu phu nhân. Mắt thấy Lâm Cẩm Nghi đính hôn, trong phủ đương nhiên là có rất nhiều tình bận rộn.

      Hai người đưng trí bừng bừng thảo luận, bỗng nhiên có nha hoàn cước bộ vội vàng tiến vào bẩm báo: "Lão phu nhân, phu nhân, trong cung người tới ban chỉ !"

      Tô thị và Trung Dũng hầu phu nhân vẫn chưa nghĩ nhiều, còn cho là thánh chỉ phong thưởng trong cung đến, lúc này sai người gọi Lâm Bác Chí, Trịnh Kiểu Nguyệt và Lâm Cẩm Nghi tới, cùng nhau quỳ xuống tiếp chỉ.

      Nhưng mà ý chỉ tuyên đọc xong, toàn gia đều mơ hồ...

      PS: diễn cũng so deep lắm, lấy lùi làm tiến.
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama52 others thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      diễn siêu so deep luôn
      heavydizzy thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      TT cáo già quá. :yoyo60::yoyo60:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :