1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @AChu mình sửa rồi nhé. Dạo này các pic ko thể nào load được.

      Chương 56


      Xuất thần lát, Lâm Cẩm Nghi phản ứng lại rơi lệ đầy mặt.

      Hoàn hảo lúc này nàng quay lưng về phía Nhụy Hương, bằng bộ dáng này cũng đủ chọc người hoài nghi.

      Nhụy Hương phải người nhiều lời, Lâm Cẩm Nghi đứng dưới cây hoa quế lúc lâu, nàng cũng cứ theo như vậy.

      Ước chừng qua hai khắc, đột nhiên có nha hoàn bước nhanh tới, : "Nhụy Hương tỷ tỷ hóa ra ngươi ở trong này, hại muội muội tìm mãi."

      Nhụy Hương kéo nàng sang bên, hỏi nàng gây chuyện gì, nha hoàn liền đến bên tai mấy câu.

      Nhụy Hương nghe xong, kinh hỉ : "Vương gia tỉnh? Còn có thể chuyện ?" Lúc trước Tiêu Tiềm tuy rằng tỉnh lại lần, nhưng chỉ mở mắt, uống thuốc xong lập tức ngủ tiếp. Lúc này nghe được Tiêu Tiềm có thể mở miệng chuyện, sao khiến người kinh hỉ.

      Nhụy Hương vẫn chưa hạ giọng, Lâm Cẩm Nghi bên nghe được lời này, trong lòng khối đá lớn coi như rơi xuống.

      Nha hoàn lại : "Vương gia nghe mọi người Trung Dũng hầu ở đây, phân phó nô tì đưa Lâm nhị nương tới. Nhưng được kinh động Trung Dũng hầu đmọi người, nô tì biết làm sao bây giờ, cho nên mới tìm tỷ tỷ."

      Nha hoàn tuy rằng biết Lâm Cẩm Nghi, nhưng cũng biết đây là đích nương Trung Dũng hầu phủ cực kì coi trọng. Trước mắt tổ phụ và phụ thân người ta đều ở vương phủ, muốn dưới mí mắt bọn họ mang Lâm Cẩm Nghi , lại kinh động bọn họ, khiến nàng beiét thế nào cho phải.

      Nhụy Hương vuốt cằm : "Cũng dễ dàng, trước mắt người là Lâm nhị nương, để ta tiếng với nàng, xem nàng có nguyện ý hay ."

      Hai người giọng chuyện với nhau, Lâm Cẩm Nghi cũng vẫn cố ý thám thính nghe thử.

      lúc, Nhụy Hương tới trước mặt Lâm Cẩm Nghi : "Lâm nhị nương, vương gia chúng ta tỉnh, muốn ngài qua thăm phen, ngài xem có thuận tiện?"

      Lâm Cẩm Nghi quan tâm thương thế Tiêu Tiềm, đương nhiên gật đầu đáp ứng.

      Nhụy Hương và nha hoàn thêm gì, phía trước dẫn đường cho Lâm Cẩm Nghi, theo cửa hông khác trở về tầng Hương Uyển, vào nội thất.

      Trong nội thất, Tiêu Tiềm nửa ngồi lên, tựa vào thành giường uống nước từ tay Vương Đồng.

      Nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi vào, giơ giơ khóe miệng, dùng tiếng khàn khàn thô thô : "Nàng đến rồi."

      thoạt nhìn rất suy yếu, Lâm Cẩm Nghi khỏi cước bộ, chậm rãi đến trước giường.

      Tiêu Tiềm phất phất tay, Vương Đồng và Nhụy Hương đều thức thời lui ra ngoài.

      Tiêu Tiềm chống hai tay nỗ lực ngồi thẳng, nhưng biết có phải dùng sức qua mạnh hay , 'Tê' tiếng, mày cũng nhíu lại.

      Lâm Cẩm Nghi vội : "Ngươi đừng nhúc nhích."

      Tiêu Tiềm vì thế khôi phục tư thế nửa nằm lúc trước, đối với nàng hữu khí vô lực vẫy vẫy tay, "Vậy nàng ngồi vào trước mặt ta."

      bộ dáng như vậy, Lâm Cẩm Nghi cũng đành lòng cự tuyệt. Nhưng trước giường cũng có tú đôn hay ghế đẩu, nàng đành phải ngồi ở mép giường. Hai người quá gần nhau, trong phòng yên tĩnh đến châm rơi có thể nghe tiếng, lúc này mơ hồ có thể nghe được tiếng hít thở của đối phương.

      Tiêu Tiềm ho , Lâm Cẩm Nghi vội lấy chén trà Vương Đồng đặt ở bàn con đầu giường bưng qua. Tiêu Tiềm cũng đưa tay, Lâm Cẩm Nghi đành phải bưng chén trà, giúp uống.

      Tiêu Tiềm cảm thấy cổ họng dễ chịu ít, sau đó vừa cười : "Nàng xem, ta đáp ứng nàng, nhất định để Trung Dũng hầu bình an trở về? Ta cũng nuốt lời đúng ?"

      Tiêu Tiềm người này tuy rằng khí chất có chút tối tăm, nhưng tóm lại tướng mạo đường đường, phong thần tuấn lãng, cười rộ lên thập phần đẹp mắt. Lúc này tươi cười có sáng rọi như ngày xưa. Lâm Cẩm Nghi hơi rũ mắt xuống gật gật đầu, "Đúng vậy, nhà chúng ta đều thực cảm niệm ân đức vương gia."

      Tiêu Tiềm lại khẽ cười : "Ta cần các ngươi cảm niệm ta ân cứu mạng gì hết? Ta làm như vậy cũng phải vì người khác, chỉ là vì chính mình, vì chúng ta."

      Lâm Cẩm Nghi khỏi giương mắt hỏi: "Vương gia lời này giải thích thế nào?"

      Tiêu Tiềm nhìn nàng, ánh mắt sáng quắc: "Nàng còn ý tứ của ta sao?"

      Lâm Cẩm Nghi trong nháy mắt hoảng loạn, sau đó nỗ lực trấn định lại, "Cẩm Nghi ý tứ của vương gia, vương gia người vết thương còn chưa khỏi hẳn, cần nghỉ ngơi nhiều hơn. Tổ phụ và phụ thân còn ở vương phủ, Cẩm Nghi trước cho bọn họ tin tức tốt ngài tỉnh lại." Dứt lời cũng chờ trả lời, như chạy trốn, đứng dậy bước nhanh ra ngoài.

      Tiêu Tiềm cũng vội giữ nàng lúc này, chỉ lẩm bẩm: "Ta xem nàng có thể giả ngu đến bao giờ."

      Lâm Cẩm Nghi bước nhanh ra khỏi phòng, chỉ cảm thấy tim trong ngực đập loạn. tay nàng đè lên ngực, giọng với chính mình: "Ngươi có cái gì mà kích động khẩn trương. từ trước đến nay chướng mắt ngươi, nay bất quá ngươi thay đổi thân thể, liền thay đổi sắc mặt. Ngươi tưởng là để bụng với ngươi sao?"

      Ở trong sân đứng lát, Lâm Cẩm Nghi cuối cùng bình tĩnh trở lại, về chỗ chính sảnh với Trung Dũng hầu và Lâm Ngọc Trạch. Sau đó mình từ miệng nha hoàn biết được Tiêu Tiềm tỉnh, còn có thể mở miệng chuyện.

      Trung Dũng hầu nghe Tiêu Tiềm hoàn toàn tỉnh, đương nhiên là vô cùng vui vẻ, lập tức cùng Lâm Ngọc Trạch vào thăm. Lâm Cẩm Nghi mình khoẻ, cùng với bọn họ.

      Tiêu Tiềm tinh thần tốt, vẫn tiếp đãi Trung Dũng hầu và Lâm Ngọc Trạch.

      Trung Dũng hầu thấy bộ dáng gầy yếu như vậy, trong lòng càng băn khoăn, ôm quyền : "Vương gia cao thượng, ta xin cúi đầu lần." xong muốn khom người xuống.

      Tiêu Tiềm bất chấp thương thế, nhanh chóng ngăn lại, : "Hầu gia là trưởng bối của ta, bảo hộ ngài chu toàn vốn là bổn phận. Còn hi vọng hầu gia sau này cần coi ta là Trấn Nam vương, chỉ coi là tiểu bối trong nhà."

      Trung Dũng hầu là người ngay thẳng, nghe như thế càng cảm thấy cảm xúc dạt dào, lần đầu tiên cùng ngoại tôn nữ tế (cháu rể bên ngoại) này thân cận.

      Hai người lập tức chuyện sau khi Tiêu Tiềm hôn mê, tình hình chiến tranh bở tiền tuyến.

      Nghe Trung Dũng hầu tự thuật phen, Tiêu Tiềm yên lòng, cười : "Trước khi ta hôn mê còn tưởng xem thế này sợ có tao ương —— ta làm chủ soái vừa ngã xuống, sợ là chúng ta bị đánh bại trâjn. May mắn có ngài và Gia Định hầu mọi người theo bên cạnh đốc chiến, đánh thắng trận đánh ác liệt này."

      Tiêu Tiềm bên người có Vương Đồng, Vương Đồng từ đầu đến cuối đều theo bên . tỉnh lại, Vương Đồng đương nhiên đem mọi chuyện thực tế báo cáo đầy đủ. Trước mắt lời này, là muốn đem công lao lớn nhất trong trận này quy về mọi người Trung Dũng hầu.

      Trung Dũng hầu vài lần chịu ân cứu mạng của , đương nhiên muốn tranh công, lập tức : "Vương gia lời này có chút bất công, lúc đó ngài trước sau chém năm viên đại tướng, trong đó hai người là thân huynh đệ của Thiền Vu, Thát Đát vốn là phải địa phương hưng thịnh nhân tài, nhất thời như rắn mất đầu, để chúng ta chiếm tiện nghi. Nên công lao này, đến cùng vẫn là vương gia."

      Tiêu Tiềm : "Tóm lại mấy ngày nữa tiến cung diện thánh, ta đem tình huống lúc đó bẩm báo chi tiết, đến lúc đó định luận thế nào, cứ để thánh thượng quyết đoán."

      Trung Dũng hầu và Gia Định hầu cùng mấy đại tướng tuy rằng đều tiến cung báo cáo, nhưng Tiêu Tiềm chủ soái lại chưa có cơ hội tiến cung. Phong Khánh đế cũng phong thưởng bốn phía, chỉ ban cho bọn họ vàng bạc tế nhuyễn các loại. Phong thưởng quan tước đương nhiên đợi Tiêu Tiềm khang phục làm tiệc mừng công.

      Trung Dũng hầu và Tiêu Tiềm trải qua trận chiến, coi như là có giao tình sâu đậm, hai người chuyện, thời gian cứ như vậy bất tri bất giác trôi qua.

      Tiêu Tiềm đủ sức, giọng càng ngày càng . Trung Dũng hầu cáo từ, lại còn muốn giữ lại.

      Rốt cục, lúc lâu sau, Tiêu Tiềm ngủ, Trung Dũng hầu mới có thế mang theo Lâm Ngọc Trạch khinh thủ khinh cước lui ra ngoài.

      Trước mắt canh giờ cũng sớm, bọn họ và Lâm Cẩm Nghi gặp lại liền cáo từ.

      Vương Đồng tự mình đưa tiễn, đưa bọn họ lên ngựa và xe, nhìn bọn họ xa mới quay người hồi phủ.

      ******

      Trở lại Trung Dũng hầu phủ, Trung Dũng hầu có vẻ rất cao hứng, lúc vào phủ còn khen Tiêu Tiềm dứt miệng.

      Lâm Cẩm Nghi vừa trở lại Cẩm Tú Uyển, liền phát Tô thị chờ nàng.

      Tô thị thường ngày bận rộn quản lý toàn bộ công việc hầu phủ, ít khi có ngày tới Cẩm Tú Uyển vài lần.

      Thấy Lâm Cẩm Nghi trở về, Tô thị nhân tiện : "Con nghĩ ngơi hồi phục chút, nương có chuyện muốn ."

      Lâm Cẩm Nghi giống đứa làm việc gì sai, đáp ứng rồi ngoan ngoãn thay quần áo rửa mặt.

      Nàng cuối cùng minh bạch vì sao cha nàng sợ nương như vậy. bộ dáng nương khó chịu rất hung dữ a!

      Thay xong xiêm y trong nhà, Lâm Cẩm Nghi ngồi xuống bên người Tô thị. Tô thị uống trà nhìn xung quanh, nàng cũng dám mở miệng trước, cứ như vậy lẳng lặng ngồi bên.

      Sau lát, Tô thị : "Lúc trước tổ mẫu con cố ý cho con và tiểu công tử nhà Gia Định hầu đính hôn, con cũng biết. Lúc đó con còn sớm, đồng ý, nương cũng bức con. Trước mắt qua mấy tháng, tổ phụ con cũng từ biên quan toàn thân trở về, mới vừa rồi lúc mọi người ra phủ, nương và tổ mẫu con bàn nhau, chúng ta đều muốn cho con ở nhà thêm hai năm, nhưng việc hôn nhân của các con cũng thể tới lui. Cho nên ta và tổ mẫu con nghĩ, bằng ngay tháng sau con cập kê rồi định ra, chọn hôn kỳ..."

      "Nương." Lâm Cẩm Nghi cầu xin than thở, "A Cẩm muốn..."

      Tô thị lạnh lùng nhìn nàng cái, Lâm Cẩm Nghi co cổ lại, đem nửa câu sau nuốt vào trong bụng.

      Thấy nữ nhi ra thần sắc e ngại, Tô thị cũng nhu hòa hơn, vuốt tóc trước trán nàng ra sau tai, "Nương cũng là vì tốt cho con, tiểu công tử Gia Định hầu phủ nhân phẩm dạng vẻ đều thượng thừa, nay lại ở bên người thái tử làm thư đồng, bao nhiêu quý nữ danh môn đều coi trọng hơn. Nếu bỏ lỡ lần này, sau này cũng có ai tốt như vậy." Đương nhiên đây chỉ là phương diện, về phương diện khác Tô thị muốn . Nàng cũng sợ a, sợ nữ nhi động tình với Tiêu Tiềm, sau này càng thể tự kềm chế, cho nên mới vội vã cùng Trung Dũng hầu phu nhân thương lượng định ra cửa hôn nhân này.

      "Con thu hồi tâm, ở nhà chuẩn bị lễ cập kê, việc khác để người lớn chúng ta quan tâm." xong Tô thị lại thở dài, "Con trước mắt trách nương cũng sao, sau này con biết nương tâm thực lòng quyết định vì con."

      việc hôn nhân từ xưa là lệnh của cha mẹ, lời của mai mối. Từ trước lúc nàng vẫn là Sầm Cẩm, bởi vì cảm tình đạm bạc với phụ thân Sầm Thanh Sơn, Kỷ thị đối với nàng 'Hữu cầu tất ứng', cũng sợ bọn họ thương tâm, cố ý muốn gả cho Tiêu Tiềm. Nay, Trung Dũng hầu dưới đối với nàng tình trân trọng che chở, hận thể nâng niu nàng trong lòng bàn tay. Nàng thể để mọi người thất vọng thương tâm.

      Lúc này Lâm Cẩm Nghi chỉ có thể : "Nương đừng thương tâm, A Cẩm nghe ngài là được."

      Tác giả có chuyện muốn : chương sau tứ hôn, Trung Dũng hầu phủ và Gia Định hầu phủ phải om xòm ~~~~~

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Ko tứ hôn nhanh mất vợ như chơi
      heavydizzy thích bài này.

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Vui nha. Phải vậy chứ, rước vợ phải rước liền tay, Thanks Nàng
      heavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      haha, tứ hôn kìa :th_98::th_98::th_98:
      heavydizzy thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      nhanh nhanh tứ hôn tiềm ca mất vợ bây giờ
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :