1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Trân trọng người trước mắt nàng, người ta bị thương thập tử nhất sinh là vì nàng hết đó ~~~~~~~~~
      heavydizzy thích bài này.

    2. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      2 lần đều trúng tên suýt chết kìa, A Cẩm mau về bên , để biết vẫn chung tình với chị thế nào.
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 55

      Lâm Cẩm Nghi sắc mặt trắng bệch, Tô thị thấy vội vàng thân thiết : "A Cẩm, con làm sao vậy?"

      Lâm Cẩm Nghi sau đó tựa vào lưng ghế, nhắm mắt lấy lại bình tĩnh mới mở miệng : "Nương, con sao, chỉ nhất thời cảm thấy đầu có chút choáng váng."

      Tô thị tâm can sáng cuốt, thấy Lâm Cẩm Nghi nghe tin tức Tiêu Tiềm bị thương nặng lại phản ứng như vậy, cảm thấy quan hệ hai người bọn họ đơn giản. Nhưng trước mắt những người khác đều ở đây, bà cũng tiện hỏi, liền bỏ qua, chỉ : "Thân thể thoải mái, con đừng ở chỗ này hầu hạ, dù sao tổ phụ trở về, con về nghỉ ngơi trước ."

      Trung Dũng hầu mới vừa rồi nghe người ta nhắc tới cháu vì cầu phúc cho , ngày ngày ở tiểu phật đường lễ Phật, lúc này cũng đau lòng : "Tiểu A Cẩm gầy nhiều như vậy, tổ phụ nhìn đành lòng. Mau nghe lời mẹ con, nghỉ ngơi ."

      Ở nhà mình, Lâm Cẩm Nghi cũng khách khí với các trưởng bối, cáo từ tiếng, lui ra ngoài.

      Nhưng ra khỏi Thuận Hoà đường, nàng lại vội vã về Cẩm Tú Uyển, mà vẫn tiểu phật đường.

      Thiên Ti hầu hạ bên cạnh, liền hỏi: " nương phải thân thể khoẻ sao, sao quay về nghỉ ngơi? Trước mắt hầu gia trở lại, ngài còn tiểu phật đường làm gì?"

      Lâm Cẩm Nghi : "Trong lòng ta vẫn có chút bất an, ngươi theo ta ."

      Thiên Ti cũng nhiều lời nữa, cùng nàng vào tiểu phật đường.

      Tiểu phật đường an bình yên tĩnh, Lâm Cẩm Nghi như cũ niệm tâm kinh lát, cuối cùng cảm thấy trong lòng yên ổn hơn.

      Nàng cảm thấy mình là hẳn nên Trấn Nam vương phủ, Tiêu Tiềm lần này bị thương, nàng thoát nổi can hệ, về tình về lý, nàng đều nên thăm phen. Nhưng trước mắt thân phận của nàng Trấn Nam vương phủ tránh được chọc người nhàn thoại. đến cái này, sợ là Tô thị cũng cho phép.

      Nàng ở phật đường lát, định ra chủ ý, mới đứng dậy trở về Thuận Hoà đường.

      Lúc này trong Thuận Hoà đường, mọi người Tô thị và Lâm Ngọc Trạch trở về, chỉ còn lại vợ chồng Trung Dũng hầu.

      Vợ chồng Trung Dũng hầu thấy nàng rồi quay lại, hỏi nàng có chuyện gì.

      Lâm Cẩm Nghi thản nhiên : "Nghe tổ phụ Trấn Nam vương là vì che chở ngài mà bị thương, A Cẩm cảm thấy trong lòng thập phần băn khoăn, muốn lúc tổ phụ thăm, nhân tiện có thể đưa A Cẩm cùng."

      Trung Dũng hầu phải người vong ân phụ nghĩa, Tiêu Tiềm có ân cứu mạng, vốn quyết định xong việc Trấn Nam vương phủ lần. Lúc này nghe Lâm Cẩm Nghi lời này liền đáp ứng, "A Cẩm có tâm, như vậy , con chuẩn bị chút, buổi chiều theo ta cùng Trấn Nam vương phủ chuyến."

      Trung Dũng hầu là phụ nhân, đương nhiên so với Trung Dũng hầu nghĩ ngợi nhiều hơn, nhân tiện : "Tổ mẫu biết tiểu A Cẩm hảo tâm, nhưng nương ra vào Trấn Nam vương phủ đến cùng tiện, người ngoài nhìn thấy vài câu nhàn thoại."

      Trung Dũng hầu : "Có sao, hai nhà chúng ta vốn quan hệ thông gia, A Cẩm thăm biểu tỷ phu chút có gì được? Đến lúc đó A Trạch cũng cùng , tổ tôn chúng ta ba đời cùng thăm lượt biểu lộ tâm ý, ngươi ngoài có thể cái gì."

      Có Trung Dũng hầu phụ họa, Trung Dũng hầu phu nhân cũng khuyên Lâm Cẩm Nghi nữa, chỉ với Trung Dũng hầu: "Ai, ông bây giờ chủ ý lớn, mọi việc đều chịu nghe tôi. Thôi thôi, tùy các người." xong để Hoàng ma ma đỡ mình về giường nằm.

      Bà rời rồi, Lâm Cẩm Nghi có chút bất an hỏi Trung Dũng hầu: "Tổ phụ, hay là A Cẩm hiểu chuyện chọc tổ mẫu vui?"

      Trung Dũng hầu cười lắc đầu, "Tổ mẫu vẫn còn tức ta thôi, con đừng để ở trong lòng. Tốt lắm, con về trước chuẩn bị , dùng cơm trưa xong, chúng ta xuất phát."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, phúc thân cáo lui.

      *****

      Giữa trưa Lâm Cẩm Nghi dùng cơm trưa, Tô thị hùng hổ tới.

      Lâm Cẩm Nghi vừa thấy biết bà đến vì chuyện gì, cười đứng dậy : "Nương đến? dùng cơm chưa?"

      Tô thị nhìn nàng cái lập tức ngồi xuống trước bàn, "Ta nghe con và tổ phụ con, muốn cùng cha con Trấn Nam vương phủ thăm bệnh?"

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu : "Vâng, đúng như vậy."

      Tô thị thở sâu vài cái, vẫy tay cho hạ nhân xuống, sau đó mới mở miệng : "A Cẩm a A Cẩm, con muốn nương con thế nào cho tốt. Lúc trước Thiên Ti nhắc tới chuyện này trước mặt ta nữa, ta nghĩ con lớn, có chủ ý, biết đúng mực, mới với con. Thế nào nhìn trước mắt, con cũng càng ngày càng hồ đồ. Chẳng lẽ con động tình với Trấn Nam vương?"

      Lâm Cẩm Nghi vội vàng lắc đầu phủ nhận: "Nương nghĩ đến chỗ nào? Con và lúc đó quang minh lỗi lạc, sao có thể có tư tình? Lần này quả là vì tổ phụ mới bị thương, lúc trước từng đồng ý với con bảo hộ tổ phụ chu toàn, lần này rơi vào kết cục như vậy. A Cẩm trong lòng thực bất an, sợ ngài đồng ý con thăm, mới trực tiếp với tổ phụ, tiên trảm hậu tấu..."

      Dù nàng vậy, nhưng Tô thị sống ngần ấy tuổi, trải qua nhiều chuyện, sao có thể nhìn ra nữ nhi kỳ đến cùng có khác thường với Tiêu Tiềm. Hơn nữa lúc trước ở Hoàng Giác tự Tiêu Tiềm đồng ý với nàng, vốn làm người ta suy nghĩ sâu xa. Lập tức Tô thị ra, chỉ bảo: "Con cố ý muốn lần, nhưng chúng ta cũng , chuyện báo ân tự có người lớn, sau khi trở về con phải an tâm ở nhà. Dù sao tổ phụ con cũng bình yên vô trở về, rất nhiều việc hàng ngày cũng nên chú ý."

      Tuy rằng lúc trước Tô thị cũng vội đính hôn cho Lâm Cẩm Nghi, nhưng trước mắt nàng biết nữ nhi đối với Tiêu Tiềm như thế, lại là quang cảnh khác. Lúc này nàng nghĩ chờ chuyện này kết thúc, lập tức cùng Gia Định hầu phu nhân thương lượng, định ra trước lại .

      *****

      Đến trưa, Lâm Cẩm Nghi lên xe ngựa, cùng Trung Dũng hầu, Lâm Ngọc Trạch Trấn Nam vương phủ.

      Tiêu Tiềm tuy còn hôn mê, nhưng Trấn Nam vương phủ vẫn gọn gàng ngăn nắp như cũ. Người gác cổng thân thiện đón bọn họ, để gã sai vặt mang bọn họ Tầng Hương Uyển.

      Trong Tầng Hương Uyển, Vương Đồng tiếp đãi, cho bọn họ tin tức tốt, Tiêu Tiềm đến buổi trưa tỉnh lại lúc, vừa uống thuốc ngủ lại.

      Trung Dũng hầu nghe được tin tức này, cười : "Vương gia cát nhân có thiên tướng, ngự y thế nào?"

      Vương Đồng mặt lúng túng, dừng chút mới : "Ngự y vương gia thương thế quả hung hiểm, trước mắt tuy tỉnh, nhưng người vẫn còn sốt nóng, nếu hết sốt, mới thực đáng lo."

      Trung Dũng hầu sắc mặt lại ngưng trọng lên, trầm ngâm : "Có tiện cho chúng ta vào thăm phen?"

      Vương Đồng gật gật đầu, dẫn bọn họ vào phòng.

      Tầng Hương Uyển hết thảy bài trí vẫn như trước, Lâm Cẩm Nghi từ lúc vào phòng, liền có cảm giác bừng tỉnh cách thế hệ. Nàng cùng Trung Dũng hầu lời nào, sau đó đường theo vào nội thất.

      Trong nội thất bay ra cỗ mùi thuốc nồng đậm, dù có huân hương, nhưng mùi thuốc vẫn cứ dày đặc.

      Tiêu Tiềm nằm giường, nhắm chặt hai mắt, sắc mặt hơi xanh. gầy nhiều, xương gò má đều nhô ra, chỗ dưới cằm còn có chút râu trồi lên. Trong ấn tượng Tiêu Tiềm luôn tự tin lạnh lùng, chưa từng có bộ dáng khổ sở như vậy. Mấy tháng trước mới gặp , lúc này Lâm Cẩm Nghi thấy khác hẳn.

      Mấy người bọn họ cũng biết y thuật, cho nên đến thăm chỉ là nhìn phen.

      Trung Dũng hầu quấy rầy Tiêu Tiềm nghỉ ngơi, dẫn theo Lâm Ngọc Trạch và Lâm Cẩm Nghi lui ra ngoài.

      Bất quá mọi người Trung Dũng hầu đến, cũng thể đơn giản rời như vậy, bọn họ còn mang theo dược liệu trân quý nhiều năm trong hầu phủ. Lúc này đưa ra, Vương Đồng cho người thỉnh ngự y tới, để chọn ra thứ có thể sử dụng.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi bên, cả trái tim có chút trầm trọng. Nàng tuy rằng luôn luôn oán hận với Tiêu Tiềm, nhưng lúc này thấy như vậy, trong lòng cũng đành. Nàng oán hận Tiêu Tiềm lâu, nghĩ đến các loại tình cảnh bi thảm của . Lúc trước nàng nghĩ muốn chết như thế nào, tim như bị bàn tay nắm chặt, đau đến mức hô hấp cũng thông thuận.

      "Lâm nhị nương sắc mặt có chút tốt? Có cần theo nô tì ra ngoài dạo?" Nhụy Hương hầu hạ bên cạnh thấy vậy, ra tiếng .

      Lâm Cẩm Nghi ngẩng đầu nhìn Trung Dũng hầu và Lâm Ngọc Trạch, bọn họ thảo luận cái gì với ngự y, liền gật đầu : "Vậy phiền toái ngươi."

      Nhụy Hương tiếng dám, dẫn Lâm Cẩm Nghi hoa viên.

      hoa viên Trấn Nam vương phủ đương nhiên là có mấy chục loại kỳ hoa dị thảo, nhưng mà trong đám hoa cỏ hiếm thấy, lại có mấy cây hoa quế thập phần hòa hợp. Hoa quế có mùi nồng đậm, che giấu hết hương khí hoa cỏ khác trong vườn.

      Lâm Cẩm Nghi đến dưới cây hoa quế, khỏi xoa thân cây tráng kiện.

      Nhụy Hương liền giải thích: "Đây là vương phi chúng ta lúc trước còn sống t tự tay trồng, mặc dù hòa hợp lắm cùng phong cảnh trong vườn, vương gia chúng ta lúc đó thập phần thích, nhưng về sau cũng để hoa tượng dời , trước mắt càng lớn càng tốt."

      "Ta biết." Lâm Cẩm Nghi khỏi mỉm cười.

      Lúc đó nàng trồng mấy cây hoa quế, Tiêu Tiềm ghét bỏ thôi, thích mùi hoa nồng đậm. Mà cây hoa quế này ven đường có thể tùy ý thấy được, ở trong vương phủ khỏi quá mức lạc điệu.

      Nàng lại cố ý : "Hoa quế tốt a, mùi hương dễ ngửi , sau này còn có thể làm dầu bôi tóc, làm hoa quế cao, ủ rượu hoa quế. là đa dụng, như hoa cỏ khác trong vườn, chỉ có thể nhìn thể dùng."

      Tiêu Tiềm lúc đó bị nàng cãi lại, chỉ bĩu môi: "Vậy chúng ta tốt rồi, sau này mấy cái cây đó giao cho nàng chăm sóc. Hoa tượng ta mời đến đều tâm cao khí ngạo, cho bọn họ chăm sóc loại cây tùy ý gặp được này, sợ là bọn họ muốn."

      Nàng cũng son sắt đáp ứng, "Cây của ta, ta đương nhiên hảo hảo trông coi, để chàng lo lắng."

      Sau này đến hai năm, nàng sinh quái bệnh, còn hoa viên. Còn tưởng rằng mấy cây hoa quế sớm chết hết. nghĩ tới chúng được chăm sóc sinh cơ bừng bừng, sống đến tại như vậy.

      Lúc trước còn cảm thấy trong lòng khó chịu, Lâm Cẩm Nghi biết thế nào, bỗng nhiên lại rơi lệ.
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama50 others thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Trở lại chốn xưa
      heavydizzy thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      mà khóc ah
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :