1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      lầy như thế mà sao kiếp trước thất thủ hở ?
      heavydizzy thích bài này.

    2. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Mèo đến
      heavydizzy thích bài này.

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Tiêu tiềm hạ vốn đủ lớn thân là chủ soái dám bỏ ba quân chuồn về kinh thành. Đây là tội chém đầu đấy
      heavydizzy thích bài này.

    4. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ngày nào cũng có chương mới của nàng @heavydizzy, tung bông tung hoa thank nàng nè :yoyo55::yoyo55::yoyo55:
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 52

      Tiêu Tiềm ném quân cờ trong tay, cổ cứng ngắc cúi xuống rồi đứng lên.

      Phương trượng nhìn thấy, khỏi cười lắc đầu, : "Tiêu thí chủ ở đây chờ nửa ngày, chính là vì muốn gặp người, tâm tính thiếu niên như vậy, giống người lão nạp vẫn biết xưa nay."

      Tiêu Tiềm loan loan môi, cười yếu ớt : "Đúng vậy, ta cũng thấy rất giống mình."

      xong câu này, Tiêu Tiềm liền cáo từ ra khỏi thiện phòng.

      trong sương phòng Hoàng Giác tự bố trí giới đơn giản, Thiên Ti bưng chậu nước giếng tiến vào, làm ướt khăn cho Lâm Cẩm Nghi lau mặt.

      Lâm Cẩm Nghi lau mặt, nhân tiện đem lau lần mồ hôi ở cổ, rồi cầm quạt tròn quạt lát, cuối cùng là cảm thấy mát mẻ hơn.

      Thiên Ti lại phòng bếp trong chùa hỏi nước trà, tự mang lá trà đến ngâm chén trà ấm mang tới.

      Lâm Cẩm Nghi nhìn nàng vôi trước vội sau, liền giữ nàng lại, khuyên nàng: "Bên ngoài thời tiết rất nóng, ngươi vội, ta lau mặt, uống trà, có việc gì."

      Thiên Ti dùng khăn xoa xoa cái trán đầy mồ hôi, : "Xuất môn ở bên ngoài thể so với ở nhà, nô tì sợ hầu hạ nương tốt. Nếu qua thời tiết nóng ngài sinh bệnh, nô tì trở về cũng biết sao với phu nhân. Nô tì lại tìm chút băng cho nương."

      Hoàng Giác tự tuy là nơi tăng nhân tới tu, nhưng người lui tới phần đông là quan to quý nhân, trong chùa cũng có hầm băng, nhưng khách hành hương thêm tiền dầu vừng mới được dùng. Thiên Ti biết quy củ này, cầm tiền bạc mua băng.

      nha hoàn theo Lâm Cẩm Nghi đến, ngoài Thiên Ti còn có Kim Linh.

      Kim Linh tuổi lớn, cũng rất biết xử lý, bất quá nàng chưa cùng Lâm Cẩm Nghi ra cửa nhiều, rất nhiều chuyện đầu cũng ràng. Thiên Ti mua băng liền đưa nàng cùng, để nàng nhân tiện học hỏi thêm.

      Sương phòng là nơi nhã khách nghỉ ngơi, bọn thị vệ thể vào, liền chỉ gác ở ngoại viện, trong phòng nhất thời chỉ còn lại mình Lâm Cẩm Nghi.

      Chóp mũi mơ hồ ngửi được mùi đàn hương, bên tai là tiếng chuông phật và ve kêu, đường núi hồi lâu Lâm Cẩm Nghi khỏi cảm thấy mệt mỏi, chuẩn bị nằm xuống bàn nhắt mắt lát.

      Bỗng nhiên cửa phòng ở bên ngoài có tiếng gõ .

      Lâm Cẩm Nghi than thở: "Trở về nhanh như vậy a." Sau đó ra cửa: "Cửa khóa, tự vào ."

      Bên ngoài dừng lát, có tiếng động, sau đó 'Chi nha' tiếng, cửa bị đẩy ra.

      Lâm Cẩm Nghi buồn ngủ chống cằm, tùy ý nhìn lướt qua cửa.

      ... Sau đó nhìn thấy người nàng thể nào nghĩ tới xuất tại nơi này!

      Khốn ý trở thành hư , Lâm Cẩm Nghi lúc này đứng lên, kinh ngạc : "Sao người ở trong này?"

      Tiêu Tiềm tâm tình sai, cười khẽ hỏi ngược lại: "Sao ta thể ở trong này?" xong liền khoanh hai tay vào phòng, Vương Đồng theo phía sau đương nhiên từ bên ngoài đóng cửa lại.

      Lâm Cẩm Nghi khỏi lui về phía sau nửa bước, sau đó nghĩ đến mình cũng có gì phải sợ , chính mình cũng dẫn theo hai mươi hộ vệ, Tiêu Tiềm bất quá dẫn theo thị vệ. Mà vai còn quấn băng, hiển nhiên bị thương.

      Tiêu Tiềm khách khí ngồi xuống trước bàn, tự bưng chén trà của Lâm Cẩm Nghi uống hai ngụm.

      Lâm Cẩm Nghi vội đè lại, : "Vương gia nếu khát nước, cho người ngâm thêm chénn trà mới là được."

      Tiêu Tiềm bỏ tay nàng ra, "Bổn vương cũng để ý." xong lại mở chén trà, bưng lên uống.

      Ngươi để ý, ta để ý a! Lâm Cẩm Nghi cắn môi, mặt nóng lên.

      Uống trà ấm nhuận nhuận cổ họng, Tiêu Tiềm cũng vòng vèo, thẳng vào đề: "Bổn vương nghe lần này Trung Dũng hầu đảm nhiệm đốc vận lương thảo?"

      Tiêu Tiềm có thể xuất tại nơi này, hiểu chuyện trong kinh cũng phải thần kỳ, Lâm Cẩm Nghi gật đầu : "Vương gia tin tức linh thông."

      Tiêu Tiềm đặt chén trà, chậm rãi : "Trung Dũng hầu tuổi lớn, chí vẫn ở ngàn dặm, bổn vương bội phục. Nhưng tình hình chiến tranh hung hiểm, dù là bổn vương lần này cũng ăn chút mệt, hầu gia sau này cũng biết..."

      Lâm Cẩm Nghi dù có ngốc, cũng nghe ra ý từ của , lập tức : "Còn thỉnh vương gia bảo hộ tổ phụ ta chu toàn, Cẩm Nghi xin chịu sai phái."

      Tiêu Tiềm rất vừa lòng nàng phản ứng như vậy, : "Nàng như vậy, bổn vương đương nhiên kiệt lực hỗ trợ. Bất quá, bổn vương có thỉnh cầu nho , hi vọng nhị nương có thể đáp ứng."

      Lâm Cẩm Nghi biết có hảo tâm, nghiêm mặt : "Vương gia cứ đừng ngại, Cẩm Nghi xin ra roi."

      Tiêu Tiềm cười khẽ, "Cũng phải chuyện phiền toái gì, chỉ muốn Lâm nhị nương trong thời gian này ở nhà niệm Phật, cầu bình an cho ta và Trung Dũng hầu."

      "Chỉ đơn giản như vậy?" Lâm Cẩm Nghi khỏi nhíu mày.

      Tiêu Tiềm gật đầu, "Đúng vậy, vốn phải việc gì khó. Chỉ hy vọng Lâm nhị nương có thể thành tâm hướng phật, dù sao loại chuyện này, chỉ cần thành tâm được đền đáp."

      "Nếu chỉ như thế, Cẩm Nghi đáp ứng vương gia." Lâm Cẩm Nghi nghiêm cẩn .

      "Bổn vương còn nghe lệnh đường gần đây còn muốn tác hợp Lâm nhị nương cùng tiểu công tử Gia Định hầu phủ..."

      "Cẩm Nghi đáp ứng vương gia dốc lòng lễ Phật, đương nhiên nghị thân lúc này. Tổ phụ mạo hiểm thân ra tiền tuyến, ta làm cháu trong lòng khó an, càng thể vào lúc này đàm hôn luận gả." Dù sao nàng cũng tính toán phát triển cùng Tống gia công tử, đáp ứng cũng thiệt.

      Tiêu Tiềm ha ha cười, : "Vậy là tốt rồi, bổn vương mặc dù ở kinh thành, nhưng Trấn Nam vương phủ còn đó, hi vọng Lâm nhị nương là làm, dốc lòng hướng phật, đến ba tháng, bổn vương chắc chắn cùng Trung Dũng hầu bình yên vô khải hoàn về triều."

      Tiêu Tiềm là người rất ít đồng ý ai, nhưng lời hứa đều làm được. Về điểm này, Lâm Cẩm Nghi vẫn thực yên tâm. Trầm ngâm lát, nàng đem nghi vấn trong lòng hỏi ra, "Vương gia lần này xuất ở Hoàng Giác tự, là trùng hợp hay là..." Nếu cố tình chi phối, chẳng lẽ hao tốn khổ tâm như vậy, chỉ để chính mình đáp ứng vì ăn chay niệm phật? Dụng tâm khỏi cổ quái.

      Tiêu Tiềm : "Hồi kinh xử lý chút chuyện, ở trong này chơi cờ cùng phương trượng, nghe Lâm nhị nương đến, liền tới vài câu nhàn thoại thôi."

      tựa hồ cũng cần dối, Lâm Cẩm Nghi tin tưởng, truy vấn tiếp.

      chuyện, bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Thiên Ti và Kim Linh nâng băng bồn trở lại, bị Vương Đồng ngăn ở bên ngoài.

      Thiên Ti cũng từng gặp Vương Đồng, lập tức phản ứng lại, Tiêu Tiềm ở trong phòng, nam quả nữ chung phòng, nàng đương nhiên lo lắng, ở ngoài cửa sốt ruột : " nương, ngươi sao chứ?"

      Lâm Cẩm Nghi trả lời: "Ta sao, cần lo lắng."

      Tiêu Tiềm bĩu môi, nha hoàn bên ngoài coi thành loại người nào ? Chẳng lẽ còn có thể làm ra hành động vượt rào với nàng? Bất quá, nghĩ lại, tại nha hoàn bên người nàng quả là trung tâm hộ chủ, dù biết ở trong này cũng rụt rè, so với đám người lúc trước nàng mang đến từ nhà mẹ đẻ tốt hơn nhiều.

      "Tốt lắm, bổn vương còn có chuyện quan trọng, tiện ở lâu, quấy rầy nhị nương."

      Tiêu Tiềm đứng lên, Vương Đồng ở bên ngoài đẩy cửa ra, tới cửa, liền nhìn thấy hai nha hoàn vẻ mặt thân thiết nhìn vào trong phòng, như sợ Lâm Cẩm Nghi xảy ra chuyện gì.

      khỏi buồn cười, đột nhiên thú vị xoay người với Lâm Cẩm Nghi: "Lâm nhị nương nơi này nước trà tệ, uống vào miệng, hoạt sắc sinh hương, thấm thía vô cùng, lần tới hồi kinh lại muốn đòi nàngg ít."

      Thiên Ti và Kim Linh đương nhiên biết trong phòng chỉ có ly trà Lâm Cẩm Nghi uống kia, nghe xong lời này liền mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt hốt hoảng.

      Tiêu Tiềm tâm tình cực tốt, ngâm nga tiểu khúc dẫn Vương Đồng .

      vừa , Thiên Ti và Kim Linh lập tức vào phòng, hai người đem bồn băng trong tay đặt xuống, lúc này mỗ người bên xem xét Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi mặc các nàng xem xét, bất đắc dĩ : "Thực có chuyện gì, các ngươi cần kích động như vậy."

      Thiên Ti : " nương sao nô tì cần khẩn trương? Trong phòng này chỉ có ly trà, nô tì thấy nương uống, Trấn Nam vương mới vừa rồi kia..."

      Lời kia quả giống đùa giỡn. Lâm Cẩm Nghi mặt ửng hồng lên, : " thuận miệng bừa, các ngươi cần để trong lòng."

      Thiên Ti hồ nghi nhìn nàng phản ứng khả nghi, trong lòng tính toán sau khi trở về vẫn nên tiếng với phu nhân. Phu nhân hoàn toàn đồng ý nương nhà nàng có liên quan với Trấn Nam vương. Trước mắt chỉ sợ nương nhà nàng mất tâm... Nghĩ vậy, Thiên Ti khỏi nghĩ lát nàng cũng muốn giúp nương nhà nàng cầu bùa, phù hộ nương nhà nàng có thể có đoạn nhân duyên cực tốt, đừng cùng Trấn Nam vương dây dưa !

      Có bồn băng, trong phòng đương nhiên bớt nóng ít.

      Lâm Cẩm Nghi nghỉ tạm lát, Trịnh Kiểu Nguyệt được tiểu sa di dẫn tới.

      Hai người cùng lên, Lâm Cẩm Nghi vào sương phòng cho người ở ngoài chùa đón nàng.

      Hai người lại gặp nhau, nghĩ ngơi hồi phục xong, Đại hùng bảo điện khẩn cầu bình an cho người nhà.

      *****

      sương phòng bên kia, Tiêu Tiềm và Vương Đồng cải trang xong, mỗi người con ngựa trở về Trấn Nam vương phủ.

      Hai người cũng cửa chính, mà lén lút vào phủ từ cửa sau.

      Vương Đồng theo sau Tiêu Tiềm đường thư phòng, trong lòng khỏi có chút kinh ngạc, vương gia nhà lần này lặng lẽ về kinh, mặt là vì tìm ngự y trong phủ trị liệu thương thế, mặt khác lại vận dụng nhân mạch, đem Trung Dũng hầu và Gia Định hầu vốn lòng ra biên quan kéo vào đội ngũ theo quân.

      Vương gia nhà phải có ý tứ với Lâm gia tiểu nương sao? Thế nào lại kéo tổ phụ nàng đến tiền tuyến nguy hiểm như vậy, thực kỳ quái. Tuy rằng lấy thực lực vương gia nhà , bảo vệ Trung Dũng hầu cũng khó, nhưng hao tốn khổ tâm đưa người , còn phải lo lắng cố sức bảo hộ, là rất có lời. Dù muốn đưa công huân cho Trung Dũng hầu phủ, cũng cần phiền toái như vậy a.

      Suy nghĩ nửa ngày vẫn , Vương Đồng rốt cục nhịn được hỏi ra.

      Tiêu Tiềm hôm nay tâm tình sai, có lòng từ bi giải thích cho : "Trung Dũng hầu đối với ta xưa nay thực vừa lòng, lần này có thể khiến Lâm gia nương vì tổ phụ nàng đáp ứng lễ Phật, chuyện hôn , còn có thể nhân cơ hội hòa dịu quan hệ hai nhà chúng ta, vì sao làm đâu?"

      Vương Đồng biết ước định của Tiêu Tiềm và Phong Khánh đế, lập tức hiểu được, vương gia nhà sợ đến lúc đó đạo thánh chỉ hạ xuống, Trung Dũng hầu vì cháu kháng chỉ tuân. Lúc này trước hết lấy lòng ông, kéo ra trận doanh của mình. Như vậy lúc đó có thánh chỉ làm mai, lại có trưởng bối đồng ý, cũng để cho Lâm gia tiểu nương đồng ý. là dụng tâm lương khổ a!

      PS: già vất vả quớ!!!! Khổ thân 2 cụ hầu bị lừa chiến trường nữa.
      Last edited: 1/11/17
      Red Ruby, minhminhanhngoc, Uyên Sama50 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :