1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      ta nghĩ n9 muốn giữ cho nữ 9 k bị vỡ mộng về gđ, nhưng mà a lạnh lùng với c quá :-(.
      hóng quá trình tán lại của ac
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 2

      Tháng giêng, rét xuân se lạnh, chợt ấm nhưng còn rét.

      Vốn nên quanh năm suốt tháng hoan hỷ vui mừng, trong Trung Dũng hầu phủ lại bao trùm u ám.

      Hai ngày trước, trong hầu phủ, nhị tiểu thư Lâm Cẩm Nghi ngã từ cầu thang xuống, trước mắt thương thế chưa .

      việc phát sinh lúc người Trung Dũng hầu ở trong phủ, bọn hạ nhân nhất thời tay chân đều hoảng hốt.

      Cũng may trong Thuận Hoà đường nơi hầu phu nhân ở còn có Hoàng ma ma tọa trấn. Hạ nhân bẩm báo lên rồi, Hoàng ma ma liền tự mình dẫn người an trí nhị tiểu thư, sai người gọi đại phu trong phủ, giam giữ tất cả hạ nhân lúc đó ở đấy, cuối cùng lại sai người thông báo cho hầu gia ở Trấn Nam vương phủ. Cuối cùng cũng xảy ra cái gì ngoài dự liệu.

      Mọi người Trung Dũng hầu ở phủ Trấn Nam vương ở Thành Nam, nghe trong nhà xảy ra chuyện, Trung Dũng hầu cũng lộ ra, thông báo tiếng với Trấn Nam vương, mình chạy về trước, lúc này nhị tiểu thư Lâm Cẩm Nghi hôn mê hơn canh giờ.

      Trong phủ đại phu cũng khám cho nàng, cầm máu, băng bó vết thương, nhưng dám nhiều lời, cũng phải đại phu này y thuật tinh, biết là chuyện lớn, cũng dám làm bừa.

      sắc mặt Trung Dũng hầu vốn có chút xanh mét, trở về nhìn thấy cháu nằm ở giường hôn mê bất tỉnh, mặt càng đen vài phần.

      xuất thân võ tướng, người có uy áp khiếp người, lúc này thấy thay đổi sắc mặt, hạ nhân trong phòng tất cả đều dám thở mạnh.

      Nhưng may mắn Trung Dũng hầu chân trước vừa trở về, Trấn Nam vương sau lưng phái ngự y trong vương phủ tới.

      Ngự y xem mạch cho Lâm Cẩm Nghi xong, cẩn thận kiểm tra vết thương của nàng, dùng châm rồi, nhất thời cũng nhịn được nhăn mày lại —— theo lý thuyết, vết thương đầu nhị tiểu thư hầu phủ cũng lớn, miệng vết thương xử lí tốt, cầm máu rồi băng bó, trước mắt lại vẫn tỉnh lại. tuy rằng bản thân là ngự y, nhưng với tình huống như vậy cũng thể kết luận, chỉ hết thảy chờ Lâm Cẩm Nghi tỉnh lại mới có thể phán đoán kết luận.

      Trung Dũng hầu nghiến chặt hàm dưới, nghe xong lời ngự y, chỉ gật gật đầu, sau đó cho người thông báo với hầu phu nhân và thế tử, thế tử phu nhân ở Trấn Nam vương phủ, truyền lời bảo bọn họ cần quá mức lo lắng.

      ngờ, Lâm Cẩm Nghi chẳng qua chỉ từ cầu thang cao bốn năm bậc ngã xuống cái mà lại hôn mê. Có lúc nàng còn sốt cao, mười phần nguy hiểm, may mắn ngự y có y thuật cao siêu, dùng bí phương cung đình mới cứu được người trở về.

      *

      Lúc Sầm Cẩm có ý thức lại, chỉ cảm thấy người mồ hôi chảy ròng ròng khó chịu, có chút mệt mỏi, nhưng so với đau đớn lúc trước nàng bị bệnh vẫn thư thái nhiều lắm. Nàng cảm giác được đệm dưới thân mềm mại, ngửi thấy mùi hoa thấm vào, chung quanh cực kỳ yên tĩnh, khiến người thích ý nên lời.

      Nàng tự giác nghĩ, hóa ra chết là như vậy. Biết trước thế này nàng sớm nên lưu luyến trước sau, cần gì phải chịu ba năm ốm đau kia.

      Nàng thoải mái muốn nhúc nhích, lại cảm giác được có đôi tay ấm áp, mềm mại, nhàng sờ sờ mặt mình.

      Ngứa, khiến nàng nhịn được muốn cọ chút.

      "Bảo bối ngoan, A Cẩm ngoan, ngươi mau tỉnh lại, ngươi đây là muốn mệnh a nương sao... Đại tỷ tỷ ngươi , nếu ngươi cũng , tổ phụ tổ mẫu ngươi làm sao chịu được?" bên tai nàng vang lên tiếng khóc nức nức nở nở.

      thanh này rất quen thuộc, cũng phải mẫu thân Kỷ thị của nàng. Nhưng đời này người tự xưng là nương của nàng, còn có thể là ai đây? Chẳng lẽ... nàng chết, có thể nhìn thấy mẹ ruột mình?

      Sầm Cẩm giật giật mí mắt, chỉ cảm thấy trước mắt cái bóng lờ mờ. Nàng làm quen lát, sau đó thấy người ngồi ở bên giường —— đó là phụ nhân vấn sơ búi tóc, mặc thân xiêm y trắng thuần xinh đẹp, mặt trứng ngỗng, mắt hoa đào, đẹp nên lời, sắc mặt lại trắng bệch, đáy mắt mảnh rầu rĩ, má còn có hai hàng lệ, thoạt nhìn rất tiều tụy.

      Phụ nhân này thấy Sầm Cẩm tỉnh lại, lập tức kinh hỉ : "A Cẩm! Ngươi tỉnh! Mau cho a nương, đầu còn cảm thấy khó chịu sao?" Sau đó lại phân phó nha hoàn bên người: "Mau, báo cho hầu gia biết, thỉnh ngự y tới."

      Sầm Cẩm có chút mơ hồ, phải mình chết sao? Thế nào đột nhiên lại... Hơn nữa người trước mắt luôn miệng là mẫu thân mình, chẳng phải nàng chưa từng gặp mẹ ruột, rà đây là mợ nàng —— thế tử phu nhân Trung Dũng hầu phủ Tô thị!

      Ngay lúc Sầm Cẩm suy nghĩ hỗn loạn, ngự y chạy tới, lại chẩn trị cho nàng.

      Sau lát, vẻ mặt ngự y cuối cùng khoan khoái, : "Thế tử phu nhân cần lo lắng, nhị tiểu thư có trở ngại, chỉ là người còn có chút nóng, uống hai chén thuốc hạ sốt là có thể tốt."

      Thế tử phu nhân Tô thị như trút được gánh nặng thở dài, hai tay chắp lại vái trời, "Ông trời phù hộ, ông trời phù hộ, A Cẩm chúng ta cuối cùng là cát nhân thiên tướng."

      Bọn họ chuyện, bên kia Sầm Cẩm ngồi dậy, thể tin nhìn thân thể của mình —— nàng tử lúc hai mươi sáu tuổi, bị ốm đau tra tấn thập phần gầy yếu, nhưng trước mắt bàn tay của nàng nho , cánh tay tinh tế, bả vai và thắt lưng càng đều tinh tế như thiếu nữ.

      "A Cẩm, làm gì vậy? ! Mau nằm xuống!" Tô thị mày liễu dựng thẳng, tự giác cao giọng.

      Sầm Cẩm theo bản năng rụt cổ, ngoan ngoãn nằm trở về —— nàng từ có chút sợ người mợ này. Đừng nhìn mợ bộ dạng mảnh mai mỹ mạo, nhưng cũng xuất thân võ tướng thế gia, tính tình rất lợi hại. Như cữu cữu nàng trước khi thành hôn coi như là có tiếng hoàn khố ở kinh thành, sau này bị bà ấy quản đến dễ bảo. Đừng nạp thiếp, ngay cả nơi phong nguyệt cũng dám lui tới. Sầm Cẩm nhớ được, mẫu thân Kỷ thị thường dạy nàng 'Làm phụ nhân phải hiền thuận, trinh tĩnh, giống mợ ngươi hung dữ như vậy, là vạn vạn thể được '.

      Tô thị xong, thấy khuôn mặt nàng tái nhợt ra e ngại, liền hạ ngữ điệu : "A nương phải muốn ngươi, chỉ là lo lắng thân mình ngươi."

      Sầm Cẩm gật gật đầu, cúi mắt dám nhìn bà.

      tính tình Tô thị mạnh mẽ vang dội, thấy nàng tỉnh vốn muốn hỏi chút ngày đó nàng ngã xuống cầu thang thế nào, nhưng thấy vẻ mặt nàng sợ hãi, như là e ngại cái gì, nên cũng truy vấn nữa, chỉ ôn nhu với nàng vài câu, chờ chén thuốc được nấu xong bưng lên, nàng tự mình cho Sầm Cẩm uống, sai nha hoàn đổi quần áo, lại giọng dỗ nàng vào giấc ngủ...

      *

      bao lâu, Trung Dũng hầu mọi người cũng nghe tin tức nàng tỉnh, từ Trấn Nam vương phủ chạy về.

      Lúc đó Sầm Cẩm uống xong chén thuốc hạ sốt, mơ mơ màng màng bị Tô thị dỗ ngủ.

      mọi người Trung Dũng hầu chân vào thăm nàng, rồi ra gian ngoài chuyện.

      Trung Dũng hầu và Trung Dũng hầu phu nhân đều là có tuổi, mấy ngày này vất vả và lo lắng khiến hai người sắc mặt rất khó coi.

      Bất quá hai người biết cháu bình an, vẻ mặt cũng cuối cùng còn ngưng trọng nữa.

      "Cha mẹ, các ngươi đừng lo lắng. Tiểu A Cẩm bây giờ phải tốt rồi sao. nhiều ngày các ngươi bận rộn chuyện bên Trấn Nam vương phủ, vừa phải lo lắng thương thế của tiểu A Cẩm, trước mắt nhanh nghỉ ngơi thôi." Trung Dũng hầu thế tử Lâm Ngọc Trạch thấy mặt vợ chồng Trung Dũng hầu đều ra mệt mỏi, liền cất tiếng thân thiết .

      Trung Dũng hầu cũng lĩnh ý tốt này, chính hừ lạnh : "Ngươi cũng làm cha, nếu ngươi đắc dụng chút, cần gì ta và mẫu thân ngươi phải tự thân tự lực?"

      Tô thị vội để người đỡ hai bọn họ ngồi xuống, : "Công công, bà bà, ngự y xem cho tiểu A Cẩm, nàng quả có chuyện gì. Các người cũng phải chú trọng thân mình hơn, nếu các người mệt mỏi, bọn tiểu bối trong lòng càng vạn vạn băn khoăn."

      Lúc Trung Dũng hầu nhìn bà, nét mặt cũng mang vài phần từ ái với tiểu bối, : "hiếu tâm của ngươi, ta và bà bà ngươi đều biết. Mấy ngày nay ngươi cực nhọc ngày đêm chiếu cố tiểu A Cẩm, cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi . Ta và bà bà ngươi ngồi lát rồi trở về."

      Trung Dũng hầu phu nhân mấy năm nay thân mình luôn tốt, hơn nữa nhiều ngày bôn ba và mới vừa rồi phen vội vàng về, bà ngồi nghỉ ngơi lát mới bắt đầu chuyện. Bà lôi kéo tay Tô thị để nàng ngồi xuống cạnh mình, xem mặt nàng gầy gò mà đau lòng : "A Hân, ngươi nhìn bộ dáng ngươi xem, tiều tụy thực làm cho người ta đau lòng, Về sau nhất định phải hảo hảo điều dưỡng phen, trăm ngàn đừng để mệt chết mình." A Hân đương nhiên chính là khuê danh của Tô thị.

      đời này ở đâu có đạo lý công công, bà bà ngồi ở chỗ này, bảo con dâu nghỉ ngơi. Nhưng ở Trung Dũng hầu phủ, mọi người lại biết, vợ chồng Trung Dũng hầu coi trọng thế tử phu nhân, thậm chí hơn cả thế tử.

      Mấy người vội vàng vài lời, vợ chồng Trung Dũng hầu tự nghỉ ngơi nhắc tới.

      Tiễn bước hai vị lão nhân, Tô thị và Lâm Ngọc Trạch trở về chính viện. Hai người vào phòng, Tô thị cho hạ nhân lui, sắc mặt cũng nghiêm túc lên, thẳng vào vấn đề hỏi: " , hôm nay ở Trấn Nam vương phủ có phải ngươi lại làm chuyện gì lên được mặt bàn ?" Nếu Trung Dũng hầu mới vừa rồi thể bởi vì quan tâm hỏi han mà trước mặt mọi người trách cứ, cho mặt mũi.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      nàng theo 2 hố mà năng suất quá vào cái đọc liền 2 truyện thích ghê.
      chị tỉnh lại rồi chờ ngày a phát ra để tán tỉnh hẹn hò
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 3

      Trung Dũng hầu thế tử Lâm Ngọc Trạch, hơn ba mươi tuổi, lại là người thừa kế tương lai của phủ Trung Dũng hầu, xuất môn ra ngoài người nào cho vài phần mặt mũi, lúc này lại giống đứa làm việc gì sai, cúi đầu đứng bên.

      Tô thị rất mệt mỏi bóp mi tâm, : "Trong nhà đại liên tiếp xảy ra như vậy, chàng có thể để ta và công công, bà bà tĩnh tâm ?"

      Lâm Ngọc Trạch sợ Tô thị mắng mình, dù sao vợ chồng nhiều năm như vậy, sớm quen, chỉ sợ thấy bộ dáng Tô thị mỏi mệt thất vọng, cho nên rất nhanh biện giải: "A Hân, ta làm chuyện xấu, chính là hôm nay ở Trấn Nam vương phủ gặp Kỷ thị kia làm bộ làm tịch khiến người ta buồn nôn, ta chẳng qua khó chịu, chọc vài câu."

      Nghe nhắc tới Kỷ thị, Tô thị đôi mày lá liễu càng nhíu chặt. Kỷ thị kia tuy rằng chỉ là phụ nhân hậu trạch, cũng dễ đối phó. Mấy năm nay nàng cùng Kỷ thị dù sáng dù tối đấu cũng phải hai lần, biết Kỷ thị hơi có chút thủ đoạn. Chính mình cũng nắm chắc có thể áp được Kỷ thị, càng đừng Lâm Ngọc Trạch tính tình ngay thẳng, biết lời sắc bén. Nàng khỏi thở dài, "Chàng xem, Kỷ thị làm bộ làm tịch cũng phải ngày hai ngày, chàng cần gì phải ở Trấn Nam vương phủ nháo lên, cũng ngẫm lại trường hợp kia..."

      Lâm Ngọc Trạch có chút ảo não : "Là ta lỗ mãng. A Hân, nhưng mà trong lòng ta khó chịu. Nếu phải độc phụ kia, đại A Cẩm cũng xa cách với Trung Dũng hầu phủ chúng ta, lại càng như vậy..."

      Vợ chồng Trung Dũng hầu cả đời sinh được trai , con chính là mẫu thân của Sầm Cẩm, Lâm Ngọc san, con trai chính là Lâm Ngọc Trạch. Trước đây vợ chồng Trung Dũng hầu cùng lên chiến trường, tỷ đệ bọn họ nuôi dưỡng ở trước mặt vợ chồng lão hầu gia già cả, tỷ đệ hai người tuổi tác kém nhiều, nhưng nâng đỡ nhau lớn lên, cảm tình so với tỷ đệ nhà bình thường tốt hơn nhiều. Sau này Lâm Ngọc San khó sinh Sầm Cẩm, cả đời đều chỉ có nữ nhi. Vợ chồng Trung Dũng hầu nhắc tới, Lâm Ngọc Trạch cũng coi Sầm Cẩm như cốt nhục thân sinh, nếu về sau cũng đặt tên nữ nhi nhà mình lấy chữ 'Cẩm'.

      Lúc tỷ phu là ngự sử đại phu Sầm Thanh Sơn còn chưa có tục thú, Trung Dũng hầu nhà đều luôn luôn chăm nom Sầm Cẩm, sợ nàng ở nhà chịu đau khổ gì. Nếu phải Sầm Thanh Sơn đồng ý, bọn họ còn muốn đem Sầm Cẩm về Trung Dũng hầu phủ. Ai có thể ngờ, sau này Sầm Thanh Sơn tục cưới Kỷ thị. Kỷ thị cực biết lung lạc nhân tâm, gả sang đến hai năm, dỗ Sầm Cẩm , ngược lại cùng bọn xa lạ.

      Vốn cho rằng, Sầm Cẩm còn hiểu chuyện, chờ lớn hơn chút biết người nào mới tốt với nàng. Bọn họ cũng vội, nghĩ sau này có cơ hội. Ai ngờ được, Sầm Cẩm hơn hai mươi tuổi cứ như vậy ...

      Tô thị đối với Sầm Cẩm cũng có cảm tình, nhưng tự nhiên thể giống với Lâm Ngọc Trạch là cữu cữu ruột thịt. Nhưng thấy đau đớn cũng cảm động lây, bằng lúc trước nàng cũng giấu giếm bệnh tình nữ nhi, sợ Lâm Ngọc Trạch và vợ chồng Trung Dũng hầu chịu nổi.

      Tô thị lại là thở dài tiếng, "Đại A Cẩm , Sầm gia kia cục diện rối rắm chúng ta cũng đừng nhúng tay, mắt thấy tâm phiền, về sau cứ xem bọn họ ầm ĩ thôi."

      Lâm Ngọc Trạch tức giận : "Ai muốn nguyện ý dính líu độc phụ kia. Nhưng A Hân, nàng biết, đại A Cẩm chúng ta thi cốt chưa lạnh, Kỷ thị kia đem nữ nhi trang điểm xinh đẹp mang đến Trấn Nam vương phủ, sợ tâm tư xấu xa kia người khác biết vậy!" Đều nữ muốn tiếu thân hiếu, nữ nhi Kỷ thị kia mặc quần áo nghìn vàng khó cầu, quần sương ảnh sa trắng, đầu cài mấy cành châu hoa lộng lẫy, mi mắt thấy buồn rầu, lại lấy ánh mắt vụng trộm nhìn Trấn Nam vương. Lâm Ngọc Trạch thấy thế, mới nhịn được náo lên.

      Tô thị nhìn cái, chậm rãi : "Chàng có thể nhìn ra, Trấn Nam vương đâu phải mắt mù biết? Trong kinh thành đều biết Trấn Nam vương đạm bạc với nữ sắc, phải người hồ đồ như vậy, Kỷ thị và nữ nhi bà ấy có tâm, cũng bất quá là diễn trò cho người mù xem, chắc thể đắc thủ."

      Nhắc tới Trấn Nam vương, Lâm Ngọc Trạch mặt cũng ra chán ghét, " có thể là người tốt gì? Nếu tốt, đại A Cẩm chúng ta làm sao tuổi còn trẻ có thể sinh bệnh như vậy? ! Theo ta , đại A Cẩm chúng ta bệnh kia đến cổ quái, hơn phân nửa chính là từ trong phủ Trấn Nam vương ra!" Trấn Nam vương và Sầm Cẩm bất hòa cũng phải ngày hai ngày, trong vòng luẩn quẩn kinh thành cũng truyền khắp. Cũng khó trách Lâm Ngọc Trạch lời này, những người nghĩ thế này cũng ít, chính là khiếp sợ quyền thế Tiêu Tiềm, dám nhiều lời thôi.

      Tô thị sợ miệng chừng mực, liền dặn dò: "Lời này chàng ở trước mặt ta thôi, ở bên ngoài trăm ngàn lần thể lộ ra tiếng gió." Tiêu Tiềm quân công hiển hách, lại có đế tâm. Trấn Nam vương phủ đúng là gấm hoa rực rỡ, lửa đổ thêm dầu. So sánh cùng, Trung Dũng hầu phủ truyền mấy đời xem như huân quý xuống dốc, Lâm Ngọc Trạch nay có danh hiệu thế tử, lại chỉ có hư chức thống soái, nghĩ cũng biết ngày sau Trung Dũng hầu phủ truyền đến tay , đương nhiên thể chống lại Trấn Nam vương phủ. Nếu đắc tội Tiêu Tiềm, sợ là về sau cả nhà thể sống tốt.

      Lâm Ngọc Trạch rầu rĩ lên tiếng, khỏi cũng tự trách mình vô dụng, nếu cữu cữu này đắc dụng, cũng để ngoại sinh nữ cứ như vậy chết minh bạch.

      "Được rồi." Tô thị đứng lên kéo tay , dỗ : "Chúng ta bên ngoài tuy rằng thể đắc tội Trấn Nam vương, nhưng còn nhiều thời gian, còn ngày có thể nhìn thấy chân tướng."

      Vợ chồng chuyện chút, Tô thị bảo Lâm Ngọc Trạch nghỉ ngơi trước, chính mình tiếp tục trông nữ nhi bị bệnh.

      *

      Sầm Cẩm uống thuốc xong, ngự y lại xem mạch vài lần, xác nhận có trở ngại, ngự y trở về Trấn Nam vương phủ phục mệnh.

      Lúc Tô thị đến xem nàng, nàng còn ngủ. Tô thị liền bảo nha hoàn xông hương nóng phòng ở, tự mình thay xiêm y bị mồ hôi ướt đẫm cho nàng, lại trông nàng đến nửa đêm, xác nhận nàng sốt nữa, mới an tâm nằm xuống ngủ ở giường kê trong phòng.

      Sầm Cẩm mê man ngày.

      Nàng cũng có ý thức, chỉ là theo bản năng đối với biến cố phát sinh người mình vẫn quá mức hoảng sợ mà muốn mở mắt.

      Nàng nghe được trong phòng tiếng nha hoàn động tĩnh tay chân, nghe được lời Tô thị ở bên cạnh an bày sắp xếp, cũng ngửi thấy huân hương ở trong phòng có mùi thuốc... Càng ngẫm nghĩ nàng càng hiểu, rốt cục minh bạch bản thân mình sống lại lần. Chính là, đổi thân phận thành biểu muội mình.

      PS: Tuần sau mình công tác, chưa biết lúc nào có chương tiếp.

    5. Pu Pu 2k1

      Pu Pu 2k1 Well-Known Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      97
      nàng có cần beta truyện này ko z

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :