1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Lại hiệp đấu vui mắt hả lòng sắp đến. Ta hóng.
      heavydizzy thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Mong đợi quá. Thanks Nàng
      heavydizzy thích bài này.

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cao tay hơn ms bảo vệ đk cin mình
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 47

      Sầm phủ dự tiệc, mấy ngày trước Tô thị từ bên ngoài bỏ khí lực mua tấm sa nguyệt ngấn.

      Sa này từ phiên bang Tây Vực sang, trong kinh rất ít có, dưới ánh mặt trời óng ánh trong suốt, hoa văn nhiều màu, quý nữ trong kinh tha thiết tìm kiếm. Ngẫu nhiên có thương đội tới bán, giá cao , có tiền chưa chắc mua được.

      Tô thị cho người dùng sa này làm cho Lâm Cẩm Nghi chiếc váy hoa nguyệt phi oanh mới tinh, mặc lên cả người thanh lệ xuất trần, dung sắc tăng thêm.

      Lâm Cẩm Nghi đứng trước gương ngắm lúc, trong lòng rất thích, vẫn còn chút hiểu hỏi Tô thị : "Nương, chất liệu này cũng dễ có, chúng ta chỉ Sầm phủ ăn yến, cần khổ tâm hao tốn như vậy."

      Tô thị vừa lòng nhìn dáng vẻ nữ nhi, : "Cái này gọi là thua người thua trận. Con chỉ cần mặc, trong nhà mặc dù phải dư dả, cũng vẫn còn tiền thỉnh thoảng làm cho con chiếc váy thế này."

      Lâm Cẩm Nghi cũng cần nhiều lời nữa, trân trọng thay thân quần áo.

      Mùng mười tháng ba, sinh nhật Sầm Thanh Sơn, Tô thị và Lâm Ngọc Trạch mang theo Lâm Cẩm Nghi Sầm phủ dự tiệc.

      Sầm gia tọa lạc ở phố Thanh Tước, bất quá là tòa nhà ba dãy, hôm nay khách đông, xa mã ngừng.

      Lâm Cẩm Nghi và Tô thị ngồi chung chiếc xe ngựa, đến cửa, hai người được đỡ xuống xe.

      Nha hoàn ở cửa ân cần đón các nàng vào.

      Vòng qua tường ngăn đến cửa thứ hai, Kỷ thị đón khách ở đó.

      Thấy các nàng, Kỷ thị cười đón vào : "Thế tử phu nhân và nhị nương tới rồi, đường vất vả, nhanh vào phòng khách ngồi uống ngụm trà."

      Tô thị kiêu ngạo siểm nịnh mỉm cười đáp lễ, Lâm Cẩm Nghi tươi cười hơi cứng ngắc, Kỷ thị ràng trong đáy lòng hận chết mình, trước mắt lại làm ra gương mặt hiền lành, nghiễn người chán ngán.

      Kỷ thị vẫn có vẻ tự nhiên, vừa dẫn các nàng phòng khách, vừa thân thiện hàn huyên: "Nhị nương hôm nay quần áo thực là đẹp, khiến mắt người khác mù rồi."

      Lâm Cẩm Nghi ôn hoà : "Tạ phu nhân tán thưởng." câu cũng muốn nhiều.

      Trong phòng khách ít phu nhân nương đên, lúc này đều cùng ngồi chuyện.

      Tô thị giúp nàng xoa dịu : "Đứa này tháng giêng chịu lần kinh hách, tính tình có chút sợ người lạ, còn thỉnh Kỷ phu nhân thứ lỗi."

      Kỷ thị cười khanh khách : "Thế tử phu nhân khách khí, đều là đứa trong nhà, ta sao lại so đo." xong, Kỷ thị an bày chỗ ngồi cho hai người, bảo nha hoàn chiêu đãi tốt, rồi tiếp tục ra ngoài đón khách.

      Nàng vừa , Lâm Cẩm Nghi cuối cùng cần giả mù sa mưa cười .

      Tô thị thấy vậy, vỗ vỗ mu bàn tay nàng : "Ủy khuất A Cẩm chúng ta."

      Lâm Cẩm Nghi đè thấp thanh : "Nay nhìn mặt bà ấy, cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn. Mệt nương còn phải tươi cười với bà ấy."

      Tô thị tay nâng chén trà lên, tay kia cầm nắp chèn gạt bọt nước, chậm rãi : "Con kiên nhẫn chút, có lúc con được cười."

      Đến trưa, các tân khách đều đến đông đủ, ngồi tụ tập ở phòng khách.

      Bởi vì Sầm Thanh Sơn là quan văn, người lui tới phần nhiều cũng đều là quan văn thanh lưu. Trung Dũng hầu phủ xuất thân võ tướng, lại là nhà huân quý, bình thường giao tiếp cùng những người này. Bởi vậy trong phòng khách trừ Nguyên phu nhân và Nguyên Vấn Khanh nhà Nguyên học sĩ, những người khác Tô thị và Lâm Cẩm Nghi cũng thân quen, qua lại vài câu là còn lời nào để .

      Nguyên phu nhân lúc này chỉ dẫn Nguyên Vấn Khanh đến, còn dẫn theo Nguyên Vấn Tâm. Nguyên Vấn Tâm và Trấn Nam vương Tiêu Tiềm quan hệ vi diệu, đương nhiên có ngăn cách với Trung Dũng hầu phủ. Hôm nay, Nguyên phu nhân cũng ngồi cùng Tô thị, chỉ cho Nguyên Vấn Khanh tới trò chuyện cùng.

      Nguyên Vấn Khanh nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi, hiển nhiên rất mừng rỡ, lôi kéo nàng thầm : "Ta còn nghĩ ngươi đến, ngờ gặp được ngươi." Dù sao người sáng suốt đều biết từ khi nguyên phối của Sầm Thanh Sơn mất, quan hệ của Trung Dũng hầu phủ và Sầm phủ từ từ xa cách. Sau này Trung Dũng hầu phu nhân muốn đón Sầm Cẩm về bên người, còn bị Sầm Thanh Sơn cự tuyệt, Sầm Cẩm sau khi lớn lên xa lạ với Trung Dũng hầu phủ, quan hệ hai nhà bởi vậy đạm bạc hơn.

      Nguyên Vấn Khanh xuất giá rồi, chung quy là con dâu nhà khác, nhiều tiện, hai người thư từ so với trước đây ít hơn rất nhiều. Thấy nàng, cuối cùng mặt Lâm Cẩm Nghi có ý cười từ đáy lòng, giải thích: "Mẹ ta bảo tới, ta liền theo."

      Nguyên Vấn Khanh gật đầu : "Ra ngoài chơi nhiều cũng tốt, giống ta, bây giờ gả , chỉ có thể vào lúc như này mới được ra hít thở khí giải sầu."

      Lâm Cẩm Nghi hỏi nàng ở nhà chồng có phải có gì hài lòng .

      Nguyên Vấn Khanh thở dài, : " có cha mẹ chồng, dưới có tiểu tiểu thúc, ngày tháng tự tại bằng ở nhà. Hôm nay bà bà ta thân thể có bệnh thể , ta mới thay thế tham dự, bằng sợ là cũng thể tới chuyện với nương và ngươi giống như bây giờ."

      "Bà bà ngươi sao chứ? Ta nhớ bà xưa nay vẫn khoẻ mạnh." phu nhân Binh bộ thượng thư cũng xuất thân từ thế gia võ tướng, vóc người so với nữ tử bình thường cao hơn ít, có chút cao lớn thô kệch, Lâm Cẩm Nghi rất có ấn tượng.

      Nguyên Vấn Khanh nhìn quanh, mới thần thần bí bí : "Bà ấy và công công ta đều bị bệnh, qua hai tháng mới 'chuyển biến tốt'. Ngươi biết, biên quan chiến trận, kinh thành ít người thu được tiếng gió, lại phương hướng cụ thể, muốn biết tin tức từ chỗ cha mẹ chồng ta, bọn họ cũng có cách nào, mới như vậy."

      Hóa ra phải sinh bệnh. Lâm Cẩm Nghi hỏi han nữa, ngược lại hỏi: "Biên quan đánh nhau ?"

      "Cũng phải sao, " Nguyên Vấn Khanh nhặt mứt hoa quả cho vào miệng nhai, "Nghe Trấn Nam vương vừa tới bị mai phục, ngày thứ hai đánh nhau, qua tháng, còn giằng co đâu."

      Nghe được tin tức Tiêu Tiềm, Lâm Cẩm Nghi khỏi hỏi nhiều hai câu, "Trấn Nam vương dũng mãnh thiện chiến, chắc có thể thắng?"

      Nguyên Vấn Khanh : "Cũng biết, ta cũng chỉ nghe cha mẹ chồng , con dân Thát Đát thấy là đỏ mắt, chủ soái tuyên bố chém ngã ngựa tuyệt bao giờ thu binh, vốn chỉ năm vạn đại quân, trước mắt hình như lại tăng thêm mấy vạn, vài thân huynh đệ của Thiền Vu mới đều tham chiến."

      Hai người trò chuyện về thế cục biên quan, nhất thời để ý xung quanh.

      Bởi vì chuyện bí mật thể truyền ra ngoài, Nguyên Vấn Khanh thỉnh thoảng chú ý chút có người nghe lén hay , sau đó phát Sầm Thoa thường thường nhìn qua chỗ các nàng.

      "Ngươi Sầm Thoa luôn nhìn người làm gì?" Nguyên Vấn Khanh kinh ngạc .

      Lâm Cẩm Nghi theo tầm mắt nàng nhìn ra, quả nhiên thấy Sầm Thoa ngồi bên người Kỷ thị, giống như Nguyên Vấn Khanh Ngôn , dù cười nhưng dư quang thường bay tới phía mình.

      "Mặc kệ nàng." Lâm Cẩm Nghi muốn nhìn, liếc mắt cái rồi quay .

      Bên kia, Sầm Thoa tươi cười chuyện với Nguyên Vấn Tâm, dư quang thấy ràng Lâm Cẩm Nghi thèm nhìn mình, trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi.

      Lâm Cẩm Nghi này, đến nhà mình dự tiệc, ăn mặc như vậy rêu rao khắp nơi, biết là khoe ra cho ai xem! Trước mắt còn làm bộ dáng này, có phải xem thường nàng hay ?!

      Kỷ thị phát giác nữ nhi thích hợp, vừa cười chuyện với người khác, vừa vỗ chân Sầm Thoa phía dưới, ý bảo nàng an tâm chút.

      Sầm Thoa lúc này mới thu hồi ánh mắt oán hận, hừ lạnh, ta muốn nhìn xem hôm nay ngươi còn bản ngạo khí như vậy nữa ? !

      Sau đó, ngọ yến bắt đầu. Mọi người theo thứ tự ngồi xuống.

      Lâm Cẩm Nghi bên là Tô thị, bên kia là Nguyên Vấn Khanh. Có Nguyên Vấn Khanh chuyện pha trò, cũng quá gian nan.

      Sầm phủ tuy lúc này làm lớn, nhưng đến cùng của cải hữu hạn, cho nên thức ăn bàn cũng đặc biệt hiếm có, đều là đồ ăn bình thường hàng ngày có thể ăn.

      Lâm Cẩm Nghi hưng trí cầm đũa lên lại bỏ đũa xuống.

      Nguyên Vấn Khanh hiển nhiên cũng cảm thấy đồ ăn bình thường, ăn mấy miếng liền bưng trà bắt đầu súc miệng.

      Thấy Lâm Cẩm Nghi cũng dừng rồi, nàng cười, giọng : "Đồ ăn còn bằng đầu bếp trong nhà ta làm, lần tới mời ngươi tới nhà ta làm khách, nhà ta có đầu bếp Lưỡng Quảng, làm canh là nhất đẳng nhất hảo."

      Lâm Cẩm Nghi cũng bưng trà lên, : "Tốt, chờ lần tới ngươi làm chủ." chuyện, nàng mở chén trà, phát trong chén còn nước.

      Nha hoàn hầu hạ bên cạnh tiến lên giúp nàng đổi trà nóng, Lâm Cẩm Nghi vừa cười nghe Nguyên Vấn Khanh tự khen nhà mình, vừa tùy tay tiếp nhận.

      nghĩ chén trà kia lại nóng phỏng tay, nàng cầm được, cả chén trà đổ xuống váy.

      Nguyên Vấn Khanh kinh hô tiếng, trách cứ nha hoàn: "Ngươi làm việc thế nào?!" Lại vội hỏi Lâm Cẩm Nghi, "Cẩm Nghi, sao chứ, có bị bỏng ?"

      Lâm Cẩm Nghi dùng khăn lau váy dính lá trà, : " việc gì, việc gì, quá nóng."

      Nha hoàn vội vàng xin lỗi, lúc này Kỷ thị tới, cũng trách cứ nha hoàn kia, lại với Lâm Cẩm Nghi: "Lâm nhị nương, hạ nhân trong nhà quy củ, có lỗi. Ngươi nhanh đổi váy , đừng để bị gió thổi, cảm lạnh."

      Lâm Cẩm Nghi cúi đầu nhìn váy bị đổ mảng nước lớn, quả cần thay.

      Kỷ thị lại với nha hoàn mắc lỗi: "Còn đưa Lâm nhị nương nhà thuỷ tạ thay quần áo!"

      Nha hoàn liên tục gật đầu, cầm nước mắt : "Lâm nhị nương cùng nô tì, nô tì đưa ngài thay quần áo."

      Nữ khách luôn có lúc tiện, nhà bọn họ mở tiệc luôn phải chuẩn bị chỗ cho nữ khách nghỉ ngơi hồi phục, thay quần áo.

      Đổi là nhà người khác, Lâm Cẩm Nghi đương nhiên nghĩ ngợi theo. Nhưng ở trước mặt Kỷ thị, nàng phải phòng bị, lúc này động, mà quay đầu nhìn về phía Tô thị.

      Tô thị cười : "Kỷ phu nhân an bày thỏa đáng, con cứ thôi." xong còn cho nàng ánh mắt ý vị thâm trường.

      Nguyên Vấn Khanh cũng đứng lên : "Cẩm Nghi, ta đưa ngươi . Ta cũng cảm thấy có chút buồn."

      Lâm Cẩm Nghi gật đầu, dắt Nguyên Vấn Khanh, theo nha hoàn.

      Tô thị liéc nhìn, lặng lẽ đánh giá Kỷ thị, Kỷ thị sắc mặt bình thường, nhưng ánh mắt lóe lên, hiển nhiên nghĩ đến cái gì.

      Sợ là nghĩ tới Nguyên Vấn Khanh cùng với A Cẩm. Tô thị hơi thể nhịn cười.

      bàn khác, Sầm Thoa trấn định như Kỷ thị, nhìn Nguyên Vấn Khanh cũng theo, nàng bất giác nắm chặt hai tay. Cũng biết kế hoạch lúc trước còn được .

      Nàng còn xuất thần, bỗng nhiên bên tai nghe 'Ai u' tiếng, nha hoàn bưng bát canh, hơi nghiêng tay, nửa bát nước canh đổ lên người nàng.

      Quần áo này của nàng hôm này cũng mới làm, chất liệu mặc dù kém của Lâm Cẩm Nghi, nhưng cũng khiến nương nàng mất công mới mua được vào phủ.

      Lập tức Sầm Thoa nhảy dựng lên, phẫn nộ quát: "Ngươi làm cái gì?!"

      tiếng này lập tức hấp dẫn tầm mắt mọi người ở đây.

      Kỷ thị vội tới hoà giải, : "Đứa này giật mình làm gì, bị dọa ?"

      Sầm Thoa mới phản ứng lại, có ít người nhìn mình, nhịn tức giận, tận lực có vẻ ôn hòa : "Đúng vậy, bị dọa hoảng. Nha hoàn này, người làm việc sao động tay động chân thế?"

      Nha hoàn kia vội xin lỗi, : "Nô tì chưa bao giờ gặp trường hợp quan trọng như hôm nay, nhất thời khẩn trương, run chân, còn thỉnh nương thứ tội."

      Sầm Thoa cẩn thận nhìn lên, nha hoàn này quả tháng trước mới vài phủ, lúc nương nàng nghĩ đến mở tiệc, người trong nhà đủ, mới từ bên ngoài mua vào. Cho nên chỉ ở phòng bếp làm chút việc nặng.

      Vô duyên vô cớ bị đổ vào, lại trước mặt người khác phát tác hay, Sầm Thoa chỉ thầm ghi nhớ bộ dáng nha hoàn này, nghĩ chờ tan tiệc tìm nàng tính sổ.

      "Nhanh thay quần áo ." Kỷ thị khẽ đẩy Sầm Thoa. Nữ nhi này là rất thiếu kiên nhẫn.

      Sầm Thoa lên tiếng, kéo làn váy ra ngoài.

      Thu hết thảy vào đáy mắt Tô thị mỉm cười, trò hay mở màn rồi.

    5. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Có trò hay để xem rồi
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :