1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Trăm sông đổ về 1 bể. Hay quá. Cầu chương mới
      Tina Buiheavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 44

      Tiêu Tiềm xuống nước mới phát dưới nước còn có những người khác.

      Những người này đều là nam tử dân chúng phổ thông, thủy tính cũng rất giỏi, bơi về chỗ Lâm Cẩm Nghi bị ngã xuống.

      Tiêu Tiềm cố gắng cũng kịp, lập tức dùng chưởng phong bổ về phía những người này, vất vả tạo ra con đường.

      Những người đó tuy rằng được an bày ở chỗ này, nhưng hiển nhiên trải qua huấn luyện, rất nhanh trận tuyến liền rối loạn.

      Tiêu Tiềm nhân cơ hội lao mạnh đến, kéo Lâm Cẩm Nghi lên.

      Những người đó cũng dám tới gần, bơi lên bờ.

      Tiêu Tiềm vận khí trước, rất nhanh kéo Lâm Cẩm Nghi lên thuyền hoa của mình.

      Lâm Cẩm Nghi cả người đều ướt đẫm, nằm ở sàn thuyền suy yếu thở phì phò.

      Tiêu Tiềm ấn bụng nàng, để nàng ói ra nước. Nàng mới có ý thức, có chút mờ mịt nhìn .

      Thấy nàng có gì đáng ngại, Tiêu Tiềm đưa nàng vào trong khoang thuyền, đứng lên chuẩn bị tìm quần áo, sau đó thấy vải mềm và quần áo được chuẩn bị sửa sang để đó.

      Vương Đồng này, cũng phải ngốc. Tiêu Tiềm khó được trong lòng khen câu.

      Lâm Cẩm Nghi quá sợ hãi, hơn nữa cả người ướt sũng bị gió thổi, hàm run lên.

      Tiêu Tiềm cầm vải mềm, lau mặt và đầu nàng, sau đó nhân tiện : "Ở đây chỉ có quần áo của ta, nàng thay trước ." xong liền xoay người ra ngoài.

      Lâm Cẩm Nghi đứng lên, phát giác chân mình mềm nhũn, nàng ngã xuống nước còn tưởng là ngoài ý muốn, nhưng vừa vào trong nước thấy nam nhân này mai phục sẵn từ trước.

      Nàng biết mình bị thiết kế !

      Hai đời cho tới bây giờ nghĩ tới có người hại, nghĩ tới hóa ra có người trăm phương ngàn kế muốn hại nàng.

      Lâm Cẩm Nghi nhắm chặt mắt, nỗ lực để mình trấn định xuống, thay quần áo.

      Tiêu Tiềm bên ngoài nghe động tĩnh, sau lúc lâu mới vào.

      Lâm Cẩm Nghi rũ tóc, mặc quần áo rộng rãi của , người vẫn mang theo hơi nước, ra vẻ đẹp thanh lệ mênh mông, lúc này ngồi ở ghế đẩu vừa lau tóc, vừa ngẩn người.

      Thấy tiến vào, Lâm Cẩm Nghi vẻ mặt cảnh giác hỏi : "Vương gia sao đúng dịp xuất tại nơi này như thế?"

      Tiêu Tiềm bị nàng hỏi nghẹn họng, hừ giọng : "Thế nào, chẳng lẽ nàng còn cảm thấy là bổn vương an bày nàng rơi xuống nước, sau đó tới cứu?" Tuy rằng lúc trước từng động cái ý niệm như vậy, nhưng sau này phải động thủ sao!

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên ngốc như vậy, nếu Tiêu Tiềm an bày, chỉ cần chính mình xuống nước cứu người, cần an bài những người khác, lại càng đánh nhau dưới nước, khiến cho nàng cảnh giác. Nếu ra tay, hôm nay việc này hẳn là càng giống 'Trùng hợp' mới đúng.

      Nàng khẽ lắc đầu, "Chính là cảm thấy chuyện này đơn giản, vương gia lại tới đúng dịp."

      "Vậy nàng cũng phải rất ngốc, ít nhất biết là có người muốn hại mình. May mắn bổn vương kịp thời ra tay, bằng , có phải có người ở dưới nước hạ độc thủ hay , dù hạ độc thủ, chỉ cần ôm nàng lên bờ..."

      Vậy nàng bị hủy.

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên minh bạch quan hệ trong đó, cho nên mới nghĩ mà sợ thành như vậy.

      Bất quá được Tiêu Tiềm cứu, hoặc là những người khác cứu... Tựa hồ cũng có gì khác biệt. Đều là danh tiết bị hao tổn. Khác nhau chính là Tiêu Tiềm cố ý đưa nàng ra trước mặt mọi người, mà là lặng lẽ đưa nàng vào trong thuyền. Cũng chính là chỉ cần ra, việc hôm nay có thể nhàng cho qua.

      Lâm Cẩm Nghi trầm ngâm lát, đứng dậy phúc thân với Tiêu Tiềm: "Vương gia cao thượng, tiểu nữ ở trong này tạ ân vương gia cứu mạng. Tiểu nữ thể báo..."

      Tiêu Tiềm sung sướng nghĩ, thể báo vậy chỉ có thể lấy thân báo đáp. Lại nghe nàng : "Chỉ có thể về sau hàng ngày tụng kinh niệm phật, cầu ngài mọi thuận ý, xuất nhập bình an."

      Hay , đến 'Kiếp sau làm trâu làm ngựa' cũng có!

      Tiêu Tiềm nhất thời tức giận, cắn mạnh răng : "Lâm nhị nương đúng là hiểu cách cảm ơn người!"

      Lâm Cẩm Nghi quay đầu , né tránh tầm mắt bức người, : "Gia nhân sốt ruột tìm kiếm, tiểu nữ quấy rầy vương gia nữa."

      Tiêu Tiềm khoanh tay , Lâm Cẩm Nghi liền ra khỏi khoang thuyền, lên sàn thuyền.

      Thuyền hoa neo cách bờ xa, từ sàn thuyền có thể nhìn ràng Trịnh Kiểu Nguyệt và người liên can đứng sát bên bờ bị thị vệ Tiêu Tiềm ngăn lại. Quanh Bách tử kiều đám đông vẫn kích đông, nhưng hiển nhiên cũng có dấu hiệu cầu sập. Lúc này dân chúng như trước lại vô cùng náo nhiệt ' bách bệnh', tựa hồ phen xô đẩy mới vừa rồi chưa từng phát sinh.

      Tiêu Tiềm cũng theo nàng ra ngoài, cầm lấy sào thuyền đẩy thuyền tới. Thuyền hoa về bờ.

      Lâm Cẩm Nghi cũng nghĩ tới, đường đường Trấn Nam vương cư nhiên còn có thể chèo thuyền, khỏi nhìn thêm hai mắt.

      Tiêu Tiềm luôn luôn ấm ức gì, thuyền hoa sắp cập bờ, bỗng nhiên mở miệng : "Nàng có muốn biết ai muốn hại nàng hay ?"

      Lâm Cẩm Nghi chuẩn bị lên bờ, lập tức đứng lại, quay đầu hỏi: "Ngươi biết?"

      Tiêu Tiềm gật gật đầu, "Nàng muốn biết sao?"

      Lâm Cẩm Nghi sửng sốt lát, nhìn về phía đám người Trịnh Kiểu Nguyệt bờ, bọn họ thấy nàng an toàn vô , đều lộ ra vui sướng tươi cười.

      Trong Trung Dũng hầu phủ còn có vợ chồng Trung Dũng hầu, Tô thị, Lâm Ngọc Trạch, bọn họ đều tình thực lòng quan tâm nàng, tại nàng tuyệt đối thể giống như nàng lúc trước vô duyên vô cớ chịu chết. Như vậy bọn họ thương tâm a...

      "Ta muốn biết." Nàng chắc chắn .

      Tiêu Tiềm gật gật đầu, "Được, chân tướng thường thường rất tàn nhẫn..."

      "Ta muốn biết, " Lâm Cẩm Nghi ngắt lời , "Cầu vương gia thành toàn!"

      Mặc dù biết được chân tướng rồi bị thương đến huyết nhục đầm đìa, nàng cũng muốn hồ đồ ngây thơ mãi !

      Tiêu Tiềm dẫn kéo cánh tay nàng, phi thân lên bờ.

      Bọn họ đứng xuống rồi, Tiêu Tiềm gật gật đầu với thị vệ, bọn thị vệ liền ngầm hiểu thả Trịnh Kiểu Nguyệt tiến lên.

      Trịnh Kiểu Nguyệt lập tức xông lên bắt lấy hai tay Lâm Cẩm Nghi, miệng : "Cẩm Nghi, ngươi sao chứ! Làm ta sợ muốn chết! Ngươi mau để ta xem, người có chỗ nào tốt?"

      Lâm Cẩm Nghi an ủi cười cười, : "Để tẩu tử bị sợ hãi, ta sao."

      Trịnh Kiểu Nguyệt cẩn thận nhìn nàng, cuối cùng i thở ra hơithật dà, " có việc gì là tốt rồi, có việc gì là tốt rồi. Chúng ta mau về phủ thôi, để đại phu chẩn trị cho ngươi." Nàng ra miệng, Lâm Cẩm Nghi trước mắt mặc quần áo Tiêu Tiềm, nếu rơi vào mắt người có tâm, biết diễn ra phong ba gì.

      Lâm Cẩm Nghi vỗ vỗ tay nàng, : "Ta còn có chút việc muốn làm, tẩu tử tiếp tục ' bách bệnh', sau đó chúng ta hội họp trong phủ." xong cũng chờ nàng đáp lời, liền tới đám Thiên Ti bị ngăn lại phía trước, đem thoa hoàn mới từ đầu dỡ xuống đưa cho Thiên Ti, lại cầm mũ chùm trong tay Thiên Ti chùm lên đỉnh đầu.

      Tiêu Tiềm đứng bên cạnh, hỏi Vương Đồng có đuổi kịp đám người mới vừa rồi mai phục ở dưới nước hay .

      Đám người Vương Đồng tuy rằng lui lên bờ, nhưng đều xuất thân quân lữ, trải qua huấn luyện, phía sau nhìn thấy vài nam tử từ trong nước lên bờ, biết tình thích hợp, cần Tiêu Tiềm phân phó, chia người ra đuổi.

      Lúc này Tiêu Tiềm hỏi đến, Vương Đồng nhân tiện : " đuổi kịp, ven đường đều để lại dấu hiệu, muốn truy tung cũng phiền toái."

      Tiêu Tiềm gật gật đầu, cho người dẫn hai con ngựa đến.

      Tiêu Tiềm lưu loát xoay người lên ngựa, Lâm Cẩm Nghi cũng đạp bàn đạp lên ngựa theo.

      Thiên Ti nhìn bên, lập tức kinh hô: " nương, ngươi biết cưỡi ngựa, cẩn thận đừng ngã !"

      Lâm Cẩm Nghi biết cưỡi ngựa, nhưng Sầm Cẩm biết. Từ trước lúc bọn họ vừa thành thân, Tiêu Tiềm là vương gia nhàn tản, hai người có việc để làm, thường xuyên ra ngoại ô đạp thanh. Tiêu Tiềm tự mình dạy nàng cưỡi ngựa, thường xuyên và lần nàng học nên hình nên dạng, cũng kém nam tử tầm thường.

      Lâm Cẩm Nghi hậu tri hậu giác để lộ mình, Tiêu Tiềm lại với Vương Đồng: "Vương Đồng gọi Nhụy Hương đến, những người khác trước mở đường!"

      Đám người Vương Đồng lĩnh mệnh mà , chân phát lực, vài cái ấn xuống liền phi thân mà .

      lúc sau, Nhụy Hương theo đến.

      đường Vương Đồng mọi chuyện cho Nhụy Hương, lúc này Nhụy Hương đến chào hỏi Tiêu Tiềm, lên ngựa của Lâm Cẩm Nghi, bảo hộ nàng ở phái trước.

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ tới Nhụy Hương cư nhiên cũng biết võ, mang theo chút kinh ngạc : " nương giỏi võ nghệ."

      Nhụy Hương : "Tạ Lâm nương tán thưởng, là chút tạp kĩ quan trọng, đáng nhắc đến."

      Lúc này Tiêu Tiềm rung dây cương, giục ngựa trước. Nhụy Hương cũng giục ngựa theo.

      Ba người hai ngựa, trước sau, đường theo dấu hiệu.

      Thành Nam người tấp nập, nhưng cũng may bọn thị vệ sớm dùng lệnh bài Trấn Nam vương phủ mở ra con đường, bọn họ cũng chậm. Ra khỏi thành, bị ngăn trở. Hai cỗ lương câu ngàn dặm đường chạy như điên, rất nhanh đưa bọn họ đến tòa miếu hoang vu đổ nát ngoài thành.

      Tiêu Tiềm xoay người xuống ngựa, Nhụy Hương cũng xuống theo, sau đó đỡ Lâm Cẩm Nghi xuống.

      Lúc này bóng đêm càng sâu, quanh miếu cỏ cây dày đặc, vết chân vắng vẻ, có vẻ thập phần trầm thanh lãnh.

      Lâm Cẩm Nghi có chút khẩn trương, xuống ngựa rồi tự giác nắm chặt tay Nhụy Hương.

      Nhụy Hương để nàng nắm chặt, từ đầu đến cuối rên tiếng.

      về phía trước, Tiêu Tiềm hơi đứng lại, với Lâm Cẩm Nghi: "Nàng có thể chuẩn bị tốt rồi?"

      Lâm Cẩm Nghi nhắm chặt mắt, trong lòng có dự cảm tốt, vẫn chắc chắn gật gật đầu.

      Tiêu Tiềm cũng nhiều lời nữa, vuốt cằm ý bảo Nhụy Hương.

      Nhụy Hương nghe lời ôm lấy Lâm Cẩm Nghi nhắc người đề khí, lập tức đưa nàng lên nóc nhà.

      Tiêu Tiềm cũng đuổi kịp phía sau, ba người khinh thủ khinh cước dỡ mái ngói, đến nóc nhà chính điện phía miếu.

    3. daikanhim

      daikanhim Well-Known Member

      Bài viết:
      271
      Được thích:
      359
      để nàng sớm biết chân tướng kế mẫu hiền lành để hiểu được tấm lòng của Tiêu Tiềm
      heavydizzy thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      sắp đk lm sáng tỏ
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ta vẫn còn thắc mắc chuyện j khiến chị và tiêu tiềm xa cách nhau. Hóng quá
      Chúc các nàng 20-10 luôn vui vẻ, mạnh khỏe. Hạnh phúc và thành công
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :