1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Đúng là người biết chuyện ai cũng nghĩ Tiêu Tiềm bị biến thái, tự nhiên ngồi vừa cười vừa lau chùi đồ vật của người chết là ai cũng bị làm cho hết hồn, dị thấy mồ luôn. Tội nghiệp nam chính bị Vương Đồng nghĩ mình bị trúng tà, biết vợ ở đó mà chỉ có thể mừng thầm trong lòng mà thôi. Mau hành động rước vợ về dinh
      heavydizzyA fang thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Uh cái kiểu cười tủm tỉm thầm thung thướng của cũng đáng phết đấy, nhưng ra tay sớm vào kẻo có nhà muốn chèo kéo con dâu rồi kìa.
      heavydizzyA fang thích bài này.

    3. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      lâu lâu lại trồi lên ủng hộ nàng đây, truyện hay lắm, thank nàng nhiều nha. mong từng chương của nàng.
      heavydizzy thích bài này.

    4. Halie.hp

      Halie.hp Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      95
      thấy nói rõ nam 9 bao nhiu tuổi he. Trước khi chết hình như nữ9 26 phải ko?
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Halie.hp Ta nghĩ Tiêu Tiềm cũng phải cỡ 30 rùi, vì nhược quán (20 tuổi) ra cung xây phủ mới cưới vợ mà. Thế nào lớ quớ vớ được vợ "cũ" mới cập kê, quá hời rồi.

      Chương 32

      Gia Định hầu phu nhân khen Lâm Cẩm Nghi như hoa nở, lại nghe nàng tại thay Tô thị chưởng quản việc bếp núc, lại càng khen nàng đến tận trời.

      Lâm Cẩm Nghi nghe mặt đỏ thôi, quay đầu như cầu cứu nhìn về phía Tô thị.

      Tô thị liền cười với Gia Định hầu phu nhân: "Ngài cần khen như vậy, nàng vẫn là tâm tính tiểu hài nhi, nên nghe lời khen."

      Gia Định hầu phu nhân lại : "Ta xem Cẩm Nghi cũng rất tốt, là đứa nhu thuận biết chuyện, đáng khích lệ."

      chuyện, thái giám ở cửa xướng nổi lên, "Thái hậu giá lâm —— "

      Mọi người đều an tĩnh lại, nhất loạt đứng lên.

      Trong khoảnh khắc, thái hậu mặc cung trang gấm vóc tơ vàng được hoàng hậu đỡ tay, chậm rãi vào trong điện.

      Thái hậu mừng thọ sáu mươi lăm, đầu đầy tóc bạc, sắc mặt cũng vẫn hồng nhuận, thần thái thong dong, mặt tỏ vẻ kiêu căng, nếu phải bà toàn thân trang điểm hoa lệ, lại có hoàng hậu theo, khác lão nhân nhà bình thường.

      "Thái hậu vạn an." Mọi người nhất tề phúc thân.

      Thái hậu vui tươi hớn hở gật đầu, : "Hảo hảo, đều đến a. Miễn lễ ."

      Vừa , thái hậu được hoàng hậu đỡ bên, ngồi lên vị trí cao nhất trong điện.

      Cung nhân dâng trà mới, hoàng hậu tự mình nhận, đưa tới trước mặt thái hậu.

      Thái hậu nhập ngụm, có chút trẻ con : "Sáng sớm uống vài chén trà , bây giờ nhạt miệng, muốn trà. Lấy chút mứt hoa quả trái cây cho ai gia ăn ."

      Hoàng hậu cười khuyên nhủ: "Ngài mấy ngày trước đây ăn vặt nhiều, dùng cơm ít, hoàng thượng dặn dò ngài phải ăn ít thứ đó ."

      Thái hậu hừ tiếng, quay mặt qua bên : "Hôm nay là sinh nhật ai gia, nếu có thể ăn thứ mình muốn ăn, sinh nhật của ai gia còn có ý nghĩa gì?"

      Hoàng hậu có biện pháp, chỉ đành : "Hảo hảo, ngài đừng nóng giận, thần thiếp cho người lấy."

      Thái hậu thế này mới vừa lòng gật gật đầu, mặt lại có ý cười.

      Ở đây tất cả mọi người quen tính khí hành vi của thái hậu như đứa . Đương nhiên, từ trước thái hậu vẫn là có chút tinh minh khỏe mạnh, nhưng mấy năm gần đây, thái hậu tuổi lớn, mới mắc bệnh tâm thần, nhất thời hồ đồ, nhất thời thanh tỉnh. Trước mắt cần phải , đương nhiên là hồ đồ.

      bao lâu, cung nhân bưng mâm mứt hoa quả trái cây lên.

      Thái hậu vui tươi hớn hở lấy hai miếng bỏ vào miệng, mới bắt đầu chuyện cùng mọi người. Nay bà thanh tỉnh lắm, chuyện bừa bãi, thập phần biết điều, mọi người cũng chỉ có thể cố gắng phụ họa.

      Thái hậu cùng các nữ quyến xong, bỗng nhiên thấy mấy người Trung Dũng hầu phủ ngồi ở trong điện phía sau.

      Bà cười hề hề : "A Cẩm, sao con ngồi phía sau như vậy? vào Từ Ninh cung, cũng biết lên đây trò chuyện cùng ai gia."

      Lâm Cẩm Nghi sửng sốt, nào biết đâu rằng thái hậu hóa ra biết tiểu biểu muội. Nàng có chút mờ mịt nhìn về phía Tô thị, Tô thị cũng có chút hiểu, chỉ giọng : "Thái hậu gọi con, còn mau !"

      Lâm Cẩm Nghi lập tức đứng lên về phía trước, hành lễ với thái hậu.

      Thái hậu vẫy vẫy tay, ý bảo nàng cần đa lễ, lại đón nàng đến phía trước.

      Lâm Cẩm Nghi đứng cạnh thái hậu, thái hậu bảo cung nhân kê thêm ghế dựa, cho nàng ngồi xuống, lại lôi kéo tay nàng : " lâu nhìn thấy con, con gần đây bận cái gì?"

      Lâm Cẩm Nghi đành phải thành : "Mấy ngày gần đây đều ở nhà luyện chữ, đọc sách, quản chút công việc vặt trong phủ."

      Thái hậu nghe xong gật gật đầu, : "Con nay có thể quản gia a? là trưởng thành." xong lấy mứt hoa quả trái cây đưa cho nàng, "Đến, ai gia thưởng cho con miếng."

      Mứt hoa quả bị đưa tới miệng, Lâm Cẩm Nghi đành phải mở miệng ra, từ tay thái hậu thử miếng.

      "Ăn ngon ?" Thái hậu cười tủm tỉm hỏi nàng.

      mứt hoa quả trong cung đương nhiên so với bên ngoài ngon hơn. Lâm Cẩm Nghi thành : "Ăn ngon, tạ thái hậu thưởng."

      Thái hậu rất hào phóng : "Vậy lúc con ra cung, ai gia cho người gói ít mang về cho con. Chừng nào ăn hết, lại tiến cung hỏi ai gia."

      Lâm Cẩm Nghi thụ sủng nhược kinh đáp ứng. Trong lòng nhịn được kinh ngạc, Tô thị phải Trung Dũng hầu phủ có cơ hội tiến cung sao? Thế nào trước mắt thái hậu mình lại trở nên thân thiết rồi? !

      Mọi người ở đây ai cũng kinh ngạc, vì sao nháy mắt Trung Dũng hầu phủ lại có nương được thái hậu thích như vậy.

      Thái hậu và Lâm Cẩm Nghi vài lời, lại quay ra tán gẫu cùng những người khác.

      Lâm Cẩm Nghi từ trước cũng thường lại với thái hậu, coi như quen, nhưng mọi người thường thường dùng ánh mắt đánh giá mình, khiến nàng cảm thấy đứng ngồi yên. Bất đắc dĩ thái hậu vẫn lôi kéo tay nàng buông, nàng cũng thể mượn cớ trở lại chỗ ngồi của mình.

      hồi lâu, thái giám trước diện lại xướng lên: "Hoàng thượng giá lâm —— "

      Tất cả nữ quyến đứng dậy, nghiêng người hành lễ.

      Sau đó, Phong Khánh đế long chương hổ bộ đến. theo sau là Tiêu Tiềm, Vinh vương gia, và các quý tộc hậu duệ hoàng tộc.

      Lâm Cẩm Nghi vội nhường vài bước sang bên cạnh, đứng cạnh nữ quyến khác.

      "Cung chúc mẫu hậu đại thọ!" Hoàng đế mang theo đoàn người, quỳ trước mặt thái hậu mừng thọ.

      Thái hậu cười cho bọn họ miễn lễ, : "Hảo hảo, các ngươi đều đến." Sau đó bắt đầu thỉnh thoảng nhìn đám người Tiêu Tiềm chuyện.

      Long tôn phượng tử ngồi vây quanh thái hậu vòng, tất cả nữ quyến đều dời sang bên cạnh đoạn.

      trò chuyện, thái hậu liền mơ hồ hỏi Vinh vương gia: "Tiểu Cửu a, con thành thân cũng nhiều năm, ai gia còn chờ ôm đứa của con đó. Con cũng nên nhanh chút."

      Vinh vương gia dưới gối có hai con trai, lúc này Vinh vương phi còn mang theo hai hài tử an vị ở trong điện, lúc trước còn thỉnh an thái hậu. Hiển nhiên thái hậu chớp mắt quên.

      Vinh vương gia cũng giải thích, theo lời thái hậu : "Ngài phải, nhi thần sau khi trở về nhất định nỗ lực gấp bội. Sinh hạ nhiều vài đứa, cho bọn họ dắt tay nhau tới thỉnh an ngài."

      Thái hậu cười liên tục gật đầu, "Con biết là tốt rồi. Ai gia cũng ngóng chỉ trông ngày đó đâu."

      Lúc này thời gian gần buổi trưa, đến lúc bày yến.

      Thọ yến ở Từ Ninh cung, nhưng nam tử và nữ quyến tách ra.

      Thái hậu đương nhiên muốn cùng bàn với hoàng đế mọi người, nữ quyến khác phải người trong tôn thất theo cung nhân đến thiên điện.

      Lâm Cẩm Nghi mới vừa rồi cố hết khả năng khiến mình tồn tại, thấy tất cả mọi người nhất nhất ra ngoài, cũng muốn xen lẫn trong trong đám người ra.

      Ai ngờ thái hậu mắt sắc lại nhìn thấy nàng, còn mở miệng : "Ôi, A Cẩm, con định chỗ nào?" Sau đó lại khẽ đẩy Tiêu Tiềm bên cạnh, "Còn mang tức phụ con ngồi lại đây? lát còn khai tiệc."

      Lâm Cẩm Nghi lúc này mới hậu tri hậu giác phát , hóa ra thái hậu phải thân cận 'Lâm Cẩm Nghi', mà tự coi nàng thành Sầm Cẩm...

      Buồn cười là, nàng tuy rằng quả là 'Sầm Cẩm', nhưng trước mắt lại đúng. Nàng hóa ra bị coi thành thế thân của chính mình.

      Nữ quyến trong phòng còn chưa hết, nghe được lời này của thái hậu, cũng đều hiểu ra. Lúc trước ít người thấy Lâm Cẩm Nghi ở trước mặt thái hậu được thích như vậy, tránh khỏi có chút ghen tị, trước mắt lại đều mang theo dáng vẻ xem trò hay. Mệt nàng lúc trước còn ngồi ở bên người thái hậu, cùng thái hậu hỏi đáp, hóa ra là bị coi thành người khác... Ai cũng biết Trấn Nam vương lãnh thanh lãnh tính, quan hệ với thái hậu cũng chỉ thường thôi, chẳng lẽ còn có thể vì câu của thái hậu, thực coi Lâm Cẩm Nghi là thành vương phi quá cố của mình?

      khẳng định là muốn giải thích. Đến lúc đó Lâm Cẩm Nghi thành chuyện cười.

      ít người vì xem náo nhiệt, đều thả chậm cước bộ, đứng lại. Đế hậu mọi người tuy rằng cũng biết thái hậu nhận sai người, nhưng cũng có ai vạch trần, chỉ còn chờ xem phản ứng của Tiêu Tiềm.

      Lâm Cẩm Nghi sắc mặt trắng bệch, cũng biết mình sắp sửa xấu mặt. Nàng khỏi dùng dư quang tìm kiếm thân ảnh Tô thị, nhưng chỗ ngồi của mọi người Tô thị là ở sát bên cửa, sớm được dẫn thiên điện.

      "Mẫu hậu phải" Tiêu Tiềm vui vẻ đứng lên, đến bên người Lâm Cẩm Nghi, cười : "Mẫu hậu cho nàng qua ngồi."

      Lâm Cẩm Nghi sững sờ tại chỗ, thế nào nghĩ tới hôm nay Tiêu Tiềm cư nhiên phối hợp với thái hậu như vậy.

      Người chờ xem kịch vui đều thất vọng, chỉ cảm thấy hôm nay Tiêu Tiềm rất khác thường. Bất quá rất nhanh, ánh mắt Tiêu Tiềm lạnh lùng quét tới, các nàng cũng dám ở lâu, cước bộ nhanh hơn ra khỏi chính điện.

      Tiêu Tiềm như vậy, Lâm Cẩm Nghi đâm lao phải theo lao, chỉ đành theo Tiêu Tiềm ngồi lại bên người thái hậu, còn ngồi phía bên kia chính là Tiêu Tiềm.

      Rất nhanh, cung nhân bắt đầu dâng đồ ăn, mấy người phân bàn ngồi xuống.

      Lấy địa vị của Tiêu Tiềm hôm nay, đương nhiên là ở chính bàn phía . Hoàng đế ngồi bên tay trái Thái hậu, hoàng hậu ngồi bên tay phải. Tiêu Tiềm ngồi ở phía bên kia hoàng đế, sau đó chỗ trống bên cạnh chính là của nàng, nâng nâng cằm với Lâm Cẩm Nghi. Lâm Cẩm Nghi kiên trì ngồi xuống, nghe Tiêu Tiềm giọng : "Mẫu hậu hôm nay đại thọ, Lâm nhị nương lúc này cũng muốn phá hưng trí của người?"

      Lâm Cẩm Nghi cứng ngắc gật gật đầu. Đúng vậy, bất quá gặp dịp chơi, lúc trước Vinh vương gia vì muốn thái hậu cao hứng, ngay con trai của mình cũng chưa có, nàng phối hợp chút là gì? Hoàng đế và hoàng hậu cũng giải thích, nếu nàng phá hủy bầu khí này, chọc quý nhân mất hứng, ngược lại thành tội nhân.

      Mở tiệc, hoàng thất mọi người vừa chuyện với thái hậu, vừa dùng cơm.

      Lâm Cẩm Nghi như đứng đống lửa, như ngồi trong đống than, cúi đầu có khẩu vị. Trong điện mọi người tuy rằng đều vạch trần, nhưng nàng có thể cảm giác được ít ánh mắt đánh giá băn khoăn người mình. Những ánh mắt này, dù sao cũng phải thiện ý.

      Thái hậu mặt mày hồng hào, quả là cao hứng, ăn đồ ăn còn đột nhiên nghĩ tới cái gì, : "Ôi, tiểu Bát, phải thịt thỏ bát bảo này là tức phụ con thích nhất sao? Con tới nha, bưng qua ."

      Thịt thỏ bát bảo quả là món ăn lúc trước Sầm Cẩm thập phần thích.

      Lâm Cẩm Nghi hận thể tìm cái lỗ chui vào, lúc này lại vẫn xấu hổ cười tạ ơn.

      Còn Tiêu Tiềm ngồi ở bên cạnh nàng dường như vẫn thoải mái bết, còn tự tay gắp đũa để vào trong bát cho nàng, : "Vẫn là mẫu hậu chu toàn, ta thiếu chút nữa quên nàng thích nhất món này."

      Miệng ấm áp ôn nhu như vậy, chỉ có vào lúc hai người vẫn còn tốt đẹp, Lâm Cẩm Nghi mới được nghe. Việc đến nước này, nàng có chút đờ đẫn, như rối gỗ bị giật dây ăn thịt thỏ.

      vất vả sống quá ngọ yến, thái hậu có chút mệt mỏi, hoàng hậu tự mình đưa bà nội điện nghỉ trưa.

      Đợi thái hậu rồi, Phong Khánh đế mới nhớ tới thay Lâm Cẩm Nghi giải vây, quay đầu với Tiêu Tiềm: " nương này so với vương phi trước của Bát đệ có vài phần tương tự, cũng khó trách mẫu hậu nhận sai."

      Lâm Cẩm Nghi đứng lên phúc thân, hồi bẩm: "Thần nữ xuất thân từ Trung Dũng hầu phủ, vương phi ngài đúng là biểu tỷ của thần nữ."

      Phong Khánh đế hiểu gật gật đầu, "Vậy khó trách." Sau đó lại an ủi nàng: "Mọi người đều biết hôm nay ngươi là vì dỗ thái hậu cao hứng mới như vậy, cần để ở trong lòng. Tốt rồi, ngươi tự tìm tổ mẫu ngươi , đừng bắt buộc ở chỗ này."

      Lâm Cẩm Nghi gật gật đầu, rất nhanh theo nội thị thiên điện.

      Tiêu Tiềm hôm nay tâm tình ràng tệ, bên môi luôn mang theo ý cười nhàn nhạt, chờ Lâm Cẩm Nghi rồi, mới thu hồi ánh mắt, tươi cười cũng phai nhạt.

      Bộ dáng này, rơi vào trong mắt Phong Khánh đế, có chút cổ quái.

      chính bàn cũng có ngoại nhân, Phong Khánh đế đè thấp thanh , có hưng trí trêu ghẹo : "Mẫu hậu hôm trước còn muốn thay ngươi tục thú, hôm nay lại hồ đồ, nhận lầm tiểu nương Lâm gia kia."

      Tiêu Tiềm thần sắc thay đổi : "Mẫu hậu có tâm. Chờ mẫu hậu tỉnh táo lại, cũng muộn."

      Phong Khánh đế gật gật đầu, ý vị thâm trường : "Lâm gia tiểu nương này cũng rất tệ, nhẫn nhịn được. Trẫm nhớ hình như nàng còn chưa hứa cho nhà ai..."

      Tiêu Tiềm tiếp lời, nhìn ra chỗ khác nâng chén trà lên uống.

      Phong Khánh đế tự tìm mất mặt, cũng tiếp, ngược lại : "Mẫu hậu bệnh tình liên tục bất định như thế, thực lo lắng. Các ngươi ngày thường đều lại ở ngoài cung, nếu nhìn thấy đại phu y thuật cao siêu, cứ việc mang tiến cung thử lần."

      Mọi người đương nhiên đáp ứng.

      *

      Lại Lâm Cẩm Nghi.

      Nàng theo nội thị vào thiên điện, lúc này yến hội ở thiên điện cũng sắp kết thúc.

      Nàng lúc trước vì bị ở lại chính điện, ít người đều thấy trong mắt, lúc này nàng đương nhiên trở thành tiêu điểm.

      Lâm Cẩm Nghi hơi cúi đầu, để ý tới này tầm mắt mọi người, tìm được mọi người Trung Dũng hầu phủ, liền ngồi xuống.

      Trước lúc mở tiệc Tô thị thấy nàng chậm chạp chưa đến, liền hỏi cung nhân, cung nhân chỉ nàng được thái hậu giữ lại chính điện, cũng để ý bàn có người thình lình trêu đùa: " nương Trung Dũng hầu phủ có phúc khí, được thái hậu coi trọng , còn rất được Trấn Nam vương ưa thích. Sợ là Trung Dũng hầu phủ lại sắp ra vương phi."

      Nghe thấy Tô thị trừng mắt tức giận quay đầu muốn tìm người mát kia.

      Bất đắc dĩ trong thiên điện người đông, tất cả mọi người coi là chuyện liên quan, người chuyện đó căn bản thể nào tìm ra.

      Tô thị mọi người sợ Lâm Cẩm Nghi ở chính điện xảy ra chuyện gì, lo lắng đề phòng ăn xong tiệc.

      Lúc này Lâm Cẩm Nghi rốt cục an toàn trở lại bên cạnh, Tô thị thập phần khẩn trương kéo tay nàng, hỏi lúc trước đến cùng phát sinh chuyện gì.

      Lâm Cẩm Nghi cảm giác được lòng bàn tay Tô thị đầy mồ hôi lạnh, miễn cưỡng cười cười, : "Ngài yên tâm, phải đại gì, trở về phủ với ngài."

      Trước mắt nhiều người nhiều miệng, quả phải lúc chuyện. Tô thị tiếp tục truy vấn.
      minhminhanhngoc, Uyên Sama, hamaxink51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :