1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      Nàng đào thêm hố mới nữa hả? :)
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương mới chào sàn đây!!!

      Chương 1


      Phong Khánh năm thứ tám, mùa đông đặc biệt lạnh lẽo. Vào ngày đông trời thường sáng muộn, làm cho Sầm Cẩm quen ngồi dựa vào lò xông hương nhìn trời sáng cảm thấy dày vò. Nàng thấy mình hơn phân nửa là sắp sống nổi.

      ... Rốt cục cần dày vò lâu nữa. Ở trong lòng nàng an ủi chính mình như thế.

      Lúc trời dần sáng lên, bên ngoài vô duyên vô cớ nổi lên gió lớn.

      Cửa sổ trong phòng đóng kín, vang lên tiếng động xì xào. Trong yên tĩnh rét lạnh mùa đông, có vẻ càng chói tai.

      Sầm Cẩm lần theo sợi dây tơ giá khắc hoa ngồi dậy từ giường, đạp thảm lông Ba Tư rất nặng rất dày, chuẩn bị đóng cái cửa sổ phiền nhiễu kia.

      Ai ngờ vừa mới đứng dậy, gian ngoài liền có người bước nhanh vào.

      "Vương phi, ngài nằm xuống, để nô tì làm."

      Sầm Cẩm liền đứng lại, vừa trở lại giường, vừa : "Vân Liễu, ngươi còn chưa ngủ à?"

      vừa ra miệng, Sầm Cẩm liền ý thức được h mình sai rồi. Vân Liễu là nha hoàn hồi môn theo nàng từ nhà mẹ đẻ mang tới đây, sớm bị phu quân của nàng —— Trấn Nam vương Tiêu Tiềm tìm cớ bán . Nay hầu hạ bên mình, là đại nha hoàn Nhụy Hương được Tiêu Tiềm chuyển từ thư phòng bên ngoài vào, vốn chuyên môn hầu hạ ăn uống ngủ nghỉ.

      Nhụy Hương đầu vấn sơ đan hoàn kế, mặc bối tử màu thanh nê thêu hoa văn mây như ý tứ hỉ, phía dưới mặc cái váy màu thiên thanh mã diện, khuôn mặt trầm tĩnh, dung sắc tuy chỉ tính bình thường, nhưng đôi mắt xác thực lại như giếng cổ gợn sóng sợ hãi.

      Bị gọi sai tên, Nhụy Hương cũng sửa lại, đóng chẳh cửa sổ, nàng bước tới gần giường, cúi mắt trầm tĩnh : "Vương phi, ngài vẫn nên ngủ lát , trời sắp sáng."

      Sầm Cẩm tựa vào đầu giường, tựa tiếu phi tiếu : "Sau này có rất nhiều thời gian để ngủ, bây giờ vội."

      Phối hợp với thần sắc tái nhợt có bệnh, lời này mang điềm xấu, Nhụy Hương đứng ở bên cạnh tiếp.

      Sầm Cẩm ho khan trận dừng được, mặt tái nhợt nổi lên mảng ửng hồng dị thường.

      Nhụy Hương lúc này mới ra tia kinh hoảng, vội vàng gọi người bưng chén thuốc đến.

      Ba năm trước, Sầm Cẩm bắt đầu vô duyên vô cớ ho ra máu, rất nhiều đại phu khám cũng chuyển biến tốt. Sau này thân thể của nàng ngày càng sa sút, thái y trong cung đến xem cũng có biện pháp.

      Sầm Cẩm sớm biết mình dược thạch vô linh (thuốc men có tác dụng). Nay bất quá là chờ chết qua ngày.

      Lại tiếp, nàng còn chưa đến ba mươi tuổi. Trước khi nàng phát bệnh, nàng thậm chí nghĩ tới chính mình sớm trải qua cuộc sống như vậy...

      Bất quá cũng ba năm, từ lúc ban đầu thể tin, kích động, nàng dần chậm rãi chuyển thành thói quen, đạm mạc... Dù sao nàng từng nghe lén thái y , 'bệnh này của Vương phi vô cùng cổ quái, có thể chống đỡ qua ba năm, là kỳ tích'.

      chén thuốc nóng nghi ngút bưng đến trước mặt, Sầm Cẩm tự giác hơi nhướng mày.

      Nàng rất đau, ngực có lúc nào là giống như bị kim đâm, chén thuốc kia uống xong, những giảm bớt thống khổ, ngược lại làm nàng càng cảm thấy bị đè nén.

      Sớm muộn gì cũng chết, cần gì phải tra tấn nàng như vậy.

      Nàng cười khổ với Nhụy Hương: "Ta có thể uống sao?"

      Nhụy Hương cúi mắt : "Vương phi đừng làm khó dễ nô tì ."

      Cũng phải, nàng ấy là nô tì, cần gì khó xử nàng ấy. Sầm Cẩm còn nhớ lúc trước mình để nha hoàn Vân Liễu bên cạnh vụng trộm đổ chén thuốc , bị người của Tiêu Tiềm phát , giận dữ, cho phân trần, đem Vân Liễu bán.

      Khi đó nàng bệnh còn nặng như vậy, cũng có thể xuống giường, dám quỳ trước mắt cầu xin. Nhưng bất vi sở động, câu cầu tình cũng chờ nàng xong, cho người đưa nàng trở về.

      Nàng bị người đưa về từ ngoại thư phòng, lớn tiếng chất vấn Tiêu Tiềm ——

      "Vì sao phải đối xử với ta như vậy? Ta sắp chết!"

      mặt Tiêu Tiềm đạm mạc chút biến hóa nào, trả lời nàng , bất quá là câu lạnh lùng ——

      "Ngươi quá ngu ngốc."

      Đúng vậy, nàng quả quá ngốc.

      Nghĩ tới Sầm Cẩm nàng vốn là đích trưởng nữ được sủng ái nhà ngự sử đại phu, nhà ngoại lại là Trung Dũng hầu phủ chiến công hiển hách. Bởi vì ngày hội hoa đăng lễ thượng nguyên gặp mặt Tiêu Tiềm lần, liền khư khư cố chấp, tâm tâm niệm niệm muốn gả cho . Khi đó còn phải Trấn Nam vương chiến công hiển hách nay, chẳng qua là bát hoàng tử mới ra cung xây phủ, được hoàng đế sủng ái. Cha nàng đồng ý, nàng liền ở trong phòng tuyệt thực kháng nghị, mãi cho đến lúc gầy còn hình người, đói đến hôn mê, kinh động ngoại công nàng là Trung Dũng hầu. Trung Dũng hầu mới giúp nàng làm chủ, mặt dày tiến cung diện thánh cầu ân điển.

      Đợi đến ngày gả , đại khái là đoạn thời gian vui vẻ nhất lúc sinh thời.

      Nàng mỗi ngày hy vọng thời gian qua mau, mau nữa chút. Như vậy nàng có thể sớm ngày làm bạn ở bên người Tiêu Tiềm, lau sầu muộn mãi tan giữa mi .

      Nhưng mãi cho đến đêm trước khi thành hôn, kế mẫu Kỷ thị mới ấp a ấp úng cho nàng, bên ngoài đồn đãi Tiêu Tiềm kỳ có ý trung nhân, chính là nương của đại học sĩ nội các đương triều. Nhưng Tiêu Tiềm chính là bát hoàng tử được tiên đế thích, chưa có danh tiếng. Vị đại nhân kia để ý đếnhắn, chịu đem nữ nhi gả cho .

      mẹ ruột Sầm Cẩm sinh nàng ra vì khó sinh mà chết, lúc Sầm Cẩm ba tuổi Kỷ thị gả cho cha nàng. Tuy rằng phải mẹ ruột, đối với nàng so với thân sinh nữ nhi của mình càng tốt. Sầm Cẩm luôn luôn coi Kỷ thị là mẹ ruột của mình, đương nhiên biết bà ấy lừa gạt mình.

      Bất quá tới đại nương Nguyên Vấn Tâm của nội các học sĩ Nguyên gia, Sầm Cẩm từng gặp trongvài lần hoa yến. Đó là nữ hài lãnh lãnh thanh thanh, dung mạo tính là xuất chúng, nhưng có loại khí chất cao ngạo thanh cao khác. Các quý nữ bên cạnh Sầm Cẩm cũng hẳn là thích Nguyên Vấn Tâm, còn gọi nàng ấy là 'Băng sơn nương '

      Nàng lúc đó tự so sánh mình với Nguyên Vấn Tâm, thấy bộ dạng mình đẹp hơn rất nhiều, cho nên cũng để ở trong lòng, chỉ đáp lại Kỷ thị: " Nguyên Vấn Tâm chịu gả, ta chịu gả! Chờ ta gả qua, nhất định có thể phát ta tốt!"

      Sau này, nàng trở thành thê tử của Tiêu Tiềm.

      Lúc vừa thành thân, hai người tương kính như tân, cầm sắt hòa minh, coi như là tốt đẹp hồi.

      Cũng biết từ khi nào, Tiêu Tiềm lại bắt đầu chán ghét nàng. Số lần đến phòng nàng càng ngày càng ít. Sau này, câu cũng lười với nàng.

      ...

      Những năm gần đây nàng tự thấy mình trước khi bị bệnh đối với Tiêu Tiềm đủ vừa lòng, ngày thường hỏi han ân cần tính, còn chủ động đem nha hoàn mỹ mạo trong vương phủ trang điểm, để các nàng hầu hạ Tiêu Tiềm.

      Nhưng còn Tiêu Tiềm, những nhận phần tình cảm này của nàng, còn vì chuyện này trách cứ nàng trước mặt hạ nhân chút. Ngày thường vẫn ở thư phòng bên ngoài.

      Nghĩ cũng biết, là có người trong lòng, vì người nọ mới giữ mình trong sạch.

      Nàng quả là ngốc, trái lại tự cho rằng mình có thể thay thế được Nguyên Vấn Tâm. Mãi đến vài năm nay, nàng mới biết được mình sai mười phần. tâm Tiêu Tiềm chính là tảng đá, căn bản là ủ nóng .

      tại tốt lắm, nàng sắp chết, có thể cho bọn họ 'Cả đời đời đôi nhân'.

      *

      "Vương phi, thuốc nguội, ngài nên uống thuốc." Nhụy Hương thấy Sầm Cẩm hai mắt vô thần ngốc lát, liền nhắc nhở ra tiếng.

      Sầm Cẩm quơ quơ đầu nặng trĩu, bưng chén thuốc giọng : "Ta muốn gặp gặp nương ta."

      "Vương gia có lệnh, được để phu nhân Trung Dũng hầu đặt chân đến vương phủ chúng ta bước. Vương phi, ngài đừng làm khó dễ nô tì."

      Sầm Cẩm nhếch miệng cười cười tự giễu. Đúng vậy, Tiêu Tiềm sớm đem nha hoàn hồi môn nhà mẹ của nàng đám đều đưa ra ngoài, còn cho Kỷ thị tới vương phủ.

      Nhưng trước mắt, nàng sắp chết, Tiêu Tiềm vẫn cho mẹ con nàng gặp nhau. Tàn nhẫn quá mức!

      Sầm Cẩm càng nghĩ càng giận, vừa định mắng Tiêu Tiềm hai câu, miệng vừa há, máu đen ào ào phun ra...

      "Vương phi!" Nhụy Hương kinh hoảng hô to tiếng, vội gọi người truyền đại phu.

      Máu cuồn cuộn ngừng trào ra từ tai, mắt, mũi, miệng nàng, thậm chí từng cái lỗ chân lông người, nặng chĩu ướt đẫm đệm tơ vàng thêu hoa... Sầm Cẩm cho tới bây giờ biết, người có thể chứa nhiều máu như vậy.

      Bên trong nhất thời cực kỳ yên tĩnh, rồi yên tĩnh này bỗng nhiên bị chuỗi dài tiếng bước chân dồn dập nhiễu loạn.

      Sầm Cẩm trước mắt dần dần mơ hồ, trong đầu cũng mất hơn phân nửa tỉnh táo, nàng cố sức ngẩng đầu, mơ mơ hồ hồ liếc mắt nhìn cái —— mơ hồ có thể thấy được hình người cao lớn quần áo huyền sắc, dẫn đám người tiến tới bên mình.

      Nàng mặc dù nhìn , nhưng cũng biết chính là người bên gối, đồng sàng dị mộng của nàng —— Trấn Nam vương Tiêu Tiềm.

      Sầm Cẩm tựa vào đầu giường, trong miệng lại là trận ho khan kịch liệt, cổ họng lại dâng lên máu đen.

      khắc kia, nàng tựa hồ nhìn thấy Tiêu Tiềm trong mắt đầy kinh hoảng.

      Trấn Nam vương Tiêu Tiềm gặp biến sợ hãi, tung hoành chiến trường, cư nhiên cũng kinh hoảng.

      Nếu phải lúc này gần chết, nàng tất nhiên là muốn cười ra tiếng.

      Nàng gian nan mấp máy môi, "Tiêu Tiềm, ngươi... Có hay ..."

      "Ngươi cái gì?" Tiêu Tiềm vội đến bên giường, ghé lỗ tai vào môi nàng.

      "Ngươi có hay ... Có hay ..." hơi thở mỏng manh phun ở bên tai Tiêu Tiềm.

      Nhưng tiếp theo, hơi thở mỏng manh cũng còn chút nào.

      Ngươi có từng thích ta hay ? Có hại ta hay ? Đến cùng hỏi ra được.

      Phong Khánh năm thứ tám, Trấn Nam vương phi chết.

    3. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      chương 1 mà ngược Nữ 9 rồi TT TT . Đọc mà thương chị , lấy người mình nhưng được như mơ ước , chấp nhận mà sống người nọ lại quá lạnh nhạt
      heavydizzy thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      tôi cũng xin thêm viên gạch ở đây nữa nhé
      heavydizzy thích bài này.

    5. minmapmap2505

      minmapmap2505 Active Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      118
      Ta đoán nha hoàn hồi môn kia là người của bà kế mẫu cài bên nữ9.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :