1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. dehanmingukmanse

      dehanmingukmanse Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      129
      @heavydizzy tôi theo sang hố này rồi nhé, mong từng chương của nàng, thanks nàng nhiều nhé.
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 24

      Mùng hai, chính là sinh nhật Nguyên Vấn Khanh.

      Lâm Cẩm Nghi hôm nay dậy sớm, vừa rửa mặt chải đầu trang điểm xong, đại nha hoàn Vạn Lũ bên người Tô thị vội vã đến Cẩm Tú Uyển.

      Vạn Lũ cũng là lão nhân bên người Tô thị, vốn ổn trọng nhất.

      Nàng vội vàng đến, chưa gì, Lâm Cẩm Nghi tâm đầu nhất khiêu, "Làm sao? Ngươi chậm rãi !"

      Vạn Lũ thở hổn hển hai ngụm lớn, mở miệng : " nương mau quay trở lại chỗ phu nhân , phu nhân vừa mới té xỉu!"

      Lâm Cẩm Nghi lập tức đứng lên, nhắc làn váy đường chạy vội về chính viện. Nàng đời trước có mẹ ruột, vất vả đời này có mẫu thân quan tâm. Nếu mà Tô thị có thế nào... Nàng dám nghĩ.

      Trong chính viện, Tô thị tỉnh lại, tựa vào ghế dài uống nước ấm từ tay nha hoàn.

      Lâm Cẩm Nghi thấy sắc mặt bà trắng bệch, lập tức tiến lên thân thiết : "Nương, người thế nào?"

      Tô thị thấy nàng vội vàng như vậy, nhàng cười cười với nàng, " có việc gì, có việc gì, mới vừa rồi ở phòng bếp cúi đầu lâu, đứng dậy ngay nên choáng váng đầu."

      Nàng như vậy, nhưng sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, hữu khí vô lực chuyện, thực khiến người kinh hãi.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi xuống bên sạp, tiếp nhận chén trà trong tay nha hoàn đút cho Tô thị uống nước, hỏi Vạn Lũ: "Nương ta mấy ngày gần đây thân mình tốt, các ngươi có gọi đại phu đến xem chưa? Sao bẩm báo cho ta?" Bởi vì nóng vội, khi nàng hỏi, tự giác có vài phần nghiêm túc.

      Vạn Lũ lúc này quỳ xuống, : "Phu nhân mấy ngày gần đây vì lão phu nhân bệnh tình mà làm lụng vất vả, vừa phải kiêm tạp vụ trong phủ, nghỉ ngơi đủ , mấy ngày trước đây còn đau bao tử, ăn ngon..."

      Lâm Cẩm Nghi càng nghe, sắc mặt càng lạnh, biết Tô thị vốn thoải mái vài ngày, liền đặt chén trà, mặt như hàn sương hỏi Vạn Lũ: " vài ngày như thế, vì sao báo?"

      Vạn Lũ vùi đầu càng thấp, "Là phu nhân , việc ấy cần cho lão gia và nương..."

      Tô thị ở bên nhàng lôi kéo Lâm Cẩm Nghi, "Được rồi, con đừng trách nàng, là ta cho nàng . Nương xương cốt còn tốt lắm, chỉ vì gần đây bận hơn chút, nghỉ ngơi nhiều là tốt rồi." Bà vừa , mặt nghiêng về phía lộ ra ý cười chân trấn an.

      Lúc trước bà còn lo lắng nữ nhi chưa trưởng thành, trước mắt nữ nhi chuyện làm việc càng ngày càng có dáng vẻ.

      Lâm Cẩm Nghi chưa từng cảm thấy mình có biến hóa lớn, nhưng theo Tô thị lâu, đối với bà thân thiết gần gũi, tự giác cũng học được vài phần.

      Hai người chuyện, đại phu trong phủ cũng được thỉnh tới.

      Lâm Cẩm Nghi đứng sang bên, để đại phu bắt mạch cho Tô thị.

      Đại phu vừa đến, sắc mặt còn có chút ngưng trọng —— ai cũng biết đến nay trong phủ đều là phu nhân mình chống đỡ, nếu nàng ngã, về sau thiết tưởng hậu quả chịu nổi. Nhưng lát sau, đại phu vẻ mặt đầy vui mừng, đứng lên chắp tay : "Phu nhân có tin mừng!"

      "Mừng chỗ nào..." Lâm Cẩm Nghi xong rất nhanh phản ứng lại, chẳng lẽ Tô thị đây là...

      Tô thị kinh ngạc nhưng lập tức hỏi đại phu: "Ngươi ... Ta có thai?"

      Đại phu : "Đúng vậy, trong bụng mang thai gần tháng. Tuy rằng mạch tướng chưa , nhưng lão phu làm nghề y nhiều năm, chút bản ấy vẫn phải có."

      Tô thị cùng với Lâm Ngọc Trạch thành thân nhiều năm, lại chỉ sinh nữ hài Lâm Cẩm Nghi. Mặc dù bản nàng rất cao, cha mẹ chồng coi trọng, trong phủ ai cũng dám vọng ngôn nghị luận. Nhưng nàng vị tất để ý. từ mà biệt, nếu là trong phủ mãi có con trai trưởng, về sau tước vị Trung Dũng hầu phủ phải rơi đến đầu Lâm Bác Chí. Lâm Bác Chí thân là thứ tử, cho dù ghi vào danh nghĩa Tô thị, tập tước cũng phải giáng bậc. Mà đến cùng phải Tô thị thân sinh, sau này đối xử với Tô thị và Lâm Cẩm Nghi như thế nào cũng khó mà .

      Tô thị coi như là người mưu tính sâu xa, nhiều năm qua cũng vì cái này mà sầu lo sâu sắc, lúc trước cũng từng thăm danh y, tìm y hỏi dược. Nhưng mỗi năm qua, nàng qua tuổi ba mươi, bụng vẫn hề động tĩnh, rốt cục thể chấp nhận .

      Trước mắt, ông trời lại cho nàng kinh hỉ!

      kinh hỉ bất thình lình khiến Tô thị có chút mơ hồ, Lâm Cẩm Nghi vui vẻ ra mặt bảoVạn Lũ cho đại phu tiền thưởng, thúc giục đại phu khai thuốc dưỡng thai, sau đó phân phó nha hoàn khác thông tri mọi người trong nhà.

      An bày thỏa đáng rồi, Lâm Cẩm Nghi vừa quay đầu lại, thấy mặt Tô thị cư nhiên có hai hàng thanh lệ.

      Nàng vội cầm khăn lau lệ cho bà, giọng : "Nương, đây là chuyện tốt nha, sao người lại khóc?"

      Tô thị khỏi nhàng ôm lấy nàng, : "Nương chính là rất cao hứng."

      Lâm Cẩm Nghi tuy rằng hiểu nhiều lắm, nhưng cũng biết tầm quan trọng của chuyện thừa tự đối với phụ nhân hậu trạch, lập tức bên tai bà giọng khuyên nhủ: "Nương, người đừng khóc, lúc này ngườii nên vô cùng cao hứng dưỡng tốt thân mình, tương lai mới sinh ra đệ đệ hoặc muội muội trắng trẻo mập mạp cho A Cẩm."

      Tô thị giọng nức nở lát, dần dần cũng bình tĩnh trở lại. Đúng vậy, tại cao hứng còn quá sớm, còn biết là nam hài hay là nữ hài đây.

      Lúc này đại phu khai xong đơn thuốc, trình đến trước mặt các nàng.

      Lâm Cẩm Nghi bảo nha hoàn bốc thuốc, mặt để đại phu lại vài lời, hỏi rất nhiều chuyện phụ nhân mang thai phải chú ý.

      Đại phu nhất nhất , nàng cũng nghiêm cẩn nghe, thường thường hỏi hai ba câu, bộ dáng thập phần để bụng.

      ánh mắt Tô thị ôn nhu nhìn nàng, càng cảm thấy nữ nhi nay lớn lên biết chuyện ít.

      Đại phu thông suốt xong, Lâm Cẩm Nghi trong lòng yên lặng ghi nhớ, sau đó với Tô thị: "Con biết hóa ra mang thai phải chú ý nhiều việc như vậy, nương, A Cẩm quay về đem mọi việc sửa sang lại rồi viết ra được ? Đến lúc đó từng nha hoàn đều thông hiểu phần, các nàng làm gì sai."

      Tô thị khỏi buồn cười : "Trong viện ta ít người đều từng hầu hạ ta sinh sản lần trước, các nàng sao có thể quên? Lại nương dù hoài thai, cũng phải thể quản việc, các nàng nếu làm tốt, ta đương nhiên cũng chỉ ra."

      Lâm Cẩm Nghi lại lắc lắc đầu, : "Đại phu thân mình người gần đây có chút thiếu hụt, phải tĩnh dưỡng. Sau này người cũng chỉ cần lo nghỉ ngơi tốt, chuyện phiền toái đều để con tới làm là được."

      Lời này lại hợp tâm ý Tô thị. Nàng quả hi vọng nữ nhi có thể học xử lý công việc, trước mắt bắt đầu là tệ. Nàng liền gật đầu : "Vậy vất vả A Cẩm chúng ta, nương cũng nhân cơ hội hội vụng trộm lười biếng, nghỉ ngơi thời gian."

      chút, Tô thị liền thúc giục nàng: "Hôm nay phải con muốn xuất môn? Nếu nhanh, cũng muộn."

      Canh giờ quả thể trì hoãn, Lâm Cẩm dặn dò mãi: "Vậy người nhất định chăm sóc tốt, trăm ngàn đừng làm lụng vất vả nữa. Mọi việc chờ con trở lại rồi ."

      "Được." Tô thị cười đáp ứng nàng, "Con cũng sớm về sớm, chú ý an toàn."

      *

      Nguyên phủ bên này, Nguyên Vấn Khanh mở tiệc chiêu đãi ít quý nữ bình thường cùng nàng coi như có giao hảo, trái phải bất quá bảy tám người, đều là người có thể diện trong kinh.

      Lâm Cẩm Nghi đến chậm, cửa có người khác.

      Nha hoàn giữ cửa thấy nàng, liền tiến lên nghênh đón : " nương chúng ta chờ ngài đâu."

      Lâm Cẩm Nghi cước bộ nhanh hơn, theo nha hoàn vào bên trong.

      Vừa qua hai lần cửa, liền nhìn thấy Nguyên Vấn Khanh đứng ở đàng kia. Nàng hôm nay hiển nhiên là trang điểm tỉ mỉ, người mặc áo cánh vải điều màu phù dung có hình chim múa hoa, tóc gắn trâm biên bức văn tương gắn châu lưu ly, tai đeo đôi khuyên tai trân châu Nam Dương, có vẻ thập phần xinh đẹp đáng .

      Hai người gặp mặt, Nguyên Vấn Khanh đương nhiên tiến lên kéo cánh tay nàng, giận dữ : "Cẩm Nghi ngươi, tới muộn như vậy, hại ta đứng thêm nửa khắc."

      Lâm Cẩm Nghi áy náy : "Trong nhà có việc, có lỗi."

      Nguyên Vấn Khanh cũng phải trách nàng, thấy nàng chân thành nhận sai, nhân tiện : " lát ngươi phải tự phạt ba chén."

      nương gia tụ hội cũng uống rượu, bất quá là rượu hoa quả bình thường, tư vị ngọt lành, cũng say.

      Lâm Cẩm Nghi đương nhiên đáp ứng, "Được được được, chỉ cần ngươi trách ta, ta đều nghe ngươi."

      Hai người chuyện, xuyên qua hành lang gấp khúc, vòng qua cửa thuỳ hoa, vào phòng khách.

      Trong phòng khách còn vài vị quý nữ đều ngồi chuyện uống trà.

      Lâm Cẩm Nghi lúc trước biết Nguyên Vấn Khanh, cũng nhắc vài người trước mắt này. Bất quá cũng may nàng thu được bái thiếp nửa tháng, có thời gian chuẩn bị, đại khái biết Nguyên Vấn Khanh giao hảo ít nữ hài nhi nhà quan văn. Tuổi đều xấp xỉ với Nguyên Vấn Khanh, đều mười lăm sáu tuổi tuổi, nàng trước mắt xem như ít tuổi nhất, gặp ai cũng tiếng 'Tỷ tỷ' đều sai.

      Nữ hài nhi tụ tập cùng nhau, bất quá là ăn uống, tâm chuyện trang sức son phấn, nhiều nhất lại mình gần đây làm thơi. chuyện trời đất, cũng khoái hoạt.

      Lâm Cẩm Nghi quá biết những người này, đương nhiên ít hơn, chỉ lẳng lặng nghe các nàng chuyện, nếu người khác hỏi tới, nàng liền đáp lại hai câu.

      chuyện, rất nhanh đến giờ dùng cơm trưa, Nguyên Vấn Khanh cho người bày cơm, bên chỗ Nguyên phu nhân cho đại nha hoàn tự mình tmang ặng hai món đồ ăn.

      Trong đó quý nữ mặt trong hỏi nàng: "Tỷ tỷ ngươi hôm nay ở trong phủ sao? Thế nào gặp nàng?"

      Bình thường nhà người ta muội muội có tiệc sinh nhật mời bạn tốt, tỷ tỷ luôn ra giúp chiêu đãi. Mặc kệ quan hệ phía sau kém thế nào, bề ngoài luôn phải làm ra vẻ chân . Tất cả mọi người biết đây là sinh nhật cuối cùng Nguyên Vấn Khanh ở nhà trước khi xuất giá, Nguyên Vấn Tâm mặt cũng lộ, rất kỳ quái.

      Nguyên Vấn Khanh thần sắc có chút mất tự nhiên : " nhiều ngày thân mình nương ta hơi tốt, tỷ tỷ am ni ngoài thành niệm kinh cầu bình an cho bà."

      Nguyên Vấn Tâm cũng phải Nguyên phu nhân tại thân sinh, làm sao có thể tự mình am ni cầu bình an cho bà, đến sinh nhật thân muội muội cũng trở lại? Lời này có chút cổ quái.

      Bất quá mọi người đều là người hiểu biết, cũng đặt câu hỏi khiến Nguyên Vấn Khanh khó chịu, nên có ai nhắc lại nữa.

      [​IMG]
      Last edited: 8/11/17

    3. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Chắc là vụ hẹn hò với Tiêu tiềm bị bại lộ nên bị phạt
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 25

      Dùng xong cơm trưa, Nguyên Vấn Khanh mời mọi người vào trong vườn.

      Nguyên phủ tuy rằng thể kim bích huy hoàng như Vinh vương phủ, nhưng cảnh quan có vẻ lịch tao nhã khác.

      Trong hoa viên lớn, các loại hoa cỏ khác nhau, trước mắt vừa vặn đúng lúc nở rộ.

      Mọi người ở trong vườn ngắm hoa, đùa bướm, chơi diều, thập phần tận hứng.

      Lâm Cẩm Nghi trong lòng nhớ Tô thị, cũng phải rất có tâm tư chơi đùa, liền tìm chỗ yên tĩnh bên cạnh ngồi xuống.

      Nguyên Vấn Khanh chiêu đãi quý nữ khác, vừa quay đầu, liền nhìn thấy Lâm Cẩm Nghi mình ngồi ở ghế đá, nâng má biết nghĩ cái gì. Nàng sai nha hoàn chiếu khán những người khác, xoay người tới bên Lâm Cẩm Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi xuất thần, Nguyên Vấn Khanh tới lúc nào cũng biết. Phục hồi lại tinh thần, nàng cười cười, hỏi: "Ngươi sao cùng các nàng chơi đùa?"

      Nguyên Vấn Khanh : "Lời này ta nên hỏi ngươi mới đúng. Từ trước ngươi thích nhất náo nhiệt, sao hôm nay thoạt nhìn lại thiếu hưng trí? Còn lần trước ở Vinh vương phủ, Tô thái phi thỉnh gánh hát nổi tiếng nhất trong kinh, ngươi cũng xem..."

      Lâm Cẩm Nghi so với tiểu biểu muội tính tình đương nhiên giống nhau, vội giải thích: "Trong nhà gần đây bận rộn, ta thấy mình nên ổn trọng hơn chia sẻ với mọi người, thể hồn nhiên chơi đùa giống như trước."

      Nguyên Vấn Khanh thấy nàng như có tâm , liền giọng hỏi: "Lần trước kịp hỏi kĩ, chuyện ngươi biểu tỷ xong rồi, trong nhà ngươi có tốt ?"

      Lâm Cẩm Nghi thở dài, "Tổ mẫu thân mình vài năm gần đây luôn luôn được tốt, lúc trước đau buồn quá độ, gần đây luôn phải nghỉ ngơi, nương ta gom góp các loại phương thuốc dược thiện, mỗi ngày tự nấu đồ bổ cho tổ mẫu. Trước đó lâu đại ca của ta cũng nơi khác cần y hỏi dược..."

      Nguyên Vấn Khanh vỗ vỗ vai nàng, "Chúng ta lớn, rất nhiều chuyện hẳn là thấy hơn. Trong nhà ai có chuyện vui làm cho tâm tư lo lắng đâu?" xong, nàng lại mở máy, tiếp tục : "Ngươi cũng biết ta qua sinh nhật mười sáu tuổi, cuối năm xuất giá. Tỷ tỷ kia lại chịu sống yên, lúc trước chúng ta ở Vinh vương phủ nhìn thấy chuyện đó ngươi còn nhớ ? Ta trở về với cha ta, cha ta lôi tỷ tỷ ra trước mặt đối chất, nàng những nhận sai, còn năm đó nếu phải cha ta lấy gậy đánh uyên ương, nàng vốn sớm ở cùng Trấn Nam vương... Chọc cha ta phát ra tì khí lớn, đưa nàng đến am ni ngoài thành..."

      Hóa ra Nguyên Vấn Khanh am ni là như vậy.

      Nguyên Vấn Tâm ở đây, Lâm Cẩm Nghi còn cảm thấy thoải mái chút. Bất quá nghe xong trong lòng có nhiều cảm xúc lắm, chỉ cảm thấy ngày tháng từng ở Trấn Nam vương phủ kia bừng tỉnh như cách thế hệ, những người liên can cũng đều còn quan hệ với nàng.

      Các quý nữ ở Nguyên phủ tới hoàng hôn, tiệc sinh nhật tàn. Nguyên Vấn Khanh tự mình tiễn các nàng ra phủ.

      Lâm Cẩm Nghi ngồi xe ngựa nhà mình, thúc giục xa phu mau chút. Nàng thập phần nhớ Tô thị, khẩn cấp muốn xem bà có nghỉ tốt hay .

      Thiên Ti thấy nàng nóng vội như vậy, nhịn được mở miệng : " nương, ngài cần sốt ruột. Lão gia cũng hồi phủ, để ngài ấy nhìn phu nhân, phu nhân tất nhiên vất vả nữa."

      Lâm Ngọc Trạch biết Tô thị mang thai đương nhiên là cao hứng, nhưng người này tính tình có chút đơn thuần, nhiều năm qua bị Tô thị quản, Tô thị cái gì, liền cái đó, vị tất có thể ngăn được Tô thị. Lâm Cẩm Nghi cũng cảm thấy, Tô thị quá mức có khả năng, có thể phải vất vả, cũng là chuyện phiền toái.

      Nàng lắc đầu, : "Vẫn mau trở về , quan trọng là nhìn nương hảo hảo nghỉ ngơi, ta mới an tâm."

      Xa phu rung dây cương đuổi ngựa, bao lâu, xe ngựa liền dừng trước cửa Trung Dũng hầu phủ. Xuống xe, Lâm Cẩm Nghi thẳng đến chính viện.

      ngoài dự kiến, nha hoàn Tô thị quả nhiên nghỉ ngơi ở trong phòng, lại ở trong phòng bếp bận việc.

      Lâm Cẩm Nghi đến cửa tiểu trù phòng, nhìn thấy cảnh tượng như thế này:

      Lâm Ngọc Trạch quan bào cũng chưa thoát, vẻ mặt khẩn trương luôn theo Tô thị, thân thiết : "A Hân, nàng có mệt hay ? Muốn ngồi lát hay ... Ai, a Hân, ngươi đừng ngồi nha, cẩn thận bụng..."

      Tô thị cũng quản , chỉ chuyên chú nấu gì đó, lát đứng khuấy, lát ngồi xổm xuống xem củi lửa trong bếp.

      Lâm Cẩm Nghi khỏi nhăn mày lại, ra tiếng: "Nương, chúng ta người phải hảo hảo nghỉ ngơi, sao lại bận rộn rồi?"

      Tô thị thấy nàng, lập tức thẳng đứng lên, bỏ tạp dề xuống, : "dược thiện tổ mẫu con phải ăn vài ngày, ta lo lắng người trong bếp cẩn thận mới tới nhìn cái, ta cũng chỉ vừa tới."

      Lâm Ngọc Trạch than thở : "Ở đâu vừa tới, ràng lúc ta trở về cũng bận rộn lúc..."

      Tô thị mắt như dao liếc đến, Lâm Ngọc Trạch vội ngậm miệng lại.

      Lâm Cẩm Nghi vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, kéo cánh tay Tô thị ra khỏi phòng bếp , "Nương lúctrước phải muốn dạy con trù nghệ sao? Lúc trước con học xong mì cải củ, mặc dù ngon bằng người làm, nhưng người còn khen con thiên phú sao? Trước mắt người tiện, vừa vặn đem bản lĩnh đều dạy con, để con làm cho tổ mẫu được ?"

      Tô thị mới vừa rồi bận rộn trong bếp hồi lâu, lúc này cũng cảm thấy thắt lưng đau xón, vừa xoa thắt lưng, vừa : "Con chịu học, đương nhiên là tốt. Nhưng lúc trước con đáp ứng giúp ta xử lý công việc, nay lại muốn nấu dược thiện cho tổ mẫu làm, ban ngày còn phải thư phòng lên lớp, con có thể bận rộn?"

      Lâm Cẩm Nghi sợ mệt, chỉ : "Tiên sinh an bày việc học cũng nặng, con bớt ngủ lúc, có thể ứng phó, ngài cần lo lắng. Nhưng con hết thảy đều mới bắt đầu học, rất nhiều việc sợ là xử lý tốt, còn cần nương chỉ điểm thêm."

      Tô thị đương nhiên mừng rỡ chỉ điểm cho nàng, chỉ dặn dò: "Con cứ việc làm, mọi có nương ở phía sau. Chỉ cố chút, trăm ngàn đừng cố chống đỡ, nếu mệt đến sinh bệnh, vậy được."

      Mẹ con hai người vừa chuyện vừa trở về chủ ốc.

      Lâm Ngọc Trạch theo phía sau, câu cũng chen vào.

      ... Ai, tức phụ nghe ta a, nữ nhi cũng lớn, cảm giác chính mình tồn tại!

      Lâm Cẩm Nghi vài lời với Tô thị, bên kia dược thiện cũng ra nồi. Lâm Cẩm Nghi hôm nay ra ngoài, còn chưa thỉnh an Trung Dũng hầu phu nhân, liền đứng lên tự đưa đến Thuận Hoà đường.

      Tô thị đau lòng nàng mới từ bên ngoài trở về, nhân tiện : "Con ở trong này nghỉ lúc hãy thỉnh an tổ mẫu dược, thiện để cha con đưa là được."

      Lâm Cẩm Nghi nhìn Lâm Ngọc Trạch quan bào còn chưa cởi —— tầm mắt vẫn từ đầu đến cuối đều rời Tô thị, liền cười : "Đừng, cha vừa trở về, đương nhiên là có rất nhiều lời với ngài. A Cẩm phiền hai người."

      Tô thị cười mắng nàng câu, Lâm Ngọc Trạch vui tươi hớn hở ngồi bên Tô thị. Thê tử nhiều năm mới mang thai, cao hứng giống như nằm mơ.

      *

      Trong Thuận Hoà đường, Trung Dũng hầu phu nhân hôm nay bởi vì biết Tô thị có tin vui, tinh thần thập phần tốt, thấy Lâm Cẩm Nghi, liền cười hỏi nàng: "Hôm nay ở bên ngoài chơi vui ?"

      Lâm Cẩm Nghi cho người đặt dược thiện lên bàn, tự mình đỡ Trung Dũng hầu phu nhân ngồi dậy, vừa : "Vài nương tụ tập cùng nhau trò chuyện, thưởng hoa, Vấn Khanh là người cẩn thận, chiếu cố rất sai."

      Trung Dũng hầu phu nhân gật gật đầu, lại hỏi nàng: "Vậy ngươi có gặp được tỷ tỷ nàng ấy?"

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ nghĩ, cũng gạt Trung Dũng hầu phu nhân, nhân tiện : "Vấn Khanh tỷ tỷ nàng chọc giận Nguyên học sĩ, bị đưa am ni ngoài thành hối lỗi, cũng nhìn thấy."

      Nguyên Vấn Tâm và Tiêu Tiềm qua lại, trong kinh ít người biết. Trung Dũng hầu phu nhân đau lòng ngoại tôn nữ, đương nhiên cũng thích nàng ấy. Bất quá đến cùng là chuyện nhà người khác, Trung Dũng hầu phu nhân cũng hỏi nhiều, ngược lại với Lâm Cẩm Nghi: "Nương con hoài thai, con trở về với nàng, dược thiện của ta cần nàng tự làm, trong phủ chúng ta nuôi nhiều đầu bếp, để bọn họ bận việc là được."

      Lâm Cẩm Nghi : "Nương quả nên tĩnh dưỡng, nhưng dược thiện của tổ mẫu cũng là việc quan trọng. Con với nương, sau này để con học làm, người chỉ cần theo chỉ đạo là tốt rồi."

      Trung Dũng hầu phu nhân trấn an gật gật đầu, "Tiểu A Cẩm của chúng ta trưởng thành, tốt, vậy tổ mẫu sau này chỉ dựa vào tiểu A Cẩm."

    5. Hiểu Mộng Hồ Điệp

      Hiểu Mộng Hồ Điệp Active Member

      Bài viết:
      117
      Được thích:
      109
      Đời trước Sầm Cẩm trẻ người non dạ bị người lường gạt, nhận sói làm mẫu thân. Đời này có mẫu thân như Tô thị coi như uổng công trùng sinh được hưởng tình mẹ con , để nàng nhận biết ai là người tốt ai là kẻ xấu. Mong ngày gần Tiêu Tiềm nhận ra Cẩm Nghi là thê tử tưởng chừng mất của mình, hai chị nhanh chóng hạnh phúc "mây mù kéo trời quang mây tạnh, phía trước là cầu vòng xinh đẹp" . Cố lên tiếp tục cố gắng nha :yoyo14::yoyo14::yoyo14:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :