1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kế hoạch dưỡng thành Sesshomaru

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      hương 23: Áo giáp.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Sess biến thành hình người, sau đó rất ôn nhu túm áo sau cổ ta, hướng phòng đến.

      “Sess Sess, ta là người a, phải gà, tư thế này là vấn đề rất lớn a… Hô hấp xong, sắp chết…” Bất mãn, tuy ta là trưởng bối nhưng tốt xấu cũng là nữ nhân a, ngươi thể ôm bình thường chút, ôn nhu chút sao ?

      Sess quả nhiên buông xuống, ta vốn tưởng muốn ôm ta, nhưng tay lại niết ở đai lưng ta nhấc lên.

      Ta rối rắm, ta buồn bực. Thân thể giống như mỳ sợi mềm nhũn vậy : “Được rồi, ta thừa nhận phương diện giáo dục của ta xảy ra vấn đề. Nếu có thể cho ta cơ hội, ta chắc chắn huấn luyện Sess Sess thành quái thương hương tiếc ngọc, ít nhất phải có phong phạm thân sĩ 5%. Nếu cứ tiếp tục thế này, làm sao có thể theo đuổi nữ nhân cưới lão bà… A !”

      Người bị vô tình ném xuống đất, Sess hừ lạnh tiếng, xoay người bước .

      Ta nổi giận, lớn : “Sess Sess đáng giận, ngươi chờ đó, ta nhất định với Inu no Taishou ngươi khi dễ trưởng bối, ta là của ngươi a, ngươi hôm nay ràng gọi ta Đồng …” Có lẽ là vì uống rượu mệt nhọc rất nhiều, nên ta còn chưa dong dài xong, cả người rụt lui ngủ.

      Ngày hôm sau cuối cùng cũng tỉnh rượu, đầu óc cũng ràng, ta đột nhiên nhớ ra chuyện. Ngày hôm qua, Sess vì sao phá tan chướng ngại trước khi ta hôn mê, chẳng lẽ là… cố ý ? Nhưng cũng có loại khả năng, đó là nhìn thấy ta sắp chết, nhất thời thương tâm kích phát ra năng lực siêu nhân… Nhưng mà, nhưng mà, khả năng thứ hai cơ hồ bằng !

      Gãi gãi đầu tóc rối, mới phát ra vấn đề cực kỳ trầm trọng — da hổ. Da hổ kia há mồm dọa ta !

      Ta học tập Sess thử nhe răng : “Trừng cái gì mà trừng, giết ngươi là kẻ đầu mang dấu ấn Tân Nguyệt kia kìa, có bản lĩnh tìm ! Lại trừng, lại trừng ta cắn ngươi !”

      “Chơi rồi ra ăn cơm.” Thanh của Sess ở bên ngoài lạnh lùng vang lên.



      Ta bò lên, thể bậy sau lưng người khác, nhất là bậy cẩu có lỗ tai siêu tốt !

      Hà là quái phụ trách chuẩn bị đồ ăn cho ta, vài chục năm này, tay nghề nấu cơm tương đối cao. Ta thường cười , giờ nếu ghi danh đầu bếp chắc chắn lập tức trúng tuyển.

      Sess vẫn giống trước, có thể ăn cả ngày, hoặc vài ngày hoặc mấy chục ngày. Cũng khó trách, người ta ăn chính là tinh khí trong thiên địa, khác với nhân loại.

      Dạ Ly bởi vì tại làm tiểu đầu mục quái, phụ trách vấn đề an toàn núi, nên tương đối vội.

      có thủy tinh châu…” Ta ăn cơm, chậm rãi .

      Sess thân mình rung chút, sau đó chuyển đầu sang hướng khác.

      Thủy tinh châu là đường của Nhật Bản cổ đại, bởi vì thời đại này mọi người chỉ cầu ấm no, rất ít cầu hưởng thụ. Cho nên cực kì ít đường. Sess thích ăn đồ ngọt, nhưng lại cực kỳ sĩ diện, cũng tìm mấy thứ ấy. Nhưng ta mỗi lần ra ngoài đều mua, khi nhàn hạ dùng nó để đùa Sess. giờ ta vẫn coi là đứa , nhưng lại phớt lờ chuyện ta hoàn toàn có lớn lên

      “Ta muốn ăn, làm sao bây giờ ?” Biết Sess đánh chết cũng cũng muốn ăn, chỉ có thể để ta ra tay thôi.

      “Vậy thôi !” Sess xong liền đứng lên.

      “Ta lấy Luyện Nha…” Bình thường khi vừa ra việc làm đảm nhiệm hay đảm nhiệm nhiều ngày, thậm chí nhiều năm, toàn bộ quyết định trình độ phẫn nộ của Sess. Nhưng cũng thích ở bên ngoài, càng thích khiêu chiến với quái cường đại.

      mình ta là nhân loại, sống ở nơi mà chung quanh đều là quái. phải độc là chướng khí, phải mặt mũi hung tợn là quỷ khóc thần gào. Bất quá, quen rồi. Cứ tự nhủ, quen là tốt rồi.

      Tỷ như tại, ta vừa nằm nghỉ ở phòng hoang vu, liền gặp cái đầu nữ nhân bay loạn ở bầu trời.

      khí a, tóc rối tung, mặt tái nhợt đáng sợ, đúng là ma.

      Trở mình ngủ tiếp, mà bên kia Sess ngay cả ngón tay cũng nhúc nhích chút.

      Nhưng hôm nay khí vốn lạnh, lại thêm hồn bay loạn, ta nhịn được hắt xì. Nhìn thoáng qua Sess, ta tới, : “Mượn thân thể dùng, rất lạnh…”

      Sess khóe miệng run, cử động, ta nằm cạnh . khỏi nhớ tới khi Sess trưởng thành, người còn có lông xù, lúc trước diễn đàn, rất nhiều người đoán là đuôi . tại ta có thể hiểu , Sess có thể biến thân hoàn toàn, đột nhiên xuất lỗ tai và cái đuôi gì đó. Nhưng nó ấm áp, nếu ôm ngủ nhất định thoải mái !

      linh có chút buồn bực, nàng bay qua bay lại vài vòng nhưng dọa được hai người kia, trầm ngâm : “Kỳ quái, nàng vì sao sợ, chẳng lẽ nhìn thấy ta…” Sau đó lại : “ có khả năng, vừa rồi các võ sĩ kia cũng có thể nhìn đến, chẳng lẽ vị tiểu thư này là người mù ? Hay là ngu ngốc, hay là…”

      là vị tiểu thư linh đáng thích chọc người phẫn nộ, ta ngủ được, lại nhìn thấy mặt Sess chuyển hướng bên, ta hiểu, cười.

      “Uy, vị tiểu thư kia, ta phải người mù, cũng phải người ngu ngốc.”

      “A ! chuyện !” Tiểu thư linh hoảng sợ, “Sưu” tiếng trốn vào góc tường.

      Ta buồn bực, ngươi là hồn lại bị ta người trần dọa đến, ta đáng sợ như vậy sao ?

      “Ha !”

      Lần này ta nghe được, Sess quả cười tiếng, tuy thanh

      “Ha ha ! Có thể làm Sess Sess cười, bảo ta xấu hơn cả vị linh tiểu thư kia cũng sao. Nhưng ta là người a, ngươi chạy cái gì chứ ?”

      “Đúng nha, ta chạy cái gì chứ ?” linh tiểu thư lại chạy ra, lại làm tư thế muốn làm ta sợ.

      Ta run rẩy khóe miệng : “Được rồi, ngươi cũng ngại mệt. ràng chết, vì sao còn ở đây dọa người.”

      linh tiểu thư bay xuống dưới, nguyên hình, ra là thiếu nữ thập phần xinh đẹp. Nàng ta nhìn căn phòng ở, chậm rãi : “Bởi vì lúc phụ thân sắp chết, đem gia bảo giao cho ta trông coi, nhưng ta lại cẩn thận khi lấy nước, ngã cái ngã chết, hại tìm được người thừa kế bảo vật.”

      “Cho nên ngươi lưu lại, bảo vệ bảo vật để ai tới gần.”

      “Ân, thủ hơn mười năm.” linh tiểu thư .

      đúng là vất vả, ngươi chết nên siêu thoát .”

      “Nhưng chuyện phụ thân giao, ta dám tuân thủ.”

      Ta run rẩy, người chết rồi còn tuân thủ cái gì !

      “Nhân loại quả nhiên là sinh vật có dục vọng mãnh liệt.” Sess lạnh lùng phun ra câu, ta cũng thèm để ý , với linh tiểu thư : “Nếu ngươi tin ta, ta giúp ngươi tìm…”

      cần trả lại, vị đại nhân này cực kỳ thích hợp !” linh tiểu thư mặt đỏ hồng, sau đó cúi đầu.

      “Bảo vật cha ngươi lưu lại phải là ngươi chứ ?” Xem bộ dạng này, nàng là muốn gả cho Sess ?

    2. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 24: Em trai.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      ! Tuy đó là đồ cưới cho ta, nhưng ta chết…” xong, nàng bay tới góc phòng, : “Thỉnh tiểu thư mở ra, ta cảm thấy nếu giao nó cho vị đại nhân này chắc chắn phụ di ngôn của phụ thân !”

      Ta dùng Luyện Nha chém xuống, sàn nhà liền nứt ra. Bên trong có cái thùng kim chúc* lớn, ở dưới ánh trăng ánh lên sắc sáng bóng. (*: hình như là thùng lớn bằng vàng hoặc mạ vàng, ta đoán zị ^_^)

      Ở Nhật Bản Chiến quốc thời kỳ chiến loạn, kim chúc thùng cực kỳ hiếm thấy, có thể thấy được thứ đựng bên trong cực kỳ quý trọng.

      Mang thùng ra, ngoài ý muốn là nó quá nặng.

      linh tiểu thư : “Bảo vật này có từ đời tổ tiên nhà ta, nghe chúng được làm rất tỉ mỉ cẩn thận, thập phần quý báu.”

      Khi nàng , ta mở ra thùng, sau đó đơ, trong thùng là kiện áo giáp và áo choàng. Áo giáp màu bạc đúng là bộ quần áo mà ngày sau Sesshomaru mặc, mà áo choàng lại chính là lông xù giống cái đuôi.

      Nguyên lai, Sess diễm ngộ, được linh tiểu thư tặng khôi giáp ?

      “Xin đại nhân hãy mặc chúng vào, ta được thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng, có thể ly khai.” linh tiểu thư hướng Sess cúi đầu.

      Ta lấy ra áo giáp, rất là đẹp a.

      “Mặc vào !”

      “Vì sao ta phải mặc thứ của nhân loại ?” Sess nhìn, hừ lạnh.

      “Vì sao ? Bởi vì rất hợp ngươi a, ngươi mặc vào nhất định rất tuấn tú, còn có thứ này khi ôm ngủ nhất định rất thoải mái, oa… Dường như giống cảm giác ôm ngươi hồi còn …”

      “Câm miệng !” Sess tựa hồ sợ ta tiếp, thân thủ mặc áo giáp lên người.

      linh tiểu thư mắt đầy hình trái tim phao phao bay, : “Quả nhiên thích hợp với đại nhân, đa tạ các ngươi…” xong mỉm cười, linh hồn cũng chậm rãi tán .

      Sess liền muốn cởi ra, nhưng ta lại đè lại tay : “ nên, bộ dạng này rất uy vũ, rất đẹp, ta muốn nhìn trong chốc lát…”

      “Nhàm chán !”

      Tuy như vậy nhưng vẫn ngồi xuống cởi ra, ta nằm ở trong áo choàng đuôi lông xù của để ngủ.

      Cùng Sess ở chung đừng nghĩ đến gần nhân loại quá, kỳ thực phải rất chán ghét nhân loại giống như trong nguyên tác, chỉ là quen ở chung với nhân loại mà thôi.

      mua đường ăn, đột nhiên chiếc xe ngựa chạy như bay đến. Người đường nhanh chóng né tránh, người xe hét lớn : “Ngựa điên rồi ! Mọi người mau tránh ra ! Ngựa điên rồi mọi người mau tránh ra !” Nghe thanh , là thanh niên, hơn nữa do sợ hãi mà giọng run nhè .

      Nếu cứ tùy ý ngựa như thế, biết bao nhiêu người bị thương đây ! Hơn nữa, nó nháo lên ta cũng đừng mong dạo được phố này. Thân mình nhoáng lên cái, ta đứng giữa đường, con ngựa này phải điên mà chính là bị kinh hách, chỉ cần làm nó biết có sinh vật cường đại hơn nó đứng ở trước mặt nó, như thế nó giống như chuột thấy mèo, cảm giác sợ hãi trời sinh làm nó an tĩnh lại.

      Chiêu này là Sess , quái cường đại chỉ cần đứng ở nơi đó, đám tiểu trực tiếp cúi đầu xưng thần.

      Ta đem khí thế lấy ra, vận khởi năng lực phong chú. Con ngựa chạy đến trước mặt ta đột nhiên vội vàng đứng lại, hai chân mềm nhũn ngã xuống. Ta né người tránh thoát chân nó, nhàng nhảy lên càng xe, hỏi thanh niên ôm đống bức tranh đó : “Này, ngươi sao chứ ?”

      Người thanh niên bò lên, nhìn thấy ta là nương tuổi còn trẻ, mặt lập tức đỏ. Tim ta cũng nhảy mạnh hai cái, nam nhân này dung mạo tuyệt a ! Có thể so với Sess.

      “Đa tạ tiểu thư cứu giúp, tiểu sinh sao.” xong co quắp đứng lên, nhưng bức tranh trong tay rơi xuống.

      Tại thời kì Nhật Bản chiến quốc này, văn nhân rất ít, nhìn bộ dáng hẳn là họa sĩ. Ta giúp nhặt bức tranh, để trong tay : “Ngựa rất nhanh có thể đứng lên, ngươi phải cẩn thận.”

      “Đa tạ tiểu thư… Ách…” Thấy ta chuẩn bị , họa sĩ trẻ tuổi lại đột nhiên đứng ở trước mặt ta.

      “Có chuyện gì sao ?” Ta đối đãi soái ca vẫn là rất khách khí, mỉm cười hỏi.

      Họa sĩ trẻ tuổi đột nhiên xoay người hành lễ : “Tuy rất thất lễ, nhưng ta có thể vẽ chân dung tiểu thư được ?”

      A ? Được người ta vẽ mình là chuyện tốt, nhưng Sess vẫn chờ ta a !

      Nhưng được soái ca cầu, miễn cưỡng đáp ứng ! Ta gật gật đầu : “Nhưng chỉ có thể lát, ta còn có việc.”

      “Đa tạ !!! Ta tên là Kyosai Kiyomitsu…”

      “Nga ?” Tên này hình như nghe qua ở đâu, nhất thời nghĩ ra. Bởi vì cứ đứng nghĩ tên này, nên quên mất giới thiệu tên mình.

      Thẳng đến khi đứng dưới tàng cây hoa đào gần nửa giờ, cũng nhớ ra vị danh nhân Kyosai Kiyomitsu.

      Nhìn thấy đối phương lấy ra cái bàn, vừa nhìn bên này vừa vẽ bức họa, trông rất nghiêm cẩn.

      “Chơi chưa ?” thanh lạnh lùng ở sau lưng vang lên.

      Ta lập tức giơ hai tay, : “Được rồi”

      !” Sess xong, xoay người liền .

      Ta chạy đến bên cạnh Kyosai : “Thực xin lỗi, người nhà ta tới tìm ta, ta trước, tạm biệt !”

      “Tạm biệt, a… Tiểu thư, tên của ngươi…”

      chạy ra rất xa, mới nghe được hô hỏi tên của ta. Hô trả lời cũng sao, nhưng bao quanh Sess đều là mây đen, ta dám a !

      Thôi vậy, ta vừa định lấy cớ giải thích nguyên nhân về trễ, liền thấy đằng trước có đống võ sĩ chắn đường, giơ đao kiếm, giận dữ nhìn Sess hét : “ quái ! Để xem lần này ngươi chạy đằng nào ! Dám vũ nhục công chúa Izayoi ! Muốn chết !”

      “Gì ?” Các ngươi tìm lầm người ! Liền tính Sess muốn vũ nhục, cũng có khả năng a, nhìn thế nào cũng chỉ là tiểu hài tử khoảng mười tuổi thôi !

      Sess đứng định giải thích, mà ta lại cười : “Cái kia, xin hỏi…”

      “Sắc quái ! Bên người có nữ quái này, vì sao còn muốn hại công chúa Izayoi !”

      “Ta phải nữ quái, nhìn kỹ, ta là nhân loại.” (Lời tác giả : con ngoan, ngươi lạc đề, đó phải là trọng điểm !)

      “Là nhân loại lại cùng quái chỗ, biết hổ thẹn !” Các võ sĩ xong liền vọt lên.

      Cái gì cùng cái gì a ! Ta cướp ra tay trước, những võ sĩ này tuy rất mạnh, nhưng công phu ta học là để đối phó quái, bọn họ lại luyện tập để đối phó nhân loại, cho nên kém ta nhiều lắm. Chỉ mấy chiêu, chúng liền nằm hết lên đất.

      “Đừng lên, ta cũng muốn người phía sau phải ra tay.” nếu ra tay, các ngươi lập tức bay sang thế giới kia, nên từ trước đến nay khi gặp quái, Sess ra tay trước, gặp được nhân loại ta ra tay.

      Các võ sĩ kia sao có thể nghe theo, lúc này có người hô : “Dừng tay !”

      Bọn họ quả nhiên ngừng lại, cung kính nhìn về người vừa lên tiếng : “Takemaru sama !”

      Takemaru, chẳng lẽ là người giết chết Inu no Taishou ? Vị kia là rể ta, tuy chút hoa tâm, nhưng bị nhân loại giết chết, trong lòng cũng siêu dễ chịu. Nhưng nhìn thấy Takemaru lại có chút hiểu vì sao hận Inu no Taishou như vậy. Luận tướng mạo, thua. Luận năng lượng, trong nhân loại coi như tương đương lợi hại, đáng tiếc cố tình gặp phải tình địch là quái !

      “Bọn họ phải người ta muốn tìm, thôi !” Takemaru xong xoay người bước .

      Aiz, ta muốn với vài câu, nếu nên buông tay, nếu tiêu sái giống Yue rơi vào kết cục buồn, đến cuối cùng mới biết được bản thân vẫn Izayoi. Nhưng đám võ sĩ lại : “Takemaru sama, quái kia vũ nhục công chúa Izayoi, còn hại nàng hoài thai, chúng ta há có thể buông tha ? Còn nữa, trong thiên hạ, quái đều hại người, giết tên quái này là có thể cứu vị nương này…”

      Ta nhìn thoáng qua Sess, cỡ nào muốn chúc mừng có em trai. Nhưng bọn lại muốn giết Sess, vị nương mà họ chẳng lẽ là ta !?

      Chỉ chỉ cái mũi của mình, hỏi : “Các ngươi muốn cứu ta ?”

      Takemaru xoay người, : “Rời quái , chỉ biết gây bất hạnh cho ngươi.”

    3. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 25: Ngoài ý muốn.



      Edit: Tojikachan



      Beta: trucjang







      ra, ta chẳng phải cực kỳ chán ghét nhân vật Takemaru này, nhưng tại lại phát giác đáng buồn, võ sĩ luôn có cái gọi là kiêu ngạo của đại nam tử, bốc đồng bỏ qua ý kiến suy nghĩ của những người xung quanh.



      “Vị đại nhân này, thỉnh chú ý, cái bất hạnh mà ngươi đối ta mà có thể là may mắn a. Cho nên, cần ngươi lo lắng.”



      “Ngu xuẩn !” Takemaru xong lời này liền thẳng, đương nhiên đám võ sĩ kia cũng hừ tiếng rồi theo.



      “Hừ ! Tự cho mình đúng !”



      thôi !”



      Ta lại , bởi vì luôn rất tò mò, trong nguyên tác, bọn họ đều Izayoi là người cực kỳ xinh đẹp, nên ta rất muốn biết nàng đẹp thế nào.



      “Chờ chút, ngươi chẳng lẽ muốn nhìn em trai ngươi cái sao ?”



      “Nhàm chán !”



      “Nhưng ta muốn xem a !” Lặng lẽ theo sau Takemaru, sau đó vẫy vẫy Sess : “ theo ta !”



      Tây quốc, Bình Bguyên sơn, công chúa Izayoi là con thành chủ nơi này.



      Thừa dịp ban đêm lẻn vào trong tòa thành, tùy tiện túm người hỏi nơi ở của Izayoi, sau đó lặng lẽ đến. Ta đứng ở nóc phòng Izayoi ở, Sess còn khốc khốc quăng câu : “Nhàm chán !”



      “Khi nhìn thấy nhàm chán, ngồi xổm xuống ngồi xổm xuống…” giọng bảo Sess ngồi xổm xuống, sau đó bắt đầu xốc lên ngói xem. Oa ! Phía dưới ngồi bốn năm nữ nhân, vị ngồi giữa mặc áo truyền thống màu hồng phấn cực hoa lệ, tóc dài rối tung ở sau người, giống mặt kính gương vậy, tựa hồ có thể nhìn thấy chung quanh.



      “Nhìn tới chính diện, đáng tiếc…” Kỳ quái a, vì sao chỉ nhìn thấy mỗi nữ nhân ? Vì sao Inu no Taishou ở, chẳng lẽ phao thê khí tử ? Hay là tại long cốt tinh xuất , quyết đấu ?



      nghĩ, cảm giác bàn tay của Sess vỗ vỗ lưng ta, lắc lắc tay : “Đừng chạm vào ta, còn chưa thấy được chính diện đâu !”



      ngừng, vẫn chạm !



      Ta quay đầu : “Ngươi còn… Inu no Taishou, rể…”



      “Muốn nhìn, vậy xuống .” Inu no Taishou chân vừa bước, nóc nhà liền sụp xuống. Trời ạ, chẳng lẽ sợ ngói đụng phải tình nhân sao ?



      Câu trả lời là đương nhiên sợ, bởi vì khi ta từ đất đứng lên, nhìn thấy ôm Izayoi đứng ở bên, mà Sess đứng ở bên kia, nhưng đầu lại ngoảnh .



      Được rồi ! Bị ném chỉ có mình ta ! Nhưng coi như tốt, bởi vì thấy được chính diện công chúa Izayoi.



      như thế nào đâu ? Ta cũng coi như gặp được đủ loại tiểu mĩ nhân, Izayoi quả là làm cho người ta vừa thấy khó quên. riêng như thế, người nàng còn có khí chất.



      Nếu là nữ nhân bình thường, hoặc là người bình thường, phòng bị sập xuống dưới, nhưng nàng còn có thể mỉm cười.



      sao chứ ?” Inu no Taishou hỏi.



      “Ta biết phu quân nhất định tới cứu ta.”



      Đổ !



      Biểu cũng quá trực tiếp a, ta cơ hồ hoài nghi vị này là mặc tới.



      thôi ! khí nơi này tốt !” Sess hoa lệ đá văng cửa, ta chỉ có thể theo , vừa vừa xuy tay hướng Inu no Taishou : “Đừng có mới nới cũ a, tạm biệt.”



      nên chơi đùa quá muộn, nhớ về nhà.”



      “Dong dài !”



      Sess giờ là cường giả, có thể đối diện với cha rồi. Ta ngượng ngùng cười hướng Inu no Taishou, bởi vì dù sao vài chục năm Sess lớn lên ở bên cạnh ta, nhưng ta vẫn dùng ánh mắt cho rằng hành vi lễ phép này tuyệt đối phải ta dạy a !



      Sau khi Sess ra, vừa định biến thân bay , đột nhiên phía sau vang lên thanh : “Các ngươi tại sao lại xuất ở cung của công chúa ?” Thanh này là Takemaru, ta vội vã quay lại, thấy mang theo đám võ sĩ, hình như tuần tra ! Liền tính dùng đội quân lớn, vẫn bắt được tình nhân của Izayoi, bởi vì quái kia đến vô ảnh vô tung.



      “Chúng ta… lạc đường, ha ha…” Ta chỉ có thể giả ngu, nhưng Sess ngay cả liếc mắt họ cái cũng lười, cứ tiếp tục !



      Cực giỏi, mà ta bên này lại chỉ có động thủ đánh !



      Takemaru rút đao, : “ quái ! ngươi được rời nơi này !” xong hùng hổ rút đao bổ tới.



      Ta thấy cực kỳ lưu loát, tốc độ cũng nhanh, ta còn chưa luyện đến bản lĩnh này. Xoay tay lại rút đao che ở trước mắt, chỉ cảm thấy trước mắt trận sao loạn bay, cổ tay lập tức cảm giác như muốn gãy.



      Người này rất lợi hại, tuy trong anime thấy bị Inu no Taishou chiêu liền đứt cánh tay, nhưng thực tế kiếm thuật của cùng năng lượng chỉ sợ là ta hết toàn lực cũng làm gì được .



      cái bóng xanh lên, trường tiên của Sess cuốn lấy đao , dùng chút lực, đao kia liền tuột khỏi tay .



      Takemaru phản ứng cực kỳ nhanh, xoay người bắt được đao hướng Sess bổ tới. Hai người kia liền đấu cùng chỗ, ta thấy người vây lên càng ngày càng nhiều, sợ tới mức bắt lấy Sess : “ !”



      Sess cũng có thói quen tử chiến với nhân loại, tay duỗi ra bức lui Takemaru, sau đó hai người liền nhảy lên tường.



      Takemaru đọat lấy thanh đao dài trong tay người khác, sau đó hướng chúng ta quăng mạnh. Nhưng Sess vung tiên, đao kia liền trật phương hướng. Đao xuyên qua tường giảm tốc độ bay thẳng đến thị nữ. Dù đâm, chỉ cần đụng phải là nàng ta cũng mất mạng. Ta nhanh nhảy vài bước, kéo lấy tiểu nương kia : “Mau tránh !”



      Trong nháy mắt ta nhìn thấy mặt nàng, giật mình khi thấy nàng giống ta như đúc. Trong lúc nhất thời, chúng ta hai cái toàn bộ giật mình, nàng chỉ vào ta hỏi : “Ngươi ?”



      nghĩ tới thế giới xa lạ này vẫn có thể gặp được người có bộ dáng giống hệt mình, đúng là kỳ tích. Khi ta đắm chìm tại cái kỳ tích , đạo quang màu trắng từ tay nàng truyền đến tay của ta, ta kinh ngạc thấy đó linh hồn của Dịch Tiểu Đồng – chủ nhân chân chính của cơ thể này.



      Chẳng lẽ nữ nhân trước mắt chính là kiếp trước của kiếp trước của ta, nhưng thần rồng thời chẳng phải phải trăm năm nữa mới có thể gặp sao, ràng còn chưa tới.



      Linh hồn vừa nắm trong tay, quanh thân liền nổi lên tầng kim quang.



      “Kim Cương Long…” Từ thứ tư tự còn chưa ra, kim quang kia liền mang theo ta bay về phía trung.



      “Uy !” Sess bay lên đuổi theo, vươn trảo bổ về phía đạo kim quang kia. Nhưng vô dụng, kim quang kia như có như , cơ bản làm gì được, là vì tại chúng ta hai người ở hai thời đại bất đồng.



      “Sess Sess !” Thực xin lỗi, thể ở cạnh ngươi đến trăm năm.



      Ta nhìn thấy Sess lộ ra vẻ mặt lo lắng, thân thủ muốn bám vào , nhưng hai tay lại xuyên qua đối phương.



      “Vì sao ? ràng còn chưa tới trăm năm !” Ta rít gào hỏi Kim Cương Long vừa thân, nó chỉ trả lời ta câu : “Tính toán sai lầm !”



      câu tính toán sai lầm là xong sao ? Vốn định bảo đưa ta trở về bên Sess, nhưng lại phát giác có khả năng, bởi vì ta đằng nào cũng phải về thời đại của ta, thể vĩnh viễn ở cạnh .



      Khi nhìn thấy Dịch Tiểu Minh và Hậu Đằng Tinh, việc đầu tiên là bổ nhào vào bọn họ mà thống thống khoái khoái khóc to.

    4. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 26: Chuyển trường.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Linh hồn Dịch Tiểu Đồng* kết hợp nhất thể, thân ở chúng ta trước mặt.

      (*: Tiểu Đồng này là phải nữ chủ nha mọi người, mà là linh hồn kiếp trước mà nữ chủ phải vượt thời để tìm)

      trải qua trăm năm với Sess, ta lại biết làm thế nào để tiếp nhận thực trước mắt, ta biết là có lúc phải về thế giới của mình. Trí nhớ của nhân loại kỳ quái, phụ mẫu là người sinh ta và dưỡng ta, nhưng tại nghĩ đến lại cảm thấy gương mặt bọn họ ta lại hoàn toàn vui vẻ bằng nhìn thấy khuôn mặt của Sess.

      Về sau còn được gặp lại !

      Linh hồn Dịch Tiểu Đồng vừa thân lập tức rụt lui lại, lớn : “ ! Vì sao còn muốn cứu tôi ? Tôi muốn sống lại ! Tôi muốn đối mặt với những thứ kinh khủng đó !”

      “Đồng…” Dịch Tiểu Minh đau lòng kêu tên con , sau đó ngẹn lời được gì.

      Trừ tà là kế thừa huyết mạch truyền thống, nên cũng có cách nào khác.

      “Đều tại mọi người ! Đều là lỗi của mọi người ! Tại sao muốn sinh ra tôi !” Linh hồn Dịch Tiểu Đồng gào thét lớn, cự tuyệt tiến hành nghi thức dung hợp với thân thể.

      “Thực xin lỗi, Tiểu Đồng, nhưng con thể để Đồng xinh đẹp (Đồng này là nữ chủ) thể quay về thế giới của nàng, cho nên…” Hậu đằng tinh là người ôn nhu, cho dù đối với nữ nhi cũng nghiêm khắc nổi.

      muốn, muốn, được !” Linh hồn Dịch Tiểu Đồng liên tục hét, lui ở góc tường chịu ra. Xem ra nàng ấy chịu đựng đủ, cũng bị dọa đủ ! Nhưng ta quen.

      là vui đùa a, nếu hai ta đổi chỗ hoàn mĩ.

      Đột nhiên ngẩn ra, đó có lẽ là biện pháp tuyệt vời. Ta cắn răng : “Ta có biện pháp, nhưng biết mọi người có đồng ý hay …”

      “Biện pháp gì ?” Dịch Tiểu Minh hỏi.

      “Để nàng thay thế ta, còn ta lưu lại.”

      Dịch Tiểu Minh bọn họ trầm mặc, nhưng Hậu Đằng Tinh lập tức : “Biện pháp này tốt, nhưng con chịu ủy khuất.”

      Ta phe phẩy hai tay : “, con cũng ủy khuất, ở trong này con quen.”

      Dịch Tiểu Minh nhìn ta : “Nếu con trở về, Xích Diễm cũng theo con trở về, dù sao chủ nhân mà nó nhận định là con. Mà thế giới của con lại là thế giới hòa bình, Tiểu Đồng ở đó có lẽ được sống yên ổn. Mẹ cũng đồng ý !” Nàng ấy cũng quyết định rất nhanh.

      Mọi người nhìn linh hồn Dịch Tiểu Đồng, nàng hỏi : “Nơi đó có quái vật và u linh sao ?”

      “Có lẽ có, nhưng thể nhìn ra.” Thân thể kia của ta quả nhìn thấy mấy thứ đó.

      “Vậy con muốn , ba mẹ, thực xin lỗi, con muốn phải trải qua mấy chuyện kinh khủng đó.”

      “Chúng ta biết.”

      “Đồng, thay tôi chiếu cố cha mẹ tôi, cám ơn ! để phải thay tôi tiếp tục sống ở đây, khiến gặp phải phiền toái, xin lỗi.” Dịch Tiểu Đồng rất có lễ phép hành lễ với ta, nữ hài Nhật Bản luôn có lễ phép a, ta xấu hổ !

      Dịch Tiểu Minh nhìn nhìn con , sau đó lôi kéo tay của ta : “Từ hôm nay, con là con của chúng ta, Tiểu Đồng.” xong, nàng niệm chú ngữ, linh hồn Dịch Tiểu Đồng liền biến mất.

      Nhìn ánh mắt của Dịch Tiểu Minh bọn họ, ta có chút mất tự nhiên, ăn ngay : “Thực xin lỗi, con sở dĩ lưu lại cũng phải toàn bộ là vì mọi người, con ích kỷ, con vô pháp quên người cùng con sinh hoạt mấy chục năm, con muốn lưu lại, là vì muốn ngày nào cũng có thể nhìn thấy …”

      “Chỉ cần con lưu lại, chúng ta mất con , cám ơn !” Dịch Tiểu Minh vừa xong, liền bị Hậu Đằng Tinh ôm vào trong ngực, mà ta bị nàng kéo vào trong lòng.

      Hậu Đằng Tinh : “Tiểu Đồng, hôm nay thực xin lỗi, năng lực của cha và mẹ tại gần như hao hết, nên ngày mai mới có thể giúp con triệu hồi Kim Cương Long.”

      sao cả !” Ta gật gật đầu, bọn họ có thể ủng hộ ta tốt lắm rồi.

      Tắm nước ấm, sau đó ngủ giường, là thoải mái.

      tại Sess làm gì a, có phải cực kỳ lạnh nhạt về ? Đối với nhân loại mà , vài chục năm là rất trọng yếu, nhưng đối với quái, đại khái chỉ là muối bỏ biển ! Nghĩ nghĩ liền mơ mơ màng màng ngủ mất. Nhưng nhân loại rất chú trọng thói quen, giường rất thư thái ngược lại ngủ được ngon. Nửa đêm bị tỉnh, sau đó đứng lên toilet.

      Vì sao đèn thần miếu còn sáng, ta mặc áo khoác về hướng thần miếu, thấy Dịch Tiểu Minh cùng Hậu Đằng Tinh hai người ngồi mặt đối mặt, biểu tình rất ngưng trọng.

      Chẳng lẽ xảy ra chuyện gì, nghe thời gian mà ta rời thế giới chỉ có hai ngày, hẳn là phát sinh chuyện gì mới đúng. Ta khinh thủ khinh cước đến cửa sau nghe lỏm, sau lúc lâu mới nghe Dịch Tiểu Minh : “ quyết định ?”

      Hậu Đằng Tinh nắm tay Tiểu Minh : “Tiểu Minh, em hẳn là nhìn ra biểu tình của Tiểu Đồng, con bé nhất định muốn rời xa người quan trọng nhất. Cho nên, chúng ta nhất định phải đưa con bé trở về.”

      “Nhưng thân thể của …”

      “Làm con của chúng ta rất khó, dù thân thể này chịu nguy hiểm, chúng ta cũng phải thực nguyện vọng của con.” Hậu Đằng Tinh cười , làm ta nhớ đến cảnh tượng cha của Hậu Đằng Tinh vì cứu mà hy sinh.

      Ta rất muốn gặp Sess, nhưng cũng muốn hy sinh người nào để thành toàn hạnh phúc của mình. nhàng vào, đứng ở cửa : “ cần, con cần trở về, sao cả.”

      Quay đầu chạy ra, ngực buồn muốn chết, đau muốn chết.

      Chỉ chốc lát sau, Dịch Tiểu Minh mở ra cửa phòng ta : “Tiểu Đồng, muốn quay về sao ?”

      “Con rất muốn trở về, nhưng cũng muốn vì trở về mà phải hy sinh ba ba.”

      “Cũng phải là nhất định có chuyện may.”

      “Nhưng có nguy hiểm phải sao ?”

      “Vậy con lưu lại phải là có ý nghĩa sao ?”

      a, có ba ba có mẹ còn có em trai.” Ta ngẩng đầu ngây ngô cười.

      Dịch Tiểu Minh vỗ đầu ta : “Ngốc !”

      Trầm mặc chút, đột nhiên ma xui quỷ khiến ta hỏi : “Mẹ biết thần miếu Higurashi sao ?”

      “Thần miếu Đông Kinh Higurashi ?”

      A ! Ta lắp bắp kinh hãi, nàng biết ? Như vậy hai cái thế giới này cũng có nơi tương thông ? Kích động gật đầu : “Đúng vậy, thần miếu Đông Kinh Higurashi !”

      Dịch Tiểu Minh nhìn ta kích động như vậy liền nghĩ, : “Đương nhiên biết, đó là nhà chị mẹ.”

      “Chị ?”

      “Chính là dì của con, mấy ngày hôm trước có tới, còn mang theo đứa con trai nữa, lúc ấy con vội vã ra ngoài nên chỉ chào câu.”

      “Dì Higurashi ? Con trai của dì ấy gọi là gì ?” Trong trí nhớ bà Higurashi hình như là người rất ôn nhu, tên con trai của dì lúc ấy Dịch Tiểu Minh có giới thiệu, nhưng ta hoàn toàn quên.

      “Sota.”

      “A !” Đúng vậy, lúc ấy cảm thấy tên này rất quen, đó chẳng phải là tên của em trai Kagome sao ?

      “Dì có phải có con , con dì tên là gì ?” Tim đập nhanh, có lẽ còn có thể nhìn thấy Sess, chỉ cần nhìn thấy Kagome.

      “Kagome, hơn con hai tháng, là chị con…”

      OY ! Ta trực tiếp ngồi thẳng dậy, kích động : “Con muốn chuyển trường ! Con muốn Đông Kinh ! Có thể chứ ? Có thể chứ ?”

      “Đương nhiên có thể, nhưng vì sao ?”

      “Bởi vì con có lẽ tìm được biện pháp gặp lại .” Tuy bên kia tựa hồ qua mấy trăm năm, nhưng hẳn là vẫn còn nhớ được ta !

    5. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 27: Nhảy xuống.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Dịch Tiểu Minh cùng chồng từ trước đến nay luôn tôn trọng lựa chọn của con , vì thế khi ta muốn chuyển trường đến Đông Kinh, bọn họ liền đồng ý, còn gọi điện thoại cho dì Higurashi.

      Dì Higurashi rất thoải mái đáp ứng, Hậu Đằng Lượng tựa hồ còn sợ ta như trước, đại khái là vì trải qua vài chục năm, năng lực của Xích Diễm bị khóa trụ, để người nào nhìn thấy hay cảm giác được.

      đợi Dịch Tiểu Minh bọn họ làm thủ tục chuyển trường, ta khẩn cấp đến Đông Kinh – thần miếu Higurashi.

      Ta luôn thấy kỳ quái vì trong nguyên tác nhìn thấy cha Kagome, sau khi Dịch Tiểu Minh giải thích mới hiểu được, cha của nàng công tác ở Trung Quốc, chỉ có ngày nghỉ mới trở về. Dì Higurashi rất vất vả chăm sóc người nhà, nhưng dì cũng giống những phụ nữ Nhật Bản khác, sau kết hôn là ra ngoài công tác.

      Địa thế thần miếu Higurashi rất cao, ta đứng ở dưới chân núi hít vào hơi mới tiếp.

      Dì Higurashi ở phơi chăn, từ xa nhìn thấy ta đến, liền tới hỏi : “A, Đồng-chan ?”

      “Vâng, chào buổi chiều, dì !” Hành lễ có chút đông cứng, bởi vì sống trong bầy quái, bình thường chỉ có người khác hành lễ với ta, ta rất ít phải hành lễ với ai.

      “A, cháu tới sớm. Mau vào , sáng hôm qua Tiểu Minh điện thoại đến cháu muốn chuyển trường đến Đông Kinh, như vậy tốt, có thể học cùng Kagome… Nhưng… con bé gần đây có chút vội.” Dì Higurashi đưa ta vào phòng, sau đó rót chén trà, nàng nhìn thoáng qua chén trà : “A, Đồng-chan cứ thoải mái nhé, trà cũng rất nhanh xong.”

      “Hi vọng như thế.” Ta tuy nóng vội, nhưng vẫn uống ngụm trà mới hỏi : “Chị Kagome ở trường học sao ?”

      Dì Higurashi ngẩn ra, lúng túng : “ phải… Con bé… Dì cũng biết như thế nào, nhưng hẳn là nhanh về thôi.”

      Ta nhìn nàng lúng túng, đoán Kagome thông qua giếng ăn xương đến thời kì Chiến quốc, nếu dì vì sao chuyện ấp a ấp úng giống như muốn giấu diếm lại cảm thấy sớm muộn gì cũng giấu được ? Ta cũng vạch trần, chỉ : “Cháu có thể xung quanh nhìn cái được ?”

      “Đương nhiên có thể, dì chuẩn bị cơm chiều, Đồng-chan thích ăn cái gì ?”

      “Cái gì cũng được ạ, mẹ có qua tay nghề của dì rất tuyệt lắm !”

      “Vậy sao ? Đó là vì cách làm đồ ăn của Tiểu Minh làm người ta đau đầu.” Nàng vừa xong, chúng ta hai người hẹn mà cùng nở nụ cười.

      Mục đích của ta đương nhiên là giếng ăn xương, ta tìm xung quanh tìm nhà kho có giếng ăn xương. Nơi đầu tiên vào là nhà kho , xem ra là nhầm.

      Tìm thấy cây thần mộc, đối diện nó là căn nhà , mở cửa ra thấy cầu thang, chính là nơi này !

      Ta cực kỳ vui mừng, trực tiếp chạy xuống, ở miệng giếng do dự chút, nhưng vẫn chuẩn bị nhảy xuống.

      thể đến gần giếng đó, quái xuất .” thanh thương lão vang lên sau lưng, ta sợ tới mức lông tơ đều dựng thẳng.

      Quay đầu lại, nhìn thấy ông lão mặc kimono đứng trước cửa.

      “Ông ?” Hẳn là ông lão đáng kia, thấy ông gật gật đầu : “Mau lên đây, nơi đó có quái rất đáng sợ.”

      Ta run rẩy, vẫn chậm rãi tiêu sái lên.

      ràng là giếng mà, sao có thể có quái đâu ?”

      “Giếng này tồn tại lâu, có công chúa vì bị vứt bỏ nên nhảy xuống tự sát, mà kẻ vứt bỏ nàng là quái, cho nên khi nàng nhảy xuống nguyền rủa quái kia, khiến vĩnh viễn thể ra khỏi giếng…”

      Tồn tại a ? Dường như tất cả những gì ông lão kể về thần miếu Higurashi đều là giả, tồn tại của giếng này ràng là để thu thập thi cốt của quái.

      “Gia gia, ta tên là Dịch Tiểu Đồng, từ hôm nay trở làm phiền ông rồi.” Vội vàng ngăn đoạn diễn thuyết về “tồn tại” của giếng ăn xương, nếu ông ấy tiếp dứt, giống ta vậy.

      Gia gia ngừng lại, : “ ra là con nhà Dịch gia, mẹ cháu vẫn khỏe chứ ?”

      “Mẹ vẫn khỏe ạ, cám ơn gia gia quan tâm.” Ngài mau , ta còn muốn nhảy xuống thử xem có thể xuyên qua .

      “Rất có lễ phép, hoàn toàn khác với thằng bé còn lại trong nhà Dịch kia. Nhanh lên , cẩn thận quái trong giếng nhảy ra ăn thịt người.” xong, gia gia chầm chậm quay .

      Ta bị dọa nhiều lần rồi, nên giờ căn bản sợ, liền tính giếng này đột nhiên có quái nhảy ra cũng chỉ có cái bán Inuyasha mà thôi, có gì sợ đâu, còn rất đáng , giống Dạ ly vậy. Cũng biết Dạ ly giờ như thế nào, toàn bộ Inuyasha hình như xuất .

      Càng ngày càng lo lắng, nâng chân lên tiếp tục nhảy vào giếng.

      Đột nhiên vang lên tiếng trẻ con : “Chị… giếng kia…”

      Ta kém chút ngã vào giếng, chậm rãi quay đầu, khóe miệng cực run rẩy tính mỉm cười : “Gì vậy ?”

      “A, gia gia, trong giếng có chị quái chạy lên ăn tiểu hài tử !” Sota chạy vội đến chỗ gia gia kêu cứu, ta vuốt mặt mình, hình như nụ cười vừa rồi rất cứng ngắc, ta dọa đến trẻ con ? Nhìn giếng lại nhìn bên ngoài, buổi tối đến nhảy vậy !

      ra khỏi nhà kho, : “Chị phải quái, chị là Tiểu Đồng, Sota !”

      Sota chạy được nửa đường, nghe được tên này liền quay đầu nhìn, sau đó nhìn lâu mới : “Đúng là chị Đồng, chị vừa rồi cười đến đáng sợ, em tưởng quái.”

      đời nào có quái xinh đẹp như vậy chứ ?” Ta lần này dám cười, sợ bản thân lại cười cứng ngắc khiến chứng bệnh sợ quái của Sota biến chứng.

      “Sota ! Đến giúp mẹ thu chăn lại !” Dì kịp lúc lên tiếng, ta cũng chỉ tốt lớn : “Cháu cũng đến hỗ trợ.”

      Vừa thu chăn vừa nghĩ, chỉ đợi sau khi ăn cơm chiều, sau khi bọn họ nghỉ ngơi, ta lại vụng trộm chạy vào vậy, thuận tiện mang theo Luyện Nha, buổi tối hành lí hẳn là được đưa đến.

      Quả nhiên, ăn xong cơm chiều, hành lí được đưa đến. Dì chuẩn bị phòng cho ta, ngay cạnh phòng Kagome, là người chị mà tới bây giờ ta vẫn chưa thấy.

      Nhưng khi hỏi bọn họ, họ luôn lập lờ . Tắm xong, ta liền lấy cớ muốn nghỉ ngơi. Bởi vì thủ tục làm chuyển trường phải đợi vài ngày nữa, nên dì bảo ta ôn tập chút rồi ngủ.

      Ta gật đầu đáp ứng, chờ ba người bọn họ tụ ở phòng khách xem tivi, ta mặc quần áo lặng lẽ chuồn ra phòng. Lúc này, ta chút suy nghĩ trực tiếp chạy vào nhà kho kia, vì sợ nếu do dự lại có người xuất sau lưng kêu quái ăn thịt người, nên trực tiếp nhảy vào.

      Cái gì cũng có phát sinh, nóc nhà vẫn là nóc nhà kia, giếng vẫn là cái giếng kia. Ta thở dài, tuy biết dễ dàng qua như vậy, nhưng thể chịu nổi khi chút hi vọng hoàn toàn tan biến.

      thể buông tha dễ dàng như vậy, vô luận nhảy bao nhiêu lần cũng được, ta nhất định phải qua.

      giờ, ta nhảy vô số lần, thậm chí nghĩ đến khi người ta nhảy giếng đều phải cởi giày ra, vì thế ta cũng cởi giày ra đặt bên cạnh giếng. Lần này nhất định phải qua, nhất định phải nhìn thấy Sess. Ta vận linh lực bao trùm toàn thân, từ từ nhắm hai mắt lần thứ N nhảy xuống !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :