1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kế hoạch dưỡng thành Sesshomaru

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 10: Lưu người.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang

      (Beta ngày 25/7/2013)

      Lúc này Toutousai tới, trong tay cầm thanh đao.

      Bộ dáng so với trước kia khác gì, bình bình thường thường như thanh đao võ sĩ, ngay cả dòng hoa văn đao cũng chưa có biến. hiểu luyện thành đao kiểu gì !

      đưa đao cho ta : “Thỉnh đặt tên cho đao !”

      Ta ngây ra, đột nhiên bảo ta đặt, ta đặt kiểu gì ? Nắm lấy tay, đột nhiên trong đầu ra người, là Inu no Taishou – cha của tiểu Sess, có kinh nghiệm cướp hai thanh đao, tên cũng rất dễ nghe. (Tùng Vân Nha phải cướp !)

      Vì thế ta với : “Tỷ phu, có thể nghĩ cái tên cho nó ?” Ta cầm lấy đao đưa cho , mặt dày xưng hô. Dù sao kêy tỷ phu cũng bị đánh, cùng đại quái lôi kéo làm quen để tìm chỗ dựa tốt đâu thể vô duyên vô cớ mà có. (Tác giả : ta thế nào lại có đứa con tinh thần thế này a, trời ạ !)

      Inu no Taishou lại tỏ ra cực kỳ lạnh nhạt, cầm lấy đao, lập tức cảm thấy luồng khí lợi hại xông tới, khóe môi nhếch lên : “Đao tốt, chính khí mà chấp nhất ! Nếu là dùng sơ nha của con trai ta mà luyện thành, vậy kêu Luyện Nha !

      “Sơ nha ?” Ta nhìn tiểu Sess, đầu nghiêng sang bên, lỗ tai cong cong về phía sau, cái đuôi chíp bông cong lại.

      “Sơ nha là hình thái trước của răng nanh quái, khi quái trưởng thành, sơ nha có được năng lực tương đương cường đại của quái trưởng thành, cho nên nó đối với quái cực kỳ quan trọng.” Toutousai giải thích.

      cách khác, trong lúc vô ý ta chiếm được sơ nha quý giá nhất của tiểu Sess ?

      “Ngươi là mèo sao ? Cười đến khó coi như vậy.” Tiểu Sess hừ lạnh xoay người mất.

      Đả kích ! Muốn hỏi tại sao ? Bởi vì đột nhiên ta nhớ tới lúc đầu trong phim hoạt hình, mèo và chuột ! Kia trong bộ phim đó, chó và mèo cũng là địch nhân trời sinh, ở trong mắt tiểu Sess, mèo nhất định là địch nhân rồi, ta bị xem là mèo chẳng phải chứng minh chán ghét ta ?

      Quên , dù sao mấy ngày nay luôn bị chán ghét !

      Cám ơn Toutousai tiếng, sau đó đuổi kịp phụ tử hai người. Inu no Taishou cũng nhanh lắm, hồi rồi lại đột nhiên đứng lại. Ta nhìn bóng dáng , nghĩ chắc là vì đợi tiểu Sess, khí tràng này, khí thế này, lưỡng thế như vậy ta chưa từng thấy qua.

      Chỉ thấy Inu no Taishou đột nhiên nhảy lên, ta còn tưởng rằng địch nhân đến, trong lòng khẩn trương, tiếp theo con đại cẩu đứng sừng sững trước mặt ta.

      lên…”

      Ta ! Do dự có nên cưỡi cẩu ba ba…

      Nhưng tiểu Sess nhảy lên, nghĩ nghĩ nếu quyết định ở lại, vậy cứ cưỡi chút ! Thả lỏng người, dừng ở bên cạnh tiểu Sess, vừa dừng lại, Inu no Taishou phóng người lên.

      Kỳ quái chính là, ràng bay trung nhưng vẫn chưa cảm thấy lạnh, ngẫm lại đại khái chắc là vì bộ lông dày của Inu no Taishou.

      Đột nhiên, sau gáy đột nhiên nhói lên, ta thuận tay đánh bộp cái.

      “A meo…” Nhìn lại, con bọ chó nhàng bay xuống.

      Chẳng lẽ đây là bọ chó gia gia Mioga trong truyền thuyết ? Ta tiếp lấy, thấy ở trong lòng bàn tay ta phình ra, rồi lại xì xuống thành tiểu tiểu quái, hít hơi : “Quả nhiên là làn da nữ tử tuổi trẻ, trắng nõn lại mịn mà… hương vị máu cũng sai.”

      Ta khóe miệng run rẩy “Ngươi…”

      “Ta là Mioga.”

      “Ồ…” ta dùng tay còn lại bốc lên, bóp lại. Thông thường Inuyasha thường đem bóp lại, ta khỏi muốn làm thử lần.

      Buông lỏng tay, Mioga “A meo” tiếng rồi nhảy vào bên trong bộ lông rậm rạp của Inu no Taishou.

      “A, đau…” Mioga đáng thương, ta cũng vừa mới bị hấp huyết, đau giống như bị châm.

      “Đùa rất vui sao ?” Tiểu Sess hừ lạnh tiếng, tỏ vẻ khinh miệt đối với hành động của ta.

      “Tò mò mà thôi, ngươi muốn xoa bóp sao ?”

      “Nhàm chán…” Tiểu Sess quay , nhìn ta.

      Inu no Taishou lên tiếng “Đồng…”

      “Vâng !” Đột nhiên bị điểm danh ta hoảng sợ, vừa mới đem thuộc hạ người ta bóp lại, tức giận !?

      “Ngươi linh lực rất mạnh, là pháp sư sao ?”

      “Đúng… đại khái…” Ta phải, nhưng Dịch Tiểu Đồng chân chính phải.

      “Tuy ngươi giống người bình thường, nhưng phía trước là nơi quái tụ tập, ngươi có đồng ý qua ?” ngừng lại rồi tiếp : “Nếu muốn, ta thả ngươi ở thôn trang phía dưới.”

      Thôn trang phía dưới tuy rằng rất thoải mái nhưng có tiểu Sess, ta tình nguyện ở cùng tiểu bạch cẩu này, bởi vì mặc kệ đối ta như thế nào, ta vẫn thích . (“Ngươi đem là tiểu sủng vật chơi đùa thôi ?” Đồng : Im lặng…)

      có vấn đề gì.”

      “Vậy là tốt rồi.” Inu no Taishou chẳng phải người nhiều, sau khi xác định liền trực tiếp bay vào bên trong tòa thâm sơn.

      Khác với khi Huy Nguyệt chiếm đóng, nơi này dù vẫn còn là nơi quái ở nhưng rất sạch , có phòng có xá rất có kỉ luật.

      Inu no Taishou hạ xuống, nơi này là nơi cao nhất của ngọn núi. Ta vừa ôm tiểu Sess, liền có hai quái tiến lại đây, trong đó có Hà – quái từng dẫn ta gặp Sess. nhìn thấy ta tựa hồ cũng giật mình, chỉ : “Đồng đại nhân, phu nhân mời ngài vào.”

      “Vào , ta còn có việc.” Inu no Taishou xong trực tiếp bay .

      là phu nhân đại nhân bề bộn nhiều việc a.” Ta nhìn bóng dáng xinh đẹp màu trắng kia .

      Phụ thân cường đại luôn là đối tượng cho con tôn sùng siêu việt, là người tôn trọng nhất, Sesshomaru đối phụ thân cũng có cảm giác như vậy ! tại dù nằm trong lòng ta, nhưng ánh mắt vẫn nhìn theo bóng dáng phụ thân mà ngây người.

      “Ngươi giờ muốn bay vẫn chưa được, còn sớm quá, vẫn là nên trở lại với mẫu thân mà ôm ấp làm nũng !” Ta xong chợt nghe thấy tiểu Sess hừ lạnh : “Chuyện đó chỉ có nhân loại làm sao ?”

      “Người và điểm này vẫn là giống nhau…” Ta vô luận là ở thế giới nào vẫn luôn được hưởng thụ thương của cha mẹ, nên ta luôn rằng bản thân rất hạnh phúc, cũng đương nhiên cho rằng các đứa trẻ đều được như thế. Nhưng sau khi gặp Yue điều đó có chút thay đổi…

      Tuy đạo lý giống nhau, nhưng phương pháp biểu đạt lại hoàn toàn bất đồng.

      Nàng tại nằm nghiêng chiếc ghế da hổ dài, thanh nhã liếc Sess cái rồi : “Khi nào trở nên nhu nhược muốn người ôm…”

      Khóe miệng ta run rẩy, bởi vì khi tiểu Sess nhảy xuống, đá lên cánh tay ta miệng vết thương.

      Yue chậm rãi ngồi dậy, thập phần tao nhã cười với ta : “Tựa hồ vết thương mặt ngươi rất nặng, hẳn lưu lại vết sẹo. Làm sao bây giờ, đối với nam nhân nhân loại mà , dung mạo nữ tử rất trọng yếu.”

      Sờ sờ mặt mình bị đả kích nặng, Yue chuyện là như dùng châm mà đâm ra máu, lưu tình chút nào a !

      “Chi bằng, ta tìm cho ngươi trượng phu quái, cần quay về nhân loại .” Yue tươi cười có chút quái dị, đột nhiên đứng trước mặt ta .

      cần !”

      “Ngươi là muội muội của ta, đâu thể để ngươi trở về bị người ta cười nhạo ? Hơn nữa, miệng vết thương này là do cứu Sesshomaru mà có, lý ra ta phải báo ân mới đúng !”

      cần, ta tại tuổi còn , chuyện lập gia đình phải về sau mới có thể đến.” Đúng vậy, đối với đại còn , nhưng ta quên mất, đối với quái, điểm này lại đúng.

      “Còn ? Sinh mệnh nhân loại vốn rất yếu ớt, nếu tranh thủ cùng trượng phu ở chung nhiều thời gian chút, rất nhanh phải rời xa.”

      là… là… đủ ngoan…

      “Cái kia… nếu như thế, ta hại người hại mình.” quái cái gì, ta gả, lý do này hẳn là được thôi !

      rất đáng tiếc, còn muốn lưu ngươi lại vĩnh viễn a. Đúng , Sesshoumaru ?” Yue thở dài, sau đó xoay người chậm rãi dựa vào ghế da hổ.

      biết vì sao, lúc ta thấy nàng xoay người, ta lại cảm thấy hình như có điểm tiêu sái giống như lần đầu gặp, khỏi hoài nghi : “Ngươi bị thương ?”

      Lần này tiểu Sess có phản ứng, ngẩng đầu nhìn mẫu thân nhưng chuyện.

    2. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 11: Chà đạp.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang

      Yue rất lạnh nhạt ngồi xuống, sau đó quyến rũ liếc bọn họ cái, : “Đúng vậy, ngươi đúng, hơn nữa rất nặng, cần thời gian 100 năm để khôi phục.”

      “Cái gì ?” Ta lắp bắp kinh hãi, mất 100 năm để khôi phục lực đối với quái mà cơ hồ là trí mạng.

      Tiểu Sess tựa hồ cũng ngẩn ra, sau đó thập phần lo lắng nhìn Yue.

      Mà Yue tiếp tục lộ ra vẻ mặt tuyệt thế cao quý cao ngạo : “Nên Sesshomaru từ hôm nay trở liền giao cho ngươi, muội muội tốt.”

      Giao cho ta ? Thoáng cao hứng chút sau đó lập tức thanh tỉnh : “ đúng, trăm năm a ! Ta sống được lâu như vậy, hơn nữa ta còn có…”

      “Cứ quyết định như thế, nếu tại , chỉ sợ ta chết ở chỗ này.” Yue đầu ngẩng lên trời lấy tư thế tao nhã biến thành đại cẩu mang hình trăng khuyết trán, sau đó vọt người lên hướng mặt trăng chạy .

      Thiên cẩu bôn nguyệt a, đẹp quá ! Ta cảm thán chút, cúi đầu nhìn Sesshomaru, khuôn mặt tiểu cẩu có gì biến hóa, chính là ánh mắt vẫn còn nhìn theo hướng mẫu thân biến mất.

      Làm sao bây giờ ?

      Cảm thán xong rồi ta cũng ngồi dưới đất, nhìn tiểu Sess : “Ta chỉ có thể đáp ứng ở cùng ngươi cho đến khi vết thương tốt lên.”

      “Tùy ngươi.” Tiểu Sess xoay người rời , ta đối với nơi này quen thuộc nên chỉ có thể theo phía sau . Đây chính là nơi ở của quái, vạn nhất tách rời ra, vậy phải chuẩn bị đánh nhau với quái. Bất quá lấy tình hình thân thể tại chỉ sợ người hay ho là ta !

      Nhưng hình như lo lắng nhiều quá, bởi vì tỷ tỷ Yue vĩ đại tựa hồ trước khi ta đến phân phó những quái ở đây, nhìn thấy ta bọn họ luôn lấy thái độ cung kính, khó xử ta.

      Tiểu Sess tâm tình tốt, thập phần tốt ! Điểm ấy có thể nhìn ra qua tính cách vốn trầm mặc tại đến mức 12 giờ 35 phút câu gì. Ta nhìn gương đối diện xem vết thương mặt của mình, tuy thẳng thắn mà đây phải mặt ta, nhưng hủy dung người khác cũng phải việc làm tốt. Dù sao nàng về sau còn muốn đương, kết hôn. Mà nam nhân Nhật Bản lại nhiều nhìn mặt hơn là nhìn năng lực, ngẫm lại đều vì nàng mà ra. Nghĩ nghĩ ta thở dài, mà tiểu Sess ở bên cạnh giật giật lỗ tai, : “Hừ !”

      Hừ !? Ta chỉ nhìn miệng vết thương của ta, thế nào lại chọc đến ?

      “Ngươi hừ cái gì mà hừ !”

      “Muốn , đừng có ở trong này dong dài !”

      thế nào ta vẫn là của ngươi, thể cứ như vậy mà bỏ ngươi ở đây. Vẫn là chờ cha ngươi trở về rồi sau, có ta yên tâm hơn chút.” Nhưng mà cẩu ba ba kia khi trở về ngay cả phu nhân của mình cũng liếc mắt cái liền trực tiếp bay nơi nào cũng biết, là cường đại a !

      Nếu Sess về sau cũng đối đãi vợ mình như thế làm sao bây giờ ? Vạn nhất vợ là Rin làm sao bây giờ ? Chỉ là nhân loại bình thường, nếu bị vắng vẻ đến chết Rin đáng thương. Ta phải giúp Rin, vì thế ta đến bên người : “Sess Sess, ngươi về sau nên giống cha ngươi như vậy, như vậy phu nhân rất đáng thương.”

      “Mẹ cũng là như thế, có cái gì đáng thương ?”

      Tuy rằng chuyện với ta là chuyện tốt, nhưng phương thức ở chung của vợ chồng Inu no Taishou cũng làm ta giật mình. Chẳng lẽ vợ chồng quái giống với vợ chồng nhân loại, bởi vì thời gian ở chung rất dài nên sinh ra khoảng cách ? Khóe miệng run rẩy, ta ngoan ngoãn ngồi lại chỗ cũ, vết thương người đều là ngoài da, trừ bỏ vết thương mặt nặng chút dùng vải băng ra, cái khác khôi phục sai biệt lắm. Nghĩ nếu bây giờ quay về, làm giải phẫu chỉnh dung ngay, vậy rất nhanh khôi phục !

      Nghỉ ngơi đêm, ngày hôm sau khi tỉnh lại thấy quái ngồi quỳ ở bên ngoài : “Đồng đại nhân tỉnh lại ?”

      Là tiếng của Hà, ta gãi đầu mơ mơ màng màng kéo cửa ra, : “Chuyện gì ?”

      “Thiếu chủ buổi sáng ra ngoài cho chúng ta đâu, Hà tới để hỏi ngài có biết nguyên nhân hay ?”

      “A ? Rời ?” Ta quay đầu lại, nhìn chỗ ngủ của tiểu Sess quả nhiên có người, tiểu hài nhi như được chỗ nào ?

      “Ta biết, hẳn có nguy hiểm chứ ?” Liền tính sau này là danh đại quái, nhưng bây giờ vẫn còn là đứa trẻ, vạn nhất có gì ngoài ý muốn làm sao bây giờ. Đương nhiên, khả năng bị người bắt cóc có thể bỏ qua, cái tính cáu kỉnh thối kia, ai thèm bắt…

      Vô luận như thế nào trước tiên tìm được , ta sửa sang lại chút : “ hướng nào ?”

      “Phía nam.”

      “Các ngươi sao lại đánh thức ta ?”

      “Thiếu chủ nếu chúng ta theo liền giết chúng ta, nếu đánh thức ngài cũng giết chúng ta.”

      là tiểu hài nhi thối, động chút liền giết tới giết lui. Ngồi lên tọa kỵ phi trư “ thích nhất” đường đuổi theo. Hà vốn là muốn lên theo, nhưng ta sợ tiểu Sess đường đổi phương hướng, vì thế bảo di chuyển bốn phía xem có manh mối gì .

      Phi trư tốc độ rất nhanh, tiểu Sess còn chưa bay được, nên ta cũng bảo Hà dò đất. Mũi cẩu dùng rất tốt, nhưng mũi heo được như thế, nên ta chỉ có thể vừa chú ý lực lưu lại, vừa đuổi theo dấu chân chấm đất cùng với vết trảo đường. nghĩ tới, đuổi theo đuổi theo thế nhưng đến trước rừng cây rộng.

      Rừng cây rậm rạp, phi trư qua cũng rất khó, vì thế ta liền để nó ở trung, hạ xuống tìm tiểu Sess. Lấy tốc độ của chắc có khả năng xuyên qua phiến thụ hải này, nơi đó mặc dù có cỗ lực cường đại nhưng lại cực kỳ tinh thuần.

      Này có lẽ có liên quan đến tiểu Sess, chẳng lẽ là nơi dưỡng thương của mẹ ? Ta hơi ấn đầu phi trư ý bảo nó hạ xuống. Phi trư này cũng thông minh, chậm rãi hạ xuống.

      Ở đây cây cũng rất ít, nhưng khe hở cũng nhiều. Ta nhảy xuống phi trư quyết định bản thân tìm tòi nhìn xem. đến nơi tụ tập nhiều lực nhất, sau đó nhìn thấy cây cổ thụ đẹp, nhìn xuống nhìn thấy tiểu Sess.

      Mà cổ thụ kia ta biết, là cây cung cấp vỏ làm bao cho thiên sinh nha. Nó có cái mũi, mắt, miệng, nhưng giờ lại pha trộn gần như cùng chỗ, thân cây còn rung dữ dội, chấn động đến rụng đống lớn lá cây !

      Cái cây này trúng gió à ? Ta nghĩ biết cây có bị bệnh này hay , lại phát tiểu Sess dùng chân cào cái rễ cây trắng tuyết, hơn nữa móng vuốt cắm sâu vào bên trong. Nhìn thấy tình huống này ta liền hiểu được, quái thực vật hơn phân nửa là dựa vào đất mà sống, mà khoảng đất tất có chủ nhân, giống như trái tim nhân loại.

      tại “trái tim” của cây kia bị tiểu Sess chà đạp, nên cây phát run phải do trúng gió, mà là đau !

      Trong đầu nhớ tới lúc ấy tiểu Sess lấy thiên sinh nha, mỗ thụ kia trán xuống giọt mồ hôi lớn, nếu phải có trải qua như vậy, làm sao có thể bị dọa đến mức sợ thế kia…

      Xem ra, vô luận lớn hay , quái này vẫn là quái, phải cẩn thận a !

      Chương 12: Rồng.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Chậm rãi qua, tiểu Sess tuy rằng nhưng phản ứng rất nhanh, đột nhiên quay đầu thấy được ta, sau đó “hừ” tiếng, cái gì cũng , tiếp tục trừng cổ thụ.

      Ta run rẩy khoé miệng, : “Sess, ngươi đúng rồi, còn chưa với ta vụng trộm xuất ra khi dễ lão nhân gia.”

      Móng vuốt của tiểu Sess nắm chặt, cổ thụ run rẩy lợi hại hơn.

      “Thiếu chủ, thể.” Cổ thụ run lợi hại hơn, mắt thấy toàn thân lá cây của nó đều bị rụng gần hết, khỏi muốn cười, nhưng lại cười nổi.

      “Ân ?” Tiểu Sess tuy , nhưng từ “ân ?” này áp lực lớn.

      Ta tuy biết tiểu Sess muốn làm gì, nhưng vẫn thân thiết nhắc nhở: “Cây tiên sinh, lá cây của ngươi sắp rụng hết a !”

      Cổ thụ mắt ngẩng lên, sau đó đau lòng ! Nước mắt của cây rơi xuống, : “Chờ chút ! Thiếu chủ, ta lập tức đưa ngài, trước hãy thả ta được ?”

      Tiểu Sess thu hồi móng vuốt, hừ lạnh tiếng.

      Vì thế, ta nhìn thấy cảnh tượng kỳ lạ. Cây cổ thụ khóc, vừa khóc vừa lấy ống trúc hứng lấy nước mắt của mình. Nhưng cây cổ thụ hình như thương tâm, đổ đầy cái ống trúc rồi nhưng vẫn còn khóc.

      “Đủ.” Tiểu Sess đứng dậy cắn cái kia ống trúc, lấy nắp đậy lại rồi về phía ta.

      Nhưng cây cổ thụ còn chưa ngừng, bên cạnh chảy thành cái dòng suối , chậm rãi chảy xuống cái sông bên cạnh. Con sông kia nước cực kì trong suốt, lóng lánh dưới ánh mặt trời xuyên qua rừng cây.

      “Cho ngươi.” Tiểu Sess vung lên, ống trúc dừng ở tay ta.

      “Ta khát.” Nước mắt mặn, uống lên cũng thể giải khát. Hơn nữa thấy cổ thụ khóc thương tâm như vậy, số nước mắt này dù mặt dày cũng uống xuống a !

      “Ngu ngốc, nó dùng để rửa mặt.” Tiểu Sess khinh miệt hừ tiếng, liếm móng vuốt, .

      “Chẳng lẽ là dùng để trị vết thương của ta ?”

      “Phải, nước mắt của cổ thụ có tác dụng trị liệu miệng vết thương.” Tiểu Sess đơn giản trả lời.

      ra mất tích là vì lấy thuốc từ cây cổ thụ, tuy phương pháp có chút đáng sợ. Nhưng trong lòng ta vẫn có thút cảm động nho , cười : “Cám ơn ngươi.”

      Tiểu Sess hừ tiếng, vung cái đuôi lên, ánh mắt nhìn nơi khác.

      “A ! Ngươi vừa nước mắt này có tác dụng trị liệu miệng vết thương ? Cái sông kia hẳn là cũng có hiệu quả !” Ta hưng phấn chỉ vào sông hỏi.

      rơi xuống đất, bẩn !”

      Cổ thụ nghe xong run rẩy : “Sông này là từ nước mắt của ta cùng nước sẵn có hợp lại, chẳng những có thể trị liệu miệng vết thương, còn có hiệu quả mĩ dung. Đối với nhân loại, tác dụng càng cao.”

      sao ?” Ta kích động hỏi.

      “Phải, nhưng thiếu chủ cần nước kia, bắt ta khóc hồi.” xong nước mắt lại ào ào chảy.

      Ta an ủi nó, : “Thỉnh lão nhân gia ngài nén bi thương.” Sau đó đến bờ sông đưa tay chạm vào, lạnh như băng, nhưng cảm giác dòng nước tới tay rất thoải mái.

      Quyết định, ta mỉm cười bắt đầu cởi quần áo.

      “Tên ngu ngốc ngươi làm cái gì ?” Tiểu Sess ngẩng đầu thấy ta cởi quần áo, nhảy lên lớn.

      “Tắm rửa a ! người ta cũng có thương, hơn nữa vị lão nhân gia này có tác dụng mĩ dung, nên nên bỏ lỡ cơ hội.” Đặt kimônô ở bên, tiếp tục cởi nội y.

      Cổ thụ cũng nín khóc, : “Da thịt nữ hài tuổi trẻ đẹp.”

      Ta run rẩy khoé miệng, quả nhiên cùng là thuộc hạ giống lão Myouga, đều háo sắc giống nhau.

      “Nhắm mắt lại ! Nếu ta chém ngươi !” Tiểu Sess lạnh lùng .

      Ta quay đầu lại, Cổ thụ quả nhiên nhắm mắt lại, mặt lại thập phần rối rắm.

      “Cùng tắm , nước rất thoải mái.” Ta vẫy vẫy tiểu Sess, nhưng lại hừ tiếng, để ý.

      Miệng vết thương người có chút nóng, tuy nước lạnh như băng nhưng ngâm mình còn thoải mái hơn so với ôn tuyền. Phía tiểu Sess đột nhiên : “Quần áo rách.”

      “Còn phải vì tìm ngươi, ở rừng cây rất lâu, rách mới là lạ.”

      “Vật liệu may mặc của nhân loại đương nhiên rách.” Tiểu Sess xong, đột nhiên tiếp : “Uy, đưa ta da của ngươi.”

      Ân !? Ta lập tức đưa hai tay ôm ngực, nhưng phát tiểu Sess phải với ta mà là với cổ thụ.

      Cổ thụ từ từ nhắm hai mắt, nước mắt lại chảy xuống.

      “Ngươi động thủ hay là ta đến ?”

      “Ta bản thân động thủ.” Cổ thụ quơ quơ thân mình, đống nhánh cây rơi xuống.

      Tiểu Sess quay đầu với ta : “Ta lập tức quay lại, ngươi chờ chút.”

      nên xa, nếu ta lại phải xung quanh tìm ngươi.”

      “Hừ !” Tiểu Sess chạy vào rừng sâu, ta tiếp tục ngâm tắm. Nhưng ngâm ngâm thế nào lại ngủ thạch bích.

      Trong mộng, xuất đôi mắt màu vàng và vòi nước màu vàng. Từ khi ta đến thế giới biết chuyện, đó là giấc mộng của pháp sư phải mộng bình thường. Huống chi xuất lại là thời chi long.

      “Kim Cương Long, ngươi tìm ta có việc sao ? Chẳng lẽ có manh mối kiếp trước kiếp trước của ta ?”

      Kim Cương Long liếc ta cái, : “ phải, lúc trước mở ra thời chi môn gặp sai lầm, ta lầm đem ngươi đưa đến thời gian 100 năm trước so với kiếp trước của kiếp trước của ngươi.”

      Ta hộc máu, : “Vậy làm sao bây giờ, mở lại lần nữa thời chi môn sao ?”

      “Năng lượng của ta vô pháp mở lại lần.”

      “Vậy làm sao bây giờ ? trăm năm sau ta chết, còn có phụ mẫu ta cũng xong rồi.”

      , thời gian của ngươi dừng lại từ lúc qua thời chi môn, chỉ cần có tai nạn gì bất ngờ xảy ra chết được. Mà khi ngươi tiếp xúc với kiếp trước của kiếp trước, năng lượng của ta ngay lập tức đưa ngươi trở về.”

      “Ý của ngươi là ta phải ở chỗ này chờ 100 năm sau ?”

      “Đúng vậy.”

      “Tuy nghe được tin tức này ta cao hứng, có thể ở cùng tiểu Sess, nhưng trăm năm a…” Ta đây chẳng phải thành lão quái ?

      tại ngươi thân ở giới, nên lúc này linh lực của ngươi tăng lên, ta vô pháp tiếp xúc được với ngươi, nên về sau gặp chuyện gì tự giải quyết lấy.” co rụt lại liền biến mất.

      “Ngươi chờ chút…” Ta bừng tỉnh, trong tay cầm lấy vật, mềm mềm… Mở to mắt thấy đôi mắt màu vàng của tiểu Sess kinh ngạc nhìn ta.

      Nhìn lại tay mình, thứ cầm phải đó là cái bụng của tiểu Sess ! Nơi đó vốn có lông, làn da màu trắng bóng loáng, ta nhịn được lại nhéo sờ !

      “Buông tay !” Tiểu Sess đột nhiên trảo chụp vào ta, bởi vì có kinh nghiệm hai lần trước, ta rất nhanh thu tay lại. Ta chú ý tới cái bụng của biến thành màu phấn hồng, ngay phần thịt dưới móng vuốt phía dưới cũng biến thành màu đỏ. Chẳng lẽ cái bụng là chỗ mẫn cảm của tiểu Sess ?

      Tựa hồ bắt được nhược điểm của tiểu Sess, trong lòng ta như nở hoa, mặt lại vô tội : “Thực xin lỗi, ta ngủ hơi sâu.”

      Tiểu Sess đứng tảng đá bên cạnh sông, toàn thân ướt đẫm còn giọt nước xuống. cắn răng nanh phát ra thanh hừ hừ, sau lúc lâu mới dừng lại : “Nữ nhân, ngươi muốn ngủ chết ở trong nước sao ?”

      About these ads
      Share this:

    3. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 13: Kiếm đạo.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      ra tiểu Sess vọt vào trong nước là để vì cứu ta, ta mỉm cười, sau đó ngoắc ngón tay, : “Nếu xuống dưới cùng nhau tắm .”

      “Ta cùng người khác tắm.”

      “Ta là của ngươi, phải là người khác.” Tay vớt lên nước nghịch, cười : “Ngươi nếu muốn lên, ta có thể lưu lại cùng ngươi, dù vết thương tốt lên rồi cũng lên.”

      “Ai muốn ngươi bồi ?” Tiểu Sess chân đạp đến bờ, do dự hơi quẫy nước nửa vời, trông rất kỳ quái.

      Ta muốn cười, nhưng vẫn cố nén cười ra tiếng.

      Quay đầu lại, ta : “Rất thoải mái, tắm là đáng tiếc.”

      Trong tai nghe thấy tiếng tiểu Sess đạp đạp đạp vào nước, bất quá thân thể bé của chỉ có thể bơi gần bờ, thể bơi đến chỗ sâu. Ta rốt cục bật cười ra tiếng, qua vớt lên rồi ôm vào trong ngực, đến chỗ sâu ngồi xuống.

      “Nơi này mới thoải mái.” Ta cũng cởi toàn bộ quần áo, ta còn mặc nội y, nhưng tiểu Sess lại đưa mắt nhìn nơi khác. Ta càng thấy thú vị, : “Ngươi mới bao lớn a… Ta còn sợ ngươi sợ cái gì.”

      “Nếu tính theo tuổi của nhân loại, ta tại lớn hơn ngươi rất nhiều.” Tiểu Sess khinh miệt hừ tiếng.

      “Dù đúng như vậy, nhưng đáng tiếc thân thể của ngươi…” Vẫn là đứa trẻ !

      “Ta lớn lên.” Ta vuốt và xối rửa đầu của , làm thoải mái nhắm hai mắt lại, thân thể thoải mái ít so với lúc vừa xuống nước.

      Tuy tuổi của có lớn hơn ta rất nhiều, nhưng dù sao vẫn là đứa trẻ, hơn nữa luôn bị cha mẹ vắng vẻ, trong lòng kỳ thực tịch mịch ! Ta nghĩ chưa bao giờ được người ta tắm cho như vậy, nên lúc bắt đầu, thân thể liền căng cứng lại.

      tại là hình thái tiểu cẩu, ta cẩn thận tắm cho , tuy rằng người cũng bẩn. Lại chà xát đến phía dưới cái bụng, ta lại nhớ đến chuyện vừa rồi, trong lòng cười thầm. Đột nhiên Tiểu Bạch cẩu nhảy lên, nhe răng hung hăng : “Ngươi biết hổ thẹn ?!”

      Ân ? Ta thầm than, chỉ tắm rửa cho mà thôi, thế nào lại bị coi thành biết hổ thẹn ? Bất quá nhìn thấy Tiểu Bạch cẩu biến thành tiểu cẩu xù, ta cẩn thận nhớ xúc cảm chút vừa rồi, có chút khác a. Dường như nơi đó là tiểu Đậu Đậu, còn…

      Ta đổ ! Sau đó ngẩng đầu muốn cười nhưng vẫn dùng sức nhịn xuống : “Ta phải cố ý, lỡ đụng phải cũng sao, ta là của ngươi a.” Mọi người nhất định đoán ra ta vừa rồi sờ phải cái gì ? Khụ, đúng vậy, có người đoán đúng rồi, đó là tiểu JJ của Sess !!!

      Tiểu Sess mặt rối rắm, xoay người thèm để ý ta.

      “Được rồi, lên bờ thôi !” Ta ôm lấy , sau đó bước lên khỏi con sông . Tiểu Sess nhảy xuống, rung mạnh bộ lông, khiên ta bị bắn nước ướt sũng, lấy tay chắn mắt, ta : “Mưa ghê gớm .”

      Tiểu Sess hừ tiếng, ngồi ở nơi sạch phơi nắng : “Cho ngươi.”

      Ta lại đằng trước , mấy mảnh vỏ cây thêm đống tơ nhện ?

      Thứ quái tặng người cũng kỳ quái, ta cầm vỏ cây : “Ta ăn vỏ cây.”

      Tiểu Sess như muốn rút gân mặt, : “ ăn được, thứ đó có thể dệt trang phục.”

      “Ta cũng phải con nhện thành tinh, có năng lực kia, ngươi biết làm ? Dù sao Sess Sess dệt quần áo ta muốn nhìn lần…”

      “Gọi chúng ra.” Tiểu Sess với cổ thụ, cổ thụ nhắm mắt lại, : “Được.” xong huýt sáo.

      Chỉ chốc lát sau, đám trùng cánh lửa giống nhau hướng chúng ta bay lại. Đợi khi nhìn thấy , chúng có thân hình nhân loại, cánh xinh đẹp. Này chẳng lẽ chính là tinh linh trong truyền thuyết, mắt ta bắt đầu tỏa sáng.

      “Chúng cũng thể ăn…” Tiểu Sess lạnh lùng .

      Ta mắt trắng liếc tiểu Sess cái, : “Ta điên mới ăn nhân loại.”

      “Bọn họ phải người, là thụ linh.” Cổ thụ ở bên cạnh giải thích .

      ra là thế, thụ linh a ! Ta vươn ra ngón tay, thụ linh dừng ở ngón tay ta, lấy tay vuốt cánh.

      đẹp, ngươi tên là gì, cánh trong suốt như vậy, giống bươm bướm vậy. Ngươi thế nào , có phải là ngươi sợ hãi , ta làm ngươi bị thương, yên tâm …”

      “Ngươi dong dài !” Tiểu Sess gầm tiếng, ta liền im miệng, bình thường chỉ cần cao hứng hoặc sinh khí ta liền dễ dàng nhảm, nghĩ tới bị tiểu Sess phát ra.

      “Những thụ linh đó dệt trang phục bằng da cổ thụ và tơ nhện, đông ấm hạ lạnh, so với vật liệu bình thường còn cứng cỏi gấp trăm lần, có thể phòng vệ khỏi đao kiếm bình thường.” Tiểu Sess giải thích xong, sau đó im lặng lên tiếng.

      “Sau đó ?”

      “Tiểu thư có thể bảo bọn họ dệt trang phục để mặc.”

      “Nga !” Ta chỉ chỉ da cổ thụ và tơ nhện : “Dệt !”

      Mấy đứa nhóc xèo xèo kêu, loạn thành đoàn, dệt.

      “Cãi nhau ?” Ta hỏi cổ thụ.

      Cổ thụ run rẩy khóe miệng : “Chúng nó tranh luận dệt thế nào, là áo đơn truyền thống, hay là áo bình thường.” (áo đơn truyền thống : nguyên văn là “mười hai áo đơn”, ta đoán chắc là áo của công chúa thời Nhật xưa)

      Ta hôn mê ! Nếu dệt áo đơn truyền thống, ta đường thế nào được. Vì thế : “Ta cần áo truyền thống, cũng cần tiểu tay áo ngay bước chân cũng bước nổi, chỉ cần quần áo bình thường là có thể.”

      Nhóm thụ linh nhóm cãi nhau nữa, đều vây quanh bên cạnh ta, ngẩn người.

      Đúng rồi, chúng nó khẳng định biết ý “bình thường” của ta. Vì thế ta cầm lấy cái cây vẽ lên mặt đất : “Quần áo ở thời đại này a, để bị người xem thành ngoại tộc nên may quần áo pháp sư … Ta vẽ cho các ngươi xem, ta thích quần, nên phía dưới chính là váy ! Có thể dệt giày , đeo vào cũng tốt. nội y bên trong có thể dệt sao ? Đồ thời này triền ngực ta chịu nổi, nên may cho ta hai bộ nội y …” Nghiên cứu cùng thụ linh nửa ngày, rốt cục vẽ xong bức tranh.

      Những thụ linh đó nhìn thấy xong, lập tức bắt tay vào làm, chúng nó mở ra tơ nhện và vỏ cây, sau đó ba chân bốn cẳng dệt rất nhanh.

      Ta trước mặc vào quần áo bị rách, sau đó : “Các nàng ước chừng mất thời gian bao lâu vậy ? Ở nhà các cung nữ lo lắng ngươi.”

      “Rất nhanh…” Cổ thụ rốt cục mở mắt ra, sau đó nhìn ta : “Tiểu thư chờ chút, rất nhanh xong.”

      “Vậy ta bảo phi trư truyền tin cho Hà, sau đó trở về đón chúng ta.” Ta tìm phi trư, nó có thể nghe hiểu lời của nhân loại lời , trực tiếp bay .

      Kiểu tọa kỵ này đến bây giờ ta vẫn quen nổi, nhìn cái mông phì phì của nó bay lên, trong lòng run rẩy lại run rẩy. Khi trở về thụ linh còn làm việc, ta nhàm chán ngồi, liền cầm lấy bả đao ngưng thần luyện đao.

      Nghĩ cho sinh mạng ở thế giới nên ta rất nghiêm cẩn bái sư phụ học kiếm đạo, còn thực chiến trường kỳ, kiếm đạo của ta có chút thành tựu.

      “Rất có khí thế kiếm đạo, có thể cùng chủ nhân chống lại mấy chiêu.” Cổ thụ ở bên cạnh tán thưởng.

      “Nàng có lợi hại như vậy sao ?” Tiểu Sess nhàn nhạt hỏi.

      Cổ thụ nghiêm cẩn : “Có, nếu đối với nhân loại mà kiếm đạo của vị tiểu thư này tương đương cường đại. Trừ bỏ còn trẻ đủ kinh nghiệm chuyên nghiệp ra hết thảy có thể là tương đương hoàn mĩ, còn nữa, quả là nữ hài tử, luyện kiếm đạo xinh đẹp.”

      About these ads
      Share this:

      Chương 14: Tu hành.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Tiểu Sess hừ tiếng, nhưng mắt vẫn nhìn ta. Nhưng ta biết, phải là nhìn ta, mà là nhìn kiếm…

      “Ngươi muốn học ?” Ta dừng lại, tra đao vào trong vỏ hỏi.

      “Ai muốn học kiếm đạo từ nhân loại.” Tiểu Sess quay đầu để ý ta.

      “Là ngươi chịu nổi khổ , học kiếm đạo rất khổ a, hơn nữa ta cũng rất nghiêm khắc. Nếu ngươi sợ quên , dù sao quái chỉ cần đứng bên phóng khí là được rồi, bất quá nếu gặp phải quái so với ngươi có lực thua kém, hoặc là mạnh hơn ngươi, như vậy…”

      “Ta học.” Tiểu Sess lưu loát trả lời, nhưng trong thanh vẫn có kỳ quái.

      “Gọi …”

      Sưu ! thấy tiểu Sess. Ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, xem ra chiêu uy hiếp này thể dùng với , nên đành kêu lên : “Được rồi được rồi, ta dạy miễn phí… coi như bồi tội vừa rồi ta phi lễ ngươi vậy.”

      Tiểu Sess tiếp tục trầm mặc, ta thành quen, trước tiên tìm nhánh cây thẳng, sử dụng kiếm tước nó thành đao mộc, độ lớn rất thích hợp với vóc người tiểu Sess. Sau đó xé ra bộ quần áo bị rách kia, quấn tầng tầng vào đầu đao mộc, chống cho bàn tay khỏi bị thương. Nhìn Sess : “Ngươi…” Móng vuốt có thể cầm đao sao ?

      Tiểu Sess nhảy lên, thành công biến thành tiểu nam hài, nhưng cái đuôi và lỗ tai vẫn tồn tại. Ta cũng dám cười , nếu lại cười nó nhất định chạy.

      Tiểu nam hài luôn đối đao kiếm cảm thấy hứng thú, tiểu Sess cũng thế. Khuôn mặt bạch ngọc của khi nắm trụ mộc đao có chút buông lỏng, ta hạ xuống kiếm, : “Đầu tiên phải luyện tập cơ bắp…”

      cần.” Tiểu Sess xong, vung tay lên, cây to liền hy sinh . Mặt cổ thụ run rẩy ở bên cạnh kêu lên : “Xin đừng hại cây cối…” Tiểu Sess vừa quay đầu lại, lập tức ngậm miệng.

      cường đại ! quái chính là quái, giống nhân loại.

      “Vậy bắt đầu luyện tập động tác cơ bản.” Trực tiếp làm kiến thức cơ bản, bắt đầu chiêu thức kiếm đạo.

      Kiếm đạo của ta và chính tông Nhật Bản kiếm đạo có chút khác nhau, bởi vì đại kiếm đạo phải dùng cho đấu sinh tử, nên các chiêu thức đủ tàn nhẫn. Vì thế ta lại tìm vài sư phụ kiếm pháp Trung Quốc xin học, đem hai loại kiếm đạo hợp nhất, chiêu thức kiếm đạo cũng có điểm khác với kiếm pháp Trung Quốc.

      Khiến ta kinh dị chính là, tiểu Sess học rất nhanh, hơn nữa có khuông có dạng !

      Trước khi nhóm thụ linh dệt xong trang phục, học xong chiêu!

      “Động tác được rồi, nhưng đủ thuần thục, về sau thường thường luyện tập tốt lên.”

      “So chiêu.”

      “A ?” Mới học mấy chiêu thôi a, muốn đối luyện với ta ?

      Nhưng nhìn thấy ánh mắt lòe lòe sáng lên của tiểu Sess, ta gãi gãi đầu, : “Có thể, nhưng ta sợ đả kích ngươi, vạn nhất ngươi cảm thấy thương tâm, vậy nên a. Ngươi nên biết, thân thể mà bị gì, ta có thể chăm sóc, nhưng lòng tự trọng bị thương …”

      “Dong dài ! Xuất kiếm !” Tiểu Sess khuôn mặt nhắn vặn vẹo, trực tiếp quát bảo ta ngưng lại, nâng lên mộc đao.

      Ta bất đắc dĩ nhún nhún vai, sờ luyện nha còn trong vỏ, : “Vậy đến đây !”

      Tiểu Sess có năng lực của quái cùng năng lực học tập cường đại vận dụng, nhưng dù sao vẫn còn , chỉ ba chiêu, mộc đao của liền bay. nhìn đao ngẩn người, sau đó yên lặng qua nhặt mộc đao lên.

      rồi mà, ngươi nhất định bị thương…”

      “Lên !” Tiểu Sess cắn răng, tiếp tục vươn mộc đao .

      Nếu năng lực của tiểu Sess rất mạnh, lòng tự trọng còn mạnh hơn, điểm ấy ta mười phần ràng. Nhưng tại mười phần cả mười hiếu thắng. Nhưng điểm ấy tốt lắm, ta thích như vậy.

      “Được !” Tiếp nhận tiểu Sess khiêu chiến, hạ thủ cũng lại khoan dung, nếu làm cho người ta tôn trọng như vậy, ta nên lưu thủ.

      Tiểu Sess trông thảm, khi sắc trời bắt đầu đen, bị đao của ta đánh trúng vài cái, bị thương.

      “Tốt lắm, dừng lại.” Nếu lại đánh tiếp, ta hạ thủ, tiểu Sess trông giống ngọc vậy, mỗi lần đánh phải, ta đều run chút.

      Tiểu Sess lần này dừng lại, cũng gì.

      “Ngươi xuất kiếm rất được, có thể nhìn ra ngươi trước kia học qua kiếm đạo, nhưng ngươi nên có ý muốn đánh nhau bây giờ, như vậy chậm trễ việc học rất nhiều, cũng làm cho người khác nhìn ra sơ hở.” Ta nghiêm cẩn giảng, tiểu Sess cũng nghiêm cẩn học.

      Nhưng đồ đệ này rất lạnh lùng, có vấn đề cũng hỏi, chỉ nhìn ta, nhìn đến khi ta sợ hãi, mới mở miệng : “Khi ngươi dạy kiếm đạo rất giống cha ta.”

      Ta nhộn nhạo chút : “Phải ? Ngươi ta cùng với đại quái Chiến quốc giống a, vinh hạnh.”

      “Bây giờ tuyệt giống.” Tiểu Sess nắm mộc đao trong tay, mất !

      “Thương thế của ngươi, nên rửa chút…” Phát tiểu Sess quay đầu trừng ta, vì thế : “Ta lần này tuyệt đối phi lễ ngươi.”

      Tiểu Sess : “Ngươi nghĩ rằng ta là nhân loại sao ? Cầm lấy quần áo .”

      “Đúng rồi, ta sao lại quên ngươi là quái.” Thụ linh đem quần áo dệt tốt giao cho ta, quả nhiên dệt rất tốt, hơn nữa vuốt lên cũng rất thoải mái.

      Ta cám ơn thụ linh, các tinh linh kia rủ rỉ rù rì tiếng, sau đó vỗ cánh bay . Ta với cổ thụ : “Chúng ta trước, tạm biệt.”

      Cổ thụ lau giọt mồ hôi trán, : “Tạm biệt.”

      Nó hẳn là ước gì chúng ta thôi, hôm nay vừa mất nước mắt lại mất da, lão thụ đáng thương a ! Ngồi phi trư trở lại nơi tiểu Sess ở, tiểu Sess về sau cũng muốn luyện tập kiếm đạo, nên ta liền bảo mỗi buổi sáng luyện tập, hơn nữa sau khi học tập thuần thục, sau đó dạy chiêu thuật mới.

      Nhưng khi chúng ta vừa đến nơi , thấy Hà chạy tới : “Thiếu chủ, Đồng đại nhân, chủ nhân trở lại.”

      “Nga, a ?” Inu no Taishou trở lại sao ? Ta luyến đồng, nên vẫn có hứng thú hơn với vị tỷ phu kia, dù sao cũng là đại soái ca trưởng thành ! Tuy chỉ có thể nhìn thể sờ.

      “Chuyện gì vậy ?” Inu no Taishou nhìn tiểu Sess hỏi.

      mặt tiểu Sess vết thương cũng nặng, dù tốt lên chút nhưng vẫn có thể nhìn ra chút dấu vết.

      “Luyện kiếm đạo.” Tiểu Sess có nề nếp trả lời, nhìn ra đối với phụ thân kính sợ với phản cảm.

      “Vậy sao ? Là ngươi dạy ?”

      “Là ta.”

      cần chút trụ cột, ta cũng có thời gian, phiền toái ngươi.”

      sao, ta rất nguyện ý dạy cho Sess Sess.”

      “Sess Sess ?” Inu no Taishou nheo mắt, vẻ mặt giống Sess trong anime. Được rồi, người ta là phụ tử, lớn lên giống nhau bình thường. Nhưng Inu no Taishou cường tráng mạnh mẽ, mà Sess lại đẹp đại thần thiên tiên. Điểm đó, hẳn là giống mẹ !

      “Biệt danh…” Ta nhìn ra Inu no Taishou trong mắt có mỉm cười, nhưng chỉ lướt qua giây lát !

      “Cùng Đồng học tập kiếm đạo nghiêm cẩn, hiểu chỗ nào tới hỏi ta.”

      “Được.” Tiểu Sess đáp ứng.

      có thể duy trì biến thân lâu như vậy, xem ra Thiên lực có gia tăng. Các ngươi an tâm ở trong này, ta phân phó rất nhiều người thủ tại chỗ này, bên ngoài cũng có khuyển tộc trưởng lão, có người nào gây bất lợi với các ngươi.” Inu no Taishou xong, nhìn ta : “Yue tại tiến vào quá trình chữa thương quan trọng, ta thường thường ra ngoài, Sesshoumaru giao cho ngươi.”

      “Nga, nàng sao chứ ?” Nhìn đến tiểu Sess thân mình run lên chút, lỗ tai giật giật, nhất định muốn biết tình huống mẫu thân nhưng lại tính hỏi ra.

      sao.” Inu no Taishou trả lời xong, sau đó đứng lên đến gần tiểu Sess !

      About these ads
      Share this:
      TwitterFacebook

    4. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 15: Nhân loại.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Tiểu Sess nhìn cha, lui nửa bước, thẳng đến khi Inu no Taishou đứng thẳng trước mặt , vẫn quật cường đứng thẳng thân mình nho , tựa hồ muốn lộ ra bản thân yếu đuối.

      Đối với hai cha con này, ta thấy bất đắc dĩ.

      Cha ràng thương con, nhưng lại mất thăng bằng khiến cho người ta được lời nào. Con kính cha, nhưng lại lãnh đạm khiến cho người ta buồn bực.

      “Theo lễ nghi nhân loại, ngươi phải bái lễ đối với người truyền cho ngươi năng lực làm sư phụ, nàng nếu là trưởng bối lại là sư phụ của ngươi càng phải lễ phép.” Thanh Inu no Taishou trầm thấp, chấp nhận nửa điểm làm trái.

      Ta đương nhiên cao hứng, bởi vì tiểu Sess rốt cục gọi ta . Nhưng nhìn tiểu Sess biểu tình tâm cam tình nguyện, ta muốn cười. Ta gắng gượng làm cứng mặt ra, thôi miên mình thể cười thể cười.

      …” Tiểu Sess rốt cục ra, tiếng lớn nhưng vẫn rỗ ràng lọt vào tai ta.

      “Ngoan, gọi ta Đồng là được.”

      Hôm nay tiểu Sess ngoan a, ta rốt cục được tôn kính chút chút. Nhưng ta vẫn chỉ dám ở trước mặt cha ra vẻ trưởng bối thôi a, chứ nếu chỉ có hai người khẳng định bị tiểu Sess trảo chết tươi ! Nghĩ đến đây ta rất đứng đắn đứng thẳng, khóe miệng duy trì ý cười nhàn nhạt.

      Inu no Taishou gật gật đầu tỏ vẻ tán thành, sau đó : “Phương bắc còn có việc, ta trước.”

      đường cẩn thận.” Ta cực có lễ phép ân cần thăm hỏi.

      Tiểu Sess thấy cha xa, quay người lại hẳn là muốn nghỉ ngơi, khi qua ta lại tung ra câu : Ngươi cười rất khó coi !

      Lúc này ta cảm giác đầu bay qua đống quạ đen, kém chút nữa là vung tay bóp chết . Nhưng tiểu Sess tuy rằng còn , nhưng uy nghiêm vẫn tồn tại, do dự chút, nhưng vẫn dám ra tay, ngoài miệng nhưng lại chịu thua : “Hừ, cũng biết là người nào vừa nhìn thấy cha mình ngay cả cũng sợ tới mức dám .”

      Thân mình tiểu Sess đằng trước dừng chút, sau đó : “Câm miệng.”

      “Đây là thái độ đối với trưởng bối sao ? là làm cho người ta thương tâm a, vừa rồi còn gọi ta , tại lại dùng ngữ khí này chuyện với ta, nếu để cha ngươi biết, hẳn thương tâm ! Con thế nhưng thất kính với sư phụ kiếm đạo như thế…”

      “Dong dài !”

      “Ta dong dài sao, so với ngươi còn hơn a, ràng quan tâm Yeu nhưng lại dám hỏi, ràng muốn cha dạy ngươi kiếm đạo cũng lên tiếng…”

      Ba ! Trước mắt trận bạch quang bỗng lên, tiểu Sess chạy mất, để lại đống bụi đằng sau.

      giống trong nguyên tác, , ngay cả đâu cũng . Nhưng thôi quên , bản thân quả dong dài chút ! Lúc trước cha mẹ qua, còn chưa tới 80 tuổi dong dài thế này, đến lúc đó còn trượng phu bị phiền hẳn trực tiếp đánh người a !

      Ta có nghĩ tới sửa, nhưng biết vì sao, ta càng càng nhiều…

      Xem, tại khiến tiểu Sess đáng bị làm phiền mà mất, là bi kịch !

      Qua vài ngày, ta rốt cục biết nơi này nguyên là trong những nơi khuyển tộc tụ tập. Mà Yue nguyên là công chúa bạch khuyển tộc, Inu no Taishou lại là quái lợi hại nhất tộc bạch khuyển. Bọn họ kết hôn có thể là đương nhiên, có sóng gió liền kết hợp.

      Sau trăm tuổi có tiểu Sess, bạch khuyển tộc càng cường đại !

      Ở trong này ta xem như quái hầu hạ ăn uống, buổi sáng dạy tiểu Sess kiếm đạo, buổi tối ngủ cùng phòng. Này phải là tiểu Sess cầu, mà là ta bướng bỉnh vào ngủ. Nguyên nhân… Từ liền sinh hoạt bên cạnh cha mẹ, vô luận là thế giới này hay là cái thế giới kia. Cho nên, khi đột nhiên cha mẹ bận việc bỏ lại bản thân, trăm năm này cuộc sống phải tự lực, trong lòng khỏi có chút đơn, mà tiểu Sess có duy nhất tâm linh để gửi gắm là ta.

      Tiểu Sess mới đầu phản đối, sau lại bị ta dong dài có cách nào, đành mặc kệ nhắm mắt ngủ, biểu tình ngươi muốn ra sao ra.

      Bất quá, tiểu Sess gần đây biến thành cẩu rất ít, biến thành người càng ngày càng nhiều. Chủ yếu là vì luyện kiếm đạo, nhưng có thể thấy được lực nhanh chóng tăng trưởng.

      Thời gian qua nhanh, đảo mắt tháng trôi qua. người vết thương lành, ngay cả vết thương mặt cũng càng ngày càng mờ. Đây đều là công lao của nước mắt cổ thụ, nghĩ đến cổ thụ đáng thương kia, ta nhịn được nở nụ cười.

      “Hừ…” Bên cạnh, tiểu Sess nhàn nhạt hừ tiếng, ta run rẩy khóe mắt : “Ngươi hừ cái gì ?”

      “Cười ngây ngô với gương, chỉ có ngươi.”

      “Miệng vết thương tốt lên đương nhiên cười, ngươi xem ngươi xem, chỉ có hồng ngân nhợt nhạt. Nếu dùng son làm đẹp chút, xem, có giống cánh bươm bướm .”

      “Ngươi là trẻ con sao ?” Tiểu Sess liếm móng vuốt, nhìn cũng thèm nhìn ta, .

      Ngươi mới là tiểu hài tử ! để ý , ta mặc quần áo tốt lắm, sau đó : “Bộ dạng này hẳn là dọa người, có thể ra ngoài.” Lắc lắc quần áo thụ linh dệt, trang phục pháp sư sắc đạm bạch có cánh hoa đào, váy màu đỏ, cao cao mềm mại, giày bền chắc. Ngẫm lại ngày sau tiểu Sess biến thành Sesshoumaru, quả thực giống như trang phục tình lữ. thầm cao hứng, thân thủ cầm lấy luyện nha treo bên hông.

      “Ngươi… muốn sao ?” Lỗ tai tiểu Sess hơi động, nhàn nhạt hỏi.

      “Ân !” Ta có ý giải thích , xem tiểu Sess phản ứng. Nhưng ta quên chuyện, tiểu Sess của chúng ta ở trước mặt cha, mặt chút thay đổi, huống chi là ta. chỉ hừ tiếng, : “Tùy !”

      Trong lòng hiểu tính cách tiểu Sess, nhưng vẫn có chút thất vọng. Sải bước đến trước cửa, mở cửa : “Ta rồi… Ta rồi.”

      “…” Tiểu Sess vung cái đuôi quay đầu lại !

      Có chút tức giận, hừ tiếng ra khỏi phòng, đóng cửa lại.

      giữ ta ta , ta !

      Nghĩ vậy nhưng bước rất xuống chân núi, vừa vừa nghe động tĩnh phía sau, hy vọng tiểu Sess có thể đuổi theo. Nhưng chạy tới giữa sườn núi, tiểu Sess vẫn đến. Thở dài, xem ra hôm nay chỉ có ta dạo.

      Nhưng cây đằng trước đột nhiên vang lên : “Ngu ngốc, quá chậm.”

      Nghe được thanh , khóe miệng ta nhịn được nâng lên, : “Ngươi sao lại ở đây ?”

      Tiểu Sess hừ tiếng : “Xuống núi dạo mà thôi.”

      “Ừ !” Ta vươn tay, tiểu Sess khom lưng nhảy đến tay ta. Ôm chặt , cười : “Được, ta cũng muốn ra ngoài, bằng cùng nhau dạo ! Dưới chân núi có thôn trang nhân loại, chúng ta xem cái, tốt nhất vào trong thành, lâu gặp nhân loại…” Ở núi trừ bỏ quái chỉ có quái, hơn nữa những quái đó lại rất ít có kẻ biến được thành người, cho nên gần đây càng ngày càng quên cuộc sống nhân loại bình thường, đối với nhân loại lại có chút xa lạ. Nếu cứ tiếp tục thế này, khi trở lại xã hội nhân loại ta sinh tồn kiểu gì a !

      Tiểu Sess lạnh lùng : “Muốn trở lại thế giới nhân loại sao ?”

      “Muốn trở về cũng mang theo ngươi, yên tâm. Ngươi là tiểu bằng hữu đáng như vậy, trong xã hội nhân loại rất được hoan nghênh. Biết đâu được tiểu công chúa nhà nào đó nhìn trúng, đến lúc đó hẳn đòi đính thân…”

      “Ngươi có thể câm miệng.”

      Nhìn ra tiểu Sess mất hứng, ta ngừng lại, nhưng cứ bộ thế này, ta lại chịu nổi. Lúc rời núi chỉ nghĩ hờn dỗi với tiểu Sess, nên mang theo phi trư. tại hay rồi, dùng chân từng bước xuống núi, là mệt. Hoàn hảo, bình thường có rèn luyện, giày lại rất thoải mái. Cuối cùng xuống đến chân núi, ta trực tiếp ngồi xuống : “Nghỉ ngơi nghỉ ngơi chút, ta nổi nữa.”

    5. angel.remix

      angel.remix Member

      Bài viết:
      450
      Được thích:
      1
      Chương 16: Võ sĩ.

      Edit: Tojikachan

      Beta: trucjang



      Tiểu Sess cũng buồn hé răng, thẳng đến khi đột nhiên có tiếng bước chân ồn ào càng ngày càng gần.

      nhíu mày : “Có rất nhiều nhân loại, ngươi phải cẩn thận.”

      “Nga, gặp được quái cần cẩn thận, gặp được nhân loại còn muốn cẩn thận sao ?”

      “Ngu ngốc, tại xã hội nhân loại chiến loạn.” Tiểu Sess cơ hồ nghiến răng mà ra những lời này, hẳn là mắng ta vì sao ngốc như vậy, ngay cả những điều này mà cũng biết.

      Cam đoan với trời, ta cơ hồ quên nơi này là thời đại Chiến quốc, phải là quái giết người là nhân loại giết quái, chiến tranh gì đó đối với ta tựa hồ vẫn là chuyện xa xôi, làm sao có thể nghĩ đến tình cảnh tại ! Bất quá ta rất nhanh nghĩ đến, bởi vì ba võ sĩ mặc giáp đột nhiên vây lấy ta, trong đó võ sĩ mắt trắng to, tướng mạo sai rút đao lớn tiếng hỏi : “Ngươi là quái hay nhân loại…”

      “Người !” Ta theo bản năng giơ lên hai tay làm trạng thái đầu hàng, bị nhân loại rút đao đón chào tựa hồ vẫn là lần đầu tiên.

      Tiểu Sess nhảy từ vai ta xuống, miệng tiểu cẩu ngừng co rút. Ta biết nhất định là khinh bỉ ta, có biện pháp a, ai bảo đầu hàng là cách hòa bình nhanh nhất chứ, ta cần làm mấy chuyện khiến bọn họ bị thương.

      Võ sĩ kia nhìn ta từ xuống dưới, sau đó hình như vẫn còn bán tín bán nghi, nhưng vẫn ngăn lại những người khác, hai người kia liền tra lại đao vào vỏ.

      “Nhân loại vì sao xuất trong thâm sơn, nghe trong núi này có quái, như ngươi sợ quái sao ?” Võ sĩ kia hỏi.

      Sợ cái đầu, vai ta còn có tên đứng đâu. Nhưng thể dọa đến người, ta vẫn như cũ lạnh nhạt ngồi cười : “Làm sao có thể, ta cũng nhìn thấy có quái, võ sĩ đại nhân các ngươi hẳn nghe lầm thôi !”

      quấy rầy…” Võ sĩ cùng hai người định quay , đột nhiên dừng chút, quay đầu : “Tiểu thư, xin hỏi ngươi có biết trong thâm sơn có thụ , chảy ra chất lỏng có thể trị liệu miệng vết thương, lưu lại sẹo ?”

      “…” Ta ngốc! Có có, nhưng các ngươi có thể tìm thấy thụ khi muốn thân sao ? Cho dù thân, chỉ sợ muốn khóc lần thứ hai.

      võ sĩ đến chỗ võ sĩ bạch diện : “Đại nhân Takeda, nữ nhân này rất khả nghi, nữ tử lại ở trong thâm sơn, lưng còn có đao. Chúng ta nên mục đích ra, vạn nhất nàng là quái biến thành, chúng ta những chiếm được thần dịch, còn có thể bị ăn luôn…”

      Ta cực kỳ buồn bực, trong thiên hạ có quái đáng như ta sao ? (Lời tác giả : bả vai ngươi phải cái quái siêu đáng sao !), lại , ngươi xấu sau lưng người khác đấy sao ? Ta nhưng nghe thấy hết rồi.

      “Uy, vị đại nhân kia, ta toàn bộ nghe được.” Cố lộ tia mỉm cười, nếu ta có rănh nanh lợi hại như tiểu Sess, chắc chắn ta xông lên cắn .

      “Shuiha…” Võ sĩ họ Takeda nhắc tên kia, rồi chuyển hướng ta, : “Chỉ là núi quá lớn, mong tiểu thư chỉ đường.”

      Ta chỉ chỉ cái mũi của mình cười : “Dịch Tiểu Đồng…” Chẳng phải ta thích báo danh, nhưng là vì nghĩ tới thời kỳ chiến quốc Nhật Bản Chiến quốc có vị danh tướng kêu Takeda Shingen, biết là nàng có may mắn được nhìn thấy .

      Võ sĩ họ Takeda ngạc nhiên chút, sau đó : “Takeda Kai.”

      Thất vọng chút, : “Oh…” Nguyên lai phải Takeda Shingen. Xem ra rất sốt ruột, hơn nữa rất lâu có nhìn thấy nhân loại, tâm sinh hảo cảm. Lại , quái nơi này, nếu phải mang hình thù kỳ quái hù chết người, là đẹp kinh người. Còn loại bình thường , có !

      “Các ngươi tìm thần dịch kia làm gì ?”

      “Ngươi cần biết, biết đường ra.” Shuiha hừ lạnh tiếng .

      Ta nhíu mày, quái ta dám tùy tiện khi dễ, nhưng nhân loại mà ta lại khi dễ được nhảy lầu cho rồi, nhất là tên trước mắt này, miệng lưỡi khách khí chút nào. Xoay tay lại rút đao khảm hướng , đối phương hẳn là nghĩ tới ta đột nhiên ra tay, còn chưa kịp phản ứng lại, ta tra lại đao vào trong vỏ.

      Tiểu Sess hẳn là cười, bởi vì ta cảm thấy vai mình động đậy.

      “Ngươi tại sao đột nhiên ra tay với ta ?” Shuiha kêu to, xoay tay lại rút đao, nhưng giờ mới nhớ tới tay phải của mình bị thương, đau đến kêu to tiếng. Ta run rẩy khoé miệng, cầm ống trúc lưng mà tiểu Sess đưa ta.

      “Vươn tay ra.”

      quái ! Ngươi còn muốn làm cái gì ?” Shuiha nhận định ta là quái, mà người kia cũng mang vẻ mặt đề phòng, bất quá Takeda bình tĩnh hơn, : “Vươn ra…”

      Shuiha rất nghe lời của Takeda, chậm rãi vươn tay ra. Ta mở ra ống trúc, giọt nước xuống vài giọt ! Nước mắt cổ thụ rất hữu dụng, miệng vết thương bình thường rất nhanh được cầm máu khép lại, nếu miệng vết thương sâu vào trong cơ thể, muốn khôi phục cần chút thời gian.

      bị thương ngoài da, nước chỉ cần chạm miệng vết thương là khỏi. Miệng vết thương chỉ còn lại dấu vết nhợt nhạt, so với vết thương mặt ta còn nhạt hơn rất nhiều.

      “Thần dịch !” Takeda và Shuichi cùng võ sĩ biết tên còn lại ngạc nhiên kêu lên.

      “Đúng vậy, thế nào ? Nếu các ngươi cho ta nghe vì sao tìm thần dịch, ta phân các ngươi chút a.” Ngày đó cổ thụ rất thương tâm, nước mắt chảy thành sông, nên ta có được ống trúc đầy. Hơn nữa, nếu hết bảo tiểu Sess lại cào gốc rễ của !

      Takeda do dự chút, sau đó mới chậm rãi kể.

      Nguyên lai thành chủ Akai mà Takeda Kai nguyện trung thành có vị công chúa rất xinh đẹp, nhưng vì xinh đẹp nên bị quái nhìn trúng, muốn cưới nàng làm vợ. Nhưng vị công chúa này thế nào cũng muốn gả cho quái, cuối cùng tự hủy dung. quái kia tới gặp, thấy thế liền hoảng sợ, sau đó liền đào tẩu, ra. Nhưng do vậy mà, các thành chủ các quốc gia lại người nào muốn tới cầu hôn , công chúa đến bây giờ cũng chưa gả được.

      Cho nên thành chủ phái tìm thần dịch để trị liệu cho công chúa, nếu , con quý chỉ có thể ngốc ở nhà, gả ra được.

      Chuyện này khoa trương lại giả tạo, thấy thế nào cũng giống bản bức hôn ở cổ đại, chẳng qua kẻ bức hôn phải người mà là quái, mà vị công chúa này cũng phải yếu đuối gì, vì muốn gả cho quái nên tự hủy mặt mình.

      Xinh đẹp nên đắc tội với vận mệnh, hồng nhan bạc mệnh a !

      Ta luôn luôn cho rằng mẹ của Inuyasha là mệnh Tiểu Tam, nhưng sau cũng đủ đáng thương, bất quá tại gặp được vị công chúa này còn khổ hơn nàng. Ít ra Izayoi còn cùng Inu no Taishou có đoạn ngày khoái hoạt, sau lại sinh Inuyasha.

      “Được, vậy mang ta gặp vị công chúa kia, ta phân cho nàng thần dịch là được.” Ta ở mặt ngoài làm ra bộ dáng rất đồng tình, kỳ thực chẳng phải vì đáng thương vị công chúa kia, thuần túy chỉ là vì trong núi rất nhàm chán.

      “Đau đau đau !” bờ vai truyền đến trận đau đớn, quay đầu nhìn thấy đôi con ngươi vàng óng ánh của tiểu Sess, hẳn là ý được .”

      “Vị công chúa đáng thương a, cứu nàng cả đời gả được. Ai, bất quá nam nhân thiên hạ là trọng sắc khinh tình a ! Công chúa có tính cách như vậy cưới về cũng phải chủ ý tồi a, mặt trọng yếu như vậy sao ?”

      Takeda đột nhiên lớn : “Đương nhiên phải vậy !” Nhưng lập tức ý thức được mình thất thố, chậm rãi trấn định xuống, : “Nếu tiểu thư tỏ ý muốn hỗ trợ, vậy thỉnh cùng chúng ta cùng nhau xuống núi, dọc theo đường chúng ta bảo vệ ngài an toàn. Vậy thân nhân của ngài…”

      “Chỉ ‘người’ này.” Chỉ chỉ tiểu Sess vai, giờ xù lông lên, móng vuốt mãnh trảo vai của ta, nghe thế liền dừng lại. lát sau, lại an an phận phận ngồi ở vai ta, lại bắt đầu liếm liếm móng vuốt.

      cần hỏi, vị đại thiếu gia này tâm tình tốt lắm, cho nên hành động giờ của ý “ngươi đưa ta đâu , tùy !”

      About these ads
      Share this:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :