1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Kẻ Đầu Tiên Phải Chết

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 66

      Tôi lái xe về nhà trong choáng váng. Tôi chiến đấu để nhanh chóng tháo gỡ vụ án đáng ghét này và sau đó tôi tranh đấu cho cuộc sống của mình.

      Tôi muốn cái tên. Giờ đây tôi muốn nó hơn bao giờ hết. Và tôi muốn cuộc sống của tôi trở lại. Tôi muốn trải qua tất cả – niềm hạnh phúc, thành công, ai đó để chia sẻ, đứa con. Và giờ đây khi gặp Raleigh, tôi biết mình có cơ hội để có những thứ ấy nếu tôi đầu hàng và nếu tôi có thể đưa những hồng cầu tốt vào trong cơ thể mình.

      Tôi bước vào căn hộ của mình. Martha đón chào tôi cách quá nồng nhiệt vì thế tôi phải đưa nó dạo chút. Nhưng khi tôi thẫn thờ, quyết tâm chiến đấu vượt qua tình trạng rối loạn này và nỗi buồn của việc tôi thể vượt qua thay nhau xâm chiếm tôi. Tôi thậm chí còn định làm món ăn. Tôi nghĩ nó làm tôi nguôi ngoai.

      Tôi lấy củ hành và cắt ra làm hai lát chẳng có hình thù gì. Sau đó tôi nhận ra tất cả chuyện này mới điên rồ làm sao.

      Tôi cần chuyện với ai đó. Tôi muốn hét lên. Tôi đáng phải gánh chịu chuyện này, và lúc này tôi muốn ai đó nghe chuyện này.

      Tôi nghĩ đến Raleigh, và vòng tay đầy an ủi ôm lấy tôi, đôi mắt của ấy, nụ cười của ấy. Tôi ước gì ấy đến ngay lập tức để tôi có thể kể cho ấy nghe và ngả đầu mình vai ấy.

      Tôi gọi cho Claire. ấy có thể đoán ra ngay từ lời run rẩy đầu tiên của tôi. ấy nhận ra có điều gì đó tồi tệ.

      - Mình sợ – đó là tất cả những gì tôi .

      Chúng tôi chuyện với nhau điện thoại tiếng đồng hồ.

      Tôi kể kể lại cho Claire trong tình trạng tê cóng, sợ hãi bởi gần kề của cảnh tượng kế tiếp của Negli. Tôi với Claire rằng việc tóm được tên khốn kiếp này cho tôi ý chí để tiếp tục chiến đấu. Nó tách tôi khỏi việc chỉ đơn thuần là người ốm yếu. Tôi có mục tiêu đặc biệt.

      - Liệu chuyện đó thay đổi được gì cho cậu, Lindsay? – ấy nhàng hỏi.

      - , nhưng mình muốn tóm được ta hơn bao giờ hết.

      - Vậy đó là việc chúng ta làm. Cậu, mình và Cindy bé . Chúng mình giúp cậu chiến đấu. Chúng mình là những người hỗ trợ cậu, Lindsay ạ. Chỉ lần này thôi, đừng cố gắng làm chuyện đó mình.

      Trong tiếng, ấy làm tôi nguôi ngoai để có thể chúc nhau ngủ ngon.

      Tôi thu mình giường. Martha và tôi ôm lấy nhau dưới tấm chăn và xem phim Dave – trong những bộ phim thích của tôi. Khi Sigourney Weaver đến thăm Kevin Kline ở văn phòng mới của ông ta ở cuối phim luôn làm tôi khóc.

      Tôi thấy buồn ngủ, và hy vọng kết thúc tốt đẹp cho cuộc đời mình.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 67

      Sáng hôm sau tôi làm việc hăng hái hơn bao giờ hết. Tôi vẫn tin chúng tôi ở rất gần, có thể chỉ vài giờ nữa là chúng tôi biết tên của gã râu đỏ.

      Tôi kết nối với Jim Hekkin ở lực lượng cảnh sát Seattle bằng đường dây của Roth. Hekkin họ phân loại tài sản của dâu như chúng tôi . Nếu có điều gì, ấy cho tôi biết ngay lập tức.

      Tôi nhận được hồi từ Infortech, nơi Kathy Voskuhl làm việc ở Seattle. Trong ba năm ấy đảm trách công việc, có ghi nhận nào về những khoản chi trả cho những chuyến công tác đến San Francisco. Công việc của ấy là làm việc với những khách hàng phát triển ở Seattle. nhân viên quản lý tài khoản cấp thấp. Nếu ấy đến đó nhiều lần, ấy tự .

      Cuối cùng tôi gọi cho McBride. Nhà Koguts vẫn quả quyết rằng họ chẳng biết gì hơn cả. Nhưng ngày hôm qua, McBride gặp ông bố, ông ta có vẻ sẵn sàng nhượng bộ. sai lầm khi nỗ lực tuyệt vọng để gìn giữ đức hạnh của con khiến đầu óc suy xét của họ bị che khuất.

      Vì tôi là phụ nữ, McBride gợi ý, có thể nỗ lực của tôi khiến họ ra. Tôi gọi cho Christine Kogut, mẹ của dâu.

      Khi bà ta nhấc máy, giọng bà khác, thờ ơ nhưng dịu dàng hơn, như thể bà ấy trong tình trạng bớt đau khổ hơn. Tôi hy vọng có thể đúng là như thế.

      - Kẻ sát hại con tự do – tôi . Tôi thể kìm nén thêm nữa. Gia đình của hai cặp vợ chồng khác cũng phải chịu đau khổ. Tôi nghĩ bà biết kẻ nào làm tổn thương Kathy. Xin hãy giúp tôi bỏ tù .

      Tôi nghe thấy bà ấy hít hơi dài. Khi bà ấy , nỗi đau khổ và xấu hổ run lên trong giọng của bà.

      - nuôi dưỡng đứa trẻ, Thanh tra ạ, nghĩ là nó luôn luôn là phần của . nó rất nhiều và nghĩ phần ruột thịt ấy bao giờ rời bỏ .

      - Tôi biết, tôi . Tôi có thể cảm nhận là bà ấy do dự. Bà hẳn là biết tên ta, phải ?

      - Nó xinh đẹp và có thể làm mọi người đều quý nó. tâm hồn tự do. ngày, chúng tôi nghĩ, tâm hồn tự do khác định hình nó thành kiểu người mà nó mong muốn. Chúng tôi nuôi dưỡng nó cùng với lũ trẻ của chúng tôi. Chồng tôi khăng khăng rằng chúng tôi luôn thiên vị Kathy. Có thể chúng tôi góp phần khiến chuyện đó xảy ra.

      Tôi lời nào. Tôi biết cuối cùng bà tiết lộ những gì bà kìm nén trong mình. Tôi muốn để bà tự làm chuyện đó.

      - có con , Thanh tra.

      - Chưa ạ, tôi với bà.

      - khó tin, đứa con bé bỏng của lại là nguyên nhân của quá nhiều đau khổ. Chúng tôi van xin nó từ bỏ, thậm chí chúng tôi kiếm cho nó nghề mới. Chúng tôi nghĩ, chỉ cần nó thoát khỏi ta.

      Tôi im lặng, hãy để cho bà ấy tự kể.

      - Nó ốm, giống như người nghiện bị ốm, Thanh tra ạ. Nó thể ngăn mình lại, nhưng điều mà tôi hiểu đó là tại sao ta lại làm nó đau đớn ghê gớm đến thế. lấy tất cả những gì là trong trắng của nó. Tại sao lại nhất thiết phải làm Kathy đau.

      Hãy cho tôi cái tên. ta là ai.

      - Nó bị mê hoặc bởi tên tuổi của ta. Cứ như thể nó còn tự kiểm soát được mình mà phải nhờ đến người đàn ông này. Nó làm cho chúng tôi xấu hổ cho đến tận lúc chết. Nhưng ngay cả bây giờ – giọng bà hạ thấp xuống – Tôi vẫn tự hỏi làm thế nào mà người con tôi lại có thể giết nó. Tôi sợ rằng tôi thể tin chuyện này. Đó là phần lý do tại sao mà tôi kể cho .

      - Giờ hãy cho tôi biết, tôi .

      - Tôi nghĩ nó gặp ở buổi chiếu mở màn trong những bộ phim của . với con bé rằng khuôn mặt giống với khuôn mặt của con bé trong tâm trí khi tưởng tượng ra trong những nhân vật của mình. Nữ hùng của .

      Tôi chết lặng cả người sau khi nghe bà Kogut .

      Tôi biết cái tên này. Tôi nhận ra nó. nổi tiếng, gã râu đỏ ấy.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 68

      Tôi ngồi đó, lắp ráp những mối liên hệ có thể có trong tâm trí. Các việc bắt đầu chắp nối với nhau. trong những hội viên phe thiểu số ở Sparrow Ridge Vineyards, nơi đôi vợ chồng thứ hai bị đánh gục. biết Kathy Kogut nhiều năm ở San Francisco và làm hại ấy. già hơn ấy, kết hôn, và là người nổi tiếng.

      Bản thân cái tên của kẻ tình nghi chẳng chứng minh điều gì. Chỉ đơn thuần là biết dâu thứ ba. tình cờ có quan hệ với trường tội ác của vụ giết người thứ hai. Nhưng dựa những mô tả của Merrill Shortley và Christine Kogut, tính cách đầy dã thú, và có thể đó là động cơ để thực những vụ giết người xấu xa đó. quả quyết xuất trong tôi rằng đây chính là gã Râu Đỏ.

      Tôi túm lấy Raleigh.

      - Chuyện gì xảy ra vậy? – hỏi – Lửa cháy ở đâu vậy?

      - Em nhóm lên ngọn lửa ở đây. Hãy nhìn đây.

      Tôi lôi ấy vào phòng làm việc của Roth.

      - Tôi có cái tên – tôi tuyên bố, trong khi tung nắm đấm vào khí.

      Họ nhìn tôi với đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.

      - Nicholas Jenks.

      - Nhà văn ư? – Raleigh há hốc miệng.

      Tôi gật đầu.

      - Ông ta là người tình của Kathy Kogut ở San Francisco này. Mẹ ấy cuối cùng ra.

      Tôi cho họ những mối liên quan thể là quá ngẫu nhiên mà ông ta có với ít nhất ba nạn nhân.

      - Người đàn ông này nổi tiếng – Roth thốt ra – Ông ta tạo ra những bộ phim có doanh thu khổng lồ.

      - Vấn đề chính là chỗ đó. Merrill Shortley rằng đó là người mà Kathy cố gắng che dấu. Người đàn ông này có hai việc liên quan, Sam ạ.

      - Ông ta có những liên hệ, đúng – Roth rên rỉ – Jenks và vợ của ông ta được mời tới tất cả những kiện lớn. Tôi xem phim của ông ta cùng với ông thị trưởng. Ông ta chẳng phải là phần của nỗ lực giữ cho nhóm Người khổng lồ ở đây sao?

      khí trong phòng làm việc của Cherry trở nên nặng nề với gánh nặng của những khả năng và nguy cơ hiểm nghèo.

      - Ông nên nghe những gì mà nhà Kogut mô tả về ta Sam ạ – tôi – Giống loài động vật, dã thú. Tôi nghĩ chúng ta tìm ra có mối quan hệ nào đó với cả ba .

      - Tôi nghĩ Lindsay đúng, Sam – Raleigh .

      Chúng tôi quan sát Roth chậm chạp nạp các thông tin vào đầu. Nicholas Jenks nổi tiếng. nhân vật tầm cỡ quốc gia. thể động đến. Gương mặt của viên trung úy nhăn lại như nuốt phải con trai thối vậy.

      - tại chưa có gì – ông ta quay lại – Tất cả chuyện đó vượt ra khỏi ngẫu nhiên.

      - Tên của ông ta tình cờ có liên quan với bốn người chết. Chúng ta có thể mặt đối mặt, giống như tôi làm với bất kỳ ai khác. Chúng ta chuyện với Phó chưởng lý quận.

      Roth giơ cánh tay lên. Nicholas Jenks là trong những công dân nổi tiếng nhất của San Francisco. Việc gắn ông ta với cáo buộc giết người là rất nguy hiểm. Tôi biết Cherry nghĩ gì. Cuối cùng cũng có chút thư giãn cổ ông, chỉ cái nuốt , nhưng theo ngôn từ của Roth đó là tín hiệu tốt.

      - có thể chuyện với Phó chưởng lý quận – ông đồng ý – Hãy gọi cho Jill Bernhardt.

      Ông quay sang Raleigh.

      - Chuyện này thể lọt ra ngoài cho đến khi chúng ta có điều gì đó thực chắc chắn.

      may, Phó chưởng lý quận Jill Bernhardt mắc kẹt trong tòa án. Thư ký của bà rằng bà thể ra ngoài cho đến tận cuối ngày. Quá tệ. Tôi biết Jill chút, và tôi thích bà. Bà mạnh mẽ với sắc sảo gây kinh ngạc. Thậm chí, bà còn là người có lương tâm.

      Raleigh và tôi uống cà phê, xem xét những gì chúng tôi phải làm tiếp theo. Roth đúng. Cho đến khi lệnh bắt được đưa ra, chúng tôi chẳng có gì. cuộc đối đầu trực diện có thể là nguy hiểm. người đàn ông như thế này, bạn nên chắc chắn. Ông ta có thể đánh trả.

      Warren Jacobi vào với nụ cười tự mãn khuôn mặt.

      - Hôm nay phải có rượu sâm panh trút xuống như mưa – ông ta lẩm bẩm.

      Tôi cho đó là tiếng rít nhạo báng khác nhằm vào Raleigh và tôi.

      - Trong nhiều tuần tôi thậm chí thể cắn cái lên kẻ đê tiện này. Ông ta ngồi xuống và hếch mặt hướng về phía Raleigh – Cắn… rượu sâm panh… những thứ đó có tác dụng, đúng , Đại úy?

      - Có tác dụng với tôi, Raleigh .

      Jacobi tiếp tục:

      - Vì ngày hôm qua Jennings quay về với ba địa điểm và bán vài thùng rượu sâm panh điều tra. trong số những người mua là kẻ phạm tội về tiền bạc ở San Mateo. Điều buồn cười là, tên của ta có trong hồ sơ. Nhưng việc ta làm trong vòng hai năm ở Lampoc là lừa gạt cổ phiếu. Phần nào trong tầm tay, đúng ? Giết người hàng loạt, lừa đảo cổ phiếu…

      - Có thể gã này có cái gì đó chống lại được những người lập báo chung về – tôi và cười với Jacobi.

      ta cau mặt lại.

      - Người thứ hai là nhà quản lý nữ nào đó tại 3Com – người cất vào kho để dành cho bữa tiệc sinh nhật lần thứ 40. Bà Clos du Mesnil này là nhà sưu tầm thực vật thực . Đó là người Pháp, tôi được cho biết như vậy.

      Tôi liếc lên, chờ ta đến điểm chính.

      - Bây giờ là người thứ ba, người mà tôi ám chỉ với từ trút xuống như mưa… nhà bán đấu giá lớn, Butterfield và Butterfield. Ba năm trở lại đây, ông ta bán hai thùng tám mươi chín chai, mỗi thùng có 2.500 chai gồm cả chai uống thử. nhà sưu tập cá nhân. Đầu tiên họ tiết lộ tên tuổi. Nhưng chúng tôi ép họ. Hóa ra ông ta là nhân vật lớn. Vợ tôi, ấy tình cờ là người hâm mộ ông ta. ấy đọc tất cả các cuốn sách của ông ta.

      Raleigh và tôi đóng băng.

      - Của ai, Warren? – Tôi hối thúc.

      - Tôi chỉ ra, tôi kiểm tra, tôi có thể là hùng, mang về nhà bản in có chữ ký. bao giờ đọc cuốn Phần của kẻ mạnh của Nicholas Jenks chưa?

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 69

      Lời khẳng định của Jacobi giống như khuỷu tay thúc vào bụng tôi. Cũng chính lúc đó nó xóa bỏ mọi nghi ngờ của tôi.

      Kathy Kogut, Sparrow Ridge, rượu sâm panh Clos du Mesnil. Giờ đây Jenks có liên quan tới cả ba vụ giết người.

      Ông ta chính là gã râu đỏ.

      Tôi muốn chạy đến và thách thức Jenks, nhưng tôi biết tôi thể. Tôi muốn tiến lại gần, nhìn thẳng và xoáy sâu vào đôi mắt tự mãn của ông ta, để ông ta biết rằng tôi biết mọi chuyện.

      Cùng lúc ấy, cảm giác nghẹn thở xuất trong lồng ngực tôi. Tôi biết liệu nó có phải là thoáng qua của buồn nôn hay là giải phóng cơn thịnh lộ bị kìm nén trong tôi.

      Dù nó là gì nữa, tôi biết tôi phải xả ra.

      - Em phải – tôi với Raleigh.

      Tôi thấy sợ hãi.

      ấy trông ngạc nhiên và lúng túng khi tôi ra.

      - Này, tôi gì sai sao? – Tôi nghe thấy Jacobi .

      Tôi vớ lấy chiếc áo khoác và ví của mình rồi chạy xuống các bậc thang để xuống đường. Máu trong người tôi chảy loạn lên giống như con quay giận dữ. Mồ hôi lạnh toát bất chợt đầm đìa khắp người tôi.

      Tôi chạy ra ngoài, hòa vào thời tiết lạnh lẽo, bắt đầu bộ nhanh xuống phố.

      Tôi biết mình đâu. Tôi cảm thấy giống như vị khách du lịch nước ngoài lang thang ở thành phố lần đầu tiên ghé thăm. Chẳng bao lâu sau, có những đám đông, những cửa hàng, những người vội vã lao , những con người chẳng biết gì về tôi. Tôi muốn tự thả lỏng mình trong vòng vài phút. Starbusks, Kinko’s, Empress travel. Những cái tên quen thuộc chợt thoáng qua.

      Tôi cảm thấy buồn rầu bởi thôi thúc duy nhất và thể kìm nén. Tôi muốn nhìn vào mắt ông ta.

      đường Post, tôi thấy mình đứng trước hiệu sách Borders. Tôi vào.

      Đó là hiệu sách rộng và thoáng, sáng sủa với những giá sách có tất cả những quyển sách hành. Tôi hỏi mà chỉ nhìn. Tôi phát ra thứ tôi tìm cái bàn trước mặt tôi.

      Phần của kẻ mạnh. Có thể là năm mươi bản in, dày, màu xanh sáng, số được xếp thành chồng, số để lung tung.

      Phần của kẻ mạnh của tác giả Nicholas Jenks.

      Ngực tôi vỡ tung ra. Tôi cảm thấy như hiểu thấu thể ra nhưng chắc chắn thể chối cãi. nhiệm vụ, mục tiêu. Đây chính là lý do tại sao tôi lại là thanh tra.

      Tôi cầm lấy bản in cuốn sách của Jenks và nhìn vào bìa sau.

      Tôi nhìn chằm chằm vào tên sát nhân những dâu và chú rể. Tôi chắc chắn về điều ấy.

      Đó là bức hình khuôn mặt Nicholas Jenks, sắc như cạnh của viên đá, khuôn mặt đó với tôi như vậy. Đôi mắt nâu, lạnh lùng và khô khan, tự chủ.

      Và còn thứ nữa.

      Mái tóc đỏ, điểm những sợi nâu.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 70

      Jill Bernhardt, viên Phó chưởng lý cứng rắn, hiểu biết, được giao vụ dâu và chú rể, đá tung đôi giày hiệu Ferragamos và ngồi khoanh chân chiếc ghế da đằng sau bàn.

      hướng đôi mắt màu xanh sắc sảo thẳng vào mặt tôi.

      - Hãy để tôi thẳng vào nội dung. nghĩ kẻ giết dâu và chú rể là Nicholas Jenks đúng ? – ấy hỏi.

      - Tôi chắc chắn về điều đó – tôi .

      Jill có làn da ngăm đen, hấp dẫn cách mộc mạc. Mái tóc xoăn đen nhánh, ôm lấy khuôn mặt trái xoan thon . người thành đạt, 34 tuổi, ngôi sao nổi ở văn phòng của Bennett Sinclair.

      Tất cả những gì bạn cần biết về Jill là: khi còn là ủy viên công tố năm thứ ba, chính ấy là người xử vụ La Frade, khi người cộng về luật pháp già nua của thị trưởng bị kết tội chi phối dư luận. ai, gồm cả ngài chưởng lý, muốn nhấn chìm nghiệp của mình với việc tóm người gây quỹ đầy thế lực. Jill tóm được ông ta, bỏ tù ông ta 20 năm. Điều đó khiến được thăng chức tới văn phòng này, chỉ sau Big Ben.

      Raleigh và tôi lần lượt chỉ ra những mối liên hệ của Nicholas Jenks với cả ba vụ giết hai người lúc: sâm panh được tìm thấy ở trường vụ thứ nhất; tham gia của ông ta ở Sparrow Ridge Vineyards – khu vườn nho của Sparrow Ridge; mối quan hệ thay đổi thất thường của ông ta với dâu thứ ba, Kathy Voskuhl.

      Jill quay đầu lại và mỉm cười.

      - Hai người muốn ập vào bắt giữ người này vì làm phiền cuộc sống của ai đó, xin cứ tự nhiên. Hãy đến chỗ Người thẩm tra thử xem. Tại đây tôi e rằng họ buộc chúng tôi phải làm chuyện đó với chứng cứ.

      Tôi :

      - Chúng tôi chứng minh ông ta có liên hệ với cả ba vụ án giết hai người lúc mà, Jill.

      Môi ấy hé nụ cười hoài nghi có thể hiểu là – Xin lỗi nhé, hẹn lúc khác.

      - Manh mối về rượu sâm panh phải cẩn thận nếu hai người bắt ông ta. Có điều hai người biết rằng: Công ty bất động sản là nơi có triển vọng gì đâu. Chẳng có điều gì ở nó có thể trực tiếp gắn ông ta với bất kỳ vụ án nào. Với người nổi tiếng như Nicholas Jenks, hai người đừng lung tung và đưa ra những cáo buộc vô căn cứ.

      Với tiếng thở dài, ấy đẩy chồng hồ sơ tóm tắt sang bên.

      - Hai người muốn bắt con cá lớn đúng ? Hãy quay về và tự trang bị cho mình cái cần câu mạnh hơn .

      Tôi buộc miệng thốt ra trước phản ứng khó hiểu của ấy với vụ án của chúng tôi.

      - Đây thực phải là kẻ giết người đầu tiên tôi điều tra, Jill.

      Cái cằm cương nghị của ấy lại tiếp tục hoạt động:

      - Và đây chính xác cũng phải là vụ án giật gân trang nhất đầu tiên của tôi.

      Sau đó ấy cười, dịu xuống:

      - Xin lỗi – ấy – Đó là trong những cách biểu ưa thích của Bennett. Tôi phải dành nhiều thời gian ở quanh những kẻ lừa gạt hơn mà.

      - Chúng ta về kẻ giết người hàng loạt – Raleigh , thất vọng dâng lên trong đôi mắt ấy.

      Jill có kiểu phản ứng gì lay chuyển và như muốn thách thức “hãy chứng minh cho tôi xem nào”. Trước đây tôi có hai lần làm việc với Jill về các vụ giết người, nên tôi biết ấy hề biết mệt mỏi và chuẩn bị kỹ lưỡng như thế nào khi đến tòa án. lần, ấy khiến tôi “quay như chong chóng” trong suốt phiên tòa mà tôi là nhân chứng. Tôi vã mồ hôi sau 30 phút mệt nhoài, nhưng Jill tuôn ra hàng tràng ngơi nghỉ, tiếp tục với tốc độ điên cuồng trong cả 45 phút sau. Hai năm sau khi rời khỏi văn phòng luật Stanford, ấy cưới cổ đông trẻ tuổi nổi của trong những công ty kinh doanh hàng đầu của thành phố. ấy vượt qua đội ngũ công tố viên lão luyện và trở thành cánh tay phải của chưởng lý quận. Trong thành phố của những người thành đạt, Jill là kiểu phụ nữ mà mọi thứ đều suôn sẻ.

      Tôi đưa cho ấy bức ảnh an ninh chụp từ Hall of Fame, sau đó là bức ảnh của Nicholas Jenks.

      ấy xem xét nó rồi nhún vai:

      - Hai người có biết người phản bác chuyên nghiệp làm gì với những thứ này ? Nếu những cảnh sát ở Cleverland cảm thấy rằng họ có thể kết án với những cái này, xin cứ việc.

      - Tôi muốn để mất ta vào tay cảnh sát Cleverland – tôi .

      - Vậy hãy quay lại chỗ tôi với thứ gì đó mà tôi có thể mang đến chỗ Big Ben.

      - Thế cuộc khám xét và tịch thu thế nào – Raleigh gợi ý. Có thể chúng ta đối chiếu chai rượu sâm panh thu được từ trường vụ án thứ nhất với lô rượu mà ông ta mua.

      - Tôi có thể làm việc ấy với tư cách quan tòa. Jill đăm chiêu. Phải có ai đó ở ngoài tòa án cũng nghĩ rằng Jenks làm ô danh giới văn chương đủ để họ công kích. Nhưng tôi nghĩ hai người phạm sai lầm.

      - Tại sao?

      - Hai người có thể đưa kẻ chơi lão luyện chuyên lừa tình vào diện nghi vấn của chúng ta. Hai người đưa Nicholas Jenks vào diện nghi vấn và công khai buộc tội ông ta. Hai người đánh động ông ta rằng hai người theo dõi ông ta, hai người mất nhiều thời gian để né tránh những luật sư của ông ta và báo chí hơn là điều tra vụ án của mình. Nếu ông ta làm việc đó, hai người chỉ có phát đạn duy nhất để khám phá những điều mà hai người cần để kết tội . Ngay bây giờ, hai người cần nhiều hơn nữa.

      - Trong phòng thí nghiệm của Claire có sợi râu mà ấy lấy được từ vụ sát hại thứ hai, vụ DeGeogres – tôi . Chúng ta có thể bắt Jenks đưa cho chúng ta sợi râu làm mẫu của ông ta.

      ấy lắc đầu.

      - Với những gì hai người có, tuân theo của ông ta là hoàn toàn chủ động. cần cũng biết là nếu hai người sai hai người có thể mất những gì.

      - muốn đến việc thu hẹp cuộc khám xét đúng ?

      - Tôi về mặt chính trị. Hai người biết luật chơi mà, Lindsay.

      ấy hướng thẳng đôi mắt màu xanh mạnh mẽ vào tôi. Tôi có thể mường tượng ra những đầu đề báo, xoay chuyển vụ án chống lại chúng tôi. Giống như những vụ xử lý kém với O.J.Simpson và Jon Benet Ramsey. Trong cả hai vụ dường như các cảnh sát lại bị kết tội giống như những bị cáo chắc chắn nhất.

      Jill đứng dậy, vuốt thẳng chiếc váy màu xanh nước biển của mình, rồi tựa vào bàn.

      - Nhìn này, nếu người đàn ông này có tội, tôi cũng muốn phanh thây ông ta thành nhiều mảnh giống như hai người vậy. Nhưng tất cả những gì hai người mang đến cho tôi là niềm đam mê rượu sâm panh xui xẻo và nhân chứng tận mắt nhìn thấy ly rượu vodka và thuốc bổ thứ ba của ta. Cảnh sát ở Cleverland ít nhất có mối quan hệ từ trước với trong số các nạn nhân, và đưa ra động cơ chắc chắn, nhưng ngay bây giờ chẳng có quyền nào trong số các quyền hạn xét xử phù hợp để áp dụng cả.

      - Tôi có hai trong số những kẻ thích túm lấy những tít giật gân đầu báo ở thành phố này quan sát từng cử động của tôi – cuối cùng Jill thừa nhận – Hai người nghĩ ngài chưởng lý quận và ngài thị trưởng muốn thông qua cái này sao?

      Sau đó ấy điềm tĩnh nhìn thẳng vào tôi: Phép thử ở đây là gì? chắc chắn là ông ta chứ, Lindsay?

      ta có liên quan đến cả ba vụ án. Giọng tuyệt vọng của Christine Kogut ràng trong tâm trí tôi. Tôi cho Jill thấy cái gật đầu gần như quả quyết của mình.

      - ta chính là kẻ sát nhân.

      ấy đứng dậy và quanh bàn. Với nụ cười mỉm, ấy :

      - Tôi khiến phải trả giá nếu chuyện này thổi bay bất kỳ cơ hội xuất bản những cuốn hồi ký của tôi vào tuổi 40.

      Qua lời mỉa mai, tôi thấy ánh mắt sáng rực trong đôi mắt của Jill Bernhardt; cái nhìn cương quyết giống như tôi từng nhìn thấy khi ấy chất vấn. Nó đánh trúng tôi giống như phát thuốc xịt Mace.

      - Được rồi, Lindsay. Hãy làm vụ này .

      Tôi biết điều gì làm Jill thay đổi. Quyền lực? thôi thúc phải hành động đúng đắn hay cố gắng thất thường để làm việc tốt hơn nào đó? Dù nó là gì nữa, tôi cũng nghĩ là nó khác nhiều so với những điều luôn bùng cháy trong tôi.

      Nhưng việc lắng nghe những gì ấy chỉ những thứ chúng tôi cần để có thể kết án, ý nghĩ dai dẳng như trêu ngươi bám lấy tôi.

      Tôi nghĩ về việc gắn kết ấy cùng với Claire và Cindy.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :