1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Kẻ Đầu Tiên Phải Chết

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16

      Sáng hôm sau, điều tra viên McBride nhắn chúng tôi đến gặp ta ở văn phòng của Sharp ở Hall of Fame.

      Có điều gì đó băng ghi hình.

      Trong phòng hội nghị trang trí sơ sài, trưởng nhóm bảo vệ của bảo tàng, McBride và rất nhiều nhân viên của đội trọng án ngồi trước máy chiếu phim màn ảnh rộng trong cabin gỗ.

      - Lúc đầu – Sharp với vẻ quan trọng – Chúng tôi chỉ xem nhanh băng ghi hình với người nhà nạn nhân, dừng lại những chỗ họ nhận ra người lạ. Nhờ có bức hình của chị – ta quay sang tôi – phạm vi được thu hẹp lại.

      ta hướng chiếc điều khiển từ xa về phía màn hình:

      - Đầu tiên là đoạn quay ở cổng chính.

      Màn hình sáng lên, ra cảnh bảo vệ cẩn mật được quay bằng phim đen trắng. Nó có vẻ kỳ lạ và tự nhiên. Các vị khách ăn mặc lòe loẹt dường như đến cùng lúc, rất nhiều người ăn vận giả trang như những ngôi sao nhạc rock. người giả làm Elton John cùng với Cindi Lauperstyle với mái tóc nhuộm chỗ sáng chỗ tối. Tôi thấy có cả Chuck Berry, Micheal Jackson, hai Madonna, Elvis và Elvis Costellos.

      Sharp tua nhanh, phim chạy như những bức ảnh riêng rẽ. cặp vợ chồng đứng tuổi hơn đến dự trong trang phục dự hội truyền thống. Sau họ, là người đàn ông ràng có ý ngoảnh mặt để tránh camera.

      - Đây rồi! – Sharp .

      Tôi thấy ! Tim tôi đập điên cuồng trong lồng ngực. Gã râu đỏ chết tiệt!

      giống bức hình như tạc khiến tôi sợ hãi nổi da gà. Gã đàn ông, cảm giác được hướng camera nên nhanh chóng qua. Có thể đến trước để thám thính tình hình camera. Cũng có thể đủ thông minh để tránh hướng máy quay. Dù thế nào nữa, cũng lẩn vào đám đông và biến mất.

      cơn tức giận thắt ngực tôi lại:

      - có thể tua lại và phóng to hình ra ? Tôi muốn thấy tận mặt – Tôi với Sharp.

      ta bấm điều khiển và hình ảnh lớn lên.

      Tôi đứng dậy, nhìn chăm chú vào đường nét mờ mịt khuôn mặt .

      có gì cả, trông nét mặt. Chỉ có hình ảnh tối om. cái cằm chìa ra và bộ râu dê.

      Tôi hề nghi ngờ đây chính là tên giết người. Tôi biết tên , chỉ thấy mặt nhưng cái hình ảnh lờ mờ mà tôi và Claire phác ra lúc đầu ra ngay trước mặt tôi.

      - chỉ có thể làm vậy thôi ư? – Raleigh nhấn mạnh.

      nhân viên kỹ thuật của bảo tàng trả lời:

      - Có thể dùng kỹ thuật để làm nét hơn. Nhưng cuộn băng này, chúng ta chỉ có thế thôi.

      - Chúng tôi có thêm hình ảnh ở đoạn băng sau – Sharp .

      ta nhanh chóng tua hình và dừng lại ở cảnh rộng trong sảnh lớn, nơi tiếp khách đến dự đám cưới. Họ phóng được hình ảnh gã đàn ông giả trang đứng bên rìa đám đông quan sát. Nhưng khi hình ảnh được phóng to thêm nó lại nhiễu và mất nét.

      - cố ý tránh nhìn vào camera – Tôi thầm với Raleigh – biết chúng ta đặt ở đâu.

      - Chúng tôi xem cảnh này với cả hai gia đình nạn nhân – Sharp ai mời cả. Cũng người nào nhận ra được là ai. Ý tôi muốn đó có thể phải là . Nhưng xem bức chân dung mà chị phác họa về ...

      - Đó chính là – Tôi cương quyết.

      Ánh mắt tôi như đốt cháy tấm màn hình nhiễu mờ mịt. Tôi cũng chắc chắn rằng chúng tôi nhìn thấy người tình bí của Kathy Voskuhl.

    2. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 61

      Hillary có biết điều gì đó. Tôi gần như chắc chắn thế. Nhưng sao ta lại che giấu việc có liên quan đến cái chết của em mình như thế. Tôi thể tưởng tượng được.

      Thói cũ khó bỏ, ta như vậy.

      Tôi muốn thử lần nữa và tôi gọi điện thoại tới nhà Hillary ở Shaker Heights.

      - Tôi có dịp chuyện với Merrill Shortley – Tôi kể với ta – Tôi chỉ muốn làm thêm vài điều.

      - Chị cũng thấy đấy, thời gian này gia đình tôi rất căng thẳng – Hillary trả lời – Chúng tôi kể với chị mọi điều chúng tôi biết.

      Tôi muốn tiếp tục cách quá thô bạo. ta mất em cách kinh khủng. Căn nhà của cha mẹ ta đầy tiếng than khóc và nỗi đau đớn. Và ta hoàn toàn bị bắt buộc phải chuyện với tôi.

      - Merrill có với tôi vài điều về Kathy. Cách sống của ấy...

      - Chúng tôi hết về điều đó với chị rồi – ta trả lời thận trọng – Chúng tôi cũng rằng sau khi gặp James, em tôi bắt đầu ổn định cuộc sống.

      - Đó chính là điểm tôi muốn trao đổi với chị. Merrill nhớ ra rằng ấy gặp người ở San Francisco.

      - Tôi nghĩ tôi với chị rằng Kathy có quan hệ với rất nhiều đàn ông.

      - Mối quan hệ này kéo dài rất lâu. ta nhiều tuổi hơn em chị, có gia đình, là người giàu có và có vẻ nổi tiếng.

      - Tôi phải là người quản lý em tôi – Hillary phàn nàn.

      - Tôi cần cái tên, chị Bloom. Người đàn ông này có thể là tên giết người.

      - Tôi e là tôi hiểu. Tôi với chị những gì tôi biết. Em tôi hoàn toàn tin tưởng tôi. Chúng tôi có cách sống rất khác nhau. Tôi chắc chắn chị biết vài chuyện, và tôi rất tán thành nhiều việc trong số đó.

      - Chị có với tôi điều khi chúng ta gặp nhau lần đầu. “Thói cũ khó bỏ”. Ý chị muốn đến thói quen gì?

      - Tôi e là hiểu ý chị. Cảnh sát Cleverland điều tra vụ này, thưa bà thanh tra. Sao chúng ta để họ làm việc của mình.

      - Tôi cố giúp chị, chị Bloom ạ. Sao Kathy lại rời San Francisco? Tôi nghĩ chị biết điều này. Có ai đó lợi dụng ấy phải ? Kathy có gặp rắc rối gì ?

      Hillary có vẻ bực mình:

      - Tôi đánh giá cao những gì chị làm, nhưng tôi chuẩn bị dập máy đây, thưa thanh tra.

      - Hillary, mọi chuyện sắp sáng tỏ rồi. Việc này luôn có tác dụng. Tìm trong điện thoại, hoặc trong máy di động ấy. Kathy phải nạn nhân duy nhất, chúng tôi có bốn nạn nhân khác ở California. Họ cũng tràn đầy hy vọng sống như em chị. Hãy tỏ ra xứng đáng.

      chút thanh nức nở trong giọng của Hillary:

      - Tôi hiểu chị gì.

      Tôi cảm thấy mình chỉ còn cơ hội cuối cùng:

      - Đây là hãi hùng về tên giết người. Điều mà tôi học được khi điều tra tội phạm là có những ranh giới ràng. Hôm qua chị còn là nạn nhân vô tội, hôm nay chị trong cuộc rồi. Tên giết người lại tấn công, và chị hối tiếc suốt đời vì bất cứ điều gì chị giấu tôi.

      im lặng bao trùm phía bên kia đầu dây. Tôi hiểu thế nghĩa là gì. Hillary Bloom phải đấu tranh với lương tâm.

      Tôi nghe thấy tiếng cạch và ta gác máy.

    3. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 62

      Chuyến bay trở về San Francisco của chúng tôi cất cánh lúc 4:00 chiều. Tôi ghét, ghét phải biết trước cái tên nào. Đặc biệt khi tôi cảm thấy chúng tôi ở rất gần.

      người nào đó nổi tiếng và lập dị. Tại sao họ lại bảo vệ ta?

      Dù sao, chúng tôi cũng hoàn thành được rất nhiều việc trong hai ngày. Đối với tôi, việc ba vụ án mạng đều được thực bởi cùng người là điều ràng. Chúng tôi tìm ra chỉ dẫn ràng gắn với San Francisco, nhân dạng hợp lý, diện mạo được xác nhận. Dấu vết ở đây , nhưng nó còn hơn khi chúng tôi trở về nhà.

      Các cuộc điều tra tiếp tục ở cả hai nơi. Cleverland liên lạc với lực lượng cảnh sát Seattle để khám xét nhà dâu. Có thể cái gì đó trong tài sản cá nhân của ấy, quyển sổ ghi địa chỉ, thư điện tử trong máy tính của ta cho biết người ở San Francisco là ai.

      Trong lúc chờ máy bay cất cánh rời Cleverland, tôi kiểm tra dịch vụ tin nhắn thoại để nghe tin. Có hai tin nhắn: từ Cindy và từ Claire hỏi thăm về chuyến và vụ án của chúng tôi. Các phóng viên thúc giục tôi có những lời nhận xét về vụ án Cleverland.

      Sau đó tôi nghe thấy giọng khàn khàn của Merrill Shortley. ấy để lại số điện thoại ở Carlifornia của mình.

      Tôi nhấn số nhanh hết sức có thể. Người quản gia trả lời, và tôi có thể nghe thấy tiếng rên rỉ của đứa bé khóc.

      Khi Merrill cầm máy, tôi có thể rằng gương mặt lạnh lùng của ta dịu chút.

      - Tôi nghĩ – ta bắt đầu – có vài điều ngày hôm qua tôi nhắc đến.

      - Vậy ư? tuyệt vì được nghe chuyện này.

      - Người đàn ông tôi với ấy? Người mà Kathy có quan hệ ở San Francisco... Tôi với . Tôi biết tên ta.

      - Được rồi tôi nghe đây.

      - Nhưng có vài điều... Tôi rằng ta đối xử tử tế với ấy. ta say mê những trò chơi tình dục mạnh mẽ. Những cảnh diễn, những kịch bản. Thậm chí là cả chút quay phim. Vấn đề là, Kathy thích những trò chơi ấy.

      Merril ngừng lại lúc lâu trước khi tiếp tục:

      - Vâng... tôi nghĩ ta ép ấy, bắt buộc ấy làm những việc quá sức chịu đựng. Tôi nhớ những vết lằn mặt, những vết thâm tím chân ấy. Tinh thần của ấy gần như bị sụp đổ hoàn toàn. Chính xác là ai trong chúng tôi còn dám đưa những người đẹp trai như Tom Cruise về nhà kể từ đó, nhưng đó là khoảng thời gian Kathy sợ hãi thực . ấy nằm trong kiểm soát của ta.

      Tôi bắt đầu biết chuyện này đến đâu.

      - Đó là lý do ấy dọn đúng ? – Tôi .

      Tôi có thể nghe thấy tiếng Merrill Shortley thở dài ở đầu dây bên kia.

      - Vâng, đúng như vậy.

      - Vậy tại sao sau đó ấy lại tiếp tục liên lạc với ta từ Seattle? rằng ấy có mắc mớ với ta ngay trước khi chết?

      Merrill Shortley đáp:

      - Tôi bao giờ là Kathy biết điều gì là tốt cho ấy cả.

      Bây giờ tôi nhận thấy cuộc đời của Kathy Kogut mang vẻ bi thương khó tránh khỏi. Tôi chắc chắn là ấy chạy trốn khỏi San Francisco, cố gắng để thoát khỏi kìm kẹp của người đàn ông đó. Nhưng ấy thể phá bỏ hoàn toàn.

      Điều đó liệu có đúng với những dâu bị sát hại khác ?

      - Tôi cần cái tên, Shortley. Bất kể người này là ai, ta có thể là người giết bạn của . Còn cả bốn người khác nữa. ta còn tự do bên ngoài càng lâu bao nhiêu, cơ hội để ta lặp lại việc đó càng lớn bấy nhiêu.

      - Tôi với rồi, Thanh tra, tôi biết tên ta.

      Tôi nhấn cao giọng ở cuối câu:

      - Merrill, ai đó phải biết. biết ấy trong nhiều năm, ở cùng nhóm với nhau.

      Merrill ngập ngừng:

      - Kathy trung thành theo cách của riêng mình. ấy tên của ta rất nổi tiếng. kiểu người nổi danh. người mà tôi biết. ấy bảo vệ ta hoặc có thể là bảo vệ chính mình.

      Tâm trí tôi nghĩ ngay đến những cảnh quay phim và ca nhạc. ấy ở trong tình huống tồi tệ. ấy bị bó buộc, và giống như những người cảm thấy mình bị mắc bẫy, ấy chạy trốn. Chỉ có điều ấy chạy đủ xa.

      - Chắc ấy với điều gì đó, tôi thúc giục – ta làm gì? ta ở đâu? Họ gặp nhau ở đâu? Các như chị em mà.

      - Tôi thề, thanh tra. Tôi nghĩ nát óc rồi.

      - Vậy phải có ai đó biết. Hãy cho tôi biết .

      Tôi nghe thấy Merrill Shortley thốt lên tiếng cười buồn rầu.

      - Hãy gọi cho chị của ấy .

      Trước khi rời , tôi gọi cho McBride và để lại tin nhắn chi tiết trong hòm thư thoại của ta. Người tình của Kathy có thể là người nổi tiếng nào đó. Đó là lý do tại sao ấy dọn khỏi San Francisco. Mô tả sơ bộ khớp với nhân dạng tên giết người của chúng ta. Chị ấy, Hillary, có thể biết tên của kẻ sát nhân.

      Khi máy bay cất cánh, tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra đó là chúng tôi đến rất gần. Raleigh ở đó bên cạnh tôi. Khi chiếc máy bay lên cao, tôi ngả người vào vòng tay , đầu hàng mệt mỏi hoàn toàn.

      Tất cả những vấn đề thể xác của tôi dường như ở cách xa hàng triệu dặm. Tôi nhớ điều gì đó mà tôi từng với Claire. Tôi với ấy rằng việc tìm ra kẻ đáng khinh này cho tôi quyết tâm tiếp tục. Gã đàn ông râu đỏ trong giấc mơ của tôi là kẻ trốn thoát.

      - Chúng ta sắp bắt được rồi – Tôi với Raleigh – Chúng ta thể để giết thêm dâu hay chú rể nào nữa.

    4. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 64

      Tám giờ sáng hôm sau, tôi ngồi ở bàn làm việc của mình.

      Có nhiều hướng tôi có thể theo đuổi trong cuộc điều tra này. Hillary Bloom là hướng trực tiếp và ràng nhất, vì Merrill ám chỉ rằng ấy có thể cho chúng tôi biết cái tên. ràng là ấy cố gắng bảo vệ gia đình mình khỏi nỗi đau về chuyện Kathy bị coi là kiểu nạn nhân tình dục đáng khinh bỉ, người lừa gạt chồng chưa cưới của mình đến tận lúc thề nguyền.

      sớm muộn, cái tên cũng xuất . Từ ấy hoặc từ Seattle.

      Trong khi làm việc khác, tôi gọi tới văn phòng của Medved và đặt lại lịch cho việc điều trị của mình vào lúc 5 giờ hôm nay, cuộc điều trị mà tôi cứ hoãn hoãn lại mãi. Sau lúc chờ đợi, người lễ tân rằng bác sĩ trực tiếp gặp tôi.

      Có thể đó là tin tốt lành. là tôi cảm thấy khỏe hơn chút. Có thể những cuộc điều trị bắt đầu có tác dụng.

      khó để nắm bắt xem tôi ngừng lại nơi nào ở San Francisco. Những chỉ dẫn tốt nhất giờ đây đều ở Cleverland. Tôi đọc số báo cáo về chứng cứ mà Jacobi theo đuổi, tổ chức cuộc họp mặt của đội đặc nhiệm lúc 10 giờ.

      Thực tế, những đầu mối có triển vọng nhất – màu râu tóc của thủ phạm và cửa hàng quần áo dâu ở Saks – lại đến từ những cuộc gặp gỡ của tôi với Claire và Cindy. Tôi gọi cho Claire ngay trước buổi trưa.

      - Hãy cập nhật thông tin cho mình – ấy cách hào hứng – Mình nghĩ chúng ta là những cộng thực đấy nhỉ.

      - Mình , tôi trả lời – Hãy báo cho Cindy nữa. Hãy ăn trưa cùng mình nhé.

    5. runningman

      runningman Well-Known Member

      Bài viết:
      1,055
      Được thích:
      16
      Kẻ Đầu Tiên Phải Chết
      Chương 65

      Hai giờ sau, tôi khoác bộ quần áo bệnh viện và ngồi trong bệnh viện huyết học ở Moffett.

      - Tiến sĩ Medved muốn vài lời với trước khi chúng ta bắt đầu – Sara, y tá truyền máu cho tôi .

      Tôi cảm thấy lo sợ khi ấy mở bộ dụng cụ số 4 dành cho ca điều trị của tôi. là tôi cảm thấy ổn. quá đau và buồn nôn nhiều như việc xảy ra trong phòng vệ sinh nữ tuần trước.

      Tiến sĩ Medved bước vào với tập tài liệu kẹp dưới cánh tay. Mặt ông thân thiện nhưng bí hiểm.

      Tôi cười yếu ớt.

      - Chỉ có tin tốt chứ?

      Ông ngồi đối diện với tôi ở rìa bàn.

      - cảm thấy thế nào, Lindsay?

      - Tôi cảm thấy tệ như lần trước tôi gặp ông.

      - Có mệt mỏi ?

      - Chỉ chút thôi. Như kiểu vào cuối ngày ấy.

      - Có thấy buồn nôn bất chợt ? Có nôn ?

      Tôi thừa nhận là tôi nôn bất chợt hoặc hai lần gì đó.

      Ông ghi chú nhanh biểu đồ.

      Ông lật qua số biểu đồ y học trong tập tài liệu.

      - Tôi biết chúng ta thực bốn lần truyền hồng cầu…

      Tim tôi đập nhanh dần. Cuối cùng, ông đặt tập tài liệu xuống và ông nhìn thẳng vào mặt tôi.

      - Tôi e là số hồng cầu của tiếp tục giảm, Lindsay. có thể nhìn thấy đường chỉ chiều hướng ở đây.

      Medved đưa cho tôi tờ giấy.

      Cúi về phía trước, ông lấy cái bút từ túi ngực của mình. Tờ giấy có biểu đồ máy tính vẽ đó.

      Ông chỉ vào hình vẽ với chiếc bút của mình.

      Đường vẽ xuống đều đặn. tầm bậy.

      Tôi cảm thấy như khí tràn khỏi phổi của mình với thất vọng.

      - Tôi yếu sao? Tôi .

      - Thẳng thắn đúng là như thế – vị bác sĩ thừa nhận – đấy phải là chiều hướng mà chúng ta trông đợi.

      Tôi lờ khả năng xảy ra chuyện này , vùi đầu vào vụ án, chắc mẩm rằng những con số khá hơn. Tôi tạo ra niềm tin này bằng kỳ vọng tự nhiên rằng tôi còn quá trẻ và đầy nghị lực để có thể bị ốm thực . Tôi có việc phải làm, công việc quan trọng , cuộc sống để sống.

      Tôi chết, phải ? Ôi Chúa ơi.

      - Giờ chuyện gì xảy ra? – Tôi gắng gượng .

      Giọng tôi thốt ra như lời thầm.

      - Tôi muốn tiếp tục những cuộc điều trị – Medved đáp – thực tế là tăng chúng lên. Đôi khi những thứ này phải mất chút thời gian để phát huy tác dụng.

      - Siêu đỉnh điểm – tôi rầu rĩ đùa.

      Ông gật đầu.

      - Từ giờ trở , tôi muốn đến đây ba lần tuần. Và tôi tăng liều lượng thuốc thêm 30 phần trăm – Ông rời khỏi bàn.

      - thực tế chưa có nguyên nhân nghiêm trọng nào đáng báo động cả – Ông khẳng định với giọng nhếch mép – có thể tiếp tục làm việc nếu còn cảm thấy đủ sức.

      - Tôi phải làm việc, tôi với Medved.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :