1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 131:

      Thời gian Tịch Nguyệt đến nơi rất vừa vặn, sớm cũng muộn, chỉ vừa mới bắt đầu, phải biết rằng những tú nữ này vào cung từ rất sớm, các nàng còn phải qua lượt sơ tuyển . Nếu như thân thể có tì vết đều bị loại, những người được lưu lại đương nhiên là có tật xấu gì người.

      Nhìn lại danh sách, đúng là ít người.

      Hôm nay Huệ phi mặc bộ váy màu lam, gương mặt trang điểm tinh xảo diễm lệ, nhìn như vậy giống như mỹ nhân lạnh lùng. Tề phi ở bên cạnh ôn hòa hơn rất nhiều, váy màu trắng nhạt, cả người rất ít trang sức khiến cho người ta có cảm giác ôn nhu.

      Tịch Nguyệt có tình cảm tốt gì với hai người này nhưng so với Huệ phi cao ngạo Tịch Nguyệt càng ghét Tề phi ôn nhu giả vờ thanh cao kia hơn. Nhớ đến nàng ta chuyên dùng vẻ ngụy trang này để gạt người. Lần này biết được ai tin vào vẻ ngoài của nàng ta, trúng gian kế của nàng ta đây?

      Cảnh Đế ngồi ở chủ vị, bên trái là Thái Hậu và Thẩm Quý phi, bên phải là Huệ phi và Tề phi.

      giờ nhìn như vậy cũng coi như là hài hòa.

      tiếng thông báo vang lên, tuyển tú chính thức bắt đầu.

      Những nữ tử này đương nhiên là theo chức quan của cha để tiến vào, lượt đầu tiên, chính là lượt có thứ muội của Phó Cẩn Dao, Phó Cẩn Nghiên.

      Tịch Nguyệt cẩn thận đánh giá nữ tử này, trái lại, hề có nét nào tương tự Phó Cẩn Dao.

      Tịch Nguyệt biết Phó Cẩn Nghiên này là thứ xuất, nghĩ lại, có lẽ nàng ấy giống mẫu thân của mình hơn. hề diễm lệ như huynh muội Phó Cẩn Dao mà ngược lại, có thêm vài phần thanh lệ.

      thât, Tịch Nguyệt cảm thấy dung mạo của Phó Cẩn Nghiên này bằng mình, so với Phó Cẩn Dao lại càng là trời vực. Nhưng mà vẻ điềm đạm gương mặt nàng ấy phải là Phó Cẩn Dao thể có được.

      Cho dù là như vậy nhưng chỉ là thứ nữ dung mạo quá xuất sắc, tại sao Phó tướng lại cố ý đưa nàng ấy tiến cung? Tịch Nguyệt trầm tư hiểu rốt cuộc vì sao Phó tướng lại làm vậy.

      Nếu như là vì tương lại của Phó gia, vậy chuyện buông tha Phó Cẩn Dao mà chọn Phó Cẩn Nghiên lại càng khiến cho Tịch Nguyệt nghi hoặc.

      Nhìn về phía Tề phi, tuy mặt nàng ta mỉm cười như giữa đôi lông mày lại có nếp nhăn, nghĩ lại, đối với nhân vật như vậy, Tề phi hẳn cũng phải phòng bị.

      Tất cả mọi người đều hiểu phải phòng bị Phó Cẩn Nghiên vậy tại sao Phó tướng lại cố ý làm như vậy?

      Có lẽ nào bản thân nàng ấy chỉ là cái bia ngắm?

      Dù sao, theo tính tình của Phó Cẩn Dao ở trong cung cũng chiếm được tiên nghi gì nhưng nếu như có người diện mạo xuất chúng nhưng lại được Phó tướng coi trong tiến cung mà lại có thể từng bước lên có lẽ lực chú ý của người khác bị dẫn ?

      Trong lòng Tịch Nguyệt suy nghĩ rất nhiều, nếu như nghĩ như vậy đó là về mặt mưu, bất luận thế nào đều là đích thứ khác nhau, Phó tướng thực đứa con thứ xuất mà bỏ qua đích nữ của mình sao?

      Mặc dù Phó Cẩn Dao có tùy hứng người làm cha làm mẹ cũng thể như vậy.

      Giấu những suy nghĩ của mình , Tịch Nguyệt ngồi ngăn ngắn ở đó, cũng nở nụ cười giống như thực nhìn những nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp kia.

      Quả nhiên Phó Cẩn Nghiên được lưu bài tử lại, Tịch Nguyệt khẽ liếc nhìn Thái Hậu, phát Thái Hậu cũng có gì vui, dường như Thái Hậu rất phản cảm với Phó Cẩn Dao.

      Thời điểm kiếp trước Tịch Nguyệt từng nghe Thái Hậu và phu nhân của Phó tướng là chị em họ nhưng vì hề thân thiết lại là họ hàng cực xa cho nên thường lui tới.

      Người người đều cảm thán Phó phu nhân bỏ lỡ cơ hội nịnh bợ tốt như vậy nhưng mà lúc này Tịch Nguyệt nhớ đến chuyện này lại cảm thấu chẳng lẽ Thái hậu vốn rất oán hận người biểu tỷ kia. Vì vậy cho nên mới muốn gặp Phó Cẩn Dao. Sở dĩ có quá nhiều biểu tình với Phó Cẩn Nghiên cũng là bởi vì nàng ấy do thiếp thất sinh ra?

      nghĩ nữa, những chuyện này đều liên quan gì đến chuyện này hôm nay.

      Lúc này Hoàng Thượng chỉ nhìn chút, chỉ có những người đặc biệt có hứng thú mới cho biểu diễn tài nghệ, nếu như ánh nhìn đầu tiên thích trực tiếp loại bỏ. Tuy vậy nhưng lại để lại nhiều người hơn năm của bọn
      [​IMG]

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 132.
      Editor: trang bubble

      Ngày tháng tất nhiên trôi qua cực kỳ, cũng lâu lắm tú nữ mới tấn phong này đều vào cung, dựa theo thân phận lẫn nhau cũng đều phong thưởng cho từng người.

      Tịch Nguyệt chỉ nhớ khoảng mấy người, ngược lại bên cạnh cũng trông nom nhiều.

      Hôm nay đứa bé hơn sáu tháng rồi, mỗi ngày Tịch Nguyệt bèn đặt nhiều tâm tư người con cái.

      Cho tới bây giờ Cảnh đế cũng chưa có đặt tên cho hai đứa con trai, Tịch Nguyệt cũng hiểu là có ý gì, sau đó hơi dò xét thử, nghe ý trong lời của chắc là muốn công bố lúc đứa bé tròn tuổi. Mỗi ngày Tịch Nguyệt cũng gọi nhũ danh con trai, ngược lại cũng vội vã.

      Tiểu Tứ Nhi hoạt bát, biết lật người lúc ba tháng, cổ cũng phải vô cùng khoẻ mạnh, nhưng cho dù như thế bé vẫn gắng sức mỗi ngày, tự mình chơi đùa linh hoạt.

      So sánh với bé, Tiểu Ngũ Nhi và Kiều Kiều cũng hơi yếu chút, đều là hơn bốn tháng mới có thể lật người.

      Từ khi trẻ con biết trở mình, Tịch Nguyệt cũng dặn dò mọi người trông coi cực kỳ chặt chẽ, chỉ lo đứa này đập đầu hay va đụng, nhưng nếu gò bó con cái vậy cũng có.

      Con nít chính là phải hoạt bát chút mới tốt.

      Bây giờ sáu tháng, đứa bé có thể tự mình ngồi dậy được rồi.

      Có điều Tiểu Tứ Nhi này quả là đứa bé ầm ĩ người, bé biết ngồi sớm nhất, a a a a quay lại vẫy vẫy tay với tỷ tỷ và đệ đệ, vui sướng chảy nước miếng.

      Mỗi khi đến lúc này Tịch Nguyệt đều cảm thấy đứa này lớn lên nhất định là người rộng rãi hoạt bát.

      tới mấy ngày sau Tiểu Ngũ Nhi cũng biết ngồi. Ngựơc lại bé cũng gào to, ngồi lúc mệt mỏi lại tự mình nằm xuống, chỉ có Tiểu Kiều Kiều còn cần người ngoài đỡ.

      Mà mỗi khi hai người đệ đệ ngồi dậy được cũng đều thích gào to với bé, tiểu nha đầu tức giận vô cùng.

      Đặc biệt là thấy phụ hoàng và hai tiểu ca ca cực kỳ sủng bé, tiểu nha đầu càng ê a mãnh liệt, cũng biết có phải là tố cáo hay .

      Cảnh đế là vô cùng cưng tiểu nha đầu, ngày xưa là người có bệnh thích sạch lại quan tâm đứa bé quấy rối này chút nào.

      Thường thường là bị quẹt nước miếng cả người.

      Lần này tú nữ được tấn phong, phân vị cao nhất chính là Lý Yên Nhiên và Trương Lan.

      Còn Phó Cẩn Nghiên, có lẽ là vì liên quan tới con thứ mà vẫn thấp hơn phân vị so với hai vị này.

      Mà Phó Cẩn Nghiên được sắp xếp ở Thính Vũ hiên.

      Nghĩ đến trước sau hai người các nàng lại đều ở nơi nào chứ.

      Cảnh đế tự có lời giải thích của mình, khoảng cách Thính Vũ hiên này gần với Trúc hiên, hai tỷ muội gần chút, cũng ở chung nhiều hơn.

      Hôm nay là ngày đông đảo tú nữ tiến cung, nghĩ đến lúc thỉnh an ngày mai đều đến, Tịch Nguyệt mỉm cười.

      biết ngày mai có phải là ngày yên bình hay đây?

      Nhớ lại ba năm trước, Liên Tú Vân cố ý đến muộn, nhưng bây giờ người sớm còn.

      Thực thể cảm thán tiếng, thế vô thường.

      Cẩm Tâm vừa đùa tiểu Hoàng tử, vừa tán gẫu chuyện thường ngày với chủ nhân: "Chủ nhân, ngày mai chúng ta cần qua sớm chút ?"

      " cần, phân vị Bổn cung giữ, đáng qua quá sớm, cũng đỡ phải nhìn các nàng lục đục với nhau."

      "Dạ. Vậy nô tỳ dựa theo canh giờ trước kia gọi ngài."

      Bởi vì Tịch Nguyệt có con, bây giờ mỗi ngày bận rộn ngựơc lại ngủ cũng sâu, ngủ hết sức nông giống thuở trước vậy.

      Đương nhiên, trong cung này nhiều người hầu hạ, ra là Tịch Nguyệt cần thế. Nhưng mà nàng cũng nhớ lại mình lúc , khi đó nàng thích nhất chính là mẫu thân dẫn nàng tản bộ, cài châu hoa đẹp đẽ cho nàng.

      Từ muội muội có mẫu thân, tuy là cũng có người thương , nhưng lại là tình trạng khác.

      Vốn lúc Tịch Nguyệt chính là muốn nếu như tương lai nàng có con, nàng nhất định phải đối tốt với con mười hai vạn phần, quyết để cho con chịu chút oan ức, cần mượn tay người khác, toàn tâm toàn ý chăm sóc con cái.

      Hơi suy nghĩ chút, Tịch Nguyệt : "Sớm phút ."

      Ba nha hoàn khác đương nhiên cũng ở bên cạnh, từ khi có ba tiểu chủ nhân, vốn bốn đại nha hoàn đều vô cùng bận rộn, tuy rằng cũng có vú em. Nhưng các nàng cũng bận bịu nhiều hơn.

      Trước đến giờ Thẩm Tịch Nguyệt để cho mình vú em ở lại bên cạnh con, mặc kệ như thế nào, mặc kệ vú em nào ở đấy, chỗ bọn họ cũng phải có đại nha hoàn.

      Như vậy mới là ổn thỏa nhất, phải tin vú em, vú em này đều là Cảnh đế đưa tới, vậy
      [​IMG]

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 133.
      Editor: trang bubble
      Sau khi Thái hậu ra chính là thấy hồi cảnh như vậy.

      "Khụ" tiếng, ngồi vào chủ vị.

      "Thần thiếp tham kiến thái hậu nương nương, thái hậu nương nương vạn phúc kim an." Mọi người đều thỉnh an.

      Quan sát những này hồi, hậu cung này càng ngày càng nhiều, nhưng mà có mấy người tốt đây?

      Điều chỉnh lại tầm mắt: "Đứng lên ."

      Mọi người đều ngồi vào vị trí của mình, cười tươi như hoa nhìn Thái hậu.

      "Lần này là lần đầu tiên mấy người các ngươi tới đây thỉnh an, có lẽ các ngươi cũng biết quy củ trong cung này. Quế ma ma ——" mặt Thái hậu cũng có nụ cười gì. Giọng điệu rất lạnh nhạt.

      Quế ma ma dĩ nhiên là săn sóc, : "Thân thể Thái hậu có chút mệt mỏi, mỗi tháng chỉ cần mồng mười lăm tới đây thỉnh an là đựơc rồi. Ngoài ra cũng cần thiết. Dù là vị chủ tử nào, cũng chẳng kể là người nào vào cung, đều cần cố gắng hầu hạ hoàng thượng. nên gây chuyện thị phi, mọi việc lấy hoàng thượng làm trọng, hoàng gia làm trọng. Sớm ngày sinh hạ tiểu hoàng tử. Nếu như phạm sai lầm, chủ nhân thiên vị bất kỳ người nào."

      "Thần thiếp hiểu."

      Thái hậu nhìn từng người từng người tươi cười như hoa kia, biết, bọn họ hiểu.

      tại hiểu có quan hệ, hậu cung này dạy họ tất cả.

      Trước kia mọi người đều thấy hoàng thượng và mình chuộng với Thẩm quý phi, nhưng thấy tác phong làm việc của nàng. Trong cung này, hiểu lí lẽ mới là nghiêm chỉnh.

      Gật đầu với Quế ma ma, Quế ma ma lùi lại đến bên.

      Thái hậu : "Cho dù có vài nương gia các ngươi trong nhà là tốt xấu như thế nào, nhưng nếu vào cung, đó chính là phải đặt xuống điệu bộ trong nhà kia. Ai gia muốn để cho các ngươi phá vỡ, kiện cáo."

      lần, ngược lại vẻ mặt mọi người cẩn thận chút.

      Sau đó cũng kéo dài lắm, thân thể Thái hậu càng tốt.

      ngồi lâu với bọn họ, chính là đuổi bọn họ .

      Mọi người chuẩn bị rời , Thái hậu mở miệng: "Nguyệt nha đầu chơi cờ với ai gia lát?"

      Tịch Nguyệt nhìn Thái hậu mở miệng, cười duyên dáng đồng ý.

      Cho dù là lên tới phần vị hôm nay, Tịch Nguyệt cũng vẫn thay đổi thái độ đối với Thái hậu.

      tới bên cạnh Thái hậu, bèn đỡ Thái hậu vào trong phòng.

      Trong cung này người cũ thành thói quen đối với tình hình này, nhưng mỹ nhân mới vào tất nhiên là hiểu. Trong dáng dấp hâm mộ này có ghen tỵ khiến cho Tề phi cười dịu dàng.

      cần biết bên người khác muốn như thế nào, ngược lại bên này Tịch Nguyệt dí dỏm kể chuyện lý thú của ba đứa bé với Thái hậu.

      Làm cho Thái hậu cười to hồi.

      Đương nhiên, Thái hậu cũng thường gặp ba đứa bé này, Tịch Nguyệt đương nhiên có lòng riêng của mình, địa vị bọn họ trong lòng Thái hậu càng cao ngày sau càng ngày càng an toàn.

      Nghe Tiểu Kiều Kiều còn chưa biết ngồi, thường hay nổi giận, Thái hậu cũng cười ngửa tới ngửa lui.

      "Nha đầu này lại là đứa yếu ớt, tên gọi này có đặt sai. là ầm ĩ người đứa bé có sữa ăn. Ngươi xem hoàng thượng với hai thằng nhóc kia, cả ngày Kiều Kiều làm sao thế nào." Tuy là như vậy, nhưng Thái hậu vẫn cười thoải mái.

      "Cũng phải là đều nuông chiều, ngược lại thần thiếp sợ bé lớn vẫn là tính tình ngang ngược như vậy đấy. Ba đứa bé tỉnh cùng lúc, nếu như ôm nàng trước, nhất định là phải khóc hồi ồn ào hồi đấy!"

      Nhìn dáng dấp Tịch Nguyệt có chút lo lắng, Thái hậu liếc nàng cái.

      "Kiều Kiều là Đại công chúa Nam Thấm chúng ta, ngang ngược chút cũng là cần phải, lúc nào ngươi cũng có lo lắng."

      Nhìn xem, đây còn chưa cái gì đấy, thêm người che chở.

      Tịch Nguyệt cười khổ tiếng: "Ngài cứ che chở bé thôi." Lời này cũng hết sức cung kính, nhưng đây chính là tiếng thân thiết giống như là người nhà tùy ý, khiến Thái hậu trở nên hài lòng.

      Nếu là tìm Tịch Nguyệt đánh cờ, đánh cờ, trang&£€₫÷bubble Quế ma ma mang bàn cờ lên, ngoài mình ra, đều sai tất cả người khác xuống.

      Tịch Nguyệt vừa đánh cờ vừa suy nghĩ ý tưởng mấy ngày nay.

      Bởi vì suy nghĩ có chút rối loạn, chính là liên tục thất bại, lâu lắm lại là quân lính tan rã.

      Thái hậu dĩ nhiên là phát nàng lơ đễnh, làm bộ nghiêm mặt: "Sao con cũng muốn nhường ai gia rồi hả?"

      Tịch Nguyệt cắn môi dưới, mỉm cười : "Làm sao , Thái hậu biết rất Tịch Nguyệt cũng phải là như thế."

      "Nếu cũng phải là như thế, vậy lại chút xem nghĩ gì thế, lơ đễnh như vậy."

      Tịch Nguyệt do dự chút, cuối cùng mở miệng, chỉ là trước khi mở miệng lại xuống giường, đầu tiên là quỳ xuống.

      "Làm gì vậy?" Thái hậu thấy thế vẻ mặt hơi thay đổi.

      Khánh An cung này cũng có bất cứ chuyện gì, điểm này Thái hậu biết. Tuy là Tiểu Đặng Tử rất ít tiến vào trong phòng, nhưng là Đại Thái Giám nhất đẳng, hơn nữa cũng rất được Thẩm Tịch Nguyệt tin tưởng, mấy ngày nay cũng theo nàng dặn dò làm ít việc xấu.

      Nếu như có chuyện thể nào biết.

      Như vậy lại là vì sao?

      Quế ma ma vội vàng cúi cái muốn xuống.

      Thái hậu lắc đầu: "Ngươi cần xuống. Nguyệt nha đầu, có lời gì chính là
      [​IMG]

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 134:

      Editor: Thơ

      Lời của Tịch Nguyệt gây ra kích động nhất định trong lòng Thái Hậu.

      Giống như Tịch Nguyệt phân tích, Thái Hậu đương nhiên là suy nghĩ theo hướng phức tạp nhất.

      Thấy Tịch Nguyệt rời , Thái Hậu nhìn Quế ma ma: "Ngươi xem, sao lại chịu ngồi yên vậy? Rốt cuộc muốn náo loạn đến lúc nào?"

      Thái Hậu thở dàu, hai đứa con đều do bà sinh đương nhiên là thiên vị ai nhưng ngờ cách cư xử trước kia của mình thất bại lại khiến cho hai đứa con trai đến bước đường này.

      "Tịch Nguyệt cảm thấy Nhạc Phong đặc biệt, sợ Hoàng Thượng nhìn trúng nàng ấy, đây cũng là vì nàng quan tâm Hoàng Thượng. Quan tâm quá tất loạn. Có lẽ tình cũng phải như vậy nhưng Liệt Nhi theo đuổi Nhạc Phong là nàng thấy được. Hôm nay nàng đến nơi này của ai gia chưa chắc hy vọng ai gia khuyên nhủ Liệt Nhi. Nghĩ lại, có lẽ nàng cũng hiểu, tuy Nhạc gia có công danh nhưng cũng là nhà phú quý, đương nhiên có thể giúp đỡ rất nhiều về mặt tiền bạc cho Liệt Nhi. Mà Nhạc gia lại có quan hệ thân thiết với Thẩm gia, nếu như Liệt Nhi có ý đồ gì, chính ai gia cũng tin.

      Quế ma ma gật đầu, cùng phân tích: "Vậy bằng chỉ định Vương phi cho Lục Vương gia? Nhưng mà làm vậy cũng được, lúc trước ngay cả công chúa Địch Ngõa mà Lục Vương gia cũng đồng ý."

      Thái Hậu cười lạnh: "Công chúa Địch Ngõa? Nếu như thực là công chúa Địch Ngõa ngươi cho rằng đồng ý sao?"

      Quế ma ma kinh ngạc vì lời của Thái Hậu nhưng bà thông minh hỏi nhiều về vấn đền của công chúa này.

      Nhìn mấy lá trà Long Tỉnh lơ lửng trong chén, ánh mắt Thái Hậu trở nên kiên định, còn do dự như trước.

      "Ai gia đồng ý với Tiên đế rằng toàn tâm toàn ý vì Triệt Nhi. Cho dù phải là vì Triệt Nhi nhìn tính cách hai người, Triệt Nhi cũng thích hợp làm Hoàng Đế hơn Liệt Nhi. cần đến cái gì khác, trái phải ở ngay trước mắt, ai gia vẫn còn hiểu được."

      Quế ma ma nhìn vẻ mặt của Thái Hậu biết chủ tử quyết định rồi.

      "Liệt Nhi muốn cưới Vương phi, ai gia làm khó . Nhưng mà, cưới nhưng Nhạc Phong có thể gả." Gương mặt Thái Hậu hề có cảm xúc, trầm ra câu.

      Quế ma ma cũng gì, bà trung thành với Thái Hậu, chỉ cần Thái Hậu ra lệnh, là lập tức làm.

      "Ngươi gặp Thẩm quý phi, để cho Nhạc Phong trở về , cũng cần gì thêm, Thẩm Qúy phi là người thông minh, nàng hiểu."

      "Vâng."

      Trong mắt mọi người, Thẩm Quý phi này thực rất được Thái Hậu thích, nếu tại sao sau khi thỉnh an lại được Thái Hậu giữ lại đánh cờ, sau khi trở về lại được Quế ma ma bên người Thái Hậu đích thân đưa lễ vật ban thưởng tới cho tiểu công chúa, tiểu hoàng tử.

      Tịch Nguyệt ngờ Quế ma ma lại đến, điều chỉnh tâm tình chút rồi lập tức đón người vào.

      Tuy rằng thân phân của Tịch Nguyệt cao hơn Quế ma ma rất nhiều nhưng Quế ma ma là người thân cận bên cạnh Thái Hậu.

      "Lão nô tham kiến Qúy phi nương nương." Quế ma ma ở trong cung mấy chục năm, cao ngạo, siểm nịnh.

      Chờ Cẩm Tâm dâng trà, Tịch Nguyệt phất tay cái, tất cả mọi người đều ra ngoài.

      "Ma ma, có điều gì chỉ giáo sao?" Tịch Nguyệt nghiêm nghị, thẳng vào vấn đề.

      Quế ma ma gật đầu: "Đúng vậy, Thái Hậu nương nương
      [​IMG]

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 135:

      Khiến cho Tịch Nguyệt bất ngờ là Cảnh Đế lại phái Phó Cẩn Du Địch Ngõa đón Nhạc Phong.

      Thực ra Tịch Nguyệt có chút khó hiểu, có điều Cảnh Đế tự có suy nghĩ của mình: "Thực ra trẫm từ chỗ của Thái hậu tới đây, nha đầu nàng đó, nhìn khôn khéo, thực ra lại là nha đầu ngốc."

      Tịch Nguyệt đoán được điều này, nhưng mà, chuyện này liên quan gì đến chuyện để Phó Cẩn Du đón Nhạc Phong?

      "Thứ nhất là vì an toàn của nàng ấy, ngoài ra cũng là cơ hội cho bọn họ bồi dưỡng cảm tình."

      Nghe được Cảnh Đế như vậy, Tịch Nguyệt trợn mắt há mồm, nàng nghĩ thế nào cũng ngờ người Thái Hậu chọn chính là Phó Cẩn Du.

      Đại công tử nhà Phó tướng sao?

      Thấy dáng vẻ của Tịch Nguyệt như vậy, Cảnh Đế cười.

      "Nàng cần quan tâm nhiều đến chuyện này, tóm lại là nhất định bạc đãi biểu tỷ của nàng, lần này yên tâm rồi chứ?"

      Tuy Cảnh Đế như vậy nhưng Tịch Nguyệt cũng thể yên tâm, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

      Nhìn khuôn mặt bé tràn đầy nghi vẫn của nàng, Cảnh Đế cười: "Tuy rằng Phó Cẩn Du thể ở rể nhưng biểu tỷ của nàng có Thái Hậu làm chỗ dựa phía sau, phải chịu thiệt thòi ở Phó gia, cũng có thể làm chuyện mình thích."

      Thấy bọn họ quyết tâm gả Nhạc Phong cho Phó Cẩn Du, Tịch Nguyệt khỏi suy nghĩ, lẽ là Phó gia này có vấn đề gì sao?

      Dường như Thái Hậu thực rất hận biểu tỷ của mình, nếu gả Nhạc Phong cho Phó Cẩn Du.

      phải là biểu tỷ tốt, trong lòng Tịch Nguyệt biểu tỷ của nàng đương nhiên là rất tốt nhưng mà trong mắt người ngoài phải là biểu tỷ chỉ là thương nhân thấp kém thôi sao?

      Thu lại tất cả nghi hoặc của mình, Tịch Nguyệt chuyên tâm hầu hạ Cảnh Đế.

      "Hôm nay tới Tuyên Minh Điện nghỉ ngơi , Trẫm biết nàng thích ngâm ôn tuyền."

      Tịch Nguyệt cười yếu ớt gật đầu, đương nhiên là nàng rất thích.

      qua mấy ngày, Xảo Ninh trở về phục mệnh.

      "Ông chủ tiểu thư có ý trung nhân, chuyện này cũng trách người."

      Tuy rằng trách nhưng trong lòng Tịch Nguyệt vẫn cảm thấy chua xót, nếu như phải nàng làm tất cả những chuyện này biểu tỷ còn có thể trải qua cuộc sống tự do tốt đẹp, làm sao lại giống như hôm nay, bị người khác tình toán. Cho dù người bên ngoài đều cảm thấy gả vào phủ Thừa Tướng rất tốt nhưng mà đây cũng phải điều biểu tỷ thích.

      Nhạc gia vốn là thương hộ, gả vào nơi nhà cao cửa rộng như vậy, ngày tháng sau này của biểu tỷ có thể tốt đến đâu chứ?

      Thực ra có rất nhiều lúc Tịch Nguyệt cảm thấy khinh thường bản thân mình. ràng việc do mình gây ra rồi lại già mồm, cảm thấy rối rắm.

      "Phó Cẩn Du."

      Xảo Ninh nghe xong cũng kinh ngạc nhưng mà lập tức gật đầu, nàng báo lại cho ông chủ.

      "Khởi bẩm nương nương...." Đây là giọng của Hạnh Nhi.

      "Chuyện gì?"

      "Phương Uyển thị cầu kiến."

      Tịch Nguyệt gật đầu với Xảo Ninh, nàng ấy cúi người cái rồi rời .

      Tịch Nguyệt biết Phương Uyển thị này tới để làm gì, môi nở nụ cười.

      "Để cho nàng ta vào ."

      lâu sau, chỉ thấy thiếu nữ duyên dáng thướt tha bước vào.

      "Tần thiếp tham kiến Qúy phi nương nương."

      "Phương Uyển thị đứng lên ."

      Dáng vẻ của Phương Từ vẫn luôn khiêm nhường, nếu phải kiếp trước từng chứng kiến thủ đoạn của nàng ta có lẽ nàng cũng bị dáng vẻ này lừa gạt.

      "Tuy Từ Nhi mới vào cung nhưng nghe được đại danh của tỷ tỷ từ lâu, sau khi sắp xếp mọi chuyện xong xuôi vội vã mời mà đến gặp, mong tỷ tỷ đừng trách muội lỗ mãng. Tỷ tỷ quả thực là trăm nghe bằng thấy."

      "Thấy rồi lại bằng trăm nghe sao?" Tịch Nguyệt cười đáp câu nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh.

      Phương Từ vội vã: "Nào có, nương nương đúng là thích đùa giỡn."

      "Muốn tới trăm nghe bằng thấy phải đến muội muội, lúc trước chúng ta đều được nghe về muội, quả thực là ôn nhu hiền tuệ." Tịch Nguyệt
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :