1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 126.2:

      Nếu gia tộc để ý đến sống chết của nàng, muốn đưa người kia tiến cung nàng cũng để cho nàng ta có được ân huệ gì, đến lúc đó đừng trách nàng ác độc.

      "Chủ tử việc gì phải nóng giận vì những kẻ ty tiện đó, bất luận thế nào nàng ta cũng chỉ là Tiểu Nghi Thứ lục phẩm nho , đến nàng ta, cho dù tam tiểu thư có tiến cung cũng phải bắt đầu từ phân vị thấp. Nam Thấm Quốc của chúng ta bất luận có thân phận hiển hách thế nào khi tiến cung cũng phải lên từng bước , như vậy chủ tử cần gì phải lo lắng, người là Phi tử Thứ nhất phẩm, so với các nàng khác nhau trời vực rồi."

      Vân Tuyết khuyên nhủ tốt hơn Vân Lam, cũng có thêm mấy phần lý trí và tâm tư, trước kia nàng khuyên nhủ Phó Cẩn Dao cũng có tác dụng hơn.

      Nàng vừa như vậy, quả nhiên sắc mặt Phó Cẩn Dao tốt hơn chút, dù vậy nhưng trong lòng vẫn còn hơi tức giận. Có ai biết đạo lý này nhưng ai có thể thực xem tất cả những chuyện này.

      "Tuy là khác nhau trời vực nhưng thể đảm bảo là phân vị của bọn họ tăng lên, đến người khác, ngươi xem Thẩm Tịch Nguyệt kia phải là lên như diều gặp gió sao? Con của vị quan lại có thể leo lên vị trí Quý phi!"

      Vân Tuyết vừa nghe liền vội vàng ngăn cản: "Chủ tử đừng như vậy, tuy rằng chức quan của Thẩm gia rất nhưng điều này có liên quan gì đến hậu cung, Hoàng thượng thông thích phi tần chuyện triều chính, chủ tử đừng quên kết cục của Tống phi."

      Phó Cẩn Dao tỉnh táo lại, mím môi.

      Vân Tuyết lặng lẽ thở dài.

      "Chủ tử, càng là những lúc như thế này chúng ta càng phải bình tĩnh. giờ người ở vị trí cao, chỉ vậy, người còn nắm quyền hành trong cung, tuy người luôn tức giận vì Thái Hậu xen vào chuyện cung vụ quá nhiều nhưng nghĩ theo hướng khác người khác làm gì có cơ hội này. phải là Thẩm Qúy phi cũng thể nhúng tay vào sao? Mặc dù tạm thời chúng ta có tiểu hoàng tử, phân vị của người cũng phải là cao nhất nhưng trong cung này người cũng là người duy nhất có được sủng ái của Hoàng thượng, quyền thế trong cung và gia thế hiển hách là điều thể phủ nhận. Chỉ cần người phạm sai lầm lớn người có thể đời sống vinh hoa phú quý."

      Vân Lam nghe Vân Tuyết như vậy cũng gật đầu, như vậy phải là có lý.

      "Nhưng từ trước đến giờ thứ ta muốn phải là phân vị cao cũng phải là thứ quyền lợi có được dễ như trở bàn tat này. Thứ ta muốn là chân tình của Hoàng thượng chứ phải là sủng ái. Ta muốn ngài ta. Ta chỉ muốn ngài ta!"

      Ngoại trừ Thẩm Tịch Nguyệt Cảnh Đế chịu ngủ cùng giường với bất kỳ ai khác khiến cho nàng cực kỳ khổ sở.

      Nàng thực vô cùng hy vọng người đặc biệt kia có là mình.

      Vân Tuyết và
      [​IMG]
      thuytHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    2. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 127.()
      Editor: trang bubble ^^

      Cuộc sống này trôi qua dĩ nhiên là cực kỳ, chỉ thời gian tháng, Chu Vũ Ngưng đột nhiên lại được sủng ái .

      cần biết người khác thế nào, Tịch Nguyệt cũng có ý định quan tâm nhiều, con nàng dĩ nhiên là mỗi ngày phải chăm sóc tốt rồi.

      Đương nhiên mỗi ngày Cảnh đế cũng sang thăm con, mỗi lần Tịch Nguyệt đều cười như cười nhìn . Cũng giống tức giận bao nhiêu, nhưng xoay người hoặc là lúc nhìn lại thấy mặt mũi nàng có chút hiu quạnh.

      Cảnh đế thể nhìn bộ dáng này của nàng, cũng bắt đầu dỗ dành bảo bối tâm can.

      Tịch Nguyệt hiểu, rốt cuộc Cảnh đế là dạng người gì, tại sao lại có thể khó hiểu như vậy.

      Là thích nàng sao?

      Thích nàng nhưng cũng tiếc tổn thương nàng, thế nhưng thấy nàng như vậy lại là cưng chiều đủ kiểu.

      Có lẽ thỉnh thoảng nàng bộc lộ chút nghi hoặc, Cảnh đế lại trấn an nàng, cũng chỉ thương mình nàng.

      Tuy là có chút mê mang đối với tình cảm của Cảnh đế, nhưng những thứ này cũng thể ảnh hưởng suy nghĩ của Tịch Nguyệt.

      Bản thân trong lời Cảnh đế với nàng có rất nhiều nghi điểm.

      Tịch Nguyệt hiểu thuật Đế Vương, nhưng nghĩ tới ngay cả nữ nhân của mình mà Cảnh đế cũng muốn tính toán, trong lòng có mấy phần chán ngán.

      Chẳng qua nếu như gần đây còn có chuyện gì coi như khiến nàng cảm thấy tương đối mừng rỡ, chính là thái độ của hoàng thượng đối với Lục vương gia.

      Hoàng thượng thích Lục vương gia, hơn nữa chỉ riêng là thích.

      Cẩn thận nghĩ công chúa Địch Ngoã đó xuất , nếu như trong đây có bút tích của Cảnh đế thế nào Tịch Nguyệt cũng tin. Theo người kia nhiều năm như vậy, sao nàng lại có thể biết tính tình và phương thức xử của .

      Lúc trước nàng chính là có nhiều nghi ngờ đối với công chúa này, nhưng nghi ngờ nghi ngờ, cũng luôn phân biệt ra được nguyên cớ.

      Nhưng hôm nay xem ra, công chúa Địch Ngoã này nhất định là được hoàng thượng nào đó bày mưu đặt kế, nếu chuyện chắc chắn thể nào phát triển như thế.

      Hoàng thất Địch Ngoã tranh đấu kịch liệt hơn, nếu như La Lệ Toa là loại nhân vật tiểu bạch hoa vì tình bất chấp tất cả Tịch Nguyệt tin.

      Cảnh đế theo ý công chúa Địch Ngoã gả nàng vào Chu gia. Chu gia vốn giao hảo với Lục vương gia, nhưng cũng chính bởi vì thế sụp đổ quan hệ với Lục vương gia.

      Chu đại nhân già rồi, lão đại Chu gia lập tức sắp phải thay thế nhậm chức trưởng ban cũng hận thấu xương đối với Lục vương gia, đây là ai biết. Nếu như Chu gia lại tiếp tục đứng ở sau lưng Lục vương gia, tuyệt đối là thể được.

      Lúc này tuy rằng tâm trạng Tịch Nguyệt buông yên ổn, nhưng mà nàng chán ghét cực kỳ đối với người Lục vương gia này.

      Lục vương gia tốt, nàng càng vui mừng.

      Biểu tỷ nghe nàng khuyến cáo rời kinh rồi, nàng vốn chỉ khuyên biểu tỷ xa chút, cũng ngờ biểu tỷ lại Địch Ngoã.

      Cho dù Lục vương gia len lén xuất kinh, d!^Nd+n(#Q%*d@n cũng thể rời khỏi Nam Thấm, đặc biệt là Địch Ngoã. Nếu như Địch Ngoã, chuyện nhất định phức tạp thêm.

      Theo Xảo Ninh , biểu tỷ lại cho Lục vương gia là bên Địch Ngoã tìm tới nàng. Nàng vốn là thương nhân, làm sao có thể có tiền mà kiếm.

      như vậy, thú vị.

      Tịch Nguyệt vừa suy xét tỉ mỉ, cười yếu ớt, quả biểu tỷ cũng là người tuyệt vời đấy.

      Cứ như vậy đúng là tốt.

      đến nỗi là chọc giận Lục vương gia, buộc chó cùng rứt giậu cũng khiến thêm kiêng kỵ chút.

      Có lẽ, nhất định hoài nghi chính là công chúa Địch Ngoã xem trọng nhiều hơn mà làm việc này.

      Cũng phải là như thế sao?

      từ chối Công chúa Địch Ngoã, thế nhưng đời lại có tường nào lọt gió, nếu như công chúa Địch Ngoã biết rất có cảm tình đối với Nhạc Phong, dĩ nhiên là bỏ qua dễ dàng như thế rồi.

      Lấy Nhạc Phong coi như là cách làm
      [​IMG]
      thuyt, KisaragiYueHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    3. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 128. ( nghỉ phép )
      Editor: trang bubble ^^

      Nhắc tới cũng khéo, ba tháng tiếp nữa chính là thời gian tuyển tú.

      Lúc này trong kinh các nhà cũng bèn chuẩn bị, tất cả con của quan viên đến độ tuổi đều phải tham tuyển, nhưng tuy đều là tham tuyển, vậy cũng có khác biệt.

      Có gia đình nghèo tất nhiên biết tài nghệ nương nhà mình, biết cơ hội này lớn, cũng nghĩ tới chọn lựa con rể tốt khác rồi. Nếu như điện tuyển được mà lại lâu lập gia đình, trái lại chờ đợi cơ hội điện tuyển lần thứ hai lại bị chế nhạo.

      Còn có vài vị lại mực hi vọng bay lên đầu cành, khổ học tài nghệ trong nhà.

      Dù sao, lúc trước con nho Hàn Lâm viện được tuyển cũng có thể lên đứng đầu tứ phi trong vòng ba năm ngắn ngủi. Vậy sao tâm tư lớn lại có thể tính toán nhiều hơn chứ!

      Tịch Nguyệt cầm trống lắc trêu chọc con, lại nghe Cẩm Tâm hồi báo bên cạnh.

      "Chủ tử, Thẩm gia có tin tức truyền tới."

      Tịch Nguyệt cũng nâng mắt, Cẩm Tâm dĩ nhiên là sáng tỏ, tiếp: "Lão phu nhân , có thể xin ngài nghĩ chút chủ ý, để tiểu thư Uyển Như lạc tuyển ở cửa ải điện tuyển này hay ."

      Tịch Nguyệt hiểu điểm này, nếu như cửa đầu tiên kiểm tra thân thể lại lạc tuyển, vậy khó tránh khỏi khó coi, nhưng nếu là cửa thứ hai, đó chính là khác biệt, tóm lại vậy dễ nhìn hơn nhiều.

      Chỉ là Nhị thẩm nàng là người cực kỳ tính toán, mỗi ngày chính là muốn con mình có thể phất lên, tại sao lại chịu để cho Uyển Như vào cung?

      "Người nào quyết định?"

      Cẩm Tâm trả lời: "Là bọn họ cùng chung thoả thuận."

      Tịch Nguyệt biết tại sao Nhị thẩm lại "Hiểu chuyện" rồi, có điều nghĩ thêm chút, có tổ mẫu tuyệt đối xảy ra nhiễu loạn gì lớn.

      Suy nghĩ chút, Tịch Nguyệt cảm thấy khả năng Cảnh đế coi trọng đường muội Uyển Như quả lớn, gật đầu lên tiếng: "Được, ta biết rồi, ta với hoàng thượng. Bảo bọn họ yên tâm."

      "Dạ."

      Nhắc tới Nhị phu nhân hiển nhiên cũng hi vọng con mình có thể bước lên mây. Tuy là bà lỗ mãng, nhưng cũng ngu xuẩn hết sức.

      Trải qua lão phu nhân phân tích và nàng dâu Bình Ca Mẫn thị khuyên, bà cũng sáng tỏ, vào cung này, có tâm kế mới có thể sống còn, phải vậy sau đó làm sao vẫn còn khó đấy.

      Từ Uyển Như nhà họ lại chân chất, chỉ nhìn từ dáng ngoài, bà làm mẫu thân đều thể thừa nhận là nàng bằng Thẩm Tịch Nguyệt, hôm nay nhìn lại tâm kế này bằng rồi.

      Nghĩ đến trước kia Trần Biểu muội qua lại hết sức thân thiết cũng có thể bị Thẩm Tịch Nguyệt trừng trị triệt để, , Thẩm Nhị phu nhân đúng là thế nào dám để cho con mình vào cung. Hơn nữa lão phu nhân cũng đúng, tính tình giống như vậy, vào cung bị người hại sao người làm mẫu thân này sống được đây?

      Ngược lại bằng sớm biết trong cung chút, cũng để cho Thẩm Quý phi biết bọn họ có lòng vào cung, cứ như vậy, sớm mưu tính chút, cũng có thể thêm chút thể diện cho Uyển Như.

      Đường tỷ làm quý phi trong cung, cho dù là nghị hôn, Uyển Như cũng vô cùng quý hiếm.

      Nhị gia Thẩm gia cũng phải là người hết sức có kiến giải, thuở chính là nghe huynh trưởng.

      Như thế giống nhau, mọi người Thẩm gia càng là đạt thành ý kiến nhất trí.

      Nếu Tịch Nguyệt đồng ý Thẩm gia, tất nhiên là phải làm được, ra trong lòng nàng cũng Cảnh đế có thể chọn Uyển Như hay , có lẽ, nghĩ rất nhiều hạn định? Có điều dù như thế nào, lúc này tin tức này, có lẽ Cảnh đế chắc phản đối.

      Việc này vội, Cảnh đế đến thăm con, ôm Tiểu Kiều Kiều nào đấy hô tâm can bảo bối, Tịch Nguyệt chọt khuôn mặt bé của con trai, giống như vô ý mở miệng: "Hoàng thượng. . . . . ."

      "Hả?" Cảnh đế đương nhiên biết hôm nay Thẩm gia truyền tin tức đến.

      Tịch Nguyệt cân nhắc chút, trang@dđlqđ@bubble editor lại cảm thấy chuyện này thẳng là được rồi, cũng cần làm nền gì đó.

      "Hôm nay Thẩm gia đưa tin tức vào trong cung."

      "Hả?" Cảnh đế vẫn đùa với Tiểu Kiều Kiều, chọc cho con bé lộ ra nụ cười " răng".

      Nhìn ngừng phát ra vài tiết đơn ư a, Tịch Nguyệt lắc lư trống lắc mấy cái trước mặt , ý bảo nhìn tới đây.

      Cảnh đế nhìn nàng trẻ con như thế, bật cười.

      Mà Tiểu Kiều Kiều bên cạnh cho là mẫu thân chơi với mình, phát ra tiếng y y a a.

      Hơn ba tháng, bốn đứa bé chưa đủ tháng đâu có biết chuyện, đợt ê a, lại nhìn đống nước miếng chảy ra quệt tất cả lên long bào của Cảnh đế.

      Tịch Nguyệt cũng đành lòng nhìn bộ dáng kia, chỉ là mặt Cảnh đế lại sao cả, ngược lại còn khen: "Khuê nữ của trẫm chính là thông minh, giống như trẫm. như vậy muốn chuyện rồi."

      Nhìn mặt vinh hạnh và mặt Tiểu Kiều Kiều cười ngây ngô.

      Tịch Nguyệt yên lặng cúi đầu nhìn qua con trai mình chơi sôi động cái.

      hai cha con này, lòng làm cho người ta cách nào nhìn thẳng mà!

      Lại hoàng thượng, ngươi câu kia trái lương tâm à.

      Thấy Tịch Nguyệt cúi đầu biết
      [​IMG]
      thuyt, KisaragiYueHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    4. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 129. ( nghỉ phép )
      Editor: trang bubble ^^

      Lần này tú nữ dự bị rất nhiều, chỉ có hơn chớ kém so với bọn họ lần trước.

      Cho dù là mỗi ngày Tịch Nguyệt chăm sóc con rất ít ra cửa, lúc thỉnh an cũng nghe được mọi người thảo luận.

      Hôm nay phần vị nàng cao, lại được Thái hậu và hoàng thượng cưng chiều, quan trọng là còn có Đại công chúa hiếm lạ, hai tiểu hoàng tử, bây giờ mọi người thể là ghen tỵ.

      Có lúc, khi người đến địa vị cực kỳ cao, lấy được rất nhiều, khi người khác lại có cách nào với tới, mọi người lại cảm thấy tự nhiên.

      lúc chuyện đều có mấy phần khen tặng đối với Tịch Nguyệt.

      Có lúc, con người còn thực tin mệnh.

      Dĩ nhiên, cho dù là người khác, giống như vài ngày trước đó Lệ Tần được cưng chiều, hôm nay cũng bị người khác công kích.

      So với khuôn mặt mềm mại sắp vào cung kia, ngược lại đám người cũ này thuận mắt hơn.

      Hôm nay phần vị Tịch Nguyệt cao, dĩ nhiên là ngồi vị trí cao nhất.

      Nhìn Huệ phi mặt lạnh bên cạnh, Tề phi dịu dàng và ấm áp, Bạch Du Nhiên mặt chút thay đổi, còn có Chu Vũ Ngưng mặt có vẻ u sầu.

      Tịch Nguyệt vuốt ve vòng ngọc tay mình, cười như có như .

      Hôm nay hình như An Tu nghi kia bị kích động, sao kích động chứ, năm nay muội muội ruột của nàng ta lại muốn tham gia tuyển tú, hai năm qua hành vi của nàng ta cũng càng ngày càng hiểu chuyện. Mà mỹ danh Kinh Thành của muội muội nàng ta cũng loan truyền xôn xao, làm sao nàng ta có thể nén giận. Có lẽ là gia tộc muốn đặt cược lên mình nàng ta.

      Nhắc tới vài phi tần địa vị cao hoặc địa vị thấp, trong nhà đúng là đều có người muốn tuyển tú năm nay, chỉ xem quan hệ là gần hay là xa thôi.

      Tịch Nguyệt cầu tình với Cảnh đế, tuy là Cảnh đế đồng ý, cũng có lộ ra. Nếu Cảnh đế , bản thân Tịch Nguyệt cũng .

      Ít có nội bộ mấy gia tộc ai tham tuyển dĩ nhiên là thầm vui mừng, nhưng vui mừng vui mừng, ai kiếm chuyện thời điểm mấu chốt này. Dù sao, trong cung này gia tộc phần vị cao cũng có người muốn tham tuyển.

      Năm nay danh tiếng lớn mạnh trừ muội muội mỹ danh tốt bên ngoài của An Tu nghi, còn có thiên kim nhà Lý đại nhân, trang@d#d#l#q#d@bubble này lấy danh tài nữ.

      Hai năm qua, danh thanh nàng ấy cũng càng ngày càng lớn.

      Có lẽ tài nữ Liên Tú Vân trước đó làm người ta thất vọng quá mức, vậy Lý tiểu thư này chính là được đánh giá cao bậc.

      "Thái hậu giá lâm ——"Hôm nay Thái hậu lại tới trễ.

      Từ khi biết chân tướng, ra Tịch Nguyệt cũng có rất nhiều ý kiến đối với Thái hậu, nhưng tuy là như vậy, nàng vẫn giống như trước đây. Hơn nữa liên tục nhắc nhở bản thân, chuyện kiếp trước và kiếp này cũng liên quan.

      Nếu nàng để chuyện kiếp trước ảnh hưởng tâm trạng mình, tâm trạng rất dễ dàng mất ổn định.

      Các vị phi tần đều dịu dàng cúi đầu.

      "Dậy ." Hôm nay tâm tình Thái hậu dừng như tệ.

      Có lẽ cũng đúng, từ khi chuyện tuyển tú này chính thức đề ra nhật trình, hậu cung các vị lại hòa hài hơn nhiều, đều buông xuống những ân oán và ghen tỵ trước kia của mình. Cùng nhau xoa tay muốn nhất trí đối ngoại đấy.

      Tịch Nguyệt nghĩ tới đây cảm thấy buồn cười, biết lúc họ tuyển tú, có thể cũng xảy ra những thứ giống vậy hay .

      "Nhân dịp các ngươi tới đây thỉnh an, vừa vặn ai gia cũng có vài lời muốn dặn dò." Thái hậu nâng ly trà lên thổi trà.

      Lúc này mọi người lại đâu phải biết, nhất định là vì chuyện tuyển tú. Cho dù mặt cười tươi như hoa nhưng trong nội tâm lại thầm tức giận.

      Thấy mọi người cũng nhìn mình, Thái hậu tiếp tục mở miệng: "Nghĩ rằng các ngươi cũng biết, qua chút thời gian nữa lại là tuyển lớn ba năm lần. Thời gian này trôi qua đúng là.., có vài nha đầu các ngươi bộ dáng tuổi lúc tuyển tú còn gần trước mắt lại qua ba năm."

      Trong lời hơi xúc động.

      An Tu nghi là người lanh lợi, cười : " phải là vậy sao? Lúc trước Bổn cung nhìn bọn muội muội từng người trong veo, càng là hâm mộ. ngờ qua tròn ba năm."

      Tuy rằng lời này của An Tu nghi phụ họa Thái hậu, nhưng cũng gián tiếp chán ghét mọi người chút. Đúng vậy, lập tức nương trẻ tuổi, trong veo vào cung.

      Tịch Nguyệt cúi đầu cười yếu ớt, cũng nhiều. Lúc đầu An Tu nghi cũng phải như vậy, có lẽ thời kỳ sau trải qua quá nhiều. Thế nhưng hoàng thượng cũng hết sức cưng chiều nàng ta, tiếp đó lại đẻ non.

      Tất cả những thứ này đủ để khiến cho người thay đổi.

      Dĩ nhiên là Thái hậu nghe được ý trong lời An Tu nghi , chẳng qua cũng nhiều lời khác, chỉ cười.

      Nhìn chung quanh vòng, Thái hậu tiếp tục: "Ba năm nay lần tuyển lớn vốn là sung túc hậu cung cho hoàng thượng. có chút chuyện ai gia cũng thể ."

      Dừng lại lát, nhìn mọi người chút: "Nghĩ rằng gia tộc các ngươi cũng ít nương đến tuổi. Có người xuất sắc, cũng có người xuất sắc. Tất nhiên các ngươi biết, nếu như xuất sắc, ngày khác nhất định vào cung cùng hầu hạ hoàng thượng. Có mấy lời, ai gia vẫn muốn nhắc nhở các ngươi chút, mặc kệ là quan hệ riêng nhà mình như thế nào, vào cung này chính là khác biệt. Các ngươi đều là hậu phi của hoàng thượng, ai gia muốn thấy sau khi tú nữ vào cung xảy ra mấy thứ trước kia."

      Dĩ nhiên là bộ dáng mọi người khéo léo hiền huệ.

      Tề phi mỉm cười: "Thái hậu nương nương yên tâm, tỷ muội chúng ta vào cung cũng vì hầu hạ hoàng thượng tốt, tuyệt đối làm ra chuyện gì trái cung quy. Lúc trước chuyện cũng chỉ là ngoài ý muốn, lại , người gây chuyện kia nhận được trừng phạt xứng đáng. Bọn tỷ muội đương nhiên đều hoà hợp."

      Thái hậu gật đầu: "Lời này của Tề phi có mấy phần đạo lý. Tề phi cũng là người cũ trong cung rồi, hiểu cung quy. Mọi việc làm cũng thoả đáng, các ngươi đều học nhiều hơn chút."

      Thái hậu vừa lời này ra, người khác tất nhiên vội vàng đáp phải.

      Tịch Nguyệt nhếch lên nụ cười như có như .

      Lời này của Thái hậu đúng là thú vị, Tề phi làm việc thoả đáng? Hôm đó phải là nàng ta đầu vội mặt trắng muốn định tội cho nàng sao?

      Lại , dĩ nhiên là Tề phi có thể đứng chuyện đau eo, lần này Tề gia cũng có tú nữ dự bị. Cho dù là vào cung, cũng có những chuyện ngổn ngang kia.

      Bởi vì tuyển tú tất cả đều lựa chọn trong con quan viên, cho nên luôn tồn tại tình hình nhà đưa ra mấy người.

      gia tộc đưa ra vài tên tú nữ xem là việc tốt, ra cũng phải vậy, dù lúc trước quan hệ ở
      [​IMG]
      thuyt, KisaragiYueHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    5. hạnh dori

      hạnh dori Well-Known Member

      Bài viết:
      895
      Được thích:
      1,093
      Chương 130:

      Editor: Thơ

      Có lẽ là vì chuyện của Thẩm Tịch Nguyệt nên ít người sau khi về cung của mình đều bắt đầu tín toán, ngay cả Phó Cẩn Dao cũng vậy.

      Nếu Thẩm Tịch Nguyệt có thể đề nghị như vậy với Hoàng thượng vậy tại sao mình lại thể chứ, so ra, mình kém Thẩm Tịch Nguyệt ở chỗ nào.

      Nếu phải nhờ sinh được con giờ phân vị của nàng ta vẫn kém mình.

      Năm nay Phó Cẩn Nghiên cũng tham gia tuyển chọn, nếu mình đề nghị với Hoàng thượng biết Hoàng thượng có thể đồng ý hay .

      Lại suy xét chút, cảm giác là chuyện này nếu đúng như lời Thái hậu mình cũng tiện ra mặt trước, nhưng ngược lại có thể thương lượng với Phó gia. Có lẽ nếu mình lấy tình cảm làm phụ thân cảm động người bỏ chuyện cho Cẩn Nghiên tiến cung?

      Bản thân mình là Phi, trong nhà hoàn toàn cần đưa người khác tới bắt đầu làm từ phân vị thấp.

      Nghĩ xong, Phó Cẩn Dao gọi Vân Tuyết, bảo nàng truyền tin về nhà, đương nhiên là muốn giao cho mẫu thân sau đó để mẫu thân chuyển cho phụ thân.

      Đương nhiên là Phó Cẩn Dao biết ở Phó gia chỉ có mẫu thân mới thương nàng nhất, đương nhiên mẫu thân cũng tức giận chuyện nàng vô tình hại chết tỷ tỷ nhưng dù sao mình cũng là nữ nhi của bà, cũng là người mà bà luôn chiều chuộng, sao bà có thể vướt bỏ mình được.

      Cẩn Nghiên kia, cùng lắm chỉ là đứa con thứ xuất mà thôi, dung mạo bằng nàng, tài hoa cũng bằng nàng.

      Phụ thân đúng là lỗ mãng, chỉ thấy nàng ta là người hiểu chuyện mà muốn đưa vào cung. Hiểu chuyện, phải là tiền vốn để đặt chân trong cung.

      Nghĩ đến đây, trong lòng Phó Cẩn Dao có thêm vài phần thắng. Đợi đến khi phó gia nhận được tin tức, nhìn lá thư của Phó Cẩn Dao, Phó tướng dở khóc dở cười. Phó phu nhân ở bên cạnh vội vàng nhìn Phó tướng, đương nhiên hy vọng nhận được đáp án khiến bà vừa lòng.

      Nhưng mà sao chuyện này có thể được như Phó Cẩn Dao mong muốn, chỉ đơn giản là nhìn vào bức thư này của nàng Phó tướng lại càng thể yên tâm với tính tình của nàng.

      Thiêu hủy tờ giấy viết thư, Phó tướng lạnh nhạt nhìn Phó phu nhân: " được."

      Phó phu nhân vừa nghe nóng nảy, trong lời cũng có khí độ ung dung như trước: "Phó Uẩn Duệ, ông được? Chẳng lẽ ông thấy Dao Nhi viết gì sao? Thẩm gia còn có thể vì Thẩm Quý Phi mà đưa nữ tử khác trong nhà vào cung, ông lại có thể đồng ý? Rốt cuộc ông có coi Dao Nhi là nữ nhi của ông hay ?"

      Phó tướng nhìn Phó phu nhân, chán ghét bà càng ngày càng hiểu chuyện.

      "Mỗi này đều làm ầm ĩ náo loạn với tôi rất thú vị sao? Nếu như bà con như vật tôi nghĩ bà nên tới am ni ở mấy ngày ." Giọng của Phó tướng vô cùng lạnh lẽo.

      Phó phu nhân ở bên cạnh vẫn mặt đỏ tai hồng muốn ầm ĩ náo loạn với ông nhưng thấy biểu tình của ông như vậy lập tức kinh sợ. Giật mình nhớ tới đêm ở hai mấy năm về trước, ông cũng lạnh lẽo như vậy.

      Phó phu nhân rùng mình cái, nếu phải, nếu phải sau đó bà ta sinh được Cẩn Du .....

      Phó phu nhân dám nghĩ nhiều, thấp giọng : "Lão gia đừng tức giận, thiếp, thiếp cũng chỉ là quá lo lắng cho nữ nhi của chúng ta."

      Trong giọng của bà còn có tia cầu xinh.

      Phó tướng cười lạnh: "Cẩn Nghiên cũng là nữ nhi của ta, trong lòng ta, tất cả đều giống nhau, từ trước đến giờ đều có phân chia đích thứ."

      Phó phu nhân vừa định ngẩng đầu phản bác nhìn thấy băng lãnh trong mắt ông, run rẩy, cuối cùng cũng gì, thở dài tiếng, độc rời .

      Phó phu nhân rời , Phó tướng tới trước bức tranh trong thư phòng, nhàng vuốt ve bức tranh kia, nhắm chặt mắt.

      Bất luận thế nào Phó Cẩn Dao cũng ngờ phụ thân lại cự tuyệt lời đề nghị của nàng ta, chỉ cự tuyệt mà còn nhắc nàng ta phải cẩn thận có chừng mực.

      Phó Cẩn Dao cầm lá thư hồi từ Phó gia, môi trắng bệch, hai cung nữ ở bên cạnh cũng lo lắng nhìn nàng ta.

      "Rầm..."
      [​IMG]
      thuytHuỳnh Thượng Hỷ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :