1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Ký sự hậu cung - Thập Nguyệt Vi Vi Lương

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 112.
      Editor: trang bubble ^^ ***************.com


      Đại công tử Nhạc gia tên gọi là Nhạc Phong, 19 tuổi, chưa thành thân.

      Những người đến Nhạc gia , giải thích lời nào lại dẫn vào hoàng cung, có điều cũng phải là người bình tĩnh. Nghĩ đến, có thể dính dáng đến trong cung, tất nhiên là có nguyên nhân chính là hai biểu muội trong chính cung, nếu sao lại có người trong cung đến.

      Mà nhìn động tác của những người này, tuy rằng trong lòng Nhạc Phong có dự cảm tốt, nhưng mà vẫn giả vờ bình tĩnh.

      Lúc này người có thể bị phái tới, cũng tuyệt đối bị dụ gì đó ra.

      Đợi đến khi vào Sướng Xuân các.

      cũng coi là kiêu ngạo tự ti, quỳ xuống thỉnh an.

      Nhìn chàng trai quỳ xuống, đầu tiên Cảnh đế quan sát tỉ mỉ, vóc người cao lắm, nhưng cũng là vẻ mặt như ngọc, cũng bằng Phó Cẩn Du nhưng cũng chênh lệch mấy. mỹ nam tử, nếu như Tịch Nguyệt thích , Cảnh đế lại cảm thấy là có khả năng.

      Lại nhìn về phía Thẩm Tịch Nguyệt, thấy nàng gặp Nhạc Phong lại có mấy phần mừng rỡ, trong lòng tức giận nhưng mặt vẫn ra.

      Nha đầu này lại là như thế. Chẳng qua nếu như có gì đó, sao nàng kiêng nể gì như vậy.

      Mà phi tần khác nhìn công tử Như Ngọc như Nhạc Phong, trong lòng lại thêm tin tưởng lời Trần Vũ Lan .

      Chàng trai như vậy, * phải (mình nghĩ * là phải ^^ ) cũng phải là chuyện gì lạ.

      "Nhạc Phong, Trần Vũ Lan là ngươi và Thẩm Tịch Nguyệt có tư tình. Ngươi thế nào." Cảnh đế giễu cợt hỏi.

      Cho dù hai người có có tư tình hay , mới nhìn vẻ ngoài xuất sắc này của , chính là Cảnh đế bắt đầu có chút chua xót. Bởi như vậy, giọng tự nhiên cũng tốt.

      Nhạc Phong sững sờ nhìn Cảnh đế, làm như chưa kịp phản ứng cái gì.

      Trần Vũ Lan bên cạnh vội vàng bổ sung, lúc này nàng cũng mặc kệ những thứ khác kia, chỉ hy vọng cũng có thể vặn ngã Thẩm Tịch Nguyệt như nhau: "Biểu ca, ta cho hoàng thượng, ngươi và Thẩm Tịch Nguyệt có tư tình, hơn nữa vì nàng ta, ngươi 19 tuổi cũng chưa lấy vợ."

      Nhạc Phong thể tin nhìn về phía Trần Vũ Lan, dù là trong ngày thường thích biểu muội này, cảm thấy tâm tư của nàng ta có chút tốt lắm. Càng ngờ, nàng ta làm tất cả chuyện sai lầm, hôm nay lại vì hãm hại biểu muội Tịch Nguyệt mà ra lời như vậy.

      "Thảo dân có."

      Lúc này Tề phi bên cạnh mềm mỏng lên tiếng: "Nếu như các ngươi có tư tình, ngươi lại có thể vì nàng cưới, trang@d#d#l#q#d@bubble tất nhiên cũng có thể vì nàng chịu thừa nhận."

      Mọi người gật đầu, phải, chính là lý lẽ như vậy.

      Tịch Nguyệt nhìn Trần Vũ Lan và Tề phi, có lẽ là hai người kia nhất định muốn đưa nàng vào chỗ chết.

      Cười lạnh tiếng, Tịch Nguyệt yếu ớt mở miệng: "Các ngươi tội gì vì để ta vào chỗ chết mà ngừng tát nước bẩn chứ?"

      Tề phi đứng đắn nhìn Tịch Nguyệt: "Thuần Chiêu Nghi sai rồi. Sao lại là tát nước bẩn chứ, tỷ tỷ cũng chỉ là vì hoàng thượng."

      Lời này đúng là đường hoàng (quang minh chính đại).

      Cảnh đế cũng nhìn Tịch Nguyệt, Tịch Nguyệt nhìn kỹ vẻ mặt Cảnh đế, lại thấy được chút tin tưởng trong mắt của .

      biết tại sao, lúc này nước mắt của nàng lại rơi xuống, vậy mà tin tưởng nàng?

      Đúng, Cảnh đế là tin tưởng nàng, có lẽ trước đó Cảnh đế có chút hoài nghi, nhưng bây giờ chính là vì ánh mắt tin tưởng của , Tịch Nguyệt lại cảm thấy ấm áp.

      Thấy Thẩm Tịch Nguyệt khóc, người khác đều cho là nàng bị phơi bày mà lúng túng, nhưng lại thấy nàng bắt đầu nở nụ cười.

      Cười ngửa tới ngửa lui.

      Lúc này ngay cả Cảnh đế cũng hiểu.

      Nhìn về phía Cảnh đế: "Hoàng thượng, thiếp thể nào có tư tình với biểu ca. Đây là Trần Vũ Lan cố ý hãm hại. Chẳng lẽ bản thân chết rồi còn muốn kéo người chịu tội thay? Trong ngày thường ngươi hại ta nhiều lần, ta đều nhìn mặt mũi dì mà quên , ngờ, hôm nay ngươi vẫn biết hối cải."

      Trần Vũ Lan bị nàng trách cứ, cũng quan tâm hoàng thượng nghĩ như thế nào, trả lời: " phải là ngươi thẹn quá thành giận chứ."

      Nhìn nàng chắc chắn như vậy, Cảnh đế cũng chuyện, cứ nhìn nàng như vậy.

      Tịch Nguyệt cười
      [​IMG]

    2. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 113.

      Editor: trang bubble ^^ lequydon.com


      Cảnh đế cũng coi là tỉ mỉ, thoái thác còn có công vụ, phải về Tuyên Minh điện chuyến.

      Lúc này trong phòng chỉ có Tịch Nguyệt và Nhạc Phong.

      ra , Tịch Nguyệt lừa Cảnh đế, nàng cũng phải biết chuyện Nhạc Phong khi đó. Nàng biết chuyện này là đời trước, lúc Nhạc gia bị Thẩm gia liên lụy nhốt vào đại lao.

      Nhốt vào đại lao, dĩ nhiên là phải nghiệm thân, khi đó, bọn họ mới biết, ra là, biểu ca phải là biểu ca.

      Chỉ là quả , nếu như đổi về nữ trang (trang phục nữ), biểu ca đặc biệt giống như mẫu thân nàng, đây là .

      "Hôm nay gây phiền phức cho ngươi."

      Nhạc Phong vẫn là thân trang phục kia, nở nụ cười: "Nếu quả là gây ra phiền toái, phiền toái này cũng phải là ngươi gây ra. Chúng ta có ba năm gặp phải?"

      Tịch Nguyệt gật đầu.

      ra , phải là ba năm, là rất nhiều rất nhiều năm đếm hết.

      Nàng mới sống lại tới nay cũng chưa từng gặp lại Nhạc Phong, trước đó Nhạc Phong vận chuyển hàng phía Bắc Trường Thành, đợi nàng ấy trở lại, nàng cũng vào cung.

      "Vũ Lan, mất rồi. Vốn là ta cho rằng, chẳng qua nàng ta là người có chút tâm kế lại khá là muốn nổi trội, lại ngờ, nàng ta lại biến thành bộ dáng như hôm nay. Ngược lại cảnh còn người mất."

      "Có lúc oán giận người khác ngược lại bằng kiểm điểm mình." Tịch Nguyệt cũng thích tới Trần Vũ Lan.

      Nhạc Phong giật mình nhìn Tịch Nguyệt chút, vốn có lúc nàng cũng , Vũ Lan nuông chìu quá mức và nổi trội, nhưng biểu muội Tịch Nguyệt cũng giúp đỡ chu toàn. Nhưng hôm nay cho dù nghe nàng ta chết rồi, nàng cũng vẫn như bình thường, cũng chút đau khổ.

      Trong cung hai năm qua, rốt cuộc Vũ Lan tổn thương lòng Tịch Nguyệt bao nhiêu lần, mới có thể làm cho tiểu nương bảo vệ nàng ta lúc trước lại trở thành bộ dáng như vậy.

      "Biểu muội Nguyệt đúng là có chút thay đổi."

      Tịch Nguyệt cười hồn nhiên: "Biểu ca, , biểu tỷ. ra , mỗi người đều hy vọng mình giống như lúc trẻ con, đơn thuần hạnh phúc vui vẻ như thế, chút chuyện là có thể thỏa mãn. Nhưng làm sao người ta lại trưởng thành thay đổi chứ, tăng trưởng theo tuổi tác, chúng ta muốn càng ngày càng nhiều. Còn có mấy người có thể giữ vững lòng trẻ thơ ban đầu của mình?"

      Nhạc Phong nhìn Tịch Nguyệt, buông tầm mắt xuống: "Trong cung này quả nhiên là chảo nhuộm lớn. Nếu như biểu muội ngươi có thể nghĩ như vậy, ta lại thêm yên tâm hơn nhiều."

      Tịch Nguyệt gật đầu: "Tự ta bảo vệ tốt mình, ngược lại ngươi, biểu ca, chuyện nhà ngươi là con bị vạch trần rồi, ngươi phải làm sao?"

      Ai mà biết Nhạc Phong cười nhìn Tịch Nguyệt: "Là nam hay là nữ lại có quan hệ gì? Ta vẫn là Đại Thiếu Gia Nhạc gia. Mỗi ngày ta vẫn mặc nam trang quản lý buôn bán của Nhạc gia như cũ."

      Tịch Nguyệt nghe lời nàng ấy , d!^Nd+n(#Q%*d@n cũng ngẩn ra.

      Chỉ là ngay sau đó có chút hâm mộ nhìn nàng ấy: "Người có thể sống như biểu tỷ ngươi. Chính là việc rất may mắn."

      Nhạc Phong nhìn ánh mắt sáng lóng lánh của nàng, nhịn được, cười xoa xoa tóc nàng.

      "Trong cung ngươi phải cẩn thận khắp nơi, biết ? Nơi này đúng là khắp nơi đều là Hoa ăn thịt người hung tàn đấy. Nếu như làm người ta yên lòng, ngược lại ngươi mới là người làm người ta yên lòng đó. Ta thấy, khỏi phải Tề phi đó nhìn dịu dàng ra ép sát ngươi từng bước từng bước, chính là phi tần khác bên cạnh yên lặng nhiều lời cũng
      [​IMG]
      dhtt, KisaragiYue, Tôm Thỏ2 others thích bài này.

    3. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 114.
      Editor: trang bubble ^^ ***************.co
      m

      Dĩ nhiên là Thái hậu biết tất cả xảy ra hai ngày này, nhưng mà nếu ý hoàng thượng là tự mình xử lý, vậy bà cũng quản nhiều, có điều nhìn Nghiêm Gia ngơ ngác ngồi nơi đó.

      Thái hậu kéo Nghiêm Vũ bên cạnh.

      Nghiêm Vũ nhướng lông mày lên, có chút muốn, chẳng qua dưới ánh mắt Thái hậu vẫn ngoan ngoãn tới.

      "Gia Nhi, lát chúng ta cùng Thượng Thư Phòng nhé."

      Nghiêm Gia nghe được lời ca ca , ngẩng đầu nhìn , ngay sau đó lại cúi đầu: "Ta muốn mẫu phi."

      Nghiêm Vũ mím môi cái.

      "Ở chỗ tổ mẫu có gì tốt."

      Nhưng mà cũng có gì tốt. Trong lòng Nghiêm Vũ bồi thêm câu nho .

      "Ta muốn mẫu phi." Lại câu.

      "Đủ rồi." Thái hậu rầy tiếng.

      Nghiêm Vũ và Nghiêm Gia đều nhìn qua.

      Thái hậu nhìn thẳng hai đứa bé: "Nếu như con nghe lời, vậy sau này cũng cần gặp mẫu phi con. Mẫu phi con làm chuyện sai, phải bị trừng phạt. Con còn , cũng hiểu, nhưng con phải nhớ điểm này, trong cung này, phải thích làm gì làm, muốn làm gì làm."

      Lời này của Thái hậu có chút nặng.

      ra đây cũng là thất vọng với Đức Phi. Nhìn phần Gia Nhi, nàng ta thỉnh thoảng làm việc sai bọn họ có thể truy cứu. Nhưng mọi việc cũng phải có ranh giới cuối cùng. Nàng ta ràng ranh giới cuối cùng đó, vậy phải nhận được kết quả xứng đáng.

      Nghiêm Gia mếu máo, khóc thút thít.

      Bên cạnh Nghiêm Vũ suy nghĩ chút, nắm tay .

      Thường ngày hai em vô cùng lạnh nhạt, rất ít gặp nhau. Cho dù là mới vừa rồi, nếu như Thái hậu lên tiếng, Nghiêm Vũ cũng quan tâm Nghiêm Gia.

      Nhưng hôm nay lại thấy chủ động dắt tay Nghiêm Gia, Thái hậu thoáng loé qua vẻ kinh ngạc trong mắt.

      Mà Nghiêm Gia cũng như thế.

      " lát chúng ta cùng Thượng Thư Phòng." cũng lặp lại câu này.

      Có lẽ bị Thái hậu nghiêm khắc hù sợ, Nghiêm Gia nhìn Nghiêm Vũ vẫn tính là dễ gần, gật đầu cái.

      Thấy hai đứa bé này nắm tay nhau, vẻ mặt Thái hậu có chút hòa hoãn.

      Thị nữ bên cạnh vội vàng vào cửa: "Khởi bẩm thái hậu nương nương, Thuần Chiêu Nghi cầu kiến."

      Thái hậu gật đầu, theo thường lệ mà , lúc này nha đầu này cũng nên tới đây.

      Nhưng nghĩ đến Trần Vũ Lan kia cố ý hãm hại, Thái hậu cũng buồn nôn, tốt lành, người này bị xử lý xong, ác độc như vậy, phải chuyện may mắn trong cung.

      Tịch Nguyệt vào cửa nhàng cúi đầu: "Thần thiếp gặp qua thái hậu nương nương."

      Nhìn nàng vốn mặt mày yên tĩnh, Thái hậu gật đầu.

      "Nguyệt nha đầu tới ngồi. Thân thể như thế nào?"

      Tịch Nguyệt cười híp mắt nhìn Thái hậu: "Bẩm Thái hậu, thân thể thần thiếp cũng có chuyện gì. Tối hôm qua thái y xem rồi, có gì đáng ngại."

      Thái hậu gật đầu, quay đầu dặn dò: " lát hai hoàng tử phải Thượng Thư Phòng, đến tẩm điện, thay đổi quần áo cho bọn họ, sau đó lại đưa bọn họ tới."

      Mấy nha đầu khẽ cúi, dẫn theo hai đứa bé ra cửa.

      Ánh mắt Tịch Nguyệt nhìn lại, thấy Nghiêm Vũ quay đầu lại nhìn nàng, chính là nở nụ cười rực rỡ.

      thấy Tịch Nguyệt như thế, ngẩng đầu lên, dường như bộ dáng rất là kiêu ngạo, dắt điểm kia rời .

      "Vũ Nhi có thể *!"

      Thái hậu nhìn Tịch Nguyệt và Nghiêm Vũ đối xử hoà thuận, trong lòng cũng vui mừng.

      Hai năm gần đây thân thể bà càng ngày càng tốt, từ Nghiêm Vũ được nuôi dạy bên cạnh bà, Cảnh đế muốn dẫm vào vết xe đổ của cha mình, cực kỳ lạnh nhạt với con cái. Mà đứa bé lại có mẫu thân che chở, nếu như bà cũng , cuộc sống đứa này có thể thành dạng gì Thái hậu dám nghĩ. Tất nhiên, người nào dám bất kính với Đại hoàng tử, nhưng minh thương dễ tránh ám tiễn khó phòng, sao bà lại có thể lo lắng?

      Tuy rằng Thẩm Tịch Nguyệt này phải lựa chọn tốt, nhưng mà Thái hậu tự nhận là cũng quan sát nàng lâu, nếu như tốt với đứa bé nàng làm được loại chuyện này.

      Mà dường như độ chấp nhận của Vũ nhi lại cao hơn nhiều đối với nàng, Thái hậu rất hi vọng, ngày kia mình còn. Thẩm Tịch Nguyệt
      [​IMG]

    4. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 115:

      Editor: Thơ


      Trước khi Cảnh Đế xuất cung thực chuyển Tịch Nguyệt đến Khánh An Cung, cho cùng, Khánh An Cung phải là nơi mà Thính Vũ Các nho có thể so sánh.

      đến vị trí của cung điện này, ngay cả bố cục và hướng gió cũng đều rất tốt.

      Mấy ngày nay bốn đại cung nữ bọn Cẩm Tâm và Hạnh nhi cũng bận ít việc, dù sao việc trang trí nội thất đương nhiên là phải theo ý thích của Tịch Nguyệt. Lúc này Tịch Nguyệt vừa nhìn quả nhiên vô cùng kinh ngạc và vui vẻ, tất cả mọi nơi đều được sắp xếp ổn thỏa.

      Tịch Nguyệt qua lại khắp mơi, nở nụ cười thỏa mãn với Cảnh Đế, núm đồng tiền như như quyến rũ Cảnh Đế đến mơ mơ màng màng.

      "Đa tạ Hoàng thượng ân điển, thần thiếp rất thích."

      Nơi này chỉ rộng rãi hơn Thính Vũ Các mà còn tinh xảo hơn rất nhiều.

      Cảnh Đế thấy nàng như vậy, hơi nhíu mày: "Nếu thích như vậy cảm tạ trẫm tốt ."

      Cảnh Đế như vậy, sao Tịch Nguyệt có thể hiểu chứ, nàng hơi nhéo eo của , lầm bầm: "Hoàng thượng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện đó."

      "A? Chuyện đó?" Dáng vẻ kia đúng là vô cùng dứng đắn.

      Tịch Nguyệt biết cố ý trêu chọc nàng nên cũng để ý, chỉ trừng mắt nhìn rồi lại quan sát xung quanh, nhịn được vui vẻ tới lôi kéo vạt áo của .

      Cảnh Đế thấy dáng vẻ sống động như vậy của nàng cũng cảm thấy tâm tư của mình uổng phí.

      Tuy nàng mang thai như Cảnh Đế vẫn chưa tăng phân vị theo thông lệ cho nàng.

      Cảnh Đế tự có suy nghĩ của mình, phần vị càng cao càng dễ tăng lên, cái này còn bằng như người phân vị thấp, chỉ cần có thai tăng hai phân vị cũng có gì quá đáng.

      "Nguyệt nhi, trước đó vài ngày, nàng gặp Lục Vương gia ở Tuệ Từ Cung sao?" Thực ra cũng biết chuyện.

      Tịch Nguyệt giống như để ý, lắc đầu, trả lời: " có, thiếp muốn tránh hiềm nghi nên trốn ra."

      Tuy nhìn như để ý nhưng trong lòng Tịch Nguyệt lại rất cẩn thận, trong chuyện này tất có chuyện nàng biết.

      "Bé ngoan hiểu chuyện." Cảnh Đế thỏa mãn hơi cong môi.

      Tịch Nguyệt bật cười: "Cái gì mà bé ngoan hiểu chuyện, chuyện này chính là chuyện phải làm, mặc dù Lục Vương gia và ngài là huynh đệ ruột thịt nhưng dù sao cũng là ngoại nam. Thần thiếp từ học thuộc nữ giới, đương nhiên biết như vậy là tốt."

      Nhìn dáng vẻ như chuyện đương nhiên của nàng, Cảnh Đế gật đầu.

      "Theo như nàng vẫn là trẫm nghĩ nhiều."

      Tịch Nguyệt vui vẻ gật đầu khiến cho ngứa ngáy trong lòng.

      Cho dù Cảnh Đế làm ra vẻ tùy ý hỏi như Tịch Nguyệt vẫn nghe ra trong câu hỏi của tia quái dị, có điều nàng lập tức giấu trong đáy lòng, có số việc vẫn nên giả vờ biết hơn.

      Đêm khuya.

      Hai người nằm song song, đầu ngón tay Tịch Nguyệt vẽ vòng vòng trong lồng ngực Cảnh Đế.

      "Người làm gì vậy." Thấy nắm lấy tay nàng, Tịch Nguyệt hỏi

      "Nàng có tâm sao?"

      "Người sắp phải rời rồi, thiếp thể có tâm sao?" Tịch Nguyệt chu môi, hơi u oán nhìn Cảnh Đế.

      Ai ngờ Cảnh Đế lại thả tay nàng xuống, nở nụ cười trầm thấp.

      Xoa nắn hai má hơi mập mạp vì mang thai của nàng: "Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn người khác, làm giống gì cả, quá buồn cười rồi."

      Sau khi Tịch Nguyệt nghe xong giận dỗ quay người , quá khinh người, quá khinh người rồi.

      Cảnh Đế nhìn nàng tức giận lại nhanh chóng
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, KisaragiYue, dhtt2 others thích bài này.

    5. Cung Trường Nguyêt

      Cung Trường Nguyêt Well-Known Member

      Bài viết:
      830
      Được thích:
      1,779
      Chương 116

      Từ khi Đức Phi bị đày vào lãnh cung, vụ trong hậu cung đều rơi vào tay Huệ phi, tính ra, nàng ta cũng là người thắng lớn trong chuyện lần này.

      Tề phi vì mang thai nên giao vụ trong tay mình ra nhưng kỳ quái là sau khi thân thể nàng ta khỏe lại sau khi sảy thai Cảnh Đế cũng có ý giao lại cung vụ cho nàng ta. Vì thế bây giờ tất cả vụ trong cung đều nằm trong tay Huệ phi Phó Cẩn Dao.

      Đương nhiên là mọi người đều hiểu rằng tuy Tề phi mất đứa bé nhưng Hoàng thượng cũng chỉ bồi thường chút vật chất, hề tăng phân vị hay giao cung vụ lại cho nàng ta. Hiển nhiên là mọi người thầm cười nhạo, lại nghĩ tới ngày đó Tề phi chống đỡ thân thể vừa mới sảy thai tới, còn vội vàng cắn chặt chuyện của Thuần Chiêu nghi buông, trong lòng mọi người đều cười gằn, xem ra vị Tề phi thanh lãnh ôn hòa này cũng chưa chắc hiền lành như vẻ bề ngoài.

      Nhưng như vậy sao, ai cũng ngờ Nhạc Phong lại là nữ tử.

      Nam tử ở Nam Thấm Quốc có vẻ ngoài hơi nhu hòa, vì vậy nên Nhạc Phong cũng khiến người khác hoài nghi, hơn nữa người nhà từ nghe được tích kinh doanh của nàng cho nên càng nghĩ đến nàng là nữ tử.

      Đương nhiên, ngay cả biểu muội ruột thịt là Trần Vũ Lan còn biết, cũng vì vậy mà phải mất mạng đấy!

      Trần đại nhân cũng vì dạy con nghiêm nên cũng bị Cảnh Đế răng dạy, giáng liền mấy cấp.

      Rất nhiều người phỏng đoán Trần gia lần này có cơ hội trở mình nữa.

      chỉ có Trần gia mà còn cả Liên gia. Liên gia còn thảm hơn Trần gia, Trần gia chỉ bị giáng cấp còn Liên gia lại bị tìm ra đống chuyện xấu, trong đó còn có chuyện thúc tẩu cấu kết(*).

      (*) Thúc tẩu cấu kết: thúc là em trai chồng, tẩu là chị dâu, cụm từ này chỉ chuyện chị dâu và em chồng ngoại tình với nhau.

      Bây giờ tất cả người của Liên gia đều trở thành người nhàn rỗi.

      Tịch Nguyệt ở trong cung nghe được tin tức này cũng yên tâm chút.

      Nghe đồn cái vị "thúc" trong chuyện thúc tẩu cấu kết kia chính là người kiếp trước hẹn hò cùng Bạch Tiểu Điệp.

      Thấy bọn họ sống tốt, Tịch Nguyệt cảm thấy thực là ... quá tốt rồi.

      Đỡ bụng, Tịch Nguyệt tự lẩm bẩm: "Bảo bảo à, phải là mẫu thân độc ác đâu mà là bọn họ thực phải người tốt, có điều, con nhất định được họ theo mẫu thân nha."

      Bây giờ nàng mang thai sáu tháng nhưng bụng lại lớn như người mang thai tám tháng vậy. Theo chẩn đoán của Thái y vài ngày trước chắc chắn nàng mang thai đôi, cũng vì vậy nên Hoàng thượng vô cùng cẩn thận, ngày nào cũng tới đây thăm nàng.

      Tịch Nguyệt biết có phải do nàng mẫn cảm hay mà nàng luôn cảm thấy sau việc hạ độc ở Sướng Xuân Các Hoàng thương cư xử mạnh mẽ vang dội hơn rất nhiều, đối với mọi chuyện trong hậu cũng cũng buông lỏng như trước.

      Bây giờ Tề phi xen tay vào chuyện cung vụ được, chỉ có thể đàng hoàng ở trong Khánh Tường Cung, rất ít khi ra ngoài.

      Mắt thấy chỉ còn nửa tháng nữa là đến tết, trong cung lại truyền ra tin tức khiến cho người ta khiếp sợ.

      Quốc gia bên cạnh Nam Thấm là Tiểu quốc Diva cử công chúa Rosalie mang theo cống phẩm đến tiến cống.

      Thực ra chuyện như vậy mọi người cũng nghe qua, mặc dù triều đại này có nhưng tiền triều lại có. Cái gọi là công chúa đưa cống phẩm đến tiến cống thực ra cũng chỉ là phương pháp ngoại gia. Nếu như Cảnh Đế nhìn trúng Rosalie cũng có thể lưu nàng ta lại, đây là quy định bất thành văn nhiều năm rồi.

      Lại nghe công chúa Rosalie của Tiểu quốc Diva là mỹ nhân tuyệt sắc. Các phi tần trong cung cắn nát cái răng bạc, chỉ hy vọng chuyện này xuất bất ngờ gì đó. Nhưng mà lại thấy Cảnh Đế đồng ý, công chúa Rosalie dã khởi hành được bảy tám ngày rồi, lúc này chúng phi tần cực kỳ
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, KisaragiYue, dhtt2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :