1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ký sự cướp nàng dâu - Hân Hân Hướng Vinh (đã có ebook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Lọt hố hay quá luôn. ủng hộ ss đừng drop tội người đọc.tks

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905





      Chương 23


      Xuân Vân vốn muốn tin, nhưng nhớ lại chuyện ngày hôm đó ở Nhạn Lai Lâu, sắc mặt trắng nhợt, thân thể lung lay ngồi ở giường, lẩm bẩm : "Làm sao có thể..."


      Mụ tú bà : "Ta nương ngươi đừng có nằm mơ nữa, dù cho tâm tư ngươi có cao hơn, cũng sánh được số mệnh tốt, chỗ của chúng ta dơ bẩn, nương còn mong chờ leo lên cành cây cao Vương Phủ, đừng tiểu vương gia để tâm, dù cho để ý, ngưỡng cửa nhà cao cửa rộng này, xuất thân này của ngươi có thể vào ư, theo ma ma, tiểu vương gia như vậy, dứt khoát bỏ qua , sáng mai ma ma tìm người vừa ý khác cho ngươi, so với tiểu vương gia cũng kém đâu."


      Xuân Vân nào có nghe lọt tai, đợi mụ tú bà ra ngoài, gọi bà tử bên cạnh : "Ngươi nghe ngóng thăm dò cho ta, tiểu vương gia đến cùng nhìn trúng nha đầu nhà ai rồi, ở đâu, gia đình như thế nào, trong nhà có những ai, lớn lên như thế nào, có gốc rễ ngọn nguồn gì ?"


      Mặt bà tử lộ vẻ khó xử : " nương, bà tử thấy ma ma có lý đấy, tiểu vương gia niệm tình, nên bỏ qua , còn nghe ngóng chuyện này để làm gì, phải là nương còn muốn làm khó người ta chứ, tuyệt đối được đâu, quan tâm là người nhà nào, vào mắt tiểu vương gia, vậy cho dù có gốc rễ, ta trốn tránh còn kịp, nương còn lao đầu vào làm cái gì."


      Xuân Vân cắn răng : "Ma ma cứ , ta cũng phải muốn như thế nào, chính là muốn biết rốt cuộc thần tiên nào lại khiến tiểu vương gia mê say mê thành như vậy."


      Bà tử thấy khuyên cũng vô dụng, đành phải đáp lời rời , tới lúc lên đèn quay trở về, vừa về liền : "Ta cái gì nhỉ, nha đầu kia chọc được đâu, tiểu vương gia xem như tâm can bảo bối, hai ngày trước chính là Quách Đại Bảo Thị Lang phủ, biết sao ở cầu Bích Ba gặp được nha đầu kia, nhất thời nổi lên sắc tâm, tiến lên đùa giỡn, may vừa vặn đụng phải tiểu vương gia, bị tiểu vương gia bẻ gãy cái cánh tay, cha thuận theo, tố cáo ở trước mặt Hoàng Thượng, người đoán ra , cuối cùng chút lợi ích cũng có, hôm kia, Quách Đại Bảo tự mình gõ cái chiêng, khắp phố phường, vừa vừa mình đùa giỡn dân nữ, tiểu vương gia lo lắng chuyện bất bình ra tay tương trợ, ai ôi!!!, thanh cái chiêng phát ra gọi mọi người đến xem náo nhiệt, cho cùng, còn phải vì nha đầu phố Tỉnh Thủy kia sao."


      Phố Tỉnh Thủy? Xuân Vân : "Ta cũng nhớ ra rồi, nha đầu kia phải sống ở phố Tỉnh Thủy sao, ngươi hỏi lại cho kĩ , đó là nhà nào?"


      Bà tử : " Cũng nghe ngóng rồi, chân chính xác là người nghèo xứ khác, nghe là người phía nam, cùng cha nàng vào kinh xem bệnh, khỏi bệnh rồi cũng tiêu hết lộ phí, liền ở lại trong kinh, ở bên trong đại tạp viện ngõ hẻm Tỉnh Thủy thuê hai gian phòng ở, cha nàng là tú tài, tìm việc ở thư quán thành Nam, nha đầu kia ở nhà thêu thùa may vá, có thân nhân bên cạnh, chỉ có hai cha con nàng sống nương tựa lẫn nhau."


      Xuân Vân : "Ngươi có nhìn thấy nàng , lớn lên như thế nào?"


      Bà tử : "Ta ở bên ngoài nhà nàng đợi lát, vừa vặn gặp nàng ra ngoài đón cha nàng, từ xa nhìn cái, lớn lên trắng nõn, nếu bàn về tư sắc cũng bình thường, đừng so với nương, ngay cả mấy đứa dưới lầu, cũng biết hơn nha đầu kia bao nhiêu lần, cũng biết may mắn hay sao mà lại lọt vào mắt tiểu vương gia."


      Tiểu nha đầu bên cạnh hừ tiếng : " Đàn ông người ta sao có thể kiên nhẫn, huống chi tiểu vương gia tôn quý như vậy, chừng là ham muốn mới lạ, đùa nghịch vui vẻ với nàng mà thôi, nô tài cũng tin nha đầu bần cùng như nàng ta có thể vào lớn cửa Vương Phủ, ngay cả tiểu vương gia muốn nàng, nhưng phía còn có vương gia vương phi, thế gia vọng tộc nhà còn phải môn đăng hộ đối, huống chi Định thân vương phủ là thiết mạo tử vương của Đại Yến chúng ta, sao có thể để tiểu vương gia làm ẩu."


      Lời này trúng suy nghĩ trong đầu Xuân Vân, Xuân Vân trước kia cũng nghĩ đến, xuất thân này của nàng làm sao có thể bước vào vương phủ, cho dù làm thiếp cho tiểu vương gia cũng đủ tư cách, nhưng hi vọng này đến hôm nay hết rồi, Diệp Trì nhìn trúng nha đầu có tư sắc xuất thân đều kém hơn mình, khẩu khí này sao có thể nuốt xuống được.


      Vả lại nhìn dáng vẻ cử chỉ điên rồ của Diệp Trì, trong lòng càng được tự nhiên, nếu như có nha đầu kia, tiểu vương gia cũng đến mức bỏ qua mình, hôm nay khỏi phải đến hi vọng, ngay cả gặp mặt mà cũng khó khăn, càng nghĩ càng cam lòng, càng nghĩ càng nghẹn khuất.


      cam lòng nghẹn khuất đến nửa đêm, cũng làm cho nàng sinh ra tâm tư ác độc, tiểu vương gia thích nàng ta như thế, vậy dứt khoát hủy trong sạch của nàng ta cũng tin tiểu vương gia còn muốn nàng, nhưng chuyện này cần tính toán cho tốt, người bình thường tất nhiên dám đắc tội Diệp Trì, nhưng chợt nghĩ tới người.


      đến Xuân Vân bên này ngầm tính toán, trở lại Diệp tiểu gia của chúng ta, từ lúc trở lại phủ là đêm thông ngủ được, hở nhắm mắt lại chính là khuôn mặt nhắn trắng nõn nà của Thời Tiêu, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm, miệng tựa như đào có chút cong lên, dáng vẻ nhắn này đáng động lòng người biết bao nhiêu, nếu có thể sờ khuôn mặt nhắn này chút, lại hôn cái miệng nhắn cái, ai ôi!!!, đời đẹp biết bao nhiêu.


      Nghĩ như vậy, liền phát tiểu huynh đệ nhà lên tinh thần, tiểu huynh đệ càng lên tinh thần Thần Diệp Trì càng ngủ được, trong đầu khô nóng như cây đuốc, đổ nửa bình trà lạnh xuống dưới cũng ngăn chặn nổi, cuối cùng, chợt nhớ tới mấy khối khăn.


      Diệp tiểu gia vội vươn tay từ dưới cái gối lấy ra, từ ánh đèn ngoài màn nhìn cả buổi, khăn thêu hoa đào, Diệp tiểu gia nhìn nhìn, biết làm sao lại nhìn thành khuôn mặt nhắn trắng nõn non mềm của Thời Tiêu, bĩu môi cái cười với , làm Diệp tiểu gia thích vô cùng, đưa lên miệng hôn cái.


      Hôn cái chưa đủ nghiền, dứt khoát phủ khăn lên mặt, từ từ nhắm hai mắt tưởng tượng đây là nàng dâu của , huynh đệ nhà càng lên tinh thần..., Diệp tiểu gia rốt cuộc chịu nổi, với bàn tay vào trong chăn...


      Trời mới vừa tờ mờ sáng liền bắt Đắc Lộc chuẩn bị nước tắm, Đắc Lộc vừa tỉnh ngủ còn mơ hồ, được dặn dò thế này, gãi gãi đầu tự hỏi, mới sáng sớm tắm rửa cái gì hả, phải buổi tối hôm qua mới tắm rửa sạch sao, nhưng đến cùng vẫn dám hỏi.


      Diệp Trì tắm rửa, thuận tiện giặt sạch khăn hôm qua bị làm ô uế, giặt xong, giơ ra ngoài cửa sổ soi soi dưới ánh sáng mặt trời, đó vẫn là hoa đào, phải khuôn mặt nàng dâu , cũng ngại ẩm ướt, cất vào tựa như bảo bối, cũng thèm ăn cơm sáng, vội vàng chạy ra Vương Phủ, chạy đến phố Tỉnh Thủy.


      Đến dưới gốc cây hòe lớn bên ngoài phố Tỉnh Thủy ngồi xuống, bên ăn điểm tâm, bên trông mong nhìn cửa viện đóng chặt bên cạnh, Đắc Lộc ngẩng đầu nhìn trời, mặt trời vừa mới nhú, lúc vừa tới, đường có người nào, có thể thấy được gia tới đây hơi sớm, đây quả thực giống như đánh máu gà.


      Nhưng chợt nghe tiểu gia nhà : "Đắc Lộc, ngươi sáng nay vợ ta có ra ?"


      Đắc Lộc hận thể trợn mắt nhìn trời, tiểu gia nhà bọn họ mặt mũi dày đấy, chỗ này là chỗ nào, mở miệng một tiếng nàng dâu, vậy, nha đầu kia ra, làm sao biết được, cũng phải là thần tiên bấm quẻ là có thể đoán ra, cho dù là thần tiên cũng tính ra khi nào, thế nhưng cũng dám làm tiểu gia mất hứng, hàm hồ : "Chắc ra, cả ngày ở trong nhà có gì vui đâu?"


      Diệp Trì vỗ đùi: " đúng đấy, cả ngày ở nhà có gì vui, ngày nào đó cưới nàng về nhà, có tiểu gia ở cùng còn khác."


      Đắc Lộc nghe xong mí mắt co rút mãi, gia nhà nghĩ xa, trước mắt ngay cả gặp mặt lần còn khó khăn, còn lấy về nhà, Đắc Lộc nhớ tới ánh mắt nha đầu kia nhìn gia, sao cũng cảm thấy chuyện này dễ đâu.


      nghĩ ngợi chợt thấy cửa viện két tiếng mở ra, tiếp theo từ bên trong chạy ra mười mấy tên tiểu tử, vây quanh nha đầu hung hãn hôm qua, trong lòng Đắc Lộc thầm, khí thế nha đầu kia đúng là lớn , cả ngày tiền hô hậu ủng như vậy, thành hài tử vương rồi còn gì.


      Quyên Tử vừa ra tới liền nhìn thấy Diệp Trì ngồi dưới cây hòe lớn, trong lòng thầm vị này là cố chấp, mới sáng sớm tới ngồi rồi, Quyên Tử cân nhắc nên đối phó như thế nào, cũng phải là những tên lưu manh vô lại, là quyền quý đứng đầu kinh thành, tiểu bá vương, mạnh bạo, bản thân mình chịu thiệt , Thời nha đầu cũng tốt được, có câu dân đấu cùng quan, đạo lý này Quyên Tử hiểu được.


      Vậy cũng chỉ còn lại có mềm mại, về phần mềm mại thế nào, nhất thời nghĩ ra, nhưng để tên tiểu tử này ngồi ở đây thấy yên tâm cho lắm, dù sao cũng phải nghĩ cách đuổi .


      Tròng mắt xoay lòng vòng nảy ra được ý, cúi đầu thầm hai câu với Bảo Trụ, Bảo Trụ liếc Diệp Trì rồi quay ngược vào nhà.


      Đắc Lộc vừa thấy tên tiểu tử quay về, trong đầu lẩm bẩm, lần trước lãnh trọn chậu nước bẩn, hôm nay biết dùng chiêu gì đây, nghĩ ngợi, chỉ thấy tiểu tử kia ra, trong tay cầm theo cái giỏ trúc đan sạch , giỏ trúc phủ vải bố, cũng biết bên trong đựng cái gì.


      Đắc Lộc nhìn thấy hãi hùng khiếp vía, cân nhắc chút nữa nên cái gì để ngăn cản tiểu gia, nghĩ ngợi, tiểu tử kia chạy tới trước mặt, cười hì hì : " Thời tỷ tỷ nhà ta sáng sớm hôm nay làm bánh hành trứng gà, nhớ tới hôm qua tiểu vương gia thu thập tên bại hoại Quách Đại Bảo, nên kêu ta tới hỏi thăm chút, nếu chê tay nghề Thời tỷ tỷ nhà ta tốt, đây chính là tâm ý của Thời tỷ tỷ nhà ta."


      Diệp Trì ngốc trong chốc lát, ngay lập tức muốn nếm thử, khẽ vươn tay đoạt lấy cái rổ : "Đây là Thời tỷ tỷ nhà ngươi tự mình làm phải ?"


      Mắt Bảo Trụ loe lóe sáng gật gật đầu, đợi cái gì nữa, chỉ thấy vị gia này cầm bánh trứng gà trong giỏ lên nhét vào trong miệng.


      Bảo Trụ miệng há to, thầm nghĩ, bản thân vừa mới nghĩ hồi nãy mình rắc bột đậu sương có nhiều quá hay , nếu ăn hết như vậy, cũng đừng gây ra tai nạn chết người nha, phải nhanh lên mới được, nghĩ vậy bắp chân nhanh chóng tăng tốc chạy theo thân ảnh Quyên Tử.


      Cái bộ dạng chạy xun xoe như vậy, Đắc Lộc nghĩ thế nào cũng thấy ổn, thầm nghĩ, nha đầu kia hung hãn dầu muối vào, hôm nay yên lành sao lại mời gia bánh trứng gà, coi như là gia thu thập Quách Đại Bảo, nhưng hôm qua ánh mắt nàng ta và Thời nha đầu nhìn gia cũng thiện cảm cho lắm, hay là hạ độc a!


      Ý niệm trong đầu vừa loé lên, chợt nghe tiểu gia nhà : "Ai ôi!!!! bụng ta, sao bụng ta đau quá, được rồi, gia phải nhà vệ sinh. . ."


      Đắc Lộc bị dọa giật mình, còn đâu nhớ được cái khác, đỡ gia nhà chạy đến Hồi Xuân lầu ở đầu phố, vào đại môn, trực tiếp chạy đến nhà vệ sinh phía sau, lôi kéo suốt đường, thiếu chút nữa tim gan phèo phổi Diệp Trì cũng lôi ra. . .








    3. Tranglinh0808

      Tranglinh0808 Active Member

      Bài viết:
      234
      Được thích:
      236
      Cuối cùng nàng cũng trở lại. Tks nàng nhiều

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Sắp có màn hùng cứu mỹ nhân

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905







      Chương 24


      Tinh thần lão chưởng quầy Hồi Xuân Lâu buồn bực khỏi phải , mỗi ngày đều ngóng trông mấy vị gia có thể tới đây để tâng bốc chút, trông đến mòn còn mắt mà cũng chẳng thấy người đâu.


      Trong kinh thành này tưởng muốn mở cửa mua bán là dễ dàng sao, nào là mặt bằng, quan gia, đều phải được chuẩn bị tốt, khó khăn lúc này là làm sao vực dậy việc mua bán, thu hút thị hiếu khách hàng, còn phải suy nghĩ làm sao để có thể cạnh tranh với người ta.


      Trong Tứ Cửu Thành, tửu lâu ăn uống có chút tiếng tăm, vậy so với lông trâu còn nhiều hơn, nhà nào cũng có tuyệt chiêu đặc biệt của riêng mình, ai cũng có được.


      Món tủ của Hồi Xuân Lâu là món thịt ba chỉ hầm, chọn heo được nuôi dưỡng tốt nhất, được lớn quá, phải làm thịt liền, lấy thịt ba chỉ ở chính giữa xương sườn, rửa sạch, cắt , hành gừng cắt đoạn, trong nồi nấu nước, đợi nước sôi bỏ thịt ba chỉ vào, lúc này là khử mùi của heo, vớt váng mỡ, bỏ hồi hương, hạt tiêu vào, sau đó phi hành gừng cho thơm, vớt thịt ra bỏ vào nồi nấu với nước gà nấu rượu, đây chính là bí quyết của Hồi Xuân lâu, hầm lửa trong thời gian chén trà, mở nồi ra, mùi hương này có thể bay ra hai dặm.


      Chỉ bằng món thịt hầm cách thủy này mà Hồi Xuân Lâu luôn đứng vững, nhưng nếu cứ dừng bước ở đó có món mới phải là kế lâu dài, phải lôi kéo khách hàng về lâu về dài, khách hàng lớn của các tiệm cơm tửu lâu trong kinh thành này, phần phải đến mấy vị gia mà đứng đầu là tiểu vương gia.


      Những người làm nghề bán sức lao động sao có thể có tiền dư, quanh năm suốt tháng chút thức ăn mặn còn có, lễ mừng năm mới mới dám ăn bữa sủi cảo thịt là ghê gớm lắm rồi, làm gì có chuyện đến tiệm ăn, cái tiệm ăn này là chỉ dành cho mấy người có tiền của, bốn vị gia này của cải cần đến, mấy cửa hàng mua bán cái nào cũng lớn, bạc kiếm mấy đời cũng dùng hết.


      Hễ là cửa hiệu trong kinh thành, đều muốn tìm cách mời mấy vị gia này đến thăm, cần tiền gì cả, chỉ cần mỗi ngày vị này gia vào xem, mấy vị này chính là chiêu bài nạm vàng khảm ngọc, vào tiệm ăn nào, liền có người nhìn a, tới vài ngày, những quan lại quyền quý trong kinh nghe gió liền chạy tới, lửa cháy lên, các chỗ ngồi trong nhã gian đều có thể được đặt hết cả tháng, bạc cầm trong tay, ai mà vui chứ.


      Lúc trước Hồi Xuân Lâu của cũng là quang cảnh như vậy, chính là ở chỗ này tiểu vương gia ăn món thịt hầm cách thủy thịt, hôm khác bốn vị gia ở lầu ăn hai ngày, Hồi Xuân Lâu liền phát hỏa hơn tháng, về sau mấy vị gia mới chuyển chỗ.


      Lúc này Hồi Xuân Lâu mua bán tuy cũng kém, nhưng đến cùng vẫn bằng ngày xưa, hôm nay vừa thấy vị tiểu gia này tới, miệng chưởng quầy suýt tý nữa là cười đến lệch hàm, vội vàng dặn dò phòng bếp chuẩn bị cho tốt, còn mình mang khuôn mặt tươi rói ra tiếp khách.


      Nhưng vậy mà mới vừa nghênh đón tới cửa, còn chưa có đáp lời, liền bị vị tiểu gia này đẩy qua bên, vừa lấy lại tinh thần, tiểu vương gia chạy ào ra phía sau.


      Chưởng quầy hiểu gì hết, vội vàng theo, mới biết được vị tiểu gia này là cứt ra tới đít, chọn trúng nhà vệ sinh Hồi Xuân Lâu, cái này gọi là chuyện gì nhỉ.


      Trong lòng lão chưởng quầy buồn rầu vô cùng, khuôn mặt lo lắng, cũng có thể bỏ tiểu vương gia ở trong nhà xí, mình ra đằng trước chào hỏi khách khứa, đành phải ở lại hậu viện hầu hạ.


      Tuy đứng ở bên ngoài nhà vệ sinh, nhưng động tĩnh bên trong lại nghe rất , trong lòng lão chưởng quầy tự nhủ, vị tiểu gia này ăn trúng cái gì vậy nhỉ, ruột già cũng kéo ra luôn!


      Qua gần nửa canh giờ mới thấy tiểu vương gia hóp lưng như mèo từ bên trong chậm rãi ra, bước, chân run cái, sắc mặt tái mét, trong lòng chưởng quầy thầm than, đúng là, hảo hán cũng nhịn được ba lần tiêu chảy, vị gia này hôm nay là khinh suất rồi.


      Đắc Lộc bước lên phía trước dìu , cắn răng : "Nhất định là nha đầu hung hãn kia làm hại rồi, trong bánh trứng gà có lẽ bị hạ độc, đây là muốn hạ độc chết gia, chút nữa nô tài kêu người nha môn bắt nha đầu kia, trước đánh nàng 20 gậy, sau tra hỏi cái tội hại người vô tội nên quản giáo như thế nào."


      còn chưa dứt lời, đầu liền trúng cái tát của Diệp Trì, Diệp Trì còn chút sức lực : "Đó là bánh trứng gà vợ ta tự tay làm, ngươi được để nha môn bắt nàng dâu của ta hỏi tội, tiểu gia hai ngày nay ăn nhiều dầu mỡ, vợ ta cho ta chút thuốc xổ, vừa vặn tiểu gia thanh lọc dạ dày, ai ôi!!!, được rồi, gia vẫn còn. . ."


      Lê lếch tiến vào nhà vệ sinh, Đắc Lộc thực cách hiểu nổi gia nhà , bị hạ dược như vậy rồi, còn lòng dạ nghĩ đến nàng ta như thế.


      Lão chưởng quầy bên cạnh nghe thấy lời bất thường, giọng hỏi: "Này, Lộc đại gia, tiểu vương gia cưới vợ rồi hả ? sao nghe gì hết vậy", trong lòng lại thầm, Định thân vương phủ lấy tiểu vương phi phải chuyện , thể cứ im hơi lặng tiếng như vậy, chẳng lẽ là tin tức của mình đúng.


      Đắc Lộc tức giận nhìn cái : "Ta cho ngươi biết, tiểu gia ta cái gì, ngươi cứ coi như có nghe thấy có biết hay , nàng dâu trong miệng gia nhà ta, chữ Bát (八) còn chưa có chổng đít lên đâu, nếu ngươi ồn ào làm hư mất chuyện của gia nhà ta, tự mình suy nghĩ ."


      Lão chưởng quầy nghe xong vội vươn tay che miệng lại, hồi lâu mới : "Tiểu nhân nghe thấy, nghe thấy. . ."


      Đắc Lộc gật gật đầu: " nghe thấy là tốt nhất, ngươi thu dọn chỗ nào thanh tịnh chút, chút nữa để gia chúng ta ở đây nghỉ lát, nếu trở về như vậy, trong phủ nổ tung mới lạ đó, còn có, mau cho người thọ nhân đường mời Trương Bảo qua nhìn gia chúng ta cái, cứ tiêu chảy như vậy, lỡ có chuyện gì được đâu."


      Lão chưởng quầy nghe xong trong đầu lập tức sáng bừng lên, cũng buồn rầu nữa, cho dù là ăn ở hay đại tiện, chỉ cần tiểu vương gia ngồi ở Hồi Xuân Lâu, vậy quá tốt rồi, nếu ba vị gia kia cũng cùng đến đây còn gì tốt hơn nữa, mà cho dù đến tiểu vương gia cũng ở chỗ này mà.


      Sau khi nghĩ như vậy vội vàng bảo Tiểu Trư Tử ở phòng bếp chuẩn bị cho tốt, chỉ chờ người bên tiểu vương gia đến, cố gắng làm cho ngon để lần sau còn nhớ mà tới, cho dù so sánh được với Nhạn Lai Lâu, tốt xấu gì cũng phải khiến mấy vị gia đến vài chuyến, được như vậy cũng phải lo lắng nữa.


      Nghĩ như vậy, lập tức vui vẻ tới, Diệp tiểu gia chính là mạnh miệng thôi, lần này bị tiêu chảy sắp chết rồi, nàng này ác độc mà, cũng biết hạ bao nhiêu bã đậu, từ buổi sáng liên tục đến buổi chiều, hai chân run lẩy bẩy luôn rồi, trước mắt biến thành màu đen, sau vài lần ghé thăm nhà xí, Diệp tiểu gia xụi lơ dựa vào giường êm ở nhã gian lầu hai Hồi Xuân Lâu, người còn chút khí lực.


      Tả Hoành vừa đến, thấy bộ dáng Diệp Trì như thế này vô cùng hoảng sợ, tiểu tử này sao lại thành như vậy, bất cứ lúc nào bất cứ nơi nào cũng đều là bá vương, năm ấy mấy người bọn tại sao lại biết nhau, còn cũng là bởi vì đánh nhau ư, mấy người bọn họ đều là tính tình lười nhác khó có thể quản thúc, trong nhà đưa đến Quốc Tử Học, vừa mới vào học liền đánh nhau trận.


      Khi đánh xong trận, bốn người liền trộn lẫn vào cùng chỗ, Tả Hoành còn nhớ , lúc ấy Diệp Trì chơi liều, biết khiêng cái gì lên, án thư bên trong Quốc Tử Học đều bị tiểu tử này ném văng hết, khí lực lớn y như con nghé con, cả đám toàn là bá vương liều mạng.


      Sau đó Diệp Trì được gọi là Tiểu Bá Vương, vị tiểu gia này ngay cả Hoàng Thượng cũng dám đánh, thế còn sợ ai nữa, hôm nay là bị gì đây, Tả Hoành quanh hai vòng : "Ta huynh đây là dùng chiêu trò gì thế? Chẳng lẽ là khổ nhục kế, cho dù khổ nhục kế, cũng cần sử dụng ở Hồi Xuân Lâu mà."


      câu này của Tả Hoành nhắc nhở Diệp Trì, ừ hen, tại sao mình lại ngu dữ vậy, tại khổ nhục kế là có sẵn đấy, nghĩ đến đây, liền bảo Đắc Lộc gọi chưởng quầy đến.


      Đợi chưởng quầy lên, Diệp Trì hỏi: "Ngươi có biết mấy người ở viện bên trong cùng phố Tỉnh Thủy ?"


      Chưởng quầy nghe xong vội : "nếu ngài hỏi gia đình bên cạnh, tiểu nhân thực quen lắm, nha đầu xinh đẹp ở viện đó và bà nương tiểu nhân là họ hàng xa, tuy xa, dầu gì cũng là người trong tộc, lễ mừng năm mới cũng có lui tới, đứa bé đáng thương lắm, cách đây mấy năm cha nương nàng qua đời, vứt bỏ nha đầu như vậy, trông coi cửa hàng rượu, vì sinh kế cũng chỉ có thể xuất đầu lộ diện buôn bán, đáng thương làm sao."


      Đắc Lộc đảo mắt lòng vòng : "Ngươi đừng đó là nha đầu có tính tình hung hãn nha!"


      Chưởng quầy : "Tính tình hung hãn cũng thể trách nàng, nương phải xuất đầu lộ diện, lại có dáng vẻ như thế, nếu tính tình hung hãn chút, phải bị người khác khi dễ sao, rượu ở đây là nàng đưa đấy, ngon lắm đó, nha đầu kia học được mười phần mười tay nghề cha nàng đấy, đừng nhìn tính tình hung hãn, nhưng tâm địa vô cùng lương thiện, mười mấy hài tử ở trong nội viện của nàng, đều từng là ăn mày ăn xin đường, đừng ăn no mặc ấm, còn được dạy dỗ tri thức, nàng và Thời nha đầu trong viện, vừa cho ăn uống, vừa cho quần cho áo, còn cho chữa bệnh, mười mấy tiểu tử này gặp được các nàng là tu mấy kiếp, bằng mùa đông năm trước sớm chết cóng rồi."


      Đắc Lộc nghe xong bỉu môi : " ra là thân thích của nhà ngươi, hèn gì là lòng dạ lương thiện, hôm nay biết cho tiểu gia nhà chúng ta ăn thuốc gì, mà cũng phải, là ăn khối bánh hành trứng gà liền bị thành như vậy, đây là tiểu gia nhà chúng ta rộng lượng, so đo với nàng, nếu muốn so đo, ngay cả ngươi cũng bị liên lụy đó."


      Chưởng quỹ kia nghe xong, mặt mũi bị hù trắng bệch: "sao lại như thế, tiểu vương gia bị vậy là bởi vì nha đầu kia sao?"


      Diệp Trì trừng Đắc Lộc, Đắc Lộc mới hậm hực ngậm miệng lại, Diệp Trì : "Ngươi đừng nghe Đắc Lộc bậy, sáng sớm này tiểu tử trong nội viện xách rổ là Thời tỷ tỷ nhà làm bánh hành, vì đáp tạ tiểu gia hôm qua thu thập Quách Đại Bảo, tuy ăn bánh này, tiểu gia liền bị đau bụng, cũng nhất định là do bánh này gây chuyện, chắc là buổi tối hôm qua lúc gia ngủ, phơi bụng ra bị lạnh bụng cũng chưa biết chừng."


      Chưởng quỹ kia có chút ngu ngơ, trong lòng thầm, tiểu vương gia có ý gì nhỉ, ràng là do bánh hành này, sao lại ôm vào người mính, tròng mắt đảo lòng vòng, nhớ tới hai ngày nay đường truyền ra mấy lời ong tiếng ve, thầm nghĩ, chớ phải là vị gia này nhìn trúng Quyên Tử hay Thời nha đầu nha.


      Nghĩ như vậy liền thử câu: " Thời tiên sinh dạy học trong nội viện này rất thích món hầm thịt cách thủy của tiểu nhân, trước kia khuê nữ của ông ấy thường tới đây mua, vợ tiểu nhân còn tại sao mình lại có khuê nữ hiếu thuận như thế."


      Diệp Trì nghe xong nhãn tình sáng lên: "Lão Trầm, tiểu gia cản trở công việc của ngươi sao. "








    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :