1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kích tình tuyệt sắc - Quý Ly (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 9.2

      Nhưng vừa nghĩ tới An Tuyết NHi khổ sở, liền tâm loạn như ma, đau lòng. Vì vậy, gọi điện thoại đến nhà , ai biết thế nhưng chịu nghe điện thoại, giận đến muốn xông qua hung hăng đánh vài cái vào mông của , bất quá, cố nhịn xuống, tính toán đợi đến khi trời sáng đến An gia.

      Quân Thánh Thiên sắc mặt khó coi nhấn chuông cửa An gia.

      Bảo vệ nhận ra , liền cho vào cửa, mới vừa vào, Lâm tẩu đứng ở trước chờ .

      “Lâm tẩu, Tuyết Nhi đâu rồi?” Quân THánh Thiên nóng lòng hỏi.

      “Quân thiếu gia, hai người dâu mới có phải là giận dỗi gì hay ? Tiểu thư khóc suốt đêm, bữa sáng còn chưa có ăn đâu!” rất đau lòng.

      “Tuyết Nhi đối với tôi có chút hiểu lầm, chị để cho tôi vào cùng giải thích chút.” Vẻ mặt nặng nề.

      “Cậu vào !” Lâm tẩu để cho vào nhà.

      Quân Thánh Thiên vội vã chạy lên lầu, dừng ở trước phòng An Tuyết Nhi dùng sức gõ cửa.

      “Tuyết Nhi, mở cửa ra, là !” lớn tiếng kêu lên, nhưng lâu, bên trong phòng, chút tiếng vang cũng có.

      “Tuyết Nhi, em hãy nghe , ngày hôm qua người hẹn em ra vườn hoa phải là , có người giả mạo bút tích của chúng ta gạt chúng ta ra vườn hoa.

      biết em thấy được những gì, nhưng mà nữ sinh đó cùng có bất cứ quan hệ gì cả. lúc đến vườn hoa thấy ấy bị ba tên lưu manh xâm phạm, ra tay cứu , …………..”

      gạt người! Tôi thấy được hôn ta, còn ôm ta, là tên lường gạt.”

      Thanh nức nở của An Tuyết Nhi trong nháy mắt truyền ra ngoài cửa, sớm bị đánh thức, nghe giải thích, hình ảnh ngày hôm qua làm tan nát cõi lòng lần nữa lại trong đầu, khiến cho rốt cuộc thiếu kiễn nhẫn mà lên tiếng.

      “Tuyết Nhi, em mở cửa nghe giải thích.” Nghe thấy tiếng khóc của , tim cũng nhói lên.

      nghe, nghe! Làm sao có thể cùng với khác thân thiết! Tôi ghét !” Cõi lòng tan nát, nghe vô bất kỳ lời giải thích nào.

      “Em hãy nghe , ôm ta bởi vì ta thiếu chút nữa té xỉu, cũng có hôn ta, đối với ta cũng có hứng thú, em lúc ấy tại sao tới để thấy ràng?

      Nếu như bắt cá hai tay, còn có thể hẹn em đến vườn hoa nhìn cùng ta thân thiết sao? Em có biết lo lắng cho em rất nhiều ? Em tại sao lại tin tưởng ?” Quân Thánh Thiên vừa tức vừa ra những lời nhịn đêm.

      Trong phòng, An Tuyết Nhi nhất thời có cách nào tiêu hóa hết lời của , ngơ ngác ngồi ở giường nghĩ đến lời mà .

      đều là sao? “ ngày hôm qua ở trường giống như người điên tìm em khắp nơi, cũng sợ em giống như nữ sinh kia gặp phải sắc lang.

      Sau gọi điện thoại, em lại nhận, mất ngủ suốt đêm.

      phải chỉ có em mới có thể đau lòng chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ em rơi lệ, làm lòng đau ngừng, em, tại sao em tin tưởng chứ?”

      giống như sư tử bị thương, hướng về phía cánh cửa gầm .

      An Tuyết Nhi chua xót, lòng vừa đau vừa chát, nhưng tin . Nghe thanh như vậy, khiến tâm cũng đau ở cùng chỗ.

      muốn ra ngoài ôm chặt lấy , nhưng mà lòng loạn, loạn, cần phải có thời gian làm mọi chuyện.

      “Em tốt nhất suy nghĩ chút ! Nếu như em tin , như vậy………..”

      Thanh Quân Thánh Thiên khổ sở.

      Như vậy? Như vậy cái gì? An Tuyết Nhi níu lấy cái mền, cảm giác giống như giữ chặt trái tim mình, Thiên muốn như thế nào?

      Đợi nửa ngày, có nghe thấy lời của , sớm chán nản rời . Có thể đây là tuần thương tâm nhất mà An Tuyết Nhi phải trải qua, có người thân bên cạnh làm càng thêm cảm thấy tịch.

      canh giữ ở bên điện thoại chờ tin tức của Quân Thánh Thiên, nhưng vẫn gọi tới, chỉ có Từ Tiểu Linh gọi điện hỏi thăm .

      “Tuyết Nhi, vậy cuối cùng cậu để cho mất sao?”

      Biết ngọn nguồn câu chuyện, Từ Tiểu Linh cũng cảm thấy có người bày trò muốn phá họ.

      “Ừ.. ấy im lặng rời .” An Tuyết Nhi ảm đạm , giờ phút này, nằm giường băng cứu cặp mắt bị sưng to kia.

      “Cậu có thấy mặt nữ sinh kia ?”

      “Quá xa, tớ nhìn ràng lắm.”

      đáng tiếc, vậy bây giờ cậu định như thế nào?” vì bạn thân mà lo lắng.

      nghĩ tới, buổi tối hôm qua cùng Bạch Mộ Hiên vui sướng tận hứng, mà hai người bọn họ lại bi thảm như vậy.

      “Tớ cũng biết, tớ có nên xin lỗi Thiên trước ?” Thanh khàn khàn vì khóc của An Tuyết Nhi truyền đến tai Từ Tiểu Linh.

      “Phải a! Ngày hôm qua tới tìm chúng tớ, vẻ mặt đáng sợ, giống như tớ cố ý giấu cậu , muốn dùng ánh mắt giết chết tớ a, xem ra bị cậu dọa. Mặc dù cậu nên hiểu lầm , thế nhưng ở tình huống đó cậu hiểu lầm cũng là đương nhiên. Cậu liền gọi điện thoại làm nũng với , rồi nhận sai là ổn.” nghĩ tới ánh mắt cuồng loạn của , đúng là cảm thấy sợ hãi. là vì mà điên cuồng!

      “Vậy để tớ gọi cho ấy ngay bây giờ.” An Tuyết Nhi vội vàng nghĩ muốn lập tức tìm Quân Thánh Thiên, muốn cùng quay lại như lúc ban đầu.

      “Chúc cậu gặp nhiều may mắn, nhớ ngọt ngào chút đó nha!”

      “Ừ! Bye bye!” Cúp điện thoại, liền ngồi dậy, hít sâu nhiều lần mới gọi điện thoại tìm Quân THánh Thiên.

      Gọi đến Quân gia, quản gia mới cho biết Quân Thánh Thiên có ở đây, vì vậy lại gọi vào di động, nhưng mà tắt máy.

      thất vọng, bắt đầu đứng ngồi yên, cứ lúc lại gọi điện thoại tìm , còn cố gắng thuyết phục mình, sau khi về nhà nhất định gọi lại cho . Nhưng mọi chuyện lại như ý nguyện cho đến tối chủ nhật, người nhà hưng phấn trở về nhà An Tuyết Nhi vẫn thể nào cùng Quân Thánh Thiên liên lạc được.

      Vì vậy, quyết định đến thứ hai gặp lời xin lỗi.

      ****

      An Tuyết Nhi đứng ở hành lang bên ngoài phòng học của Quân Thánh Thiên, rất muốn gặp , nhưng đợi cho đến khi chuông vào học vang lên cũng thấy đên, thể làm gì khác hơn là trở về lớp học của mình trước.

      Tiết thứ nhất sau khi tan lớp, vội vã chạy đến bên ngoài phòng học của . Đúng là trời phụ lòng người, rốt cuộc thấy được .

      Lúc này Quân Thánh Thiên miễn cưỡng tựa vào cửa sổ.

      nhờ người gọi ra ngoài, ngắn ngủi mấy phút chờ đợi lại giống như cả đời dài vậy, nín thở đợi Quân Thánh Thiên tới phía , sợ mình bởi vì nhịp tim đập quá nhanh mà té xỉu.

      Quân Thánh Thiên tới bên ngoài phòng học, nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhắn hành hạ suốt mấy ngày qua, biết nên xử phạt như thế nào bây giờ.

      An Tuyết Nhi hốt hoảng nhìn chăm chú. nhìn lời nào, đột nhiên cũng biết nên từ đâu.

      “Thiên, em hiểu lầm . Em……………………….. Muốn xin lỗi. em …………. xin lỗi!” lắp bắp .

      “Ừ!” Quân Thánh Thiên đáp tiếng. Vẻ mặt cũng có bất kỳ biến hóa.

      An Tuyết Nhi nhìn như vậy, cảm giác hồi chua xót, mặc dù lời xin lỗi , nhưng cũng đối xử giống như thường ngày với , lãnh mạc, làm cảm thấy muốn khóc.

      “Em……….” Mang theo thanh nghẹn ngào. còn có muốn rất nhiều điều, lại bị hồi tiếng chuông vào học cắt đứt. Cuối cùng chỉ có thể nước mắt lưng tròng nhìn Quân Thánh Thiên lạnh nhạt, giống như muốn gì đó.

      “Vào học rồi, em về lớp trước . Có chuyện gì sau khi tan học rồi hãy !” xong, bỏ lại , kiên quyết xoay người trở về lớp mình.

      “Thiên……..” Thanh nghẹn ngào tan nát của vang lên. nữa sao? Tại sao lại lạnh lùng vô tình như vậy?

      Nhìn phòng học của , thương tâm rơi lệ, nặng nề xoay người bước trở về lớp mình. An Tuyết Nhi dùng ống tay áo lau khô nước mắt của mình. khóc, khóc! nhất định còn .

      chẳng qua vẫn còn giận mình, chờ mình lát nữa lại xin lỗi , bọn họ nhất định lại ngọt ngào như trước kia.

      Nặn ra nụ cười ê ẩm, cố gắng an ủi mình, mặc dù mình đừng khóc, nhưng nước mắt lại nghe lời mà vẫn rơi xuống.

      dùng ống tay áo lần nữa lau , vậy mà nước mắt liền giống như dây chuyền trân châu bị kéo đứt, dừng lại cũng ngừng được.

      khổ sở tới thao trường có người nào, muốn cho mặt trời mùa đông phơi khô nước mắt của .

      Đây là lần đầu tiên cúp cua, vì Quân Thánh Thiên, làm rất nhiều chuyện lần đầu tiên.

      Tình tại sao thể chỉ có ngọt ngào cùng hạnh phúc, mà lại còn có khổ sở cùng chua cay đây?

      Từ Tiểu Linh lo lắng nhìn chỗ ngồi trống của An Tuyết Nhi, mới hết tiết, chạy đâu mất thấy bóng dáng, tại thế nào còn chưa trở lại?

      sốt ruột a. Lại nhìn đến thầy Giang ngời ngời ra sức giảng bài, quyết định nên thương tổn thị lực của mình, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ còn khá hơn a.

      Hả? Thế nào lại có người đứng ở thao trường tắm nắng? Ủa? Đó phải là Tuyết Nhi hay sao?

      lo lắng lập tức đứng dậy, tùy tiện lấy cái cớ liền lao ra ngoài cửa. Cũng vội vã trở lại phòng học, lấy hai túi khăn giấy từ trong túi xách, nhanh chóng chạy đến chỗ An Tuyết Nhi.

      “Tuyết Nhi! Tuyết Nhi!” Từ Tiểu Linh lớn tiếng gọi.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 9.3

      An Tuyết Nhi quay đầu nhìn về phía người chạy đến trước mặt .

      “Tiểu Linh……….”

      Vừa nhìn thấy bạn tốt, An Tuyết Nhi liền xúc động vùi vào trong ngực , khóc thút thít.

      “Tuyết Nhi, sau cậu lại mình đứng ở chỗ này khóc hả?” Từ Tiểu Linh vuốt phần lưng của .

      “Thiên vẫn còn giận tớ…………. Đều là lỗi của tớ….. tớ tốt……. tớ nên hiểu lầm .”

      khổ sở, tại biết được mình Thiên nhiều như thế nào, nếu như mất , nên làm cái gì bây giờ?

      “Được, được, đừng khóc, cậu có phải tìm rồi?” Tên Quân Thánh Thiên này có phong độ, lại làm Tuyết Nhi khóc.

      “Ừ, nhưng là thời gian đủ, mới tới hai câu liền vào học. Tớ muốn lời xin lỗi , tớ………. muốn cùng hòa hảo, tớ thương . Tiểu Linh…… Tớ thể mất ……….”

      Nghe bạn tốt khóc đến thê thảm, Từ Tiểu Linh cũng nhịn được khóe mắt cay cay.

      “Tuyết Nhi, đừng khóc, cậu khóc mắt sưng lên, xấu xí lắm đó! Như vậy làm sao gặp Quân Thánh Thiên đây?” Từ Tiểu Linh khỏi thầm oán giận Quân Thánh Thiên.

      Cái tên khốn khiếp này lại làm Tuyết Nhi thành như vậy! giương mắt nhìn về phía phòng học Quân Thánh Thiên.

      Cái tên khốn khiếp đó dám nhìn lén các ! Quân THánh Thiên lo lắng cho An Tuyết Nhi, sau khi , cũng có tâm trạng để học, phiền muộn nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc này mới thấy An Tuyết NHi cùng Từ Tiểu Linh, bị Từ Tiểu Linh bắt được ánh mắt, cũng hốt hoảng, ngược lại tiếp tục nhìn các .

      Bất quá Từ Tiểu Linh lại giơ nắm tay lên đối với Quân Thánh THiên. Cái tên khốn này ràng Tuyết Nhi muốn chết, lại cứ hành hạ lẫn nhau vậy như.

      “Tớ khóc, tớ muốn bộ dạng xấu xí lại bị Thiên nhìn thấy.” An Tuyết Nhi cầm khăn giấy mà Từ Tiểu Linh đưa cho , dồn sức lau nước mắt mặt.

      “Dù sao cũng có ý định học, tớ với cậu vào phòng chăm sóc sức khỏe nghỉ ngơi ! Cậu có thể kiếm cái băng thoa mắt.” Từ Tiểu Linh đề nghị, dù sao cuối tuần vừa rồi cũng bị Bạch Mộ Hiên làm cho mệt chết được, có thể thuận tiện vào phòng chăm sóc sức khỏe năm sao ngủ nướng a.

      “Tiểu Linh, cám ơn cậu.” An Tuyết Nhi điềm đạm đáng nhìn Từ Tiểu Linh.

      cần cảm ơn nữa! Chúng mình là bạn tốt mà, huống chi, bản thân tớ cũng muốn ngủ bù!”

      Các vào phòng chăm sóc sức khỏe giả bộ bệnh rùi ngủ thẳng đến trưa, mới bị hỗ sĩ đáng thức dậy ăn, Từ Tiểu Linh lúc này nóng lòng muốn cùng người ăn, nên cùng với An Tuyết Nhi về phòng học cầm cặp lồng gặp Quân Thánh Thiên.

      Ai biết Quân Thánh Thiên lại chẳng thấy bóng dáng, làm cho An Tuyết Nhi khổ sở lại muốn khóc.

      được khóc! Cậu khóc nữa cũng vô ích. Chúng ta cần suy nghĩ xem làm thế nào để hồi tâm chuyển ý!” Từ Tiểu Linh kiên định .

      “Vậy chúng ta phải có kế hoạch cụ thể a?” An Tuyết Nhi nhi cố ép nước mắt của mình lại.

      sai! kế hoạch để cho Quân Thánh Thiên lần nữa để ý cậu.

      An Tuyết Nhi vẻ mặt sùng bái nhìn , đem Từ Tiểu Linh thành vị cứu tinh của nhân loại “ thôi!” Từ Tiểu Linh kéo xuống lầu.

      “Chúng ta đâu?” “Ăn bữa trưa a! Nếu làm sao có sức lực để thực kế hoạch chứ?

      Tớ muốn ăn cơm mà cậu làm cho Quân Thánh Thiên từ lâu rồi, hôm này trước hết phải để cho tớ ăn no nê !”

      Vì vậy, hai tiểu nữ nhân tìm đến chỗ có cây đại thụ, ngồi ở cỏ ăn bữa trưa, vừa ăn vừa thảo luận về kế hoạch vì mà cố gắng của các .

      Lúc này, Quân Thánh Thiên dẫn theo Bạch Mộ Hiên tới phòng làm việc của Quân Thánh Thiên, muốn tra ra nữ sinh làm và An Tuyết Nhi hiểu lầm là ai.

      ta có đặc thù gì ?” Bạch Mộ Hiên ngồi trước máy vi tính hỏi Quân Thánh Thiên, dù sao muốn từ trong toàn bộ hình của các nữ sinh, tìm ra người là rất tốn thời gian.

      “Tớ vội vàng tránh né còn kịp, nơi nào còn có thể chú ý tới ta có cái gì đặc thù chứ.”

      Quân Thánh Thiên vừa nhớ tới cái họa thủy hại người kia, liền lửa giận lên cao.

      “Cậu nhớ thử xem, khuôn mặt, vóc người…..” “ hình như dưới mắt phải có nốt ruồi.” lúc giúp xem mắt, lơ đãng liếc về nốt ruồi của .

      “A? ta phải là rất xinh đẹp đấy chứ?” Bạch Mộ Hiên trong lòng nghĩ đến người.

      “Tớ nhớ .”

      “Có phải là người này hay ?” rất nhanh từ trong máy vi tính lấy ra tư liệu của Phương Vô Mỹ.

      lâu sau, chân dung của Phương Vô Mỹ xuất màn ảnh.

      “Chính là ta!” Mặc dù nữ sinh gặp phải ăn diện khác biệt trời vực, bất quá lập tức có thể nhận ra đối phương.

      ta gọi là Phương Vô Mỹ, năm ngoái cùng Tuyết Nhi thi hoa khôi của trường nhưng bị thua, là rất ngu ngốc.”

      ta tại sao lại muốn phá hư chuyện của tớ cùng An Tuyết Nhi chứ?” Quân Thánh Thiên đối với ta hoàn toàn có ấn tượng.

      ra Phương Vô Mỹ thường xuất trước mặt , chẳng qua trong mắt trừ An Tuyết Nhi có để ý tới nào khác.

      “Hoặc giả ta thầm mến cậu lâu, lại ghen tỵ với An Tuyết Nhi mới có thể cố ý phá hư.” Bạch Mộ Hiên tỉnh táo đưa ra ý kiến. Hoặc đây cũng là lý do mà Phương Vô Mỹ nhiệt liệt quấn lấy , ra là ta dời mục tiêu.

      “Tớ điều tra ràng, cám ơn cậu giúp tớ tay.”

      Quân Thánh Thiên trong mắt lóe lên tia nghiêm nghị, giống như thấy con mồi vậy, tiếng động cắn chết nó.

      Phương Vô Mỹ, dám phá hư cùng Tuyết Nhi, là việc làm ngu xuẩn nhất trong cuộc đời của !

      ****

      Hôm sau, hồi tiếng thét chói tai vang thấu cả phòng máy vi tính.

      “Người nào? Là trò đùa của ai?” Phương Vô Mỹ nhìn hình ảnh ở mỗi máy tính, đều xuất hình ảnh trần truồng làm hình nền websites.

      Trong phòng học, tất cả mọi người hai mặt nhìn nhau dám nhìn thẳng vào trong máy vi tính, các động tác hết sức bỉ ổi của Phương Vô Mỹ.

      “Tắt máy vi tính! Nhanh lên, tắt máy vi tính !” mặt đỏ tới mang tai.

      Là ai hại ?

      “Học trò Phương, đây là chuyện gì? Làm sao trò lại có loại websites cá nhân như thế này? Tôi muốn trò cùng tôi tới phòng hiệu trưởng giải thích chút.

      ” Thầy giáo dạy vi tính nghiêm nghị .

      ! Chuyện này liên quan đến em, em có chụp loại hình này. Có người hãm hại em! Nhất định là như vậy, có người đối với em công kích.” Phương Vô Mỹ giải thích.

      Nhất định là con tiện nhân An Tuyết Nhi kia báo thù !

      “Chưa xét như thế nào, trước tiên trò theo tôi ra ngoài !” Phương Vô Mỹ cắn răng nghiến lợi theo sát lão sư ra ngoài.

      Máy vi tính rất nhanh lại khôi phục vận hành, nhưng cách lâu lại xuất ảnh nude của Phương Vô Mỹ, vì vậy, truyền mười, mười truyền trăm, tất cả học sinh đều biết Phương Vô Mỹ có wed sex.

      ****

      “Cái tên này, cậu làm việc quả nhiên là nhanh nhẹn, mới có ngày liền chỉnh Phương Vô Mỹ bị nghỉ học tuần lễ, ở nhà hối cải.” Bạch Mộ Hiên mỉm cười nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Quân Thánh Thiên.

      “Đó phải tớ làm, tớ còn chưa có triển khai hành động.”

      Ngày hôm qua biết được Phương Vô Mỹ làm như thế, liền phái người điều tra Phương Vô Mỹ cùng ba tên côn đồ kia, ra Phương Vô Mỹ trả tiền nhờ bọn họ tới diễn trò, hơn nữa Hàm Lan chột dạ, với tất cả mọi chuyện , vì vậy càng xác định ngọn nguồn chuyện này.

      Phương Vô Mỹ cần phải dạy dỗ lại, dễ dàng bỏ qua cho . “Là ai cùng ta có thù oán, trả thù ta như vậy?”

      “Hoặc giả ta là người như thế, cũng sớm khiến người ta căm ghét!” quản là ai làm, người này với đứng cùng chiến tuyến.

      Nhưng mà, chỉ muốn làm cho nghỉ học tuần lễ đơn giản như vậy, chân chính còn chưa có ra sân đâu!

      ****

      Phương Vô Mỹ trong thời gian vẫn còn bị nghỉ học, lại đủng đỉnh xuất cái hẻm giao dịch buôn lậu nổi danh.

      là muốn hẹn với ba tên lưu manh, ai biết còn chưa nhìn thấy người, liền bị cảnh sát vây quanh. Cảnh sát sau khi nhận được có người báo tin, mai phục ở đường, vây bắt Phương Vô Mỹ, cũng ở người ta phát ma túy. Phương Vô Mỹ trăm miệng cũng thể bào chữa, bị mang tới bốt cảnh sát, cha ta mời luật sư, vất vả chi ra số tiền lớn mới đem bảo lãnh về nhà.

      Trường học cũng ra quyết định, cho Phương Vô Mỹ nghỉ học. Cuối cùng ta bị cha đưa về quê, tùy tiện kiếm trường trung học cấp hai để học.

      Trải qua những chuyện này, người nhà ta cũng cưng chiều như lúc trước nữa, ngược lại đối với quản giáo nghiêm khắc.

      ****

      “Tiểu muội, chị có thấy ảnh nude của Phương Dạ Xoa ? Rất hoàn mỹ nha, nhìn ra sơ hở! Đây mới gọi là trình độ vi tính cao siêu nha.” An Thắng Võ vẻ mặt hớn hở nhìn An Tuyết Nhi vừa mới tan học về nhà.

      “Đại Võ, thể nào! Em chính là hacker xâm nhập hệ thống vi tính của trường chị sao?” An Tuyết Nhi khiếp sợ, nghĩ tới em trai làm Phương Vô Mỹ ra như vậy.

      sai! Đây chỉ là hồi báo nho đối với ta, cũng tốn bao lâu thời gian liền giải quyết, thành quả cũng khá tốt ! rất kiêu ngạo.

      “Hình như hơi quá đáng, Đại Võ.”

      sao? Chị là nghĩ quá nhiều, Quân đại ca còn vì chị làm ra ít chuyện. Còn nữa, từ nay em ban thưởng cho chị quyền lợi gọi em là Tiểu Vũ!” nghiêm túc nhìn An Tuyết Nhi .

      “Ha ha, Tiểu Vũ, em đáng . Em đối với chị tốt!” Đối với em trai lòng giúp đỡ rất cảm động, liền xông lên phía trước ôm lấy , hôn lên khuôn mặt tuấn tú của .

      “Ai nha! Buông ra! Cường bạo đó! Cứu mạng a!”

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 10.1

      Tinh thần An Tuyết Nhi dị thường kích động, tới phòng hiệu trưởng, run rẩy mở cửa, liền thấy Quân Thánh Thiên ngồi ở ghế da rộng rãi xử lý công việc.

      nhờ Từ Tiểu Linh giúp đưa tin cho , muốn tới đây đợi .

      ra , đây là cùng với Tiểu Linh bàn bạc, muốn cho Thiên hồi tâm chuyển ý. Khóa cửa lại, từ từ tới trước bàn, hít hơi sâu, đem tiếng lòng luyện rất nhiều lần chậm rãi ra.

      “Thiên, em……….. Rất nhớ , trong mấy ngày này em cảm giác được tình của em đối với vô cùng sâu đậm, còn có từng ly từng tý kỷ niệm giữa chúng ta cũng làm cho em hết sức hoài niệm.

      “Em… muốn xin lỗi về chuyện lần trước, nếu em tin tưởng , như vậy có hiểu lầm xảy ra. Em rất , em biết cũng em. có bằng lòng cho em cơ hồi để em bù đắp lại cho ?”

      “Em nghĩ bù đắp cho thế nào?” Quân Thánh Thiên chuyển qua ghế ngồi, nhìn khuôn mặt mỹ lệ ngày đêm nhớ mong, mặt đổi sắc hỏi.

      “Em hôm nay, là….. là muốn mặc xử trí, đây là nơi lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, cho nên đặc biệt có ý nghĩa. Em….., muốn em như thế nào em liền như thế.” xong, mặt liền đỏ bừng cúi xuống, dám nghênh đón ánh mắt nóng rực của Quân Thánh Thiên.

      cũng muốn gì cả.” Quân Thánh Thiên nín thở dối, đây là thỉnh cầu cực kỳ mê người mà nghe thấy.

      “Thiên, đừng như vậy! Em về sau nhất định tin tưởng hoàn toàn , nghe lời , chúng ta cùng hòa hảo như lúc ban đầu có được ?” An Tuyết Nhi luống cuống, bản tính làm nũng của tận tình thể .

      “Nhưng mà , được, bất quá điều kiện.” Ha ha…… con cá mắc câu.

      , cái gì em cũng đáp ứng.” nguyện ý làm bất cứ chuyện gì để đổi lại tình của Quân Thánh Thiên với .

      là cái gì cũng đáp ứng?” giống như Quỷ Satan xấu xa.

      ! Chỉ cần vui vẻ, em cái gì cũng đồng ý.” gật đầu cái, đôi mắt mở to làm rung động lòng người, nhìn chăm chú vào Quân Thánh Thiên.

      Quân Thánh Thiên chẳng qua là tà ác dựa vào ghế da, cũng nhúc nhích đưa mắt nhìn thân hình mảnh mai kia.

      “Làm người hầu của tuần lễ, bất luận muốn cái gì em cũng thể cãi lệnh.” giảo hoạt ra cầu, mặt mặc dù tỏ vẻ gì, nhưng trong mắt lại lóe ra nụ cười nồng đậm.

      thành vấn đề, vậy chúng ta có thể giống như trước kia ?” An Tuyết Nhi cõi lòng đầy mong chờ , hoài niệm cái người thích khi dễ , lại rất thương – Quân Thánh Thiên.

      “Nhưng mà, bắt đầu từ hôm nay trong tuần lễ, em chính là nô lệ của . Đến đây !” chạy đến trước mặt , thể chờ đợi ngồi vào trong lòng , ôm ngực , cùng ôm nhau chặt.

      “Thiên, người ta nhớ, rất nhớ đó! có nhớ em ?”

      “Có, nhớ em, nghĩ đến tâm cũng đau. Hơn nữa ban đêm, tiểu đệ đệ của càng thêm khóc nhớ em nha!” Tay ma sát chiếc cằm nhu nộn của .

      “Ghét, người ta cũng nằm mơ thấy mấy lần!” thẹn thùng dứt.

      “Tuyết Nhi, hôn .” Quân Thánh Thiên ra lệnh cho . An Tuyết Nhi ngoan ngoãn ôm cổ , hôn môi cùng đầu lưỡi, nóng bỏng cùng quấn quit.

      Quân Thánh Thiên, đôi bàn tay yên phận, vuốt ve thân thể mềm mại trong ngực kia, cuối cùng nhịn được, dùng sức gỡ áo sơ mi của , nút áo rơi đầy xuống mặt đất.

      “Tuyết Nhi…………….” mê muội nhìn áo ngực trong suốt hấp dẫn người , đầu vú được che đậy bởi lớp vải mỏng.

      Cúi đầu hôn lên đầu vú béo mập, đói khát dùng sức cắn gặm, cũng đưa tay nắm lấy đầu vú bên kia, thả sức mà nắm bóp vuốt ve.

      An Tuyết Nhi ngẩng đầu thở hổn hển, mong nhớ Thiên, muốn cùng đụng chạm cuồng nhiệt muốn điên rồi, đưa tay luồn vào trong tóc của , nắm chặt gáy của .

      Đột nhiên Quân Thánh Thiên buông ra, đẩy đứng lên “Đứng lên!” An Tuyết Nhi còn trầm mê bởi vuốt ve, chợt bị giội cho đầu nước lạnh đứng lên.

      “Thiên, sao thế?” Đôi mắt to sáng của tối sẫm, tràn ngập tình dục cùng mê hoặc. Toàn thân khát vọng cùng vuốt ve.

      Chẳng lẽ muốn sao?

      “Em là nô lệ của , như vậy muốn em đặc biệt chút. Trước tiên cởi quần áo của em xuống.” tà khí ra lệnh.

      An Tuyết Nhi xấu hổ từ từ cởi áo sơ mi của mình xuống, nịt vú cùng quần, sau đó, lấy tay che ngực đứng ở trước mặt , giống như tiểu xử nữ muốn dâng hiến cho tà ma.

      “Tiếp tục cởi, cho phép còn có che kín!” Quân Thánh Thiên bá đạo chỉ thị, An Tuyết Nhi ngọc thể dưới ánh mặt trời chiếu xuống, có vẻ càng thêm trong suốt.

      Bộ ngực sữa tuyết trắng hé ra hai đóa hoa hồng xinh, tóc dài thả ở trước ngực, nụ cười xinh đẹp lại đỏ bừng, phong môi khẽ mở phảng phất như chờ nụ hôn nóng bỏng của , mà người chỉ mặc chiếc quần lót màu đỏ, khiến càng mê người, càng ngon miệng hơn.

      “Đây là người ta vì bù đắp lại cho mới mặc quần lót đặc biệt, …… cởi nữa!” buông tay ra, thanh khẽ run.

      “Quần lót đặc biệt!” nâng mày rậm lên, lại liếc xuống quần lót, trừ bên người tương đối hấp dẫn, cũng nhìn ra chỗ đặc biệt nào.

      “Nếu sờ thử xem.” Sắc mặt đỏ bừng hai mắt nhắm chặt, thân thể run bần bật.

      Lần này vì muốn níu lại tình bằng bất cứ giá nào, chỉ có thể hy sinh cái tôi,!

      Quân Thánh Thiên buồn cười nhìn giống như chờ đợi tử hình, vươn tay sờ lên quần lót, trước tiên ma sát dọc theo, sau đó chậm rãi trượt vào bắp đùi, cuối cùng chuyển qua đài hoa.

      Di, a! ra Tuyết Nhi vì , mặc quần lót sexy ở giữa có cái lỗ hổng, để có thể cần cởi quần lót xuống mà trực tiếp tiến vào trong cơ thể , khó trách thẹn thùng thành như vậy.

      Thu tay lại, ngồi trở lại mê mẩn nhìn thân thể trần truồng mềm mại. nên bắt đầu từ đâu để hưởng dụng đại tiệc mỹ vị này đây?

      An Tuyết Nhi cảm thấy rất kỳ quái, tại sao Thiên giống như Tiểu Linh lập tức áp đảo , ngược lại thu tay?

      từ từ mở mắt, đối mặt với ánh mắt chăm chú ôn nhu của Quân THánh Thiên. A! còn ! dùng loại ánh mắt say mê chăm chú nhìn , như thể giờ khắc này đời phảng phất chỉ còn lại hai người bọn họ, còn những người khác, vật khác có thể lây chuyển tâm tư của bọn họ dành cho đối phương.

      “Tuyết Nhi, thay cởi quần áo.” Quân Thánh Thiên thanh trầm thấp vang lên. An Tuyết Nhi hít sâu hơi, đưa tay thay cởi cà vạt xuống, sau đó cởi nút áo.

      Cởi áo sơ mi xuống, sau đó từ từ rút dây thắt lưng của ra. Đột nhiên ngừng lại, thẹn thùng nhìn về phía .

      “Tiếp tục!” quỳ xuống thay cởi bỏ tất, giống như tiểu tỳ nữ quỳ gối ở giữa hai chân , tư thái hết sức mập mờ.

      ngẩng đầu lên nhìn , mà chẳng qua là nhướn mi ý bảo tiếp tục cởi. Liếc mắt nhìn lên quần của , bàn tay bé run rẩy cởi khóa quần xuống, thể tránh khỏi ma sát vật nam tính cương đĩnh, làm cho Quân Thánh Thiên hít vào hơi.

      Quân Thánh Thiên khẽ nâng lên cặp mông căng đầy, để An Tuyết Nhi cởi quần của xuống, Tuyết Nhi mờ mịt, lại tựa như nhìn , mà lại thong dong câu khởi cười xấu xa.

      “Tiếp tục!” An Tuyết Nhi bất đắc dĩ thân mình hơi cúi về phía trước, thay cởi quần lót xuống, vật khổng lồ kia liền xuất trước mặt làm cho thẹn thùng vội vàng nhắm mắt.

      “Tuyết Nhi, sờ !” Thanh của đè nén. Kể từ đêm hôm sinh nhật , thấy An Tuyết Nhi mặc tất lưới, liền ảo tưởng có ngày giày cao gót, mặc tất chân màu đen hấp dẫn, quỳ ở trước mặt đem vật khổng lồ của ngậm vào trong miệng.

      sợ hãi đưa tay cầm lấy phái nam của , càng ngừng ở trong lòng niệm. cần khẩn trương! cần khẩn trương! Đem hình ảnh ở trong phim áp dụng là được rồi, có thể làm được.

      trước dùng bàn tay nhắn cầm lấy vật thể to và dài căng cứng của , dưới ma sát ôn nhu… “Hôn .” Quân Thánh Thiên khàn khàn mở miệng, hai tay nắm chặt ghế, cố gắng khắc chế cảm xúc mãnh liệt của mình.

      nghe lời , hé miệng ra đưa cái lưỡi màu hồng, giống như liếm kem liếm qua , đem phái nam của làm ướt át, lại hôn lên cái cứng rắn, dùng lực để mút, đồng thời hai tay ma sát.

      “A!” phát ra tiếng rên rỉ hết sức đè nén. Trời ạ! Miệng nhắn của Tuyết Nhi trêu chọc thoải mái, muốn bộc phát.

      “Tuyết Nhi………… Ngậm vào !” An Tuyết Nhi thấy gương mặt say mê, lại ngoan ngoãn đem vật nam tính ngậm vào trong miệng phun ra nuốt vào, mà tay bé cũng sờ đến tận cùng của nam tính, xa nắn tỉ mỉ từng lớp da thịt, thăm dò điểm mẫn cảm của .


      ở giải đất nhảy cảm của mông qua lại nhàng, mang cho khoái cảm mạnh hơn. Đây chính là mẹ cùng Tiểu Linh chỉ cho biết chút tiểu kỹ xảo, vì lấy lòng Thiên muốn làm bất cứ chuyện gì đều được.

      “A………. Tuyết Nhi…………….. Lại dùng lực chút………….” nhanh bị bàn tay bé của làm điên rồi, ở điểm nhạy cảm của tận lực ma sát, khắc chế được mình.
      tự tay bắt lấy đầu của , để cho đem vật to lớn ngậm vào sâu hơn.
      honglak thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 10.2

      Cảm giác được phái nam vừa to vừa dài ở trong miệng rung động, di động, tạo thành tiết tấu phun ra nuốt vào.

      Vậy mà vẫn cảm thấy chưa đủ, ôm lấy đầu của , để cho ở trong miệng động đậy nhanh và sâu hơn.

      Bị cứng rắn nhét đầy vào trong miệng, nước miếng trong miệng chảy dọc ra tới cổ, cũng làm ẩm ướt lửa nóng thô to.

      Nhưng vẫn còn dùng tay cùng miệng để lấy lòng Quân Thánh Thiên, mặc dù hàm răng bắt đầu tê dại, cái miệng nhắn cũng bị khổng lồ của đâm sâu vào hết rất khó chịu.

      “Tuyết Nhi………. Em giỏi…………” Quân Thánh Thiên khẽ hô lên, cái miệng nhắn của cùng bàn tay như có phép thuật làm cho hưởng thụ cực lớn, cảm thấy chất lỏng nóng rực của mình cũng nhanh lao ra.

      Quả nhiên, ở mấy lần động đậy mạnh mẽ, nhanh chóng rút vật kiên đĩnh ra, đem dịch nước nóng bỏng phun ở bộ ngực cùng mặt của , sau đó lâng lâng nằm ghế, nhắm mắt cảm thụ cao triều rực rỡ màu sắc từ từ thối lui.

      An Tuyết Nhi ngồi dưới đất thở hổn hển, lấy tay lau tinh dịch của , ngửa đầu thấy gương mặt đầy khoái ý của Quân Thánh Thiên, cũng hớn hở, nâng lên nụ cười.

      ra cũng có thể mang đến cho Thiên khoái cảm kịch liệt như vậy! Quân Thánh Thiên mở mắt, kéo giai nhân ngồi mặt đất, để cho ngồi bàn làm việc rộng rãi, sau đó tách hai bắp đùi tuyết trắng ra, nhìn lỗ hổng ở quần lót lộ ra hoa huyệt, màu đen quăn xoắn làm đẹp hoa huyệt thần bí, lại mang cảm giác hưởng thụ mãnh liệt cho thị giác của .

      Đem hai chân An Tuyết Nhi vắt vai, nhìn thẳng chỗ kín mê người, giày vò hôn lên cánh hoa, liếm láp qua lại, há mồm dùng sức mút đài hoa, mút chất mật vào.

      Đầu lưỡi dùng lực chống đỡ đài hoa run rẩy, dùng ngón tay tách cánh hoa ra, đầu lưỡi cũng vào miệng huyệt, khuấy động vách tường hoa nguyệt chặt khít, hơn nữa ngón tay thuần thục xoa nắn.

      “A ……………….. Thiên………” cả người nóng lên, bàn tay bé nắm chặt tóc của , phải chờ quá lâu, lập tức liền bị liếm láp chinh phục, đạt tới cao triều.

      Quân Thánh Thiên buông xuống, để chân vòng qua hông của , động thân dùng sức sét đánh đưa vật nóng rực vào dũng đạo, lập tức lấp đầy.

      “A”! Hai người đồng thời ở khắc hoan hỉ lên tiếng vì mong đợi từ lâu. An Tuyết Nhi nắm chặt bờ vai của , hai chân kẹp chặt hông của , cảm nhận cảm giác mê huyễn, tràn đầy.

      A! thế nhưng lãng phí mấy ngày có cùng Tuyết Nhi hoan ái, bất qua bù đắp say lòng người lại giá trị hơn nhiều.

      liên tiếp điên cuồng đụng chạm, ở lần cuối cùng chống đỡ lên hoa tâm của , phun ra nhiệt dịch chất chứa nhiều ngày.

      Cao triều qua , bởi vì chứa đựng quá nhiều mầm mống, Quân Tánh Thiên thể tự mình giải tỏa, nhiệt dịch tăng gấp bội tràn vào hoa huyệt An Tuyết NHi, Ở bên trong phòng hiệu trưởng rộng rãi đôi tình lữ quyết định tận dùng địa phương này lần lại lần.

      Mà An Tuyết Nhi tựa như con bút bê xinh đẹp thổi khí, mặc cho Quân Thánh Thiên lần lại lần hưởng dụng.

      “A………….. Thiên, chút!” quỳ nằm ở ghế salon. từ phía sau bắt được eo của , dũng mãnh bãi động trong khe chật hẹp.

      “Thiên, rất lợi hại…………” Tận tình rên rỉ, lớn mật cùng thô bạo luật động thân thể, cùng tựa như dã thú giao cấu.

      “Thanh lớn hơn nữa, muốn nghe em lớn tiếng rên rỉ!” Hạ thân Quân Thánh Thiên nhanh luật động, vươn tay về phía trước nắm lấy đài hoa để cho cảm thụ trong ngoài đồng thời khoái cảm.

      “A! Thiên, em , em muốn …………..” Hạ thể cuồng liệt thũng trướng, mà mạnh bạo thẳng tiến càng làm cho cảm nhận nhiều khoái cảm lên đến tột cùng.

      Gương mặt tuấn tú của Quân Thánh Thiên đỏ lên, hạ thân giống như bị điều chỉnh tần số, vẫn chen vào giữa khe mông của , ngoan tâm trước sau luật động dùng lực ra vào.

      Tay phủ lên cánh hoa ướt đẫm, lây dính ái dịch, ý đồ thăm dò cúc huyệt đóng chặt phía sau của , cố gắng đưa ngón tay xâm nhập.

      “A! Thiên, làm gì vậy?” An Tuyết NHi kinh hoảng lên tiếng.

      “Hư! Chờ chút, em rất thoải mái.”

      cũng bị tiếng la của làm ảnh hưởng, tiếp tục dùng nhiều chất mật dính trơn cúc huyệt, mà luật động cũng mau chóng chuyển xuống chậm hơn, hành hạ người phía dưới.

      cái lại cái có tiết tấu luật động, phối hợp ngón tay theo dịch nhờn xâm nhập huyệt hẹp phía sau, Quân Thánh Thiên giống như dùng hai bút cùng vẽ, kéo ra đưa vào, đâm vào trước sau hai đạo hoa huyệt của . An Tuyết Nhi chịu đựng đau đớn.

      Vì Thiên, muốn nhẫn nại. Hành động này trước nay chưa có kích thích giải đất nhạy cảm của An Tuyết Nhi tiết ra nhiều dịch nhờn hơn, lại đem cúc huyệt bôi trơn , để cho tiến vào thuận tiện hơn.

      “A……….” sau cơn đau đớn tê dại, là khoái cảm khiến cho kìm hãm được mà rên rỉ sung sướng. Hai huyệt động đều bị lấp đầy, đánh thẳng vào trong dục niệm mãnh liệt, làm cho tự lay động mông ngọc.

      Quân Thánh Thiên ngay lúc An Tuyết Nhi rên rỉ, dũng đạo cũng trở nên co rút.

      “Thiên, em được…………..” mệt mỏi nằm xuống. rút vật nóng cùng ngón tay ra.

      “Cố lên, sắp tới rồi, chuẩn bị.”

      “Cái gì?” ở tình trạng , hông của lại bị nâng lên, dự cảm xấu nháy mắt xông tới.

      “A!” Quân Thánh Thiên nhanh như tia chớp đâm vào khe huyệt , khiến nhịn được kêu lên.

      “A! Tuyết Nhi, em giỏi, chặt.” Nam tính bị cắn nuốt chặt, tư vị kia tuyệt vời làm cho mau nhịn được, thiếu chút nữa phunt ra.

      giống như ngựa hoang, trong khe huyệt ngừng ra vào, càng ngày càng dùng sức, cũng càng vào sâu.

      “A………..” Bị vật nam tính đẩy khoái cảm lên cao phong, cái miệng kêu lên đứt quãng làm cho người ta hưng phấn thôi.

      Quân Thánh Thiên cúi người dán lên lưng ngọc của , đưa tay nắm lấy hai vú đầy đặn tận tình vuốt ve, mà hạ thân còn lại là ra roi thúc ngựa, ra sức rong ruổi. Kia nóng rực, thô to, xuyên qua huyệt đạo chặt khít của , cũng làm cho rên rỉ ngừng.

      “Chính là như vậy, lớn tiếng chút. muốn nghe thanh của em.” dùng lực nắm lấy đầu vú, ý bảo lớn tiếng gào thét.

      “A…………. Ừ………….. Thiên, quá mạnh mẽ, em …………” An Tuyết Nhi lớn mật gào thét, theo cuồng dã luật động, bạo gan vặn eo lắc mông.

      Quân Thánh Thiên giống như dã thú, nhanh chóng luật động, rốt cuộc ở bên trong hoa huyệt mãnh liệt co rút, lần nữa phun ra tinh dịch ấm nóng….

      và An Tuyết Nhi run rẩy ngã sấp ở ghế salon, để cho lửa nóng kích tình dần dần thối lui. Hai người hiểu lầm, cuối cùng cũng được giải trừ………..

      ***

      “Ha ha!” An Tuyết Nhi tâm tình dâng cao, kì nghỉ đông mà mong đợi lâu rốt cuộc cũng bắt đầu, mấy ngày này bị Thiên làm cho mệt chết !

      cùng ước định kỳ hạn tuần lễ, lại tự động kéo dài thành vô kỳ hạn.

      Cho nên cái gì cũng nghĩ đến, chỉ rời khỏi trong tháng.

      Chỉ muốn trốn tới nơi tìm được, ngủ cho thỏa mái. cười tủm tỉm kéo rèm cửa sổ xuống, tránh ánh mặt trời chói mắt.

      cuối cùng cũng thoát khỏi ma chưởng rồi, ngồi ở trong khoang hạng nhất ngừng cười khúc khích.

      Máy bay tại chiếu phim cũng khó coi! hay là trước rửa mặt, trở lại thoa kem dưỡng da ngủ bù là tốt nhất.

      An Tuyết Nhi chỉ cần nghĩ tới có thể tùy tâm sở dục ngủ liền vui vẻ vô cùng, nụ cười treo mặt cũng phiền hà.

      An Tuyết Nhi đứng dậy tới phòng vệ sinh dùng nước lạnh rửa mặt, ngẩng đầu nhìn nữ nhân xinh đẹp trong gương, nghịch ngợm làm cái mặt quỷ, lại le lưỡi, cuối cùng nở nụ cười tươi.

      Rửa mặt xong, mang theo nụ cười cầm được đưa tay muốn mở cửa, đột nhiên mý mắt bắt đầu nhảy lên, trong lòng dâng lên dự cảm bất thường.

      thích nằm mơ, đầu lại bắt đầu tưởng tượng, Quân Thánh Thiên có thể giống như trong phim hay diễn, lúc mở cửa liền mang theo nụ cười tà ác xuất ?

      , ! Phải nhanh ra ngoài a! An Tuyết Nhi từ từ mở cửa, trong lòng vẫn có chút sợ hãi. ai cả! nghĩ nhiều rồi.

      về chỗ ngồi ngồi xuống, mở ra túi xách, lấy mặt nạ đắp lên, sau đó nhắm mắt lại, thoải mái nghe nhạc, hưởng thụ giấc ngủ vĩ đại của . An Thắng Võ ngồi ở bên cạnh An Tuyết Nhi, đưa tay đẩy của cái.

      “Tiểu muội, chị muốn ngủ sao?” “ừm! Chị muốn ngủ, đừng động chị.” lười biếng trả lời.

      Qua mấy giây, tay của lại bị đẩy cái.

      “Tuyết Nhi, em muốn ngủ tiếp sao?” Hả? Thanh này…….. An Tuyết Nhi bị dọa sợ đến mặt nạ rơi xuống, bỏ tai nghe, nhìn về phía nguồn gốc thanh .

      “Thiên, , ….” Kinh sợ quá độ, cà lăm nhìn chằm chằm vẻ mặt tà ác của Quân Thánh Thiên.

      A! Kế hoạch ngủ bù của tong rồi… Quân Thánh Thiên đắc ý nhìn An Tuyết Nhi mở lớn mắt nhìn chằm chằm , hớn hở ngồi vào vị trí của An Thắng Võ.

      Xem như thế nào mà tốt “thương ..

      Mỗi người đều có mục đích riêng, cười nhìn đối phương, bọn họ ở nước lạ lưu lại kỷ niệm gì đáng nhớ đây?

      Hết.
      đọc xong truyện này cảm giác của bạn là gì nhỉ????
      honglak thích bài này.

    5. honglak

      honglak Well-Known Member

      Bài viết:
      656
      Được thích:
      1,174
      tiếp tục nàng ơi, ta ủng hộ nàng @le hanh
      nhớ tag ta vào khi có chương mới nha

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :