1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kích tình tuyệt sắc - Quý Ly (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 7.3

      “Thiên, ra ngoài trước, em đau lắm!”

      Giày cao gót bởi vì ngừng đá hai chân, mà rơi xuống đất.

      “Tuyết Nhi, nhịn chút, chờ chút đau nữa.”

      “Em nhịn được, Thiên, thả em ra, em đau muốn chết a.”

      sợ đau, thân thể đau đớn kịch liệt hành hạ . nghĩ tới như vậy. Quân Thánh Thiên khó khăn trấn an giai nhân.

      thậm chí còn chưa có làm rách màng trinh của . Nhưng mà nhìn thấy người khóc thảm đến như vậy, đành lòng, thể làm gì khác hơn là thối lui khỏi hoa kính mê người của .

      Vừa lui ra ngoài, An Tuyết Nhi liền đẩy thân thể của ra, vừa khóc chạy tới hướng cầu thang.

      Đau chết mất! Muốn đưa cho bất cứ thứ gì cũng có thể, chính là muốn cái đó của xé rách thân thể của .

      Đột nhiên cả người bị đẩy ra, Quân Thánh thiên trong nháy mắt tức giận dâng cao, đuổi theo giai nhân muốn trốn chạy.

      bé này tàn nhẫn, tuyệt thương cảm tiểu đệ đệ của .

      An Tuyết Nhi nghe được thanh ở sau lưng ngày càng gần, khiến càng thêm hoảng loạn, vừa chạy tới đầu cầu thang liền bị bắt được tay.

      “A! Buông em ra, em muốn, đau lắm…… cầu xin ……..”

      “Tuyết Nhi, em nhẫn chút thôi, đau đớn.” Quân Thánh Thiên cố gắng thuyết phục , đem thân thể kiều của quay lại đối mặt với .

      muốn, em sợ đau, tha cho em !” bước lên cầu thang cùng giằng co.

      Quân Thánh Thiên cũng theo , cách bậc cầu thang.

      cũng mau bị dục hỏa thiêu cháy rồi, này còn hành hạ như vậy nữa!

      Đột nhiên, An Tuyết Nhi cẩn thận ngã nằm cầu thang, Quân Thánh Thiên lợi dụng thời cơ thể bỏ lỡ, liền chuyển qua thân thể , tách hai chân nhu mỹ ra, động thân cái hung hăng đâm vào hoa huyệt hẹp, hoàn toàn xuyên qua .

      nức nở, bị giết chết mất, hạ thể bị ngoan tâm xé ra.

      “Nha…………….” Quân Thánh Thiên ngẩng đầu lên, phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

      Rốt cuộc cũng được như ý muốn của , bời vì đè nén quá lâu nên kịp thương hoa tiếc ngọc.

      tay nắm vuốt mông của , tay bắt lấy hai vú mê người, ở hạ thể chảy máu của , nhanh chóng thẳng tiến ra vào.

      Cảm giác kia tuyệt vời, khiến cho ngày càng hưng phấn.

      “Đau quá ………. Thiên, dừng lại………….” An Tuyết Nhi bị vật cứng chút lưu tình hung mãnh đụng vào, nơi mới vừa bị xé rách khiến đau đớn dứt.

      đáng ghét, làm cho phía dưới đau, đau a!

      “Tuyết Nhi, vì nhẫn nhịn chút!” cũng bởi vì kêu khóc mà dừng lại, hoa huyệt mảnh mai càng kích thích muốn xâm phạm .

      nhanh luật động vòng eo, lần lại lần xâm nhập, làm cho thể tự kiềm chế mà co rút nhanh hơn. Bây giờ như chợt thay đổi thành người khác, tuyệt thương , ở cơ thể mỹ miều của mà ngược đãi.

      “Nhịn chút lập tức hết đau.”

      Quân Thánh Thiên cậy mạnh phát tiết quá nhiều, thương hôn lên cái trán ướt đẫm mồ hôi của . di động ngón tay ở nơi giao hợp của họ, vuốt ve cánh hoa run rẩy, kích thích tiết ra nhiều ái dịch, để cho trở ngại ra vào hoa kính.

      “Sắp hết chưa?” An Tuyết Nhi nhíu chặt mày, vẫn cảm thấy rất đau.

      lát nữa thôi, chân mở ra chút.” Quân Thánh Thiên ra lệnh, hạ thân vẫn luật động dừng.

      An Tuyết Nhi chỉ có thể nghe theo , đem chân phải mở rộng ra, để cho dễ dàng xâm nhập hơn.

      Thỏa mãn hét tiếng, lần nữa ra sức ra vào giày vò bên trong thân thể mềm mại, lần này càng thêm ôn nhu chút nào.

      “Đừng đụng sâu như vậy, em sợ………………..” Bị thô bạo đâm vào chỗ sâu, sợ cái vật vừa to vừa dài xỏ xuyên qua hạ thể của .

      “Hư………………………..” Quân Thánh Thiên để ý tới sợ hãi của , vẫn mê muội cứng rắn, đâm sâu vào hoa huyệt bó chặt.

      nhẫn nhịn quá lâu, bây giờ mới cách nào khắc chế được mình. Nâng khe mông cao hơn, mới có thể xâm nhập vào đáy sâu ướt nhất, mà khe huyệt co rút lại, mặc dù có chút khó khăn, nhưng như vậy càng thêm mê người.

      An Tuyết Nhi cũng chịu nổi cuồng bạo, hạ thân đau đớn, làm cho hai mắt tối sầm, bất tình cầu thang.

      Quân Thánh Thiên phát người dưới thân hôn mê, gương mặt tuấn mỹ lên tia áy náy.

      quá thô lỗ, nhưng là còn chưa muốn đủ a! Theo thân thể ngọc ngà mị hoặc của , lần nữa làm cho tự kiềm chế được mà bừa bãi động eo.

      A! Khe huyệt Tuyết Nhi chặt như vậy, nhốt chặt , làm sao ngu ngốc mà đoạt lấy chứ! Quân Thánh Thiên nắm chặt eo của , lần lại lần, chút mệt mỏi thẳng tiến ra vào. Rốt cuộc, ở lần chạy nước rút cuối cùng đem toàn lực ra, sau đó phóng tinh dịch vào sâu trong hoa huyệt, rồi sau đó gục người An Tuyết Nhi, cảm giác thỏa mãn trước nay chưa bao giờ có………..

      *****​

      Hôm sau, Quân Thánh Thiên tỉnh dậy sớm hơn chút, mỉm cười liếc nhìn giai nhân ở giường vẫn còn say ngủ, hôn môi cái, mới lưu luyến bước vào phòng tắm.

      Tinh thần sảng khoái, sau khi tắm xong, làm bữa sáng đơn giản, rồi bưng mâm lên, chuẩn bị hôn đánh thức tỉnh mỹ nhân ngủ say của .

      Hi! Ngủ ngon nha.

      Quân Thánh Thiên ngồi ở mép giường, vén chăn lên, nhìn thân thể trắng nõn dưới ánh mặt trời của An Tuyết Nhi.

      mỹ lệ a! Đây chính là kết hợp hoàn mỹ, ! Ngực của Tuyết Nhi so với thân thể mảnh khảnh to lớn hơn rất nhiều, bất quá quan hệ, chết đôi nhũ phong của !.

      “Tuyết Nhi, rời giường a! Mỹ nhân say ngủ của , mặt trời lên cao rồi a.”

      vừa , vừa vỗ vỗ cái mông lộ ra của . Vẫn còn trong giấc mộng, An Tuyết Nhi đột nhiên lật người nằm ngang.

      “Tuyết Nhi, rời giường!”

      Thấy bé cưng ngủ ngon như vậy, đưa ra hai tay, giở trò xấu với hai vú của .

      “A!” Bị bắt thức giấc, cặp mắt mơ hồ mở ra, nhìn thấy mình nằm trong phòng của Quân Thánh Thiên. Sau đó, nhìn thấy hai cái tay đặt ngực của mình, tự giác tỉnh táo lại.

      “Thiên, làm sao lại đùa giỡn người ta a!” đẩy hai tay của ra, kéo cái chăn lên nhìn nhằm chằm .

      còn chưa ngủ đủ a!

      “Oan uổng quá! Đại nhân, tiểu nhân cũng chỉ là bảo người dậy ăn điểm tâm thôi mà!” Quân Thánh Thiên làm ra tư thế đầu hàng, gương mặt tuấn tú làm vui vẻ.

      sao! Nhưng mà em còn muốn ngủ, có thể ngủ tiếp được ?” Giai nhân vẫn như cũ nằm giường, vừa , ánh mắt vừa khéo lại, giống như lập tức có thể ngủ.

      “Tốt! Vậy cùng em, cùng nhau ngủ a.” Quân Thánh Thiên đứng lên cởi nút áo sơ mi, toan tính lần nữa áp đảo .

      len lén mở mắt lên Quân Thánh Thiên, ngờ cởi quần áo , lập tức bị dọa sợ, ôm lấy chăn mà ngồi dậy.

      muốn, cần phiền toái như vậy, em muốn ngủ nữa.” Vừa , vừa ôm chăn muốn xuống giường, ai biết vừa đứng lên, lập tức chân liền mềm nhũn, ngã ngồi giường.

      “Tuyết Nhi, em có khỏe ?”

      Tuyết Nhi nhất định là bị làm cho hai chân vô lực.

      “Toàn thân em đau nhức đều là tại làm hại mà.”

      Tối hôm qua kích tình, lần nữa lần nữa muốn , lại còn muốn biểu diễn kỹ năng đặc biệt, biến đổi tư thế, mắc cỡ chết người! Khuôn mặt nhắn của lập tức đỏ hồng.

      ngồi chồm hỗm, cúi người nhìn ai kia thẹn thùng, liền nắm đôi bàn tay bé, ma sát gương mặt của .

      “Đều là lỗi của . Vợ đại lượng, tha cho nha!”

      “Hừ! thèm để ý tới nữa!” tức giận quay đầu thèm nhìn .

      “Vậy chúng ta lấy nước với sữa hòa nhau nha, làm cho em chịu để ý .”

      “Đồ da mặt dày, bắt nạt em a!” An Tuyết Nhi thuận theo, nắm lấy gương mặt , dùng sức lôi kéo.

      “Được rồi! Tuyết NHi, trước ăn bữa sáng , rồi tắm suối nước nóng nữa, thoải mái hơn rất nhiều a.”

      cho cự tuyệt, bưng mâm thức ăn tới ý bảo khởi động.

      “Vậy em đánh răng rửa mặt trước .”

      ôm em !”

      cần đâu! cầm y phục cho em mặc, em tự mình .”

      Quân Thánh Thiên tùy ý cầm áo của cho mặc vào, nhìn bóng dáng mảnh khảnh vào phòng rửa tay.

      A! muốn cứ như vậy mà bỏ qua ………..
      honglak thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 8.1

      Buổi tối, chiếc xe dừng bên ngoài An gia xa.

      “A…………………………..” An Tuyết Nhi giạng chân ngồi đùi đối mặt với Quân Thánh Thiên, dưới phập phồng.

      đáng thương, vốn là muốn nhanh chóng thoát khỏi ma chưởng của để về nhà nhanh chóng ngủ giấc, ai biết Quân Thánh Thiên đưa về đến cửa nhà, lại bắt cùng ra chỗ ngồi phía sau hoan ái, cũng để ý tới bị người An gia nhìn thấy.

      Quân Thánh Thiên ngừng ngậm mút đôi nhũ phong đung đưa của , mến gặm cắn hai đóa hồng diễm, hạ thân ngừng đâm vào hoa kính co rút, dùng lực bãi động thân thể trước mặt, để hoa huyệt nhanh phun ra nuốt vào tiểu đệ của .

      Cảm giác tuyệt vời, làm cho muốn để về nhà. Cho nên dù biết là đủ, nhưng thể làm gì khác hơn là ân ái để lời tạm biệt.

      “A… ……. được!”

      Khe huyệt co rút chặt, bao lấy vật nóng bỏng ngừng tiến về phía trước, ôm chặt đầu của , cả người co quắp.

      Tay của đem hạ thấp xuống hơn, cưỡng bách miệng huyệt căng thẳng nuốt lấy vật vừa to vừa dài, bao kín lấy vật nam tính ấy.

      mỗi lần trùng xuống cũng cảm thấy tử cung của mình bị đội lên, điên cuồng như vậy khiến cho ngồi xuống vật nóng càng thêm sâu hơn, bộ ngực sữa của lay động kịch liệt, giống như thi chạy vậy, làm cho hưng phấn thôi.

      Cảm giác mình giống như ngồi ở đoàn lửa nóng, tiểu đệ nóng rực thô to của đâm vào khiến có chút đau, lại có khoái cảm tê dại.

      Tại sao luôn chịu buông tha ? ôm chặt lấy thân thể xinh đẹp, ra vào nhanh chóng có lực, cứng rắn.

      hơi cuối cùng toàn lực đâm vào bên trong, phóng ra cao triều.

      “A! Tuyết Nhi, em giỏi.”

      Gương mặt tuấn tú hồng hào, vùi vào bộ ngực sữa trước mặt.

      An Tuyết Nhi, có chút thở dốc, là điên mới có thể cùng ở ngay ngoài cửa nhà ân ái, đều là tại cái tên đại ác lang này mê hoặc làm chuyện xấu.

      “Thiên, em cần phải về.” tức giận .

      là đưa dê vào miệng cọp a!

      Buổi trưa hôm nay, tắm suối nước nóng xong, ăn bữa trưa, bọn họ vốn là ngồi ghế salon xem VCD. Thiên ở ngay ghế trêu đùa , hấp dẫn thể cùng làm việc. Mà chạng vạng, vốn là muốn trở về nhưng mà Thiên lại bắt đến sân cầu, gần chỗ để khăn tắm, ép nằm bàn cầu cùng ái ân.

      quá đáng! thế, càng làm cho người ta căm phẫn chính là, thế nhưng cũng cảm thấy rất hưng phấn, kích thích, còn đạt tới cao triều chứ.

      Mà bây giờ, mặc dù về đến cửa nhà, nghĩ tới, lại bị ăn. Ai! kiếp trước nhất định là hòa thượng.

      “Tuyết Nhi, muốn em về a.” Quân THánh Thiên ngậm vành tai của , thanh trầm thấp khàn khàn, ở bên tai .

      được! Ngày mai còn phải học mà!” đẩy ra giọng .

      “Được rồi! lần cuối nữa nhé.” trong chốc lát ánh mắt tỏa sáng, vật kia ngay lập tức khổng lồ, sưng trướng lên, nhất quyết buông tha hoa kính kia a.

      muốn! Người ta còn phải về nhà!” sợ hãi, từ đùi nhảy xuống.

      Muốn mở cửa xe xông ra ngoài, nhưng kịp rồi, Quân Thánh Thiên từ phía sau bắt được hông của , dùng tốc độ sét đánh, đâm vào hoa huyệt, bắt đầu luật động. chút nào đè nén mình, dũng mãnh xâm phạm hoa huyệt ướt nhẹp, bàn tay nắm eo thon của đến ứ hồng.

      “A………..” An Tuyết Nhi hai tay bắt được tay cầm của cửa xe, cuồng loạn vung đầu lên, mặc cho cứng rắn ngang tàng từ sau tiến vào huyệt đạo mềm mại.

      Tiếng rên rỉ kìm nén ở trong xe vang lên. Mà xe thể thao ở trong đêm tối, suồng xã tứ phía dưới lay động.

      Khe huyệt chật hẹp, ướt nhẹp bao chặt lấy vật thể điên cuồng nóng rực. ra nam nhân đè nén lâu như vậy, khi phát tiết ra ngoài, giống như núi lửa bộc phát, càng thể ngừng lại.

      Vừa đáng thương vừa hạnh phúc a! Đêm tối với tựa hồ đặc biệt kích thích. Mà chằng có chừng mực……..

      ****** ​

      góc sân trường, có ba nữ sinh tụ ở chung chỗ, giọng bàn luận kế hoạch xấu xa của mình.

      Liên tiếp thất bại cùng với việc bị An Thắng Võ ác chỉnh, làm cho Phương Vô Mỹ càng thêm thống hận An Tuyết Nhi, hơn nữa lại thấy Quân Thánh Thiên cùng An Tuyết Nhi thời gian này càng thêm thân mật, càng thêm ghen ghét dữ dội.

      “Lần này nhất định phải thành công!” Phương Vô Mỹ vẻ mặt hung ác, hướng về phía bạn tốt ở cửa .

      “Chúng ta cũng sắp xếp xong xuôi, lần này An Tuyết Nhi nhất định trúng kế.” Cổ Lợi phụ họa.

      bên Hàm Lan, vẻ mặt nặng nề nhìn bạn tốt. Có cần thiết vì tranh đoạt người đàn ông mà dùng thủ đoạn đùa bỡn sao?

      Tại sao quang minh chính đại mà cạnh tranh chứ? Nhưng cũng ra suy nghĩ của mình, mặt nhát gan, mặt tin tưởng các nghe . Ai! Chỉ có thể cầu nguyện các sớm ngày tỉnh ngộ.

      “Wow! Học trưởng lợi hại nha! Em lần đầu tiên mới thấy bộ dạng mềm mại như vậy của Tiểu Linh.”

      An Tuyết Nhi vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Từ Tiểu Linh tựa vào trong ngực Bạch Mộ Hiên, hai người bọn họ ở trong thư viện thân mật ôm hôn, dĩ nhiên, Bạch Mộ Hiên phải mất chút sức lực, mới làm cho Từ Tiểu Linh ngoan ngoãn há miệng.

      Đột nhiên cánh tay đưa qua che mắt An Tuyết Nhi.

      “Tuyết Nhi, chớ nhìn lén người khác thân thiết, nếu như em muốn nhìn, chúng ta về nhà, hướng gương làm mấy lần, để cho em xem kỹ đến khi nào đủ mới thôi.”

      Quân Thánh THiên thích nhìn chằm chằm nam nhân khác, thuận tiện kéo lui về phía sau.

      Bởi vì sắp thi học kỳ, hai đôi tiểu tình lữ đều hẹn mà cùng đến Đồ Thư Quán ôn bài, hai tên nam sinh cũng vì bạn mới đến.

      Mà hai người bọn họ ở trường nổi danh là thiên tài, nếu phải vì hai , bọn ngay cả phòng tự học ở nơi nào cũng đều biết.

      Trong thư viện trường trung học Lan Hinh, phân chia ra nhiều phòng học: công cộng, đoàn thể, hai người và phòng cá nhân, để cho học sinh có thể theo nhu cầu mà lựa chọn.

      Dĩ nhiên vì phòng ngừa loạn quấy nhiễu, nên trang bị, cách thiết bị cách hết sức đại.

      “Ai nha! Thiên, buông tay! Em thấy gì cả.” Bị Quân Thánh Thiên kìm chặt, kéo lui về phía sau, An Tuyết Nhi cước bộ khỏi lảo đảo.

      Kéo đoạn đường, mới đỡ xoay người đứng ngay ngắn lại.

      “Tuyết Nhi, em muốn gian phòng nào?” Đứng ở chỗ phân phối phòng tự học, để cho lựa chọn gian phòng.

      “Em muốn cái phòng ở góc kia.” An Tuyết Nhi quyến định chọn lấy phòng học cá nhân.

      “Ừ…” Trầm ngâm lát, Quân Thánh Thiên nắm lấy tay của , liền hướng phòng học hai người ở góc khác tới.
      honglak thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 8.2

      “Thiên, người ta muốn học mình! dẫn em đâu vậy?”

      Mỗi lần cùng Thiên chung chỗ cũng có cách nào tập trung, muốn dạy phương trình số học, cuối cùng lại dạy phương trình tình ái a, dạy như thế làm sao mà chuyên tâm học được?

      cũng muốn học bài mà! muốn chuyên tâm đọc sách.”

      An Tuyết Nhi bất đắc dĩ sang phía bên phải ngồi xuống, lấy ra quyển sách chuẩn bị học bài.

      “Ai!”

      ở bên cạnh ngồi xuống, lấy ra xấp sách, hai chân hơi nâng lên, giống như nhìn báo đọc vậy, mặc dù bộ dáng nhàng, nhưng ánh mắt cũng rất chuyên chú.

      lại đổi quyển sách, an tĩnh đọc, có quấy nhiễu người bên cạnh.

      An Tuyết Nhi có Quân Thánh Thiên ở bên, dường như khó có thể chuyên tâm, bất quá tiếng động làm bạn bên cạnh , cũng dần dần chìm vào nội dung của cuốn sách ấy.

      Mặc dù phải học sinh thiên tài, nhưng mà cũng rất chăm chỉ, khéo léo, thành tích luôn dẫn đầu. biết qua bao lâu, Quân Thánh Thiên đột nhiên để quyển sách xuống, ưu nhã duỗi cái lưng mỏi. Những quyển sách này là nhàm chán, bất quá cũng vì ứng phó cuộc thi, làm gì khác hơn là bất đắc dĩ liếc qua chút! Dù sao An Tuyết Nhi sang năm cũng học đến, coi như là vì học chút.

      nhìn An Tuyết Nhi cắm đầu vào quyển sách. tại sao học xong nhanh chút?

      Ai! cũng an phận tý, muốn quấy nhiễu .

      Mới nghĩ như vậy, thanh của liền vang lên, “THiên, có thể chỉ em làm đề số học này ? Đề này khó nha!” cau mày, quay đầu hướng xin giúp đỡ.

      thành vấn đề, chờ để phục vụ em đây!” Quân Thánh Thiên vui vẻ đáp, mình lại có chuyện để làm rồi.

      đứng ở phía sau , tay chống bàn, cúi thấp người, đem mặt tựa vào bả vai của , nhìn xuống đề mục liền cầm lấy bút trong tay , bên giải thích bên tính toán, viết đống công thức cùng biểu thức số học ra giấy.

      “Thiên, rất lợi hại nha! dạy so với thầy giáo của em còn dễ hiểu hơn!” Khi giải thích, An Tuyết Nhi rất nhanh liền hiểu ra, liền mừng rỡ .

      ngây thơ nghĩ rằng có bạn trai lợi hại như vậy là hạnh phúc.! “ đề mục cái hôn. Tuyết Nhi, hôn chút !” buông tha bất kỳ cơ hội khinh bạc nào, lên tiếng đòi hỏi .

      “Được rồi!” An Tuyết Nhi vui vẻ, hào phóng gương mặt hôn xuống.

      “Như vậy được chưa?” còn chưa có làm xong bài tập a!

      “Cái này mà gọi là hôn sao, muốn chính là hôn lưỡi.” nhất quyết có hôn, bỏ qua chuyện này.

      “Người ta còn phải học!” ràng vừa hôn xong. nhất định dừng lại.

      “Mặc kệ, muốn em hôn .” đem mặt áp sát, cho trốn thoát.

      sao! Chỉ cái thôi đó!” bất đắc dĩ đáp ứng. sớm biết hỏi rồi, là sắc tính thay đổi!

      Quân Thánh Thiên được như ý, cười đến khoa trương, bèn ngồi ghế hướng An Tuyết Nhi, đầu gối chạm vào bắp đùi của .

      An Tuyết Nhi ôm lấy cổ , ngửa đầu ngậm lấy miệng , sau lại duỗi lưỡi liếm qua, nhưng Quân Thánh Thiên cũng mở to miệng, mặc cho An Tuyết Nhi cố gắng cạy ra.

      “Thiên…….” muốn hôn lưỡi, lại chịu hợp tác, này, thế nào hôn đây?

      vừa mở miệng, Quân THánh Thiên liền nhanh chóng đưa tay lên đỡ lấy ót của , hôn lên bờ môi đỏ mọng, cậy mạnh đưa lưỡi vào miệng ngọt ngào, cùng đầu lưỡi của nhiệt tình dây dưa.

      A! Tuyết Nhi lúc nào cũng có hương vị ngọt ngào như vậy. ( YênYên: Em chịu hai chị…………… mvs… khuyến cáo ‘xin hãy đánh răng trước khi dùng cháo lưỡi ^_^’ ) An Tuyết Nhi mê man ôm lấy cổ của , ngẩng đầu đón nhận nụ hôn nóng bỏng.

      cách nào tự chủ được, ngay cả khi bị kéo ngồi đùi lúc nào cũng biết. kéo áo sơ mi của ra, tay từ dưới đưa vào bên trong áo, động tác thuần thục cởi áo lót ra, lấy tay bao lấy bầu vú căng tròn, dùng sức như muốn nặn ra sữa.

      An Tuyết Nhi ngẩng đầu thở khẽ, cong người lên, đầu vú thẳng tiến vào sâu trong miệng của , hạ thân bị dục hỏa hành hạ khó chịu, cũng khó nhịn được bắt đầu vuốt ve bắp đùi của .

      Quân Thánh Thiên muốn làm vật kiên đĩnh sưng to phải nhẫn nại, tự tay xé roạc quần lót của , tách ra cánh hoa ướt át, động thân đem dục hỏa cương cứng, cắm vào chỗ kín chặt khít, ôm thân thể kích tình luật động.

      “A……………….” cho dù hoan ái vô số lần, nhưng vẫn chịu được cảm giác đột nhiên bị đâm vào, huống chi mỗi lần đều giống như mãnh thú, va chạm mãnh liệt, mà khe huyệt của , vô cùng đáng thương phải tiếp nhận tiểu đệ khổng lồ của .

      Mê mị mà cắn môi dưới, cảm thụ khoái cảm cùng đau đớn. tay ghìm chặt hông của , để cho phối hợp tiết tấu nhanh chóng hơn, tay lại đưa đến chỗ bọn họ giao hợp, chạm vào chỗ mẫn cảm, để cho nơi thần bí ấy tiết ra nhiều ái dịch bôi trơn hơn.

      Khoái cảm nhanh chóng thay thế cảm giác bị xuyên qua đau đớn, say mê đung đưa người lên xuống, để cho hạ thân kia mang đến cho khoái cảm tuyệt vời.

      Ngọt ngào, hưng phấn cùng thở dốc, tràn ngập trong phòng tự học.

      Quân Thánh Thiên ở thân thể nhu mỹ mềm mại ra sức dùng lực lên đỉnh, làm cho hoa kính nhạy cảm co rút lại run rẩy.

      “Ừm…………….” Hạ thân khổng lồ. cứng rắn, lấp đầy khe trật hẹp, chạm đến nơi sâu nhất trong hoa nguyệt, vừa nhanh, vừa cuồng dã ma sát cánh hoa mềm mại, chừng mực chạy nước rút, khiến cho chịu nổi, toàn thân co rút đạt tới cực đỉnh điểm, mềm yếu ở vai , mặc tiếp tục nắm hông của luật động.

      Quân Thánh Thiên bị khoái cảm tích lũy kích thích tăng nhanh động tác, chút lưu tình ra vào tận hứng phát tiết dục vọng.

      Rốt cuộc, ở lần cuối cùng, tiến vào nơi sâu kín nhất của , lửa nóng tinh dịch phun ra …. An Tuyết Nhi cả người vô lực, mị nhãn như si như say mở ra, dùng ngõn tay chà xát ngực Quân THánh Thiên.

      “Thiên, lại quên mang bao nữa!” vẫn biết luôn chuẩn bị rất nhiều bao cao su bên người đề phòng bất cứ tình huống nào. Nhưng lúc hưng phấn liền quên luôn, đặc biệt là càng ở những nơi nguy hiển, càng dễ dàng quên

      “Đều tại em quá mê người, hại thể đợi được mà muốn ăn, quên mất luôn, lần sau nhớ.”

      mỗi lần đều như vậy, kết quả còn phải là quên luôn đấy sao.” ngọt ngào cong môi, hoài nghi căn bản thích mang thứ kia, lại làm cả hai phải đề phòng.

      Cũng may mẹ ở phương diện này giúp rất nhiều. Mặc dù rất muốn có nhóc con lớn lên giống Thiên, nhưng biết bây giờ còn chưa phải lúc.

      “Vậy em lần sau ở bên ngoài đừng có quyến rũ , làm kịp đợi đến khi về nhà mà phát hỏa.”

      Ở trong mắt Quân Thánh Thiên, mỗi động tác mờ ám của An Tuyết Nhi đều khả ái động lòng người, khiến cho tự chủ được mà hoàn toàn tan rã, trong lòng tràn đầy ý muốn ngay tại chỗ đoạt lấy .

      “Người ta quyến rũ lúc nào chứ? Em rất chăm chỉ ở đây đọc sách nha!”
      honglak thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 8.3

      “Còn có, em bây giờ phải chu mỏ là ám hiệu hôn em hay sao?” chằm chằm nhìn đôi môi đỏ mọng khêu gợi, khép khép mở mở làu bầu, cảm thấy cỗ nhiệt lưu từ từ rốt vào hạ bộ.

      Tiểu tinh này biết dụ dỗ người ta phạm tội!

      bậy, đây đại biểu là bất mãn, mới phải quyến rũ!” nũng nịu ngụy biện, cái miệng khỏi cong cao hơn.

      Nhưng có phản bác , lại chỉ nhìn chằm chằm , nhịn được mà chà xát cơ ngực bền chắc của , để cho dời tầm mắt nhìn về phía .

      “Tuyết Nhi, chúng ta làm thêm lần nữa được ?” thấp giọng dụ dỗ An Tuyết NHi, đối với có lực hút trí mạng.

      cực kỳ cá tính mềm mại thiện lương lại nũng nịu của , cũng tiếng rên rỉ ngọt ngào, thở dốc của những khi hoan ái. Còn có khuôn mặt tinh xảo nhắn cùng với thân thể trắng nõn, mỹ miều của .

      muốn nữa! Thiên, chúng ta ở thư viện nên như vậy.”

      An Tuyết Nhi lui về phía sau tránh né gương mặt áp sát của , lại bị tay của bắt trụ lấy vòng eo, làm thể động đầy, chỉ có thể quay đầu tránh cái miệng của .

      ở lúc Quân Thánh Thiên cắn vành tai An Tuyết NHi, hồi tiếng gõ cửa ầm ầm dồn dập vang lên. An Tuyết Nhi có tật giật mình, hoảng hốt. Có phải có người phát bọn họ ở thư viện làm loạn?

      “Có người gõ cửa! Làm sao bây giờ?” hoảng hốt nhìn về phía Quân Thánh Thiên.

      có chuyện gì, em trước mặc quần áo tử tế vào !” Quân Thánh Thiên kéo cùng nhau đứng lên, giúp cài nút áo ngực cũng chỉnh lại trang phục.

      “Quần lót của em đâu?” cảm thấy hạ thân lành lạnh, lại nhìn xung quanh lần. A! Quần lót đáng thương của bi thảm nằm ở sàn nhà, kết thúc sinh mạng ngắn ngủi của nó.

      “Thiên, lại đem quần lót của người ta xé rách.” An Tuyết Nhi nổi giận trừng mắt nhìn cái.

      Bảo sau đó như thế nào ra ngoài a! Quân Thánh Thiên cũng sửa sang lại áo của , nhìn đến tiểu bảo bối vì quần lót mà tức giận, nắm lấy tay của , khách khí hôn trụ cái miệng thao thao bất tuyệt, nhiệt tình cùng thân thiết quấn quít, cho đến khi thở nổi mới buông ra.

      “Lần sau nhớ mang thêm cái quần lót để ở túi xách.” nhìn chằm chằm người tựa vào lồng ngực .

      “Người ta sớm mang thêm, xem hư hỏng.” Kể từ lần đầu tiên làm tình cùng với , tỷ lệ quần lót còn sống sót của ngày hạ thấp, phải mua thêm lượng lớn nữa.

      “Tuyết Nhi, em chu đáo! Vậy về sau cũng cần phải băn khoăn quá nhiều rồi.”

      “Hừ!” Mặt ửng hồng, hừ tiếng.

      Tiếng gõ cửa kiên nhẫn, lần nữa vang lên. An Tuyết Nhi vội vàng lấy quần lót ra, che che giấu giấu mặc vào. Đợi mặc xong, Quân Thánh Thiên mang bộ mặt lạnh lùng ra mở cửa, liền thấy Từ Tiểu Linh cùng Bạch Mộ Hiên cười mờ ám nhìn bọn họ.

      “Này! Các ngươi lại làm chuyện xấu gì đó? Tại sao lâu như vậy mới ra mở cửa. có phải tìm y phục đầy đất hả?” Từ Tiểu Linh vui vẻ trêu đùa hai người thoạt nhìn bộ dạng vừa làm xong chuyện tình .

      An Tuyết Nhi thẹn thùng đỏ mặt, đứng ở bên cạnh bàn ngượng ngùng tới.

      “Bạch Mộ Hiên, thế nào bạn cậu còn có dính hơi thở văn nhã của ngươi lấy tí hả, vẫn còn lỗ mãng như vậy?” Quân Thánh Thiên yếu thế khí khái đáp lễ.

      “Tớ chính là ấy ở điểm này.” Bạch Mộ Hiên hào hoa phong nhã Quân Thánh Thiên cười khan mấy tiếng, xem ra Bạch Mộ Hiên cũng rất sủng ái Từ Tiểu Linh.

      “Tuyết Nhi, cậu núp ở bên trong làm gì! Nhanh lên cầm cặp sách ăn tối với bọn tớ, đừng để ý tới cái tên vô lễ này.”

      Từ Tiểu Linh cho Quân Thánh Thiên ánh mắt xấu xa, liền hướng An Tuyết Nhi bên trong phòng .

      “Ờ! Được.” Giống như đứa trẻ bị phát làm chuyện xấu, An Tuyết Nhi khéo léo thu cặp sách của hai người.

      “Tiểu Linh, làm sao cậu biết bọn tớ ở gian phòng này?” Phòng tự học nhiều như vậy, làm sao tìm được bọn họ?

      “Ai ui! Cứ tìm cái phòng nào cửa sổ, với cửa ra vào đóng chặt, rèm cửa kéo xuống là được!” Từ Tiểu Linh nhanh nhảu , bởi vì cùng Bạch Mộ Hiên cũng là như vậy.

      An Tuyết Nhi nghe xong mặt hồng lên, lại trợn mắt nhìn Quân Thánh Thiên cái, mà lại lộ ra nụ cười tốt, ôm sát .

      Cứ thế, đoàn người chậm chạp ăn bữa tối.

      Những ngày kế tiếp Từ Tiểu Linh cùng An Tuyết Nhi hai người liền ở chung chỗ, bởi vì hai đều có bạn trai là thiên tài, để có thể chuyên tâm học hành, các cùng nhau cự tuyệt hai người kia làm bạn.

      Mà hai chàng cũng vì bạn mình đáp ứng, dù sau thi xong trở lại bù đắp là được.

      Vì vậy An Tuyết Nhi chừng mấy ngày có cùng Quân Thánh Thiên gặp nhau, cho đến khi thi xong, bốn người mới hẹn nhau cùng ca hát, ăn bữa tối.

      **** ​

      “Tiểu Linh, rốt cuộc cũng thi xong rồi. Tớ toàn thân cao thấp thoải mái hơn rất nhiều nha.” An Tuyết Nhi cùng Từ Tiểu Linh ở hành lang sửa soạn lại cặp sách.

      “Đúng vậy! Bọn mình phải ăn mừng mới được.” Từ Tiểu Linh hưng phấn dứt, nhạc là phần thể thiếu trong cuộc đời của .

      “Tiểu Linh cậu thi rất tốt hả?” An Tuyết Nhi thấy bạn tốt vui vẻ như vậy, liền cho là đối với thành tích rất nắm chắc.

      “Ai nha! Thi xong rồi coi như xong , dù sao cũng cố gắng hết sức rồi!” sớm đem chuyện thi cử vứt ra khỏi đầu.

      cũng phải.” An Tuyết Nhi hai má lúm đồng tiền xúng xính, rất thích bạn tốt dứt khoát như vậy.

      “An Tuyết Nhi!” Đột nhiên, nam sinh chạy tới gọi .

      “Có chuyện gì sao?” An Tuyết Nhi xoay người nhìn bạn học xa lạ trước mắt.

      “Quân Thánh muốn mình đưa cái này cho bạn.” lấy ra tờ giấy đưa cho .

      “Quân Thánh Thiên đâu?” Từ Tiểu Linh cảm thấy có chút cổ quái.

      chỉ nhờ ta cầm tới đây, những thứ khác ta cũng biết.” xong, tên nam sinh kia bỏ chạy.

      Nhìn chữ viết của Quân Thánh Thiên tờ giấy, An Tuyết Nhi cũng có nghi ngờ gì cả.

      “Tiểu Linh. Thiên muốn tớ đến vườn hoa chờ ! Vậy lát nữa chúng ta gặp nhau ở đâu?”

      giở trò quỷ a? phải trực tiếp là ca hát ăn mừng sao? Chẳng lẽ muốn độc chiếm cậu hở?”

      phải vậy đâu! Nếu cậu trước tìm Bạch Mộ Hiên , sau đó chúng ta ở cửa KTV gặp nhau có được ? Nếu như tớ cùng Thiên tới trễ, hai cậu trước cứ vào phòng hát trước nhé.” An Tuyết Nhi đề nghị.

      “Được rồi! Chờ tới, nhất định để cho hát.”

      Từ Tiểu Linh cười lớn, nghĩ đến kế hoạch xấu xa.

      “Vậy cứ như thế nha!”

      , ! Tớ biết cậu muốn gặp tình lang.”

      Hai tay Từ Tiểu Linh khẽ đẩy bạn tốt, nhưng ngoài miệng vẫn buông tha người mà nhạo báng. ra cũng rất nhớ Bạch Mộ Hiên a.

      Cứ như vậy hai người bọn họ cười đùa cùng nhau xuống lầu, hướng mục đích của mình tới.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 9.1

      Quân Thánh Thiên hai tay đút ở túi quần, bước chân nhàng về phía vườn hoa .

      Tuyết Nhi sao lại có hăng hái hẹn tới nơi này? phải muốn trực tiếp liên hoan hay sao? phải muốn dành cho cái gì bất ngờ đấy chứ?

      mấy ngày có chạm đến , làm cho chứa đựng rất là nhiều đạn dược, giờ muốn phát tiết đây!

      Đột nhiên hồi tiếng thét thê thảm cùng tiếng của đàn ông truyền đến, mặc dù thích xen vào, nhưng mà tiểu thiên sứ khả ái của sắp đến rồi, cũng hy vọng có người ở bên cạnh quấy rầy bọn họ chuyện đương.

      Ba thiếu niên bộ dáng bất lương, treo lên mặt nụ cười dữ tợn, khi dễ nữ sinh khóc sướt mướt, lệ rơi đầy mặt, dùng sức xé rách áo , vô lễ với thân thể của .

      muốn……………. Buông tôi ra! Cứu mạng a!” Nữ sinh bị kèm hai bên khóc rất điềm đạm đáng , dáng dấp ngược lại rất diễm lệ.

      cần kêu, có ai dám đến phá việc tốt của đại gia đâu, em chấp nhận !” Tên nam sinh tự xưng là lão đại há mồm cười to, nhìn xuống nửa thân trần đẫy đà của nữ sinh kia, cúi đầu hôn lên bả vai của .

      “A! Cứu mạng a………………” Tiếng kêu thê thảm lần nữa vang lên.

      “Này! Các ngươi có lầm hay ? Ban ngày ban mặt ở trong vườn trường khi dễ nữ sinh.” Quân Thánh Thiên khoanh tay vòng ở ngực, tán thành lắc đầu.

      “Mày là ai? Dám xen vào chuyện của lão tử!” Lão đại mặt khó chịu xoay người nhìn về phía Quân Thánh Thiên.

      “Mày có tư cách biết tên của tao, mau thả nữ sinh kia ra, cút khỏi nơi này, nếu , theo tao luyện quyền !” Quân Thánh Thiên nhàn nhã , nhưng ánh mắt lại rất bén nhọn.

      “Láo xược, mày chán sống hả, để cho lão tử đến giáo huấn mày.” Vừa , lão đại liền hướng Quân Thánh Thiên xông tới.

      “A, a……………..” Thanh so với tiếng thét của nữ sinh kia còn chói tai, thê thảm hơn nhiều. Quân Thánh Thiên trái quyền, phải chân đối phó với lão đại, cùng đánh hai tên côn đồ chạy tới, ba nam sinh thay phiên nhau bị đánh đến sưng mặt sưng mũi, ngã mặt đất.

      “A! Tay của tao bị gãy rồi!” Lão đại đau đến tè cả ra quần, nhìn cánh tay của mình cong rủ xuống.

      “Còn mau cút , có phải muốn gãy thêm mấy đoạn nữa ?” Quân Thánh Thiên giống như quỷ Satan đoạt mệnh, nghiêm nghị nhìn chằm chằm bọn họ. Ban am sinh bị dọa cho sợ hãi ngã trái ngã phải, lao ra khỏi trường, khắc cũng dám dừng lại thêm giây phút nào nữa.

      Ở góc, nữ sinh mỹ lệ lấy tay che kín bộ ngực phơi bày của mình, vẻ mặt sùng bái chạy đến trước mặt Quân Thánh Thiên.

      Lúc này An Tuyết Nhi vui vẻ hướng vườn hoa tới, nhưng mắt thấy cảnh tượng này làm cho sửng sốt, mặc dù thấy ràng khuôn mặt kia, nhưng nhận ra bóng lưng của Quân THánh Thiên.

      “Cám ơn bạn cứu tôi, nếu phải bạn đến đúng lúc, tôi……….. Tôi nhất định bị…………….”

      Vừa , lại bắt đầu khẽ nấc run rẩy, phảng phất đối với chuyện mới phát sinh còn kinh hoảng dứt.

      sao, bạn nhanh về nhà !” Quân THánh THiên trấn an .

      “Nhưng mà tôi…………..” ôm chặt thân thể ở trong gió rét.

      “Bạn trước mắt, mặc áo khoác của tôi vào !” cởi áo khoác xuống đưa cho .

      “Cám ơn bạn, bạn là người tốt. Tôi còn chưa biết tên của bạn?” cảm động mặc áo khoác của vào, khuôn mặt nhắn nhìn đến gần .

      Quân Thánh Thiên theo phản xạ lui ra xa , nhưng thân thể thoắt cái ngã xuống, khiến vội vàng tiến lên trước giữ lấy hai cánh tay của .

      An Tuyết Nhi thiếu chút nữa kinh hô lên, vẻ mặt dám tin nhìn Quân Thánh Thiên ôm lấy nữ sinh kia, nháy mắt máu huyết giống như bị hút hết, tâm tính thiện lương, lúc này bắt đầu tê liệt, co rút đau đớn.

      ngơ ngác đứng ở đàng xa, linh hồn dường như bị hủy diệt khi thấy bọn ôm nhau, muốn chạy khỏi nơi này, nhưng hai chân có lực để di động, chỉ có thể khuôn mặt trắng bệch nhìn bọn họ.

      “Bạn có khỏe ?” Quân Thánh Thiên nhìn nữ sinh vẻ mặt có chút máu trước mắt.

      xin lỗi, tôi nhất thời choáng váng, toàn thân vô lực.” muốn đứng ngay ngắn, nhưng ổn liền ngã vào trong ngực của .

      chỉ có thể ôm lấy , để tránh cho việc bị té đất. “Tôi đỡ bạn !” Đành làm người tốt đến cùng vậy.

      “Cám ơn bạn, nhưng mà tôi………….” ngượng ngùng nhìn , ấp a ấp úng nên lời.

      “Nếu như bạn ngại, hay là ngồi ở ghế nghỉ ngơi lát.” Quân Thánh Thiên kiên nhẫn .

      còn chờ An Tuyết NHi a!

      “Cám ơn bạn, nhưng mà tôi được.” làm ra bộ dáng rung động lòng người, ngửa đầu nhìn Quân Thánh Thiên.

      “Tôi đỡ bạn !” “Cảm ơn bạn.”

      ôm ngang lên, hướng ghế đá duy nhất trong vườn hoa tới, vừa để xuống liền muốn rời , bây giờ là hoa có chủ, hy vọng lúc An Tuyết Nhi tới hiểu lầm.

      “Ngại quá, mắt của tôi có chút đau giống như là bị cái gì đó bay vào, có thể phiền toái bạn xem giúp tôi được ?” xấu hổ lễ độ cầu. ( Yên Yên: Xấu hỗ cái giề chứ… haiz… ta đọc đến đây chỉ mún phang cái mặt mẹt của mụ này…. Thiên a… đến giờ vẫn còn lo chị tới hiểu lầm… ai biết… chị thấy hết rồi…haiz haiz….)

      “A!” cũng cảm thấy có gì ổn, liền khom lưng giúp xem mắt chút.

      có gì!” nhìn lâu, cũng phát bất kì dị vật nào.

      “Có ? Nhưng đau đó!”” Quân Thánh Thiên có ý tốt giúp kiểm tra mắt, động tác đó, nhìn ở đằng sau, giống như khom người hôn .

      An Tuyết Nhi nhìn thấy Quân Thánh Thiên ôm kia, muốn nhịn được, muốn xông đến đẩy hai người bọn họ ra, giờ lại thấy hôn ta, chỉ cảm thấy tâm tính thiện lương đau đau, thân thể tự chủ được mà run rẩy.

      Khuôn mặt nhắn thống khổ nhìn hai người kia ở trong vườn hoa ngọt ngào, nước mắt tuyệt vọng rơi xuống, cũng chịu nổi thêm được nữa, xoay người dùng hết sức lực, chạy như điên ra khỏi nơi làm tan nát cõi lòng.

      “Bạn có muốn tôi báo cho người nhà tới đón bạn?” Quân Thánh Thiên lòng nhớ thương An Tuyết Nhi. thế nào còn chưa tới đây? Nhất định là bị cái tiểu ác nữ Từ Tiểu Linh quấn lấy .

      “Tôi tốt hơn nhiều rồi, có thể phiền bạn đỡ tôi tới phòng chăm sóc sức khỏe ?” Ha ha, trúng kế rồi, Phương Vô Mỹ nhìn thấy bóng dáng An Tuyết Nhi chạy như điên, đáy lòng thầm cười gian.

      Sau khi Quân THánh Thiên đỡ Phương Vô Mỹ đến phòng chăm sóc sức khỏe, liền nhanh chóng trở lại vườn hoa, sợ An Tuyết Nhi đến mà thấy , nhưng mà trái chờ phải đợi.

      Chính là đợi được bóng dáng xinh đẹp kia, cuối cùng quyết định đến phòng học tìm . Trường học sau khi thi xong trở lên trống , có lấy nửa bóng dáng.

      Gương mặt tuấn tú của khỏi nổi lên thần sắc lo lắng. Tuyết Nhi rốt cuộc ở nơi nào?

      Cõi lòng An Tuyết Nhi tan nát, thần chí ra khỏi trường, nước mắt càng ngừng chảy xuống, tầm mắt trở nên mơ hồ.

      đối với người đường chỉ chỉ trỏ trỏ coi như thấy, những hình ảnh làm đau lòng, cứ tái diễn ở trong đầu. Giống như cái xác hồn, vừa về đến nhà, chỉ muốn tìm người an ủi, nhưng lúc này mới nghĩ tới, người trong nhà đều xuống phía Nam du lịch.

      về phòng mình khóc ngã xuống giường, nước mắt cứ vô thức tuôn rơi. Nhưng khi mình về tới nhà, mới cảm nhận được cảm giác bị phản bội là như thế nào, ôm chặt chăn bông lên tiếng khóc. Tại sao Thiên lại phản bội ? Tại sao?

      Chẳng lẽ thương tất cả đều là giả dối hay sao? ra cảm giác tan nát cõi lòng là như thế này, khổ, tâm đau, có ai tới cứu …….

      có ai…….. Từng tiếng khóc làm cho người ta chua xót, đứt quãng từ trong chăn truyền ra. Khuôn mặt nhắn của An Tuyết Nhi khóc đến đỏ ửng, hốt hoảng đem mình cuộn tròn trong chăn, muốn tìm cho mình chút lực bảo vệ.

      Vậy mà tâm tan nát, làm thế nào cũng xua được, quấn vòng quanh , bị cảm giác đau lòng ép tới thở được.

      Nếu như là thương tâm như vậy, muốn lại . Giờ khắc này, hi vọng của nháy mắt hóa thành bọt nước, cần phải cảm nhận cõi lòng thống khổ, đau…

      Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại ầm ầm vang lên, An Tuyết Nhi sợ hãi, vội né tránh như quái vật, che lỗ tai ngừng lắc đầu, muốn mặc kệ tiếng chuông kia, nhưng tiếng chuông ấy lại vang ngừng, xúc động, đứng dậy nhổ hết dây điện thoại.

      muốn! muốn bị hành hạ.

      Tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, làm cho An Tuyết Nhi sợ hết hồn.

      “Tuyết Nhi tiểu thư, sao chứ? Quân thiếu gia gọi điện thoại tìm .”

      “Tôi nhận!” hét to.

      “Vậy tôi cho cậu ấy biết ngủ rồi, có được hay ?” Lâm tẩu .

      đoán chắc, dâu mới nhất định là giận nhau.

      “Vâng…..” giọng đáp ứng. An Tuyết Nhi cứ khóc đến khi ngủ, nửa đêm ác mộng làm tỉnh lại, lại tiếp tục khóc.

      ****

      Tâm phiền ý loạn, Quân Thánh Thiên sau khi bị An Tuyết Nhi lỡ hẹn, trước tiên là ở xung quanh trường tìm kiếm nửa ngày, cuối cùng tìm được, mới tìm Từ Tiểu Linh và Bạch Mộ Hiên, nhưng An Tuyết NHi cũng có ở đó.

      Từ Tiểu Linh cho biết chuyện An Tuyết Nhi nhận được tờ giấy, lúc này mới cảm thấy chuyện có chỗ bất thường, có người giả mạo chữ của bọn , hẹn bọn ra vườn hoa gặp nhau.

      Tuyết Nhi có phải hiểu lầm cùng nữ sinh kia? Nghĩ như vậy, khỏi tức giận, đối với có lòng tin, quyết tâm cho cái xử phạt nho , để cho khổ sở cả đêm rồi mới giái thích cho .
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :