1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Kích tình tuyệt sắc - Quý Ly (10c)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 6.1

      Ban đêm, ánh trăng tà tà xuyên thấu qua cửa sổ.

      An Tuyết Nhi ưu nhã ngồi ghế salon ở phòng khách, cầm ống điện thoại, khuôn mặt nhắn lộ ra thần sắc lo lắng thôi.

      Đầu dây bên kia, sau tiếng chuông reo, rốt cuộc của cũng người nhắc điện thoại .

      “Vâng! Đây là Từ gia, xin hỏi có chuyện gì?”

      Thanh của Từ phu nhân truyền đến.

      “Bác Từ, bác khỏe, con là An Tuyết Nhi, xin hỏi Tiểu Linh có ở đó ạ?

      ” “Tuyết Nhi hả! lâu gặp, làm sao thế, Tiểu Linh mới từ nhà con về mà?”

      “……….. Con có chút chuyện gấp muốn hỏi Tiểu Linh, làm phiền bác có thể gọi ấy tới nghe, con cám ơn bác!”

      Nhà sao? An Tuyết Nhi bị làm cho hồ đồ, bèn quyết định lấy tĩnh chế động, trước phải chuyện với bạn tốt cái .

      “Con chờ lát nha.” Thanh Từ phu nhân lớn tiếng gọi con nhanh chóng truyền đến.

      lát sau, lại nghe tiếng bước chân nặng nề từ xa đến gần.

      “Này! Tuyết Nhi hả?” Bên kia điện thoại, thanh buồn ngủ của Tiểu Linh vang lên.

      “Đúng a! Cậu hôm nay tại sao lại học? Còn có bác vừa cậu từ nhà tớ trở về, chuyện đó là thế nào? Cậu sao chứ? Tớ rất lo lắng cho cậu đó!”

      “Tuyết Nhi, tớ tại mệt chết , còn sức lực mà giải thích với cậu. Tớ gạt người nhà , ngày hôm qua ở nhà cậu làm bài thảo luận, thuận tiện qua đêm luôn. Ngày mai đến trường cho cậu biết, giờ tớ cần phải ngủ bù, cứ như vậy , ngày mai gặp nha. Bye bye!”

      Thừa dịp bốn bề vắng lặng, Từ Tiểu Linh tùy tiện ứng phó bạn tốt hỏi han.

      “Được rồi! Bye bye.”

      Nghe giọng suy yếu của , An Tuyết Nhi mặc dù đầy bụng nghi ngờ, cũng chỉ có thể để cho nghỉ ngơi.

      ****** ​

      Hôm sau, sau khi học xong tiết thứ nhất, An Tuyết Nhi liền ngồi trước mặt Từ Tiểu Linh.

      “Tiểu Linh, ngày hôm qua rốt cuộc chuyện gì xảy ra?”

      “Tớ.. ngày hôm qua làm chuyện ngoài ý muốn.” Từ Tiểu Linh luôn luôn trực sảng, khó có khi ấp a ấp úng.

      “Là chuyện gì?” An Tuyết Nhi nhìn bạn tốt, vừa lo lắng vừa tò mò.

      “Chúng ta từng ước định, nếu như trải qua lần đầu tiên chia sẻ thực nghiệm.”

      “Đúng a!”

      “Việc đó… tớ cũng muốn sớm như vậy, nhưng mà lại tớ cùng lên giường a.”

      Từ Tiểu Linh vẻ mặt ảo não dứt.

      “Trời ạ! Tiểu Linh, cậu là cậu cùng với ….a…”

      An Tuyết Nhi kinh ngạc mở to hai mắt, vẻ mặt thể tin nhìn chằm chằm Tiểu Linh.

      so với hai người bọn họ quen nhau sớm hơn, nhưng cũng có phát triển nhanh như vậy, nghĩ tới học trưởng bề ngoài như vậy, mà tay chân cũng rất nhanh a.

      “Tuyết Nhi… Tớ…” Từ Tiểu Linh nhất thời cứng họng, cũng biết mình giờ phút này, tản ra khí chất mềm mại trước nay chưa bao giờ có.

      “Tiểu Linh, tớ mặc dù rất kinh ngạc, nhưng nếu hai người các cậu tâm nhau, chuyện đó cũng có nghiêm trọng lắm a!”

      “Bạch Mộ Hiên tên đại sắc lang này, trước cũng bị bề ngoài của lừa!” Từ Tiểu Linh xấu hổ , lộ ra bộ dáng .

      “Cho nên cậu hôm đó ở lại nhà của học trưởng?” “Ừ! Tớ cho đến chiều hôm qua mới chuồn êm về nhà, thể làm gì khác hơn là gạt người nhà ở nhà cậu qua đêm.

      may là cậu gọi điện đến có bị mẹ tớ dò hỏi, nếu tớ chết chắc.”

      “Tiểu Linh, ra tớ cũng có chuyện muốn cùng cậu thương lượng.”

      “Chẳng lẽ hai người cũng muốn làm chuyện đó hả?” “ phải!” “Là chuyện gì vậy, cậu cứ ?”

      “Tớ muốn ngày sinh nhật của Thiên, đem mình thành quà tặng cho . Cậu thấy được ?” An Tuyết Nhi cẩn thận hỏi, biết Từ Tiểu Linh có cảm thấy quá tùy tiện hay .

      “Haha! là gần đen đen, gần đỏ đỏ a! Cậu tốt nhất đem mình cột nơ con bướm, sau đó bằng đường chuyển phát nhanh đưa đến cửa nhà .” Từ Tiểu Linh buồn cười .

      “Vậy cậu cảm thấy được sao?” Là lần đầu tiên, đối với An Tuyết Nhi mà cần phải có dũng khí lớn, cho nên rất cần có ủng hộ của bạn tốt.

      phải! Tớ chỉ cảm thấy Quân Thánh Thiên may mắn, có bạn điên cuồng như cậu a.”

      “Vậy cậu cũng đồng ý chứ?”

      “Tớ có lý do phản đối! Huống chi, bản thân tớ cũng làm rồi.”

      “Tiểu Linh, có phải là rất đau hay ?”

      “Đau? biết a! Chẳng qua là giống như bị xé nứt mà thôi. Đấy là theo tớ là như vậy, lần đầu tiên có cảm giác kinh tâm động phách, đừng lo lắng nhiều. Hi!”

      “Tiểu Linh, cậu đừng làm tớ sợ!” Mặc dù biết đau, nhưng nghe chính miệng bạn tốt , cảm thấy đặc biệt kinh khủng.

      “Được rồi! Bất quá, lúc lần đầu tiên tiến vào là rất đau, lát sau là tốt hơn nhiều.”

      “Nghe giống như rất tệ!”

      ra cũng có tệ như vậy đâu!” Từ Tiểu Linh có chút chột dạ.

      biết hôm qua đạt tới cao trào lần thứ bao nhiêu a!

      “Vậy cậu quyết định, đem lần đầu tiên làm quà tặng cho Quân Thánh Thiên hả?”

      “Ừ! Tớ quyết định, nhưng mà cần ý kiến của cậu.” Đôi mắt to của An Tuyết Nhi sáng lên.

      thành vấn đề, cứ tin ở tớ.”

      “Cám ơn cậu, Tiểu Linh, cậu là chị em tốt của tớ.”

      “Ai nha, Làm sao lại mấy lời buồn nôn này, cậu là người bạn tốt nhất của tớ, cần giúp đỡ nhau phải sao?” Từ Tiểu Linh rất nghĩa khí vỗ vỗ bả vai An Tuyết Nhi.

      “Vậy chúng ta cũng phải mau chuẩn bị, sinh nhật của Thiên cũng sắp đến rồi.”

      “No problem! Riêng tớ cũng chuẩn bị lượng lớn bao cao su đặc biệt làm quà tặng Quân Thánh Thiên, hi vọng các cậu chớ hồ đồ mà làm ra nhi đồng a.”

      “Cám ơn trước ý tốt của cậu.”

      “Chờ cậu làm rồi, chúng ta lại trở lại trao đổi tâm đắc!” Hai thiếu nữ xinh đẹp cùng nhau nở nụ cười.

      Các vì Quân Thánh Thiên mang đến điều gì vào ngày sinh nhật đây?

      Trong những ngày kế tiếp, An Tuyết Nhi cùng Từ Tiểu Linh làm gì liền ở chung chỗ, hai luôn thần thần bí bí, biết thảo luận cái gì, để cho hai hộ hoa sứ giả cũng phải phát lệnh truy nã, cảnh cáo bạn bỏ trốn.

      Trước sinh nhật của Quân Thánh Thiên hai ngày, Từ Tiểu Linh cùng An Tuyết Nhi ở trong phòng ngủ của An Tuyết Nhi diễn luyện lần cuối cùng, các còn đem danh sách đếm hết lượt để xác định.

      “Tuyết Nhi, tớ hâm mộ cậu có thể tới suối nước nóng a.”

      Ngồi gác chân ở bên bồn tắm, Từ Tiểu Linh vẻ mặt sáng ngời . Bởi vì sinh nhật của Quân Thánh Thiên là vào thứ bảy.

      Cho nên An Tuyết Nhi cùng Quân Thánh Thiên quyết định biệt viện của Quân gia qua đêm, mừng sinh nhật .

      Ngôi biệt thự kia còn có bể tắm nước nóng tự nhiên, có thể so với bể tắm nước nóng năm sao ở bên ngoài.

      “Tiểu Linh như vậy liệu có chuyện gì to tát hay ?”

      ! Trừ phi cậu muốn tái tạo lại màng trinh, còn đây là lần duy nhất trong đời, vì thế phải đặc biệt chứ! Cậu cứ từ từ mà hưởng thụ ! Bảo đảm Quân Thánh Thiên nhìn thấy nhất định ngất ngây cho mà xem.”

      An Tuyết Nhi nhìn mình trong gương, mặc bộ lễ phục màu đỏ, lộ phần lưng lại bó sát mà Tiểu Linh chọn.

      Bộ lễ phục chỉ dựa vào mảnh vải bao quanh gáy chống đỡ, nửa người dưới dán vào da , nhưng phía bên phải lại để hở, mỗi bước có thể nhìn thấy chiếc đùi thon trắng trẻo, hơn nữa bên trong lại mặc áo lót, khiên cho có cảm giác an toàn.

      Bộ ngực đầy đặn làm người ta muốn phạm tội, hai chân còn tất chân dạng lưới cực sexy, cùng phối hợp với đôi giày cao gót màu đen quý phải.

      so với người mẫu ở tạp chí thời trang đại còn hấp dẫn hơn nhiều, đùi thon dài đẹp xuyên thấu qua khe hở kia làm cho người ta như bị mê hoặc, hít thở thôi.

      “Tuyết Nhi, cậu đẹp! nghĩ tới người luôn thanh thuần như cậu cũng có thể sexy đến vậy.” Từ Tiểu Linh tán thương , có cảm giác thành tựu.

      “Tớ cảm thấy hơi quá, giống với tớ, biết Thiên có thích nữa?”

      An Tuyết Nhi do dự, đông nhìn tây nhìn, cách ăn mặc như thế này làm cho được tự nhiên, dù sao cũng chưa bao giờ thấy mình như vậy.

      , chỉ cần là mình thích, thấy cậu nhất định bị điên đảo.”

      “Được rồi! Tớ muốn lấy dũng khí để chiến thắng sợ hãi.”

      sai, cậu nhất định thành công ăn Quân Thánh Thiên sạch . Ha ha…..” Từ Tiểu Linh cười vui vẻ.

      “Tiểu Linh.” An Tuyết Nhi ngượng ngùng lườm cái.

      “Được rồi! Chúng ta diễn luyện lại lần. Sáng thứ bảy Quân Thánh Thiên tới đón cậu, hai cậu ở biệt thự của cha buổi chiều vui vẻ a.”

      “Ở thời điểm chạng vạng có người muốn ra ngoài giúp tay để thả neo xuống, đại khái có thể kéo khoảng nửa giờ! Cậu cần phải tranh thủ tắm cho tốt, chờ trở về, cậu lại lấy cớ muốn tắm để chờ bữa tối, sau đó lén gọi điện cho người giúp việc vào, mang đồ ăn lên, còn cả nến và thêm chút nhạc nữa.

      “Sau đó, cậu nhân cơ hội thay lễ phục, vừa xuống lầu nhìn thấy cậu nhất định giật nảy mình, uống hai ly rượu xong, hai người có thể… hắc hắc…” Từ Tiểu Linh vẻ mặt mập mờ nở nụ cười. Lần này nhất định rất thuận lợi!
      honglak thích bài này.

    2. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 6.2

      “Tiểu Linh, cám ơn cậu giúp tớ việc này.”

      “Đừng khách khí nữa! Cậu lần này mới phải xuất huyết nhiều đấy! Tốn số tiền lớn để làm vui vẻ.”

      “Tớ cũng cảm thấy mình bị phá sản a, cũng may nhờ mẹ tớ bỏ tiền túi giúp tớ chút, còn giúp chúng ta thiết kế bữa tối, chọn rượu vang nữa. Tớ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc.” An Tuyết Nhi hài lòng,cười lên phá lệ động lòng người.

      “Đúng thế! Cha mẹ cậu đều phản đối để cho cậu qua đêm ở ngoài. Nếu papa tớ mà biết chuyện tớ cùng Bạch Mộ Hiên nhất định trước cấm chế tớ, sau đó thảo luận nên xử phạt tớ như thế nào.

      “Bác trai, bác cũng là sợ cậu bị gạt mà thôi.”

      “Tớ biết bọ họ là lo lắng cho tớ, hì, chúc cậu mã đáo thành công!”

      “Cảm ơn cậu, tại tớ rất khẩn trương. Thiên thông minh như vậy có thể đoán được nhỉ?”

      “Cậu cần phải lo lắng nhiều như vậy, cậu thông minh, coi như là nhìn thấu, tin tưởng cũng làm cho cậu thất vọng. Cậu cứ thoải mái mà làm !”

      “Ừ! Hôm nay cậu mang theo cái gì vậy?”

      “Cậu xem rồi biết, chúng ta là muốn tăng cường việc bị nam sinh ăn gắt gao a.”

      “Được a! Nhưng mà mười giờ là tớ phải ngủ đó!”

      “Dạ! Đại tiểu thư. TIểu nhân biết ngươi muốn ngủ để giữ gìn nhan sắc a.”

      “Đúng vậy! Tớ muốn giữ trạng thái tinh thần tốt nhất.”

      An Tuyết Nhi hưng phấn, căn bản hôm sau có cách nào có thể chuyên tâm học.

      Vừa mong đợi lại khẩn trương, rốt cuộc cũng đợi được tới khi hết giờ. bước nhanh đường về nhà. Chỉ còn dư ngày. Vì ngày mai mà chuẩn bị lâu như vậy.

      nhất định phải cho Thiên có sinh nhật trọn đời khó quên. Chờ lát nữa còn tự mình làm bánh kém nữa. nghĩ tới có ba ánh mắt giả thần giả quỷ lén lút nhìn .

      “Kế hoạch lần trước thất bại, lần này có Quân Thánh Thiên bên người ta, ta nhất định nhận.” Cổ Lợi hung hăng .

      Phương Vô Mỹ, Cổ Lợi, Hàm Lan ba ngưới núp ở phía sau xe, nhìn An Tuyết Nhi tiến đến ngày càng gần.

      Kể từ lần thất bại đáng xấu hổ trước, các lại dùng cách khác, tìm người nhìn tương tự với Quân Thánh THiên, cùng với Phương Vô Mỹ chụp rất nhiều hình có hành động thân thiết.

      Sau đó lại mang tới chỗ chuyên gia, đem mặt của Quân Thánh Thiên ghép vào đó, nhìn qua thấy Quân Thánh Thiên cùng Phương Vô Mỹ rất thân mật.

      ta xem hình xong, nhất định khóc hết nước mắt, mười phút sau, mình lại tới nhà cầu ta rời bỏ Quân Thánh Thiên, nên phá hoại tình của chúng ta. Nếu như ta chết đáp ứng, mình liền lừa gạt ta, mình mang thai con của Quân Thánh Thiên.”

      Phương Vô Mỹ bộ dáng đắc ý, cười đến khoa trương.

      sai, ta nhất định cảm thấy bị lừa gạt, từ đó để ý tới Quân Thánh Thiên, mà Vô Mỹ thừa dịp có người, mà an ủi Quân Thánh Thiên, cuối cùng nhất định quên Tuyết Nhi, lại thích Vô Mỹ.”

      Cổ Lợi rất kích động, ảo tưởng. Hàm Lan sợ hãi lên tiếng, “Tớ ở chỗ này xem là tốt rồi, để cho Lợi Lợi đưa hình cho An Tuyết Nhi ?”

      Từ đầu tới đuôi vẫn tán thành, lại ngại quan hệ bạn bè, cũng dám phản bác ý nghĩ của các , nhưng muốn tham gia mưu đoạt bạn trai, có cảm giác tội ác a.

      “Cậu làm sao vậy? Rốt cuộc cậu có phải bạn tốt của mình , hay là bạn tốt của An Tuyết NHi? Có chút chuyện này cậu cũng chịu giúp sao?” Phương Vô Mỹ tức giận, quyết cho phép Hàm Lan phá hỏng chuyện tốt của .

      “Đúng a! Tiểu Lan, cậu luôn dễ làm người ta tin tưởng, cậu đến nhà An Tuyết Nhi , mau !” Cổ Lợi vừa vừa đẩy Hàm Lan.

      “Nhanh lên chút, nhớ với ta nhất định phải mở ra coi đó!” Phương Vô Mỹ duỗi bàn tay ra, vừa đẩy vừa yên tâm mà dặn dò.

      thể làm gì hơn, Hàm Lan bị hai người bọn họ đẩy ra ngoài xe, thể làm gì khác đành từng bước hướng An Tuyết Nhi chạy tới.

      ****

      An Tuyết Nhi tâm tình rất vui vẻ, vừa vừa ngâm nga hát, muốn nhấn chuông để bảo vệ mở cửa.

      “Bạn An Tuyết Nhi!” Hàm Lan thở hồng hộc, dừng ở sau lưng An Tuyết Nhi, giờ phút này tim đập rộn lên, cảm giác làm chuyện xấu khó chịu, nhưng Phương Vô Mỹ cùng Cổ Lợi đều nhìn , cũng thể chạy trốn.

      An Tuyết Nhi xoay người lại, mặc dù cảm giác có chút kỳ quái, nhưng vẫn là lễ độ mỉm cười chào Hàm Lan.

      “Tôi biết bạn sao?”

      “Bạn biết tôi! Nhưng mà tôi biết bạn. Lá thư này là có người nhờ tôi giao cho bạn, rất quan trọng ….. bạn nhất định phải mở ra xem đó!” phen đem phong thư dầy giao cho An Tuyết Nhi, thấy nụ cười ôn nhu của An Tuyết Nhi càng làm thêm khó chịu.

      tại chỉ muốn nhanh chút hoàn thành nhiệm vụ này rồi về nhà thắp hương bái Phật hướng tổ tiên hối cải.

      “Đây là cái gì?” An Tuyết Nhi bụng nghi vấn nhìn phong thư lớn nằm trong tay mình.

      “Là mấy tấm ảnh, bạn nhất định phải xem đó! Tôi trước.”

      xong, Hàm Lan liền xoay người rời . “Chờ chút!” An Tuyết NHi muốn hỏi vài vấn đề nhưng như làn khói bị cuốn , để ý tới An Tuyết Nhi gọi, mà An Tuyết nHi cũng thể làm gì khác hơn là vào nhà.

      Vào bên trong nhà, để cặp sách xuống rồi ngồi ở ghế sa lon, mở miệng phong thư ra.

      “Tiểu muội, tay chị cầm cái gì vậy a?” An Thắng Võ đặt mông ngồi vào bên cạnh An Tuyết Nhi, tay cướp phong thư trong tay , thô lỗ mở ra.

      Trong phút chốc, xấp hình giống như bông tuyết rối rít rơi ra. “ỦA?” An Tuyết Nhi nhặt lên tấm hình, thể tin được nhìn bên trong, Quân Thánh Thiên cùng Phương Vô Mỹ ôm nhau chặt. Mạch máu toàn thân nháy mắt đông cứng, còn chưa kịp phản ứng bên tai truyền đến thanh khinh thường hừ lạnh của An Thắng Võ.

      “Hừ! Hình này cũng làm quá giả dối ! Máy vi tính ghép! Tiểu muội, chị chớ có bị lừa.”

      An Tuyết Nhi vốn lửa giận nhanh chóng dâng cao, sau khi nghe An Thắng Võ , nhất thời chậm lại, có ?

      “Chị xem cái này, đầu cùng thân thể tỷ lệ có điểm lạ, cái này vẻ mặt của Quân đại ca có dùng sức lực nha. Nữ nhân này là ai a? Lại chơi cái chiêu này để giành bạn trai của chị.” nhíu mày, nhìn từng tấm hình .

      ta là Phương Vô Mỹ, là ta làm sao?” Kỳ quái, cùng với Phương Vô Mỹ có kết thù nha! Tại sao ta lại làm vậy?

      “Chị cảm thấy Quân đại ca thế nào?”

      “Rất tốt a!”

      “Vậy đúng rồi! Ngay cả cái người chậm tiêu như chị cũng biết Quân đại ca xuất sắc như vậy. Đương nhiên nhóm lớn sói cái cũng chú ý tới a! Huống chi Quân đại ca gia thế số , lại là nhân tài. Phụ nữ lòng đố kỵ rất kinh khủng.”

      “Hôm nay, nếu có em ở đây, chị sớm bị mấy tấm hình nát này lừa gạt rồi.”

      “Đúng vậy! Nếu có em, chị nhất định thể nào cũng gào khóc cho mà xem! Đại Võ, cám ơn em.” An Tuyết Nhi thương ôm lấy An Thắng Võ.

      “Được rồi! Con các chị tất cả đều có tình cảm động vật a. Chị phải là làm bánh sinh nhất cho Quân đại ca sao? Còn mau .” An Thắng Võ vẻ mặt được tự nhiên ra lệnh cho An Tuyết Nhi.

      Cái chị này còn tính ở chỗ này những lời buồn nôn sao?! “Ừ! Chị làm thêm cái cho em ăn.” An Tuyết Nhi nhàng bước chân về phía sau phòng, tại tại trong đầu đều là chuyện sinh nhật của Quân Thánh Thiên. Muốn cho người mình vui vẻ, ra cũng làm cho mình cảm thấy vui vẻ thỏa mãn! quả có ma lực thần kỳ a…

      Hồn nhiên biết quỷ kế của mình sớm bị thất bại, Phương Vô Mỹ điểm vài giọt thuốc mắt, tới trước cửa lớn An gia ấn chuông tìm An Tuyết Nhi

      . Trong chốc lát, người giúp việc An gia hướng An Thắng Võ hỏi An Tuyết Nhi.

      “Tiểu thiếu gia, cậu có thấy tiểu thư đâu ?”

      “Có chuyện gì sao?”

      “Có người xưng là Phương Vô Mỹ ở ngoài cửa, muốn gặp An Tuyết Nhi tiểu thư.

      “Phương Vô Mỹ?” Hắc! Tự động tìm tới cửa a. Xem làm sao chỉnh ta!

      xuống trước ! cần thông báo tiểu thư, cái ả tâm địa xấu xa, để tôi tới gặp .”

      An Thắng Võ giọng với người giúp việc làm chuyện khác, đôi mắt to lóe ra tinh quang tính toán.

      Sau đó mới ra cửa lớn. Vừa đến ngoài cửa, liếc mắt liền nhận ra trong tấm ảnh đó. Hừ! biết xấu hổ.

      “Này! tìm Tuyết Nhi làm gì?” Lão đại An Thắng Võ khách khí lên tiếng chất vấn, đôi mắt nhìn Phương Vô Mỹ ra vẻ phải cẩn thận nếu dính phải vi khuẩn gây bệnh.

      “Tôi là Phương Vô Mỹ, tôi có chuyện quan trọng muốn với An Tuyết Nhi.”

      Nhìn đối phương bộ dạng nuông chiều, kiêu ngạo, Phương Vô Mỹ nóng tính quên luôn cả truyện giả trang đáng thương.
      honglak thích bài này.

    3. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 6.3

      “Chuyện quan trọng? Có phải là muốn Tuyết Nhi rời xa Quân Thánh Thiên ?”

      sai, vậy cậu cũng nhìn thấy những tấm hình kia! Tôi và Quân Thánh Thiên tâm nhau, cậu mau để cho tôi vào để giải quyết chuyện tình tay ba này .”

      giống như nữ hoàng, hất cằm lên, dùng lỗ mũi nhìn chằm chằm vào An Thắng Võ.

      Xú tiểu tử, biết lợi hại của ta ! “Ha ha ha! Thời đại này vẫn còn có chuyện cười nhạt nhẽo như vậy sao.

      Tôi xem Quân đại ca ngay cả là cái dạng gì cũng biết! dùng mấy cái tấm hình hạng bét, vậy mà cũng dám mang ra lừa gạt sao, xin lần sau thủ đoạn hại người phải cao minh chút, có hình rồi hãy trở lại! Phương Dạ Xoa tiểu thư!”

      “Ánh mắt cậu có vấn đề, những hình kia đều là . Còn có, cậu tại sao lại gọi tôi là Dạ xoa!” Phương Vô Mỹ xấu hổ thành giận, hống to lên, khuôn mặt vặn vẹo.

      “Bây giờ còn là ban ngày, đừng đem khuôn mặt dữ tợn ra dọa người. Dạ Xoa tiểu thư!”

      “Cậu, tên tiểu quỷ được dạy dỗ, bổn tiểu thư cũng có thời gian chơi với cậu, để cho tôi vào, nếu kêu An Tuyết Nhi ra ngoài.”

      “Phương Dạ Xoa tiểu thư, cho rằng là ai a? An Tuyết Nhi cũng phải là người nghĩ muốn gặp là có thể gặp được.”

      ương ngạnh, trêu cợt .

      “Tiểu quỷ! Tôi tên Phương Vô Mỹ, lỗ tai của cậu có vấn đề hay sao!” Phương Vô Mỹ tức giận, bị tiểu quỷ này đùa giỡn hận thể tiến lên cho hai bạt tai.

      mới có vấn đề, Vô Mỹ phải tương đương với nghĩa xấu xí sao? Có đúng hay , Phương Dạ Xoa tiểu thư.”

      “Cậu! Xem tôi dạy dỗ cậu như thế nào.” Bị tức giận đến mất lý trí, Phương Vô Mỹ ỷ vào mình cao lớn, muốn xông lên trước dạy dỗ .

      “Oa! Mẫu Dạ Xoa, nữ nhân xấu xí nổi đóa, eo ôi, dọa người! Cứu mạng a!” An Thắng Võ vừa hô lên, vừa nhanh chóng chạy vào trong cửa lớn.

      Phương Vô Mỹ nổi giận đùng đùng, cũng chạy theo vọt vào cửa lớn. dạy dỗ tên tiểu tử này trận, ngày mai nhất định bởi vì chất chứa quá nhiều lửa giận mà giảm tuổi xuân.

      Chốc lát sau, bỗng nghe thấy tiếng thét chói tai giống như giết người, từ trong cửa An gia truyền ra, tiếp theo là y phục rách nát Phương ô Mỹ lăn vòng lao ra ngoài cửa, vừa chạy vừa thét, khiến cho mọi người cảm thấy mấy vạn tế bào não đều bị hù dọa.

      “Cứu mạng a! Cứu.. có chó dữ!” Bị dọa đến hồn phi phách tán, Phương Vô Mỹ lập tức dùng luôn tiếng Đài Loan a.

      “Ha ha ha………….” Cười đến vui vẻ, An Thắng Võ dẫn hai con chó khổng lồ ra bên ngoài, vẫn quên ra lệnh cho bọn nó tiếp tục gia tăng tính kích thích.

      Quả , Phương Vô Mỹ nghe thấy liền chạy trốn nhanh hơn, giống như có sư tử đuổi theo ở phía sau vậy.

      “Hừ! Chờ trở lại cùng tôi đấu tiếp! Đồ ngu xuẩn!” Thấy ta lảo đảo chạy xa, cũng mất hăng hái mà trở lại bên trong nhà.

      ***** ​

      Đại khái tốn nửa giờ, xe của Quân Thánh Thiên và An Tuyết Nhi mới tới được ngôi biệt thự hào hoa ở giữa sườn núi.

      Quân Thánh Thiên rất lịch mà chuẩn bị gian phòng khách cho An Tuyết NHi ngủ. Bất quá buổi tối ngủ ở nơi nào, cũng dám bảo đảm.

      Dù sao, khó có cơ hội cùng An Tuyết Nhi cùng nhau giã ngoại qua đêm. Quân Thánh Thiên cùng An Tuyết Nhi trước vòng quanh vùng phụ cần, nhìn ngắm phong cảnh, thuận tiện chụp hình ăn cơm dã ngoại.

      Dọc theo đường hai người rất tình tứ, còn ăn trộm ít đậu hũ của .

      Dù sao cũng có người, An Tuyết Nhi cũng mặc kệ.

      Thời gian ngọt ngào qua , bọn họ mới về lại biệt thư. muốn thay váy ngắn, mà cũng thay áo thun, quần cộc, cùng nhau tới sân bóng nhà mình.

      “Bàn tay cầm vợt bóng bàn phải như thế này, tay của em mới dễ dàng bị thương.”

      “Như vầy phải ?” Thiên ở gần như vậy, làm sao có thể chuyên tâm học tập được chứ

      “Đúng, chính là như vậy.” Quân Thánh Thiên hôn lên gương mặt của An Tuyết Nhi, liền tiêu sai bước qua bên kia chuẩn bị đánh.

      Bọn họ đánh tới đánh lui gần hai giờ, bất quá phần lớn thời gian là nhặt cầu cùng chơi đùa.

      cố ý có đúng ?” An Tuyết Nhi vừa nhặt cầu vừa oán , ở thời điểm nhặt cầu, cười đến rạng rỡ.

      Tên đại sắc lang này, cố ý mua quần áo ngắn như vậy …

      “Tiểu sinh sao dám, nương tử đừng có trách oan ta à!” Quân Thánh Thiên nhìn theo từng góc độ biến hóa của động tác nhặt cầu của người , dễ thương.

      Oa! Cặp đùi vừa trắng vừa đẹp, Tuyết Nhi luôn thích mặc quần lót màu trắng.

      Thấy xoay người trở lại, lập tức đứng thẳng thu liễm nụ cười sắc lang.

      “Em mệt rồi! Mặt trời cũng xuống núi rồi, đánh nữa có được ?” xem thời gian.

      Thời gian sai biệt lắm, chuẩn bị lên sàn rồi!

      “Tốt! Tất cả đều nghe theo em.” Quân Thánh Thiên nhảy qua bàn cầu, tới ôm An Tuyết Nhi, tới ghế nằm, khom người cầm lên khăn lông, thương giúp lau mồ hôi.

      An Tuyết Nhi rất hưởng thụ phục vụ, thoái mái nhắm mắt lại, cái miệng nhắn thỏa mãn cong lên.

      Nhìn bé sau khi vận động, khuôn mặt nhắn đỏ bừng, nhắm mắt mỉm cười mặc lau mồ hôi, Quân Thánh Thánh Thiên trong chốc lát cảm thấy cỗ dục vọng nóng bừng ở bộ hạ của , kìm lòng được mà hô lên.

      “Tuyết Nhi……….” bỏ khăn lông ra, lấy tay nâng khuôn măt nhắn trước mắt lên, dục vọng để cho mắt của thoạt nhìn rất giống như hai hồ nước.

      “Ừ!?” lười biếng mở đôi mắt mê người ra, lại nhìn thấy Quân Thánh Thiên thâm tình chân thành nhìn , nhanh chóng nhìn thấy tròng mắt khiến người ta si mê kia. Quân Thánh Thiên kéo giạng chân ngồi đùi .

      muốn! Người ta…………..” Còn muốn kháng nghị, bị hôn chặn miệng lại.

      say mê hôn bé khả ái ở trong ngực, bàn tay nhanh chóng sờ lên mông cùng đùi của , qua lại vuốt ve.

      A! vừa nhìn thấy mặc bộ quần áo này vào liền muốn ở sân cầu mà áp đảo , hôn , vuốt ve hai chân thon dài của . Xúc giác này ngây người….

      An Tuyết nHi lâm trận đầu hàng, vòng tay qua cổ , đôi môi đỏ hồng phối hợp mở ra, cùng đầu lưỡi nhiệt liệt hôn.

      Miệng của bọn gắn chặc lại chỗ, đầu lưỡi quấn lấy đối phương, nhiệt tình ướt át hôn bù lại những ngày trống vừa qua.

      Quân Thánh Thiên đưa tay qua nơi phập phồng non mềm, nhịn được mà vuốt ve.

      Tiếp đó, tay khác cũng ở sau lưng thăm dò vào trong quần lót, trượt vào khe mông co giản, xuống chút nữa, liền chạm vào hạ thể ướt át.

      Chậm rãi, khẽ chạm vào cánh hoa mềm mại, phảng phất như giày vò, dùng ngón tay vẽ loạn vào chỗ mẫn cảm của , bỏ qua chút nào, cẩn thận vuốt ve chỗ kín của .

      “Thiên…….” cỗ dục hỏa trong cơ thể An Tuyết Nhi hừng hực dấy lên, khó nhịn mà giãy dụa thân thể.

      Quân Thánh thiên cũng bị hạ thân của mình thũng trướng vì dục vọng hành hạ, tự tay ven quần của lên, lên bộ ngực, vội vàng tháo áo nịt ngực ra. Sau đó cúi đầu dùng sức mút cặp ngực phấn hồng.

      “A….” Hai tay bắt được đầu của , muốn đem hướng bộ ngực đẩy mạnh.

      Cái miệng nhắn theo từng động tác của mà phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.

      Quân THánh Thiên thô lỗ đem ngón giữa xâm nhập vào hoa nguyệt hẹp của , đợi kịp phản ứng liền động đậy. Vừa dùng ngón tay ở khe huyệt chặt chẽ mà đút vào, vừa đem thân thể mềm mại cả dán chặt vào , để cho thân thể đói khát ma sát thân thể mềm mại.

      An Tuyết Nhi đầu ốc choáng váng mặc định đoạt, sớm đem kế hoạch của mình quên hết trơn rồi. ở trong tay Quân THánh Thiên mà nhanh chóng đạt tới cao trào. Đột nhiên từng hồi tiếng nhạc chuông vang lên ngừng.

      miễn cưỡng mang ý thức trở về, nhớ lại kế hoạch của .

      “Thiên, dừng lại, có người nhấn chuông cửa a.” khó khắn đẩy Quân THánh Thiên ra.

      “Đừng để ý đến!” Quân Thánh Thiên ở chỗ kín vẫn như cũ tiến tiến xuất xuất, miệng tỉ mỉ gặm cắm cổ của .

      “Thiên, đừng như vậy, dừng lại!” có tránh ra theo như kế hoạch làm sao đây?

      Quân Thánh Thiên rốt cuộc dừng lại, rút ngón tay ở trong cơ thể ra, dùng ánh mắt tràn đầy dục vọng nhìn .

      chút xem sao! chừng có chuyện quan trọng sao.”

      toàn thân vô lực cố gắng đứng lên. tự tay đỡ giai nhân cùng nhau đứng lên.

      còn bị tinh lực toàn thân cần phát tiết hành hạ, cố này lại thể chờ đợi mà bảo ra ngoài? Ai! đáng thương mà.

      “Có cũng mặc kệ!”

      ! xem chút là ai nhấn chuông cửa, em tắm trước, cả người đều là mồ hôi rất thoái mái.”

      An Tuyết Nhi nghĩ ra cái cớ.

      “Được rồi! xem chút có tôn tử khốn khiếp nào lại làm gián đoạn việc tốt của đại gia đây.”

      dạng muốn làm cho người ấn chuông cửa phải nằm bẹp dí đau đớn.

      “Mau !” nhìn bộ dáng hung ác của mà bật cười.

      Nhìn giống như là muốn xả bớt năng lượng thừa mà nhanh chóng chạy , cũng liền bận rộn vào bên trong nhà, còn phải chuẩn bị để có buổi tối tốt đẹp a.
      honglak thích bài này.

    4. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 7.1

      Hết thảy đều tiến hành thuận lợi, An Tuyết Nhi ở trong phòng tắm nước nóng cho thêm tinh dầu cùng cánh hoa, cảm thấy tinh lực toàn thân đều trở về.

      Sau hai mươi phút, tắm qua nước lạnh, mới mặc áo choàng tắm vào, dùng máy sấy từ từ thổi khô mái tóc đen nhánh.

      Hả?! Nửa giờ rồi, Thiên vẫn chưa quay trở lại a.

      chạy ra ngoài phòng tắm gọi cuộc điện thoại, nhờ giúp việc chuẩn bị chút. Khi mà Quân Thánh Thiên vào nhà, năm phút sau, mở cửa cho họ vào.

      Sau khi xong, quay trở lại phòng tắm, tiếp tục sấy tóc, chưa được nửa tiếng gõ cửa vang lên, dọa An Tuyết Nhi giật mình, bây giờ, toàn thân đều căn thẳng bởi vì đêm nay a.

      chạy vội tới phòng khách, mở cửa cho Quân Thánh Thiên.

      “A! về rồi! Là ai ấn chuông vậy?” An Tuyết Nhi rất trấn định hỏi.

      “Là đám người trẻ tuổi, nửa đường xe bị hỏng.” nhìn thấy bộ dáng mỹ nhân sau khi tắm, lại hưng phấn hẳn lên. Khi nào mới có thể cùng Tuyết Nhi tắm uyên ương đây?

      tại sao chứ?”

      “Ừ! Cũng xong rồi.”

      “Tuyết Nhi, em thơm đó!” hướng cổ hít hà, nhưng bị tay đẩy ra.

      cũng tắm ! Khắp người toàn mồ hôi à.” An Tuyết NHi nhăn nhăn chóp mũi

      “Dạ, tuân lệnh!” bồi đến trong phòng tắm, còn ra lệnh cho đến nửa tiếng cho phép ra ngoài làm ô nhiễm bầu khí, lại giúp mở nước tắm, mới thay đóng cửa.

      Sau đó vội vàng chạy xuống lầu dưới mở cửa.

      Người giúp việc chờ lâu, vừa vào bên trong nhà, lập tức đến phòng ăn chuẩn bị hết thảy.

      Lúc bọn họ làm xong tự mình rời khỏi, cũng hướng bọn họ lời cảm tạ, liền vội vã lên lầu thay đổi quần áo.

      Đổi lại bộ lễ phục màu đỏ cùng tất chân, giày cao gót, An Tuyết Nhi đem đầu tóc dài búi lên. nhìn thiếu nữ xinh đẹp thành thục trong gương, làm nhiều lần hít thở, sau khi mỉm cười, có chút cứng ngắc tới phòng ăn dưới lầu.

      *** ​

      Oa! xinh đẹp! Tấm khăn bàn đẹp đẽ phủ chiếc bàn ăn dài, hơn nữa ở đó cũng bày nến, rượu vang cùng bữa ăn tối tinh xảo, đồ ăn cũng đều bày biện chỉnh tề.

      An Tuyết Nhi lên phía trước, cầm lấy bật lửa đốt cây nến ở bàn, sau đó tắt đèn lớn. Đây mới là khí lãng mạn dưới ánh nến lung linh.

      An Tuyết Nhi ngồi xuống chờ Quân Thánh Thiên, nhưng tim vẫn đập rộn ràng, khiến đứng ngồi yên.

      tới bệ cửa sổ, hướng về phía trăng sáng hít sâu.

      Thần! Xin hãy ban cho con lực lượng thần kỳ, để cho tim phải loạn nhịp như vậy, để cho bọn họ có đêm vô cùng tốt đẹp! Mặc chiếc áo sơ mi đen, cùng quần tây màu vàng nhạt, Quân Thánh Thiên thần thái sáng láng từ lầu xuống.

      Hả? Thế nào lại yên ắng như vậy a? Trong nháy mắt, nghĩ đến, đây có lẽ là sinh nhật mà Tuyết Nhi muốn dành cho .

      Khuôn mặt tuấn lộ ra nụ cười mê người, khí định thần nhàn về phía phòng ăn.

      An Tuyết Nhi sau vô số lần hít sâu, trấn định trở lại, quyết định trở lại ghế ngồi chờ Quân Thánh Thiên.

      ở lúc quay người lại muốn bóng dáng cao to trong nháy mắt xuất ở trong tầm mắt của , khẩn trương đến quên cả hô hấp, chỉ có thể dừng lại nhìn chằm chằm .

      “Tuyết Nhi, em ……………… đẹp!” Nhìn người trước mặt so với dĩ vãng bất đồng, Quân THánh Thiên thoáng chốc bị vẻ đẹp của đoạt suy nghĩ cùng năng lực hô hấp, bước nhanh về phía , ánh mắt than thở nhìn toàn thân của .

      A! vậy mà mặc tất chân sexy. cảm giác mình nhanh chảy máu não. như thế nào lại làm ra hình dáng mê người như vậy?

      Đơn giản khiến khắc chế được dục vọng.

      “Có ?” Nghe được ca ngợi, thở phào nhõm.

      “Ừ! Em là xinh đẹp nhất mà thấy.” vui sướng, say đắm trong sắc đẹp của .

      “Thiên! Chúng ta ăn cơm !” Sợ ngăn được hai mắt phóng ra điện cao thế của Quân Thánh Thiên, dẫn đến bàn ăn ngồi xuống.

      Quân Thánh Thiên nhìn chằm chằm người ở phía trước. … thế nhưng mặc lễ phục lộ lưng, còn lộ toàn bộ như vậy! Trời ạ, cũng nhanh bị làm cho hôn mê, cố gắng đè nén dục hỏa dâng cao của mình.

      “Thiên, chúc sinh nhật vui vẻ!” An Tuyết Nhi cầm lên ly rượu vang, uống hớp, ý đồ muốn che giấu khuôn mặt nhắn đỏ bừng của mình, cũng có trang điểm, cho nên cách nào che lấp vẻ mặt ấy được.

      “Tuyết Nhi, cám ơn em chuẩn bị tất cả vì .” Quân Thánh Thiên cũng uống hớp rượu, cảm động quét vòng cách bố trí xa hoa cho , dĩ nhiên bao gồm cả thân thể mềm mại của .

      Lại nữa! bây giờ rất muốn mở miệng cầu xin , đừng có dùng cái ánh mắt chứa điện giận chết người ấy nhìn , khiến bị hôn mê a. An Tuyết Nhi vội vàng uống hợp rượu để thanh tỉnh.

      “Hôm nay là sinh nhất , em hi vọng có thể làm cho vui vẻ.”

      “Chỉ cần có em ở bên cạnh , vĩnh viễn cũng rất vui vẻ.” kìm lòng được mà cầm bàn tay trắng nõn nhu mỹ của .

      “Thiên, uống thêm chút nữa ! Rượu này là mẹ đưa cho chúng ta đó!”

      Vừa với , vừa rút bàn tay bị Quân Thánh Thiên nắm ra. Quân Thánh Thiên hình như cũng chú ý tới khần trương được tự nhiên của . Vì vậy phối hợp, mà lập tức lại thay rót đầy ly nữa, chính mình cũng uống ly thứ ba rồi.

      “Tuyết Nhi, chúng ta dùng cơm trước , uống rượu rất dễ say.”

      An Tuyết Nhi cũng đáp ứng, khuôn mặt nhắn đỏ ửng, thần kinh cũng dần dần thanh tỉnh lại, hề khẩn trương nữa. Vì vậy, hai người bắt đầu thưởng thức những món ngon a.

      “Ui, ăn ngon quá, những thứ này đều là Lâm tẩu làm sao?”

      “Đúng vậy! Ở gần đây có gia đình, cho nên mượn phòng bếp nấu đó!” ngây thơ gật đầu.

      “Tuyết Nhi, em lợi hại.”

      “Mới có! Là mẹ thu xếp cho đó, tối nay em thấy mình khẩn trương lâu, rất sợ thích, lại sợ hết thảy tiến hành thuận lợi.” đến đây, lại uống cạn sạch rượu, chuẩn bị bước vào ly thứ tư.

      “Tuyết Nhi, chết trang phục của em tối nay a.” lộ ra nụ cười .

      “Vậy em cũng an tâm. Em còn có lễ vật đặc biệt muốn tặng cho !” An Tuyết Nhi say, đối với Quân Thánh Thiên cười duyên.

      “Em say rồi, đừng uống nữa.”

      “Có sao? Vậy em uống nữa, bất quá uống rất ngon nha! A……”

      Mặc dù say, nhưng còn nhớ muốn tặng người lần đầu tiên, cũng thể say đến ngã được!

      “Em muốn tặng ta lễ vật gì?” Quân Thánh Thiên vội vàng ăn hết bữa tối của .

      lễ vật độc nhất vô nhị. Thiên, em……..”

      nghĩ đến liền làm, đứng lên, lấy tay vòng qua cổ , ngồi vào trong ngực của , cái trán dựa vào nhàng cười, say khướt nhưng lại có thần thái mê người như vậy.

      “Em muốn cái gì?” Ôm thân thể mềm mại, mùi thơm xông vào mũi , Quân Thánh Thiên cười thỏa mãn nhìn .

      “Ghét, đừng cười nữa! Em cũng mau bị mắt hút sâu vào a, hại tim của người ta đập loạn lên, thể nghĩ gì được!”

      Bởi vì chống lại được cơn say, bắt đầu nghĩ cái gì cái đó.

      “Tiểu Tuyết Nhi khả ái của , ra em cũng phục dưới chân của ta a!”
      honglak thích bài này.

    5. le hanh

      le hanh Well-Known Member

      Bài viết:
      932
      Được thích:
      647
      Chương 7.2

      “Mới có! Là quỳ gối dưới váy của em mới đúng. An hem! Người ta hôm nay rất hy sinh mặc tất chân sexy à nha!”

      Vừa , An Tuyết Nhi lập tức nâng đùi phải lên, đôi chân dài mê người hấp dẫn cái cũng sót ra trước mặt Quân Thánh Thiên, ngay cả quần lót của cũng lộ ra ngoài.

      Quân Thánh Thiên bị tư thái mê người của đùa giỡn, hạ thể trong nháy mắt thũng trướng, rốt cuộc nhịn được mà làm chuyện đè nén lâu.

      Đầu cúi xuống đoạt thanh , nhiệt liệt hôn lên cái miệng nhắn của , tay xuyên qua dưới nách trực tiếp luồn vào bên trong lễ phục, bắt được hai vú trắng noãn ôm trọn lấy.

      tay kia vén quần dài lên, tận tình cách lớp quần lót mỏng trực tiếp đặt lên chỗ kín của , theo khe huyệt nhảy cảm.

      “Ô…………” bị Quân Thánh Thiên đột nhiên thể nhiệt tình hù dọa.

      Nhưng mà bị đụng chạm như vậy, làm cho toàn thân nóng lên, chỉ muốn kịch liệt hưởng ứng

      há to miệng, mặc chút trở ngại nào tiến công miệng của , tay kìm hãm được mà vuốt ve lồng ngực của , lơ đãng mơn trớn hai đầu vú của . Làm cho trong nháy mắt hít hơi sâu, hồn phách như muốn bay mất. Quân Thánh Thiên đưa tay cởi nút thắt phía sau cái cổ ưu mỹ.

      Trong phút chốc vải vóc chảy xuống, bộ ngực lớn xinh đẹp thoát khỏi trói buộc mà lộ ra, màu trắng đung đưa làm ngừng thở, dời mắt mở. tự chủ đưa tay kẹp lại hai vú lắc lắc.

      An Tuyết Nhi thoải mái ngửa đầu thở dốc, ôn nhu đụng chạm để cho toàn thân tê rần.

      “Hí!” đột nhiên xé rách quần lót của , ngón tay cậy mạnh trực tiếp cắm vào khe huyệt trơn trượt.

      “A……… Thiên!” An Tuyết Nhi có chút giật mình, vội vàng bắt lấy tay của , mà cũng vì đó mà ngừng, ngón tay tiếp tục luật động.

      Đầu choáng váng, rượu cồn khiến ngất ngây rồi, mà nhiệt tình của Thiên càng làm đầu óc của thêm choáng váng. Ngón tay ở ngang lưng của mà bấu víu vào da thịt , nếu phải cách lớp y phục, lưng Quân Thánh Thiên sớm bị lưu lại mấy vết cào cấu.

      “Tuyết Nhi… tiểu tinh này…” Quân Thánh Thiên bởi vì dục vọng mà toàn thân căng thẳng, cúi đầu hung hăng cắn đầu vú đỏ tươi, nóng nảy cắn mút, như là muốn hút sữa vậy, quyết tâm muốn cho cũng như bởi vì dục vọng mà khó chịu.

      “A, a!” thành công, An Tuyết Nhi cả người run rẩy, bụng dưới giống như có cây đuốc thiêu đốt.

      biết cái gì chờ đón mình, chỉ cảm thấy mình trống cần phải lấp đầy. bất an động đậy thân thể, hai tay vịn chặt vai Quân Thánh Thiên.

      hết sức khó khăn dời tầm mắt khỏi hai đầu vú bị hắt làm cho ứ hồng. Nhưng ngón tay vẫn lưu tình mà ở dưới cơ thể động đậy.

      tràn đầy dục niệm ngưng mắt nhìn, ngẩng đầu nhìn . đầu búi tóc có chút phân tán, vài sợi tóc rơi xuống dính vào chiếc cổ nhu mỹ của , cánh môi đóng mở đỏ bừng, dáng vẻ khát vọng được , Quân Thánh Thiên nhanh chóng bị ép đến điên.

      ! thể xâm phạm thuần khiết của , người nhà của tín nhiệm , mới để cho Tuyết Nhi cùng ra ngoài qua đêm, thể phụ tín nhiệm của bọn họ.

      Sau mấy phen giãy giụa, quyết định để cho Tuyết Nhi sau khi đạt tới cao triều, liền xông vào nhà tắm nước lạnh.

      Để cho đưa lưng về phía , giang hai chân ở đùi , cường thế dùng đầu gối đem hai chân mở rộng ra, hơn nữa thêm ngón tay xâm nhập khe huyệt chặt khít, hai ngón tay nhanh ra vào.

      Như vậy còn chưa đủ, lại dùng tay kia, xoa nắn cánh hoa, kỹ xảo vuốt ve phối hợp mãnh liệt đút vào, để cho ái dịch ở hoa huyệt chảy ra, bị khống chế mà co rút lại, bao chặt ngón tay của .

      An Tuyết Nhi mềm nhũn dựa vào trong ngực Quân Thánh Thiên, biết mình rất nhanh chịu được nữa, hoa huyệt của kịch liệt co rút lại, toàn thân run rẩy!

      “A……………..” Thét chói tai, chịu nổi mà nhắm chặt hai mắt.

      Quân Thánh Thiên há miệng thở dốc, rút ngón tay dính ướt. khẩn cấp cần tắm nước lạnh, nếu cũng dám đảm bảo mình mạnh mẽ với Tuyết Nhi.

      ôm lấy , định đem vào trong phòng khách, nhưng mới vừa đứng lên, người trong ngực liền chậm rãi mở mắt, tỉnh táo lại.

      An Tuyết Nhi ở cao trào qua , cảm giác say ngược lại dần dần biến mất, nhìn vẻ mặt thống khổ của Quân Thánh Thiên, nghĩ đến mình còn chưa tặng quà sinh nhật cho !

      “Thiên, muốn đâu?”

      Quân Thánh Thiên thấy An Tuyết Nhi tỉnh, đôi mắt sương mù cùng với thanh mềm nhũn, làm cho tiểu đệ đệ của càng thêm cương cứng đau đớn.

      ôm em trở về phòng khách nghỉ ngơi.”

      “Người ta muốn nghỉ ngơi, trước thả em xuống, em còn chưa tặng quà cho mà!”

      Nghe như vậy, thể làm khác hơn mà thả xuống. Người này biết giày vò mà!

      “Thiên, em muốn………..” An Tuyết Nhi thẹn thùng cúi đầu.

      “Ừ?” Quân Thánh Thiên bị làm cho phiền não. còn nửa thân trần a!

      “Em nghĩ muốn.. tặng lần đầu tiên của em.”

      Thanh nho của Tuyết Nhi vang lên. “Cái gì? Em lại lần nữa.” Quân Thánh Thiên vẻ mặt thể tin được, nghe thấy như vậy, cảm thấy mình mau biến thành con sói bị đói khát hỏa thiêu a.

      “Người ta muốn tặng mình cho ! có muốn ?” thẹn thùng nhìn chằm chằm Quân Thánh Thiên.

      thể tin được mình lại có được may mắn như vậy, dòng khí nóng trong nháy mắt chảy xuyên qua thân thể , các tế bào toàn thân cũng nhao nhao lên.

      “Muốn! dĩ nhiên muốn chứ! Rất muốn là đằng khác!” lập tức động thủ kéo lễ phục của rơi xuống, bây giờ, toàn thân chỉ còn mỗi tất chân cùng với giày cao gót, khiến người ta nguyện ý vì làm bất cứ chuyện gì.

      An Tuyết Nhi thẹn thùng mà giơ tay lên che kín thân thể mình, lại bị Quân Thánh Thiên ngăn trở.

      thể, tối nay em là lễ vật của , em phải nghe lệnh .”

      đợi giờ khắc này từ lâu rồi. Nhanh chóng cởi bỏ y phục của mình, trong chốc lát sau, cùng An Tuyết Nhi đều trong trạng thái tương đối trần truồng, mà tiểu đệ giờ này nóng rực ngẩng cao đầu.

      An Tuyết Nhi ngượng ngùng dời ánh mắt, thân thể cùng vật ở trong quần khổng lồ, làm cho người ta hít thở thông.

      Quân Thánh Thiên ôm , dùng thân thể của ma sát . “…. thoải mái.”

      Quân Thánh Thiên mê muội thân thể mềm mại, phát giác hơi run rẩy. vô cùng khẩn trương, cúi đầu phủ lên đôi môi sưng đỏ, quyến rũ , hưởng ứng .

      An Tuyết Nhi lưu loát lè lưỡi liếm môi, lưỡi của , đột nhiên bị bá đạo mút lấy đầu lưỡi, càng ngừng quấn lấy, cướp đoạt hương thơm của .

      An Tuyết Nhi phối hợp , hai thân thể đối lập dính sát vào nhau. Quân Thánh Thiên nâng mông lên, để hai chân của có thể vòng qua hông của , ma sát vật thô kia vào khe huyệt ướt nhẹp của .

      “Tuyết Nhi, kịp……..!” Quân Thánh Thiên ôm về phía bàn ăn bày biện gì cả, để ngồi đó, chân vẫn vòng qua eo của .

      tự tay vuốt ve hạ thể ướt át, lấy tay vạch hai cánh hoa căng trướng ra, đem vật cứng chờ đợi từ lâu để vào chỗ đó.

      “Tuyết Nhi, em…..” đè nén nhìn thân thể mềm mại trước mắt.

      “Thiên, em cũng .” An Tuyết Nhi thản nhiên cười.

      muốn tiến vào, em cố gắng chịu đau nha.” Mồ hôi lưng vì nhẫn nhịn mà túa ra, Quân Thánh Thiên động thân, đem vật khổng lồ chen vào khe huyệt chặt khít.

      “A! là đau!”

      Trong nháy mắt, cảm giác bị xé rách, làm cho An Tuyết Nhi đau đến chảy nước mắt.

      Đau quá! muốn té xỉu, đau đến muốn làm nữa! Buông hai chân kẹp hông Quân Thánh Thiên ra, hai tay dùng sức muốn đẩy ra.
      honglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :